Chương 13:
Hạ Tiểu Thất
06/04/2023
Năm 29 tuổi, tôi và Lục Tự Hàn trở thành lứa blogger làm video ngắn nổi tiếng đầu tiên.
Trong một chương trình tạp kỹ nơi Đàm Gia Hân thường tham gia, anh ấy đã cầu hôn tôi.
Thật ra trước đây anh đã cầu hôn tôi một lần, nhưng câu trả lời của tôi là đề nghị anh ấy hãy cầu hôn tôi lần nữa khi tôi 29 tuổi.
Như đã ước hẹn, năm nay tôi 29 tuổi , anh lại cầu hôn với tôi.
Lần cầu hôn này so với lần trước muộn hơn nhiều, kết hôn cũng đã muộn hơn nhiều năm.
Sở dĩ đến hiện tại tôi mới đồng ý lời cầu hôn của anh, vì lo lắng mình sẽ sinh bệnh, nhưng thật tốt là không có.
Tôi nghĩ, tôi thật sự có thể thay đổi được tương lai.
Một ngày trước lễ cưới, Đàm Gia Hân và một vài người chị em tốt đã vắt óc suy nghĩ xem ngày mai sẽ chuẩn bị gì cho chú rể và phù rể.
Tôi nghiêm túc cảnh cáo: "Các cậu đừng có chỉnh Lục Tự Hàn bằng cách bắt uống nước rau mùi, ăn sầu riêng, chao, bún ốc gì nha."
Tôi vừa nói xong, Đàm Gia Hân liền ôm tôi hôn một cái, "Hạ Hạ, đúng là chỉ có cậu hiểu Lục Tự Hàn, cứ như vậy mà làm đi các chị em."
Tôi: Tôi là ai? Đây là đâu? Tôi mới nói gì vậy?
Ngày kết hôn, Nhìn Lục Tự Hàn sống còn gì luyến tiếc uống nước rau mùi, ăn sầu riêng và chao... tôi thật muốn một đao tự kết liễu mình.
"Thôi được rồi...." Tôi mở miệng muốn giúp Lục Tự Hàn, Đàm Gia Hân liền kéo tôi trở về, tiếp đến còn cho Lục Tự Hàn thêm một múi sầu riêng nữa.
Lục Tự Hàn, xin lỗi anh, thật sự không phải em cố tình muốn hại anh...
Nhưng đến khi Lục Tự Hàn đem cả người đầy các loại mùi vị dến ôm hôn tôi, tôi thực sự hối hận cực kỳ, khi đi ngang qua Đàm Gia Hân, tôi trực tiếp hỏi cậu ấy: "Mình thấy cậu không phải muốn làm khó chú rể, mà là muốn chỉnh mình hả người chị em."
Đám Đàm Gia Hân bọn họ cười đến nghiêng ngả.
Ở hôn lễ, bà ngoại đem tay tôi trao cho Lục Tự Hàn, người chủ hôn ở bên cạnh hỏi: "Con có đồng ý làm vợ Lục Tự Hàn, cho dù phú quý bần cung...."
Không đợi ông ấy nói xong, tôi đã vội vã nói: "Con đồng ý."
Ngay khi tiếng nói của tôi vừa vang lên, mọi người lại được một trận cười lớn.
Người chủ hôn: "Xem ra cặp đôi này đang rất nóng lòng muốn động phòng rồi đây... "
Ai da, người chủ hôn này có thể tế nhị chút không, ở đây nhiều người như vậy.
Mặc dù tôi nôn nóng thật...
Nhưng trước đó, tôi muốn dành một chút thời để nói với Lục Tự Hàn điều này:
Tôi cầm microphone, rơi lệ nói với anh: "Xin chào Lục Tự Hàn 29 tuổi, em là Lâm Sơ Hạ 29 tuổi.
Hiện tại em thân thể khỏe mạnh, tinh thần khỏe mạnh, em đã cố gắng làm rất nhiều thứ để có thể cùng anh bầu bạn đến già.
Cho dù tương lai mười năm, hai mươi năm, hay là ba mươi năm, em đều muốn ở bên anh, muốn cùng anh ngao du ngàn sông núi, cùng anh ngắn bình minh hoàng hôn...
Lục Tự Hàn, em yêu anh."
Lục Tự Hàn hôn tôi và đáp lời: "Anh biết, anh đều biết. A Sơ, anh cũng yêu em, mãi mãi yêu em."
Hai năm sau tôi hạ sinh tình yêu bé nhỏ của Lục Tự Hàn
Vốn tưởng rằng có tình yêu bé nhỏ này rồi thì anh sẽ quên luôn tình yêu lớn như tôi, nhưng anh không có.
Anh vẫn như trước đây, có đồ ăn ngon vẫn nghĩ đến tôi đầu tiên.
Anh rất yêu tôi, lúc trước yêu, bây giờ vẫn yêu, tôi tin rằng anh sẽ mãi yêu tôi.
Mà tôi sẽ, luôn luôn yêu anh ấy, nhiều như anh ấy yêu tôi vậy.
"Lục Tự Hàn tình yêu bé nhỏ của anh đi tè kìa."
"Đến đây."
Lục Tự Hàn tình yêu lớn đói bụng."
"Đến đây đến đây!"
Đó nghe thấy chứ, cảm giác khẩn trương hơn hẳn, chứng minh là anh yêu tôi hơn.
Ha ha ha, được rồi, tôi thừa nhận là tôi làm quá thôi, thật sự ngữ khí đều như nhau.
"Lục Tự Hàn, anh yêu em hay yêu con gái."
"Đương nhiên là yêu em, không có em làm sao có con gái."
Mong muốn sống sót cũng khá mạnh mẽ đấy.
Anh hỏi lại: "Còn em thì sao?"
"Đương nhiên là con gái rồi, dù sao cũng là miếng thịt từ người em rơi xuống."
Anh ấy:"...."
"Lớn như vậy mà còn ghen tị với con gái. Ha ha ha, lừa anh thôi, dều như nhau, em yêu hai người bằng nhau."
"Hừ." Anh vẫn không vui.
Nhưng mà tôi không dỗ anh đâu, vốn dĩ là giống nhau mà.
Con gái là do tôi sinh, anh là người tôi dày công theo đuổi, phân lượng của hai người như nhau.
"Sau này con gái lớn sẽ có cuộc sống riêng của mình, còn em sẽ bầu bạn với anh đến già, hiện tại yêu thương con nhiều một chút, sau này con gái tìm được người thật sự yêu mình, em sẽ yêu anh nhiều hơn được không?"
Anh miễn cưỡng đồng ý, sau đó ôm lấy tôi: "Được rồi, vậy chúng ta cùng nhau yêu thương con gái."
Tôi nghẹn ngào gật đầu: "Được."
[Hoàn]
Trong một chương trình tạp kỹ nơi Đàm Gia Hân thường tham gia, anh ấy đã cầu hôn tôi.
Thật ra trước đây anh đã cầu hôn tôi một lần, nhưng câu trả lời của tôi là đề nghị anh ấy hãy cầu hôn tôi lần nữa khi tôi 29 tuổi.
Như đã ước hẹn, năm nay tôi 29 tuổi , anh lại cầu hôn với tôi.
Lần cầu hôn này so với lần trước muộn hơn nhiều, kết hôn cũng đã muộn hơn nhiều năm.
Sở dĩ đến hiện tại tôi mới đồng ý lời cầu hôn của anh, vì lo lắng mình sẽ sinh bệnh, nhưng thật tốt là không có.
Tôi nghĩ, tôi thật sự có thể thay đổi được tương lai.
Một ngày trước lễ cưới, Đàm Gia Hân và một vài người chị em tốt đã vắt óc suy nghĩ xem ngày mai sẽ chuẩn bị gì cho chú rể và phù rể.
Tôi nghiêm túc cảnh cáo: "Các cậu đừng có chỉnh Lục Tự Hàn bằng cách bắt uống nước rau mùi, ăn sầu riêng, chao, bún ốc gì nha."
Tôi vừa nói xong, Đàm Gia Hân liền ôm tôi hôn một cái, "Hạ Hạ, đúng là chỉ có cậu hiểu Lục Tự Hàn, cứ như vậy mà làm đi các chị em."
Tôi: Tôi là ai? Đây là đâu? Tôi mới nói gì vậy?
Ngày kết hôn, Nhìn Lục Tự Hàn sống còn gì luyến tiếc uống nước rau mùi, ăn sầu riêng và chao... tôi thật muốn một đao tự kết liễu mình.
"Thôi được rồi...." Tôi mở miệng muốn giúp Lục Tự Hàn, Đàm Gia Hân liền kéo tôi trở về, tiếp đến còn cho Lục Tự Hàn thêm một múi sầu riêng nữa.
Lục Tự Hàn, xin lỗi anh, thật sự không phải em cố tình muốn hại anh...
Nhưng đến khi Lục Tự Hàn đem cả người đầy các loại mùi vị dến ôm hôn tôi, tôi thực sự hối hận cực kỳ, khi đi ngang qua Đàm Gia Hân, tôi trực tiếp hỏi cậu ấy: "Mình thấy cậu không phải muốn làm khó chú rể, mà là muốn chỉnh mình hả người chị em."
Đám Đàm Gia Hân bọn họ cười đến nghiêng ngả.
Ở hôn lễ, bà ngoại đem tay tôi trao cho Lục Tự Hàn, người chủ hôn ở bên cạnh hỏi: "Con có đồng ý làm vợ Lục Tự Hàn, cho dù phú quý bần cung...."
Không đợi ông ấy nói xong, tôi đã vội vã nói: "Con đồng ý."
Ngay khi tiếng nói của tôi vừa vang lên, mọi người lại được một trận cười lớn.
Người chủ hôn: "Xem ra cặp đôi này đang rất nóng lòng muốn động phòng rồi đây... "
Ai da, người chủ hôn này có thể tế nhị chút không, ở đây nhiều người như vậy.
Mặc dù tôi nôn nóng thật...
Nhưng trước đó, tôi muốn dành một chút thời để nói với Lục Tự Hàn điều này:
Tôi cầm microphone, rơi lệ nói với anh: "Xin chào Lục Tự Hàn 29 tuổi, em là Lâm Sơ Hạ 29 tuổi.
Hiện tại em thân thể khỏe mạnh, tinh thần khỏe mạnh, em đã cố gắng làm rất nhiều thứ để có thể cùng anh bầu bạn đến già.
Cho dù tương lai mười năm, hai mươi năm, hay là ba mươi năm, em đều muốn ở bên anh, muốn cùng anh ngao du ngàn sông núi, cùng anh ngắn bình minh hoàng hôn...
Lục Tự Hàn, em yêu anh."
Lục Tự Hàn hôn tôi và đáp lời: "Anh biết, anh đều biết. A Sơ, anh cũng yêu em, mãi mãi yêu em."
Hai năm sau tôi hạ sinh tình yêu bé nhỏ của Lục Tự Hàn
Vốn tưởng rằng có tình yêu bé nhỏ này rồi thì anh sẽ quên luôn tình yêu lớn như tôi, nhưng anh không có.
Anh vẫn như trước đây, có đồ ăn ngon vẫn nghĩ đến tôi đầu tiên.
Anh rất yêu tôi, lúc trước yêu, bây giờ vẫn yêu, tôi tin rằng anh sẽ mãi yêu tôi.
Mà tôi sẽ, luôn luôn yêu anh ấy, nhiều như anh ấy yêu tôi vậy.
"Lục Tự Hàn tình yêu bé nhỏ của anh đi tè kìa."
"Đến đây."
Lục Tự Hàn tình yêu lớn đói bụng."
"Đến đây đến đây!"
Đó nghe thấy chứ, cảm giác khẩn trương hơn hẳn, chứng minh là anh yêu tôi hơn.
Ha ha ha, được rồi, tôi thừa nhận là tôi làm quá thôi, thật sự ngữ khí đều như nhau.
"Lục Tự Hàn, anh yêu em hay yêu con gái."
"Đương nhiên là yêu em, không có em làm sao có con gái."
Mong muốn sống sót cũng khá mạnh mẽ đấy.
Anh hỏi lại: "Còn em thì sao?"
"Đương nhiên là con gái rồi, dù sao cũng là miếng thịt từ người em rơi xuống."
Anh ấy:"...."
"Lớn như vậy mà còn ghen tị với con gái. Ha ha ha, lừa anh thôi, dều như nhau, em yêu hai người bằng nhau."
"Hừ." Anh vẫn không vui.
Nhưng mà tôi không dỗ anh đâu, vốn dĩ là giống nhau mà.
Con gái là do tôi sinh, anh là người tôi dày công theo đuổi, phân lượng của hai người như nhau.
"Sau này con gái lớn sẽ có cuộc sống riêng của mình, còn em sẽ bầu bạn với anh đến già, hiện tại yêu thương con nhiều một chút, sau này con gái tìm được người thật sự yêu mình, em sẽ yêu anh nhiều hơn được không?"
Anh miễn cưỡng đồng ý, sau đó ôm lấy tôi: "Được rồi, vậy chúng ta cùng nhau yêu thương con gái."
Tôi nghẹn ngào gật đầu: "Được."
[Hoàn]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.