Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh
Chương 15:
Thứ Lộ
19/08/2024
Trong những cuốn tiểu thuyết cô từng đọc, mất trí nhớ là chuyện thường tình. Chính vì mất trí nhớ nên mới tạo ra những hiểu lầm tình cảm giữa nam nữ chính, từ đó viết nên câu chuyện tình yêu đầy trắc trở, cảm động.
Là một người đam mê tiểu thuyết, cô rất hiểu điều này!
Một mình xuyên không đến một thời đại xa lạ, giờ phút này đây, Ôn Ninh chợt thấy sống mũi cay cay. Cuối cùng cô cũng nhìn thấy một gương mặt quen thuộc ở nơi này, người khiến cô an tâm, khiến cô cảm thấy vững vàng.
…
Cách một bức tường với nhà họ Ôn, lúc này trong nhà họ Tưởng lại có người không vui.
"Cái gã con rể nhà họ Ôn sao lại quay về rồi?!" Trương Hải Yến tức tối trong lòng. Đáng lẽ hôm nay con gái bà được rạng rỡ xuất giá, vậy mà tên Lục đoàn trưởng kia lại xuất hiện giữa chừng.
Anh ngồi trên chiếc xe Jeep đến, ai còn để ý đến con rể là tiểu đoàn trưởng cưỡi chiếc xe đạp Thống Nhất nữa chứ?
Chưa kể con rể của bà vừa nhìn thấy Ôn Ninh và người đàn ông kia đã vội vàng chào hỏi, cung kính khép nép, khiến sắc mặt Trương Hải Yến càng thêm khó coi.
Tưởng Dung vừa tiễn khách xong, trở về phòng nghe mẹ nói vậy, trong lòng cũng có chút oán trách: "Không biết sao tự dưng anh ta lại đến, thật biết chọn thời điểm."
"Đúng đấy! Không đến sớm không đến muộn, lại chọn đúng ngày con gái của mẹ đám cưới mà đến, khiến cho cả xóm làng đều chú ý đến cậu ta. Lúc đi còn nghe thấy bọn họ xì xào bàn tán, nói nhà họ Ôn thật có phúc, đúng là một đám người không biết xấu hổ! Tên đoàn trưởng kia có họ hàng gì với họ đâu mà họ phải hâm mộ đến thế kia chứ."
"Mẹ, mẹ đừng bận tâm. Tính Ôn Ninh vừa đần độn vừa thích làm mình làm mẩy, cho dù theo quân cũng chẳng được tích sự gì đâu. Cuộc sống của cô ta cũng chẳng sung sướng được bao lâu nữa đâu." Tưởng Dung nhớ lại kiếp trước, Ôn Ninh từng nói với cô ta rằng Lục Thành căn bản không để ý đến cô, ngoài việc đưa cho cô một khoản tiền sinh hoạt phí hàng tháng, thậm chí còn chẳng thèm gặp mặt. Cũng chính vì vậy mà Ôn Ninh đã gây ra rất nhiều chuyện cười ở khu tập thể, còn định cắm sừng Lục Thành. Kết cục cuối cùng của cô thật thê thảm.
Kiếp này, cô ta nhất định phải lợi dụng Ôn Ninh thật tốt để làm nền cho mình. Chỉ là mấy ngày nay cô có chút khác lạ, không biết có phải do bị sốt đến hồ đồ hay không.
"Con và Tần Vũ sẽ sớm nhập ngũ, đến lúc đó con sẽ tuyên truyền thật tốt cho mọi người trong khu tập thể về con người thật của Ôn Ninh."
Nghe được câu này, Trương Hải Yến cuối cùng cũng nở nụ cười: "Phải đấy, hãy tuyên truyền cho thật tốt vào!"
Còn bên kia bức tường, nhà họ Ôn lúc này chỉ hận không thể tuyên bố thật to cho cả thế giới biết nhà mình có một người con rể tốt.
Dù không vui với Ôn Ninh, nhưng Lục Thành vẫn rất tôn trọng gia đình cô.
Anh đến nhà còn mang theo rất nhiều quà: sữa bột, kẹo sữa, đường đỏ, mì sợi và hai túi bột mì.
Đều là những thứ tốt, bình thường ở trong thôn khó mà nhìn thấy.
Bữa tối hôm nay của gia đình Ôn đặc biệt thịnh soạn, chẳng khác nào ngày Tết.
Thịt kho tàu, thịt hun khói, cá hấp, thịt ba chỉ luộc… mẹ Ôn đích thân vào bếp, quyết tâm cho con gái nở mày nở mặt.
Con gái kết hôn với con rể tuy có chút khiên cưỡng, dù sao cũng là ép buộc Lục đoàn trưởng, lúc này người nhà vợ như họ phải ngẩng cao đầu.
Hơn nữa, nhìn số quà mà con rể mang đến cũng biết anh là người biết ơn, lễ nghĩa chu toàn.
Từ khi xuyên không đến đây, đây là lần đầu tiên Ôn Ninh được ăn một bữa cơm thịnh soạn như vậy. Trước kia khi còn là quận chúa, sơn hào hải vị gì mà cô chưa từng nếm qua, chỉ là càng thích những món thanh đạm hơn. Nhưng nửa tháng nay không được ăn thịt cá gì, đúng là khiến cô thèm thuồng đến phát ngán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.