Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh

Chương 572: D

Thứ Lộ

10/09/2024

"Bây giờ ở nhà tôi cũng coi như là tạm ổn." Hà San San vừa nhìn con trai đang cười khanh khách với em trai em gái nhà hàng xóm trong xe đẩy, vừa nói, "Vẫn là người nhà các cô có triển vọng, Tiểu Lôi đi lính rồi, mấy hôm trước tôi gặp cậu ấy trên đường, đúng là đã trưởng thành rồi, Tiểu Vân học hành cũng giỏi giang. Còn như Tiểu Hải nhà tôi..."

Ôn Ninh hỏi: "Vương Hải vẫn chưa đi tìm việc à?"

"Nó cái gì cũng không muốn làm, cứ ru rú ở nhà, cô nói xem nếu như nó chịu khó ở nhà thì cũng được đi, đằng này suốt ngày ra ngoài lêu lổng, trước đó còn lén lút bẻ trộm bắp cải của nhà người ta ở thôn bên, may mà người ta không tìm đến, nếu không thì xấu hổ chết đi được."

"Chuyện này phải để mẹ chồng cô hoặc chồng cô dạy dỗ lại, lớn rồi mà cứ như vậy thì không được."

Hai người phụ nữ làm mẹ tâm sự một hồi, Hà San San bế con về nhà nấu cơm tối.

Không lâu sau, Lục Thành cầm một tờ báo trên tay trở về.

Ôn Ninh kể lại chuyện Hà San San nhắc đến Vương Hải cho Lục Thành nghe: "Bây giờ nhìn lại vẫn là em trai em gái anh khiến người ta yên tâm."

Lục Thành vẻ mặt đầy tự hào: "Đúng vậy, quả thật là khiến người ta yên tâm hơn Vương Hải nhiều."

Anh đưa tờ báo trên tay cho Ôn Ninh xem: "Bài báo trên Quân báo này, em xem bức tranh của em được đăng lên kìa, quả thật rất đẹp."

Đây là lần đầu tiên Ôn Ninh nhìn thấy tranh của mình được đăng báo, đúng là rất tuyệt, lập tức cất tờ báo vào ngăn kéo bàn làm việc để làm kỷ niệm.

——

Vết thương ở tay của Lục Thành dần dần cũng khỏi được bảy tám phần. Đến cuối tháng 1, trước Tết một tuần, nhà nhà đều bắt đầu chuẩn bị quà Tết, đến cửa hàng bách hóa tổng hợp bên ngoài khu gia thuộc mua hạt dưa, đậu phộng, kẹo, bánh quy, vất vả cả năm, lúc này là phải đón một cái Tết vui vẻ.



Thế nhưng lần này, chủ nhiệm Dương lại đến từng nhà thông báo chính sách mới, yêu cầu mọi người đón Tết bình dị một chút, đừng phô trương lãng phí, tốt nhất là tiếp tục sống giản dị tiết kiệm, càng không được dán câu đối đỏ, đốt pháo, phải kiên quyết chống lại tư tưởng tiểu tư sản.

Mọi người trong khu gia thuộc đều không hiểu, tại sao đón Tết mà lại không được dán câu đối đỏ, đốt pháo?

Đợi mọi người đi khỏi, mọi người vẫn tự mình chuẩn bị nguyên liệu và đồ ăn vặt.

Ngày 29 Tết, Ôn Ninh nằm trên chiếc giường ấm áp, gối đầu lên vai Lục Thành trò chuyện cùng anh: "Lại đến Tết rồi, anh tính xem đây là cái Tết thứ mấy chúng ta cùng nhau đón?"

Lục Thành không tính toán, chỉ nói: "Sau này còn nhiều nữa."

"A a! Ư ư!" Gia Dương trắng trẻo mũm mĩm lăn vào lòng mẹ, giống như một cục bột nhỏ, nói nhiều hơn cả ba nó.

Ôn Ninh không nhắc lại chủ đề vừa rồi nữa, ôm lấy con trai, lại sờ sờ lên gương mặt con gái: "Vậy thì đây là cái Tết đầu tiên chúng ta đón cùng con trai con gái!"

Sáng sớm 30 Tết, nhà nhà đều dậy sớm, trời còn chưa sáng đã bận rộn, luộc thịt, nấu nướng, chuẩn bị bữa cơm tất niên thịnh soạn.

Nhà họ Lục dành dụm được bốn cân thịt lợn định hôm nay sẽ làm hết, hai cân thịt lợn hầm miến, hai cân để gói bánh chưng.

Lục Khang Lôi ra ngoài bếp, bê từ trong chậu gỗ lớn đặt trên bệ bếp ra một miếng thịt lợn đã rã đông được, bây giờ có thể thái được rồi.

Lục Khang Vân với Ôn Ninh thái thịt, Lục Thành thì cứ khăng khăng là mình đã khỏi hẳn rồi, nhưng Ôn Ninh nào có tin, chỉ để cho anh sai vặt với nói mồm thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook