Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh

Chương 578: D

Thứ Lộ

10/09/2024

“Anh, chị dâu, bác gái!” Lục Khang Vân không dám chạy ra ngoài, sợ rằng mình vừa đi, hai đứa nhỏ nghịch ngợm này sẽ quậy phá.

Mẹ Ôn bước những bước nhỏ vào nhà, đi thẳng vào phòng trong, nhìn thấy ba người trong phòng, khuôn mặt bà rạng rỡ hẳn lên: “Ôi chao, cục cưng của bà ơi, đến đây, bà bế nào! Thật sự là lớn hơn rồi, trắng trẻo mũm mĩm quá.”

Hôn từng đứa cháu một cái, mẹ Ôn lại nhìn Lục Khang Vân: “Tiểu Vân cũng là thiếu nữ rồi, nhìn còn xinh hơn cả năm ngoái, học lớp mười có mệt lắm không con?”

“Bác gái, không mệt đâu ạ, bây giờ con thấy học hành cũng khá tốt, trước đây là do con chưa thông suốt, không hiểu, bây giờ tốt hơn nhiều rồi.”

Nghe vậy, Ôn Ninh liếc nhìn cô em chồng một cái, trong lòng có chút tiếc nuối, học kỳ này là học kỳ cuối cùng của Tiểu Vân rồi.

Mẹ Ôn đến, trong nhà lại trở nên náo nhiệt, ăn cơm tối xong, bà còn sang nhà khác chơi, trò chuyện với những người hàng xóm trước đây có quan hệ tốt, ôn lại chuyện cũ.

Đến tối, Ôn Ninh muốn nói chuyện riêng với mẹ, bèn “đuổi” Lục Thành sang căn phòng trống của Tiểu Lôi sau khi cậu đi lính, Lục Thành chỉ cảm thấy căn phòng này hơi lạnh.

Rõ ràng giường đất đã được hun nóng, nhưng nằm trên đó đắp chăn lại thấy trong lòng cứ sai sai chỗ nào.

Trong nhà chính, hai đứa nhỏ Gia Hòa và Gia Dương sau khi chơi đùa mệt nhoài đã ngủ say, mẹ con Ôn Ninh cũng nằm hai bên, nhỏ giọng trò chuyện về những ngày qua.

Mẹ Ôn ở quê cũng xem báo, nghe nói năm ngoái miền Bắc tuyết rơi dày đặc, nhiều tuyến đường bị đóng băng, thậm chí còn xảy ra tuyết lở, báo chí còn đưa tin quân đội đã đến cứu hộ, khiến cả nhà lo lắng, sợ con gái gặp chuyện.

Sau đó, phải đợi đến khi gọi điện thoại được cho Lục Thành, nghe con rể báo bình an thì mọi người mới yên tâm.



“Ai mà ngờ được tuyết lại rơi nhiều và lâu như vậy.” Mẹ Ôn nhìn con gái, bàn tay nhăn nheo khẽ vuốt ve khuôn mặt cô: “May mà cả nhà không sao.”

“Mẹ đừng lo, chúng con ở trong quân khu rất an toàn.”

Ôn Ninh lại hỏi thăm tình hình ở quê, nghe mẹ kể chuyện nhà, bà dì không qua khỏi, mất sau khi mẹ Ôn về nửa tháng, mẹ Ôn đã khóc rất nhiều, lau nước mắt rồi nhớ lại chuyện lúc nhỏ của mình.

Năm ngoái mưa nhiều, sản lượng lúa ở đội sản xuất rất khá, thu hoạch xong lại chia lương thực, cuối năm tính công điểm, nhà họ Ôn còn được nhận thêm hơn hai mươi đồng, cả nhà no ấm không nói, cộng thêm việc Ôn Bằng lái máy kéo ở công xã mỗi tháng đều có tiền, cuộc sống ngày càng khấm khá.

Nhắc đến con trai út, mẹ Ôn lại vui vẻ kể cho con gái nghe chuyện Ôn Bằng đi xem mắt: “Lần này mẹ về quê, ngoài chuyện của bà dì ra, còn lo lắng chuyện xem mắt cho Tiểu Bằng, nó cũng lớn rồi, nếu không sớm tìm đối tượng thì sau này sẽ khó tìm được người phù hợp.”

Nghe chuyện của em trai song sinh, Ôn Ninh liền hứng thú hỏi: “Thế nào rồi ạ?”

“Xem mắt rồi!”

“Ổn chứ ạ?”

Mẹ Ôn có chút kích động nói: “Ban đầu mẹ nhờ bà mối giới thiệu một cô gái làm việc ở kho lương thực của công xã, kết quả là hai đứa không ưng ý nhau.”

“Hôm đó, Tiểu Bằng lại phải đi sửa máy kéo, người dính đầy dầu mỡ chạy đến, mặt mũi cũng chưa kịp rửa sạch, cô gái kia đương nhiên là chê rồi. Nhưng Tiểu Bằng nhà mình lại không quan tâm, nói là nó cũng không ưng ý đối phương. Làm mẹ tức chết đi được.”

“Lần thứ hai mẹ phải giám sát nó, bắt nó ăn mặc chỉnh tề đi xem mắt, cô gái lần này là kế toán của công xã, rất có năng lực, nghe nói còn tốt nghiệp cấp ba.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook