Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh

Chương 658: D

Thứ Lộ

11/09/2024

Ánh mắt dời xuống, nhìn chăm chú vào cánh tay trái của Lục Khang Lôi rồi hỏi: “Tay khỏi hẳn rồi à?”

Lục Khang Lôi dùng tay trái nhận lấy ấm nước, trực tiếp nhấc lên giữa không trung, vênh váo: “Nhìn thực lực này~”

Tiết Quế Chi nhịn cười, khóe môi cong lên, không biết xách cái ấm nước thì có thực lực gì?

Lục Khang Lôi buông một câu: “Tôi cũng khát rồi.”, rồi tự mình xách ấm nước ra phòng lấy nước.

Không lâu sau, trong chiếc cốc men sứ của Tiết Quế Chi đã được rót đầy nửa cốc nước, tỏa ra hơi nóng bốc lên, còn Lục Khang Lôi bên cạnh thì thuận miệng nói: “Hôm nay tôi đi khám rồi, tay khỏi hẳn rồi, sau này không cần đến bệnh viện thay thuốc, không cần băng bó treo lên nữa, nói cho cùng, vẫn là phải cảm ơn các đồng chí bác sĩ, y tá vĩ đại ạ.”

Tiết Quế Chi bưng cốc men sứ thổi phù phù một hồi lâu, cuối cùng cũng nguội, lúc này mới nhấp từng ngụm nhỏ, nghe vậy thì trong mắt tràn đầy ý cười: “Sao? Anh còn muốn tặng chúng tôi cờ thưởng hay sao?”

“Cũng không phải là không thể.” Lục Khang Lôi nghiêm túc nói.

“Thôi khỏi. Vết thương của anh cũng không phải vấn đề gì lớn, mà tặng bệnh viện chúng tôi cờ thưởng, chúng tôi cũng ngại nhận lắm.”

“Cô nói thật hay giả vậy?” Lục Khang Lôi bởi vì đã từng đấu khẩu với Tiết Quế Chi, bây giờ cũng là cái gì cũng dám nói: “Tôi còn tưởng cô mặt dày lắm chứ.”

Tiết Quế Chi uống hai ngụm nước nóng, đột nhiên phản ứng lại: “Lục Khang Lôi, ý anh là gì? Nói tôi mặt dày?”

“Không có, tuyệt đối không có! Sao tôi dám chứ!” Lục Khang Lôi cười tủm tỉm lùi về sau mấy bước, giơ tay chào Tiết Quế Chi, xoay người rời đi.

Phải nói là, cô gái này thật sự rất dễ trêu chọc.

Lục Khang Lôi rời khỏi cửa phòng trực ban tầng hai, đang chuẩn bị xuống lầu về nhà, đi ngang qua một phòng bệnh, lại bị người ta gọi lại.



Trong phòng bệnh có một quân nhân đang truyền dịch, nhìn lạ mặt, cậu bèn hỏi: “Đồng chí, anh biết tôi sao?”

“Đồng chí Lục Khang Lôi, chào anh.” Thẩm Phong lúc này không tiện xuống giường, nhưng vẫn ngồi thẳng lưng: “Tôi là Thẩm Phong, tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn hai, trung đoàn bốn, lữ đoàn pháo binh ba.”

Lục Khang Lôi đương nhiên không quen biết anh ấy, quân số của quân đội đơn 326 lên đến hàng nghìn, làm sao có thể quen biết hết được, nhưng đã là người trong cùng một đơn vị, trên người đều mặc quân phục xanh, cậu cũng không quản quen hay không quen, mở miệng liền hỏi han một câu: “Đồng chí Thẩm, chào anh, anh bị sao vậy? Vết thương có nặng không?”

“À, tôi đây là lúc thực hiện nhiệm vụ thì trúng đạn lạc…”

Hai quân nhân trước đây chưa từng quen biết cứ như vậy mà nói chuyện phiếm với nhau, cũng chẳng cần lý do gì đặc biệt, nói đến chuyện làm lính, bàn đến huấn luyện và ra ngoài làm nhiệm vụ, tất cả đều là những chủ đề đồng cảm.

Nhìn vị đồng chí Thẩm Phong này khí phách hiên ngang, lại là người có bản lĩnh, Lục Khang Lôi nói chuyện rất vui vẻ, lúc rời đi còn nhiệt tình nói: “Đúng rồi, em gái tôi cũng làm việc ở bệnh viện này, anh có việc gì thì có thể tìm nó, nó làm việc rất cẩn thận, lại tốt với bệnh nhân.”

Thẩm Phong có vẻ hơi ngạc nhiên: "Em gái anh làm y tá ở đây à?"

“Ừ, em gái tôi tên Lục Khang Vân.”

“Vậy thì trùng hợp quá, người phụ trách phòng bệnh của tôi chính là y tá Lục.”

——

Lục Khang Lôi vội vã về nhà, lúc này điều cậu quan tâm nhất là tình hình xem mắt của em gái.

Về đến nhà, thấy Lục Khang Vân đã từ thành về, đang ngồi nói chuyện với Ôn Ninh ở nhà trên, bên cạnh là anh trai Lục Thành với vẻ mặt nghiêm nghị mà chăm chú lắng nghe, cùng hai đứa nhóc tò mò hóng chuyện vây quanh cô út.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Thập Niên 60, Mỹ Nhân Cổ Đại Gả Cho Quân Ca Cao Lãnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook