Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Chương 686: Phật Hệ Cá Mặn Đoàn Sủng (46)
Ngận Thị Kiểu Tình
02/07/2024
Edit: Kim
Không kích động được Sở Tích, Khổng Chân cũng không thất vọng, cô và Sở Tích là bạn bè, nhưng quan hệ cũng không quá gần gũi, đều là quan hệ hợp tác.
So với Sở Tích, Khổng Chân để ý tới Địch Lạc đâm sau lưng hơn.
Địch Lạc là do cô đề bạt lên, cho Địch Lạc cơ hội, kết quả trong lòng Địch Lạc lại cảm thấy ủy khuất như vậy.
Còn cảm thấy bản thân mình bị sử dụng quy tắc ngầm, lại cảm thấy bị cô bao nuôi, đạo đức có tì vết, cho nên trong lòng rất coi thường cô.
Nhìn thấy bộ dạng ngu xuẩn của Địch Lạc, Khổng Chân lại cười thành tiếng, cũng không biết Địch Lạc có thể nổi tiếng trong giới giải trí này bao lâu.
Ở hắn có cảm giác trẻ trung nhiệt huyết, nhưng con người rồi cũng phải lớn lên, tương lai thì sao, tương lai thì sao?
Nửa đêm Nam Chi nghe thấy tiếng cười, có chút lo lắng cho trạng thái tinh thần của Khổng Chân.
Một hồi giống như đang ngân nga một giai điệu, một hồi lại cười khằng khặc, thời điểm nấu cơm, giống như một mụ phù thủy đang hạ độc vào nồi vậy.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt hớn hở của Khổng Chân, chắc là đang rất vui vẻ đi.
Thời điểm ăn cơm, Khổng Chân nói với Nam Chi: “Khoảng thời gian này con đừng về chỗ cha con, cũng đừng đòi tiền cha con nữa.”
Quay về chỉ bị khinh bỉ.
Bên giờ trong lòng Phong Vân Đình đang rất ngứa ngáy, hai mẹ con cô xuất hiện, chính là trở thành chỗ phát tiết cho Phong Vân Đình.
Lúc này Khổng Chân chỉ muốn đứng ngoài ngọn lửa, nhìn Phong Vân Đình và Lăng gia đấu với nhau, cô không thể bị kéo vào trong đó.
Lăng gia phải cố hết sức đối phó với Phong Vân Đình, nhưng muốn đối phó cô vẫn rất dễ dàng, đừng có trút lửa giận lên đầu cô.
Cũng không thể làm chuyện gì quá bắt mắt, miễn cho bọn họ chú ý tới.
Những người này sẽ không nói lý, dù sao cũng là cô bắt nạt Lăng Kiều.
Cô phản kháng cũng là sai.
Đánh đi, dùng sức mà đánh, đầu người đánh ra đầu chó đi.
Xem xem đến cuối cùng trận chiến này sẽ có kết quả gì.
Cho dù có đánh không đổ, thì thực lực của hai nhà cũng sẽ giảm xuống.
Cô muốn nhìn xem, bọn họ có còn vì Lăng Kiều mà vung tiền như rác chèn ép cô hay không.
Nam Chi gật đầu, “Con biết rồi, con không quay về.”
Mỗi ngày ăn cơm đều phải nhìn mặt cha, cơm cũng không còn ngon nữa.
Nam Chi không thèm để ý đến Phong Vân Đình, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Phong Vân Đình, cũng ảnh hưởng tới khẩu vị.
Lại còn luôn không đưa tiền cấp dưỡng.
Là một đứa trẻ, Nam Chi cảm thấy rất khó để lấy được tiền cấp dưỡng nha!
Liên quan đến vấn đề an toàn thực phẩm của Lăng gia, cục an toàn thực phẩm đã can thiệp, cẩn thận kiểm tra tất cả các sản phẩm của công ty thực phẩm Lăng gia, công bố từng loại không có vấn đề, đồng thời cũng thông báo một số vấn đề, hy vọng người tiêu dùng chú ý khi mua sắm.
Cũng coi như là dấu chấm hết cho cái trò khôi hài này.
Không có vấn đề đương nhiên là chuyện tốt, nhưng có vấn đề, loại thực phẩm này coi như xong đời rồi.
Có không ít món ăn nổi tiếng trên mạng, vốn dĩ đang có mức tiêu thụ tốt lập tức bị giảm xuống một nửa.
Lăng gia không thể không khai thác mặt hàng khác cùng chủng loại, lại tốn rất nhiều tiền khiến người ta phát hoảng.
Nói đến doanh nghiệp Lăng gia, phản ứng đầu tiên của cư dân mạng chính là thêm vào các chất phụ gia bất hợp pháp.
Sau này muốn nâng sản phẩm khác lên, cũng phải hao phí rất nhiều tiền bạc và công sức.
Trải qua chuyện này, người tiêu dùng đã mất niềm tin vào sản phẩm nhà bọn họ.
Lăng Hàng vì chuyện này mà nổi giận đùng đùng, số tiền tổn thất này ai sẽ chịu trách nhiệm?
Rõ ràng là Phong Vân Đình tố cáo bọn họ.
Nhưng gia đình hắn đã tố cáo lại Phong Vân Đình, ân ân oán oán trong đó, cũng không thể nói cho rõ ràng được.
Lăng gia và Phong gia đã không thể trở về quá khứ được nữa.
Lần này Phong Vân Đình cũng tổn thất không ít, tất cả các tòa nhà đều bị tháo dỡ và tu sửa lại, nếu giữ nguyên, chủ sở hữu, các phòng ban cũng sẽ gây rắc rối.
Tóm lại, Phong Vân Đình cũng không thể sống tốt, không biết là còn tức giận tới cỡ nào đâu.
Nếu không có liên quan đến Lăng gia, Lăng Hàng còn có thể tấm tắc hai tiếng, hư tình giả ý nói Phong gia đúng là quá xui xẻo.
Nhưng chuyện này lại có liên quan đến Lăng gia, chứng cứ bên ngoài đều chứng minh Lăng gia là người tung video và tư liệu lên, Lăng Hàng chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Chờ đến khi Phong Vân Đình khôi phục lại tinh thần, còn không biết sẽ đối phó với bọn họ như thế nào đâu.
Chết tiệt!
Làm sao có thể xảy ra chuyện này!
Rốt cuộc là ai làm, rốt cuộc là ai đứng đằng sau gây khó dễ?
Tình hình bây giờ có thể hòa giải với Phong Vân Đình được không!
Có lẽ là không được.
Chuyện này quả thực là rối như cuộn chỉ, đột nhiên, hai nhà lại trở thành kẻ thù không đội trời chung.
Lăng Hàng không thể không chuyển sự chú tới Lăng Kiều, do dự một chút, hỏi: “Em cảm thấy, Phong Vân Đình có thực sự thích em không?”
Lăng Kiều:……
Đến nước này rồi, chẳng lẽ anh muốn tôi đi khom lưng uốn gối trước mặt Phong Vân Đình.
Nếu cúi đầu mà có tác dụng thì cũng thôi, nhưng nếu vô dụng, bị sỉ nhục vô ích còn không thu được kết quả gì.
Người đàn ông Phong Vân Đình này, Lăng Kiều cảm thấy mình càng nhìn càng không hiểu.
Có một điều có thể chắc chắn, đó chính là tính cách cực đoan, vô cùng ích kỷ.
Hắn có thể vì tiền, vì tổn thất mà tức giận, nhưng người khác thì không được.
Cô nên sớm nhận ra, hắn có thể vứt bỏ Khổng Chân đã đi theo hắn mấy năm, thậm chí đó còn là người phụ nữ đã sinh cho hắn một đứa con.
Đây là nữ chính nha!
Nói không cần liền từ bỏ, bây giờ vì cô hơi bị phá hủy một chút, cũng liền từ bỏ?
Cô mới tới thế giới này chưa được bao lâu, cùng Phong Vân Đình không có mấy năm tình nghĩa, tình cảm giữa bọn họ có thể nói là rất mong manh.
Hắn chán ghét Khổng Chân, chuyển ánh mắt tới trên người cô, nhưng cũng có thể chuyển ánh mắt tới người khác.
Lăng Kiều không xác định nói: “Em cảm thấy Phong Vân Đình vẫn còn rất tức giận.”
Muốn cầu hòa, phải trả cái giá rất đắt, Lăng gia bây giờ không thể chịu giày vò thêm nữa, cũng không có lợi ích gì có thể cho Phong Vân Đình, cũng không thể làm.
Lăng Hàng thở ra một hơi, “Sớm biết như vậy đã không báo cảnh sát.”
Lăng Kiều bất lực, bây giờ nói chuyện này cũng có ích lợi gì đâu, Lăng Kiều cảm thấy có thể là do lực đẩy của cốt truyện đi.
Làm ầm ĩ một phen, lông gà rơi đầy đất, Lăng Kiều chỉ nghĩ một chút đã cảm thấy đau đầu.
Lăng gia chịu tổn thất, còn có Phong Vân Đình tới trả thù.
Rất nhanh Phong Vân Đình đã tới trả thù, hắn thành lập một công ty con kinh doanh ngành thực phẩm, bên ngoài công ty con này hoàn toàn không có chút liên quan nào tới Phong gia.
Sản xuất và bày bán những mặt hàng bán chạy trước kia của Lăng gia.
Một số sản phẩm bán chạy của Lăng gia xảy ra vấn đề, không thể bán được, Phong Vân Đình sai người sao chép, sao chép hương vị, thay bao bì, nhưng không thêm quá nhiều chất phụ gia.
Mấy thứ này có thể bán chạy, chứng tỏ có thị trường riêng, đồ của Lăng gia không thể mua, nhưng có thể mua của công ty khác.
Dây chuyền sản xuất được thiết lập với tốc độ cực nhanh, rất nhiều hàng hóa được sản xuất bằng việc tăng ca cả ngày lẫn đêm.
Sau khi sản xuất, sử dụng các con đường mạnh mẽ đè ép không gian của các sản phẩm công ty Lăng gia.
Hơn nữa còn đăng quảng cáo tràn lan trên mạng, còn đi khắp nơi dẫm đạp Lăng gia, chỉ còn chưa viết thẳng lên trên bao bì.
Lăng gia còn đang vì sản xuất sản mới mà phát sầu, nghiên cứu ra một hương vị mới cần rất nhiều thời gian, cũng cần tiền, kết quả trên thị trường lại xuất hiện một công ty sao chép sản phẩm cũ của bọn họ.
Các mặt hàng thực phẩm có vấn đề đã bị tịch thu, các video có liên quan đều đã bị gỡ bỏ, dù sao cũng đã tóm được nhà bọn họ.
Lăng Hàng lập tức đi điều tra tư liệu về công ty này, sau khi điều tra, liền tra ra Phong Vân Đình.
Chết tiệt!
Không kích động được Sở Tích, Khổng Chân cũng không thất vọng, cô và Sở Tích là bạn bè, nhưng quan hệ cũng không quá gần gũi, đều là quan hệ hợp tác.
So với Sở Tích, Khổng Chân để ý tới Địch Lạc đâm sau lưng hơn.
Địch Lạc là do cô đề bạt lên, cho Địch Lạc cơ hội, kết quả trong lòng Địch Lạc lại cảm thấy ủy khuất như vậy.
Còn cảm thấy bản thân mình bị sử dụng quy tắc ngầm, lại cảm thấy bị cô bao nuôi, đạo đức có tì vết, cho nên trong lòng rất coi thường cô.
Nhìn thấy bộ dạng ngu xuẩn của Địch Lạc, Khổng Chân lại cười thành tiếng, cũng không biết Địch Lạc có thể nổi tiếng trong giới giải trí này bao lâu.
Ở hắn có cảm giác trẻ trung nhiệt huyết, nhưng con người rồi cũng phải lớn lên, tương lai thì sao, tương lai thì sao?
Nửa đêm Nam Chi nghe thấy tiếng cười, có chút lo lắng cho trạng thái tinh thần của Khổng Chân.
Một hồi giống như đang ngân nga một giai điệu, một hồi lại cười khằng khặc, thời điểm nấu cơm, giống như một mụ phù thủy đang hạ độc vào nồi vậy.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt hớn hở của Khổng Chân, chắc là đang rất vui vẻ đi.
Thời điểm ăn cơm, Khổng Chân nói với Nam Chi: “Khoảng thời gian này con đừng về chỗ cha con, cũng đừng đòi tiền cha con nữa.”
Quay về chỉ bị khinh bỉ.
Bên giờ trong lòng Phong Vân Đình đang rất ngứa ngáy, hai mẹ con cô xuất hiện, chính là trở thành chỗ phát tiết cho Phong Vân Đình.
Lúc này Khổng Chân chỉ muốn đứng ngoài ngọn lửa, nhìn Phong Vân Đình và Lăng gia đấu với nhau, cô không thể bị kéo vào trong đó.
Lăng gia phải cố hết sức đối phó với Phong Vân Đình, nhưng muốn đối phó cô vẫn rất dễ dàng, đừng có trút lửa giận lên đầu cô.
Cũng không thể làm chuyện gì quá bắt mắt, miễn cho bọn họ chú ý tới.
Những người này sẽ không nói lý, dù sao cũng là cô bắt nạt Lăng Kiều.
Cô phản kháng cũng là sai.
Đánh đi, dùng sức mà đánh, đầu người đánh ra đầu chó đi.
Xem xem đến cuối cùng trận chiến này sẽ có kết quả gì.
Cho dù có đánh không đổ, thì thực lực của hai nhà cũng sẽ giảm xuống.
Cô muốn nhìn xem, bọn họ có còn vì Lăng Kiều mà vung tiền như rác chèn ép cô hay không.
Nam Chi gật đầu, “Con biết rồi, con không quay về.”
Mỗi ngày ăn cơm đều phải nhìn mặt cha, cơm cũng không còn ngon nữa.
Nam Chi không thèm để ý đến Phong Vân Đình, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Phong Vân Đình, cũng ảnh hưởng tới khẩu vị.
Lại còn luôn không đưa tiền cấp dưỡng.
Là một đứa trẻ, Nam Chi cảm thấy rất khó để lấy được tiền cấp dưỡng nha!
Liên quan đến vấn đề an toàn thực phẩm của Lăng gia, cục an toàn thực phẩm đã can thiệp, cẩn thận kiểm tra tất cả các sản phẩm của công ty thực phẩm Lăng gia, công bố từng loại không có vấn đề, đồng thời cũng thông báo một số vấn đề, hy vọng người tiêu dùng chú ý khi mua sắm.
Cũng coi như là dấu chấm hết cho cái trò khôi hài này.
Không có vấn đề đương nhiên là chuyện tốt, nhưng có vấn đề, loại thực phẩm này coi như xong đời rồi.
Có không ít món ăn nổi tiếng trên mạng, vốn dĩ đang có mức tiêu thụ tốt lập tức bị giảm xuống một nửa.
Lăng gia không thể không khai thác mặt hàng khác cùng chủng loại, lại tốn rất nhiều tiền khiến người ta phát hoảng.
Nói đến doanh nghiệp Lăng gia, phản ứng đầu tiên của cư dân mạng chính là thêm vào các chất phụ gia bất hợp pháp.
Sau này muốn nâng sản phẩm khác lên, cũng phải hao phí rất nhiều tiền bạc và công sức.
Trải qua chuyện này, người tiêu dùng đã mất niềm tin vào sản phẩm nhà bọn họ.
Lăng Hàng vì chuyện này mà nổi giận đùng đùng, số tiền tổn thất này ai sẽ chịu trách nhiệm?
Rõ ràng là Phong Vân Đình tố cáo bọn họ.
Nhưng gia đình hắn đã tố cáo lại Phong Vân Đình, ân ân oán oán trong đó, cũng không thể nói cho rõ ràng được.
Lăng gia và Phong gia đã không thể trở về quá khứ được nữa.
Lần này Phong Vân Đình cũng tổn thất không ít, tất cả các tòa nhà đều bị tháo dỡ và tu sửa lại, nếu giữ nguyên, chủ sở hữu, các phòng ban cũng sẽ gây rắc rối.
Tóm lại, Phong Vân Đình cũng không thể sống tốt, không biết là còn tức giận tới cỡ nào đâu.
Nếu không có liên quan đến Lăng gia, Lăng Hàng còn có thể tấm tắc hai tiếng, hư tình giả ý nói Phong gia đúng là quá xui xẻo.
Nhưng chuyện này lại có liên quan đến Lăng gia, chứng cứ bên ngoài đều chứng minh Lăng gia là người tung video và tư liệu lên, Lăng Hàng chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Chờ đến khi Phong Vân Đình khôi phục lại tinh thần, còn không biết sẽ đối phó với bọn họ như thế nào đâu.
Chết tiệt!
Làm sao có thể xảy ra chuyện này!
Rốt cuộc là ai làm, rốt cuộc là ai đứng đằng sau gây khó dễ?
Tình hình bây giờ có thể hòa giải với Phong Vân Đình được không!
Có lẽ là không được.
Chuyện này quả thực là rối như cuộn chỉ, đột nhiên, hai nhà lại trở thành kẻ thù không đội trời chung.
Lăng Hàng không thể không chuyển sự chú tới Lăng Kiều, do dự một chút, hỏi: “Em cảm thấy, Phong Vân Đình có thực sự thích em không?”
Lăng Kiều:……
Đến nước này rồi, chẳng lẽ anh muốn tôi đi khom lưng uốn gối trước mặt Phong Vân Đình.
Nếu cúi đầu mà có tác dụng thì cũng thôi, nhưng nếu vô dụng, bị sỉ nhục vô ích còn không thu được kết quả gì.
Người đàn ông Phong Vân Đình này, Lăng Kiều cảm thấy mình càng nhìn càng không hiểu.
Có một điều có thể chắc chắn, đó chính là tính cách cực đoan, vô cùng ích kỷ.
Hắn có thể vì tiền, vì tổn thất mà tức giận, nhưng người khác thì không được.
Cô nên sớm nhận ra, hắn có thể vứt bỏ Khổng Chân đã đi theo hắn mấy năm, thậm chí đó còn là người phụ nữ đã sinh cho hắn một đứa con.
Đây là nữ chính nha!
Nói không cần liền từ bỏ, bây giờ vì cô hơi bị phá hủy một chút, cũng liền từ bỏ?
Cô mới tới thế giới này chưa được bao lâu, cùng Phong Vân Đình không có mấy năm tình nghĩa, tình cảm giữa bọn họ có thể nói là rất mong manh.
Hắn chán ghét Khổng Chân, chuyển ánh mắt tới trên người cô, nhưng cũng có thể chuyển ánh mắt tới người khác.
Lăng Kiều không xác định nói: “Em cảm thấy Phong Vân Đình vẫn còn rất tức giận.”
Muốn cầu hòa, phải trả cái giá rất đắt, Lăng gia bây giờ không thể chịu giày vò thêm nữa, cũng không có lợi ích gì có thể cho Phong Vân Đình, cũng không thể làm.
Lăng Hàng thở ra một hơi, “Sớm biết như vậy đã không báo cảnh sát.”
Lăng Kiều bất lực, bây giờ nói chuyện này cũng có ích lợi gì đâu, Lăng Kiều cảm thấy có thể là do lực đẩy của cốt truyện đi.
Làm ầm ĩ một phen, lông gà rơi đầy đất, Lăng Kiều chỉ nghĩ một chút đã cảm thấy đau đầu.
Lăng gia chịu tổn thất, còn có Phong Vân Đình tới trả thù.
Rất nhanh Phong Vân Đình đã tới trả thù, hắn thành lập một công ty con kinh doanh ngành thực phẩm, bên ngoài công ty con này hoàn toàn không có chút liên quan nào tới Phong gia.
Sản xuất và bày bán những mặt hàng bán chạy trước kia của Lăng gia.
Một số sản phẩm bán chạy của Lăng gia xảy ra vấn đề, không thể bán được, Phong Vân Đình sai người sao chép, sao chép hương vị, thay bao bì, nhưng không thêm quá nhiều chất phụ gia.
Mấy thứ này có thể bán chạy, chứng tỏ có thị trường riêng, đồ của Lăng gia không thể mua, nhưng có thể mua của công ty khác.
Dây chuyền sản xuất được thiết lập với tốc độ cực nhanh, rất nhiều hàng hóa được sản xuất bằng việc tăng ca cả ngày lẫn đêm.
Sau khi sản xuất, sử dụng các con đường mạnh mẽ đè ép không gian của các sản phẩm công ty Lăng gia.
Hơn nữa còn đăng quảng cáo tràn lan trên mạng, còn đi khắp nơi dẫm đạp Lăng gia, chỉ còn chưa viết thẳng lên trên bao bì.
Lăng gia còn đang vì sản xuất sản mới mà phát sầu, nghiên cứu ra một hương vị mới cần rất nhiều thời gian, cũng cần tiền, kết quả trên thị trường lại xuất hiện một công ty sao chép sản phẩm cũ của bọn họ.
Các mặt hàng thực phẩm có vấn đề đã bị tịch thu, các video có liên quan đều đã bị gỡ bỏ, dù sao cũng đã tóm được nhà bọn họ.
Lăng Hàng lập tức đi điều tra tư liệu về công ty này, sau khi điều tra, liền tra ra Phong Vân Đình.
Chết tiệt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.