Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Kiều Mềm Luôn Bị Ép Yêu

Chương 8:

Nhất Khán Nhất Cá Bất Chi Thanh

20/11/2024

Trước khi được gọi vào đội tuyển quốc gia, cô vẫn còn là cô bé đi học cùng Lương Hoài Cẩn. Khi đó, mỗi buổi sáng, dì Lương luôn đưa cho mỗi người một chiếc bánh quy chocolate.

Lâm Hà Y thường ăn không hết, phần còn lại lúc nào cũng vào bụng của Lương Hoài Cẩn.

Bây giờ trưởng thành rồi, nhưng thói quen đó của anh vẫn không thay đổi. Điều này khiến cô hơi ngượng ngùng. Tuy nhiên, thấy anh chẳng để ý gì, nếu cô tỏ ra quá để ý thì lại có vẻ keo kiệt.

Cô vốn đã là người mờ nhạt rồi, không muốn bị gắn thêm danh “quỷ keo kiệt.”

Nghĩ vậy, cô đành mở hộp bánh ra, cắn một miếng bánh kem mềm mịn hòa quyện với lớp phô mai ngọt ngào. Hương vị thật ra cũng không tệ như cô tưởng.

Nhưng vừa nãy cô đã ăn hai xiên xúc xích nướng, trước đó còn ăn một phần salad trái cây do huấn luyện viên mang đến. Trong phần salad ấy đầy ức gà và sốt cà chua.

Thế nên, phần lớn chiếc bánh còn lại vẫn đi vào bụng của Lương Hoài Cẩn.

“Thật ra…”

Lương Hoài Cẩn mỉm cười, nhẹ nhàng nói:

“Đôi khi, thử trải nghiệm thêm những điều mới mẻ cũng không phải là chuyện xấu, đúng không?”



“Cuộc đời rất dài, em có đủ thời gian để khám phá và yêu thích một điều gì đó mới mẻ mà.”

“Đôi mắt của con người sinh ra để nhìn về phía trước. Chẳng phải điều đó muốn nhắc chúng ta rằng mình nên luôn hướng về tương lai sao?”

Lâm Hà Y hơi ngẩn người. Cô chợt nhận ra, cuộc trò chuyện và buổi dạo chơi tối nay có lẽ là kế hoạch do mẹ cô sắp đặt. Sự xuất hiện của Lương Hoài Cẩn dường như chỉ nhằm mục đích thuyết phục cô từ bỏ trượt băng, nhưng lại chọn một cách nói khéo léo hơn.

Không hiểu sao, miếng bánh ngọt trong miệng bỗng có vị đắng chát.

Nhưng dù sự thật có ra sao, cô vẫn thấy biết ơn anh. Vì anh không nói thẳng ra, không như mẹ cô, người luôn dùng những lời cay nghiệt nhất để ép cô từ bỏ giấc mơ còn dang dở của mình.

Cô cảm nhận được sự quan tâm trong lời nói của anh. Điều đó khiến cô cảm thấy mình không còn là một người mờ nhạt, mà như một con búp bê sứ mong manh, cần được ai đó che chở và nâng niu.

Lâm Hà Y mím môi, sau một hồi suy nghĩ, cô vẫn quyết định mỉm cười với anh.

Cô nghĩ nụ cười của mình chắc chắn không đẹp bằng của anh, thế nên cô chỉ cười mỉm nhẹ, để tránh lộ ra vẻ ngốc nghếch của mình:

“Cảm ơn anh nhé.”

Cuộc đời đúng là rất dài. Dài đến mức bạn có thể yêu nhiều người, làm nhiều việc. Nhưng cả đời đôi khi cũng rất ngắn, ngắn đến mức nếu bạn muốn làm tốt một việc, có lẽ bạn phải dành cả đời mình để làm nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Kiều Mềm Luôn Bị Ép Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook