Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi
Chương 1702: Hướng ngung mà sống (15)
Mặc Linh
06/02/2020
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Lộ Thiến gọi điện thoại cho cha cô ta, mở miệng chính là muốn mấy chục ngàn, dọa cho cặp vợ chồng kia phát sợ.
Lộ Thiến chính là không thể thấy Sơ Tranh sống tốt hơn mình, lúc này huyên náo đòi tiền.
Đầu dây bên kia mắng cho cô ta một trận, sao có thể cho cô ta ăn tiêu lãng phí nhiều tiền như thế được chứ.
"Nhưng Lộ Sơ Tranh ở được!" Lộ Thiến không phục: "Sao con lại không thể ở? Cha mẹ, cha mẹ không cho con ở, con cũng chỉ có thể ngủ ngay giữa đường, cha mẹ nhẫn tâm sao?"
"Lộ Sơ Tranh?" Bác gái cả ở đầu dây bên kia nghi hoặc: "Nó cũng ở đó?"
Lộ Thiến thêm mắm thêm muối nói lại chuyện vừa rồi gặp phải Sơ Tranh cho bác gái cả nghe một lần, cường điệu Sơ Tranh xem thường cô ta cỡ nào.
Bác gái cả cũng là một người dễ bị kích thích, đặc biệt là dưới tình huống có khúc mắc.
Nếu như là trước đó, bác gái cả đại khái cũng sẽ không biết xấu hổ tới cửa.. Để cha mẹ Lộ cũng thuê cho Lộ Thiến một gian phòng.
Nhưng bây giờ bác gái cả cũng biết không quá thực tế, bà ta khẽ cắn môi: "Gian phòng kia bao nhiêu tiền một đêm?"
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Con điên rồi!"
Giọng nói của bác cả từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, rõ ràng là tức hổn hển.
Tình huống của gia đình bọn họ có thể so với nhà người em trai kia sao?
Bác gái cả không cho bác cả nói chuyện, trực tiếp đi vào trong phòng.
Lộ Thiến nói dựa theo giá tiền thấp nhất, bác gái cả nghe xong giá cả vẫn bị hù dọa.
Lộ Thiến làm ầm ĩ trong điện thoại, không ngừng dẫn dắt cho bác gái cả rằng Sơ Tranh khinh bỉ cô ta bao nhiêu, xem thường cô ta thế nào vân vân, cuối cùng còn kéo tới trên người cha mẹ Lộ.
-
Lộ Thiến cúp điện thoại, thần thanh khí sảng đi trở về, đến chỗ lễ tân thuê một gian phòng.
Lộ Thiến chưa từng kiếm tiền, không biết kiếm tiền vất vả, tiêu xài cũng không có cảm giác gì.
Đợi khi đến gian phòng, nhìn thấy quy cách gian phòng, đối mặt với ánh mắt hâm mộ kinh ngạc thán phục của đồng bạn, đáy lòng Lộ Thiến cũng mơ hồ lộ vẻ đắc ý, hoàn toàn quên mất giá cả nơi này.
Một bên khác, Meo Meo Meo cầm điện thoại di động, tạch tạch chụp ảnh trong phòng.
Cuối cùng chụp ảnh chưa đủ nghiền, còn mở livestream lên.
"Không nghĩ tới, có một ngày tôi sẽ ở trong phòng tổng thống xa hoa với một em gái, chậc chậc chậc... Nhìn cách trang trí xa hoa này đi, đến đây nào, cho mọi người xem cảnh đêm thành thị tràn ngập tiền tài... A, bây giờ trời còn chưa tối, chờ trời tối sẽ cho mọi người xem."
"Đúng thế, tôi tới tham gia triển lãm Anime nè."
"Sáng mai nói không chừng có thể gặp được tôi đó."
"Cùng ai? Hì hì hì... Đương nhiên là một mỹ nhân, muốn nhìn? Mấy người có tôi còn chưa đủ, lại còn muốn nhìn những tiểu yêu tinh khác!"
Meo Meo Meo vừa nói, vừa cầm điện thoại hướng về phía Sơ Tranh bên kia, Sơ Tranh phát giác được đóng cửa lại trước một bước.
Ống kính chỉ quét đến trong nháy mắt khi cửa phòng đóng lại kia, một thân ảnh chợt lóe lên.
"Ôi, xem đi, người ta không cho mọi người nhìn đâu." Meo Meo Meo gõ cửa một cái: "Mỹ nhân, đừng thẹn thùng, đến, ra gặp khách nha."
Sơ Tranh không thèm để ý đến cô ấy.
Trước kia mặc dù nguyên chủ sẽ chụp ảnh, nhưng sẽ không để cho Meo Meo Meo truyền loạn ảnh chụp của mình, cùng sẽ không tham dự livestream, cho nên Meo Meo Meo cũng không cảm thấy kỳ quái.
Sau khi tượng trưng gọi vài tiếng, lập tức thay đổi vị trí lực chú ý.
Sơ Tranh trực tiếp gọi bữa tối ở khách sạn, chờ bữa tối đưa ra Meo Meo Meo càng không có ý định đóng livestream, chuẩn bị livestream cảnh ăn uống.
Sơ Tranh: "..."
Meo Meo Meo cố định điện thoại lại, ống kính đối diện với cô ấy.
[ Mẹ ơi! Ăn ngon thế? ]
[ Nhìn một bàn này tôi đã biết nó rất đắt, một ngụm này mất bao nhiêu tiền. ]
[ Chị gái phát tài rồi à, cũng dám đến nơi như thế này tiêu tiền, chúng em làm sao nuôi nổi. ]
[ Chủ bá đã bị người bao nuôi, bây giờ con gái đều có con gái bao nuôi, đám cẩu độc thân như chúng ta làm sao bây giờ đây. ]
[ Mẹ mẹ mẹ!! Vừa thấy một cánh tay đi vào màn ảnh, nhìn rất đẹp!! ]
[ Tôi cũng nhìn thấy. ]
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[ Quá đẹp, liếm bình phong. ]
[ Cầu nhìn lại một lần. ]
Sơ Tranh lấy đồ, tay không cẩn thận dính vào góc quay của camera, trên mưa đạn lập tức nhiều thêm không ít tay khống, yêu cầu nhìn thêm một lần.
Sơ Tranh không lạnh không nhạt quét Meo Meo Meo một chút, Meo Meo Meo cười một cái, sợ sợ không dám chuyển ống kính.
"Vì để buổi tối hôm nay tôi không bị đuổi ra ngoài, mọi người hãy tha cho tôi đi." Meo Meo Meo bán manh trước ống kính: "Cho mọi người nhìn móng vuốt của tôi nè, có phải cũng rất đẹp không."
Dáng dấp của Meo Meo Meo vốn ngoan ngoãn đáng yêu, nhưng bởi vì ngoan ngoãn đáng yêu, đôi tay dường như cũng tròn vo, không phải là loại tay thon dài kia.
-
"Thiến Thiến, cậu mau đến xem này."
Lộ Thiến đi từ trong gian phòng ra: "Xem cái gì?"
Đồng bạn cũng không nói, chỉ bảo cô ta qua: "Cậu đến xem đi."
Lộ Thiến nghi hoặc đi qua, nhìn vào màn hình điện thoại của đồng bạn một chút.
Trên màn hình chính là gian phòng mà Meo Meo Meo livestream, người xem không ít, trên màn hình thỉnh thoảng bắn ra nhắc nhở tặng quà, giọng nói của Meo Meo Meo thỉnh thoảng truyền tới.
"Đây có phải là cô gái lúc trước đi cùng Lộ Sơ Tranh không nhỉ?" Đồng bạn Giáp hỏi Lộ Thiến.
Lộ Thiến có chút ấn tượng: "Hình như thế."
Cô ta nhíu mày nhìn màn ảnh, bối cảnh chắc là khách sạn, bởi vì bọn họ không kéo màn cửa, có thể nhìn thấy kiến trúc bên ngoài, từ gian phòng bây giờ bọn họ ở cũng có thể trông thấy.
"Thiến Thiến, cậu xem đồ bọn họ ăn đi, cảm giác thật tinh xảo." Đồng bạn Ất chỉ vào đồ ăn trong màn hình: "Nhìn mà tớ cũng muốn ăn rồi."
Đồng bạn Giáp: "Đây là miễn phí sao?"
Đồng bạn Ất: "Không phải đâu... Nhìn là biết rất đắt."
Đồng bạn Giáp kỳ quái: "Ở khách sạn đắt như vậy.. Chẳng lẽ không cung cấp miễn phí gì à?"
"Thiến Thiến cậu có biết không?" Đồng bạn Ất hỏi Lộ Thiến.
"..."
Lộ Thiến làm sao biết.
Cô ta lại chưa từng ở loại khách sạn này bao giờ.
Kỳ thật vào ở rồi cô ta cũng có chút hối hận, nhưng nghĩ đến chuyện Sơ Tranh cũng ở chỗ này, Lộ Thiến lại cảm thấy như hòa nhau một ván vậy.
Đặc biệt là nhìn ánh mắt sùng bái của đồng bạn, Lộ Thiến càng lâng lâng hơn.
Lộ Thiến không muốn nói mình không biết, cô ta chỉ vào màn hình: "Streamer này fan hâm mộ thật nhiều..."
"Đúng là rất nhiều." Hai đồng bạn lập tức bị thay đổi vị trí lực chú ý: "Cậu xem nhiều người tặng quà cho cô ta như vậy, tớ xem qua rồi, thời gian cô ta đăng ký rất sớm."
"Không được... Nhìn đến tớ cũng rất muốn ăn." Đồng bạn Giáp nhìn đến chảy nước miếng, lại đưa ánh mắt về phía Lộ Thiến.
Lộ Thiến trở ngại mặt mũi không nói mình không biết, ánh mắt cô ta đảo qua bốn phía, ở trên bàn bên cạnh phát hiện ra mấy tờ giấy.
"Cái này hình như là miễn phí." Lộ Thiến đưa đồ cho đồng bạn.
Phía trên viết cung cấp miễn phí.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai nữ sinh lập tức tiến tới nhìn, đồ ăn phía trên nhìn qua không tinh xảo như trong màn hình, nhưng cũng rất xa hoa.
Cũng đều là đồ cung cấp miễn phí...
Đồng bạn Giáp chỉ vào một loạt chữ trong đó: "Có phòng ăn kìa, có thể đến phòng ăn ăn."
Phía trên viết có thể đưa đến, cũng có thể xuống dưới ăn.
"Chúng ta đến phòng ăn ăn đi, tớ muốn xem phòng ăn!" Đồng bạn Ất hưng phấn nói.
Lộ Thiến nhìn thấy miễn phí, cũng không có ý kiến gì: "Đi."
Ba nữ sinh lập tức thu thập một chút rồi đi ra ngoài, tiến vào thang máy, đồng bạn Giáp nhớ tới: "Phòng ăn là lầu mấy nhỉ? Tớ quên nhìn rồi."
Đồng bạn Ất chỉ vào trên nút thang máy: "Trên đó không phải có ký hiệu à."
"Đúng nhỉ."
Ấn thang máy, ba nữ sinh lập tức thảo luận.
"Tớ muốn ăn bò bít tết, có lẽ ăn rất ngon."
"Tớ cũng muốn ăn!"
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Lộ Thiến gọi điện thoại cho cha cô ta, mở miệng chính là muốn mấy chục ngàn, dọa cho cặp vợ chồng kia phát sợ.
Lộ Thiến chính là không thể thấy Sơ Tranh sống tốt hơn mình, lúc này huyên náo đòi tiền.
Đầu dây bên kia mắng cho cô ta một trận, sao có thể cho cô ta ăn tiêu lãng phí nhiều tiền như thế được chứ.
"Nhưng Lộ Sơ Tranh ở được!" Lộ Thiến không phục: "Sao con lại không thể ở? Cha mẹ, cha mẹ không cho con ở, con cũng chỉ có thể ngủ ngay giữa đường, cha mẹ nhẫn tâm sao?"
"Lộ Sơ Tranh?" Bác gái cả ở đầu dây bên kia nghi hoặc: "Nó cũng ở đó?"
Lộ Thiến thêm mắm thêm muối nói lại chuyện vừa rồi gặp phải Sơ Tranh cho bác gái cả nghe một lần, cường điệu Sơ Tranh xem thường cô ta cỡ nào.
Bác gái cả cũng là một người dễ bị kích thích, đặc biệt là dưới tình huống có khúc mắc.
Nếu như là trước đó, bác gái cả đại khái cũng sẽ không biết xấu hổ tới cửa.. Để cha mẹ Lộ cũng thuê cho Lộ Thiến một gian phòng.
Nhưng bây giờ bác gái cả cũng biết không quá thực tế, bà ta khẽ cắn môi: "Gian phòng kia bao nhiêu tiền một đêm?"
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Con điên rồi!"
Giọng nói của bác cả từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, rõ ràng là tức hổn hển.
Tình huống của gia đình bọn họ có thể so với nhà người em trai kia sao?
Bác gái cả không cho bác cả nói chuyện, trực tiếp đi vào trong phòng.
Lộ Thiến nói dựa theo giá tiền thấp nhất, bác gái cả nghe xong giá cả vẫn bị hù dọa.
Lộ Thiến làm ầm ĩ trong điện thoại, không ngừng dẫn dắt cho bác gái cả rằng Sơ Tranh khinh bỉ cô ta bao nhiêu, xem thường cô ta thế nào vân vân, cuối cùng còn kéo tới trên người cha mẹ Lộ.
-
Lộ Thiến cúp điện thoại, thần thanh khí sảng đi trở về, đến chỗ lễ tân thuê một gian phòng.
Lộ Thiến chưa từng kiếm tiền, không biết kiếm tiền vất vả, tiêu xài cũng không có cảm giác gì.
Đợi khi đến gian phòng, nhìn thấy quy cách gian phòng, đối mặt với ánh mắt hâm mộ kinh ngạc thán phục của đồng bạn, đáy lòng Lộ Thiến cũng mơ hồ lộ vẻ đắc ý, hoàn toàn quên mất giá cả nơi này.
Một bên khác, Meo Meo Meo cầm điện thoại di động, tạch tạch chụp ảnh trong phòng.
Cuối cùng chụp ảnh chưa đủ nghiền, còn mở livestream lên.
"Không nghĩ tới, có một ngày tôi sẽ ở trong phòng tổng thống xa hoa với một em gái, chậc chậc chậc... Nhìn cách trang trí xa hoa này đi, đến đây nào, cho mọi người xem cảnh đêm thành thị tràn ngập tiền tài... A, bây giờ trời còn chưa tối, chờ trời tối sẽ cho mọi người xem."
"Đúng thế, tôi tới tham gia triển lãm Anime nè."
"Sáng mai nói không chừng có thể gặp được tôi đó."
"Cùng ai? Hì hì hì... Đương nhiên là một mỹ nhân, muốn nhìn? Mấy người có tôi còn chưa đủ, lại còn muốn nhìn những tiểu yêu tinh khác!"
Meo Meo Meo vừa nói, vừa cầm điện thoại hướng về phía Sơ Tranh bên kia, Sơ Tranh phát giác được đóng cửa lại trước một bước.
Ống kính chỉ quét đến trong nháy mắt khi cửa phòng đóng lại kia, một thân ảnh chợt lóe lên.
"Ôi, xem đi, người ta không cho mọi người nhìn đâu." Meo Meo Meo gõ cửa một cái: "Mỹ nhân, đừng thẹn thùng, đến, ra gặp khách nha."
Sơ Tranh không thèm để ý đến cô ấy.
Trước kia mặc dù nguyên chủ sẽ chụp ảnh, nhưng sẽ không để cho Meo Meo Meo truyền loạn ảnh chụp của mình, cùng sẽ không tham dự livestream, cho nên Meo Meo Meo cũng không cảm thấy kỳ quái.
Sau khi tượng trưng gọi vài tiếng, lập tức thay đổi vị trí lực chú ý.
Sơ Tranh trực tiếp gọi bữa tối ở khách sạn, chờ bữa tối đưa ra Meo Meo Meo càng không có ý định đóng livestream, chuẩn bị livestream cảnh ăn uống.
Sơ Tranh: "..."
Meo Meo Meo cố định điện thoại lại, ống kính đối diện với cô ấy.
[ Mẹ ơi! Ăn ngon thế? ]
[ Nhìn một bàn này tôi đã biết nó rất đắt, một ngụm này mất bao nhiêu tiền. ]
[ Chị gái phát tài rồi à, cũng dám đến nơi như thế này tiêu tiền, chúng em làm sao nuôi nổi. ]
[ Chủ bá đã bị người bao nuôi, bây giờ con gái đều có con gái bao nuôi, đám cẩu độc thân như chúng ta làm sao bây giờ đây. ]
[ Mẹ mẹ mẹ!! Vừa thấy một cánh tay đi vào màn ảnh, nhìn rất đẹp!! ]
[ Tôi cũng nhìn thấy. ]
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[ Quá đẹp, liếm bình phong. ]
[ Cầu nhìn lại một lần. ]
Sơ Tranh lấy đồ, tay không cẩn thận dính vào góc quay của camera, trên mưa đạn lập tức nhiều thêm không ít tay khống, yêu cầu nhìn thêm một lần.
Sơ Tranh không lạnh không nhạt quét Meo Meo Meo một chút, Meo Meo Meo cười một cái, sợ sợ không dám chuyển ống kính.
"Vì để buổi tối hôm nay tôi không bị đuổi ra ngoài, mọi người hãy tha cho tôi đi." Meo Meo Meo bán manh trước ống kính: "Cho mọi người nhìn móng vuốt của tôi nè, có phải cũng rất đẹp không."
Dáng dấp của Meo Meo Meo vốn ngoan ngoãn đáng yêu, nhưng bởi vì ngoan ngoãn đáng yêu, đôi tay dường như cũng tròn vo, không phải là loại tay thon dài kia.
-
"Thiến Thiến, cậu mau đến xem này."
Lộ Thiến đi từ trong gian phòng ra: "Xem cái gì?"
Đồng bạn cũng không nói, chỉ bảo cô ta qua: "Cậu đến xem đi."
Lộ Thiến nghi hoặc đi qua, nhìn vào màn hình điện thoại của đồng bạn một chút.
Trên màn hình chính là gian phòng mà Meo Meo Meo livestream, người xem không ít, trên màn hình thỉnh thoảng bắn ra nhắc nhở tặng quà, giọng nói của Meo Meo Meo thỉnh thoảng truyền tới.
"Đây có phải là cô gái lúc trước đi cùng Lộ Sơ Tranh không nhỉ?" Đồng bạn Giáp hỏi Lộ Thiến.
Lộ Thiến có chút ấn tượng: "Hình như thế."
Cô ta nhíu mày nhìn màn ảnh, bối cảnh chắc là khách sạn, bởi vì bọn họ không kéo màn cửa, có thể nhìn thấy kiến trúc bên ngoài, từ gian phòng bây giờ bọn họ ở cũng có thể trông thấy.
"Thiến Thiến, cậu xem đồ bọn họ ăn đi, cảm giác thật tinh xảo." Đồng bạn Ất chỉ vào đồ ăn trong màn hình: "Nhìn mà tớ cũng muốn ăn rồi."
Đồng bạn Giáp: "Đây là miễn phí sao?"
Đồng bạn Ất: "Không phải đâu... Nhìn là biết rất đắt."
Đồng bạn Giáp kỳ quái: "Ở khách sạn đắt như vậy.. Chẳng lẽ không cung cấp miễn phí gì à?"
"Thiến Thiến cậu có biết không?" Đồng bạn Ất hỏi Lộ Thiến.
"..."
Lộ Thiến làm sao biết.
Cô ta lại chưa từng ở loại khách sạn này bao giờ.
Kỳ thật vào ở rồi cô ta cũng có chút hối hận, nhưng nghĩ đến chuyện Sơ Tranh cũng ở chỗ này, Lộ Thiến lại cảm thấy như hòa nhau một ván vậy.
Đặc biệt là nhìn ánh mắt sùng bái của đồng bạn, Lộ Thiến càng lâng lâng hơn.
Lộ Thiến không muốn nói mình không biết, cô ta chỉ vào màn hình: "Streamer này fan hâm mộ thật nhiều..."
"Đúng là rất nhiều." Hai đồng bạn lập tức bị thay đổi vị trí lực chú ý: "Cậu xem nhiều người tặng quà cho cô ta như vậy, tớ xem qua rồi, thời gian cô ta đăng ký rất sớm."
"Không được... Nhìn đến tớ cũng rất muốn ăn." Đồng bạn Giáp nhìn đến chảy nước miếng, lại đưa ánh mắt về phía Lộ Thiến.
Lộ Thiến trở ngại mặt mũi không nói mình không biết, ánh mắt cô ta đảo qua bốn phía, ở trên bàn bên cạnh phát hiện ra mấy tờ giấy.
"Cái này hình như là miễn phí." Lộ Thiến đưa đồ cho đồng bạn.
Phía trên viết cung cấp miễn phí.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai nữ sinh lập tức tiến tới nhìn, đồ ăn phía trên nhìn qua không tinh xảo như trong màn hình, nhưng cũng rất xa hoa.
Cũng đều là đồ cung cấp miễn phí...
Đồng bạn Giáp chỉ vào một loạt chữ trong đó: "Có phòng ăn kìa, có thể đến phòng ăn ăn."
Phía trên viết có thể đưa đến, cũng có thể xuống dưới ăn.
"Chúng ta đến phòng ăn ăn đi, tớ muốn xem phòng ăn!" Đồng bạn Ất hưng phấn nói.
Lộ Thiến nhìn thấy miễn phí, cũng không có ý kiến gì: "Đi."
Ba nữ sinh lập tức thu thập một chút rồi đi ra ngoài, tiến vào thang máy, đồng bạn Giáp nhớ tới: "Phòng ăn là lầu mấy nhỉ? Tớ quên nhìn rồi."
Đồng bạn Ất chỉ vào trên nút thang máy: "Trên đó không phải có ký hiệu à."
"Đúng nhỉ."
Ấn thang máy, ba nữ sinh lập tức thảo luận.
"Tớ muốn ăn bò bít tết, có lẽ ăn rất ngon."
"Tớ cũng muốn ăn!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.