Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi
Chương 1800: Ngôi sao của ngày mai (1)
Mặc Linh
05/03/2020
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Cắt!"
"Hôm nay đến đây thôi, mọi người về nghỉ trước đi."
"Kết thúc công việc!"
Sơ Tranh mở mắt ra liền phát hiện mình đứng trong nước, đôi mắt bị ánh đèn chiếu vào, hơi chói mắt, xung quanh có không ít máy móc chĩa vào.
Đây là... Studio?
Bây giờ chắc hẳn cô đang ở trong một cái hồ hơi... Hồ bơi lộ thiên.
Mà Sơ Tranh mặc trên người một bộ quần áo rất mỏng, lúc này hoàn toàn ướt đẫm, dán ở trên người.
Lúc này Sơ Tranh có thể cảm giác được, nhiệt độ của nơi này cực kỳ thấp, tứ chi đã sớm đông cứng, gió thổi qua càng thêm lạnh thấu xương.
Sơ Tranh lại quét qua bốn phía, phát hiện những người này đều mặc quần áo bông.
Đến.
Giữa mùa đông cô lại đang ngâm trong hồ.
Đây là đãi ngộ gì thế này?!
Cạch ——
Đèn chiếu ở đây bị người ta tắt đi, bên kia cách đó không xa có một đám người ôm lấy mấy người rời đi, nhân viên công tác khác đang chỉnh lý thiết bị.
Một mình Sơ Tranh đứng cô đơn trong nước, nếu như không phải có người nhìn về phía cô bên này, thì Sơ Tranh sẽ hoài nghi có phải mình là một u linh, những người này đều không nhìn thấy mình hay không.
Mẹ.
Lạnh quá.
Sơ Tranh nhanh chóng đi về phía mép hồ, nắm lấy tay vịn bên cạnh chuẩn bị đi lên.
Cô mới vừa lên đi, một trận gió lạnh thổi qua, Sơ Tranh lạnh đến run lập cập, nhưng mà cố kỵ nơi này còn có không ít người, Sơ Tranh chỉ có thể kiên cường chịu đựng, không thể biểu hiện ra ngoài chút nào.
"Ôi, sao cô còn chưa đi?"
Bên cạnh có một giọng nói hơi sắc nhọn bay qua.
"Thật sự là không biết xấu hổ mà, bộ dạng này còn không mau mà đi chỉnh lý đi, còn đứng ở đây khoe khoang phong tao..."
Sơ Tranh vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy một cô gái tuổi tác không lớn lắm đứng ở đằng sau cô, đang dùng ánh mắt bắt bẻ dò xét cô.
Quần áo trên người Sơ Tranh không tính là hở hang, áo là màu đậm, cho dù lúc này ướt nhẹp, trừ đường cong lộ ra, thì cũng không có vấn đề gì.
Sơ Tranh không có ký ức, cũng không biết cô gái này là ai, cho nên không đáp lời, lãnh đạm liếc cô ta một cái rồi dời ánh mắt đi.
Nhưng mà cô gái lại không vừa ý: "Có người mắt cao hơn đầu, nhưng cũng không nhìn xem mình có bao nhiêu phân lượng."
Nói xong cô gái kia đi về phía Sơ Tranh, đột nhiên dùng bả vai đụng cô.
Sơ Tranh đứng ở ngay bên mép, cái đụng chạm này, nhất định sẽ rơi vào trong hồ.
Ào ——
Đúng là có người rơi xuống nước, nhưng đáng tiếc không phải là Sơ Tranh.
Sơ Tranh đứng ở phía trên, bình tĩnh nhìn cô gái dãy dụa phía dưới, ra sức la hét về phương hướng vừa rồi những người kia rời đi.
Lúc này mọi người vội vàng cứu cô gái đang hét như mổ heo trong nước kia, làm gì có tâm tư đi chú ý đến Sơ Tranh.
Sơ Tranh cũng phục rồi, hồ kia cũng chỉ sâu 1m2, chỉ cần không tự tìm đường chết, thì tuyệt đối sẽ không chết chìm.
-
Nguyên chủ tên là Tần Sơ Tranh, Tần gia cũng được cho là một nhóm tương đối trâu bò trong xã hội thượng lưu, nhưng nguyên chủ ở Tần gia không tính là được sủng ái.
Nguyên chủ từ nhỏ đã hay nổi nóng, ai cũng không hợp, ngày nào cũng như bị đốt pháo, dẫn đến từ trên xuống dưới Tần gia bị cô ấy giày vò không ít.
Nguyên chủ có một vị hôn phu, vị hôn phu này còn là ảnh đế đang hot.
Đáng tiếc nguyên chủ cũng không thích vị ảnh đế này, cô ấy thích đối thủ một mất một còn của vị hôn phu - Phó Tinh Thần.
Vì Phó Tinh Thần, nguyên chủ cũng đâm đầu vào giới giải trí.
Tần gia bên kia phản đối nguyên chủ tiến vào giới giải trí, đừng nói trải đường cho cô ấy, không chơi ngáng chân cô ấy cũng đã là không tệ rồi.
Nhưng toàn bộ tâm tư của nguyên chủ đều đặt trên người Phó Tinh Thần, làm gì quan tâm đến những chuyện này chứ.
Cô ấy là một tân thủ nửa đường xuất gia, mỗi ngày trừ đóng vai phụ quay phim thì còn phải học tập, Tần gia còn cắt đứt tài chính của cô ấy, tóm lại là mệt đến ngất ngư.
Nhưng cuối cùng nguyên chủ đều kiên trì được.
Vì Phó Tinh Thần, nguyên chủ còn nghĩ cách muốn hủy hôn.
Kết quả còn chưa hủy được hôn, thì truyền đến tin tức vị hôn phu quay phim xảy ra chuyện ngoài ý muốn trước, mặc dù không trí mạng, nhưng trong thời gian ngắn, tuyệt đối không thể quay phim được nữa.
Tần gia sợ người bên ngoài nói bọn họ vong ân phụ nghĩa, lại không dám từ hôn với bên kia, nguyên chủ náo kiểu gì cũng không được.
Nhưng chính là lúc này, người của vị hôn phu bên kia tìm tới cửa, hi vọng có thể thực hiện hôn ước, bảo nguyên chủ dời qua ở một thời gian ngắn trước.
Nguyên chủ đương nhiên không vui, nhưng Tần gia không dám đắc tội với bên kia, cuối cùng cứng rắn bắt nguyên chủ tới.
Trong căn biệt thự của vị hôn phu kia không hề có một chút nhân khí, vị hôn phu mặc dù dáng dấp đẹp trai, nhưng ngày nào cũng mặt lạnh, bộ dáng vừa hung lại vừa âm trầm, nguyên chủ làm sao mà chịu được, không đến một ngày liền chạy.
Ngay lúc này, nguyên chủ phát hiện Phó Tinh Thần mình thích lại có người trong lòng.
Mà người trong lòng này, lại là trợ lý Niên Nguyệt do một tay mình đề bạt lên.
Khi nguyên chủ gặp phải Niên Nguyệt, Niên Nguyệt vừa bị mất việc ngồi ở ven đường, lúc ấy nguyên chủ cũng vừa muốn vào giới giải trí, lại thiếu một chân chạy việc.
Thấy Niên Nguyệt đáng thương, ở ngay tại chỗ đề nghị cô ta làm trợ lý cho mình.
Nguyên chủ xem Niên Nguyệt như chị gái, chuyện gì cũng nói với cô ta.
Niên Nguyệt xung phong nhận việc giúp cô ấy thu thập tư liệu của Phó Tinh Thần, nhưng mà không nghĩ tới, cuối cùng Phó Tinh Thần lại thích Niên Nguyệt.
Chuyện này nguyên chủ làm sao mà nghĩ đến được, lúc này đi tìm Niên Nguyệt chất vấn.
Không chất vấn ra được chuyện gì, ngược lại để Phó Tinh Thần gặp được, cho là cô ấy ức hiếp Niên Nguyệt, còn mang Niên Nguyệt đến bên chỗ hắn ta.
Nguyên chủ thương tâm quá độ, chạy tới quán bar mua say.
Cũng không có tình tiết máu chó gì, chỉ là nguyên chủ đánh một người ở ven đường, nên bị túm vào cục.
Nguyên chủ vốn không có danh khí gì, nhưng không biết vì sao lần kia lại leo lên hot search.
Tần gia cũng rất tức giận vì hành vi của nguyên chủ, mang đến ảnh hướng trái chiều cho gia tộc, hung hăng giáo huấn cô ấy một lần, còn không cho cô ấy ra ngoài.
Nguyên chủ triệt để trở mặt với Tần gia.
Về sau chính là nguyên chủ không ngừng bị Niên Nguyệt hố, làm cho cô ấy nhảy ra trước mặt Phó Tinh Thần làm trò cười cho thiên hạ, bị Phó Tinh Thần chán ghét.
Kết cục của nguyên chủ rất thảm, Niên Nguyệt từng là trợ lý của cô ấy, trong tay có không ít thứ, Niên Nguyệt phát những thứ này ra ngoài.
Đương nhiên bản thân vấn đề không lớn bao nhiêu, nhưng sau khi bị gia công, thì đó lại là vấn đề lớn.
Cuối cùng nguyên chủ trong những lời kiểu "sao cô lại đê tiện như thế" của Phó Tinh Thần, triệt để tuyệt vọng, say rượu lái xe, bị đụng thành người thực vật.
Sơ Tranh vừa lau tóc, vừa tiếp nhận ký ức của nguyên chủ.
Bây giờ nguyên chủ đang quay một một phim thần tượng về chủ đề thanh xuân không tính là lớn, cô ấy là... Ừm, không biết là nữ mấy, dù sao chính là nửa đường chạy đến gây chuyện với nữ chính, còn muốn đẩy nữ chính xuống bể bơi.
Cuối cùng đương nhiên là nữ chính bình yên vô sự, vai phụ ác độc như cô ấy tự nhận quả ác.
Mà tuyến thời gian bây giờ, đã đến khi nguyên chủ và Niên Nguyệt náo tách ra rồi.
Nguyên chủ bị nhà cắt đứt nguồn kinh tế, chạy chút vai diễn viên quần chúng, nhưng mà chút tiền này cô ấy tùy tiện tiêu một chút là hết rồi, bây giờ Niên Nguyệt vừa đi, ngay cả trợ lý nguyên chủ cũng không thuê nổi.
Cho nên vừa rồi một mình cô đứng cô đơn ở đó.
Nhân vật chính đã đi rồi, cũng không ai gọi cô ấy đi lên, chớ nói chi là lo lắng xem cô ấy có thể cảm mạo gì đó không.
Vốn cũng là vai phụ, không ai chú ý cũng bình thường, huống chi khi nguyên chủ vừa tiến tổ, lại còn đắc tội với người diễn vai nữ hai là Thẩm Thanh Mạn.
Người vừa gây chuyện kia, chính là tùy tùng trung thành bên người Thẩm Thanh Mạn, tác dụng chủ yếu chính là xử người Thẩm Thanh Mạn không ưa.
Phân cảnh ngày hôm nay vốn định quay ở bể bơi trong nhà có nhiệt độ ổn định, nhưng Thẩm Thanh Mạn nói với đạo diễn đã mượn bạn bè được hồ bơi lộ thiên, quay như thế thì sẽ càng hợp với nội dung kịch bản hơn.
Bể bơi không cần tiền thuê, đạo diễn lập tức đồng ý.
Sau đó...
Thẩm Thanh Mạn lại không cần xuống nước, người xui xẻo còn không phải là nguyên chủ sao.
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Cắt!"
"Hôm nay đến đây thôi, mọi người về nghỉ trước đi."
"Kết thúc công việc!"
Sơ Tranh mở mắt ra liền phát hiện mình đứng trong nước, đôi mắt bị ánh đèn chiếu vào, hơi chói mắt, xung quanh có không ít máy móc chĩa vào.
Đây là... Studio?
Bây giờ chắc hẳn cô đang ở trong một cái hồ hơi... Hồ bơi lộ thiên.
Mà Sơ Tranh mặc trên người một bộ quần áo rất mỏng, lúc này hoàn toàn ướt đẫm, dán ở trên người.
Lúc này Sơ Tranh có thể cảm giác được, nhiệt độ của nơi này cực kỳ thấp, tứ chi đã sớm đông cứng, gió thổi qua càng thêm lạnh thấu xương.
Sơ Tranh lại quét qua bốn phía, phát hiện những người này đều mặc quần áo bông.
Đến.
Giữa mùa đông cô lại đang ngâm trong hồ.
Đây là đãi ngộ gì thế này?!
Cạch ——
Đèn chiếu ở đây bị người ta tắt đi, bên kia cách đó không xa có một đám người ôm lấy mấy người rời đi, nhân viên công tác khác đang chỉnh lý thiết bị.
Một mình Sơ Tranh đứng cô đơn trong nước, nếu như không phải có người nhìn về phía cô bên này, thì Sơ Tranh sẽ hoài nghi có phải mình là một u linh, những người này đều không nhìn thấy mình hay không.
Mẹ.
Lạnh quá.
Sơ Tranh nhanh chóng đi về phía mép hồ, nắm lấy tay vịn bên cạnh chuẩn bị đi lên.
Cô mới vừa lên đi, một trận gió lạnh thổi qua, Sơ Tranh lạnh đến run lập cập, nhưng mà cố kỵ nơi này còn có không ít người, Sơ Tranh chỉ có thể kiên cường chịu đựng, không thể biểu hiện ra ngoài chút nào.
"Ôi, sao cô còn chưa đi?"
Bên cạnh có một giọng nói hơi sắc nhọn bay qua.
"Thật sự là không biết xấu hổ mà, bộ dạng này còn không mau mà đi chỉnh lý đi, còn đứng ở đây khoe khoang phong tao..."
Sơ Tranh vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy một cô gái tuổi tác không lớn lắm đứng ở đằng sau cô, đang dùng ánh mắt bắt bẻ dò xét cô.
Quần áo trên người Sơ Tranh không tính là hở hang, áo là màu đậm, cho dù lúc này ướt nhẹp, trừ đường cong lộ ra, thì cũng không có vấn đề gì.
Sơ Tranh không có ký ức, cũng không biết cô gái này là ai, cho nên không đáp lời, lãnh đạm liếc cô ta một cái rồi dời ánh mắt đi.
Nhưng mà cô gái lại không vừa ý: "Có người mắt cao hơn đầu, nhưng cũng không nhìn xem mình có bao nhiêu phân lượng."
Nói xong cô gái kia đi về phía Sơ Tranh, đột nhiên dùng bả vai đụng cô.
Sơ Tranh đứng ở ngay bên mép, cái đụng chạm này, nhất định sẽ rơi vào trong hồ.
Ào ——
Đúng là có người rơi xuống nước, nhưng đáng tiếc không phải là Sơ Tranh.
Sơ Tranh đứng ở phía trên, bình tĩnh nhìn cô gái dãy dụa phía dưới, ra sức la hét về phương hướng vừa rồi những người kia rời đi.
Lúc này mọi người vội vàng cứu cô gái đang hét như mổ heo trong nước kia, làm gì có tâm tư đi chú ý đến Sơ Tranh.
Sơ Tranh cũng phục rồi, hồ kia cũng chỉ sâu 1m2, chỉ cần không tự tìm đường chết, thì tuyệt đối sẽ không chết chìm.
-
Nguyên chủ tên là Tần Sơ Tranh, Tần gia cũng được cho là một nhóm tương đối trâu bò trong xã hội thượng lưu, nhưng nguyên chủ ở Tần gia không tính là được sủng ái.
Nguyên chủ từ nhỏ đã hay nổi nóng, ai cũng không hợp, ngày nào cũng như bị đốt pháo, dẫn đến từ trên xuống dưới Tần gia bị cô ấy giày vò không ít.
Nguyên chủ có một vị hôn phu, vị hôn phu này còn là ảnh đế đang hot.
Đáng tiếc nguyên chủ cũng không thích vị ảnh đế này, cô ấy thích đối thủ một mất một còn của vị hôn phu - Phó Tinh Thần.
Vì Phó Tinh Thần, nguyên chủ cũng đâm đầu vào giới giải trí.
Tần gia bên kia phản đối nguyên chủ tiến vào giới giải trí, đừng nói trải đường cho cô ấy, không chơi ngáng chân cô ấy cũng đã là không tệ rồi.
Nhưng toàn bộ tâm tư của nguyên chủ đều đặt trên người Phó Tinh Thần, làm gì quan tâm đến những chuyện này chứ.
Cô ấy là một tân thủ nửa đường xuất gia, mỗi ngày trừ đóng vai phụ quay phim thì còn phải học tập, Tần gia còn cắt đứt tài chính của cô ấy, tóm lại là mệt đến ngất ngư.
Nhưng cuối cùng nguyên chủ đều kiên trì được.
Vì Phó Tinh Thần, nguyên chủ còn nghĩ cách muốn hủy hôn.
Kết quả còn chưa hủy được hôn, thì truyền đến tin tức vị hôn phu quay phim xảy ra chuyện ngoài ý muốn trước, mặc dù không trí mạng, nhưng trong thời gian ngắn, tuyệt đối không thể quay phim được nữa.
Tần gia sợ người bên ngoài nói bọn họ vong ân phụ nghĩa, lại không dám từ hôn với bên kia, nguyên chủ náo kiểu gì cũng không được.
Nhưng chính là lúc này, người của vị hôn phu bên kia tìm tới cửa, hi vọng có thể thực hiện hôn ước, bảo nguyên chủ dời qua ở một thời gian ngắn trước.
Nguyên chủ đương nhiên không vui, nhưng Tần gia không dám đắc tội với bên kia, cuối cùng cứng rắn bắt nguyên chủ tới.
Trong căn biệt thự của vị hôn phu kia không hề có một chút nhân khí, vị hôn phu mặc dù dáng dấp đẹp trai, nhưng ngày nào cũng mặt lạnh, bộ dáng vừa hung lại vừa âm trầm, nguyên chủ làm sao mà chịu được, không đến một ngày liền chạy.
Ngay lúc này, nguyên chủ phát hiện Phó Tinh Thần mình thích lại có người trong lòng.
Mà người trong lòng này, lại là trợ lý Niên Nguyệt do một tay mình đề bạt lên.
Khi nguyên chủ gặp phải Niên Nguyệt, Niên Nguyệt vừa bị mất việc ngồi ở ven đường, lúc ấy nguyên chủ cũng vừa muốn vào giới giải trí, lại thiếu một chân chạy việc.
Thấy Niên Nguyệt đáng thương, ở ngay tại chỗ đề nghị cô ta làm trợ lý cho mình.
Nguyên chủ xem Niên Nguyệt như chị gái, chuyện gì cũng nói với cô ta.
Niên Nguyệt xung phong nhận việc giúp cô ấy thu thập tư liệu của Phó Tinh Thần, nhưng mà không nghĩ tới, cuối cùng Phó Tinh Thần lại thích Niên Nguyệt.
Chuyện này nguyên chủ làm sao mà nghĩ đến được, lúc này đi tìm Niên Nguyệt chất vấn.
Không chất vấn ra được chuyện gì, ngược lại để Phó Tinh Thần gặp được, cho là cô ấy ức hiếp Niên Nguyệt, còn mang Niên Nguyệt đến bên chỗ hắn ta.
Nguyên chủ thương tâm quá độ, chạy tới quán bar mua say.
Cũng không có tình tiết máu chó gì, chỉ là nguyên chủ đánh một người ở ven đường, nên bị túm vào cục.
Nguyên chủ vốn không có danh khí gì, nhưng không biết vì sao lần kia lại leo lên hot search.
Tần gia cũng rất tức giận vì hành vi của nguyên chủ, mang đến ảnh hướng trái chiều cho gia tộc, hung hăng giáo huấn cô ấy một lần, còn không cho cô ấy ra ngoài.
Nguyên chủ triệt để trở mặt với Tần gia.
Về sau chính là nguyên chủ không ngừng bị Niên Nguyệt hố, làm cho cô ấy nhảy ra trước mặt Phó Tinh Thần làm trò cười cho thiên hạ, bị Phó Tinh Thần chán ghét.
Kết cục của nguyên chủ rất thảm, Niên Nguyệt từng là trợ lý của cô ấy, trong tay có không ít thứ, Niên Nguyệt phát những thứ này ra ngoài.
Đương nhiên bản thân vấn đề không lớn bao nhiêu, nhưng sau khi bị gia công, thì đó lại là vấn đề lớn.
Cuối cùng nguyên chủ trong những lời kiểu "sao cô lại đê tiện như thế" của Phó Tinh Thần, triệt để tuyệt vọng, say rượu lái xe, bị đụng thành người thực vật.
Sơ Tranh vừa lau tóc, vừa tiếp nhận ký ức của nguyên chủ.
Bây giờ nguyên chủ đang quay một một phim thần tượng về chủ đề thanh xuân không tính là lớn, cô ấy là... Ừm, không biết là nữ mấy, dù sao chính là nửa đường chạy đến gây chuyện với nữ chính, còn muốn đẩy nữ chính xuống bể bơi.
Cuối cùng đương nhiên là nữ chính bình yên vô sự, vai phụ ác độc như cô ấy tự nhận quả ác.
Mà tuyến thời gian bây giờ, đã đến khi nguyên chủ và Niên Nguyệt náo tách ra rồi.
Nguyên chủ bị nhà cắt đứt nguồn kinh tế, chạy chút vai diễn viên quần chúng, nhưng mà chút tiền này cô ấy tùy tiện tiêu một chút là hết rồi, bây giờ Niên Nguyệt vừa đi, ngay cả trợ lý nguyên chủ cũng không thuê nổi.
Cho nên vừa rồi một mình cô đứng cô đơn ở đó.
Nhân vật chính đã đi rồi, cũng không ai gọi cô ấy đi lên, chớ nói chi là lo lắng xem cô ấy có thể cảm mạo gì đó không.
Vốn cũng là vai phụ, không ai chú ý cũng bình thường, huống chi khi nguyên chủ vừa tiến tổ, lại còn đắc tội với người diễn vai nữ hai là Thẩm Thanh Mạn.
Người vừa gây chuyện kia, chính là tùy tùng trung thành bên người Thẩm Thanh Mạn, tác dụng chủ yếu chính là xử người Thẩm Thanh Mạn không ưa.
Phân cảnh ngày hôm nay vốn định quay ở bể bơi trong nhà có nhiệt độ ổn định, nhưng Thẩm Thanh Mạn nói với đạo diễn đã mượn bạn bè được hồ bơi lộ thiên, quay như thế thì sẽ càng hợp với nội dung kịch bản hơn.
Bể bơi không cần tiền thuê, đạo diễn lập tức đồng ý.
Sau đó...
Thẩm Thanh Mạn lại không cần xuống nước, người xui xẻo còn không phải là nguyên chủ sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.