Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện
Chương 274: Giấc mộng đầu dân quốc (2)
Cẩm Y
02/11/2021
"Làm việc cũng phải cẩn thận tuyệt đối không được làm quá sức để bản thân mình bị thương đó có biết chưa?" Hạ Bằng trước khi đến chỗ làm của mình cũng không quên dặn dò Hạ Hạ.
Hai anh em sống nương tựa với nhau nếu như Hạ Hạ có mệnh hệ gì thì Hạ Bằng sẽ ân hận mất. Mà anh cũng lo quá, dù gì Hạ Hạ cũng bảo với anh rằng cô chỉ làm ở một tiệm đồ cổ thôi không có gì nguy hiểm.
Hạ Hạ ngoan ngoãn gật đầu: "Anh cũng cẩn thận."
Hai anh em đều nói dối đối phương rằng mình làm một công việc đơn giản nhưng thật chất trong lòng cũng đã sớm nhìn thấu được đối phương đang nói dối mình rồi. Nhưng Hạ Hạ lại không vạch trần Hạ Bằng cũng như anh không vạch trần cô, ai cũng có bí mật của riêng mình vậy nên cần phải tôn trọng nó nếu đối phương không muốn nói thì cũng không nên tìm hiểu quá nhiều làm gì.
Bởi sớm nhìn thấu đối phương nói dối nên là Hạ Hạ một cô gái làm ở tiệm đồ cổ và Hạ Bằng chàng trai làm tài xế kéo xe xích lô đều được anh/em mình dặn dò cẩn thận khi đi làm mặc dù hai nghề đó đều chẳng nguy hiểm gì.
Sau khi tạm biệt anh trai của mình Hạ Hạ lập tức đi đến một tiệm đồ cổ, ông chủ hằng ngày vẫn mở tiệm nhưng vẫn ít ai đến như cũ.
Bởi quá quen mặt Hạ Hạ nên khi cô bước vào tiệm ông chủ đang đọc báo cũng chỉ ngước nhìn cô một cái sau đó tiếp tục làm việc của mình.
Hạ Hạ cũng không mấy để tâm, chỉ đi vào bên trong vào một căn phòng sách, cô sờ trên kệ sách đụng vào một quyển sách chẳng khác gì so với những quyển sách khác chỉ có đều nó lại dày hơn một chút.
Quyển sách đó chính là cơ quan, sau khi Hạ Hạ chạm vào thì cơ quan lập tức được khởi động, kệ sách như một cánh cửa mở ra một con đường khác, Hạ Hạ quen thuộc mà bước vào.
Trong căn phòng được dấu sau kệ sách kia chính là một kho vũ khí cùng với trang phục. Hạ Hạ vẫn lấy con dao cùng thanh kiếm của mình, lấy một cái áo khoác đen dài che kín cả người dấu kiếm cũng dao bên trong người bảo đảm không ai nhìn thấu được điều bất thường thì Hạ Hạ mới ra ngoài.
Cô khởi động cơ quan một lần nữa, kệ sách ngay lập tức quay về vị trí cũ. Quả thật trong thư phòng đầy sách như thế này ai mà ngờ được rằng nó thật sự chứa một kho vũ khí nào súng nào dao kiếm như thế này.
Hạ Hạ lại bước vào một căn phòng khác, cô lại một lần nữa khởi động cơ quan trong căn phòng này. Một cầu thang dẫn xuống lòng đất ngay lập tứ hiện ra, Hạ Hạ quen cửa quen nẻo mà bước vào.
Dưới tầng hầm này là một tổ chức bí mất, họ nằm ngoài vùng pháp luật của thời dân quốc này. Nhiệm vụ của họ vô cùng đa dạng, có thể điều tra một ai đó cũng có thể là lấy cắp hồ sơ bí mật, theo dõi một người nào đó thậm chí là còn giết người.
Quy tắc tổ chức có hai điều.
Một là có tiền thì thực hiện.
Hai là không dính dáng đến trẻ con, phụ nữ và người già. Tuy nhiên trong điều thứ hai này nếu như người phụ nữ hoặc người già đó phạm vào tội không thể tha thứ của tổ chức thì tổ chức vẫn sẽ thực hiện nhiệm vụ được giao một cách bình thường.
Tổ chức này được lập ra như một tổ chức sát thủ vậy, chỉ cần hợp điều kiện với tổ chức thì họ sẽ cho người thực hiện nhiệm vụ đó.
Thông thường nhiệm vụ mà tổ chức nhận được nhiều nhất vẫn là giết người trả thù hoặc theo dõi đánh cắp tài liệu của ai đó.
"Ây da số 183 cô đến thật đúng lúc nha. Ông chủ sắp giao nhiệm vụ cho cô đó." Một cô gái quyến rũ ngồi trước quầy bar, thấy Hạ Hạ đến thì ngay lập tức trêu ghẹo.
Những thành viên trong tổ chức sẽ không tự tiện nói tên mình cho bất kì thành viên nào khác, trừ khi thật sự tin tưởng người đó. Đấy là một quy định riêng của tổ chức dành cho những thành viên, thành viên không thân với nhau vẫn thường gọi nhau bằng số hiệu.
Và hiển nhiên với tính cách của Hạ Hạ thì ngoài ông chủ của tổ chức này và thành viên số 1 cánh tay phải đắc lực của ông chủ ra thì chẳng có thêm một ai biết tên thật của Hạ Hạ.
Bọn họ chỉ biết thành viên mang số hiệu 183 này có quy tắc là không nhận nhiệm vụ giết người chỉ vì báo thù cá nhân. Bởi vì tỉ lệ thành công nhiệm vụ của cô quá cao nên ông chủ đã chấp nhận yêu cầu này, bởi vậy mọi người luôn cho rằng Hạ Hạ sẽ là cánh tay trái của ông chủ. Nhưng trông Hạ Hạ lại chẳng hứng thú lắm với vị trí cánh tay trái này, mà cô chỉ quan tâm đến tiền thưởng bao nhiêu và có liên quan đến người cô quen biết hay không.
Cô gái quyến rũ ngồi ở quầy bar này mang số hiệu 134, thấy Hạ Hạ định bước vào phòng ông chủ liền cười xảo quyệt nói thêm: "Nhiệm vụ này cô cũng nên cẩn thận đấy, đối phương không phải là người dễ xơi đâu. Số 87 thất thủ bị người nọ thẳng tay giết rồi đó."
Hai anh em sống nương tựa với nhau nếu như Hạ Hạ có mệnh hệ gì thì Hạ Bằng sẽ ân hận mất. Mà anh cũng lo quá, dù gì Hạ Hạ cũng bảo với anh rằng cô chỉ làm ở một tiệm đồ cổ thôi không có gì nguy hiểm.
Hạ Hạ ngoan ngoãn gật đầu: "Anh cũng cẩn thận."
Hai anh em đều nói dối đối phương rằng mình làm một công việc đơn giản nhưng thật chất trong lòng cũng đã sớm nhìn thấu được đối phương đang nói dối mình rồi. Nhưng Hạ Hạ lại không vạch trần Hạ Bằng cũng như anh không vạch trần cô, ai cũng có bí mật của riêng mình vậy nên cần phải tôn trọng nó nếu đối phương không muốn nói thì cũng không nên tìm hiểu quá nhiều làm gì.
Bởi sớm nhìn thấu đối phương nói dối nên là Hạ Hạ một cô gái làm ở tiệm đồ cổ và Hạ Bằng chàng trai làm tài xế kéo xe xích lô đều được anh/em mình dặn dò cẩn thận khi đi làm mặc dù hai nghề đó đều chẳng nguy hiểm gì.
Sau khi tạm biệt anh trai của mình Hạ Hạ lập tức đi đến một tiệm đồ cổ, ông chủ hằng ngày vẫn mở tiệm nhưng vẫn ít ai đến như cũ.
Bởi quá quen mặt Hạ Hạ nên khi cô bước vào tiệm ông chủ đang đọc báo cũng chỉ ngước nhìn cô một cái sau đó tiếp tục làm việc của mình.
Hạ Hạ cũng không mấy để tâm, chỉ đi vào bên trong vào một căn phòng sách, cô sờ trên kệ sách đụng vào một quyển sách chẳng khác gì so với những quyển sách khác chỉ có đều nó lại dày hơn một chút.
Quyển sách đó chính là cơ quan, sau khi Hạ Hạ chạm vào thì cơ quan lập tức được khởi động, kệ sách như một cánh cửa mở ra một con đường khác, Hạ Hạ quen thuộc mà bước vào.
Trong căn phòng được dấu sau kệ sách kia chính là một kho vũ khí cùng với trang phục. Hạ Hạ vẫn lấy con dao cùng thanh kiếm của mình, lấy một cái áo khoác đen dài che kín cả người dấu kiếm cũng dao bên trong người bảo đảm không ai nhìn thấu được điều bất thường thì Hạ Hạ mới ra ngoài.
Cô khởi động cơ quan một lần nữa, kệ sách ngay lập tức quay về vị trí cũ. Quả thật trong thư phòng đầy sách như thế này ai mà ngờ được rằng nó thật sự chứa một kho vũ khí nào súng nào dao kiếm như thế này.
Hạ Hạ lại bước vào một căn phòng khác, cô lại một lần nữa khởi động cơ quan trong căn phòng này. Một cầu thang dẫn xuống lòng đất ngay lập tứ hiện ra, Hạ Hạ quen cửa quen nẻo mà bước vào.
Dưới tầng hầm này là một tổ chức bí mất, họ nằm ngoài vùng pháp luật của thời dân quốc này. Nhiệm vụ của họ vô cùng đa dạng, có thể điều tra một ai đó cũng có thể là lấy cắp hồ sơ bí mật, theo dõi một người nào đó thậm chí là còn giết người.
Quy tắc tổ chức có hai điều.
Một là có tiền thì thực hiện.
Hai là không dính dáng đến trẻ con, phụ nữ và người già. Tuy nhiên trong điều thứ hai này nếu như người phụ nữ hoặc người già đó phạm vào tội không thể tha thứ của tổ chức thì tổ chức vẫn sẽ thực hiện nhiệm vụ được giao một cách bình thường.
Tổ chức này được lập ra như một tổ chức sát thủ vậy, chỉ cần hợp điều kiện với tổ chức thì họ sẽ cho người thực hiện nhiệm vụ đó.
Thông thường nhiệm vụ mà tổ chức nhận được nhiều nhất vẫn là giết người trả thù hoặc theo dõi đánh cắp tài liệu của ai đó.
"Ây da số 183 cô đến thật đúng lúc nha. Ông chủ sắp giao nhiệm vụ cho cô đó." Một cô gái quyến rũ ngồi trước quầy bar, thấy Hạ Hạ đến thì ngay lập tức trêu ghẹo.
Những thành viên trong tổ chức sẽ không tự tiện nói tên mình cho bất kì thành viên nào khác, trừ khi thật sự tin tưởng người đó. Đấy là một quy định riêng của tổ chức dành cho những thành viên, thành viên không thân với nhau vẫn thường gọi nhau bằng số hiệu.
Và hiển nhiên với tính cách của Hạ Hạ thì ngoài ông chủ của tổ chức này và thành viên số 1 cánh tay phải đắc lực của ông chủ ra thì chẳng có thêm một ai biết tên thật của Hạ Hạ.
Bọn họ chỉ biết thành viên mang số hiệu 183 này có quy tắc là không nhận nhiệm vụ giết người chỉ vì báo thù cá nhân. Bởi vì tỉ lệ thành công nhiệm vụ của cô quá cao nên ông chủ đã chấp nhận yêu cầu này, bởi vậy mọi người luôn cho rằng Hạ Hạ sẽ là cánh tay trái của ông chủ. Nhưng trông Hạ Hạ lại chẳng hứng thú lắm với vị trí cánh tay trái này, mà cô chỉ quan tâm đến tiền thưởng bao nhiêu và có liên quan đến người cô quen biết hay không.
Cô gái quyến rũ ngồi ở quầy bar này mang số hiệu 134, thấy Hạ Hạ định bước vào phòng ông chủ liền cười xảo quyệt nói thêm: "Nhiệm vụ này cô cũng nên cẩn thận đấy, đối phương không phải là người dễ xơi đâu. Số 87 thất thủ bị người nọ thẳng tay giết rồi đó."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.