Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện
Chương 185: Hồng Liên tái xuất (16)
Cẩm Y
07/05/2021
Lúc Hạ Hạ từ trong phòng hồi sức của Trần Tử Hàn bước ra thì gương mặt
của cô vô cùng nghiêm túc lại vô cùng trịnh trọng cứ như sắp có một việc lớn nào đó sắp xảy ra.
Thấy vẻ mặt này của cô Đông Nhi và Trần Tử Lâm đang chí chóe cãi nhau ở bên ngoài cũng nhất thời im lặng.
Hạ Hạ thấy Đông Nhi ở đây thì có hơi ngạc nhiên: "Không phải nói được dẫn đi nơi khác rồi sao? Sao ngươi* lại xuất hiện ở đây?"
*Đôi lúc Đông Nhi vì thích ứng với hiện đại nên sẽ dùng anh, tôi xưng hô hiện đại nhưng vì Hạ Hạ biết Đông Nhi là người cổ đại nên vẫn dùng xưng hô ta ngươi với Đông Nhi.
Đông Nhi hừ một tiếng nói: "Ta nhờ người dẫn đến đây." Nàng uất ức chỉ vào Trần Tử Lâm nói tiếp: "Nhưng hắn không cho ta vào tìm người, ta đứng cãi với hắn đến tận khi ngươi ra. Bên trong có gì thú vị sao?"
Hạ Hạ xoa ấn đường mình thở ra một hơi dài nói: "Chẳng có gì thú vị cả, ngược lại chỉ gặp phiền phức."
Trần Tử Lâm: "???"
Em trai hắn phiền phức sao?
Đông Nhi tò mò: "Nếu phiền phức vậy tại sao ngươi lại ở đó lâu như thế?"
Hạ Hạ vỗ đầu nàng một cái: "Con nít đừng có hỏi nhiều, nếu như ta nói thì ngươi cũng không hiểu đâu."
Đông Nhi còn muốn tiếp tục đối chất với Hạ Hạ thì bỗng dưng có một tiếng chuông kêu như réo trời vang lên, nàng khó chịu bịt tai mình lại ai oán nói: "Lại là tiếng chuông phiền phức này."
Đông Nhi không biết đây là chuông báo động chỉ biết là khi nàng đột nhập vào đây thì tiếng chuông này cũng vang lên thôi. Nhưng mà Hạ Hạ lại biết tiếng chuông này đại diện cho việc gì, mặc dù cô không phải người của Trần gia nhưng mỗi gia tộc đều có chuông cảnh báo riêng điều này thì cô lại rõ.
Trần Tử Lâm mặt mày nghiêm túc chạy đi, Hạ Hạ và Đông Nhi nhìn nhau một cái rồi gật đầu, cả hai cùng chạy theo sau Trần Tử Lâm.
Cũng không biết thêm kẻ nào to gan lại đi đột nhập một gia tộc lớn.
Vừa mới chạy đến phòng khách của Trần gia thôi thì Hạ Hạ và Đông Nhi đã cảm nhận được sự chấn động mà ngoài sân mang đến, xem ra kẻ đến không phải là con người rồi.
Nhưng nếu là yêu tinh thì cũng lấy làm lạ, yêu tinh cho dù có ngốc đến mức nào đi nữa thì sau khi ra khỏi không gian thế giới của nó hay là thoát khỏi kết giới thì cũng phải né những gia tộc lớn ra để tránh phiền phức, sẽ không có yêu tinh nào vô ý xuất hiện như thế này, trừ phi nó chính là cố ý xuất hiện nơi này muốn khiêu khích những người ở gia tộc lớn.
Hạ Hạ không khỏi nghĩ đến con yêu tinh Lưỡng Bát Mang mà Trần Tử Hàn đã gặp kia, chẳng lẽ có gì liên quan đến nó hay sao?
Nếu như không lầm thì Hạ Hạ còn cố quan sát dây xích trói phong ấn yêu tinh của Lưỡng Bát Mang, cô thấy được nó vẫn chưa hề có sứt mẻ gì trông vẫn còn khá chắc chắn.
Trần Tử Lâm ra khỏi cửa chính đã thấy anh mình xông vào đánh với những yêu tinh ở phía trước, con yêu tinh này có màu nâu đủ loại hình như cao, ốm, mập, lùn nhưng có một điểm chung là chúng nó có sức chiến đấu khá yếu chỉ bằng yêu tinh cấp ba mà thôi. Nhưng cũng chẳng thể xem thường vì những con yêu tinh này gọi là Tiểu Quỷ Mộc, nó chính là mầm con của yêu tinh Mộc Quỷ.
Mộc Quỷ, như cái tên mình nó là một cái cây có hình thù quái dị có thể tạo ra những nhân bản nhỏ của chính nó thay nó tấn công kẻ thù. Cấp của Mộc Quỷ càng cao thì số lượng cũng như sức chiến đấu của Tiểu Quỷ Mộc càng lớn.
Mộc Quỷ là một yêu tinh đặc biệt, chúng không thể hóa hình thành người được bởi vậy nên đối với những yêu tinh khác nó được xem như một yêu tinh thất bại. Nhưng điều đó cũng không thể phủ nhận được việc Mộc Quỷ thật sự rất mạnh. Nó không những mạnh còn rất thông minh, biết chôn mình dưới lòng đất rồi tạo ra Tiểu Quỷ Mộc thay cho nó tấn công kẻ thù.
Nếu không tìm được nơi cư trú dưới lòng đất của Mộc Quỷ sớm thì những kẻ chiến đấu với nó cũng sẽ sớm hết sức, cạn kiệt linh lực cuối cùng bị nó nuốt chửng.
Một con Mộc Quỷ cấp tám đã có thể chống lại gần năm vạn tu giả rồi, bởi vậy khi lên chiến trường chiến đấu với yêu tinh thì nên cầu mong rằng chiến trường đó không nên có sự xuất hiện của Mộc Quỷ.
Thân cũng là tu giả đương nhiên không thể nào không biết đến Mộc Quỷ, huống hồ chi Trần Tử Lâm và Trần Tử Lam đều là tướng quân, cả hai đương nhiên biết làm thế nào để có thể khiến cho quân ta ít thiệt hại nhất.
Nhưng mà cái khó bây giờ là làm sao để tìm được Mộc Quỷ, dù gì nó cũng có màu tương tự với đất lại không thể nào để một sơ xuất nào trên mặt đất để bán đứng nó được.
Hạ Hạ và Đông Nhi đừng gần cửa chính của Trần gia còn Trần Tử Lâm đã chạy đi phụ giúp anh mình rồi.
Thấy vẻ mặt này của cô Đông Nhi và Trần Tử Lâm đang chí chóe cãi nhau ở bên ngoài cũng nhất thời im lặng.
Hạ Hạ thấy Đông Nhi ở đây thì có hơi ngạc nhiên: "Không phải nói được dẫn đi nơi khác rồi sao? Sao ngươi* lại xuất hiện ở đây?"
*Đôi lúc Đông Nhi vì thích ứng với hiện đại nên sẽ dùng anh, tôi xưng hô hiện đại nhưng vì Hạ Hạ biết Đông Nhi là người cổ đại nên vẫn dùng xưng hô ta ngươi với Đông Nhi.
Đông Nhi hừ một tiếng nói: "Ta nhờ người dẫn đến đây." Nàng uất ức chỉ vào Trần Tử Lâm nói tiếp: "Nhưng hắn không cho ta vào tìm người, ta đứng cãi với hắn đến tận khi ngươi ra. Bên trong có gì thú vị sao?"
Hạ Hạ xoa ấn đường mình thở ra một hơi dài nói: "Chẳng có gì thú vị cả, ngược lại chỉ gặp phiền phức."
Trần Tử Lâm: "???"
Em trai hắn phiền phức sao?
Đông Nhi tò mò: "Nếu phiền phức vậy tại sao ngươi lại ở đó lâu như thế?"
Hạ Hạ vỗ đầu nàng một cái: "Con nít đừng có hỏi nhiều, nếu như ta nói thì ngươi cũng không hiểu đâu."
Đông Nhi còn muốn tiếp tục đối chất với Hạ Hạ thì bỗng dưng có một tiếng chuông kêu như réo trời vang lên, nàng khó chịu bịt tai mình lại ai oán nói: "Lại là tiếng chuông phiền phức này."
Đông Nhi không biết đây là chuông báo động chỉ biết là khi nàng đột nhập vào đây thì tiếng chuông này cũng vang lên thôi. Nhưng mà Hạ Hạ lại biết tiếng chuông này đại diện cho việc gì, mặc dù cô không phải người của Trần gia nhưng mỗi gia tộc đều có chuông cảnh báo riêng điều này thì cô lại rõ.
Trần Tử Lâm mặt mày nghiêm túc chạy đi, Hạ Hạ và Đông Nhi nhìn nhau một cái rồi gật đầu, cả hai cùng chạy theo sau Trần Tử Lâm.
Cũng không biết thêm kẻ nào to gan lại đi đột nhập một gia tộc lớn.
Vừa mới chạy đến phòng khách của Trần gia thôi thì Hạ Hạ và Đông Nhi đã cảm nhận được sự chấn động mà ngoài sân mang đến, xem ra kẻ đến không phải là con người rồi.
Nhưng nếu là yêu tinh thì cũng lấy làm lạ, yêu tinh cho dù có ngốc đến mức nào đi nữa thì sau khi ra khỏi không gian thế giới của nó hay là thoát khỏi kết giới thì cũng phải né những gia tộc lớn ra để tránh phiền phức, sẽ không có yêu tinh nào vô ý xuất hiện như thế này, trừ phi nó chính là cố ý xuất hiện nơi này muốn khiêu khích những người ở gia tộc lớn.
Hạ Hạ không khỏi nghĩ đến con yêu tinh Lưỡng Bát Mang mà Trần Tử Hàn đã gặp kia, chẳng lẽ có gì liên quan đến nó hay sao?
Nếu như không lầm thì Hạ Hạ còn cố quan sát dây xích trói phong ấn yêu tinh của Lưỡng Bát Mang, cô thấy được nó vẫn chưa hề có sứt mẻ gì trông vẫn còn khá chắc chắn.
Trần Tử Lâm ra khỏi cửa chính đã thấy anh mình xông vào đánh với những yêu tinh ở phía trước, con yêu tinh này có màu nâu đủ loại hình như cao, ốm, mập, lùn nhưng có một điểm chung là chúng nó có sức chiến đấu khá yếu chỉ bằng yêu tinh cấp ba mà thôi. Nhưng cũng chẳng thể xem thường vì những con yêu tinh này gọi là Tiểu Quỷ Mộc, nó chính là mầm con của yêu tinh Mộc Quỷ.
Mộc Quỷ, như cái tên mình nó là một cái cây có hình thù quái dị có thể tạo ra những nhân bản nhỏ của chính nó thay nó tấn công kẻ thù. Cấp của Mộc Quỷ càng cao thì số lượng cũng như sức chiến đấu của Tiểu Quỷ Mộc càng lớn.
Mộc Quỷ là một yêu tinh đặc biệt, chúng không thể hóa hình thành người được bởi vậy nên đối với những yêu tinh khác nó được xem như một yêu tinh thất bại. Nhưng điều đó cũng không thể phủ nhận được việc Mộc Quỷ thật sự rất mạnh. Nó không những mạnh còn rất thông minh, biết chôn mình dưới lòng đất rồi tạo ra Tiểu Quỷ Mộc thay cho nó tấn công kẻ thù.
Nếu không tìm được nơi cư trú dưới lòng đất của Mộc Quỷ sớm thì những kẻ chiến đấu với nó cũng sẽ sớm hết sức, cạn kiệt linh lực cuối cùng bị nó nuốt chửng.
Một con Mộc Quỷ cấp tám đã có thể chống lại gần năm vạn tu giả rồi, bởi vậy khi lên chiến trường chiến đấu với yêu tinh thì nên cầu mong rằng chiến trường đó không nên có sự xuất hiện của Mộc Quỷ.
Thân cũng là tu giả đương nhiên không thể nào không biết đến Mộc Quỷ, huống hồ chi Trần Tử Lâm và Trần Tử Lam đều là tướng quân, cả hai đương nhiên biết làm thế nào để có thể khiến cho quân ta ít thiệt hại nhất.
Nhưng mà cái khó bây giờ là làm sao để tìm được Mộc Quỷ, dù gì nó cũng có màu tương tự với đất lại không thể nào để một sơ xuất nào trên mặt đất để bán đứng nó được.
Hạ Hạ và Đông Nhi đừng gần cửa chính của Trần gia còn Trần Tử Lâm đã chạy đi phụ giúp anh mình rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.