Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện
Chương 153: Liên hoa nhiễm huyết (21)
Cẩm Y
15/04/2021
"Thật sao?" Cả nhi quỷ và Dạ Nhạc đồng thanh lên tiếng.
Hạ Hạ liếc mắt nhìn nhi quỷ rồi hỏi nó một cách nghiêm túc: "Chỉ cần ngươi chấp nhận một điều kiện thì ngươi sẽ không phải mang hình hài này nữa, cũng sẽ không sợ những kẻ tu tiên tìm kiếm ngươi nữa."
Nhi quỷ gấp gáp nói: "Được, được, điều kiện là gì?"
Hạ Hạ lấy từ không gian của cô ra một quả đào nho nhỏ mơ hồ có ánh hào quang sáng xung quanh.
Đây là đồ khá phổ biến ở thế giới cô là thức ăn cho một số loài vật nhưng mà đối với thế giới tu tiên này thì chỉ cần cho nhi quỷ ăn vào thì nhi quỷ sẽ biến thành một yêu tinh.
Yêu tinh ở thế giới tu tiên sống hòa thuận với tu giả nên một số tu giả vẫn có yêu tinh là thú cưỡi hoặc vật nuôi, bây giờ chỉ cần nhi quỷ ăn trái đào này thì sẽ thành một tiểu đào tinh có công lực trăm năm.
"Ngươi sao khi ăn thứ này sẽ biến thành một tiểu đào yêu có thể bay như hiện giờ cũng có thể đi, cao khoảng một tấc* tu vi trăm năm. Ngươi không cần lo về việc ăn uống chỉ cần hấp thụ tinh hoa của đất trời nếu gặp tiên duyên thì cũng có thể phi thăng thành thần tiên."
*10 cm.
Nhi quỷ nghe Hạ Hạ giải thích như thế có đôi chút nghi ngờ, trên đời này thật sự có quả mộng ngon lành từ trên trời rơi xuống như thế hay sao? Đừng tưởng nó có vài tuổi nên không biết, thật chất nó rất thông minh đó.
Nhi quỷ nói: "Không có ai cho không ai thứ gì, ngươi nói điều kiện đi."
Hạ Hạ vỗ lên đầu nó một cái hài lòng nói: "Ta vẫn thích những người à không thứ, cũng không đúng nói chung là thích những đối tượng hợp tác thông minh như thế này. Đương nhiên cũng có điều kiện."
Nhi quỷ trong lòng thầm kêu: "Quả nhiên là thế, nữ nhân này quả thật không hề đơn giản. Ngay cả lời nói hay cử chỉ đều khác xa những người kia, thật sự đáng sợ."
Xin lỗi nhi quỷ nói thẳng chứ nếu ngươi cảm thấy kí chủ nhà ta đáng sợ thì đã không nằm dài nằm dưỡng trên vai kí chủ thế đâu. Tiểu Hệ Hệ không hiểu vì sao lại vô tình nghe được suy nghĩ của nhi quỷ trong lòng phun tào một câu như thế.
Sau khi phun tào xong lại cảm thấy không thích hợp, Tiểu Hệ Hệ vội vàng tra cứu lại thông tin gửi lên cho cấp trên.
Ánh mắt Tiểu Hệ Hệ thông qua màn hình được chiếu từ góc nhìn của Hạ Hạ nhìn đến gương mặt xấu xí đáng sợ của nhi quỷ vô cùng kỳ lạ. Trong lòng Tiểu Hệ Hệ chỉ nghĩ đến một câu: "Sắp có thêm đồng nghiệp rồi."
Hạ Hạ không biết Tiểu Hệ Hệ nghĩ gì trong không gian, cô đang nói yêu cầu với nhi quỷ: "Điều kiện rất đơn giản, ngươi chỉ cần kí khế ước chủ tớ với hắn là được."
Dạ Nhạc bị điểm danh chân tay lập tức luống cuống, nói cũng nói lắp: "Sư... sư phụ ta thật... thật sự không cần có linh thú đâu."
Nhi quỷ nghe thấy xù lông lên: "Ý ngươi là đang khinh thường ta khi nghe ta chỉ có tu vi một trăm năm?"
Thường thường khi kí khuế ước với yêu tinh thì tu tiên giả chỉ toàn chọn yêu tinh tu vi trên năm trăm đến một ngàn tuổi không có kém hơn, dù gì chọn yêu tinh là để bảo vệ mình chứ không phải để chưng cảnh cho dù là nuôi cho đẹp thì tu vi cũng phải trên hai trăm. Nhi quỷ tu vi chỉ có một trăm được tính là rất thấp, dù gì yêu tinh chỉ cần hơn mười vạn sẽ có thể trở thành người đối với tu vi từ một trăm đến mười vạn thì có hơi xa vời.
Hạ Hạ dùng tay đập lên đầu nhi quỷ một cái: "Ngươi quát ai?!"
Nhi quỷ thấy giọng cô không đúng lập tức rụt cổ: "Ta không có."
Dạ Nhạc vẫn như một chú thỏ nhỏ dễ bị kích động, rõ ràng bên hắn có thế hơn nhưng lại mềm lòng tỏ ra yếu thế.
Hắn cúi thấp đầu nói: "Ta căn cốt không tốt nên không dám nhận thứ quý giá như thế, ta... ta thật sự không có khinh thường ngươi đâu."
Hạ Hạ lại gõ đầu nhi quỷ: "Mau xin lỗi hắn đi, dù gì sau này hắn cũng là chủ nhân ngươi. Không xin lỗi thật lòng thì cũng đừng trách ta nặng tay."
Dạ Nhạc vội vàng ngăn cản: "Sư phụ là ta nói không rõ nên nó mới hiểu lầm. Là lỗi của ta, người không cần trách nó đâu."
Hạ Hạ liếc nhìn nhi quỷ, nhi quỷ hừ một tiếng rõ ràng bộ dáng không chịu xin lỗi.
"Ta chỉ vì muốn thoát khỏi tình cảnh thế này nên mới nhận hắn làm chủ nhân thôi. Chẳng có ý gì khác đâu."
Hạ Hạ đưa quả đào cho nó: "Ta cũng đâu nói ngươi có ý gì khác, chỉ có ngươi tự biên tự diễn nói ra thôi."
Nhi quỷ ngậm lấy quả đào hừ một tiếng rồi xử lí sạch sẽ quả đào mộng nước có ánh hào quang xung quanh kia.
Khi vừa ăn xong miếng cuối cùng thì bỗng dưng thân thể nhi quỷ tỏa sáng, một ánh sáng vô cùng chói mắt. Vì ở cự ly gần nên Hạ Hạ và Dạ Nhạc đều phải che mắt lại để tránh ánh sáng chói mắt.
Khi ánh sáng tắt đi thì nhi quỷ đã trở thành một bộ dáng khác.
Hạ Hạ liếc mắt nhìn nhi quỷ rồi hỏi nó một cách nghiêm túc: "Chỉ cần ngươi chấp nhận một điều kiện thì ngươi sẽ không phải mang hình hài này nữa, cũng sẽ không sợ những kẻ tu tiên tìm kiếm ngươi nữa."
Nhi quỷ gấp gáp nói: "Được, được, điều kiện là gì?"
Hạ Hạ lấy từ không gian của cô ra một quả đào nho nhỏ mơ hồ có ánh hào quang sáng xung quanh.
Đây là đồ khá phổ biến ở thế giới cô là thức ăn cho một số loài vật nhưng mà đối với thế giới tu tiên này thì chỉ cần cho nhi quỷ ăn vào thì nhi quỷ sẽ biến thành một yêu tinh.
Yêu tinh ở thế giới tu tiên sống hòa thuận với tu giả nên một số tu giả vẫn có yêu tinh là thú cưỡi hoặc vật nuôi, bây giờ chỉ cần nhi quỷ ăn trái đào này thì sẽ thành một tiểu đào tinh có công lực trăm năm.
"Ngươi sao khi ăn thứ này sẽ biến thành một tiểu đào yêu có thể bay như hiện giờ cũng có thể đi, cao khoảng một tấc* tu vi trăm năm. Ngươi không cần lo về việc ăn uống chỉ cần hấp thụ tinh hoa của đất trời nếu gặp tiên duyên thì cũng có thể phi thăng thành thần tiên."
*10 cm.
Nhi quỷ nghe Hạ Hạ giải thích như thế có đôi chút nghi ngờ, trên đời này thật sự có quả mộng ngon lành từ trên trời rơi xuống như thế hay sao? Đừng tưởng nó có vài tuổi nên không biết, thật chất nó rất thông minh đó.
Nhi quỷ nói: "Không có ai cho không ai thứ gì, ngươi nói điều kiện đi."
Hạ Hạ vỗ lên đầu nó một cái hài lòng nói: "Ta vẫn thích những người à không thứ, cũng không đúng nói chung là thích những đối tượng hợp tác thông minh như thế này. Đương nhiên cũng có điều kiện."
Nhi quỷ trong lòng thầm kêu: "Quả nhiên là thế, nữ nhân này quả thật không hề đơn giản. Ngay cả lời nói hay cử chỉ đều khác xa những người kia, thật sự đáng sợ."
Xin lỗi nhi quỷ nói thẳng chứ nếu ngươi cảm thấy kí chủ nhà ta đáng sợ thì đã không nằm dài nằm dưỡng trên vai kí chủ thế đâu. Tiểu Hệ Hệ không hiểu vì sao lại vô tình nghe được suy nghĩ của nhi quỷ trong lòng phun tào một câu như thế.
Sau khi phun tào xong lại cảm thấy không thích hợp, Tiểu Hệ Hệ vội vàng tra cứu lại thông tin gửi lên cho cấp trên.
Ánh mắt Tiểu Hệ Hệ thông qua màn hình được chiếu từ góc nhìn của Hạ Hạ nhìn đến gương mặt xấu xí đáng sợ của nhi quỷ vô cùng kỳ lạ. Trong lòng Tiểu Hệ Hệ chỉ nghĩ đến một câu: "Sắp có thêm đồng nghiệp rồi."
Hạ Hạ không biết Tiểu Hệ Hệ nghĩ gì trong không gian, cô đang nói yêu cầu với nhi quỷ: "Điều kiện rất đơn giản, ngươi chỉ cần kí khế ước chủ tớ với hắn là được."
Dạ Nhạc bị điểm danh chân tay lập tức luống cuống, nói cũng nói lắp: "Sư... sư phụ ta thật... thật sự không cần có linh thú đâu."
Nhi quỷ nghe thấy xù lông lên: "Ý ngươi là đang khinh thường ta khi nghe ta chỉ có tu vi một trăm năm?"
Thường thường khi kí khuế ước với yêu tinh thì tu tiên giả chỉ toàn chọn yêu tinh tu vi trên năm trăm đến một ngàn tuổi không có kém hơn, dù gì chọn yêu tinh là để bảo vệ mình chứ không phải để chưng cảnh cho dù là nuôi cho đẹp thì tu vi cũng phải trên hai trăm. Nhi quỷ tu vi chỉ có một trăm được tính là rất thấp, dù gì yêu tinh chỉ cần hơn mười vạn sẽ có thể trở thành người đối với tu vi từ một trăm đến mười vạn thì có hơi xa vời.
Hạ Hạ dùng tay đập lên đầu nhi quỷ một cái: "Ngươi quát ai?!"
Nhi quỷ thấy giọng cô không đúng lập tức rụt cổ: "Ta không có."
Dạ Nhạc vẫn như một chú thỏ nhỏ dễ bị kích động, rõ ràng bên hắn có thế hơn nhưng lại mềm lòng tỏ ra yếu thế.
Hắn cúi thấp đầu nói: "Ta căn cốt không tốt nên không dám nhận thứ quý giá như thế, ta... ta thật sự không có khinh thường ngươi đâu."
Hạ Hạ lại gõ đầu nhi quỷ: "Mau xin lỗi hắn đi, dù gì sau này hắn cũng là chủ nhân ngươi. Không xin lỗi thật lòng thì cũng đừng trách ta nặng tay."
Dạ Nhạc vội vàng ngăn cản: "Sư phụ là ta nói không rõ nên nó mới hiểu lầm. Là lỗi của ta, người không cần trách nó đâu."
Hạ Hạ liếc nhìn nhi quỷ, nhi quỷ hừ một tiếng rõ ràng bộ dáng không chịu xin lỗi.
"Ta chỉ vì muốn thoát khỏi tình cảnh thế này nên mới nhận hắn làm chủ nhân thôi. Chẳng có ý gì khác đâu."
Hạ Hạ đưa quả đào cho nó: "Ta cũng đâu nói ngươi có ý gì khác, chỉ có ngươi tự biên tự diễn nói ra thôi."
Nhi quỷ ngậm lấy quả đào hừ một tiếng rồi xử lí sạch sẽ quả đào mộng nước có ánh hào quang xung quanh kia.
Khi vừa ăn xong miếng cuối cùng thì bỗng dưng thân thể nhi quỷ tỏa sáng, một ánh sáng vô cùng chói mắt. Vì ở cự ly gần nên Hạ Hạ và Dạ Nhạc đều phải che mắt lại để tránh ánh sáng chói mắt.
Khi ánh sáng tắt đi thì nhi quỷ đã trở thành một bộ dáng khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.