Xuyên Nhanh: Vai Ác Nam Chủ Ngươi Thật Xấu
Chương 6: Nữ thần trà xanh
Phỉ Phỉ
05/01/2022
"Đừng tới đây thêm lần nào nữa, đây không phải nơi ngươi nên tới"
Dời ánh mắt đi, Tề Tử Ngang lạnh lùng nói. Kỳ thật hắn đã tính toán trước, sẽ giáo huấn nàng thật tàn nhẫn nhưng mà hiện tại khi đối mặt với Ngu Niểu lại ôn nhu đi rất nhiều.
Ngu Niểu đôi mắt cong cong, cả người nàng như được làm từ nước giọng nói nhu hòa lại ôn thuận
"Vậy ta nên đến đâu đây?"
Ngu Niểu nhẹ nhàng mà dò hỏi lại khiến Tề Tử Ngang trừng mắt với nàng một cái. Tuy vậy cái ánh mắt này có lực sát thương rất thấp, điều này lại càng làm ý cười trên khóe mắt Ngu Niểu nồng đậm.
"Aha, xem là ai này? Tề Tử Ngang, hôm nay ngươi không đi cùng với thanh mai của mình sao? Đổi một nữ nhân mới sao! Nữ nhân này xinh xắn y hệt một bé gái nha, ngươi đưa nàng cho ta nếm thử, chuyện lần trước ta liền bỏ qua cho ngươi"
Thời điểm Tề Tử Ngang đang định mở miệng nói gì đó với Ngu Niểu, có một đám lưu manh vây quanh bọn họ. Bọn hắn đây là tìm Tề Tử Ngang, lúc trước đám lưu manh này bị Tề Tử Ngang đánh đến bầm dập liền không phục. Lần này bọn họ trở lại với mục đích tìm hắn đòi lại cả vốn lẫn lãi.
Ngay lập tức khí thế trên người Tề Tử Ngang thay đổi, lúc đối mặt với Ngu Niểu là một vẻ thiếu niên nội liễm lười biếng còn lúc này con mãnh hổ trong người hắn như thức tỉnh. Chính là cái dáng vẻ kẻ địch nếu xâm phạm vào lãnh thổ của hắn dù chỉ một bước liền bị hắn cắn cho đến đứt yết hầu.
Tề Tử Ngang bước lên trước Ngu Niểu, che đi những ánh mắt dâm tà đang đặt lên người nàng. Thời khắc bọn lưu manh trêu ghẹo, nàng không có một chút sợ hãi nào. Là vì có Tề Tử Ngang ở đây, nàng tin tưởng hắn sẽ bảo vệ nàng thật tốt
"Ngươi sẽ thua thôi" (1)
Tề Tử Ngang cười lạnh một tiếng
"Hiện tại các ngươi rời đi còn kịp"
Lời nói này của Tề Tử Ngang đã thành công chọc tức bọn họ. Sau đó chính là cảnh, bọn họ một lời không hợp liền trực tiếp động tay. Ngu Niểu tránh đi một chỗ, vẻ mặt vẫn bình tĩnh chỉ là mày đẹp hơi nhíu lại.
Hình ảnh máu me sẽ khiến Ngu Niểu cảm thấy không khỏe nhưng nàng vẫn nhìn, chưa hề rời mắt đi nơi khác. Tề Tử Ngang lúc này mới bộc lộ ra dáng vẻ thật sự của mình. Tàn nhẫn, hung dữ, từng quyền của hắn đánh khiến đối phương máu chảy đầm đìa, càng đừng nói tới hiện tại hắn đang dùng toàn lực.
Ở điểm đánh nhau, nam sinh rất có thiên phú. Mặc kệ có là thanh niên chăm chỉ thì thể lực cũng rất tốt. Tề Tử Ngang có dáng người rất tốt, từng đường cong đẹp đến mê người cơ bắp thì lực lưỡng. Nhưng nhìn trông không có vẻ đồ sộ, to lớn mà ngược lại, nhìn rất cân đối.
"Còn không mau cút! Lần sau gặp ta còn muốn gây phiền toán thì sẽ không nhẹ nhàng như hôm nay đâu!"
Cả đám côn đồ bị đánh ngã xuống đất kêu rên, Tề Tử Ngang lại hung hăng mà đá bọn họ thêm phát nữa.
Tề Tử Ngang không chút để ý lấy tay lau vệt máu trên mặt. Bỗng từ đâu một bàn tay trắng xinh xuất hiện trước mặt hắn. Bàn tay ấy đẹp đến nỗi khiến người ta muốn nâng niu mà thưởng thức.
Tề Tử Ngang không tránh khỏi sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn, thực ra hắn nghĩ nàng đã rời đi từ lâu rồi. Ngu Niểu đưa cho hắn băng keo, Tề Tử Ngang trầm mặc một lúc rồi vẫn là nhận lấy.
"Ngươi vì sao không tìm phương thức khác kiếm tiền, tránh cho bà lo lắng"
Ngu Niểu nhẹ giọng nói. Nàng hiểu lý do hắn che đi vết thương trên mặt.
Tề Tử Ngang nhìn nàng với ý vị không rõ, Ngu Niểu không nhanh không chậm nói
"Ngươi vừa có năng lực, lại vừa có bản lĩnh, giúp ta học bù cũng có thể kiếm tiền. Ngươi xuy xét thử xem"
Ngu Niểu cũng không dây dưa nhiều, nhanh chóng kết thúc đề tài.
Tề Tử Ngang không trả lời, đưa nàng lên xe buýt. Nàng và Tề Tử Ngang tách ra, ngoại trừ lần đó gặp nhau ở ngoài còn lại nàng đều chưa từng chủ động đi gặp hắn.
"Ngu Niểu, ngươi có phải là đi gặp hắn hơi ít rồi không? Như này thì có hiệu quả không? Không định rèn sát khi còn nóng sao?"
"Có hiệu quả hay không, đợi chút sẽ biết!"
Nàng đang đi qua sân thể dục, bỗng từ đâu có quả bóng bay lại gần khiến nàng hoảng sợ một phen.
Nàng dừng bước chân lại, sắc mặt hơi trắng, nhìn qua lại có chút tư vị phong tình
"Xin lỗi, nhất thời trượt tay"
Một bàn tay to thuần thục mà nhặt quả bóng lên, bên tai nàng vang lên tiếng cười sang sảng.
- ---------------------------------
(1) Nguyên văn câu này là "thủ hạ bại tướng" cơ mà mình không biết dịch thế nào trong hoàn cảnh này cho sát nghĩa.
Dời ánh mắt đi, Tề Tử Ngang lạnh lùng nói. Kỳ thật hắn đã tính toán trước, sẽ giáo huấn nàng thật tàn nhẫn nhưng mà hiện tại khi đối mặt với Ngu Niểu lại ôn nhu đi rất nhiều.
Ngu Niểu đôi mắt cong cong, cả người nàng như được làm từ nước giọng nói nhu hòa lại ôn thuận
"Vậy ta nên đến đâu đây?"
Ngu Niểu nhẹ nhàng mà dò hỏi lại khiến Tề Tử Ngang trừng mắt với nàng một cái. Tuy vậy cái ánh mắt này có lực sát thương rất thấp, điều này lại càng làm ý cười trên khóe mắt Ngu Niểu nồng đậm.
"Aha, xem là ai này? Tề Tử Ngang, hôm nay ngươi không đi cùng với thanh mai của mình sao? Đổi một nữ nhân mới sao! Nữ nhân này xinh xắn y hệt một bé gái nha, ngươi đưa nàng cho ta nếm thử, chuyện lần trước ta liền bỏ qua cho ngươi"
Thời điểm Tề Tử Ngang đang định mở miệng nói gì đó với Ngu Niểu, có một đám lưu manh vây quanh bọn họ. Bọn hắn đây là tìm Tề Tử Ngang, lúc trước đám lưu manh này bị Tề Tử Ngang đánh đến bầm dập liền không phục. Lần này bọn họ trở lại với mục đích tìm hắn đòi lại cả vốn lẫn lãi.
Ngay lập tức khí thế trên người Tề Tử Ngang thay đổi, lúc đối mặt với Ngu Niểu là một vẻ thiếu niên nội liễm lười biếng còn lúc này con mãnh hổ trong người hắn như thức tỉnh. Chính là cái dáng vẻ kẻ địch nếu xâm phạm vào lãnh thổ của hắn dù chỉ một bước liền bị hắn cắn cho đến đứt yết hầu.
Tề Tử Ngang bước lên trước Ngu Niểu, che đi những ánh mắt dâm tà đang đặt lên người nàng. Thời khắc bọn lưu manh trêu ghẹo, nàng không có một chút sợ hãi nào. Là vì có Tề Tử Ngang ở đây, nàng tin tưởng hắn sẽ bảo vệ nàng thật tốt
"Ngươi sẽ thua thôi" (1)
Tề Tử Ngang cười lạnh một tiếng
"Hiện tại các ngươi rời đi còn kịp"
Lời nói này của Tề Tử Ngang đã thành công chọc tức bọn họ. Sau đó chính là cảnh, bọn họ một lời không hợp liền trực tiếp động tay. Ngu Niểu tránh đi một chỗ, vẻ mặt vẫn bình tĩnh chỉ là mày đẹp hơi nhíu lại.
Hình ảnh máu me sẽ khiến Ngu Niểu cảm thấy không khỏe nhưng nàng vẫn nhìn, chưa hề rời mắt đi nơi khác. Tề Tử Ngang lúc này mới bộc lộ ra dáng vẻ thật sự của mình. Tàn nhẫn, hung dữ, từng quyền của hắn đánh khiến đối phương máu chảy đầm đìa, càng đừng nói tới hiện tại hắn đang dùng toàn lực.
Ở điểm đánh nhau, nam sinh rất có thiên phú. Mặc kệ có là thanh niên chăm chỉ thì thể lực cũng rất tốt. Tề Tử Ngang có dáng người rất tốt, từng đường cong đẹp đến mê người cơ bắp thì lực lưỡng. Nhưng nhìn trông không có vẻ đồ sộ, to lớn mà ngược lại, nhìn rất cân đối.
"Còn không mau cút! Lần sau gặp ta còn muốn gây phiền toán thì sẽ không nhẹ nhàng như hôm nay đâu!"
Cả đám côn đồ bị đánh ngã xuống đất kêu rên, Tề Tử Ngang lại hung hăng mà đá bọn họ thêm phát nữa.
Tề Tử Ngang không chút để ý lấy tay lau vệt máu trên mặt. Bỗng từ đâu một bàn tay trắng xinh xuất hiện trước mặt hắn. Bàn tay ấy đẹp đến nỗi khiến người ta muốn nâng niu mà thưởng thức.
Tề Tử Ngang không tránh khỏi sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn, thực ra hắn nghĩ nàng đã rời đi từ lâu rồi. Ngu Niểu đưa cho hắn băng keo, Tề Tử Ngang trầm mặc một lúc rồi vẫn là nhận lấy.
"Ngươi vì sao không tìm phương thức khác kiếm tiền, tránh cho bà lo lắng"
Ngu Niểu nhẹ giọng nói. Nàng hiểu lý do hắn che đi vết thương trên mặt.
Tề Tử Ngang nhìn nàng với ý vị không rõ, Ngu Niểu không nhanh không chậm nói
"Ngươi vừa có năng lực, lại vừa có bản lĩnh, giúp ta học bù cũng có thể kiếm tiền. Ngươi xuy xét thử xem"
Ngu Niểu cũng không dây dưa nhiều, nhanh chóng kết thúc đề tài.
Tề Tử Ngang không trả lời, đưa nàng lên xe buýt. Nàng và Tề Tử Ngang tách ra, ngoại trừ lần đó gặp nhau ở ngoài còn lại nàng đều chưa từng chủ động đi gặp hắn.
"Ngu Niểu, ngươi có phải là đi gặp hắn hơi ít rồi không? Như này thì có hiệu quả không? Không định rèn sát khi còn nóng sao?"
"Có hiệu quả hay không, đợi chút sẽ biết!"
Nàng đang đi qua sân thể dục, bỗng từ đâu có quả bóng bay lại gần khiến nàng hoảng sợ một phen.
Nàng dừng bước chân lại, sắc mặt hơi trắng, nhìn qua lại có chút tư vị phong tình
"Xin lỗi, nhất thời trượt tay"
Một bàn tay to thuần thục mà nhặt quả bóng lên, bên tai nàng vang lên tiếng cười sang sảng.
- ---------------------------------
(1) Nguyên văn câu này là "thủ hạ bại tướng" cơ mà mình không biết dịch thế nào trong hoàn cảnh này cho sát nghĩa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.