Chương 137: Thiên tài trụy lạc (phần 3)
Tích Ngã Vãn Hĩ
25/10/2020
Mấy đôi mắt chớp chớp, chấn kinh, e ngại, ngạc nhiên qua đi, chúng ma tu cùng nhau quỳ xuống đất,
"Bái kiến tân Ma Quân, chúng ta phụng Ma Quân làm chủ, trung thành với ngài, quyết không thay lòng."
Luận mượn gió bẻ măng, thuận thế mà làm, Tu Chân giới không có ai thắng được ma tu.
Trình độ không biết xấu hổ không có tiết tháo của đám người này coi như cũng làm Cẩm Vinh đổi mới nhận thức một phen, hơi hơi nhướng mày, cũng không nói gì thừa nhận xưng hô mới.
Có người thuận tiện sai sử cũng càng tốt.
Chủ nhân trước vừa chết liền quy thuận chủ nhân mới, chúng ma tu trong lòng không hề có nửa centimet chướng ngại tâm lý.
Toàn bộ ma đạo đều như vậy, ai mạnh ta đi theo người đó, cho dù Ly Sơn Ma Quân chưa chết, cũng có có hơn nửa đệ tử chọ nđi theo Cổ Cẩm Vinh.
Ma đạo dung không kẻ thất bại, người thua cũng chỉ có một cái kết cục.
Chúng ma tu cúi đầu, ánh mắt liếc qua khung cảnh của Ly cung hiện giờ, xem máu chảy thành sông, thi thể đủ loại tư thế, thật là hợp với ma đạo bọn họ.
"Bẩm báo Ma Quân, hai đệ tử Tiên Hà Phái này xử trí như thế nào?"
Ma tu áo lam chỉ vào huynh muội Sở gia vẫn còn đang ngơ ngơ ngác ngác, đứng ra trước mặt Tân nhiệm Ma Quân, lấy lòng, nói.
Chúng ma tu đều đang quỳ trên mặt đất, trừ duy nhất Sở Dương cùng Sở Điềm Nhi đứng như trời trồng, bỗng nhiên bị ma tu điểm mặt chỉ tên, hai người tức khắc cảm nhận được những ánh mắt sắc lẹm trên người mình.
Trăm triệu không nghĩ tới, cốc cô nương cùng bọn họ đồng hành cư nhiên chính là phản đồ Huyền Thanh Tông – Cổ Cẩm Vinh, càng không nghĩ tới nàng cư nhiên lợi hại như vậy, xử lý một trong Cửu đại Ma Quân - Ly Sơn Ma Quân, thành công thượng vị, biến thành tân Ma Quân.
Nhớ tới những lời từng nói qua, hai huynh muội bất giác hoảng hoảng hốt hốt.
"Bọn họ?" Cẩm Vinh nhéo nhéo cằm, tựa hồ đang trầm tư.
"Huyết trì chuẩn bị cho tiền nhiệm ma quân đã chuẩn bị tốt, chỉ đợi cung cấp linh khí, trợ giúp Ma Quân tu hành." Có ma tu không chịu được mà chen vào nói,
Sở Dương cùng Sở Điềm Nhi càng cảm thấy sợ hãi, Sở Điềm Nhi thậm chí nắm chặt cánh tay ca nàng.
Nhìn thấy dáng vẻ này, Cẩm Vinh nhịn không được cười, vẫy vẫy tay nói, "Thả bọn họ."
Cổ Cẩm Vinh cư nhiên...... Muốn thả bọn họ, đừng nói ma tu không tin, liền Sở Dương cùng Sở Điềm Nhi cũng không tin.
Chỉ thấy Cẩm Vinh đôi mắt cong cong, "Không thả bọn họ đi, ai biết ta là tân chủ nhân của Ly Sơn."
Ly Sơn đã đổi chủ, nếu chỉ có người trong ma đạo biết vậy không phải quá đáng tiếc hay sao, cô còn chờ nhìn sắc mặt của đám người Bát đại tông môn khi nghe được tin mừng này.
"Tuân lệnh Ma Quân."
Vẫn là ma tu áo lam cùng ma tu áo đen lúc vừa rồi, xô xô đẩy đẩy huynh muội Sở gia vẫn đang hoang mang hoảng hốt, đem họ rời khỏi đại điện.
"Ma Quân còn có điều phân phó?"
Một ma tu đứng trước mở miệng cung kính nói.
Cẩm Vinh tay phải chống cằm,
"Bên trong bên ngoài, còn có tất cả mọi chỗ xung quanh Ly Sơn, đều dọn sạch đi, quá nặng mùi."
Sau đó tân nhiệm chủ nhân của Ly Sơn nghênh ngang đi vào phòng ngủ, thị nữ ma tu tri kỷ còn thay đổi toàn bộ ga giường chăn màn cho cô, Cẩm Vinh thoải mái dễ chịu vừa nằm vừa cảm thán,
Trước kia màn trời chiếu đất, quả nhiên vẫn là an nhàn hưởng lạc tương đối thích hợp với cô.
Cùng huynh muội Sở gia thán thính Ly Sơn, Cẩm Vinh cảm thấy quả núi này không tồi, nếu chính đạo chiếm đóng liền có chút phiền toái, nhưng đây là ma đạo, ai mạnh thì đây là sân chơi của kẻ đó.
Thôn trang có vấn đề, Cẩm Vinh đã sớm nhìn ra, ma tu bá đạo tàn nhẫn, đừng nói ba trăm dặm, chỉ sợ trong bán kính ngàn dặm cũng chẳng có một thôn trang của dân thường nào, chưa nói đến mùi thi thể trên người những "thôn dân" kia.
Giết Ly Sơn Ma Quân, cô càng không hề chướng ngại tâm lý, đừng nhìn Ly Sơn Ma Quân thường thường lánh đời không ra cửa, huyết tinh mạng người dính trên tay hắn tuyệt đối không thua kém các Ma quân khác, hắn giết còn là các phàm nhân không có cách nào phản kháng, vì tu luyện công pháp của mình.
Cho nên Cẩm Vinh giết hắn, ngược lại cảm giác được công đức gia tăng một chút.
Cẩm Vinh thở dài, sau đó giết càng hung.
Lúc trước thảo luận dùng cách nào đi lên Ly Sơn, Cẩm Vinh đồng ý cách làm của đại ngốc Sở Dương, trực tiếp đi lên, sau đó, tách khỏi bọn họ ở thạch huyệt, liền cầm kiếm huyết tẩy Ly Sơn, ma tu cùng đệ tử dư lại đại khái còn chưa được một nửa.
Mà kiếm, chình là Cẩm Vinh tùy tay lấy một thanh sắt ở thôn trang phàm nhân làm thành, dùng tiên khí quấn quanh, đủ để trở thành thần binh lợi khí, hơn nữa có thể tùy tiện đổi, hôm nay chơi kiếm, ngày mai chơi thiết chùy cũng được.
Cẩm Vinh lúc trước cũng chưa hạ cấm chế với khu vực bên ngoài Ly Sơn, đệ tử muốn rời đi đều có thể tùy ý, cô không ngăn cản, nhưng cũng không có ma tu bỏ đi, bọn họ càng hưng phấn vì có một tân nhiệm ma quân so với người trước đây càng lợi hại.
Tuy rằng thu thập hơn nghìn thi thể ma tu khiến nội tâm bọn họ run rẩy sợ hãi, nhưng quyết định đi theo Cổ Cẩm Vinh càng thêm chắc chắn.
Ma tu đối với cường đại, sức mạnh, chính là theo đuổi cuồng nhiệt, vô kiêng kị.
Đợi Cẩm Vinh tỉnh lại, phát hiện bên mép giường đã xuất hiện hai người thị nữ hầu hạ thay chăn đệm kia càng mỹ diễm, một nam tử, một nữ tử.
Đừng hỏi vì sao cô lại dùng từ mỹ diễm để hình dung nam tử, nhưng hắn chính là mỹ lệ diêm dúa như thế, nhìn nhiều có chút đau mắt.
Ma tu trước nay nam nữ không kiêng kị.
Hai người cung cung kính kính bưng nước rửa mặt cùng khăn tay, chậu nước đến hầu hạ, mặc dù bị Cẩm Vinh cự tuyệt, phất tay đuổi xuống, cũng không dám có bất luận biểu tình gì khác.
Cẩm Vinh tự rửa mặt một lần, đi đến đại điện, bài trì bày biện đã rực rỡ hẳn lên, không thấy một chút huyết sắc, chúng ma tu Ly Sơn cũng cung kính cúi đầu.
"Bái kiến Ma Quân."
Những ngày sau đó đều là Cẩm Vinh lăn lộn bọn họ.
Tỷ như tái cơ cấu toàn bộ Ly Sơn, biến mảng núi này thành một chỗ ở thật hợp ý, những chỗ cô không thích như huyết trì, thạch huyệt, toàn bộ phá hủy. Thay vào đó xây dựng hoa viên, suối nước nóng, thư các, đình viện.
Tỷ như chỉnh sửa đồng phục của ma tu ở Ly Sơn, tất cả đều phải đổi thành một sắc đen thuần, có thể dùng thêm màu đỏ đậm nếu muốn.
Tổng quản Ly Sơn khóe miệng run run nói: "Nhưng người của ma đạo đều ăn mặc như vậy."
Trừ phi là ra cửa hành sự, phải mặc đồ đen che dấu thân phận, bọn họ đều rất thích lông vũ, hạt cườm, hạt châu. Hiện giờ đổi thành như vậy, ngược lại là bọn họ đang điệu thấp với chính đạo sao?
"Nếu ta nói ta không thích?" Cẩm Vinh cười tủm tỉm đáp.
Tổng quản lập tức quỳ xuống, nói năng có khí phách, "Hết thảy làm theo tâm ý Ma Quân."
Cảm giác nói thêm một câu, cái đầu liền rớt.
Cẩm Vinh thích mộc mạc một chút, đặc biệt người là bên người, những cái lập lòe diêm dúa kia cô vô cùng không ưa, càng không thích trang phục khoe da khoe thịt, khoe da thịt cũng chọn lúc mà khoe, muốn khủng bố đôi mắt ta sao!
Người ma đạo phần lớn tìm đường tắt mà tu luyện, lợi dụng yêu thú ma vật, nhiều kẻ đem chính mình biến thành người không ra người quỷ không ra quỷ, nhìn không nổi.
Tóm lại, những thứ có tính sát thương thị giác, đều phải đổi.
Dù sao bá chủ Ly Sơn chính là ta.
Ngắn ngủn mấy ngày, Ly Sơn trên dưới đã bị sai sử vòng quanh, đối với việc ức hiếp các ma tu, Cẩm Vinh một chút áy náy cũng sẽ không có.
Mà thiệp mời đến đại hội ma đạo cũng rất nhanh được gửi tới.
Ma đạo chết một Ma Quân, cũng không thể không để ý.
Có thể lên làm Ma Quân, trẻ nhất cũng đã sống 800 năm, bọn họ tuy không thân thiết với Ly Sơm Ma Quân, nhưng đối phương dễ dàng bị xử lý, kẻ ra tay lại còn là một phản đồ của chính đạo, không tra rõ ràng, bọn họ ăn không ngon ngủ không yên.
Cẩm Vinh để lại một phân thân tọa trấn, đi đến địa điểm trên thiệp mời, thuận tiện mang theo chút lễ vật.
Đám người ma đạo hình như đều thích mấy chỗ âm u tối tăm, lần này cũng là một địa điểm điển hình.
Ma đạo sứ giả dẫn đầu tiến vào đại đường, chỉ thấy nội đường có một vị nam tử mang mặt nạ đang ngồi trên ghế chủ tọa, khí chất âm lãnh quỷ mị, đây hẳn là người đứng đầu ma giới, thanh danh hiển hách – Linh Kiêu Ma Tôn, nghe nói đã sống ba ngàn năm.
Có hắn, chính đạo 1000 năm qua bốn lần vây công ma đạo đều thất bại quay về.
Mà hai hai sườn tắc có chín chỗ ngồi, vừa vặn trống một vị, tám vị còn lại chính là tám vị Ma Quân, nhìn về phía Cổ Cẩm Vinh ánh mắt dường như muốn ăn thịt người.
Cẩm Vinh lại dường như không nhận thấy được giống nhau, khẽ cười nói, "Hôm nay lần đầu tiên tới, ta mang theo phân lễ vật cấp chư vị."
Cẩm Vinh lấy ra một cái túi tròn tròn, ném xuống đất, túi vừa mở ra nháy mắt phát ra một mùi huyết tinh hư thối, lộ ra đồ vật bên trong.
Nguyên lai cái đầu trên cổ vị Ly Sơn Ma Quân kia.
Tám vị Ma Quân trong lòng kinh hãi, sắc mặt hơi hơi đổi đổi, không nghĩ tới, Ly Sơn Ma Quân thật sự chết ở trong tay một tiểu bối mới tu hành vài thập niên.
Mà Cổ Cẩm Vinh cư nhiên có thực lực như vậy.
Mang mặt nạ, Linh Kiêu Ma Tôn đôi mắt cũng hơi nheo lại.
Cẩm Vinh ngược lại cười mỉm cười, mất công cô lưu giữ thứ này bên người mấy ngày, cũng chỉ có mục đích suy nhất là ghê tởm ghê tởm chết mấy con hàng kia.
Trực tiếp ném ra cái đầu của Ly Sơn Ma Quân, quả nhiên lực chấn nhiếp không giống bình thường, không khí đông lạnh một lúc lâu.
Các vị Ma quân đang ngồi ở đây, trừ bỏ Linh Kiêu Ma Tôn, có ai dám chắc chắn thực lực của mình mạnh hơn Ly Sơn, mà mạnh hơn bất quá được một hai phần, có thể thắng Cổ Cẩm Vinh hay không vẫn còn phải xem xét.
Lại nói, nếu đánh nhau đến trọng thương để cho người khác chui chỗ trống, mới không tốt nha.
Càng quan trọng là, Cổ Cẩm Vinh dùng thực lực chứng minh nàng đủ để trở thành tân nhiệm Ma Quân, vô luận thân phận trước kia như thế nào, cùng ma đạo đối địch hay không.
Trước khi mời Cổ Cẩm Vinh đến đây bọn họ cũng đã tra rõ ràng chuyện của nàng, cho dù trước kia nàng có rách Kim Đan hay phản bội sư môn, có thể trong thời gian ngắn ngủi, từ tình trạng linh căn tẫn hủy đến có thể chém giết Ly Sơn Ma Quân đã ở kỳ Nguyên Anh.
Rốt cục nàng là tu luyện cái pháp môn quỷ dị gì?
Nói bọn họ không thèm muốn, chính là nói dối.
Nhưng sẽ không có kẻ ngốc đi hỏi.
Ma đạo, tự nhiên là như chính đạo từng bước một làm đến nơi đến chốn, mà thích kiếm đi nét bút nghiêng. Tư chất bình thường, cũng vì làm chính mình mạnh lên mà không từ thủ đoạn.
Trong mắt đám người ma đạo, Cổ Cẩm Vinh đơn giản là có thủ đoạn chính mình, ở ma đạo, thám thính bí mật tu luyện của đối phương cũng là tối kỵ.
Cẩm Vinh cũng rất tán đồng cách suy nghĩ của bọn họ, không nói tu tiên, đổi lại là toàn bộ Tu Chân giới, chỉ sợ đều cho rằng Cổ Cẩm Vinh dùng thủ đoạn ma đạo quỷ dị tăng tu vi, bằng không như thế nào giải thích chuyện Kim Đan rách nát, linh căn tẫn hủy, nàng còn có thể tiếp tục tu luyện, thậm chí tu luyện còn nhanh như vậy?
Giọng nói khàn khàn âm lãnh của Linh Kiêu Ma Tôn từ dưới lớp mặt nạ vang lên, "Ma đạo lấy cường giả vi tôn, ngươi đã giết Ly Sơn Ma Quân, vậy ngươi chính là tân Ly Sơn Ma Quân."
Hắn nâng bàn tay mang giáp sắt hắc kim, chỉ hướng chỗ ngồi còn trống duy nhất, "Xin mời ngồi."
*Tác giả có lời muốn nói:
Cẩm Vinh: Ly Sơn Ma Quân cái này xưng hô nghe không tồi a
[vừa chạy xong deadline đã có lịch thi chuyên đề =))) khók T-T]
phần này đủ 77 mình up nốt tg18
"Bái kiến tân Ma Quân, chúng ta phụng Ma Quân làm chủ, trung thành với ngài, quyết không thay lòng."
Luận mượn gió bẻ măng, thuận thế mà làm, Tu Chân giới không có ai thắng được ma tu.
Trình độ không biết xấu hổ không có tiết tháo của đám người này coi như cũng làm Cẩm Vinh đổi mới nhận thức một phen, hơi hơi nhướng mày, cũng không nói gì thừa nhận xưng hô mới.
Có người thuận tiện sai sử cũng càng tốt.
Chủ nhân trước vừa chết liền quy thuận chủ nhân mới, chúng ma tu trong lòng không hề có nửa centimet chướng ngại tâm lý.
Toàn bộ ma đạo đều như vậy, ai mạnh ta đi theo người đó, cho dù Ly Sơn Ma Quân chưa chết, cũng có có hơn nửa đệ tử chọ nđi theo Cổ Cẩm Vinh.
Ma đạo dung không kẻ thất bại, người thua cũng chỉ có một cái kết cục.
Chúng ma tu cúi đầu, ánh mắt liếc qua khung cảnh của Ly cung hiện giờ, xem máu chảy thành sông, thi thể đủ loại tư thế, thật là hợp với ma đạo bọn họ.
"Bẩm báo Ma Quân, hai đệ tử Tiên Hà Phái này xử trí như thế nào?"
Ma tu áo lam chỉ vào huynh muội Sở gia vẫn còn đang ngơ ngơ ngác ngác, đứng ra trước mặt Tân nhiệm Ma Quân, lấy lòng, nói.
Chúng ma tu đều đang quỳ trên mặt đất, trừ duy nhất Sở Dương cùng Sở Điềm Nhi đứng như trời trồng, bỗng nhiên bị ma tu điểm mặt chỉ tên, hai người tức khắc cảm nhận được những ánh mắt sắc lẹm trên người mình.
Trăm triệu không nghĩ tới, cốc cô nương cùng bọn họ đồng hành cư nhiên chính là phản đồ Huyền Thanh Tông – Cổ Cẩm Vinh, càng không nghĩ tới nàng cư nhiên lợi hại như vậy, xử lý một trong Cửu đại Ma Quân - Ly Sơn Ma Quân, thành công thượng vị, biến thành tân Ma Quân.
Nhớ tới những lời từng nói qua, hai huynh muội bất giác hoảng hoảng hốt hốt.
"Bọn họ?" Cẩm Vinh nhéo nhéo cằm, tựa hồ đang trầm tư.
"Huyết trì chuẩn bị cho tiền nhiệm ma quân đã chuẩn bị tốt, chỉ đợi cung cấp linh khí, trợ giúp Ma Quân tu hành." Có ma tu không chịu được mà chen vào nói,
Sở Dương cùng Sở Điềm Nhi càng cảm thấy sợ hãi, Sở Điềm Nhi thậm chí nắm chặt cánh tay ca nàng.
Nhìn thấy dáng vẻ này, Cẩm Vinh nhịn không được cười, vẫy vẫy tay nói, "Thả bọn họ."
Cổ Cẩm Vinh cư nhiên...... Muốn thả bọn họ, đừng nói ma tu không tin, liền Sở Dương cùng Sở Điềm Nhi cũng không tin.
Chỉ thấy Cẩm Vinh đôi mắt cong cong, "Không thả bọn họ đi, ai biết ta là tân chủ nhân của Ly Sơn."
Ly Sơn đã đổi chủ, nếu chỉ có người trong ma đạo biết vậy không phải quá đáng tiếc hay sao, cô còn chờ nhìn sắc mặt của đám người Bát đại tông môn khi nghe được tin mừng này.
"Tuân lệnh Ma Quân."
Vẫn là ma tu áo lam cùng ma tu áo đen lúc vừa rồi, xô xô đẩy đẩy huynh muội Sở gia vẫn đang hoang mang hoảng hốt, đem họ rời khỏi đại điện.
"Ma Quân còn có điều phân phó?"
Một ma tu đứng trước mở miệng cung kính nói.
Cẩm Vinh tay phải chống cằm,
"Bên trong bên ngoài, còn có tất cả mọi chỗ xung quanh Ly Sơn, đều dọn sạch đi, quá nặng mùi."
Sau đó tân nhiệm chủ nhân của Ly Sơn nghênh ngang đi vào phòng ngủ, thị nữ ma tu tri kỷ còn thay đổi toàn bộ ga giường chăn màn cho cô, Cẩm Vinh thoải mái dễ chịu vừa nằm vừa cảm thán,
Trước kia màn trời chiếu đất, quả nhiên vẫn là an nhàn hưởng lạc tương đối thích hợp với cô.
Cùng huynh muội Sở gia thán thính Ly Sơn, Cẩm Vinh cảm thấy quả núi này không tồi, nếu chính đạo chiếm đóng liền có chút phiền toái, nhưng đây là ma đạo, ai mạnh thì đây là sân chơi của kẻ đó.
Thôn trang có vấn đề, Cẩm Vinh đã sớm nhìn ra, ma tu bá đạo tàn nhẫn, đừng nói ba trăm dặm, chỉ sợ trong bán kính ngàn dặm cũng chẳng có một thôn trang của dân thường nào, chưa nói đến mùi thi thể trên người những "thôn dân" kia.
Giết Ly Sơn Ma Quân, cô càng không hề chướng ngại tâm lý, đừng nhìn Ly Sơn Ma Quân thường thường lánh đời không ra cửa, huyết tinh mạng người dính trên tay hắn tuyệt đối không thua kém các Ma quân khác, hắn giết còn là các phàm nhân không có cách nào phản kháng, vì tu luyện công pháp của mình.
Cho nên Cẩm Vinh giết hắn, ngược lại cảm giác được công đức gia tăng một chút.
Cẩm Vinh thở dài, sau đó giết càng hung.
Lúc trước thảo luận dùng cách nào đi lên Ly Sơn, Cẩm Vinh đồng ý cách làm của đại ngốc Sở Dương, trực tiếp đi lên, sau đó, tách khỏi bọn họ ở thạch huyệt, liền cầm kiếm huyết tẩy Ly Sơn, ma tu cùng đệ tử dư lại đại khái còn chưa được một nửa.
Mà kiếm, chình là Cẩm Vinh tùy tay lấy một thanh sắt ở thôn trang phàm nhân làm thành, dùng tiên khí quấn quanh, đủ để trở thành thần binh lợi khí, hơn nữa có thể tùy tiện đổi, hôm nay chơi kiếm, ngày mai chơi thiết chùy cũng được.
Cẩm Vinh lúc trước cũng chưa hạ cấm chế với khu vực bên ngoài Ly Sơn, đệ tử muốn rời đi đều có thể tùy ý, cô không ngăn cản, nhưng cũng không có ma tu bỏ đi, bọn họ càng hưng phấn vì có một tân nhiệm ma quân so với người trước đây càng lợi hại.
Tuy rằng thu thập hơn nghìn thi thể ma tu khiến nội tâm bọn họ run rẩy sợ hãi, nhưng quyết định đi theo Cổ Cẩm Vinh càng thêm chắc chắn.
Ma tu đối với cường đại, sức mạnh, chính là theo đuổi cuồng nhiệt, vô kiêng kị.
Đợi Cẩm Vinh tỉnh lại, phát hiện bên mép giường đã xuất hiện hai người thị nữ hầu hạ thay chăn đệm kia càng mỹ diễm, một nam tử, một nữ tử.
Đừng hỏi vì sao cô lại dùng từ mỹ diễm để hình dung nam tử, nhưng hắn chính là mỹ lệ diêm dúa như thế, nhìn nhiều có chút đau mắt.
Ma tu trước nay nam nữ không kiêng kị.
Hai người cung cung kính kính bưng nước rửa mặt cùng khăn tay, chậu nước đến hầu hạ, mặc dù bị Cẩm Vinh cự tuyệt, phất tay đuổi xuống, cũng không dám có bất luận biểu tình gì khác.
Cẩm Vinh tự rửa mặt một lần, đi đến đại điện, bài trì bày biện đã rực rỡ hẳn lên, không thấy một chút huyết sắc, chúng ma tu Ly Sơn cũng cung kính cúi đầu.
"Bái kiến Ma Quân."
Những ngày sau đó đều là Cẩm Vinh lăn lộn bọn họ.
Tỷ như tái cơ cấu toàn bộ Ly Sơn, biến mảng núi này thành một chỗ ở thật hợp ý, những chỗ cô không thích như huyết trì, thạch huyệt, toàn bộ phá hủy. Thay vào đó xây dựng hoa viên, suối nước nóng, thư các, đình viện.
Tỷ như chỉnh sửa đồng phục của ma tu ở Ly Sơn, tất cả đều phải đổi thành một sắc đen thuần, có thể dùng thêm màu đỏ đậm nếu muốn.
Tổng quản Ly Sơn khóe miệng run run nói: "Nhưng người của ma đạo đều ăn mặc như vậy."
Trừ phi là ra cửa hành sự, phải mặc đồ đen che dấu thân phận, bọn họ đều rất thích lông vũ, hạt cườm, hạt châu. Hiện giờ đổi thành như vậy, ngược lại là bọn họ đang điệu thấp với chính đạo sao?
"Nếu ta nói ta không thích?" Cẩm Vinh cười tủm tỉm đáp.
Tổng quản lập tức quỳ xuống, nói năng có khí phách, "Hết thảy làm theo tâm ý Ma Quân."
Cảm giác nói thêm một câu, cái đầu liền rớt.
Cẩm Vinh thích mộc mạc một chút, đặc biệt người là bên người, những cái lập lòe diêm dúa kia cô vô cùng không ưa, càng không thích trang phục khoe da khoe thịt, khoe da thịt cũng chọn lúc mà khoe, muốn khủng bố đôi mắt ta sao!
Người ma đạo phần lớn tìm đường tắt mà tu luyện, lợi dụng yêu thú ma vật, nhiều kẻ đem chính mình biến thành người không ra người quỷ không ra quỷ, nhìn không nổi.
Tóm lại, những thứ có tính sát thương thị giác, đều phải đổi.
Dù sao bá chủ Ly Sơn chính là ta.
Ngắn ngủn mấy ngày, Ly Sơn trên dưới đã bị sai sử vòng quanh, đối với việc ức hiếp các ma tu, Cẩm Vinh một chút áy náy cũng sẽ không có.
Mà thiệp mời đến đại hội ma đạo cũng rất nhanh được gửi tới.
Ma đạo chết một Ma Quân, cũng không thể không để ý.
Có thể lên làm Ma Quân, trẻ nhất cũng đã sống 800 năm, bọn họ tuy không thân thiết với Ly Sơm Ma Quân, nhưng đối phương dễ dàng bị xử lý, kẻ ra tay lại còn là một phản đồ của chính đạo, không tra rõ ràng, bọn họ ăn không ngon ngủ không yên.
Cẩm Vinh để lại một phân thân tọa trấn, đi đến địa điểm trên thiệp mời, thuận tiện mang theo chút lễ vật.
Đám người ma đạo hình như đều thích mấy chỗ âm u tối tăm, lần này cũng là một địa điểm điển hình.
Ma đạo sứ giả dẫn đầu tiến vào đại đường, chỉ thấy nội đường có một vị nam tử mang mặt nạ đang ngồi trên ghế chủ tọa, khí chất âm lãnh quỷ mị, đây hẳn là người đứng đầu ma giới, thanh danh hiển hách – Linh Kiêu Ma Tôn, nghe nói đã sống ba ngàn năm.
Có hắn, chính đạo 1000 năm qua bốn lần vây công ma đạo đều thất bại quay về.
Mà hai hai sườn tắc có chín chỗ ngồi, vừa vặn trống một vị, tám vị còn lại chính là tám vị Ma Quân, nhìn về phía Cổ Cẩm Vinh ánh mắt dường như muốn ăn thịt người.
Cẩm Vinh lại dường như không nhận thấy được giống nhau, khẽ cười nói, "Hôm nay lần đầu tiên tới, ta mang theo phân lễ vật cấp chư vị."
Cẩm Vinh lấy ra một cái túi tròn tròn, ném xuống đất, túi vừa mở ra nháy mắt phát ra một mùi huyết tinh hư thối, lộ ra đồ vật bên trong.
Nguyên lai cái đầu trên cổ vị Ly Sơn Ma Quân kia.
Tám vị Ma Quân trong lòng kinh hãi, sắc mặt hơi hơi đổi đổi, không nghĩ tới, Ly Sơn Ma Quân thật sự chết ở trong tay một tiểu bối mới tu hành vài thập niên.
Mà Cổ Cẩm Vinh cư nhiên có thực lực như vậy.
Mang mặt nạ, Linh Kiêu Ma Tôn đôi mắt cũng hơi nheo lại.
Cẩm Vinh ngược lại cười mỉm cười, mất công cô lưu giữ thứ này bên người mấy ngày, cũng chỉ có mục đích suy nhất là ghê tởm ghê tởm chết mấy con hàng kia.
Trực tiếp ném ra cái đầu của Ly Sơn Ma Quân, quả nhiên lực chấn nhiếp không giống bình thường, không khí đông lạnh một lúc lâu.
Các vị Ma quân đang ngồi ở đây, trừ bỏ Linh Kiêu Ma Tôn, có ai dám chắc chắn thực lực của mình mạnh hơn Ly Sơn, mà mạnh hơn bất quá được một hai phần, có thể thắng Cổ Cẩm Vinh hay không vẫn còn phải xem xét.
Lại nói, nếu đánh nhau đến trọng thương để cho người khác chui chỗ trống, mới không tốt nha.
Càng quan trọng là, Cổ Cẩm Vinh dùng thực lực chứng minh nàng đủ để trở thành tân nhiệm Ma Quân, vô luận thân phận trước kia như thế nào, cùng ma đạo đối địch hay không.
Trước khi mời Cổ Cẩm Vinh đến đây bọn họ cũng đã tra rõ ràng chuyện của nàng, cho dù trước kia nàng có rách Kim Đan hay phản bội sư môn, có thể trong thời gian ngắn ngủi, từ tình trạng linh căn tẫn hủy đến có thể chém giết Ly Sơn Ma Quân đã ở kỳ Nguyên Anh.
Rốt cục nàng là tu luyện cái pháp môn quỷ dị gì?
Nói bọn họ không thèm muốn, chính là nói dối.
Nhưng sẽ không có kẻ ngốc đi hỏi.
Ma đạo, tự nhiên là như chính đạo từng bước một làm đến nơi đến chốn, mà thích kiếm đi nét bút nghiêng. Tư chất bình thường, cũng vì làm chính mình mạnh lên mà không từ thủ đoạn.
Trong mắt đám người ma đạo, Cổ Cẩm Vinh đơn giản là có thủ đoạn chính mình, ở ma đạo, thám thính bí mật tu luyện của đối phương cũng là tối kỵ.
Cẩm Vinh cũng rất tán đồng cách suy nghĩ của bọn họ, không nói tu tiên, đổi lại là toàn bộ Tu Chân giới, chỉ sợ đều cho rằng Cổ Cẩm Vinh dùng thủ đoạn ma đạo quỷ dị tăng tu vi, bằng không như thế nào giải thích chuyện Kim Đan rách nát, linh căn tẫn hủy, nàng còn có thể tiếp tục tu luyện, thậm chí tu luyện còn nhanh như vậy?
Giọng nói khàn khàn âm lãnh của Linh Kiêu Ma Tôn từ dưới lớp mặt nạ vang lên, "Ma đạo lấy cường giả vi tôn, ngươi đã giết Ly Sơn Ma Quân, vậy ngươi chính là tân Ly Sơn Ma Quân."
Hắn nâng bàn tay mang giáp sắt hắc kim, chỉ hướng chỗ ngồi còn trống duy nhất, "Xin mời ngồi."
*Tác giả có lời muốn nói:
Cẩm Vinh: Ly Sơn Ma Quân cái này xưng hô nghe không tồi a
[vừa chạy xong deadline đã có lịch thi chuyên đề =))) khók T-T]
phần này đủ 77 mình up nốt tg18
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.