Chương 9: Chữa bệnh
Lão Nạp Bất Đổng Ái
26/04/2022
Đi ra khỏi tiệm bánh bao không bao lâu, liền nhìn thấy một đám người đang vây quanh một chỗ, cãi cọ ầm ĩ, thỉnh thoảng nghe thấy vài câu mắng chửi 'lang băm'. Dương Cẩm cầm đạo cụ 'Dương bán tiên' của hắn gặp thần sát thần, gặp phật tiễn phật đi vào. Liền nhìn thấy ở cửa y quán có một vị lão nhân đang nằm trên mặt đất, bên cạnh là mấy hán tử cùng ca nhi đang giận dữ, mắng vài vị đại phu đang đứng ở cửa là lang băm, nói là ngày hôm qua phụ thân bọn họ ngực chỉ có chút đau, hôm nay bị đám lang băm này xem bệnh xong, vừa ra đến cửa liền ngất xỉu, mắt thấy không có cách nào cứu được liền muốn bọn họ đền mạng.
Dương Cẩm nhìn lão giả kia, thấy hai mắt lão nhắm nghiền, hơi thở còn có chút run rẩy. Hắn đi lên phía trước, đè tay lên ngực lão giả, quả nhiên thấy sắc mặt ông lão có vẻ thống khổ. Bên cạnh một vị hán tử cường tráng thấy hắn ấn loạn như vậy, liền quát: "Ngươi làm gì?" Muốn duỗi tay bắt lấy Dương Cẩm.
Dương Cẩm mặt không biểu tình, lạnh lùng nói: " Không muốn phụ thân ngươi lập tức chết, thì câm miệng."
Tráng hán kia thấy hắn còn dám ra lệnh cho hắn ta, muốn tiến lên đánh người, vẫn là nhờ bên cạnh có vị tiểu ca nhi kéo hắn lại: "Vị tiểu ca nhi này, ngươi thật sự có biện pháp cứu được phụ thân ta sao?"
Dương Cẩm hờ hững đáp: "Các ngươi còn có biện pháp khác sao?"
Mấy người quay mặt nhìn nhau, bọn họ xác thực không có cách nào, Bích Sơn y quán này là hiệu thuốc tốt nhất ở trên trấn rồi, thậm chí có rất nhiều người bên ngoài nghe danh mà tới tìm thầy thuốc ở đây trị bệnh. Hiện tại ngay cả đại phu ở y quán cũng không chữa được. Dương Cẩm thấy bọn họ không nói gì nữa, đối với người ở y quán nói: "Lấy châm tới đây."
Người của y quán vội vàng làm theo, chính bọn họ còn đang ước ném đi được củ khoai lang nóng bỏng tay này đây.
Dương Cẩm xác định vị lão nhân này đang bị chứng tắc nghẽn cơ tim, ở thế giới trước loại bệnh này đến rất đột nhiên, chỉ cần hơi không chú ý cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Trong lúc Dương Cẩm chữa bệnh, tinh thần hắn thường tập trung cao độ, chuyên tâm, động tác châm kim vào từng huyệt vị vô cùng nhuần nhuyễn. Mọi người đang vây xem nhìn thấy hắn như vậy, cảm thấy có lẽ tiểu ca này thực sự có biện pháp. Mấy hài tử của lão giả đứng bên cạnh đến thở cũng không dám thở mạnh, khẩn trương nhìn chằm chằm Dương Cẩm.
Đám người vừa rồi còn ồn ào nhốn nháo, thấy Dương Cẩm thi châm lưu loát như vậy, cũng liền ngậm miệng. Khi cây châm cuối cùng được đâm xong, Dương Cẩm nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại dựa theo thứ tự từng bước thi châm lúc nãy liền mạch rút ra, đến khi cây châm cuối cùng được rút khỏi, lão giả liền tỉnh lại.
Người bên cạnh vừa thấy, đều kinh ngạc phát ra thanh âm, lão nhân này dáng vẻ lúc nãy nhìn hơi thở mỏng manh, không nghĩ tới có thể cứu sống được, tiểu ca nhi này thực sự là y thuật cao siêu a.
Mấy hậu bối liền đem lão nhân nâng dậy, đối với Dương Cẩm ngàn ân vạn tạ. Vị tráng hán kia cũng sang sảng cười to: "Xin lỗi, vị tiểu ca nhi này, không nghĩ tới tuổi ngươi còn trẻ, thế nhưng thực sự có bản lĩnh lớn như vậy."
Dương Cẩm không thèm để ý khoát khoát tay, chỉ vào bảng chữ cầm theo hành nghề. Mọi người nhìn thấy liền ngộ ra, thì ra là bán tiên nha, y thuật này thật đúng là tái thần tiên a.
Dương Cẩm nhìn bọn họ khách sáo, không chút khách khí liền nói: "Đưa tiền khám bệnh tới đây đi, thời gian của ta quý báu."
Hán tử kia vội nói: "Đúng đúng đúng, xem ta cao hứng đến hồ đồ rồi, vị tiểu thần tiên này, ngài xem phí chữa trị hết bao nhiêu?"
"Năm mươi lượng bạc đi."
Người xung quanh vừa nghe, đều hít một ngụm khí, bọn họ mỗi năm kiếm được năm lượng đã rất không tồi, đây một lần kiếm được tiền đồ trong mười năm a. Tráng hán kia lại không thèm để ý, ha ha cười: "Nên thế, nên thế."
Dương Cẩm quét mắt một cái liếc đám người xung quanh, hừ, Dương Cẩm hắn kiếp trước có không biết bao nhiêu người dùng thiên kim ngàn vàng cầu hắn chữa trị, còn không thấy được mặt hắn đâu. Nếu không phải hiện tại hắn còn chưa có danh tiếng gì thì năm mươi lượng làm sao có thể cầu được hắn trị bệnh. Rốt cuộc thì mạng cũng chỉ có một cái, chỉ cần hắn nguyện ý cứu, thu một vạn lượng bạc đều có thể, hơn nữa hắn cũng nhìn qua người nhà này mặc đồ đều không kém, cho nên chắc chắn không hề bị tâm lý áp lực tiền bạc.
Năm mươi lượng bạc vừa đến tay, Dương Cẩm liền đi mua y dược, ở cổ đại khí cụ nên có để chữa bệnh thì đều có, nhưng mà vẫn rất nghèo nàn, xem ra hắn còn phải chế tạo một bộ công cụ phải phẫu mới được.
Sau đó hắn đi đến tiệp tạp hóa mua gạo và mì cùng các loại gia vị, lại mua thêm quần áo chăn đệm, giường trong nhà trải rơm rạ thô để nằm lên khiến hắn thật sự không quen.
Cuối cùng, khi đi qua một tiểu quán bán lật đật, ma xui quỷ khiến lại mua thêm một con lật đật có hình dáng giống tiểu oa nhi. Ngồi trên xe bò lắc lắc con lật đật, Dương Cẩm thầm nghĩ, hắn đây là bị ma chướng đi, thế nhưng lại sẽ mua đồ vật ấu trĩ như vậy. Bất quá nghĩ lại nhóc con kia khẳng định sẽ mở ra cái miệng nhỏ vô xỉ cười toe toét, lại cảm thấy rất đáng a.
Dương Cẩm nhìn lão giả kia, thấy hai mắt lão nhắm nghiền, hơi thở còn có chút run rẩy. Hắn đi lên phía trước, đè tay lên ngực lão giả, quả nhiên thấy sắc mặt ông lão có vẻ thống khổ. Bên cạnh một vị hán tử cường tráng thấy hắn ấn loạn như vậy, liền quát: "Ngươi làm gì?" Muốn duỗi tay bắt lấy Dương Cẩm.
Dương Cẩm mặt không biểu tình, lạnh lùng nói: " Không muốn phụ thân ngươi lập tức chết, thì câm miệng."
Tráng hán kia thấy hắn còn dám ra lệnh cho hắn ta, muốn tiến lên đánh người, vẫn là nhờ bên cạnh có vị tiểu ca nhi kéo hắn lại: "Vị tiểu ca nhi này, ngươi thật sự có biện pháp cứu được phụ thân ta sao?"
Dương Cẩm hờ hững đáp: "Các ngươi còn có biện pháp khác sao?"
Mấy người quay mặt nhìn nhau, bọn họ xác thực không có cách nào, Bích Sơn y quán này là hiệu thuốc tốt nhất ở trên trấn rồi, thậm chí có rất nhiều người bên ngoài nghe danh mà tới tìm thầy thuốc ở đây trị bệnh. Hiện tại ngay cả đại phu ở y quán cũng không chữa được. Dương Cẩm thấy bọn họ không nói gì nữa, đối với người ở y quán nói: "Lấy châm tới đây."
Người của y quán vội vàng làm theo, chính bọn họ còn đang ước ném đi được củ khoai lang nóng bỏng tay này đây.
Dương Cẩm xác định vị lão nhân này đang bị chứng tắc nghẽn cơ tim, ở thế giới trước loại bệnh này đến rất đột nhiên, chỉ cần hơi không chú ý cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Trong lúc Dương Cẩm chữa bệnh, tinh thần hắn thường tập trung cao độ, chuyên tâm, động tác châm kim vào từng huyệt vị vô cùng nhuần nhuyễn. Mọi người đang vây xem nhìn thấy hắn như vậy, cảm thấy có lẽ tiểu ca này thực sự có biện pháp. Mấy hài tử của lão giả đứng bên cạnh đến thở cũng không dám thở mạnh, khẩn trương nhìn chằm chằm Dương Cẩm.
Đám người vừa rồi còn ồn ào nhốn nháo, thấy Dương Cẩm thi châm lưu loát như vậy, cũng liền ngậm miệng. Khi cây châm cuối cùng được đâm xong, Dương Cẩm nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại dựa theo thứ tự từng bước thi châm lúc nãy liền mạch rút ra, đến khi cây châm cuối cùng được rút khỏi, lão giả liền tỉnh lại.
Người bên cạnh vừa thấy, đều kinh ngạc phát ra thanh âm, lão nhân này dáng vẻ lúc nãy nhìn hơi thở mỏng manh, không nghĩ tới có thể cứu sống được, tiểu ca nhi này thực sự là y thuật cao siêu a.
Mấy hậu bối liền đem lão nhân nâng dậy, đối với Dương Cẩm ngàn ân vạn tạ. Vị tráng hán kia cũng sang sảng cười to: "Xin lỗi, vị tiểu ca nhi này, không nghĩ tới tuổi ngươi còn trẻ, thế nhưng thực sự có bản lĩnh lớn như vậy."
Dương Cẩm không thèm để ý khoát khoát tay, chỉ vào bảng chữ cầm theo hành nghề. Mọi người nhìn thấy liền ngộ ra, thì ra là bán tiên nha, y thuật này thật đúng là tái thần tiên a.
Dương Cẩm nhìn bọn họ khách sáo, không chút khách khí liền nói: "Đưa tiền khám bệnh tới đây đi, thời gian của ta quý báu."
Hán tử kia vội nói: "Đúng đúng đúng, xem ta cao hứng đến hồ đồ rồi, vị tiểu thần tiên này, ngài xem phí chữa trị hết bao nhiêu?"
"Năm mươi lượng bạc đi."
Người xung quanh vừa nghe, đều hít một ngụm khí, bọn họ mỗi năm kiếm được năm lượng đã rất không tồi, đây một lần kiếm được tiền đồ trong mười năm a. Tráng hán kia lại không thèm để ý, ha ha cười: "Nên thế, nên thế."
Dương Cẩm quét mắt một cái liếc đám người xung quanh, hừ, Dương Cẩm hắn kiếp trước có không biết bao nhiêu người dùng thiên kim ngàn vàng cầu hắn chữa trị, còn không thấy được mặt hắn đâu. Nếu không phải hiện tại hắn còn chưa có danh tiếng gì thì năm mươi lượng làm sao có thể cầu được hắn trị bệnh. Rốt cuộc thì mạng cũng chỉ có một cái, chỉ cần hắn nguyện ý cứu, thu một vạn lượng bạc đều có thể, hơn nữa hắn cũng nhìn qua người nhà này mặc đồ đều không kém, cho nên chắc chắn không hề bị tâm lý áp lực tiền bạc.
Năm mươi lượng bạc vừa đến tay, Dương Cẩm liền đi mua y dược, ở cổ đại khí cụ nên có để chữa bệnh thì đều có, nhưng mà vẫn rất nghèo nàn, xem ra hắn còn phải chế tạo một bộ công cụ phải phẫu mới được.
Sau đó hắn đi đến tiệp tạp hóa mua gạo và mì cùng các loại gia vị, lại mua thêm quần áo chăn đệm, giường trong nhà trải rơm rạ thô để nằm lên khiến hắn thật sự không quen.
Cuối cùng, khi đi qua một tiểu quán bán lật đật, ma xui quỷ khiến lại mua thêm một con lật đật có hình dáng giống tiểu oa nhi. Ngồi trên xe bò lắc lắc con lật đật, Dương Cẩm thầm nghĩ, hắn đây là bị ma chướng đi, thế nhưng lại sẽ mua đồ vật ấu trĩ như vậy. Bất quá nghĩ lại nhóc con kia khẳng định sẽ mở ra cái miệng nhỏ vô xỉ cười toe toét, lại cảm thấy rất đáng a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.