Chương 12:
Tiểu bối
19/05/2023
Sau khi tắm xong Trần Dư rất bất đắc dĩ mà mặc lại bộ đồ hôm qua giờ phút này có chút giống giẻ lau hơn do không chịu nổi sự vằn vặt tối qua của cậu. Thấy mọi thứ đã ổn cậu cầm điện thoại đi ra khỏi phòng, cũng không quan tâm lắm tới người đàn ông nằm trên giường có thể nói là cậu đúng là tra nam chính hiệu luôn.
Cũng không thể trách Trần Dư vô tình, mà do cậu trước giờ cũng chưa yêu ai, càng không có kinh nghiệm với chuyện ‘ Tình một đêm’ này. Nếu cậu chờ người nọ tỉnh lại cũng không biết xử lý thế nào, nên quyết định chạy là thượng sách a.
Trần Dư xuống quầy lễ tân thanh toán tiền phòng rồi rời đi trở về, nhà còn bao việc đâu có thể dây dưa chuyện đã xẩy ra rồi mãi.
*
Bên này sau khi Trần Dư đi, chốc lát sau Cao Dạ Huyền cũng tỉnh lại do tiếng chuông cuộc gọi cấp dưới của hắn gọi tới.
“ Chuyện gì ?”
“ Sếp! Hôm nay chưa thấy anh đến công ty nên tôi gọi hỏi thăm anh thôi, có việc gì cần tôi hổ trợ không?”
Người gọi đến là trợ lý của Cao Dạ Huyền, anh ta khá bất ngờ khi hôm nay đã 10 giờ rồi mà sếp của anh người chưa bao giờ đi trễ vẫn chưa đi làm.
“ Đến khách sạn X đón tôi. Còn có, cậu cho người điều tra toàn bộ về tiểu thiếu gia Trần Dư cho tôi.”
Cao Dạ Huyền phân phó xong việc thì tắt máy, hắn còn nằm trên giường nhớ lại dư vị hôm qua. Thanh niên trắng nõn, đôi mắt phượng mị hoặc vì khóc mà càng diễm lệ ủy khuất nhìn hắn, âm thanh rên rỉ của người dưới thân làm người hắn như lửa đốt. Cao Dạ Huyền liền đứng lên đi vào phòng tắm, miệng còn thì thầm
“ Chạy cũng thật nhanh.”
Sau khi về đến công ty, trợ lý liền đưa cho hắn một phần văn kiện. Đó chính là tất cả tư liệu về Trần Dư, hành động gần đây của cậu và gia đình cậu điều được ghi lại rất tỉ mỉ, nên Cao Dạ Huyền cũng rất tò mò về động thái mấy tháng nay của Trần gia này là đang muốn làm gì. Nếu thật sự tận thế thì sao hắn chẳng nghe tiếng gió nào lọt ra cả.
Cao Dạ Huyền nghĩ nghĩ lại nói với trợ lý :
“ Cậu đi đến tỉnh T mua một căn nhà gần với nhà của Trần gia, sau đó cũng trữ lương thực giống họ đi. Âm thầm quan sát họ, bên đó làm gì thì bên mình cũng chuẩn bị như vậy. Khi cần thiết cũng có thể hỗ trợ họ một chút.”
Trợ lý : “ Vâng .” Tuy đồng ý nhưng trong lòng trợ lý lại than thở không biết sếp nhà mình lại làm gì,Trần gia điên mà sếp cũng muốn điên theo,bộ tưởng tận thế sẽ tới sao? Mấy năm trước cũng có tin đồn mà cuối cũng có thấy hiện tượng gì đâu huống gì bây giờ cả một chút tin tức còn không có. Thiệt sự không hiểu nổi suy nghĩ của những kẻ có tiền a.
Cao Dạ Huyền đâu quan tâm trợ lý nhà mình nghỉ gì, hắn đang lật đến tờ giấy cuối cùng, thấy một thông tin vô cùng quan trọng về Trần Dư. Đó là cậu có con rồi!
Hắn nhíu chặt mày, nhìn tấm ảnh một thanh niên đang dắt tay đứa bé, đặt biệt là đứa bé có khuôn mặt rất giống cậu, nhất là đôi mắt kia.Cả hai đang vô cùng vui vẻ, từ trong bức ảnh cũng có thể nhìn ra sự từ ái mà Trần Dư dành cho đứa bé này.
Cao Dạ Huyền không biết trong lòng có tư vị gì, chỉ thấy vô cùng khó chịu, vậy mà cậu đã có con rồi, nhưng lại không điều tra được mẹ đứa bé là ai, đứa nhỏ giống như đột nhiên xuất hiện vậy.
Nhưng dù như thế nào thì người mà Cao Dạ Huyền hắn đã xác định thì phải thuộc về mình, còn người phụ nữa kia tốt nhất đừng nên không biết an phận mà xuất hiện. Nghĩ đến đây ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo, cả trợ lý đứng kế bên cũng phải rùng mình một cái.
*
“ ắc xì..!”
Bên này Trần Dư đang năm tay nhỏ của Đậu Đậu đi phố vàng mã thì bỗng hắc hơi một cái, cậu xoa xoa mũi nghĩ ai đang chửi mình vậy hông biết.
“ Đã là người tu đạo mà còn cảm vặt vậy? Ba quá yếu!” Đậu Đậu nhìn Trần Dư rồi nhịn không được đánh giá cậu một câu.
Trần Dư: “...” ( Đây là cậu đang bị con trai ghét bỏ sao?)
Cũng không thể trách Trần Dư vô tình, mà do cậu trước giờ cũng chưa yêu ai, càng không có kinh nghiệm với chuyện ‘ Tình một đêm’ này. Nếu cậu chờ người nọ tỉnh lại cũng không biết xử lý thế nào, nên quyết định chạy là thượng sách a.
Trần Dư xuống quầy lễ tân thanh toán tiền phòng rồi rời đi trở về, nhà còn bao việc đâu có thể dây dưa chuyện đã xẩy ra rồi mãi.
*
Bên này sau khi Trần Dư đi, chốc lát sau Cao Dạ Huyền cũng tỉnh lại do tiếng chuông cuộc gọi cấp dưới của hắn gọi tới.
“ Chuyện gì ?”
“ Sếp! Hôm nay chưa thấy anh đến công ty nên tôi gọi hỏi thăm anh thôi, có việc gì cần tôi hổ trợ không?”
Người gọi đến là trợ lý của Cao Dạ Huyền, anh ta khá bất ngờ khi hôm nay đã 10 giờ rồi mà sếp của anh người chưa bao giờ đi trễ vẫn chưa đi làm.
“ Đến khách sạn X đón tôi. Còn có, cậu cho người điều tra toàn bộ về tiểu thiếu gia Trần Dư cho tôi.”
Cao Dạ Huyền phân phó xong việc thì tắt máy, hắn còn nằm trên giường nhớ lại dư vị hôm qua. Thanh niên trắng nõn, đôi mắt phượng mị hoặc vì khóc mà càng diễm lệ ủy khuất nhìn hắn, âm thanh rên rỉ của người dưới thân làm người hắn như lửa đốt. Cao Dạ Huyền liền đứng lên đi vào phòng tắm, miệng còn thì thầm
“ Chạy cũng thật nhanh.”
Sau khi về đến công ty, trợ lý liền đưa cho hắn một phần văn kiện. Đó chính là tất cả tư liệu về Trần Dư, hành động gần đây của cậu và gia đình cậu điều được ghi lại rất tỉ mỉ, nên Cao Dạ Huyền cũng rất tò mò về động thái mấy tháng nay của Trần gia này là đang muốn làm gì. Nếu thật sự tận thế thì sao hắn chẳng nghe tiếng gió nào lọt ra cả.
Cao Dạ Huyền nghĩ nghĩ lại nói với trợ lý :
“ Cậu đi đến tỉnh T mua một căn nhà gần với nhà của Trần gia, sau đó cũng trữ lương thực giống họ đi. Âm thầm quan sát họ, bên đó làm gì thì bên mình cũng chuẩn bị như vậy. Khi cần thiết cũng có thể hỗ trợ họ một chút.”
Trợ lý : “ Vâng .” Tuy đồng ý nhưng trong lòng trợ lý lại than thở không biết sếp nhà mình lại làm gì,Trần gia điên mà sếp cũng muốn điên theo,bộ tưởng tận thế sẽ tới sao? Mấy năm trước cũng có tin đồn mà cuối cũng có thấy hiện tượng gì đâu huống gì bây giờ cả một chút tin tức còn không có. Thiệt sự không hiểu nổi suy nghĩ của những kẻ có tiền a.
Cao Dạ Huyền đâu quan tâm trợ lý nhà mình nghỉ gì, hắn đang lật đến tờ giấy cuối cùng, thấy một thông tin vô cùng quan trọng về Trần Dư. Đó là cậu có con rồi!
Hắn nhíu chặt mày, nhìn tấm ảnh một thanh niên đang dắt tay đứa bé, đặt biệt là đứa bé có khuôn mặt rất giống cậu, nhất là đôi mắt kia.Cả hai đang vô cùng vui vẻ, từ trong bức ảnh cũng có thể nhìn ra sự từ ái mà Trần Dư dành cho đứa bé này.
Cao Dạ Huyền không biết trong lòng có tư vị gì, chỉ thấy vô cùng khó chịu, vậy mà cậu đã có con rồi, nhưng lại không điều tra được mẹ đứa bé là ai, đứa nhỏ giống như đột nhiên xuất hiện vậy.
Nhưng dù như thế nào thì người mà Cao Dạ Huyền hắn đã xác định thì phải thuộc về mình, còn người phụ nữa kia tốt nhất đừng nên không biết an phận mà xuất hiện. Nghĩ đến đây ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo, cả trợ lý đứng kế bên cũng phải rùng mình một cái.
*
“ ắc xì..!”
Bên này Trần Dư đang năm tay nhỏ của Đậu Đậu đi phố vàng mã thì bỗng hắc hơi một cái, cậu xoa xoa mũi nghĩ ai đang chửi mình vậy hông biết.
“ Đã là người tu đạo mà còn cảm vặt vậy? Ba quá yếu!” Đậu Đậu nhìn Trần Dư rồi nhịn không được đánh giá cậu một câu.
Trần Dư: “...” ( Đây là cậu đang bị con trai ghét bỏ sao?)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.