Xuyên Qua Mạt Thế Làm Ruộng

Chương 15: Gặp Lại

Tiểu bối

24/04/2024

Cơn mưa như trút nước vài ngày vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, con xe việt giả của Trần Dư cũng không thể nào tiếp tục chạy dưới tình huống đâu đâu cũng là nước được nữa.

Đến ngày thứ 5 họ đành phải bỏ lại chiếc xe ở một góc đường sau đó bắt đầu đi bộ ra khỏi thành phố. Dù trong không gian của Trần Dư có đầy đủ các phương tiện di chuyển từ trên bờ đến dưới nước. Nhưng vì vẫn còn trong thành phố, việc lấy ra một chiếc thuyền nhỏ cũng là rất gây sự chú ý.

Đường đi hiện tại nước đã dâng lên gần đến eo của người trưởng thành, việc đi lại vô cùng khó khăn. Nhưng trên đường vẫn có rất nhiều người, trong đó có một số cũng đang di dời đi nơi khác. Có lẽ họ cũng đoán được một số việc, cũng có người quê nhà không quá xa thành phố nên quyết định trở về.

Mất khoản 2 giờ ra đến ngoại ô có chút vắng người, Trần Dư nhanh chóng lấy ra một chiếc thuyền nhỏ có thể chạy thể chạy bằng máy. Đang lóng ngóng không biết sử dụng như thế nào thì rất may chú Phúc lên tiếng :

“ thiếu gia để cho tôi, lúc trẻ ở quê nhà tôi chạy máy này nhiều lắm”

Thấy chú Phúc dù có chút ngạc nhiên vì sự xuất hiện của chiếc thuyền nhưng lại không có chút tò mò hay muốn hỏi đièu gì. Cha Trần cũng lên tiếng :

“ Đây là dị năng không gian, Tiểu Dư may mắn bọc phát ra được trước tận thế mấy hôm, nhưng vì tôi chưa thấy những dị năng khác ngoài Tiểu Dư nên chúng ta cần giữ bí mật”

Chú Phúc : “ Đã rõ lão gia, chỉ là nếu biết thiếu gia có thể mang đò đi thì đã không để lại chiếc xe ở góc dường kia rồi. Hazzz” Chú Phúc có chút tiếc nuối nói. Dù gì ở mạt thế khó khăn, cũng cần phải tiết kiệm chứ.

Trần Dư cười cười đáp : “ Yên tâm đi ạ, lúc mọi người không để ý con đã thu vào không gian rồi” không ai rõ mạt thế hơn Trần Dư , làm sao cậu có thể bỏ những món thứ có giá trị như vậy ở lại được. Đi thêm một ngày cuối cùng họ cũng đến được địa phận của tỉnh T, cách biệt thự Trần gia thêm một giờ đi dường nữa. Vì đường thôn dốc cao nên khi gần đến tỉnh T đã có thể chạy xe rồi, vào ngày thứ 6 cơn mưa cũng ngừng, nước bắt đầu rút đi. Ai ai cũng vui mừng, nhiều người còn nghĩ dân tình làm thái quá mọi chuyện lên, không phải bây giờ đã hết mưa rồi hay sao? Người ta thường nói ‘ sau cơn mua trời lại sáng’ rõ đúng là như vậy.

Nhưng Trần Dư biết sau cơn mưa thì tận thế sẽ đến với trái đất này. Ba người họ tiếp tục đi về phía tỉnh T đến đầu thôn đã thấy bóng dáng nhỏ nhỏ trắng trắng của đậu đậu cùng chị gái Trần Xuyên ra đón.

Thấy Trần Dư bước xuống xe Đậu Đậu háo hức nhào vào lòng :

“ ba ba, người ta nhớ ba lắm nha, mỗi ngày đều không ăn ngon, ngủ không ngon”

Trần Xuyên nghe vậy liền lên tiếng : “ Cô thấy con sáng nay ăn tận 2 chén cháo với 1 cái bánh pudding rồi mà vẫn ăn không ngon sao?”

Mọi người nhìn mặt nhỏ Đậu Đậu xịt keo mà cười ha ha .



Cha Trần hỏi :” mọi người ở đây thế nào? “

Trần Xuyên : “ Vẫn rất tốt ạ, may nhà chúng ta ở khu vực cao nên không bị ngập, chỉ lo mọi người đi đường nguy hiểm nên mấy hôm nay không khí có chút khẩn trương, ngoài ra không phát sinh gì cả ạ”

Cha Trần : “ Vậy tốt rồi , chúng ta về nhà đi để mẹ con trông”

“ Dạ”

Đang chuẩn bị rời đi thì lại thấy một chiếc xe đen chạy đến, cũng có vài người đứng đợi giống như nhà họ bên này, có chút tò mò nên cả nhà cũng ghé mắt nhìn một chút. Người đang bước xuống xe không ai khác chính là Cao Huyền.

Cha Trần tuy là người kinh doanh nhưng ở lĩnh vực khác với vài năm gần đây ông hầu như giao mọi quyền quản lý cho Trần Xuyên để đi du lịch cụng mẹ Trần nên lớp trẻ trong giới như Cao Huyền ông cũng không nhận biết hết , thấy hắn còn trẻ lớn lên anh tuấn thì thầm khen một câu : “ Không tồi” . Chỉ có Trần Xuyên vì cùng trạng tuổi nên có nhìn thấy qua vài lần, còn người còn lại cũng biết hắn nữa đó là Trần Dư.Nhưng khác với vẻ thưởng thức của Cha và chị gái thì Trần Dư đang đứng hình tại chỗ. Cậu không nghĩ được sẽ gặp hắn ở đây.

Cao Huyền nhận thấy ánh mắt của cậu cũng nhìn lại đây, liền thong thả đi đến chào hỏi. Cái mặt tỉnh bơ kia của hắn làm cho Trần Dư càng thêm lo lắng, sợ hắn chạy đến lại nói linh tinh với người nhà thì lại phải đi giải thích.

Nhưng ngoài dự đoán, Cao Huyền đến chỉ chào hỏi như thể lần đầu gặp Trần gia ở đây là một sự tình cờ.

“ Cháu chào chú Trần ạ, nghe danh đã lâu bây giờ con mới được gặp mặt chú”

Cao Huyền niềm nở chào hỏi, cha Trần thấy thái độ của Hắn như vậy cũng liền vui vẻ đáp lại.

“ Chào cậu, Cậu là....”

“ Hắn là Cao Huyển, rất có tiếng trong giới” Trần Xuyên kề bên nói nhỏ.

“ Dạ, cháu là Cao Huyền, 2 vị này là Trần tiểu thư và Trần thiếu gia sao, rất vui được gặp mọi người”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Qua Mạt Thế Làm Ruộng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook