Chương 1: Xuyên Thư Rồi!
Tiểu bối
16/04/2023
Khi đồng hồ điểm 11:00pm, tại căn phòng trọ nhỏ hẹp có một thiếu niên vẫn còn thức cày điện thoại sau một ngày làm việc mệt mỏi. Cậu thường lướt web đọc truyện hằng đêm xem như đây là cách giải tỏa áp lực, tìm vui trong những câu chuyện đầy máu chó.
Mà hôm nay, cậu cũng theo thói quen hằng ngày tìm một bộ truyện để đọc, vô tình lướt đến một bộ truyện < Xuyên qua mạt thế làm nữ vương>, Trần Dư tò mò lick vào xem phần giới thiệu.
Câu chuyện nói về nữ chính là một người xuyên thư, biết trước cốt truyện lụm được vô số bàn tay vàng, rồi tay bạc, xong thu gom đàn em. Ngày ngày đánh quái thăng cấp xong tìm được ông chồng siêu khốc soái cùng nhau đi lên đỉnh nhân sinh.
Còn những ai cảng đường, thì nữ chính cho đàn em dẹp hết, trong đó có một tên pháo hôi có cái chết thiệt ngu hết chỗ nói, đi yêu si mê nữ chính, rồi tìm cách tiếp cận nữ chính. Mà nữ chính người ta một lòng hướng về tương lai, tạo dựng sự nghiệp rồi đợi chồng yêu người ta.
Dù bị từ chối nhiều lần mà cái cha này vẫn cứ đâm đầu vô, sau đó vì yêu sinh hận mà hãm hại nữ chính, bị nữ chính cho lãnh cơm hộp luôn. Mà pháo hôi này có tên Trần Dư giống cậu nữa chứ.
“Đủ cẩu huyết.”
Trần Dư nhàm chán tắt điện thoại chuẩn bị đi ngủ, trước khi ngủ còn nghĩ chắc tên pháo hôi đó có bệnh a, chứ nếu là cậu thì tội tình gì treo trên một cành cây làm gì.
*
Buổi sáng chim hót lếu lo, ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ rộng lớn sát nền nhà chiếu rọi đến khuôn mặt một thiếu niên còn đang say giấc, dường như bị ánh sáng làm khó chịu cậu có chút nhíu mày rồi từ từ mở mắt.
Cậu nhìn cảnh sắc bên ngoài bèn lầm bầm vài tiếng :
“ Trong mơ mà cảnh đẹp ghê.”
Xong cậu xoay người tiếp tục ngủ, nhưng nhắm mắt lại tầm vài giây cậu bật thẳng người ngồi dậy.
“ Ô mai gót! Chuyện gì vậy chời?”
Trần Dư lúc này hoang mang như con nai vàng ngơ ngát chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì cửa phòng ngủ bị đẩy vào, sau đó xuất hiện một người đàn ông trung niên. Dáng người mập mạp phúc hậu mỉm cười với cậu.
“ Thiếu gia nên rời giường rồi, dì Liên có nấu chút canh giải rượu cậu rửa mặt rồi xuống uống tí đi, hôm qua chú thấy cậu say quá.”
Nói xong còn nhìn Trần Dư với ánh mắt đúng là đứa nhỏ nhà mình quá được nuông chiều sinh hư muốn trách mắng lại không nỡ.
Trần Dư trợn mắt, mặt không biểu tình nhưng trong lòng thì la rầm trời:
“ What The Hell?
Chuyện gì đang diễn ra vậy chời?
Tui là ai?
Đây là đâu????”
“Thiếu gia?”
Thấy Trần Dư bất động hồi lâu không trả lời, người đàn ông tiến lên quan tâm hỏi cậu.
Trần Dư nhanh chóng thích ứng hiện thực, cậu đã có đáp án ngờ ngợ trong đầu rồi, bèn lấy cớ say rượu cần nghỉ thêm tí nữa để đuổi đối phương ra ngoài.
“Ờ.....uhm..... con thấy còn chơi chóng mặt, chú xuống trước đi chút nữa con xuống”
Nghe cậu nói vậy, người đàn ông không nghi ngờ chỉ gật gù rồi ra ngoài, đóng cửa lại.
Căn phòng trở lại yên tỉnh như lúc đầu.
Trần Dư ngồi xuống giường bắt đầu sắp xếp lại mọi việc cùng đống ký ức của nguyên chủ ùa vào đầu lúc cậu mới thức dậy.Trần Dư biết được mình đã xuyên thư, chính là bộ < Xuyên qua mạt thế làm nữ vương> lúc tối trước khi xuyên đến đây đã xem qua.
Dù cậu có sở thích đọc truyện nhưng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xuyên sách như vậy, này cũng quá huyền huyễn rồi a...
“Ủa? Sao mà còn xuyên thành pháo hôi thường thấy nữa chứ, mô tým này có cũ quá rồi không chời ơi!!”
Trần Dư ngửa mặt nhìn trời, đầy chua xót
“Ý khoan! Dừng lại 2 giây! Pháo hôi này là hoàn khố đó a...Mộng giàu sang của anh đây thành hiện thực rồi! Hahaha...”
Trần Dư một lần nữa ngửa mặt lên trời, nhưng tư thế đã oai hùng hơn xưa nở nụ cười hèn mọn vì suy nghĩ của mình.
Mà cậu nào có biết chông gai phía trước đang chờ đợi cậu tìm đến đâu còn chưa kể con đũy tềnh yêu nữa chứ...
Quay lại hiện tại,Trần Dư thầm hối hận vì đã dám cợt nhã bộ truyện để mình bị xuyên đến đây, càng hối hận hơn vì cái gì không đọc kỹ cốt truyện a, để giờ có muốn biết cũng không được, chỉ có thể lục lọi chút ký ức vụng vặt của thân thể này.
Nguyên chủ vốn là một phú nhị đại của tỉnh H, hằng ngày ăn chơi sa đọa với đám hồ bằng cẩu hữu của mình. Nhưng vì là con út trong gia đình nên rất được cưng chiều, cậu còn có người chị quyền lực suốt ngày phải theo chùi mông cho cậu sau những lần cậu gây ra rắc rối.
Mà hôm nay, cậu cũng theo thói quen hằng ngày tìm một bộ truyện để đọc, vô tình lướt đến một bộ truyện < Xuyên qua mạt thế làm nữ vương>, Trần Dư tò mò lick vào xem phần giới thiệu.
Câu chuyện nói về nữ chính là một người xuyên thư, biết trước cốt truyện lụm được vô số bàn tay vàng, rồi tay bạc, xong thu gom đàn em. Ngày ngày đánh quái thăng cấp xong tìm được ông chồng siêu khốc soái cùng nhau đi lên đỉnh nhân sinh.
Còn những ai cảng đường, thì nữ chính cho đàn em dẹp hết, trong đó có một tên pháo hôi có cái chết thiệt ngu hết chỗ nói, đi yêu si mê nữ chính, rồi tìm cách tiếp cận nữ chính. Mà nữ chính người ta một lòng hướng về tương lai, tạo dựng sự nghiệp rồi đợi chồng yêu người ta.
Dù bị từ chối nhiều lần mà cái cha này vẫn cứ đâm đầu vô, sau đó vì yêu sinh hận mà hãm hại nữ chính, bị nữ chính cho lãnh cơm hộp luôn. Mà pháo hôi này có tên Trần Dư giống cậu nữa chứ.
“Đủ cẩu huyết.”
Trần Dư nhàm chán tắt điện thoại chuẩn bị đi ngủ, trước khi ngủ còn nghĩ chắc tên pháo hôi đó có bệnh a, chứ nếu là cậu thì tội tình gì treo trên một cành cây làm gì.
*
Buổi sáng chim hót lếu lo, ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ rộng lớn sát nền nhà chiếu rọi đến khuôn mặt một thiếu niên còn đang say giấc, dường như bị ánh sáng làm khó chịu cậu có chút nhíu mày rồi từ từ mở mắt.
Cậu nhìn cảnh sắc bên ngoài bèn lầm bầm vài tiếng :
“ Trong mơ mà cảnh đẹp ghê.”
Xong cậu xoay người tiếp tục ngủ, nhưng nhắm mắt lại tầm vài giây cậu bật thẳng người ngồi dậy.
“ Ô mai gót! Chuyện gì vậy chời?”
Trần Dư lúc này hoang mang như con nai vàng ngơ ngát chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì cửa phòng ngủ bị đẩy vào, sau đó xuất hiện một người đàn ông trung niên. Dáng người mập mạp phúc hậu mỉm cười với cậu.
“ Thiếu gia nên rời giường rồi, dì Liên có nấu chút canh giải rượu cậu rửa mặt rồi xuống uống tí đi, hôm qua chú thấy cậu say quá.”
Nói xong còn nhìn Trần Dư với ánh mắt đúng là đứa nhỏ nhà mình quá được nuông chiều sinh hư muốn trách mắng lại không nỡ.
Trần Dư trợn mắt, mặt không biểu tình nhưng trong lòng thì la rầm trời:
“ What The Hell?
Chuyện gì đang diễn ra vậy chời?
Tui là ai?
Đây là đâu????”
“Thiếu gia?”
Thấy Trần Dư bất động hồi lâu không trả lời, người đàn ông tiến lên quan tâm hỏi cậu.
Trần Dư nhanh chóng thích ứng hiện thực, cậu đã có đáp án ngờ ngợ trong đầu rồi, bèn lấy cớ say rượu cần nghỉ thêm tí nữa để đuổi đối phương ra ngoài.
“Ờ.....uhm..... con thấy còn chơi chóng mặt, chú xuống trước đi chút nữa con xuống”
Nghe cậu nói vậy, người đàn ông không nghi ngờ chỉ gật gù rồi ra ngoài, đóng cửa lại.
Căn phòng trở lại yên tỉnh như lúc đầu.
Trần Dư ngồi xuống giường bắt đầu sắp xếp lại mọi việc cùng đống ký ức của nguyên chủ ùa vào đầu lúc cậu mới thức dậy.Trần Dư biết được mình đã xuyên thư, chính là bộ < Xuyên qua mạt thế làm nữ vương> lúc tối trước khi xuyên đến đây đã xem qua.
Dù cậu có sở thích đọc truyện nhưng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xuyên sách như vậy, này cũng quá huyền huyễn rồi a...
“Ủa? Sao mà còn xuyên thành pháo hôi thường thấy nữa chứ, mô tým này có cũ quá rồi không chời ơi!!”
Trần Dư ngửa mặt nhìn trời, đầy chua xót
“Ý khoan! Dừng lại 2 giây! Pháo hôi này là hoàn khố đó a...Mộng giàu sang của anh đây thành hiện thực rồi! Hahaha...”
Trần Dư một lần nữa ngửa mặt lên trời, nhưng tư thế đã oai hùng hơn xưa nở nụ cười hèn mọn vì suy nghĩ của mình.
Mà cậu nào có biết chông gai phía trước đang chờ đợi cậu tìm đến đâu còn chưa kể con đũy tềnh yêu nữa chứ...
Quay lại hiện tại,Trần Dư thầm hối hận vì đã dám cợt nhã bộ truyện để mình bị xuyên đến đây, càng hối hận hơn vì cái gì không đọc kỹ cốt truyện a, để giờ có muốn biết cũng không được, chỉ có thể lục lọi chút ký ức vụng vặt của thân thể này.
Nguyên chủ vốn là một phú nhị đại của tỉnh H, hằng ngày ăn chơi sa đọa với đám hồ bằng cẩu hữu của mình. Nhưng vì là con út trong gia đình nên rất được cưng chiều, cậu còn có người chị quyền lực suốt ngày phải theo chùi mông cho cậu sau những lần cậu gây ra rắc rối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.