Xuyên Sách 70: Nữ Phụ Yêu Kiều Thành Bảo Bối Trong Lòng Nam Chính
Chương 46: Chẳng Lẽ Hệ Thống Này Là Bản Lậu?
Quả Quả Hữu Điểm Bì
05/12/2023
Kiều Nhiễm Nhiễm chỉ mải nhớ lại cốt truyện, vừa nghĩ vừa ăn, chẳng biết đã ăn hết bát cháo lúc nào.
Thế là cô nàng thành công nhồi căng bụng mình.
Tắm rửa, giặt giũ xong, mớ đồ ăn trong bụng cô vẫn chưa thể tiêu hóa hết.
Kiều Nhiễm Nhiễm nằm vật ra giường, mặt chán chường.
Lúc này hẳn mới 8 giờ tối, giờ này ở thời sau, cuộc sống về đêm thậm chí còn chưa bắt đầu đâu.
Nhưng ở thời đại này, lại còn ở một thôn quê hẻo lánh nghèo khó, không có trò giải trí gì, cũng chẳng có điện, 8 giờ đã là giờ đi ngủ của toàn thôn.
Toàn bộ đại đội chìm trong tĩnh lặng, loáng thoáng có tiếng gió xôn xao ngoài ngọn cây đưa tiếng ếch và tiếng dế rả rích ngoài bờ ruộng về qua cửa.
Khu nhà thanh niên trí thức chỉ nghe thấy những tiếng hít thở đều đều.
Không gian im ắng, Kiều Nhiễm Nhiễm không ngủ được, lại không dám trở mình, sợ làm ảnh hưởng tới người khác.
Nhưng cô không dám, có người dám.
Nghe những tiếng sột soạt từ phòng bên truyền tới, Kiều Nhiễm Nhiễm biết cô nữ thanh niên trí thức mới tới kia cũng không ngủ được, cô âm thầm thở dài.
Điều kiện sống ở nông thôn là như vậy đó, không thích ứng được ngay cũng bình thường thôi.
Kiều Nhiễm Nhiễm cũng chỉ mới tới hai ngày, hôm qua quá mệt nên cô mới ngủ mê man, nếu là bình thường chắc cũng sẽ mất ngủ.
Hôm nay càng mệt hơn, Kiều Nhiễm Nhiễm cảm thấy ngay cả chân cũng tê mỏi đau nhức, nhưng lũ sâu ngủ đã chạy đi đâu hết rồi.
“Thống Tử à.”
Ngủ không được thì tìm đứa hầu chuyện đi.
“Ting! Xin hỏi ký chủ có chuyện gì ạ?”
Quả nhiên vẫn chỉ có hệ thống là đứa hầu chuyện đáng tin nhất, kêu một tiếng là tới liền.
Kiều Nhiễm Nhiễm vừa lòng like cho một cái.
“Tôi thấy hệ thống của người ta hơi chút liền cho đủ thứ có ích, nào là thuốc tẩy gân lọc tủy, nào là thuốc tiên nọ kia, vì sao tới lượt tôi lại chẳng có thứ gì?”
Kiều Nhiễm Nhiễm có căn cứ để ngờ rằng hệ thống nó nuốt riêng bộ quà tặng cho người chơi mới của mình rồi.
Thời buổi này thứ lưu hành mạnh nhất chính là loại truyện lập nghiệp hào hùng.
Nhưng cô bị ép tới đây, lại có mở đầu gian nan như thế, chẳng lẽ hệ thống này là bản lậu?
“Cảnh cáo! Xin đừng công kích cá nhân! Hệ thống đây chính là hệ thống hài hòa, sản phẩm chính quy của Trái Đất.”
Kiều Nhiễm Nhiễm: “…”
“Siêu năng lực đâu? Có thuốc gì cải thiện được thể chất không? Tôi bảo đảm sẽ khiến thuốc được phát huy trọn vẹn hiệu dụng của nó, ngày ngày thức dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó.”
Thấy hệ thống chỉ cảnh cáo miệng, không có trừng phạt thực tế nào lên mình, Kiều Nhiễm Nhiễm lại giở tính hổ báo quậy phá.
Thế là cô nàng thành công nhồi căng bụng mình.
Tắm rửa, giặt giũ xong, mớ đồ ăn trong bụng cô vẫn chưa thể tiêu hóa hết.
Kiều Nhiễm Nhiễm nằm vật ra giường, mặt chán chường.
Lúc này hẳn mới 8 giờ tối, giờ này ở thời sau, cuộc sống về đêm thậm chí còn chưa bắt đầu đâu.
Nhưng ở thời đại này, lại còn ở một thôn quê hẻo lánh nghèo khó, không có trò giải trí gì, cũng chẳng có điện, 8 giờ đã là giờ đi ngủ của toàn thôn.
Toàn bộ đại đội chìm trong tĩnh lặng, loáng thoáng có tiếng gió xôn xao ngoài ngọn cây đưa tiếng ếch và tiếng dế rả rích ngoài bờ ruộng về qua cửa.
Khu nhà thanh niên trí thức chỉ nghe thấy những tiếng hít thở đều đều.
Không gian im ắng, Kiều Nhiễm Nhiễm không ngủ được, lại không dám trở mình, sợ làm ảnh hưởng tới người khác.
Nhưng cô không dám, có người dám.
Nghe những tiếng sột soạt từ phòng bên truyền tới, Kiều Nhiễm Nhiễm biết cô nữ thanh niên trí thức mới tới kia cũng không ngủ được, cô âm thầm thở dài.
Điều kiện sống ở nông thôn là như vậy đó, không thích ứng được ngay cũng bình thường thôi.
Kiều Nhiễm Nhiễm cũng chỉ mới tới hai ngày, hôm qua quá mệt nên cô mới ngủ mê man, nếu là bình thường chắc cũng sẽ mất ngủ.
Hôm nay càng mệt hơn, Kiều Nhiễm Nhiễm cảm thấy ngay cả chân cũng tê mỏi đau nhức, nhưng lũ sâu ngủ đã chạy đi đâu hết rồi.
“Thống Tử à.”
Ngủ không được thì tìm đứa hầu chuyện đi.
“Ting! Xin hỏi ký chủ có chuyện gì ạ?”
Quả nhiên vẫn chỉ có hệ thống là đứa hầu chuyện đáng tin nhất, kêu một tiếng là tới liền.
Kiều Nhiễm Nhiễm vừa lòng like cho một cái.
“Tôi thấy hệ thống của người ta hơi chút liền cho đủ thứ có ích, nào là thuốc tẩy gân lọc tủy, nào là thuốc tiên nọ kia, vì sao tới lượt tôi lại chẳng có thứ gì?”
Kiều Nhiễm Nhiễm có căn cứ để ngờ rằng hệ thống nó nuốt riêng bộ quà tặng cho người chơi mới của mình rồi.
Thời buổi này thứ lưu hành mạnh nhất chính là loại truyện lập nghiệp hào hùng.
Nhưng cô bị ép tới đây, lại có mở đầu gian nan như thế, chẳng lẽ hệ thống này là bản lậu?
“Cảnh cáo! Xin đừng công kích cá nhân! Hệ thống đây chính là hệ thống hài hòa, sản phẩm chính quy của Trái Đất.”
Kiều Nhiễm Nhiễm: “…”
“Siêu năng lực đâu? Có thuốc gì cải thiện được thể chất không? Tôi bảo đảm sẽ khiến thuốc được phát huy trọn vẹn hiệu dụng của nó, ngày ngày thức dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó.”
Thấy hệ thống chỉ cảnh cáo miệng, không có trừng phạt thực tế nào lên mình, Kiều Nhiễm Nhiễm lại giở tính hổ báo quậy phá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.