Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chủ
Chương 19:
Hoa Thất Tửu
18/04/2023
Cho đến khi…
Lông mi khẽ run, Kỳ Lan lẳng lặng nhìn thiếu nữ, hồi lâu.
“Trứng thối.”
“Trứng thối.”
…
“Trứng thối.”
“Nguyễn Khanh Khanh, em là cái đồ trứng thối.”
Kỳ Lan càng nói càng lớn.
Nguyễn Khanh Khanh tỉnh lại một lần nữa, thân thể cô đã được vệ sinh sạch sẽ rồi.
Cả căn phòng xám xịt, toàn thân cô bủn rủn không thôi.
Nguyễn Khanh Khanh nhíu mày nhớ lại, lại kinh ngạc mà phát hiện cả người mình trơn bóng, Kỳ Lan trước đây chẳng hề như vậy, bây giờ thậm chí còn chẳng mặc cho cô cái áo ngủ.
Nguyễn Khanh Khanh: “…”
Chậc.
Đãi ngộ của bạch nguyệt quang đúng thật là càng ngày càng kém rồi.
Mở đèn tường ra, Nguyễn Khanh Khanh chuẩn bị xuống giường rồi mặc quần áo về nhà.
Nhưng không đợi cô có động tác tiếp theo, giọng nói của Kỳ Lan đã truyền ra từ phòng ngủ.
(Bản edit này được đăng duy nhất tại Dtruyen.com Khủng Long Ăn Mì. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để truyện nhanh nhất và ủng hộ công sức của editor nhé.)
“Anh không cẩn thận mà dẫm dơ quần áo của em rồi.”
“Quần áo đã ném vào máy giặt.”
Nguyễn Khanh Khanh: “…”
Nguyễn Khanh Khanh nghiêng đầu nhìn về phía Kỳ Lan, im lặng vài giây, cô nhẹ nhàng xoa xoa mặt, ra vẻ nói: “A… Như vậy thì…”
“Nhưng bây giờ không có quần áo, A Kỳ, em, em muốn về nhà thì phải thế nào…”
“Hôm nay không cần trở về.”
“Đêm nay em ở lại đây, chờ mai quần áo khô lại nói tiếp.”
Giọng nói của Kỳ Lan rất lạnh lùng hờ hững, anh đi vào phòng ngủ, lấy một kiểu áo ngủ sạch sẽ mà con gái có thể mặc được từ trong tủ quần áo ra, ném lên trên giường, biểu tình không kiên nhẫn, như là người ta thiếu nợ anh mấy trăm vạn vậy.
“Thay quần áo nhanh lên, cơm hộp đã được giao đến hơn nửa giờ rồi.”
Nguyễn Khanh Khanh: “…”
Nguyễn Khanh Khanh trầm mặc trong chốc lát, im lặng mặc bộ quần áo ngủ vào.
Ở nơi này của Kỳ Lan có loại quần lót dùng một lần, ở lúc mặc quần áo, Nguyễn Khanh Khanh phát hiện toàn thân minh loang lổ dấu vết hoan ái, bao gồm cả cánh tay và phần đùi trong.
Xem ra Kỳ Lan càng ngày càng coi cái vị bạch nguyệt quang này trở thành công cụ phát tiết dục vọng rồi.
Lông mi khẽ run, Kỳ Lan lẳng lặng nhìn thiếu nữ, hồi lâu.
“Trứng thối.”
“Trứng thối.”
…
“Trứng thối.”
“Nguyễn Khanh Khanh, em là cái đồ trứng thối.”
Kỳ Lan càng nói càng lớn.
Nguyễn Khanh Khanh tỉnh lại một lần nữa, thân thể cô đã được vệ sinh sạch sẽ rồi.
Cả căn phòng xám xịt, toàn thân cô bủn rủn không thôi.
Nguyễn Khanh Khanh nhíu mày nhớ lại, lại kinh ngạc mà phát hiện cả người mình trơn bóng, Kỳ Lan trước đây chẳng hề như vậy, bây giờ thậm chí còn chẳng mặc cho cô cái áo ngủ.
Nguyễn Khanh Khanh: “…”
Chậc.
Đãi ngộ của bạch nguyệt quang đúng thật là càng ngày càng kém rồi.
Mở đèn tường ra, Nguyễn Khanh Khanh chuẩn bị xuống giường rồi mặc quần áo về nhà.
Nhưng không đợi cô có động tác tiếp theo, giọng nói của Kỳ Lan đã truyền ra từ phòng ngủ.
(Bản edit này được đăng duy nhất tại Dtruyen.com Khủng Long Ăn Mì. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để truyện nhanh nhất và ủng hộ công sức của editor nhé.)
“Anh không cẩn thận mà dẫm dơ quần áo của em rồi.”
“Quần áo đã ném vào máy giặt.”
Nguyễn Khanh Khanh: “…”
Nguyễn Khanh Khanh nghiêng đầu nhìn về phía Kỳ Lan, im lặng vài giây, cô nhẹ nhàng xoa xoa mặt, ra vẻ nói: “A… Như vậy thì…”
“Nhưng bây giờ không có quần áo, A Kỳ, em, em muốn về nhà thì phải thế nào…”
“Hôm nay không cần trở về.”
“Đêm nay em ở lại đây, chờ mai quần áo khô lại nói tiếp.”
Giọng nói của Kỳ Lan rất lạnh lùng hờ hững, anh đi vào phòng ngủ, lấy một kiểu áo ngủ sạch sẽ mà con gái có thể mặc được từ trong tủ quần áo ra, ném lên trên giường, biểu tình không kiên nhẫn, như là người ta thiếu nợ anh mấy trăm vạn vậy.
“Thay quần áo nhanh lên, cơm hộp đã được giao đến hơn nửa giờ rồi.”
Nguyễn Khanh Khanh: “…”
Nguyễn Khanh Khanh trầm mặc trong chốc lát, im lặng mặc bộ quần áo ngủ vào.
Ở nơi này của Kỳ Lan có loại quần lót dùng một lần, ở lúc mặc quần áo, Nguyễn Khanh Khanh phát hiện toàn thân minh loang lổ dấu vết hoan ái, bao gồm cả cánh tay và phần đùi trong.
Xem ra Kỳ Lan càng ngày càng coi cái vị bạch nguyệt quang này trở thành công cụ phát tiết dục vọng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.