Xuyên Thành Nữ Phụ Mạt Thế, Mỗi Ngày Đều Bị Nam Chính Trêu Chọc Đến Đỏ Mặt, Tim Đập
Chương 9
Ngã Tâm Tự Do
02/09/2024
Sau khi ăn sáng xong, cả nhóm hợp lực, đem vật tư thu thập được từ tối qua nhét đầy các thùng xe địa hình.
Dù vậy, vẫn còn thừa hơn phân nửa vật tư không thể mang đi hết. Mọi người nhìn đống vật tư còn lại với vẻ mặt đầy khó xử.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Nếu không thể mang đi được, họ đành phải để chúng lại đây, chờ khi quay về căn cứ rồi điều người đến lấy sau.
Nhìn cảnh mọi người buồn rầu, Lâm Lạc chợt nghĩ đến không gian của mình, thứ có thể chứa hết tất cả vật tư.
Trải qua mấy ngày sống chung, cô có thể cảm nhận được đội ngũ này là những người rất tốt. Bầu không khí trong nhóm hòa hợp, thực lực mạnh mẽ, và cô đã coi họ như bạn bè thực sự của mình.
Quan trọng hơn cả, khi cô và Tiêu Thần tỏ rõ lòng mình, cô đã quyết định phải thử tin tưởng anh, tin rằng anh sẽ luôn bảo vệ và đồng hành cùng cô.
Cô quay đầu nhìn người đàn ông luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y mình, mặt đầy ôn nhu nhìn cô. Lâm Lạc mỉm cười nhẹ nhõm, cô rút tay ra khỏi bàn tay anh, ra hiệu anh buông tay.
Sau đó, cô bước đến chỗ đống vật tư còn thừa lại kia, đặt tay lên và thu toàn bộ chúng vào không gian của mình.
Cảnh tượng thần kỳ này khiến cả nhóm không khỏi ngạc nhiên. Ai cũng mắt chữ A mồm chữ O, trừng lớn mắt nhìn cô.
"Chị dâu, chị đang làm ảo thuật à?" Vương Minh trợn tròn mắt hỏi.
"Em biết rồi, em biết rồi, trong tiểu thuyết gọi đây là dị năng không gian." Tôn Hướng hướng mặt đầy hưng phấn nói.
"Dị năng của chị dâu cũng quá trâu bò rồi, sau này đi thu thập vật tư chỉ cần vung tay là xong." Trần Đồng mặt đầy sùng bái nhìn Lâm Lạc.
Ngụy Long thật thà cười một tiếng, trực tiếp giơ ngón cái lên khen ngợi cô.
La Quân Trạch yên lặng nhìn Lâm Lạc, ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ và một chút buồn bã khó nhận ra.
Người phấn khích nhất chính là La Nguyệt Nguyệt, cô nắm lấy tay Lâm Lạc mà lắc mạnh:
"Lâm Lạc, cậu có dị năng rồi, thật tuyệt vời! Sau này, tớ sẽ lo việc g.i.ế.c Zombie, cậu chỉ cần thu thập vật tư thôi, haha..."
Chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ làm cô hưng phấn, không biết vì sao nữa!
Tiêu Thần mới đầu cũng bị cô làm cho ngạc nhiên, sau đó thấy cô gái nhỏ của mình bị mọi người vây quanh. Mặt anh tối sầm lại.
Anh bước đến, khoác tay qua eo cô như muốn tuyên bố chủ quyền.
"Chắc các cậu rảnh lắm nhỉ?"
Nhìn thấy dáng vẻ bá đạo của lão đại, cả nhóm nhanh chóng tìm cớ tản đi.
"À đúng rồi, em phải đi kiểm tra xe đã chuẩn bị xong chưa."
"Tự nhiên em muốn đi vệ sinh ghê."
"Em cũng thế, em cũng thế."
"Này, đi vệ sinh cũng đi theo à, biến thái hả?"
"Cút."
...
Tiêu Thần nghiêm túc nhìn cô gái nhỏ trong lòng, khẽ cười một tiếng: "Lạc Lạc thật là lợi hại."
Lâm Lạc nhìn vào đôi mắt của Tiêu Thần, trong mắt anh chỉ phản chiếu hình bóng của cô.
Cô ngượng ngùng giấu mặt vào lồng ngực, cảm nhận hương thơm bạc hà từ cơ thể anh, khiến cô cảm thấy an tâm chưa từng có.
Chiếc xe tiếp tục hướng về thành phố H, lần này trên xe chỉ có ba người. Vương Minh, lại là người xui xẻo phải lái xe. Vì thua trò oẳn tù tì nên anh chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi cùng xe với lão đại.
Khi xe đi ngang qua một khu vực đô thị, họ bỗng thấy. Phía trước có ba nam hai nữ đang bỏ chạy thục mạng, phía sau là một đàn Zombie đuổi theo.
Một người đàn ông trung niên cố gắng sử dụng dị năng hệ hỏa của mình để đốt cháy Zombie, nhưng ngọn lửa do anh ta tạo ra chỉ yếu như lửa của cái bật lửa, căn bản không có tác dụng gì.
Một người đàn ông khác trông cao ráo và gầy, dù sức lực mạnh mẽ của bản thân, đang cầm một cây gậy bóng chày miễn cưỡng có thể ngăn cản với lũ Zombie đang áp sát.
Ba người còn lại cầm một cây gậy gỗ, liên tục vung lên, cố gắng đẩy lùi những Zombie đang đến gần.
Năm người này dần dần kiệt sức, khuôn mặt họ bắt đầu hiện rõ vẻ tuyệt vọng.
Trong số đó, có một cô gái trông yếu ớt, dù khuôn mặt bị bẩn nhưng vẫn không thể che giấu được nét đẹp của cô.
Cô ấy suýt nữa bị Zombie cắn trúng, nhưng khi nhìn thấy hai chiếc xe địa hình quân dụng đang tiến đến, trong lòng cô ta bỗng tràn đầy hy vọng. Cô ta bộc phát ra một loại lực lượng, trong chớp mắt chạy về phía xe với tốc độ cực nhanh. Bốn người còn lại cũng nhìn thấy xe và lập tức chạy đến để cầu cứu.
Xe bị buộc phải dừng lại.
Lâm Lạc nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp ấy đang điên cuồng đập vào cửa sổ xe, gương mặt đầy vẻ đáng thương cầu xin họ giúp đỡ.
Tiêu Thần nhíu mày nhìn tình hình bên ngoài, thấy xe sắp bị Zombie bao vây, anh quả quyết xuống xe và ra lệnh mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Lâm Lạc được anh để lại trong xe, Vương Minh ở lại phụ trách bảo vệ an toàn của cô.
Tiêu Thần và những người khác phối hợp với nhau, các dị năng được tung ra như mưa, tấn công ào ạt lên đám Zombie.
Ngay khi tình hình dần được kiểm soát, bỗng một con Zombie có tốc độ cực nhanh đột nhiên lao về phía Trần Đồng, tính đánh lén anh từ bên hông.
Trần Đồng bị dọa sợ đến nỗi cơ thể cứng đờ, quên mất phản kháng, mắt thấy miệng rộng đầy m.á.u của Zombie đang mở to, gần như đã chạm vào anh.
Lâm Lạc căng thẳng đến ngừng thở, cô nhanh chóng mở cửa xe và chạy ra ngoài. Vương Minh thấy cô lao xuống xe, ngay lập tức cũng mở cửa theo sau.
Tuy nhiên, trước khi họ kịp chạy đến, Tiêu Thần đã kịp phóng ra một tia sét đánh trúng đầu Zombie, khiến nó đổ gục xuống đất, toàn thân cháy đen.
Lâm Lạc thở phào nhẹ nhõm. Lòng cô chậm rãi bình tĩnh lại. Cô cùng Vương Minh nhanh chóng chạy đến chỗ Tiêu Thần.
Trần Đồng lúc này mới kịp phản ứng, suýt nữa liền ngã quỵ xuống đất, mặt mày anh ta tái mét:
"Chết tiệt, hù c.h.ế.t tôi! Xíu chút nữa thôi là tôi toi đời rồi, may mà có lão đại ở đây."
"Lại đây xem, con Zombie này dường như không giống với các con Zombie khác, nhìn dáng vẻ cực kỳ khác thường, tốc độ lại rất nhanh." La Quân Trạch nói.
"Zombie có lẽ sẽ tiến hóa." Tiêu Thần sắc mặt ngưng trọng nói.
Nghe thấy vậy, sắc mặt mọi người đều trở nên u ám. Nếu Zombie cứ ngày càng tiến hóa như thế này, vậy thì khả năng sinh tồ của loài người sẽ ngày càng khó khăn hơn.
Lâm Lạc ngạc nhiên nhìn con Zombie này, cô nhớ rằng trong sách từng nói những con Zombie tiến hóa sẽ có một viên tinh hạch trong đầu. Cô không biết con này có không?
Lâm Lạc kéo tay Tiêu Thần, ra hiệu cho anh dùng d.a.o găm đ.â.m vào đầu Zombie.
Tiêu Thần bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ đang thúc giục mình, dù không hiểu cô đang muốn gì nhưng anh vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Anh ngồi xổm xuống, mặt không biểu cảm dùng d.a.o găm đ.â.m thẳng vào đầu Zombie tìm kiếm.
Cảm giác được trong đầu Zombie có một vật cứng, anh móc ra thì phát hiện đó là một vật thể trong suốt như pha lê.
Lâm Lạc lấy nước suối ra, sau khi rửa sạch tinh hạch, cô tò mò cầm trên tay kiểm tra.
Dù vậy, vẫn còn thừa hơn phân nửa vật tư không thể mang đi hết. Mọi người nhìn đống vật tư còn lại với vẻ mặt đầy khó xử.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Nếu không thể mang đi được, họ đành phải để chúng lại đây, chờ khi quay về căn cứ rồi điều người đến lấy sau.
Nhìn cảnh mọi người buồn rầu, Lâm Lạc chợt nghĩ đến không gian của mình, thứ có thể chứa hết tất cả vật tư.
Trải qua mấy ngày sống chung, cô có thể cảm nhận được đội ngũ này là những người rất tốt. Bầu không khí trong nhóm hòa hợp, thực lực mạnh mẽ, và cô đã coi họ như bạn bè thực sự của mình.
Quan trọng hơn cả, khi cô và Tiêu Thần tỏ rõ lòng mình, cô đã quyết định phải thử tin tưởng anh, tin rằng anh sẽ luôn bảo vệ và đồng hành cùng cô.
Cô quay đầu nhìn người đàn ông luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y mình, mặt đầy ôn nhu nhìn cô. Lâm Lạc mỉm cười nhẹ nhõm, cô rút tay ra khỏi bàn tay anh, ra hiệu anh buông tay.
Sau đó, cô bước đến chỗ đống vật tư còn thừa lại kia, đặt tay lên và thu toàn bộ chúng vào không gian của mình.
Cảnh tượng thần kỳ này khiến cả nhóm không khỏi ngạc nhiên. Ai cũng mắt chữ A mồm chữ O, trừng lớn mắt nhìn cô.
"Chị dâu, chị đang làm ảo thuật à?" Vương Minh trợn tròn mắt hỏi.
"Em biết rồi, em biết rồi, trong tiểu thuyết gọi đây là dị năng không gian." Tôn Hướng hướng mặt đầy hưng phấn nói.
"Dị năng của chị dâu cũng quá trâu bò rồi, sau này đi thu thập vật tư chỉ cần vung tay là xong." Trần Đồng mặt đầy sùng bái nhìn Lâm Lạc.
Ngụy Long thật thà cười một tiếng, trực tiếp giơ ngón cái lên khen ngợi cô.
La Quân Trạch yên lặng nhìn Lâm Lạc, ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ và một chút buồn bã khó nhận ra.
Người phấn khích nhất chính là La Nguyệt Nguyệt, cô nắm lấy tay Lâm Lạc mà lắc mạnh:
"Lâm Lạc, cậu có dị năng rồi, thật tuyệt vời! Sau này, tớ sẽ lo việc g.i.ế.c Zombie, cậu chỉ cần thu thập vật tư thôi, haha..."
Chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ làm cô hưng phấn, không biết vì sao nữa!
Tiêu Thần mới đầu cũng bị cô làm cho ngạc nhiên, sau đó thấy cô gái nhỏ của mình bị mọi người vây quanh. Mặt anh tối sầm lại.
Anh bước đến, khoác tay qua eo cô như muốn tuyên bố chủ quyền.
"Chắc các cậu rảnh lắm nhỉ?"
Nhìn thấy dáng vẻ bá đạo của lão đại, cả nhóm nhanh chóng tìm cớ tản đi.
"À đúng rồi, em phải đi kiểm tra xe đã chuẩn bị xong chưa."
"Tự nhiên em muốn đi vệ sinh ghê."
"Em cũng thế, em cũng thế."
"Này, đi vệ sinh cũng đi theo à, biến thái hả?"
"Cút."
...
Tiêu Thần nghiêm túc nhìn cô gái nhỏ trong lòng, khẽ cười một tiếng: "Lạc Lạc thật là lợi hại."
Lâm Lạc nhìn vào đôi mắt của Tiêu Thần, trong mắt anh chỉ phản chiếu hình bóng của cô.
Cô ngượng ngùng giấu mặt vào lồng ngực, cảm nhận hương thơm bạc hà từ cơ thể anh, khiến cô cảm thấy an tâm chưa từng có.
Chiếc xe tiếp tục hướng về thành phố H, lần này trên xe chỉ có ba người. Vương Minh, lại là người xui xẻo phải lái xe. Vì thua trò oẳn tù tì nên anh chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi cùng xe với lão đại.
Khi xe đi ngang qua một khu vực đô thị, họ bỗng thấy. Phía trước có ba nam hai nữ đang bỏ chạy thục mạng, phía sau là một đàn Zombie đuổi theo.
Một người đàn ông trung niên cố gắng sử dụng dị năng hệ hỏa của mình để đốt cháy Zombie, nhưng ngọn lửa do anh ta tạo ra chỉ yếu như lửa của cái bật lửa, căn bản không có tác dụng gì.
Một người đàn ông khác trông cao ráo và gầy, dù sức lực mạnh mẽ của bản thân, đang cầm một cây gậy bóng chày miễn cưỡng có thể ngăn cản với lũ Zombie đang áp sát.
Ba người còn lại cầm một cây gậy gỗ, liên tục vung lên, cố gắng đẩy lùi những Zombie đang đến gần.
Năm người này dần dần kiệt sức, khuôn mặt họ bắt đầu hiện rõ vẻ tuyệt vọng.
Trong số đó, có một cô gái trông yếu ớt, dù khuôn mặt bị bẩn nhưng vẫn không thể che giấu được nét đẹp của cô.
Cô ấy suýt nữa bị Zombie cắn trúng, nhưng khi nhìn thấy hai chiếc xe địa hình quân dụng đang tiến đến, trong lòng cô ta bỗng tràn đầy hy vọng. Cô ta bộc phát ra một loại lực lượng, trong chớp mắt chạy về phía xe với tốc độ cực nhanh. Bốn người còn lại cũng nhìn thấy xe và lập tức chạy đến để cầu cứu.
Xe bị buộc phải dừng lại.
Lâm Lạc nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp ấy đang điên cuồng đập vào cửa sổ xe, gương mặt đầy vẻ đáng thương cầu xin họ giúp đỡ.
Tiêu Thần nhíu mày nhìn tình hình bên ngoài, thấy xe sắp bị Zombie bao vây, anh quả quyết xuống xe và ra lệnh mọi người chuẩn bị chiến đấu.
Lâm Lạc được anh để lại trong xe, Vương Minh ở lại phụ trách bảo vệ an toàn của cô.
Tiêu Thần và những người khác phối hợp với nhau, các dị năng được tung ra như mưa, tấn công ào ạt lên đám Zombie.
Ngay khi tình hình dần được kiểm soát, bỗng một con Zombie có tốc độ cực nhanh đột nhiên lao về phía Trần Đồng, tính đánh lén anh từ bên hông.
Trần Đồng bị dọa sợ đến nỗi cơ thể cứng đờ, quên mất phản kháng, mắt thấy miệng rộng đầy m.á.u của Zombie đang mở to, gần như đã chạm vào anh.
Lâm Lạc căng thẳng đến ngừng thở, cô nhanh chóng mở cửa xe và chạy ra ngoài. Vương Minh thấy cô lao xuống xe, ngay lập tức cũng mở cửa theo sau.
Tuy nhiên, trước khi họ kịp chạy đến, Tiêu Thần đã kịp phóng ra một tia sét đánh trúng đầu Zombie, khiến nó đổ gục xuống đất, toàn thân cháy đen.
Lâm Lạc thở phào nhẹ nhõm. Lòng cô chậm rãi bình tĩnh lại. Cô cùng Vương Minh nhanh chóng chạy đến chỗ Tiêu Thần.
Trần Đồng lúc này mới kịp phản ứng, suýt nữa liền ngã quỵ xuống đất, mặt mày anh ta tái mét:
"Chết tiệt, hù c.h.ế.t tôi! Xíu chút nữa thôi là tôi toi đời rồi, may mà có lão đại ở đây."
"Lại đây xem, con Zombie này dường như không giống với các con Zombie khác, nhìn dáng vẻ cực kỳ khác thường, tốc độ lại rất nhanh." La Quân Trạch nói.
"Zombie có lẽ sẽ tiến hóa." Tiêu Thần sắc mặt ngưng trọng nói.
Nghe thấy vậy, sắc mặt mọi người đều trở nên u ám. Nếu Zombie cứ ngày càng tiến hóa như thế này, vậy thì khả năng sinh tồ của loài người sẽ ngày càng khó khăn hơn.
Lâm Lạc ngạc nhiên nhìn con Zombie này, cô nhớ rằng trong sách từng nói những con Zombie tiến hóa sẽ có một viên tinh hạch trong đầu. Cô không biết con này có không?
Lâm Lạc kéo tay Tiêu Thần, ra hiệu cho anh dùng d.a.o găm đ.â.m vào đầu Zombie.
Tiêu Thần bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ đang thúc giục mình, dù không hiểu cô đang muốn gì nhưng anh vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Anh ngồi xổm xuống, mặt không biểu cảm dùng d.a.o găm đ.â.m thẳng vào đầu Zombie tìm kiếm.
Cảm giác được trong đầu Zombie có một vật cứng, anh móc ra thì phát hiện đó là một vật thể trong suốt như pha lê.
Lâm Lạc lấy nước suối ra, sau khi rửa sạch tinh hạch, cô tò mò cầm trên tay kiểm tra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.