Xuyên Vào Tiểu Thuyết Ngọt Văn
Chương 36:
Hàn Băng
07/02/2023
Không nghĩ tới lần này đi dạo phố, còn gặp được hai cô gái lúc trước gặp ở thư viện kia. Trí nhớ của Lục Hòa Ngọc rất tốt, đương nhiên Cao Ninh cũng biết hai người kia, bởi vậy vừa nhìn thấy hai người bọn họ, hai người bọn họ cũng nhìn thấy Lục Hòa Ngọc, biết Lục Hòa Ngọc thật sự thi được thủ khoa, mặt nhất thời nóng lên, không nghĩ tới đi ra ngoài dạo phố cũng gặp phải.
Các cô muốn tránh né mấy người Lục Hòa Ngọc, đáng tiếc Cao Ninh và Diệp Hàm đã muốn trút giận từ lâu, làm sao có thể dễ dàng để cho các cô tránh đi vậy được, còn cố ý chặn các cô ở một góc.
Cao Ninh liếc xéo các cô một cái, lại làm bộ không nhìn thấy nói với Diệp Hàm: "A, Hòa Ngọc chúng ta nha, thi cũng chỉ bình thường thôi, tùy tiện thi được thủ khoa cấp tỉnh, chỉ tiếc còn kém vài điểm, bằng không chính là thủ khoa quốc gia.”
"Đúng vậy, thủ khoa quốc gia nghe nói chỉ cao hơn Hòa Ngọc ba điểm.” Diệp Hàm cũng vểnh đuôi lên, gật gật đầu nói theo.
"Thủ khoa rất giỏi." Giang Hiểu Hiểu nhịn không được nói một tiếng.
"Thủ khoa đương nhiên là rất giỏi, nào giống như một số người ngay cả A đại cũng không vào được." Cao Ninh cười nhạo, nếu thủ khoa không có gì đặc biệt, vậy những người khác sẽ không đáng nhắc tới.
Sắc mặt Hoàng Hà khó coi muốn kéo Giang Hiểu Hiểu rời đi, bởi vì cô không nghĩ tới Lục Hòa Ngọc lợi hại như vậy, thi tốt như vậy, ngược lại thành tích của mình, đừng nói vào đại học A, cho dù là đại học tuyến 2 cũng khó mà vào được, đầu năm ăn nói hùng hồn, lúc này lại bị vả vào mặt.
Nhưng Giang Hiểu Hiểu lại không muốn cứ rời đi như vậy, khi nghe Cao Ninh nói như vậy, cô nhất thời bùng nổ: "Cho dù tôi thi không đậu, cậu còn tưởng rằng cậu có thể thi đậu sao?!"
"Thật ngại quá, tôi là lấy thành tích xuất sắc này mà thi đậu đại học A!" Cao Ninh nâng cằm lên, đắc ý nói.
Lục Hòa Ngọc nhìn thấy Cao Ninh giống như một con công xòe đuôi, mím môi cười trộm, cũng không ngăn cản, năm mới không cho cô nói đã để cô nghẹn đến lợi hại, hôm nay có cơ hội đáp trả, làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
“... Xuất sắc cái rắm, mấy người gian lận mới thi được thành tích tốt như vậy." Giang Hiểu Hiểu nhìn vẻ mặt sung sướng của các cô, rất ghen tị.
"Nói chúng tôi gian lận, vậy mời cô lấy chứng cứ ra, không có chứng cứ tôi sẽ kiện cô tội vu khống, tôi nghe nói tội vu khống sẽ bị phạt tù có thời hạn dưới ba năm tù, tạm giam hình sự hoặc giám sát công khai, nếu tình tiết nghiêm trọng thì phạt tù từ ba năm trở lên." Lục Hòa Ngọc nhìn cô ta với nụ cười nửa miệng, không nhanh không chậm nói.
"Cô, mấy người lừa ai đấy." Trong lòng Giang Hiểu Hiểu rất sợ hãi, nhưng vẫn cứng miệng nói.
Hoàng Hà nghe xong có chút hoảng hốt, các cô đối với quy định của pháp luật thật sự một chút cũng không biết, dù sao trong nhà cũng không có luật sư, cũng không có ai đi tìm hiểu pháp luật làm gì, nghe Lục Hòa Ngọc nói như vậy, huyết sắc trên mặt cũng rút đi, tay chân lạnh lẽo, ai biết lời Lục Hòa Ngọc nói là thật hay giả, lỡ như là thật thì sao.
"Không, không liên quan đến tôi, là Giang Hiểu Hiểu, tôi chưa từng nói như vậy." Lúc này, Hoàng Hà làm sao còn bận tâm đến bạn thân gì nữa, chỉ vào Giang Hiểu Hiểu rồi nói.
"Cô..." Giang Hiểu Hiểu bị Hoàng Hà làm cho tức giận đến đỏ mắt, không nghĩ tới chị em bình thường luôn tốt với mình lại phản bội mình vào lúc này.
Cao Ninh và Diệp Hàm sùng bái nhìn Lục Hòa Ngọc, không nghĩ tới Lục Hòa Ngọc còn biết pháp luật hình sự, lúc trước trong buổi họp báo còn có thể đổ lên người phóng viên, hai người này căn bản không đáng nhắc tới, mới nói hai câu đã làm cho thuyền nhỏ hữu nghĩ giữa hai người nói lật là lật, tâm trạng vốn tức giận trong nháy mắt đã tốt lên.
Lục Hòa Ngọc nhìn hai người họ cắn nhau, tâm tình rất tốt, cô đã điều tra một chút về tên phóng viên kia, phát hiện có liên quan đến Lục Như Y, nhịn không được nghĩ sao Lục Như Y có thể nghĩ ra được chuyện như vậy? Dù sao cô ta trở về thành phố A lâu như vậy, ở trường trung học Hải Thành khẳng định đã nghe qua không ít tin tức về mình, lần trước khi tới đây làm loạn, thái độ của lãnh đạo nhà trường cũng đủ để nói rõ thành tích của cô.
Cô cảm thấy Lục Hoa Sinh thậm chí cả đám người ông cụ Trì căn bản cũng sẽ không nghĩ rằng cô gian lận, dù sao đề thi đại học cũng là bảo mật quốc gia, một người bình thường như cô sao có thể lấy được, cho dù là Trì gia cũng chưa chắc dám động tay động chân với đề thi đại học, huống chi là Lục gia.
Cũng chỉ có Trì Lam và Lục Như Y đang giở trò, Lục Như Y nhiều nhất là không muốn tin tưởng, ghen tị với cô, nhưng Trì Lam, Lục Hòa Ngọc thật sự nhìn không nhìn thấu suy nghĩ của cô, dựa theo nguyên tác cô chính là người rất thông minh, nhưng trước mắt, cô cảm thấy Trì Lam có phải bị người ta đổi hồn hay không, giống như cô vậy.
Nhưng lần này cô đoán sai rồi, thật sự có người lừa phóng viên đặt câu hỏi dưới tình huống như vậy.
Nhưng lại ở xa thành phố D xa xôi, lúc này cho dù hiệu ứng cánh bướm là Lục Hòa Ngọc xuất hiện đã thay đổi cốt truyện rất nhiều, một số tình tiết đã bị thay đổi, cũng có chút sai lệch, nhưng cốt truyện chính vẫn tồn tại, Trì Lam vẫn cứu Địch Phàm đang bị người ta đuổi giết.
Cũng giống như trong cốt truyện, Địch Phàm phát hiện mình vẫn còn nhớ Trì Lam, chỉ là lúc này Trì Lam còn chưa được Địch Tư Khải yêu thích. Địch Phàm tuy rằng nhớ kỹ cô ta nhưng Trì Lam không có vẻ ngây thơ đáng yêu như nguyên tác, bởi vậy Địch Phàm cũng không vừa nhìn đã yêu với cô ta như trong nguyên tác, Trì Lam chỉ là đơn phương hứa hẹn, dù sao Địch Phàm chỉ mới 30 tuổi, thành thục cơ trí lại có sự nghiệp của mình, huống chi anh ta còn là một trong những người độc thân hoàng kim của thành phố D.
Các cô muốn tránh né mấy người Lục Hòa Ngọc, đáng tiếc Cao Ninh và Diệp Hàm đã muốn trút giận từ lâu, làm sao có thể dễ dàng để cho các cô tránh đi vậy được, còn cố ý chặn các cô ở một góc.
Cao Ninh liếc xéo các cô một cái, lại làm bộ không nhìn thấy nói với Diệp Hàm: "A, Hòa Ngọc chúng ta nha, thi cũng chỉ bình thường thôi, tùy tiện thi được thủ khoa cấp tỉnh, chỉ tiếc còn kém vài điểm, bằng không chính là thủ khoa quốc gia.”
"Đúng vậy, thủ khoa quốc gia nghe nói chỉ cao hơn Hòa Ngọc ba điểm.” Diệp Hàm cũng vểnh đuôi lên, gật gật đầu nói theo.
"Thủ khoa rất giỏi." Giang Hiểu Hiểu nhịn không được nói một tiếng.
"Thủ khoa đương nhiên là rất giỏi, nào giống như một số người ngay cả A đại cũng không vào được." Cao Ninh cười nhạo, nếu thủ khoa không có gì đặc biệt, vậy những người khác sẽ không đáng nhắc tới.
Sắc mặt Hoàng Hà khó coi muốn kéo Giang Hiểu Hiểu rời đi, bởi vì cô không nghĩ tới Lục Hòa Ngọc lợi hại như vậy, thi tốt như vậy, ngược lại thành tích của mình, đừng nói vào đại học A, cho dù là đại học tuyến 2 cũng khó mà vào được, đầu năm ăn nói hùng hồn, lúc này lại bị vả vào mặt.
Nhưng Giang Hiểu Hiểu lại không muốn cứ rời đi như vậy, khi nghe Cao Ninh nói như vậy, cô nhất thời bùng nổ: "Cho dù tôi thi không đậu, cậu còn tưởng rằng cậu có thể thi đậu sao?!"
"Thật ngại quá, tôi là lấy thành tích xuất sắc này mà thi đậu đại học A!" Cao Ninh nâng cằm lên, đắc ý nói.
Lục Hòa Ngọc nhìn thấy Cao Ninh giống như một con công xòe đuôi, mím môi cười trộm, cũng không ngăn cản, năm mới không cho cô nói đã để cô nghẹn đến lợi hại, hôm nay có cơ hội đáp trả, làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
“... Xuất sắc cái rắm, mấy người gian lận mới thi được thành tích tốt như vậy." Giang Hiểu Hiểu nhìn vẻ mặt sung sướng của các cô, rất ghen tị.
"Nói chúng tôi gian lận, vậy mời cô lấy chứng cứ ra, không có chứng cứ tôi sẽ kiện cô tội vu khống, tôi nghe nói tội vu khống sẽ bị phạt tù có thời hạn dưới ba năm tù, tạm giam hình sự hoặc giám sát công khai, nếu tình tiết nghiêm trọng thì phạt tù từ ba năm trở lên." Lục Hòa Ngọc nhìn cô ta với nụ cười nửa miệng, không nhanh không chậm nói.
"Cô, mấy người lừa ai đấy." Trong lòng Giang Hiểu Hiểu rất sợ hãi, nhưng vẫn cứng miệng nói.
Hoàng Hà nghe xong có chút hoảng hốt, các cô đối với quy định của pháp luật thật sự một chút cũng không biết, dù sao trong nhà cũng không có luật sư, cũng không có ai đi tìm hiểu pháp luật làm gì, nghe Lục Hòa Ngọc nói như vậy, huyết sắc trên mặt cũng rút đi, tay chân lạnh lẽo, ai biết lời Lục Hòa Ngọc nói là thật hay giả, lỡ như là thật thì sao.
"Không, không liên quan đến tôi, là Giang Hiểu Hiểu, tôi chưa từng nói như vậy." Lúc này, Hoàng Hà làm sao còn bận tâm đến bạn thân gì nữa, chỉ vào Giang Hiểu Hiểu rồi nói.
"Cô..." Giang Hiểu Hiểu bị Hoàng Hà làm cho tức giận đến đỏ mắt, không nghĩ tới chị em bình thường luôn tốt với mình lại phản bội mình vào lúc này.
Cao Ninh và Diệp Hàm sùng bái nhìn Lục Hòa Ngọc, không nghĩ tới Lục Hòa Ngọc còn biết pháp luật hình sự, lúc trước trong buổi họp báo còn có thể đổ lên người phóng viên, hai người này căn bản không đáng nhắc tới, mới nói hai câu đã làm cho thuyền nhỏ hữu nghĩ giữa hai người nói lật là lật, tâm trạng vốn tức giận trong nháy mắt đã tốt lên.
Lục Hòa Ngọc nhìn hai người họ cắn nhau, tâm tình rất tốt, cô đã điều tra một chút về tên phóng viên kia, phát hiện có liên quan đến Lục Như Y, nhịn không được nghĩ sao Lục Như Y có thể nghĩ ra được chuyện như vậy? Dù sao cô ta trở về thành phố A lâu như vậy, ở trường trung học Hải Thành khẳng định đã nghe qua không ít tin tức về mình, lần trước khi tới đây làm loạn, thái độ của lãnh đạo nhà trường cũng đủ để nói rõ thành tích của cô.
Cô cảm thấy Lục Hoa Sinh thậm chí cả đám người ông cụ Trì căn bản cũng sẽ không nghĩ rằng cô gian lận, dù sao đề thi đại học cũng là bảo mật quốc gia, một người bình thường như cô sao có thể lấy được, cho dù là Trì gia cũng chưa chắc dám động tay động chân với đề thi đại học, huống chi là Lục gia.
Cũng chỉ có Trì Lam và Lục Như Y đang giở trò, Lục Như Y nhiều nhất là không muốn tin tưởng, ghen tị với cô, nhưng Trì Lam, Lục Hòa Ngọc thật sự nhìn không nhìn thấu suy nghĩ của cô, dựa theo nguyên tác cô chính là người rất thông minh, nhưng trước mắt, cô cảm thấy Trì Lam có phải bị người ta đổi hồn hay không, giống như cô vậy.
Nhưng lần này cô đoán sai rồi, thật sự có người lừa phóng viên đặt câu hỏi dưới tình huống như vậy.
Nhưng lại ở xa thành phố D xa xôi, lúc này cho dù hiệu ứng cánh bướm là Lục Hòa Ngọc xuất hiện đã thay đổi cốt truyện rất nhiều, một số tình tiết đã bị thay đổi, cũng có chút sai lệch, nhưng cốt truyện chính vẫn tồn tại, Trì Lam vẫn cứu Địch Phàm đang bị người ta đuổi giết.
Cũng giống như trong cốt truyện, Địch Phàm phát hiện mình vẫn còn nhớ Trì Lam, chỉ là lúc này Trì Lam còn chưa được Địch Tư Khải yêu thích. Địch Phàm tuy rằng nhớ kỹ cô ta nhưng Trì Lam không có vẻ ngây thơ đáng yêu như nguyên tác, bởi vậy Địch Phàm cũng không vừa nhìn đã yêu với cô ta như trong nguyên tác, Trì Lam chỉ là đơn phương hứa hẹn, dù sao Địch Phàm chỉ mới 30 tuổi, thành thục cơ trí lại có sự nghiệp của mình, huống chi anh ta còn là một trong những người độc thân hoàng kim của thành phố D.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.