Xuyên Về Cổ Đại, Đoạt Lấy Yêu Thương!!!
Chương 59: Người xưa gặp lại
Phụng Phụng
07/06/2018
* 1 tuần sau *
- Quả nhi, con đói không?
- Quả nhi, con chán không?
- Quả nhi, con thích đồ chơi mới không?
- Quả nhi, con thích y phục mới không?
Dương Phúc ngồi bên cạnh Dương Quả, liên tục nói.
- Cha...không cần, không cần mà...
Dương Quả cười khổ. Tuần trước, Lãnh Uyển không thèm gặp mặt Dương Phúc, khiến ông phải quỳ trước viện của bà xin lỗi suốt một ngày, Lãnh Uyển cũng mềm lòng, tha cho ông. Sau đó lại đến Dương Quả chịu trận, ông lúc nào cũng chiều chuộng nàng...quá mức, tuy nói là để chuộc lỗi, nhưng là thế này có hơi....phiền phức không, đến cả Dương Linh còn thấy may mắn khi không phải là con Lãnh Uyển kìa.
- Nhưng cha....
- Thôi cha à, con thích như trước hơn, con đi chơi đây!
Dương Quả cười khổ, vội phóng đi ngay, ây da...ngày nào cũng vậy chắc nàng chết mất, thôi kệ...đi tìm hai tỷ chơi mới được.
Dương Quả nghĩ vậy, vội chạy đến chiếc đình gần đó, quả nhiên, Dương Linh, Dương Hi ở đây, còn có cả Liễu Quý Nhi, aha nhắc tới Liễu Quý Nhi, 2 ngày trước nàng mới nghe được tin vô cùng, vô cùng thú vị a.
- Liễu tỷ a~
Dương Quả lén lút, đột ngột xuất hiện sau lưng Liễu Quý Nhi khiến nàng ta một phen hốt hoảng.
- Tiểu Quả...ngươi...đừng có làm mấy trò đó nữa, giật mình chết ta rồi...
Liễu Quý Nhi vừa vuốt ngực, vừa thở dốc.
- Nào dám, nào dám...Tiểu Quả nào dám hại chết Thái tử phi tương lai Bình Quốc được chứ.
Dương Quả cười tươi như hoa, ngồi xuống cạnh Liễu Quý Nhi..
- Ngươi....ngươi...làm sao ngươi biết!!!!
Liễu Quý Nhi đỏ mặt, một phen hốt hoảng, thực ra, hai ngày trước, Bình Triệt hắn ta mang lễ vật đến cầu hôn nàng nha, mà nàng cũng có....đồng ý rồi... Cơ mà khoan, tin tức này đã bị phủ Thượng Thư tạm giữ làm bí mật, chưa có công bố mà.
- Hả!?
Dương Hi, Dương Linh đồng thanh ngạc nhiên.
- Ây da, Bình Triệt hắn là hảo bằng hữu của ta nha!
Dương Quả tự đắc nói, lúc ở học viện, nàng có bảo với Bình Triệt rằng khi nào cầu hôn Liễu Quý Nhi nhớ báo với nàng đầu tiên, kết quả, hai ngày trước hắn gởi thư cho nàng, nói đã cầu hôn thành công.
- Quý Nhi, ngươi cư nhiên dám giấu chúng ta!!!
Dương Linh sau hồi ngẩn ngơ, liên tiếng. Dương Quả liếc nhìn Dương Linh, thấy mắt nàng hơi sưng, chắc tối qua lại khóc nữa rồi, từ khi biết được bí mật tráo đổi, tuy ngoài mặt nàng luôn tỏ ra bình thường, nhưng đêm nào cũng nằm mà khóc, Dương Quả biết được vào một đêm khi đi ngang qua phòng Dương Linh, mà nàng ta khóc cũng phải, sống 9 năm, mới biết mẹ ruột của mình đã mất từ lâu...
- Đâu có...ta...ta định hôm nay đến thông báo mà...
Liễu Quý Nhi nhỏ giọng, ấp a ấp úng nói.
- Liễu tỷ, chúng ta là hảo tỷ muội, đừng bắt chúng ta mang quà mừng nha.
Dương Quả mắt long lanh nói.
- Ngươi đó, ta không thèm mời ngươi nữa.
Liễu Quý Nhi tức giận.
- Xí, Liễu tỷ không mời, ta kêu Bình Triệt, à nhầm Triệt ca ca~ đưa thiệp đỏ cho ta...
Dương Quả nói.
- Aaaa!!! Để ta xem coi da mặt ngươi dày cỡ nào.
Liễu Quý Nhi thẹn quá hóa giận, dùng hai tay véo má Dương Quả.
- Đ...Đại tỷ...còn Nhị hoàng tử chắc cũng chuẩn bị cầu hôn...
Dương Quả tuy mặt bị véo, vẫn là nhã hứng "lầy lội" kéo theo Dương Hi.
- Tiểu Quả, ngươi...!!!!
- Quả nhi, con đói không?
- Quả nhi, con chán không?
- Quả nhi, con thích đồ chơi mới không?
- Quả nhi, con thích y phục mới không?
Dương Phúc ngồi bên cạnh Dương Quả, liên tục nói.
- Cha...không cần, không cần mà...
Dương Quả cười khổ. Tuần trước, Lãnh Uyển không thèm gặp mặt Dương Phúc, khiến ông phải quỳ trước viện của bà xin lỗi suốt một ngày, Lãnh Uyển cũng mềm lòng, tha cho ông. Sau đó lại đến Dương Quả chịu trận, ông lúc nào cũng chiều chuộng nàng...quá mức, tuy nói là để chuộc lỗi, nhưng là thế này có hơi....phiền phức không, đến cả Dương Linh còn thấy may mắn khi không phải là con Lãnh Uyển kìa.
- Nhưng cha....
- Thôi cha à, con thích như trước hơn, con đi chơi đây!
Dương Quả cười khổ, vội phóng đi ngay, ây da...ngày nào cũng vậy chắc nàng chết mất, thôi kệ...đi tìm hai tỷ chơi mới được.
Dương Quả nghĩ vậy, vội chạy đến chiếc đình gần đó, quả nhiên, Dương Linh, Dương Hi ở đây, còn có cả Liễu Quý Nhi, aha nhắc tới Liễu Quý Nhi, 2 ngày trước nàng mới nghe được tin vô cùng, vô cùng thú vị a.
- Liễu tỷ a~
Dương Quả lén lút, đột ngột xuất hiện sau lưng Liễu Quý Nhi khiến nàng ta một phen hốt hoảng.
- Tiểu Quả...ngươi...đừng có làm mấy trò đó nữa, giật mình chết ta rồi...
Liễu Quý Nhi vừa vuốt ngực, vừa thở dốc.
- Nào dám, nào dám...Tiểu Quả nào dám hại chết Thái tử phi tương lai Bình Quốc được chứ.
Dương Quả cười tươi như hoa, ngồi xuống cạnh Liễu Quý Nhi..
- Ngươi....ngươi...làm sao ngươi biết!!!!
Liễu Quý Nhi đỏ mặt, một phen hốt hoảng, thực ra, hai ngày trước, Bình Triệt hắn ta mang lễ vật đến cầu hôn nàng nha, mà nàng cũng có....đồng ý rồi... Cơ mà khoan, tin tức này đã bị phủ Thượng Thư tạm giữ làm bí mật, chưa có công bố mà.
- Hả!?
Dương Hi, Dương Linh đồng thanh ngạc nhiên.
- Ây da, Bình Triệt hắn là hảo bằng hữu của ta nha!
Dương Quả tự đắc nói, lúc ở học viện, nàng có bảo với Bình Triệt rằng khi nào cầu hôn Liễu Quý Nhi nhớ báo với nàng đầu tiên, kết quả, hai ngày trước hắn gởi thư cho nàng, nói đã cầu hôn thành công.
- Quý Nhi, ngươi cư nhiên dám giấu chúng ta!!!
Dương Linh sau hồi ngẩn ngơ, liên tiếng. Dương Quả liếc nhìn Dương Linh, thấy mắt nàng hơi sưng, chắc tối qua lại khóc nữa rồi, từ khi biết được bí mật tráo đổi, tuy ngoài mặt nàng luôn tỏ ra bình thường, nhưng đêm nào cũng nằm mà khóc, Dương Quả biết được vào một đêm khi đi ngang qua phòng Dương Linh, mà nàng ta khóc cũng phải, sống 9 năm, mới biết mẹ ruột của mình đã mất từ lâu...
- Đâu có...ta...ta định hôm nay đến thông báo mà...
Liễu Quý Nhi nhỏ giọng, ấp a ấp úng nói.
- Liễu tỷ, chúng ta là hảo tỷ muội, đừng bắt chúng ta mang quà mừng nha.
Dương Quả mắt long lanh nói.
- Ngươi đó, ta không thèm mời ngươi nữa.
Liễu Quý Nhi tức giận.
- Xí, Liễu tỷ không mời, ta kêu Bình Triệt, à nhầm Triệt ca ca~ đưa thiệp đỏ cho ta...
Dương Quả nói.
- Aaaa!!! Để ta xem coi da mặt ngươi dày cỡ nào.
Liễu Quý Nhi thẹn quá hóa giận, dùng hai tay véo má Dương Quả.
- Đ...Đại tỷ...còn Nhị hoàng tử chắc cũng chuẩn bị cầu hôn...
Dương Quả tuy mặt bị véo, vẫn là nhã hứng "lầy lội" kéo theo Dương Hi.
- Tiểu Quả, ngươi...!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.