Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Bán Bánh Bao
Chương 7:
Trà Ô Long Mật Ong
15/11/2024
"Đệ nói nương đệ thay đệ mua về một tiểu tức phụ? Như vậy thì có gì mà phiền phức? Cho mấy lượng bạc rồi đuổi đi không phải xong rồi sao?" Tiêu Đình căn bản không quan tâm đến sự tồn tại của Khương Cẩm, vẫn tiếp tục đùa giỡn: "Hay là tiểu tức phụ kia lớn lên quá mức xinh đẹp nên đệ luyến tiếc nàng?"
"Đẹp cái gì mà đẹp, bất quá chỉ là một nha đầu tóc vàng hoe, tóc cháy khô không nói, vóc dáng còn vô cùng gầy nhỏ, còn không cao đến bả vai đệ nữa, chỉ được mỗi đôi mắt xem ra còn được"
Lục Tề Lâm có chút phiền chán khi nhắc đến Khương Cẩm. Thế tử hắn thất vọng rồi, lỗi này tất cả là do nàng ta.
"Vậy đệ còn do dự cái gì? Nếu là thiên tiên mỹ nhân, đệ muốn ngồi hưởng phúc Tề nhân ta còn có thể hiểu. Hiện giờ Trường Ninh đối với đệ một mực si tình, thân phận cao quý, mỹ mạo hơn người, đệ còn do dự cái gì?" Tiêu Đình bật cười haha.
"Còn không phải do nàng vì ta thủ tiết bốn năm sao? Nếu đối xử không tốt có vẻ quá bạc bẽo rồi, nếu không ta còn đi quản làm gì? " Lục Tề Lâm môi mỏng khẽ nói, thần sắc lãnh đạm.
"Vậy thì ta có một chủ ý hay." Nhị hoàng tử Tiêu Đình cười có chút tùy tiện "Trong phủ đệ chắc cũng không thiếu một chén cơm cho nàng chứ? Đến hỏi nàng ta một chút, nếu nguyện ý làm nhỏ, vẫn có thể để nàng ta ở lại trong phủ, nhiều lắm cũng chỉ là mấy chuyện thiếp thất mà thôi. Bất quá nếu như là nạp thiếp, có lẽ đường muội của ta sẽ đến tìm đệ gây chuyện một chút"
"Chủ ý này nghe qua cũng không tệ"
Lục Tề Lâm nhướng mày "Dù sao Trường Ninh cũng không phải loại người hay ghen tuông. Ngay cả trưởng tử như ta cũng nhịn thứ tử trong nhà, dù sao cũng chỉ là một tiểu thiếp trên danh nghĩa, nàng ấy cũng biết ta tuyệt đối sẽ không xem trọng nha đầu tóc vàng đó. Lòng ta chỉ có nàng ấy, hiện tại bất quá chỉ là dùng 1 danh phận để che miệng thế nhân thôi."
"Ha ha, đệ quả là có thủ đoạn, nha đầu Trường Ninh kia chỉ sợ bị đệ bán đi còn phải giúp đệ đếm tiền."
Tiêu Đình không mấy tin tưởng lời nói của Lục Tề Lâm, chỉ cười hai tiếng cho qua, bởi vì hắn cũng không thân cận cùng đường muội Trường Ninh quận chúa này, mà Lục Trường Lâm lại là biểu đệ của hắn, nếu bắt phải lựa chọn dĩ nhiên là hắn đứng về phía Lục Tề Lâm.
"Huynh nói như vậy, nếu đệ đã quyết định lấy nàng làm thê tử, phu thê như một, có làm như vậy thì cũng tính là gì?"
Tuy Lục Tề Lâm đã có tính toán như vậy, nhưng thời điểm trở về Định Nam Hầu phủ sắc mặt cũng không được tốt cho lắm.
Giữa đường hắn lại gặp Ngũ Hoàng tử Tiêu Dung cùng thê tử chưa qua cửa của hắn - Trường Ninh quận chúa.
Ngũ hoàng tử Tiêu Dung này là người cướp đi danh hiệu đệ nhất mỹ nam tử kinh thành của Lục Tề Lâm.
Vị Ngũ hoàng tử nổi danh bên ngoài này và hắn từ nhỏ đã bất hòa mâu thuẫn với nhau, kết oán với nhau vô số lần.
Mấy năm trước Lục Tề Lâm bị mắc kẹt ở Nam Cương, thế nhân đều cho rằng hắn đã chết, hiện giờ lại mang theo lê dân của mười tám trại Cửu Sơn quy phục trở về thuận lợi, lập được công lớn trong việc mở rộng biên cương đất đai. Huống chi, bên ngoài còn đồn rằng, quận chúa Trường Ninh xinh đẹp nữ nhi của thân vương, đệ đệ của Lương đế cũng ái mộ hắn, si tình một mực chờ hắn mấy năm chưa gả.
Tình yêu, chiến tranh, anh hùng, mỹ nữ, đây đều là đề tài mà phần lớn người trong kinh thành rất thích nghe, lần này lại còn tụ tập cùng một chỗ nói chuyện về Lục Tề Lâm. Có thể nói sự trở về của Lục Tề Lâm là một đề tài nóng hổi ở kinh thành. Vì việc này nên chuyện của ngũ hoàng tử bị người ta bỏ qua.
Phải biết rằng vào buổi lễ hội ngắm hoa mùa thu, dung mạo thoát tục của Ngũ hoàng tử, dáng vẻ hồng y cầm hoa của hắn được Lý Thừa Đạo thánh họa đương thời đánh giá hắn là nam tử đẹp nhất kinh thành, bởi vậy nên mới được phần lớn mọi người trong kinh thành săn đón.
Bây giờ thì ngược lại, trong lời bàn tán có một nửa là lời khen ngợi không dứt miệng Lục thế tử của Định Nam Hầu phủ, mà Ngũ hoàng tử trở thành bao cỏ có vẻ bề ngoài.
Ngũ hoàng tử Tiêu Dung vốn đã ghét Lục Tề Lâm, bây giờ càng ghét hắn hơn. Trên đường gặp Lục Tề Lâm, tất nhiên phải nói vài câu mỉa mai.
Tuy nhiên Tiêu Dung thủ đoạn không cao mà Lục Tề Lâm cũng không phải là người tầm thường, mặc dù thân phận địa vị thấp kém, nhưng đối phó cũng rất dễ dàng.
Điều khiến cho Lục Tề Lâm đau đầu chính là Trường Ninh quận chúa.
Quận chúa Trường Ninh cũng không biết từ đâu nghe được tin đồn nói chuyện của Khương thị, khóc lóc chạy đến hỏi hắn thực hư.
"Đẹp cái gì mà đẹp, bất quá chỉ là một nha đầu tóc vàng hoe, tóc cháy khô không nói, vóc dáng còn vô cùng gầy nhỏ, còn không cao đến bả vai đệ nữa, chỉ được mỗi đôi mắt xem ra còn được"
Lục Tề Lâm có chút phiền chán khi nhắc đến Khương Cẩm. Thế tử hắn thất vọng rồi, lỗi này tất cả là do nàng ta.
"Vậy đệ còn do dự cái gì? Nếu là thiên tiên mỹ nhân, đệ muốn ngồi hưởng phúc Tề nhân ta còn có thể hiểu. Hiện giờ Trường Ninh đối với đệ một mực si tình, thân phận cao quý, mỹ mạo hơn người, đệ còn do dự cái gì?" Tiêu Đình bật cười haha.
"Còn không phải do nàng vì ta thủ tiết bốn năm sao? Nếu đối xử không tốt có vẻ quá bạc bẽo rồi, nếu không ta còn đi quản làm gì? " Lục Tề Lâm môi mỏng khẽ nói, thần sắc lãnh đạm.
"Vậy thì ta có một chủ ý hay." Nhị hoàng tử Tiêu Đình cười có chút tùy tiện "Trong phủ đệ chắc cũng không thiếu một chén cơm cho nàng chứ? Đến hỏi nàng ta một chút, nếu nguyện ý làm nhỏ, vẫn có thể để nàng ta ở lại trong phủ, nhiều lắm cũng chỉ là mấy chuyện thiếp thất mà thôi. Bất quá nếu như là nạp thiếp, có lẽ đường muội của ta sẽ đến tìm đệ gây chuyện một chút"
"Chủ ý này nghe qua cũng không tệ"
Lục Tề Lâm nhướng mày "Dù sao Trường Ninh cũng không phải loại người hay ghen tuông. Ngay cả trưởng tử như ta cũng nhịn thứ tử trong nhà, dù sao cũng chỉ là một tiểu thiếp trên danh nghĩa, nàng ấy cũng biết ta tuyệt đối sẽ không xem trọng nha đầu tóc vàng đó. Lòng ta chỉ có nàng ấy, hiện tại bất quá chỉ là dùng 1 danh phận để che miệng thế nhân thôi."
"Ha ha, đệ quả là có thủ đoạn, nha đầu Trường Ninh kia chỉ sợ bị đệ bán đi còn phải giúp đệ đếm tiền."
Tiêu Đình không mấy tin tưởng lời nói của Lục Tề Lâm, chỉ cười hai tiếng cho qua, bởi vì hắn cũng không thân cận cùng đường muội Trường Ninh quận chúa này, mà Lục Trường Lâm lại là biểu đệ của hắn, nếu bắt phải lựa chọn dĩ nhiên là hắn đứng về phía Lục Tề Lâm.
"Huynh nói như vậy, nếu đệ đã quyết định lấy nàng làm thê tử, phu thê như một, có làm như vậy thì cũng tính là gì?"
Tuy Lục Tề Lâm đã có tính toán như vậy, nhưng thời điểm trở về Định Nam Hầu phủ sắc mặt cũng không được tốt cho lắm.
Giữa đường hắn lại gặp Ngũ Hoàng tử Tiêu Dung cùng thê tử chưa qua cửa của hắn - Trường Ninh quận chúa.
Ngũ hoàng tử Tiêu Dung này là người cướp đi danh hiệu đệ nhất mỹ nam tử kinh thành của Lục Tề Lâm.
Vị Ngũ hoàng tử nổi danh bên ngoài này và hắn từ nhỏ đã bất hòa mâu thuẫn với nhau, kết oán với nhau vô số lần.
Mấy năm trước Lục Tề Lâm bị mắc kẹt ở Nam Cương, thế nhân đều cho rằng hắn đã chết, hiện giờ lại mang theo lê dân của mười tám trại Cửu Sơn quy phục trở về thuận lợi, lập được công lớn trong việc mở rộng biên cương đất đai. Huống chi, bên ngoài còn đồn rằng, quận chúa Trường Ninh xinh đẹp nữ nhi của thân vương, đệ đệ của Lương đế cũng ái mộ hắn, si tình một mực chờ hắn mấy năm chưa gả.
Tình yêu, chiến tranh, anh hùng, mỹ nữ, đây đều là đề tài mà phần lớn người trong kinh thành rất thích nghe, lần này lại còn tụ tập cùng một chỗ nói chuyện về Lục Tề Lâm. Có thể nói sự trở về của Lục Tề Lâm là một đề tài nóng hổi ở kinh thành. Vì việc này nên chuyện của ngũ hoàng tử bị người ta bỏ qua.
Phải biết rằng vào buổi lễ hội ngắm hoa mùa thu, dung mạo thoát tục của Ngũ hoàng tử, dáng vẻ hồng y cầm hoa của hắn được Lý Thừa Đạo thánh họa đương thời đánh giá hắn là nam tử đẹp nhất kinh thành, bởi vậy nên mới được phần lớn mọi người trong kinh thành săn đón.
Bây giờ thì ngược lại, trong lời bàn tán có một nửa là lời khen ngợi không dứt miệng Lục thế tử của Định Nam Hầu phủ, mà Ngũ hoàng tử trở thành bao cỏ có vẻ bề ngoài.
Ngũ hoàng tử Tiêu Dung vốn đã ghét Lục Tề Lâm, bây giờ càng ghét hắn hơn. Trên đường gặp Lục Tề Lâm, tất nhiên phải nói vài câu mỉa mai.
Tuy nhiên Tiêu Dung thủ đoạn không cao mà Lục Tề Lâm cũng không phải là người tầm thường, mặc dù thân phận địa vị thấp kém, nhưng đối phó cũng rất dễ dàng.
Điều khiến cho Lục Tề Lâm đau đầu chính là Trường Ninh quận chúa.
Quận chúa Trường Ninh cũng không biết từ đâu nghe được tin đồn nói chuyện của Khương thị, khóc lóc chạy đến hỏi hắn thực hư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.