Chương 855: Bản tính (2)
Thạch Chương Ngư
31/10/2016
Ba người trở lại xe của Đinh Triệu Dũng, Lương Thành Long gọi điện thoại vào di động của Trương Dương, lại là Lâm Thanh Hồng cảm thấy đau bụng, tới bệnh viện kiểm tra thì họ nói không có vấn đề gì, gã không yên tâm, cho nên muốn mời Trương Dương tới khám giúp.
Đinh Triệu Dũng lái xe tới biệt thự của Lương Thành Long ở Đông Giang, sau khi đến mới biết được nhạc mẫu của Lương Thành Long, phó viện trưởng viện viện nông nghiệp Đông Giang Trang Hiểu Đường cũng ở đây, từ sau khi Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng làm lành, Trang Hiểu Đường liền dọn tới đây ở để chiếu cố cho con gái.
Ấn tượng của Trang Hiểu Đường đối với Trương Dương trước giờ luôn rất tốt, sau khi nhìn thấy Trương Dương, Trang Hiểu Đường cười nói: Tôi đi gọi Thanh Hồng xuống.
Lương Thành Long vội vàng pha trà cho bọn họ.
Lâm Thanh Hồng mang thai vừa mới được ba tháng, bụng vẫn chưa lộ ra, có điều cô ta cũng rất cẩn thận, dù sao cũng đã ba mươi tuổi rồi, đối với đứa nhỏ cũng rất coi trọng, cô ta nhờ mẹ đỡ xuống lầu, hô lên: Đến nhanh thế!
Trương Dương nói: Khi Lương Thành Long gọi điện thoại tới, chúng tôi vừa hay ở nhà ga tiễn người, cách nơi này không xa.
Lâm Thanh Hồng nói: Giờ không đau nữa rồi, tới bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói không có việc gì.
Trương Dương bắt mạch giúp cô ta, phát giác Lâm Thanh Hồng quả thực không có chuyện gì, hắn cười nói: Chắc không có việc gì đâu, hai người đừng quá khẩn trương.
Lâm Thanh Hồng nói: Tôi cũng đã nói là không có việc gì, là Thành Long quá khẩn trương, nặng nặc đòi gọi cậu tới khám.
Lương Thành Long tới bên cạnh Lâm Thanh Hồng rồi ngồi xuống, cười cười ôm vai Lâm Thanh Hồng, nói: Em là lão bà của anh, anh sao có thể không khẩn trương được?
Lâm Thanh Hồng mặt ửng đỏ, nói: Da mặt dày thế, nhiều người như vậy, anh cũng không sợ người ta chê cười à?
Lương Thành Long cười nói: Ai cười mặc họ? Đinh Triệu Dũng và Triệu Tĩnh không phải mùng một tháng năm năm nay cũng kết hôn ư?
Nhắc tới chuyện này, Đinh Triệu Dũng và Triệu Tĩnh đều có vẻ không được tự nhiên. Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng đều là nhân vật phong vân trên thương trường, nhãn lực của hai người cũng không tầm thường, liếc một cái đã nhìn ra, chuyện này tám phần là có biến.
Triệu Tĩnh nói: Bọn em đã thương lượng rồi, không kết hôn trong năm nay.
Lương Thành Long kinh ngạc nói: Sao vậy? Không phải đã quyết định rồi sao?
Trương Dương vội vàng nói đỡ: Là như thế này, tiểu Tĩnh tháng bảy năm nay mới tốt nghiệp, mùng một tháng năm mà kết hôn thì sớm quá, tốt nhất chờ tốt nghiệp xong, ổn định một năm đã rồi tính tiếp.
Lương Thành Long tuy rằng đoán được chuyện này đơn giản như vậy, có điều chuyện tình cảm của người ta cũng không tiện hỏi nhiều.
Trang Hiểu Đường nói: Trương Dương, cậu và Yên Nhiên thế nào rồi? Quan hệ của Trang Hiểu Đường và Margaret rất tốt cho nên cho nên đặc biệt quan tâm tới chuyện của Sở Yên Nhiên và Trương Dương.
Trương Dương cười nói: Rất tốt!
Vậy mau kết hôn đi, quen nhau lâu vậy rồi, cứ kéo dài mãi cũng không hay. Trang Hiểu Đường là dùng giọng điệu trưởng bối để giáo huấn Trương Dương.
Trương Dương cười nói: Đang chuẩn bị à, có điều vẫn sớm quá.
Trang Hiểu Đường nói: Bọn trẻ cô cậu đừng có gặp một người là yêu một người, trong tình yêu phải chuyên nhất, một cái chìa khóa chỉ có thể mở được một ổ khóa thôi.
Lương Thành Long nghe ra lời này cũng hiểu là đang có ý dạy bảo cả mình, gã cười nói: Mẹ, Trương Dương là cái chìa khóa vạn năng mà!
Tất cả mọi người đều bật cười, Trương Dương thì mặt đỏ bừng lên.
Trang Hiểu Đường nói: Không làm phiền các cô cậu nói chuyện, tôi cùng Thanh Hồng ra ngoài tản bộ.
Triệu Tĩnh nói: Cháu cũng đi!
Bọn họ đi rồi, Lương Thành Long mới hỏi Đinh Triệu Dũng rốt cuộc là có chuyện gì, Đinh Triệu Dũng kể lại từ đầu chí cuối, Lương Thành Long an ủi gã: Không sao đâu, thím tôi rất thân với mẹ cậu, lát nữa tôi bảo bà ấy giúp cậu làm công tác tư tưởng.
Trương Dương nói: Thôi, cứ để thuận theo tự nhiên đi, dù sao tôi cũng thấy hai người kết hôn có chút gấp gáp quá.
Lương Thành Long nói: Thôi không nói đến những chuyện không vui nữa, mọi người lâu lắm mới tề tụ đông đủ, buổi trưa tôi mời cơm, lát nữa gọi cả Viên Ba đến.
Trương Dương nói: Tôi còn có việc!
Lương Thành Long và Đinh Triệu Dũng đồng thời nói: Chuyện có lớn bằng trời thì cũng phải ăn cơm!
Trương Dương nói: Tôi lần này đến Đông Giang là để xử lý chuyện nhật báo Đông Nam, cái thằng chó điên Lý Đồng Dục đó khiến cho tôi rất khó chịu.
Lương Thành Long cũng nghe nói tới chuyện này, gã khó hiểu nói: Trương Dương, cậu và Lý Đồng Dục có huyết hải thâm cừu gì à? Hắn sao cứ nhìn chằm chằm vào cậu vậy? Lần này còn tố cáo cả tỉnh trưởng Tống, nghe nói bí thư Lưu của Ủy ban kỷ luật từ chức là có liên quan tới nhạc phụ của cậu.
Trương Dương nói: Thối lắm, anh đừng có mà nghe người khác nói hưu nói vượn.
Lương Thành Long vẻ mặt xấu xa, nói: Không có lửa thì sao có khói, chúng ta là huynh đệ, tôi ăn ngay nói thật mà, cậu đừng có để bụng, hiện tại rất nhiều người đều nói Lưu Diễm Hồng là vì nhạc phụ của cậu nên mới từ chức, cô ta là hy sinh mình để thành toàn cho nhạc phụ của cậu, phải là có tình cảm sâu đậm lắm mới làm ra được chuyện như vậy chứ chẳng chơi đâu.
Trương Dương nói: Tôi sao lại muốn tẩn cho anh một trận thế nhỉ?
Lương Thành Long cười nói: Đừng đánh tôi, tôi chỉ là nói chuyện mà tôi nghe được cho cậu thôi.
Trương Dương uống một ngụm trà, đặt chén trà lên bàn, có chút bất đắc dĩ tựa vào sô pha, nói: Cái tên Lý Đồng Dục này là tiểu nhân, chuyện gì cũng làm được.
Lương Thành Long nói: Cái này thì tôi cũng nhìn ra được, hắn tuyệt đối là một con chó điên, người nào hắn cũng dám cắn, hắn hình như cũng không thèm cân nhắc tới hậu quả.
Đinh Triệu Dũng nói: Tiếng tăm của người này trước giờ không được tốt.
Lương Thành Long rướn lại gần Trương Dương, nói: Có muốn cho hắn một bài học không?
Trương Dương nói: Tôi đã tìm người theo dõi hắn rồi, xem xem con rùa đen này rốt cuộc là muốn làm gì!
Đinh Triệu Dũng nói: Cảnh sát à?
Trương Dương lắc đầu nói: Cảnh sát không quản loại chuyện này đâu, tôi bảo Hoàng Quân của quán bar Thời Kỳ Đồ Đá Mới giúp thôi theo dõi y. Trương Dương và Hồn Quân cũng là không đánh không quen nhau, Hoàng Quân là anh họ của Đông Tú Tú, bởi vì che giấu Huệ Cường, bị Trương Dương đánh một cho một trận, có điều thông qua sự hòa giải của Đông Tú Tú, gã và Trương Dương cũng từ kẻ thù biến thành bạn bè, Hoàng Quân thuộc loại phần tử xã hội đen, nhưng rất có nghĩa khí.
Lương Thành Long cũng đã nghe nói tới tên của Hoàng Quân: Làm gì phải theo dõi cho phiền phức, tóm lấy hắn đánh cho một trận, đánh cho răng rơi đầy đất, xem hắn còn dám nói lung tung nữa không.
Trương Dương nói: Nếu bạo lực có thể giải quyết được vấn đề thì chuyện này đã sớm được giải quyết rồi, Lý Đồng Dục này rất kỳ quái, cứng mềm đều không ăn.
Đinh Triệu Dũng nói: Hắn cũng không phải là người bình thường, đánh hắn không những không mang lại tác dụng, ngược lại còn càng khiến lớn chuyện hơn.
Lúc này di động của Trương Dương đổ chuông, Trương Dương nhìn số trên màn hình: Nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo đến.
Điện thoại là Hoàng Quân gọi tới, Hoàng Quân nói: Trương Dương, người mà anh bảo tôi theo dõi rất lạ, hắn vừa rồi ở bệnh viện tỉnh mua không ít thuốc, tôi đi theo nhìn, toàn là thuốc chống ung thư, hắn có phải là mắc bệnh nan y không?
Trương Dương nghe vậy liền ngây ra, chuyện này hắn cũng thật sự không biết, Trương Dương nói: Anh có hỏi hắn bị bệnh gì không?
Hoàng Quân nói: Tôi không hỏi... anh không phải là bảo tôi đừng làm kinh động tới hắn sao? Tôi chỉ đứng ở bên cạnh xem hắn mua thuốc, hắn cũng không nói gì, chỉ lấy thuốc xong là đi, tôi nhớ được tên mấy loại, hỏi một chút, toàn bộ là thuốc ung thư.
Trương Dương nói: Tiếp tục theo dõi hắn, tôi lập tức tới ngay!
Hoàng Quân nói: Ừ, anh đến mau đi, anh bảo tôi làm trộm thì được, nhưng bảo làm cảnh sát thì tôi không làm đâu, mệt bỏ mẹ.
Trương Dương hỏi rõ địa điểm hiện tại của Hoàng Quân, lập tức đi tới, Lương Thành Long nhàn rỗi không có việc gì muốn đi theo góp vui, Trương Dương bảo Đỗ Thiên Dã và Triệu Tĩnh về nhà trước rồi cùng Lương Thành Long lái xe tới gặp Hoàng Quân.
Bọn họ ở quảng trường Cổ lâu nhìn thấy Hoàng Quân, Hoàng Quân vừa thấy Trương Dương đến đã khổ không ngừng: Tôi hai ngày này đi theo hắn, chân tê cả rồi đây này.
Trương Dương cười nói: Đừng có oán thán nữa, lát nữa tôi mời anh ăn cơm! Hắn giới thiệu Lương Thành Long với Hoàng Quân, Hoàng Quân cũng đã nghe danh Lương Thành Long từ lâu, gã cười cười bắt tay với Lương Thành Long: Lương tổng, từ lâu đã nghe đại danh của anh, gần đây tôi cũng mở một công ty xây dựng, về sau có gì thì nhờ anh chiếu cố cho.
Lương Thành Long cười cười, ngoài miệng thì nói không thành vấn đề, nhưng trong lòng thì rất khinh thường loại lưu manh xã hội như Hoàng Quân.
Trương Dương nói: Lý Đồng Dục đâu?
Hoàng Quân chỉ chỉ vào một chiếc Santana màu đen trong bãi đỗ xe: Đó là xe của hắn, hắn đi mua báo!
Trương Dương nói: Trước tiên lên xe đã rồi nói sau!
Bọn họ cùng lên xe của Lương Thành Long, một lúc sau, liền nhìn thấy Lý Đồng Dục đi tới, hắn cũng không vội vã lên xe mà nhìn nhìn chung quanh, sau đó tiếp gọi điện thoại, thuận tay ném tờ báo vào trong thùng rác rồi lúc này mới cửa chiếc xe Santana đó lái đi xa.
Trương Dương nói: Đi theo hắn!
Hoàng Quân nói: Vẫn theo à! Bộ dạng của hắn cũng không giống phần tử xấu mà!
Lương Thành Long nói: Theo hắn một ngày nhưng không thể theo hắn cả đời đâu!
Đinh Triệu Dũng lái xe tới biệt thự của Lương Thành Long ở Đông Giang, sau khi đến mới biết được nhạc mẫu của Lương Thành Long, phó viện trưởng viện viện nông nghiệp Đông Giang Trang Hiểu Đường cũng ở đây, từ sau khi Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng làm lành, Trang Hiểu Đường liền dọn tới đây ở để chiếu cố cho con gái.
Ấn tượng của Trang Hiểu Đường đối với Trương Dương trước giờ luôn rất tốt, sau khi nhìn thấy Trương Dương, Trang Hiểu Đường cười nói: Tôi đi gọi Thanh Hồng xuống.
Lương Thành Long vội vàng pha trà cho bọn họ.
Lâm Thanh Hồng mang thai vừa mới được ba tháng, bụng vẫn chưa lộ ra, có điều cô ta cũng rất cẩn thận, dù sao cũng đã ba mươi tuổi rồi, đối với đứa nhỏ cũng rất coi trọng, cô ta nhờ mẹ đỡ xuống lầu, hô lên: Đến nhanh thế!
Trương Dương nói: Khi Lương Thành Long gọi điện thoại tới, chúng tôi vừa hay ở nhà ga tiễn người, cách nơi này không xa.
Lâm Thanh Hồng nói: Giờ không đau nữa rồi, tới bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói không có việc gì.
Trương Dương bắt mạch giúp cô ta, phát giác Lâm Thanh Hồng quả thực không có chuyện gì, hắn cười nói: Chắc không có việc gì đâu, hai người đừng quá khẩn trương.
Lâm Thanh Hồng nói: Tôi cũng đã nói là không có việc gì, là Thành Long quá khẩn trương, nặng nặc đòi gọi cậu tới khám.
Lương Thành Long tới bên cạnh Lâm Thanh Hồng rồi ngồi xuống, cười cười ôm vai Lâm Thanh Hồng, nói: Em là lão bà của anh, anh sao có thể không khẩn trương được?
Lâm Thanh Hồng mặt ửng đỏ, nói: Da mặt dày thế, nhiều người như vậy, anh cũng không sợ người ta chê cười à?
Lương Thành Long cười nói: Ai cười mặc họ? Đinh Triệu Dũng và Triệu Tĩnh không phải mùng một tháng năm năm nay cũng kết hôn ư?
Nhắc tới chuyện này, Đinh Triệu Dũng và Triệu Tĩnh đều có vẻ không được tự nhiên. Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng đều là nhân vật phong vân trên thương trường, nhãn lực của hai người cũng không tầm thường, liếc một cái đã nhìn ra, chuyện này tám phần là có biến.
Triệu Tĩnh nói: Bọn em đã thương lượng rồi, không kết hôn trong năm nay.
Lương Thành Long kinh ngạc nói: Sao vậy? Không phải đã quyết định rồi sao?
Trương Dương vội vàng nói đỡ: Là như thế này, tiểu Tĩnh tháng bảy năm nay mới tốt nghiệp, mùng một tháng năm mà kết hôn thì sớm quá, tốt nhất chờ tốt nghiệp xong, ổn định một năm đã rồi tính tiếp.
Lương Thành Long tuy rằng đoán được chuyện này đơn giản như vậy, có điều chuyện tình cảm của người ta cũng không tiện hỏi nhiều.
Trang Hiểu Đường nói: Trương Dương, cậu và Yên Nhiên thế nào rồi? Quan hệ của Trang Hiểu Đường và Margaret rất tốt cho nên cho nên đặc biệt quan tâm tới chuyện của Sở Yên Nhiên và Trương Dương.
Trương Dương cười nói: Rất tốt!
Vậy mau kết hôn đi, quen nhau lâu vậy rồi, cứ kéo dài mãi cũng không hay. Trang Hiểu Đường là dùng giọng điệu trưởng bối để giáo huấn Trương Dương.
Trương Dương cười nói: Đang chuẩn bị à, có điều vẫn sớm quá.
Trang Hiểu Đường nói: Bọn trẻ cô cậu đừng có gặp một người là yêu một người, trong tình yêu phải chuyên nhất, một cái chìa khóa chỉ có thể mở được một ổ khóa thôi.
Lương Thành Long nghe ra lời này cũng hiểu là đang có ý dạy bảo cả mình, gã cười nói: Mẹ, Trương Dương là cái chìa khóa vạn năng mà!
Tất cả mọi người đều bật cười, Trương Dương thì mặt đỏ bừng lên.
Trang Hiểu Đường nói: Không làm phiền các cô cậu nói chuyện, tôi cùng Thanh Hồng ra ngoài tản bộ.
Triệu Tĩnh nói: Cháu cũng đi!
Bọn họ đi rồi, Lương Thành Long mới hỏi Đinh Triệu Dũng rốt cuộc là có chuyện gì, Đinh Triệu Dũng kể lại từ đầu chí cuối, Lương Thành Long an ủi gã: Không sao đâu, thím tôi rất thân với mẹ cậu, lát nữa tôi bảo bà ấy giúp cậu làm công tác tư tưởng.
Trương Dương nói: Thôi, cứ để thuận theo tự nhiên đi, dù sao tôi cũng thấy hai người kết hôn có chút gấp gáp quá.
Lương Thành Long nói: Thôi không nói đến những chuyện không vui nữa, mọi người lâu lắm mới tề tụ đông đủ, buổi trưa tôi mời cơm, lát nữa gọi cả Viên Ba đến.
Trương Dương nói: Tôi còn có việc!
Lương Thành Long và Đinh Triệu Dũng đồng thời nói: Chuyện có lớn bằng trời thì cũng phải ăn cơm!
Trương Dương nói: Tôi lần này đến Đông Giang là để xử lý chuyện nhật báo Đông Nam, cái thằng chó điên Lý Đồng Dục đó khiến cho tôi rất khó chịu.
Lương Thành Long cũng nghe nói tới chuyện này, gã khó hiểu nói: Trương Dương, cậu và Lý Đồng Dục có huyết hải thâm cừu gì à? Hắn sao cứ nhìn chằm chằm vào cậu vậy? Lần này còn tố cáo cả tỉnh trưởng Tống, nghe nói bí thư Lưu của Ủy ban kỷ luật từ chức là có liên quan tới nhạc phụ của cậu.
Trương Dương nói: Thối lắm, anh đừng có mà nghe người khác nói hưu nói vượn.
Lương Thành Long vẻ mặt xấu xa, nói: Không có lửa thì sao có khói, chúng ta là huynh đệ, tôi ăn ngay nói thật mà, cậu đừng có để bụng, hiện tại rất nhiều người đều nói Lưu Diễm Hồng là vì nhạc phụ của cậu nên mới từ chức, cô ta là hy sinh mình để thành toàn cho nhạc phụ của cậu, phải là có tình cảm sâu đậm lắm mới làm ra được chuyện như vậy chứ chẳng chơi đâu.
Trương Dương nói: Tôi sao lại muốn tẩn cho anh một trận thế nhỉ?
Lương Thành Long cười nói: Đừng đánh tôi, tôi chỉ là nói chuyện mà tôi nghe được cho cậu thôi.
Trương Dương uống một ngụm trà, đặt chén trà lên bàn, có chút bất đắc dĩ tựa vào sô pha, nói: Cái tên Lý Đồng Dục này là tiểu nhân, chuyện gì cũng làm được.
Lương Thành Long nói: Cái này thì tôi cũng nhìn ra được, hắn tuyệt đối là một con chó điên, người nào hắn cũng dám cắn, hắn hình như cũng không thèm cân nhắc tới hậu quả.
Đinh Triệu Dũng nói: Tiếng tăm của người này trước giờ không được tốt.
Lương Thành Long rướn lại gần Trương Dương, nói: Có muốn cho hắn một bài học không?
Trương Dương nói: Tôi đã tìm người theo dõi hắn rồi, xem xem con rùa đen này rốt cuộc là muốn làm gì!
Đinh Triệu Dũng nói: Cảnh sát à?
Trương Dương lắc đầu nói: Cảnh sát không quản loại chuyện này đâu, tôi bảo Hoàng Quân của quán bar Thời Kỳ Đồ Đá Mới giúp thôi theo dõi y. Trương Dương và Hồn Quân cũng là không đánh không quen nhau, Hoàng Quân là anh họ của Đông Tú Tú, bởi vì che giấu Huệ Cường, bị Trương Dương đánh một cho một trận, có điều thông qua sự hòa giải của Đông Tú Tú, gã và Trương Dương cũng từ kẻ thù biến thành bạn bè, Hoàng Quân thuộc loại phần tử xã hội đen, nhưng rất có nghĩa khí.
Lương Thành Long cũng đã nghe nói tới tên của Hoàng Quân: Làm gì phải theo dõi cho phiền phức, tóm lấy hắn đánh cho một trận, đánh cho răng rơi đầy đất, xem hắn còn dám nói lung tung nữa không.
Trương Dương nói: Nếu bạo lực có thể giải quyết được vấn đề thì chuyện này đã sớm được giải quyết rồi, Lý Đồng Dục này rất kỳ quái, cứng mềm đều không ăn.
Đinh Triệu Dũng nói: Hắn cũng không phải là người bình thường, đánh hắn không những không mang lại tác dụng, ngược lại còn càng khiến lớn chuyện hơn.
Lúc này di động của Trương Dương đổ chuông, Trương Dương nhìn số trên màn hình: Nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo đến.
Điện thoại là Hoàng Quân gọi tới, Hoàng Quân nói: Trương Dương, người mà anh bảo tôi theo dõi rất lạ, hắn vừa rồi ở bệnh viện tỉnh mua không ít thuốc, tôi đi theo nhìn, toàn là thuốc chống ung thư, hắn có phải là mắc bệnh nan y không?
Trương Dương nghe vậy liền ngây ra, chuyện này hắn cũng thật sự không biết, Trương Dương nói: Anh có hỏi hắn bị bệnh gì không?
Hoàng Quân nói: Tôi không hỏi... anh không phải là bảo tôi đừng làm kinh động tới hắn sao? Tôi chỉ đứng ở bên cạnh xem hắn mua thuốc, hắn cũng không nói gì, chỉ lấy thuốc xong là đi, tôi nhớ được tên mấy loại, hỏi một chút, toàn bộ là thuốc ung thư.
Trương Dương nói: Tiếp tục theo dõi hắn, tôi lập tức tới ngay!
Hoàng Quân nói: Ừ, anh đến mau đi, anh bảo tôi làm trộm thì được, nhưng bảo làm cảnh sát thì tôi không làm đâu, mệt bỏ mẹ.
Trương Dương hỏi rõ địa điểm hiện tại của Hoàng Quân, lập tức đi tới, Lương Thành Long nhàn rỗi không có việc gì muốn đi theo góp vui, Trương Dương bảo Đỗ Thiên Dã và Triệu Tĩnh về nhà trước rồi cùng Lương Thành Long lái xe tới gặp Hoàng Quân.
Bọn họ ở quảng trường Cổ lâu nhìn thấy Hoàng Quân, Hoàng Quân vừa thấy Trương Dương đến đã khổ không ngừng: Tôi hai ngày này đi theo hắn, chân tê cả rồi đây này.
Trương Dương cười nói: Đừng có oán thán nữa, lát nữa tôi mời anh ăn cơm! Hắn giới thiệu Lương Thành Long với Hoàng Quân, Hoàng Quân cũng đã nghe danh Lương Thành Long từ lâu, gã cười cười bắt tay với Lương Thành Long: Lương tổng, từ lâu đã nghe đại danh của anh, gần đây tôi cũng mở một công ty xây dựng, về sau có gì thì nhờ anh chiếu cố cho.
Lương Thành Long cười cười, ngoài miệng thì nói không thành vấn đề, nhưng trong lòng thì rất khinh thường loại lưu manh xã hội như Hoàng Quân.
Trương Dương nói: Lý Đồng Dục đâu?
Hoàng Quân chỉ chỉ vào một chiếc Santana màu đen trong bãi đỗ xe: Đó là xe của hắn, hắn đi mua báo!
Trương Dương nói: Trước tiên lên xe đã rồi nói sau!
Bọn họ cùng lên xe của Lương Thành Long, một lúc sau, liền nhìn thấy Lý Đồng Dục đi tới, hắn cũng không vội vã lên xe mà nhìn nhìn chung quanh, sau đó tiếp gọi điện thoại, thuận tay ném tờ báo vào trong thùng rác rồi lúc này mới cửa chiếc xe Santana đó lái đi xa.
Trương Dương nói: Đi theo hắn!
Hoàng Quân nói: Vẫn theo à! Bộ dạng của hắn cũng không giống phần tử xấu mà!
Lương Thành Long nói: Theo hắn một ngày nhưng không thể theo hắn cả đời đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.