Chương 960: Có rồi. (5)
Thạch Chương Ngư
31/10/2016
Tạ Vân Phi nói: Cừ chủ nhiệm, ngài sao còn hồ đồ, từ lúc hắn vừa lên làm chủ nhiệm ủy ban thể dục Nam Tích, hắn hô to khẩu hiệu muốn đoạt hạng nhất của hai bảng huy chương và bảng thành tích trong đại hội tỉnh lần này, tôi cùng hắn tiếp xúc tuy rằng không nhiều, nhưng tôi cũng biết tên nhóc này rất ham công lớn, vận động viên báo danh đại hội tỉnh, hắn chọn lúc viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, mục đích là cái gì? Cũng không phải lợi dụng chuyện này trong lòng mọi người sợ hãi, ngài ngẫm lại xem, toàn bộ Bình Hải chổ viêm phổi loại R ầm ĩ nhất cũng là Nam Tích, ai muốn mạo hiểm tính mạng đi Nam Tích tham gia thi đấu, lúc này mới tạo thành nhiều vận động viên ưu tú vắng mặt tập thể như vậy.
Cừ Thánh Minh gật đầu nói: Tôi đã nhìn ra, hắn là lợi dụng chuyện này.
Tạ Vân Phi nói: Hiện tại viêm phổi loại R khống chế được, cho nên các thành phố muốn điều chỉnh danh sách dự thi, thật ra đây là chuyện không gì đáng trách, vô luận là làm chủ nhà, hay là một người làm công tác thể dục, đều hẳn là có ý này, nên rộng lượng với thành phố anh em, đại hội tỉnh không là chuyện của mình Nam Tích bọn họ, lại càng không là chính Trương Dương hắn làm, chúng ta không phải thường nói hữu nghị đệ nhất thi đấu đệ nhị sao? Bây giờ còn chưa bắt đầu thi đấu, hắn đã lợi dụng thủ đoạn nhằm vào thành phố anh em, cái này không được, thể dục là thể dục, không nên pha trộn quá nhiều nhân tố chính trị và tư tưởng lợi ích. Tạ Vân Phi tuy rằng bị ném trúng đầu, thế nhưng suy nghĩ cũng rất rõ ràng, nói rất đạo lý.
Cừ Thánh Minh đối với cá nhân Trương Dương cũng không có nhiều ý kiến, thế nhưng Trương Dương ngày hôm nay chống đối ông khiến cho ông có chút căm tức, ông đứng ở góc độ Bình Hải, đương nhiên hy vọng vận động viên ưu tú nhất của Bình Hải tất cả đều xuất hiện trên đấu trường, Cừ Thánh Minh nói: Thằng oắt con này rất cứng, vừa rồi tôi tận tình khuyên bảo hắn, thằng nhãi này lại không cho tôi mặt mũi.
Tạ Vân Phi cười nói: Cừ chủ nhiệm, ngài là chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh, hắn là chủ nhiệm ủy ban thể dục thành phố, ngài là cấp bậc gì, hắn là cấp bậc gì, ngài nói cùng hắn cái gì, trực tiếp tìm lãnh đạo hắn, hắn không hiểu chuyện, tôi không tin lãnh đạo của Nam Tích cũng đều không hiểu chuyện? Cũng không có chút cái nhìn đại cục, cũng không có ý rộng lượng với người khác? Tạ Vân Phi nói những lời này bao hàm rất nhiều thành phần trả thù ở bên trong, gã vẫn có oán hận đối với Trương Dương, nhưng gã cũng bị Trương Dương hù nát lá gan, khiến cho gã trực tiếp đi tìm Trương Dương, đánh chết gã cũng không dám, thế nhưng ở phía sau trêu ghẹo chút chuyện tình, kích động một chút lửa giận lãnh đạo, cái này lúc đầu chính là điểm mạnh của gã, căn bản không cần tốn sức.
Cừ Thánh Minh vì vậy nghe theo lời đề nghị của Tạ Vân Phi, đem điện thoại trực tiếp gọi cho thị trưởng Hạ Bá Đạt của Nam Tích, Cừ Thánh Minh tìm Hạ Bá Đạt nguyên nhân là bọn họ rất quen thuộc, giao lưu dễ hơn một ít.
Hạ Bá Đạt sau khi nghe xong chuyện này, cũng rất coi trọng, sau đó trong cuộc họp thường ủy đặc biệt đưa ra chuyện này.
Khi Cung Kỳ Vĩ làm xong công tác báo cáo sắp tới, Hạ Bá Đạt nói ra, đem chuyện này đừa ra trên bàn, Hạ Bá Đạt nói: Các thành phố trong tỉnh đều có ý kiến rất lớn đối với công tác của ủy ban thể dục chúng ta, cho rằng công tác báo danh của chúng ta trước đó rất không đúng chỗ, đem vận động viên ưu tú của bọn họ tất cả đều loại trừ ra ngoài, cho nên hy vọng chúng ta có thể một lần nữa lo lắng lại công tác báo danh của đại hội tỉnh.
Bí thư thị ủy Lý Trường Vũ nở nụ cười ha ha, ông nhìn lướt qua hướng các vị thường ủy ở đây nói: Công tác cụ thể của đại hội tỉnh không phải Trương Dương phụ trách sao? Lão Hạ, nếu như ông cảm thấy có cái gì không thích hợp, trực tiếp nói với hắn, loại sự tình này không cần phải thảo luận trên hội nghị thường ủy, ha ha. . . Lý Trường Vũ lại cười hai tiếng.
Hạ Bá Đạt trong lòng thầm mắng Lý Trường Vũ, Lý Trường Vũ tuyệt đối xứng đáng với hai chữ gian xảo này, đầu tiên chỉ ra Hạ Bá Đạt là nhằm vào Trương Dương, sau đó lại hời hợt nói chuyện này không quan trọng, không cần phải chuyện bé xé ra to, nói trắng ra cũng không phải là giữ gìn Trương Dương sao. Hạ Bá Đạt nói: Bí thư Lý, cái này không phải là việc nhỏ! Ông nói không quan trọng, tôi vẫn cứ nhấn mạnh tầm quan trọng của chuyện này, Hạ Bá Đạt gần đây đã bắt đầu đối chọi gay gắt với Lý Trường Vũ.
Lý Trường Vũ nói: Lão Hạ, vậy ông nói đi.
Hạ Bá Đạt nói: Đảng của chúng ta xã hội của chúng ta đều chú ý một đoàn kết yên ổn, chỉ có yên ổn đoàn kết, xã hội mới có thể ổn định phát triển, đại hội tỉnh mặc dù tổ chức tại Nam Tích, nhưng lại là đại hội thể dục của toàn bộ Bình Hải, không phải chuyện của mình Nam Tích chúng ta, nếu như đóng cửa lại tổ chức đại hội thể dục thể thao, đó chính là đại hội thành phố mà thôi.
Thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ vẫn đều phân công quản lý cái khối công tác này, Hạ Bá Đạt nói lời này có tính chỉ hướng rất mạnh, ông không thể không nói, Cung Kỳ Vĩ nói: Thị trưởng Hạ, chúng ta chưa bao giờ đóng cửa lớn, đối với các thành phố anh em đều là mở rộng cửa lớn, về chuyện báo danh của đại hội tỉnh, tôi rất rõ ràng, lúc trước công tác báo danh khởi động, chúng tôi vì các thành phố anh em có thể phái tới vận động viên ưu tú nhất, tốn hao công phu tương đối lớn, không chỉ vì bọn họ kéo dài kỳ hạn báo danh, hơn nữa ủy ban thể dục còn gọi điện thoại qua làm công tác động viên, nguyên nhân căn bản là vì viêm phổi loại R, rất nhiều vận động viên trong lòng tồn tại sợ hãi, đối với chúng ta Nam Tích coi là con mãnh thú và dòng nước lũ, bọn họ sợ tới Nam Tích, cho nên mới tạo thành nhiều vận động viên ưu tú vắng mặt tập thể như vậy, hiện tại viêm phổi loại R khống chế được, bọn họ lại hối hận, muốn một lần nữa điều chỉnh danh sách dự thi, cho nên vấn đề không ở trên người chúng ta, mà là tại bên kia của bọn họ, không phải chúng ta công tác không được, cũng không phải chúng ta không rộng lượng, nói đơn giản một chút, cũng là lúc trước chúng ta cầu bọn họ bọn họ không tới, hiện tại chuyện tình đã chuẩn bị xong xuôi hết, bọn họ lại muốn đổi ý, muốn tất cả làm lại từ đầu.
Hạ Bá Đạt nói: Ông cũng nói, lúc đó là tình huống đặc thù, viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, người khác sản sinh tâm lý sợ hãi cũng là chuyện khó tránh khỏi? Làm chủ nhà, tôi cho rằng, chúng ta hẳn là nên có sự rộng lượng, muốn đem lần đại hội tỉnh này hoàn thành một lần toàn bộ nhân dân tỉnh đều tham dự vào thể dục.
Cừ Thánh Minh gật đầu nói: Tôi đã nhìn ra, hắn là lợi dụng chuyện này.
Tạ Vân Phi nói: Hiện tại viêm phổi loại R khống chế được, cho nên các thành phố muốn điều chỉnh danh sách dự thi, thật ra đây là chuyện không gì đáng trách, vô luận là làm chủ nhà, hay là một người làm công tác thể dục, đều hẳn là có ý này, nên rộng lượng với thành phố anh em, đại hội tỉnh không là chuyện của mình Nam Tích bọn họ, lại càng không là chính Trương Dương hắn làm, chúng ta không phải thường nói hữu nghị đệ nhất thi đấu đệ nhị sao? Bây giờ còn chưa bắt đầu thi đấu, hắn đã lợi dụng thủ đoạn nhằm vào thành phố anh em, cái này không được, thể dục là thể dục, không nên pha trộn quá nhiều nhân tố chính trị và tư tưởng lợi ích. Tạ Vân Phi tuy rằng bị ném trúng đầu, thế nhưng suy nghĩ cũng rất rõ ràng, nói rất đạo lý.
Cừ Thánh Minh đối với cá nhân Trương Dương cũng không có nhiều ý kiến, thế nhưng Trương Dương ngày hôm nay chống đối ông khiến cho ông có chút căm tức, ông đứng ở góc độ Bình Hải, đương nhiên hy vọng vận động viên ưu tú nhất của Bình Hải tất cả đều xuất hiện trên đấu trường, Cừ Thánh Minh nói: Thằng oắt con này rất cứng, vừa rồi tôi tận tình khuyên bảo hắn, thằng nhãi này lại không cho tôi mặt mũi.
Tạ Vân Phi cười nói: Cừ chủ nhiệm, ngài là chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh, hắn là chủ nhiệm ủy ban thể dục thành phố, ngài là cấp bậc gì, hắn là cấp bậc gì, ngài nói cùng hắn cái gì, trực tiếp tìm lãnh đạo hắn, hắn không hiểu chuyện, tôi không tin lãnh đạo của Nam Tích cũng đều không hiểu chuyện? Cũng không có chút cái nhìn đại cục, cũng không có ý rộng lượng với người khác? Tạ Vân Phi nói những lời này bao hàm rất nhiều thành phần trả thù ở bên trong, gã vẫn có oán hận đối với Trương Dương, nhưng gã cũng bị Trương Dương hù nát lá gan, khiến cho gã trực tiếp đi tìm Trương Dương, đánh chết gã cũng không dám, thế nhưng ở phía sau trêu ghẹo chút chuyện tình, kích động một chút lửa giận lãnh đạo, cái này lúc đầu chính là điểm mạnh của gã, căn bản không cần tốn sức.
Cừ Thánh Minh vì vậy nghe theo lời đề nghị của Tạ Vân Phi, đem điện thoại trực tiếp gọi cho thị trưởng Hạ Bá Đạt của Nam Tích, Cừ Thánh Minh tìm Hạ Bá Đạt nguyên nhân là bọn họ rất quen thuộc, giao lưu dễ hơn một ít.
Hạ Bá Đạt sau khi nghe xong chuyện này, cũng rất coi trọng, sau đó trong cuộc họp thường ủy đặc biệt đưa ra chuyện này.
Khi Cung Kỳ Vĩ làm xong công tác báo cáo sắp tới, Hạ Bá Đạt nói ra, đem chuyện này đừa ra trên bàn, Hạ Bá Đạt nói: Các thành phố trong tỉnh đều có ý kiến rất lớn đối với công tác của ủy ban thể dục chúng ta, cho rằng công tác báo danh của chúng ta trước đó rất không đúng chỗ, đem vận động viên ưu tú của bọn họ tất cả đều loại trừ ra ngoài, cho nên hy vọng chúng ta có thể một lần nữa lo lắng lại công tác báo danh của đại hội tỉnh.
Bí thư thị ủy Lý Trường Vũ nở nụ cười ha ha, ông nhìn lướt qua hướng các vị thường ủy ở đây nói: Công tác cụ thể của đại hội tỉnh không phải Trương Dương phụ trách sao? Lão Hạ, nếu như ông cảm thấy có cái gì không thích hợp, trực tiếp nói với hắn, loại sự tình này không cần phải thảo luận trên hội nghị thường ủy, ha ha. . . Lý Trường Vũ lại cười hai tiếng.
Hạ Bá Đạt trong lòng thầm mắng Lý Trường Vũ, Lý Trường Vũ tuyệt đối xứng đáng với hai chữ gian xảo này, đầu tiên chỉ ra Hạ Bá Đạt là nhằm vào Trương Dương, sau đó lại hời hợt nói chuyện này không quan trọng, không cần phải chuyện bé xé ra to, nói trắng ra cũng không phải là giữ gìn Trương Dương sao. Hạ Bá Đạt nói: Bí thư Lý, cái này không phải là việc nhỏ! Ông nói không quan trọng, tôi vẫn cứ nhấn mạnh tầm quan trọng của chuyện này, Hạ Bá Đạt gần đây đã bắt đầu đối chọi gay gắt với Lý Trường Vũ.
Lý Trường Vũ nói: Lão Hạ, vậy ông nói đi.
Hạ Bá Đạt nói: Đảng của chúng ta xã hội của chúng ta đều chú ý một đoàn kết yên ổn, chỉ có yên ổn đoàn kết, xã hội mới có thể ổn định phát triển, đại hội tỉnh mặc dù tổ chức tại Nam Tích, nhưng lại là đại hội thể dục của toàn bộ Bình Hải, không phải chuyện của mình Nam Tích chúng ta, nếu như đóng cửa lại tổ chức đại hội thể dục thể thao, đó chính là đại hội thành phố mà thôi.
Thường vụ phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ vẫn đều phân công quản lý cái khối công tác này, Hạ Bá Đạt nói lời này có tính chỉ hướng rất mạnh, ông không thể không nói, Cung Kỳ Vĩ nói: Thị trưởng Hạ, chúng ta chưa bao giờ đóng cửa lớn, đối với các thành phố anh em đều là mở rộng cửa lớn, về chuyện báo danh của đại hội tỉnh, tôi rất rõ ràng, lúc trước công tác báo danh khởi động, chúng tôi vì các thành phố anh em có thể phái tới vận động viên ưu tú nhất, tốn hao công phu tương đối lớn, không chỉ vì bọn họ kéo dài kỳ hạn báo danh, hơn nữa ủy ban thể dục còn gọi điện thoại qua làm công tác động viên, nguyên nhân căn bản là vì viêm phổi loại R, rất nhiều vận động viên trong lòng tồn tại sợ hãi, đối với chúng ta Nam Tích coi là con mãnh thú và dòng nước lũ, bọn họ sợ tới Nam Tích, cho nên mới tạo thành nhiều vận động viên ưu tú vắng mặt tập thể như vậy, hiện tại viêm phổi loại R khống chế được, bọn họ lại hối hận, muốn một lần nữa điều chỉnh danh sách dự thi, cho nên vấn đề không ở trên người chúng ta, mà là tại bên kia của bọn họ, không phải chúng ta công tác không được, cũng không phải chúng ta không rộng lượng, nói đơn giản một chút, cũng là lúc trước chúng ta cầu bọn họ bọn họ không tới, hiện tại chuyện tình đã chuẩn bị xong xuôi hết, bọn họ lại muốn đổi ý, muốn tất cả làm lại từ đầu.
Hạ Bá Đạt nói: Ông cũng nói, lúc đó là tình huống đặc thù, viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, người khác sản sinh tâm lý sợ hãi cũng là chuyện khó tránh khỏi? Làm chủ nhà, tôi cho rằng, chúng ta hẳn là nên có sự rộng lượng, muốn đem lần đại hội tỉnh này hoàn thành một lần toàn bộ nhân dân tỉnh đều tham dự vào thể dục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.