Chương 1094: Vẫn vậy(3)
Thạch Chương Ngư
31/10/2016
Sau buổi họp ngày hôm đó, Tần Thanh đã gặp Tuệ Không pháp sư tại phòng làm việc của mình, người đến cùng Tuệ Không pháp sư còn có phó chủ tịch chính hiệp thành phố Đông Giang, chủ tịch hiệp hội phật giáo Đông Giang Dương Tuyển Bình, Tuệ Không pháp sư đã nói lại một lần nữa ý định xây dựng lại Thu Hà Tự của mình cho Tần Thanh nghe, cuộc đối thoại đã đi đến việc thi công cụ thể, Tuệ Không pháp sư nói: “Nếu như xây dựng lại chùa có thể giành được sự ủng hộ từ phía chính phủ thành phố Đông Giang, tôi dự định khởi công trong thời gian nhanh nhất, bên tài chính tôi có thể giải quyết.”
Dù là Tần Thanh hay Trương Dương hay là Dương Tuyển Bình đều cảm thấy cực kỳ hứng thú với câu cuối cùng của Tuệ Không pháp sư, ý của Tuệ Không pháp sư là tiền không thành vấn đề.
Tần Thanh nói: “Xây dựng lại chùa cần một khoản tiền không nhỏ.”
Tuệ Không pháp sư nói: “Không giấu gì bí thư Tần, tôi đã trù bị chuyện này từ ba năm trước, lúc đó nguyện vọng của tôi là về nước để xây dựng một ngôi chùa, nhưng hôm qua nhìn thấy di chỉ của Thu Hà Tự, tôi đã ngay lập tức đưa ra quyết định, dùng khoản tiền này vào việc xây dựng lại Thu Hà Tự, tôi có thể chuẩn bị khoản tiền 1000000000 Đài Tệ, xây dựng lại một ngôi chùa có lẽ đã đủ rồi.”
Tần Thanh và Dương Tuyển Bình quay ra nhìn nhau, vị Tuệ Không pháp sư này đúng là một người hòa thượng phúc đức, 1000000000 Đài Tệ, đây không phải là một con số nhỏ.”
Tuệ Không pháp sư nói: “Việc này mong bí thư Tần để ý cho!”
Tần Thanh nói: “Đại sư yên tâm, chút nữa tôi sẽ đến thành phố trưng cầu ý kiến của các vị lãnh đạo.”
Bí thư thị ủy Đông Giang Lương Thiên Chính nghe Tần Thanh nói xong ý kiến xây dựng lại Thu Hà Tự, ngay lập tức liền đồng ý: “Đây là một việc tốt, chắc chắn là một việc tốt, vừa phát triển ngành du lịch, lại có thể đẩy mạnh văn hóa phật giáo, còn có thể tăng cường việc giao lưu giữa hai bờ, việc này thành phố chúng ta nhất định sẽ dốc toàn lực để ủng hộ, điều quan trọng nhất là, người ta đến để xây dựng lại chùa, không dùng một đồng nào của chúng ta, việc tốt như vậy, chúng ta không có lý do gì để từ chối.”
Tần Thanh không ngờ Lương Thiên Chính lại ủng hộ chuyện này đến vậy, cô nói nhỏ: “Trong nội bộ chỉ huy của chúng tôi vẫn còn có hai ý kiến trái chiếu, họ lo rằng việc phát triển văn hóa phật giáo sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt.”
Lương Thiên Chính nói: “Có gì mà ảnh hưởng không tốt chứ? Chính sách tôn giáo của Đảng chúng ta từ trước đến giờ đều rất rõ ràng, ủng hộ, ủng hộ hết sức, có điều cần phải tìm hiểu một cách cẩn thận về ông Tuệ Không pháp sư này, nhất định không được là một phần tử phá phản đảng, nhất định không được tuyên truyền mâu thuẫn.”
Tần Thanh cười nói: “Bí thư Lương yên tâm, vị Tuệ Không pháp sư này là một nhân sĩ yêu nước.”
Lương Thiên Chính nói: “Vậy thì không vấn đề gì rồi.”
Tần Thanh nói: “Trong quy hoạch khu đô thị mới của chúng ta, hồ Thu Hà, núi Thanh Mộc là những danh lam thắng cánh của khu đô thị mới, giờ đây lại có thêm kế hoạch xây dựng lại Thu Hà Tự, ngành du lịch của chúng ta nhất định sẽ ngày càng phát triển.”
Lương Thiên Chính nói: “Trong việc xây dựng khu đô thị mới, phát triển du lịch là một mảng khá quan trọng, chúng ta cần xây dựng một thành phố sơn thủy văn nhân, thứ có sức hấp dẫn nhất với người dân không chỉ có phát triển kinh tế, còn có phong cảnh nữa, phát triển được ngành du lịch, có tác dụng thúc đẩy rất tốt với việc tập trung người. Với những nhân sĩ yêu nước như Tuệ Không pháp sư, chúng ta nhất định phải ủng hộ ở mức độ cao, trong quá trình thực thi cụ thể việc xây dựng Thu Hà Tự, nhất định phải làm tốt công tác quy hoạch, để Thu Hà Tự sau khi được xây dựng lại có thể hòa vào bố cục chung của cả khu đô thị mới, cần phải làm cho nó hòa nhập thống nhất.”
Tần Thanh cười nói: “Bí thư Lương yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ quy hoạch tốt chuyện này.”
Trương Dương vừa bước vào trung tâm của nhà tắm Bành Hồ Loan đã cảm giác đây không phải là một nơi tốt lành gì, Cao Liêm Minh đến cùng với hắn, hai người đều không ngâm mình, mà chỉ tắm qua, Cao Liêm Minh thấp giọng nói với Trương Dương: “Tôi còn không biết anh có loại sở thích thế này đó! Không sạch sẽ gì mà, chủ nhiệm Trương, không phải tôi nói anh, chỉ sướng được lúc ấy thôi, nhỡ đây nhiễm bệnh thì phiền lắm.”
Trương Dương trừng mắt với hắn: “Mẹ kiếp, anh nói gì thế hả?”
Cao Liêm Minh nói: “Anh đến đây chẳng lẽ chỉ để tắm thôi à?”
Trương Dương nói: “Ít lời thôi, anh cứ đi theo tôi là được rồi, còn nữa, đừng gọi tôi là chủ nhiệm Trương, đây chẳng phải anh cố ý chém tôi sao?” Trương đại quan đến đây với mục đích là tìm Lý Thành, Đại Bôn đã nói với hắn, cô gái phục vụ số 23 ở đây chính là đối tượng của Lý Thành, căn cứ vào đầu mối của cô ta có thể sẽ tìm được Lý Thành, còn về Cao Liêm Minh, Trương Dương gọi gã đến đây một là để phòng bất trắc, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, thì có Cao Liêm Minh cũng không gây phiền phức, cha của gã là thính trưởng công an, ai mà dám gây sự với gã chứ? Có gã ở bên cạnh đồng nghĩa với việc đã mua được bảo hiểm, Cao Liêm Minh nếu như biết dụng tâm nham hiểm của tên này, nhất định sẽ tức hộc máu.
Hai người thay đồ lót dùng một lần rồi mặc quần áo mát xa Sauna, dưới sự dẫn dắt của người phục vụ, họ đến phòng nghỉ trên tầng hai, Trương Dương gọi hai bình lục trà, Cao Liêm Minh thấp giọng nói: “Anh định ở đây…thật à?”
Trương Dương không nói gì, lúc này một cô gái cơ thể yểu điệu bước đến, còn chưa đến gần, một mùi nước hoa nồng nặc đã xộc vào trong mũi, Cao Liêm Minh hắt xì hơi liền mấy cái. Mấy cái hắt xì hơi đó đã làm cho cô gái không dám đến gần nữa, cô ta đến bên cạnh Trương Dương, quay quay mông ngồi lên trên chiếc ghế sô pha, rồi nói yểu điệu: “Anh, anh mát xa nhé?”
Trương Dương lười nhác nói: “Gọi số 23 đến đây! Cô không hợp sở thích của tôi!”
“Xì!” Cô gái đó lườm Trương Dương bất mãn, rồi quay đầu đi ra ngoài, Cao Liêm Minh nói: ‘Sao cô ấy không tìm tôi nhỉ?”
Trương Dương nói: “Vì trông anh xấu trai quá!”
“Ghen tức, anh đúng là ghen ăn tức ở!”
Môt lúc sau số 23 đã đến. Cao Liêm Minh quay ra nhìn, cô gái đó trông khá xinh xắn, số 23 đến bên cạnh Trương Dương, mỉm cười nói: “Anh, anh lại đến rồi!”
Cao Liêm Minh thầm nói, Trương Dương ơi là Trương Dương, anh thật là dê cụ, xem ra không chỉ đến đây một lần, một cán bộ nhà nước, là con rể tương lai của tỉnh trưởng, sao lại dâm đãng như vậy chứ? Anh không khống chế được nửa người dưới thì thôi, nhưng đến chỗ này, thật là mất giá quá. Gã nào có biết, Trương Dương cũng là lần đầu tiên đến đây, những cô gái mát xa này gặp rất nhiều người, nhưng những người khách họ thật sự nhớ mặt lại chẳng có mấy ai, họ làm như vậy chỉ là để cố tỏ ra thân thiết, cô ta chẳng nhớ rằng đã gặp Trương Dương hay chưa.
Trương Dương cố ý nói: “Sao anh thấy em thay đổi rồi?”
Số 23 kiều diễm nói: “Thay đổi ở đâu?”
Trương Dương nói: “Không thể nói được.” Số 23 nắm lấy tay Trương Dương, không hề ngại ngần đặt tay hắn lên trên bộ ngực tròn căng của mình: “Vậy thì anh sờ xem, béo ra hay là gầy đi rồi.”
Cao Liêm Minh nhất định không phải tên tử tế, gã cũng giơ tay ra theo, bóp bóp bên trống của số 23, bóp làm cho cô gái cười lên một tiếng, giơ tay đánh lên vai Cao Liêm Minh rồi nói: “Anh đúng là lưu manh, đeo kính giống như một học sĩ vậy, mà thật ra lại là cầm thú.”
Trương Dương cười ha ha. Số 23 kéo tay của hắn rồi nói: “Chúng ta lên mát xa đi, bạn của anh dê già quá, em sợ anh ấy ăn em mất.”
Trương Dương không ngờ đứng dậy theo cô ta đi thật.
Cao Liêm Minh nói: “Tôi cũng đi chứ?”
Số 23 lại mắng: “Anh là đồ lưu manh!”
Cao Liêm Minh nhìn mông cô gái lúc la lúc lắc, cảm thấy một bộ phận nào đó trên cơ thể muốn động đậy, nhưng Cao Liêm Minh cũng hiểu rằng, ở chỗ thế này cần phải giữ đầu óc cho tỉnh táo, cha của gã là thính trưởng công an, gã không thể nào tự do tự tại như Trương Dương được, động tay động chân thì còn được, nhưng những việc thực chất thì không thể làm, nghĩ đến đây, hắn dường như muốn cảm thán, Trương Dương cũng thật là xấu xa, chẳng lẽ hắn không sợ bẩn sao?
Trương Dương cùng cô gái số 23 vào trong phòng, cô gái đó bắt đầu cởi áo: “Anh là khách quen rồi, vẫn thế nhé!”
Trương Dương ngồi trên giường: “Cô đừng cởi vội làm gì, tôi tìm cô không phải để làm chuyện này.”
Cô gái số 23 vừa nghe đã ngớ người: “Anh không làm việc này thì anh đến đây làm gì?”
“Tôi tìm Lý Thành, cô biết tung tích của anh ta không?”
Số 23 nghe thấy cái tên Lý Thành sắc mặt liền sầm lại, cô ta khoác áo lên rồi nói: “Anh đi đi, tôi không làm ăn gì với anh!”
Trương Dương nói: “Tôi có việc quan trọng cần gặp anh ta.”
“Tôi không có quen Lý Thành nào hết, anh thích tìm ai thì tìm.” Cô ta quay người muốn đi, nhưng lại bị Trương Dương nắm lấy tay, cô uy hiếp Trương Dương: “Anh bỏ tay ra, anh cũng không xem đây là chỗ nào à, anh mà không bỏ tay ra thì tôi cho anh lết ra ngoài đấy.”
Trương Dương nói: “Cô cứ ra giá đi!” Với hắn, loại gái phong trần này cần tiền. Nhưng không ngờ cô gái đó lại hét lên: “Người đâu, cứu với!”
Trương Dương cũng không ngờ cô ta thét lên thật, muốn giơ tay bịt miệng cô ta lại nhưng đã không kịp nữa, ở bên ngoài xông vào hai tên đàn ông cao lớn, số 23 chạy ra như gặp phải người thân: “Người này thật là biến thái!”
Trương đại quan đã hiểu được cái gì gọi là sự xảo quyệt của gái phong trần, hắn tiến lên trước một bước.
“Này! Anh đứng lại cho tôi!” Một tên đàn ông chỉ vào Trương Dương, Trương đại quan ra tay như điện giật, nắm lấy ngón tay của hắn, rồi quay theo chiều kim đồng hồ, tên đàn ông đó đau đến độ kêu lên một tiếng rồi quỳ rạp xuống đất, người còn lại muốn tấn công vào mặt Trương Dương, mặc dù gã ra tay trước, nhưng trong quá trình ra tay, hai ngón tay của Trương Dương đã chọc vào mắt gã, Trương đại quan vẫn còn nể tay, nếu không thì nhất định có thể móc mắt tên này ra được, nhưng mặc dù vậy, tên đó vẫn đau đớn kêu không ngớt.
Dù là Tần Thanh hay Trương Dương hay là Dương Tuyển Bình đều cảm thấy cực kỳ hứng thú với câu cuối cùng của Tuệ Không pháp sư, ý của Tuệ Không pháp sư là tiền không thành vấn đề.
Tần Thanh nói: “Xây dựng lại chùa cần một khoản tiền không nhỏ.”
Tuệ Không pháp sư nói: “Không giấu gì bí thư Tần, tôi đã trù bị chuyện này từ ba năm trước, lúc đó nguyện vọng của tôi là về nước để xây dựng một ngôi chùa, nhưng hôm qua nhìn thấy di chỉ của Thu Hà Tự, tôi đã ngay lập tức đưa ra quyết định, dùng khoản tiền này vào việc xây dựng lại Thu Hà Tự, tôi có thể chuẩn bị khoản tiền 1000000000 Đài Tệ, xây dựng lại một ngôi chùa có lẽ đã đủ rồi.”
Tần Thanh và Dương Tuyển Bình quay ra nhìn nhau, vị Tuệ Không pháp sư này đúng là một người hòa thượng phúc đức, 1000000000 Đài Tệ, đây không phải là một con số nhỏ.”
Tuệ Không pháp sư nói: “Việc này mong bí thư Tần để ý cho!”
Tần Thanh nói: “Đại sư yên tâm, chút nữa tôi sẽ đến thành phố trưng cầu ý kiến của các vị lãnh đạo.”
Bí thư thị ủy Đông Giang Lương Thiên Chính nghe Tần Thanh nói xong ý kiến xây dựng lại Thu Hà Tự, ngay lập tức liền đồng ý: “Đây là một việc tốt, chắc chắn là một việc tốt, vừa phát triển ngành du lịch, lại có thể đẩy mạnh văn hóa phật giáo, còn có thể tăng cường việc giao lưu giữa hai bờ, việc này thành phố chúng ta nhất định sẽ dốc toàn lực để ủng hộ, điều quan trọng nhất là, người ta đến để xây dựng lại chùa, không dùng một đồng nào của chúng ta, việc tốt như vậy, chúng ta không có lý do gì để từ chối.”
Tần Thanh không ngờ Lương Thiên Chính lại ủng hộ chuyện này đến vậy, cô nói nhỏ: “Trong nội bộ chỉ huy của chúng tôi vẫn còn có hai ý kiến trái chiếu, họ lo rằng việc phát triển văn hóa phật giáo sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt.”
Lương Thiên Chính nói: “Có gì mà ảnh hưởng không tốt chứ? Chính sách tôn giáo của Đảng chúng ta từ trước đến giờ đều rất rõ ràng, ủng hộ, ủng hộ hết sức, có điều cần phải tìm hiểu một cách cẩn thận về ông Tuệ Không pháp sư này, nhất định không được là một phần tử phá phản đảng, nhất định không được tuyên truyền mâu thuẫn.”
Tần Thanh cười nói: “Bí thư Lương yên tâm, vị Tuệ Không pháp sư này là một nhân sĩ yêu nước.”
Lương Thiên Chính nói: “Vậy thì không vấn đề gì rồi.”
Tần Thanh nói: “Trong quy hoạch khu đô thị mới của chúng ta, hồ Thu Hà, núi Thanh Mộc là những danh lam thắng cánh của khu đô thị mới, giờ đây lại có thêm kế hoạch xây dựng lại Thu Hà Tự, ngành du lịch của chúng ta nhất định sẽ ngày càng phát triển.”
Lương Thiên Chính nói: “Trong việc xây dựng khu đô thị mới, phát triển du lịch là một mảng khá quan trọng, chúng ta cần xây dựng một thành phố sơn thủy văn nhân, thứ có sức hấp dẫn nhất với người dân không chỉ có phát triển kinh tế, còn có phong cảnh nữa, phát triển được ngành du lịch, có tác dụng thúc đẩy rất tốt với việc tập trung người. Với những nhân sĩ yêu nước như Tuệ Không pháp sư, chúng ta nhất định phải ủng hộ ở mức độ cao, trong quá trình thực thi cụ thể việc xây dựng Thu Hà Tự, nhất định phải làm tốt công tác quy hoạch, để Thu Hà Tự sau khi được xây dựng lại có thể hòa vào bố cục chung của cả khu đô thị mới, cần phải làm cho nó hòa nhập thống nhất.”
Tần Thanh cười nói: “Bí thư Lương yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ quy hoạch tốt chuyện này.”
Trương Dương vừa bước vào trung tâm của nhà tắm Bành Hồ Loan đã cảm giác đây không phải là một nơi tốt lành gì, Cao Liêm Minh đến cùng với hắn, hai người đều không ngâm mình, mà chỉ tắm qua, Cao Liêm Minh thấp giọng nói với Trương Dương: “Tôi còn không biết anh có loại sở thích thế này đó! Không sạch sẽ gì mà, chủ nhiệm Trương, không phải tôi nói anh, chỉ sướng được lúc ấy thôi, nhỡ đây nhiễm bệnh thì phiền lắm.”
Trương Dương trừng mắt với hắn: “Mẹ kiếp, anh nói gì thế hả?”
Cao Liêm Minh nói: “Anh đến đây chẳng lẽ chỉ để tắm thôi à?”
Trương Dương nói: “Ít lời thôi, anh cứ đi theo tôi là được rồi, còn nữa, đừng gọi tôi là chủ nhiệm Trương, đây chẳng phải anh cố ý chém tôi sao?” Trương đại quan đến đây với mục đích là tìm Lý Thành, Đại Bôn đã nói với hắn, cô gái phục vụ số 23 ở đây chính là đối tượng của Lý Thành, căn cứ vào đầu mối của cô ta có thể sẽ tìm được Lý Thành, còn về Cao Liêm Minh, Trương Dương gọi gã đến đây một là để phòng bất trắc, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, thì có Cao Liêm Minh cũng không gây phiền phức, cha của gã là thính trưởng công an, ai mà dám gây sự với gã chứ? Có gã ở bên cạnh đồng nghĩa với việc đã mua được bảo hiểm, Cao Liêm Minh nếu như biết dụng tâm nham hiểm của tên này, nhất định sẽ tức hộc máu.
Hai người thay đồ lót dùng một lần rồi mặc quần áo mát xa Sauna, dưới sự dẫn dắt của người phục vụ, họ đến phòng nghỉ trên tầng hai, Trương Dương gọi hai bình lục trà, Cao Liêm Minh thấp giọng nói: “Anh định ở đây…thật à?”
Trương Dương không nói gì, lúc này một cô gái cơ thể yểu điệu bước đến, còn chưa đến gần, một mùi nước hoa nồng nặc đã xộc vào trong mũi, Cao Liêm Minh hắt xì hơi liền mấy cái. Mấy cái hắt xì hơi đó đã làm cho cô gái không dám đến gần nữa, cô ta đến bên cạnh Trương Dương, quay quay mông ngồi lên trên chiếc ghế sô pha, rồi nói yểu điệu: “Anh, anh mát xa nhé?”
Trương Dương lười nhác nói: “Gọi số 23 đến đây! Cô không hợp sở thích của tôi!”
“Xì!” Cô gái đó lườm Trương Dương bất mãn, rồi quay đầu đi ra ngoài, Cao Liêm Minh nói: ‘Sao cô ấy không tìm tôi nhỉ?”
Trương Dương nói: “Vì trông anh xấu trai quá!”
“Ghen tức, anh đúng là ghen ăn tức ở!”
Môt lúc sau số 23 đã đến. Cao Liêm Minh quay ra nhìn, cô gái đó trông khá xinh xắn, số 23 đến bên cạnh Trương Dương, mỉm cười nói: “Anh, anh lại đến rồi!”
Cao Liêm Minh thầm nói, Trương Dương ơi là Trương Dương, anh thật là dê cụ, xem ra không chỉ đến đây một lần, một cán bộ nhà nước, là con rể tương lai của tỉnh trưởng, sao lại dâm đãng như vậy chứ? Anh không khống chế được nửa người dưới thì thôi, nhưng đến chỗ này, thật là mất giá quá. Gã nào có biết, Trương Dương cũng là lần đầu tiên đến đây, những cô gái mát xa này gặp rất nhiều người, nhưng những người khách họ thật sự nhớ mặt lại chẳng có mấy ai, họ làm như vậy chỉ là để cố tỏ ra thân thiết, cô ta chẳng nhớ rằng đã gặp Trương Dương hay chưa.
Trương Dương cố ý nói: “Sao anh thấy em thay đổi rồi?”
Số 23 kiều diễm nói: “Thay đổi ở đâu?”
Trương Dương nói: “Không thể nói được.” Số 23 nắm lấy tay Trương Dương, không hề ngại ngần đặt tay hắn lên trên bộ ngực tròn căng của mình: “Vậy thì anh sờ xem, béo ra hay là gầy đi rồi.”
Cao Liêm Minh nhất định không phải tên tử tế, gã cũng giơ tay ra theo, bóp bóp bên trống của số 23, bóp làm cho cô gái cười lên một tiếng, giơ tay đánh lên vai Cao Liêm Minh rồi nói: “Anh đúng là lưu manh, đeo kính giống như một học sĩ vậy, mà thật ra lại là cầm thú.”
Trương Dương cười ha ha. Số 23 kéo tay của hắn rồi nói: “Chúng ta lên mát xa đi, bạn của anh dê già quá, em sợ anh ấy ăn em mất.”
Trương Dương không ngờ đứng dậy theo cô ta đi thật.
Cao Liêm Minh nói: “Tôi cũng đi chứ?”
Số 23 lại mắng: “Anh là đồ lưu manh!”
Cao Liêm Minh nhìn mông cô gái lúc la lúc lắc, cảm thấy một bộ phận nào đó trên cơ thể muốn động đậy, nhưng Cao Liêm Minh cũng hiểu rằng, ở chỗ thế này cần phải giữ đầu óc cho tỉnh táo, cha của gã là thính trưởng công an, gã không thể nào tự do tự tại như Trương Dương được, động tay động chân thì còn được, nhưng những việc thực chất thì không thể làm, nghĩ đến đây, hắn dường như muốn cảm thán, Trương Dương cũng thật là xấu xa, chẳng lẽ hắn không sợ bẩn sao?
Trương Dương cùng cô gái số 23 vào trong phòng, cô gái đó bắt đầu cởi áo: “Anh là khách quen rồi, vẫn thế nhé!”
Trương Dương ngồi trên giường: “Cô đừng cởi vội làm gì, tôi tìm cô không phải để làm chuyện này.”
Cô gái số 23 vừa nghe đã ngớ người: “Anh không làm việc này thì anh đến đây làm gì?”
“Tôi tìm Lý Thành, cô biết tung tích của anh ta không?”
Số 23 nghe thấy cái tên Lý Thành sắc mặt liền sầm lại, cô ta khoác áo lên rồi nói: “Anh đi đi, tôi không làm ăn gì với anh!”
Trương Dương nói: “Tôi có việc quan trọng cần gặp anh ta.”
“Tôi không có quen Lý Thành nào hết, anh thích tìm ai thì tìm.” Cô ta quay người muốn đi, nhưng lại bị Trương Dương nắm lấy tay, cô uy hiếp Trương Dương: “Anh bỏ tay ra, anh cũng không xem đây là chỗ nào à, anh mà không bỏ tay ra thì tôi cho anh lết ra ngoài đấy.”
Trương Dương nói: “Cô cứ ra giá đi!” Với hắn, loại gái phong trần này cần tiền. Nhưng không ngờ cô gái đó lại hét lên: “Người đâu, cứu với!”
Trương Dương cũng không ngờ cô ta thét lên thật, muốn giơ tay bịt miệng cô ta lại nhưng đã không kịp nữa, ở bên ngoài xông vào hai tên đàn ông cao lớn, số 23 chạy ra như gặp phải người thân: “Người này thật là biến thái!”
Trương đại quan đã hiểu được cái gì gọi là sự xảo quyệt của gái phong trần, hắn tiến lên trước một bước.
“Này! Anh đứng lại cho tôi!” Một tên đàn ông chỉ vào Trương Dương, Trương đại quan ra tay như điện giật, nắm lấy ngón tay của hắn, rồi quay theo chiều kim đồng hồ, tên đàn ông đó đau đến độ kêu lên một tiếng rồi quỳ rạp xuống đất, người còn lại muốn tấn công vào mặt Trương Dương, mặc dù gã ra tay trước, nhưng trong quá trình ra tay, hai ngón tay của Trương Dương đã chọc vào mắt gã, Trương đại quan vẫn còn nể tay, nếu không thì nhất định có thể móc mắt tên này ra được, nhưng mặc dù vậy, tên đó vẫn đau đớn kêu không ngớt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.