Y Đạo Quan Đồ

Chương 999: Xin lỗi(3)

Thạch Chương Ngư

31/10/2016

Hà Hâm Nhan đương nhiên cũng bị hút qua bên đó, bờ môi cô lộ ra một nụ cười đắc ý, không cần hỏi cũng biết có người đến giúp cô rồi, sự xuất hiện của Trương Dương chưa bao giờ để cô cảm thấy thất vọng.

Chiếc xe Satana đâm liên tiếp hai lần, mui xe đằng trước cũng bật lên, Trương Dương mở dây an toàn, đẩy cửa xe bước xuống, trừng mắt, hét lớn: “Mẹ kiếp, đây là xe của thằng nào? Sao lại đỗ chình ình giữa đường thế này? Cảnh sát giao thông cũng mặc kệ à?”

Mấy người chủ xe Benz xông lên, cảnh sát giao thông cũng ngớ ra, đã từng thấy nhiều người vô lý, nhưng chưa thấy ai vô lý thế này, đâm vào xe người ta thì thôi, mà mở miệng ra còn mắng cả cảnh sát, mẹ kiếp, thế này có phải tự đâm đầu vào chỗ chết không chứ!

Thật ra người cảnh sát giao thông đến xử lý việc này quen với chủ chiếc xe Benz, họ sợ xảy ra xung đột ngay tại đây, viên cảnh sát quản chuyện tên là Triệu Anh Tráng vội vàng đến ngăn mấy người chủ xe Benz lại: “Đừng kích động, đừng kích động, để tôi xử lý việc này!”

Việc này đương nhiên rất dễ giải quyết, rất nhiều người đã nhìn thấy, xảy ra việc gì cũng đã rõ ràng cả, Trương Dương đứng ở đó, nheo nheo mắt, bộ dạng đứng ở trên cao nhìn xuống đám người này vậy, hắn không nói gì với Hà Hâm Nhan, Hà Hâm Nhan cũng rất thông minh, biết rằng lúc này không phải là lúc quen với Trương Dương, Triệu Nhị Văn nói: “Trương Dương đến rồi!”

Hà Hâm Nhan nói: “Giả bộ không quen, để cho anh ấy xử lý việc này!” Cô rất tin tưởng vào Trương Dương.

Triệu Anh Tráng đến trước mặt Trương Dương, mặt nghiêm nghị nhìn hắn: “giấy phép lái xe, giấy đăng ký xe!”

Trương Dương cười nói: “Anh là ai?”

Triệu Anh Tráng nói: “Anh không nhận ra à? Cảnh sát giao thông đây!”

“Mặc đồng phục cảnh sát thì sẽ là cảnh sát à? Lấy thẻ cảnh sát của anh ra đây, tôi làm sao biết được anh không phải là giả mạo.”

“Tôi cảnh cáo anh, nếu dám ngang ngược nữa, thì tôi sẽ tố cáo anh làm náo loạn trị an xã hội!”

Trương đại quan cười ranh mãnh: “Dọa tôi à? Tôi hỏi anh, anh là cảnh sát giao thông, nhiệm vụ của anh là giữ trật tự giao thông, tại sao lại để chiếc xe kia chèn ở giữa đường? Không cho tôi giao thông.”

“Rõ ràng là anh cố ý đâm vào chiếc xe Benz kia!” Triệu Anh Tráng tức đỏ cả mặt.

Viên cảnh sát bên cạnh đó để ý kĩ hơn, gã ngửi thấy mùi rượu trên người Trương Dương, tức giận nhìn Trương Dương: “Anh uống rượu rồi đúng không?”



Chủ chiếc xe Benz xông đến chỉ thẳng vào mũi Trương Dương nói: “Mẹ kiếp, dựa vào đâu mà anh đâm vào xe của tôi? Chiếc xe đó bao nhiêu tiền anh có biết không? Hôm nay nếu anh không quỳ xuống nhận sai với tôi, thì tôi không xong với anh đâu!”

Trương Dương cười lạnh lùng nói: “Cái loại có mắt không tròng tôi đã gặp nhiều rồi, có điều loại người chẳng ra gì như anh thì đúng là chẳng đáng để tôi ra tay, thằng cháu này, cho anh một đường đi đấy, lái chiếc xe rách của anh đi ngay, nếu không, từ hôm nay anh hãy nói vĩnh biệt với cuộc sống hạnh phúc đi!”

Chủ chiếc xe Benz cũng không phải là loại người dễ vừa, nhưng lần đầu tiên thấy người như Trương Dương, gã cười lạnh lùng nói: “Muốn ương ngạnh với tôi à, anh có biết tôi là ai không?”

Trương đại quan cười nói: “Mẹ kiếp? Là ai mà tự bản thân mình cũng không biết à? Sao không về nhà mà hỏi mẹ mày ấy?”

Đối phương vừa nghe đã tức giận ,giơ tay muốn đánh Trương Dương, nhưng lại bị Triệu Anh Tráng ngăn lại: “Kỳ Phong, anh đừng ra tay, anh mà ra tay là tính chất sẽ thay đổi đấy.”

Trương Dương nói: “Hóa ra hai người là người quen của nhau à, xã hội bây giờ ấy à, đến đâu mà có người quen là dễ làm việc hơn hẳn.”

Triệu Anh Tráng nói: “Anh tử tế một chút cho tôi, anh đã uống rượu, uống rượu mà còn lái xe, đi thử máu cho tôi!”

Trương Dương nói: “Đúng là bảo vệ bạn của mình, đúng là trắng đen lẫn lộn, thật giả đảo điên, để giúp anh ta lại còn vu khống tôi lái xe sau khi uống rượu nữa…”

Viên cảnh sát đứng bên cạnh nói: “Anh đừng già mồm, cả người toàn là mùi rượu, chúng tôi đều ngửi thấy rồi, giờ đây đến bệnh viện lấy máu ngay, anh đợi bị pháp luật xử lý đi.”

Hà Hâm Nhan ở đằng xa tỏ ra vẻ quan tâm, Trương Dương thích uống rượu lái xe điều này cô biết, lần này thì phiền phức rồi, lái xe sau khi uống rượu chẳng có lý ở đâu được cả.”

Trương Dương nói: “Thử máu thì thử máu, nếu như tôi không uống rượu, thì hai người các anh đang cố ý vu khống cho tôi, các người không xứng làm cảnh sát.”

Triệu Anh Tráng nói: “Lằng nhằng ít lời thôi, đi cùng chúng ta, đi thử máu ngay!”

Trương Dương nói: “Tôi vẫn không tin tưởng các anh lắm, đi thử máu thì được, nhưng tôi lo sợ rằng, các anh giở trò trong lúc thử máu!”



Triệu Anh Tráng tức giận nói: “Anh tưởng rằng tôi không biết anh nghĩ gì à? Uống rượu, sợ rồi đúng không? Muốn kéo dài thời gian để giảm thấp nồng độ rượu trong máu à, tôi nói cho anh biết, hôm nay anh không trốn được đâu.”

Trương Dương cười nói: “Được, tôi đi cùng anh, giờ đi lấy máu, nếu như tôi không sao…”

Kỳ Phong chủ chiếc xe Benz đó nói: “Đã thế này rồi mà anh còn muốn không sao à? Anh chết chắc rồi!”

Trương Dương cười nói: “Cháu trai ơi, hôm nay mày nói càng khó nghe thì chết càng nhanh!”

Chủ xe của chiếc Benz, Kỳ Phong cũng không phải là nhân vật bình thường, gã có mấy cửa hàng rượu ở Đông Giang, là một trong những nhân vật nổi bật của ngành ẩm thực Đông Giang, anh của gã là Kỳ Sơn danh tiếng rất lớn, làm nhiều công việc ở Đông Giang đã nhiều năm, liên quan đến cả nhiều việc kinh doanh phi pháp, có điều, Kỳ Sơn làm rất tốt, chưa bị cảnh sát bắt lần nào, gã rất chú trọng đến hình tượng bản thân, bình thường rất khiêm nhường, lại hay làm công việc từ thiện, mấy năm gần đây đã dần dần tẩy trắng việc làm ăn của gã, có bốn công ty nước biển dưới tên gã, lũng đoạn phần lớn thị trường nước của Đông Giang, nghe nói, giờ gã vẫn làm mấy việc thuộc ngành cờ bạc và buôn lậu thuốc lá. Hai anh em nhà này thành công được, một mặt có liên quan đến đầu óc kinh doanh của họ, còn một nguyên nhân quan trọng nữa, họ có bối cảnh xã hội nhất định, chú của họ chính là thị trưởng thành phố Đông Giang, Phương Tri Đạt.

Mặc dù Kỳ Phong và Kỳ Sơn là hai anh em, nhưng tính cách của họ không hề giống nhau, Kỳ Sơn rất khiêm nhường, còn Kỳ Phong thì lại quá hống hách, thích kết giao với những thành phần vô công rồi nghề trong xã hội, mấy năm gần đây kiếm được không ít tiền trong ngành ẩm thực, có tiền đương nhiên thích tụ tập, hôm nay Kỳ Phong và mấy người bạn nữa ra ngoài chơi, thấy Triệu Nhị Văn và Hà Hâm Nhan trong chiếc xe Audi, họ thấy hai cô gái trong xinh xắn, vì vậy đã muốn kết thân với họ, với đám người của Kỳ Phong, kết giao với phái nữ chẳng có cách gì quá đặc biệt, chủ yếu là thể hiện mình giàu có thôi, Kỳ Phong cho rằng không có việc gì không dùng tiền giải quyết được, việc đâm xe này là do gã cố ý gây nên. Triệu Anh Tráng đến xử lý sự việc là bạn lâu năm của Kỳ Phong, ý chính của Kỳ Phong là để Triệu Anh Tráng giúp dọa hai cô gái này một chút, sau đó đề xuất việc giải quyết tư, đi qua đi lại mấy lần là quen rồi, gã vốn chẳng để ý đến chút tiền này, mục đích thật sự là muốn nhằm vào sắc đẹp của người ta kìa, ai ngờ Hà Hâm Nhan lại là một cô gái tính tình nóng nảy đến như vậy.

Điều làm cho Kỳ Phong càng không ngờ được là, đột nhiên gặp phải một tên kỳ đà, tên lái chiếc xe Satana cũ rích này dám dâm đổ chiếc Benz của gã.

Nếu như không có cảnh sát ở đây, Kỳ Phong nhất định sẽ cùng đám bạn của gã dần cho Trương Dương một trận, sự tự tin của Kỳ Phong đến từ tài sản kếch sù của gã, cũng đến từ hậu đài vững chắc của gã, trong xã hội bây giờ, có quyền lại có tiền, đương nhiên nói chuyện phải rắn rỏi rồi, làm việc cũng vậy.

Kỳ Phong chẳng hề để ý đến tiểu tử lái chiếc Satana cũ này, mặc dù Hà Hâm Nhan và Triệu Nhị Văn đều là những mỹ nữ hiếm thấy, nhưng họ cũng chỉ đi một chiếc xe Alto mà thôi, mặc dù trình độ văn hóa của Kỳ Phong bình thường, nhưng lại đầy trải nghiệm xã hội, nhìn từ chiếc xe của họ có thể phân tích ra bối cảnh xã hội của họ, gã và mấy người này không cùng một đẳng cấp với nhau.

Trương Dương đồng ý đi lấy máu, đến lúc này rồi, Hà Hâm Nhan không còn có thể cố ý giả bộ nữa, cô bước đến, quả nhiên ngửi thấy có mùi rượu trên người Trương Dương, nói nhỏ với Trương Dương: “Anh uống rượu rồi à?”

Trương đại quan cười nói: “Không nhiều, mới một cân Ngũ Lương Dịch.”

Sắc mặt của Hà Hâm Nhan thay đổi, một cân Ngũ Lương Dịch nhất định đã có thể bị kết tội lái xe sau khi uống rượu, nếu sớm biết hắn uống như vậy, thì hôm nay không nên gọi đến rồi. Cô nói nhỏ: “Hay là tự giải quyết đi, đỡ phiền phức.” Với tính cách của Hà Hâm Nhan, cô sẽ không đồng ý cúi đầu dễ dàng như vậy, nhưng nghĩ đến việc, việc này sẽ dẫn đến phiền phức cho Trương Dương, cô lại hơi hối hận, thà rằng để của đi thay người, chứ cô cũng không muốn để Trương Dương gặp phải phiền phức.”

Trương Dương nói: “Tự giải quyết à? Phải để cho họ cúi đầu cầu xin anh mới được!”

Với tính cách của Trương Dương trước kia, đã giơ tay đấm người rồi, nhưng rất nhiều lúc, đánh người không phải là một cách hay, lần đầu tiên đến đây, mà lại đánh người trước mặt tất cả mọi người, nhất định sẽ bị người ta nói, Trương đại quan quyết định khiêm nhường hơn một chút, có điều tên này không nghĩ đến nghi thức xuất hiện của mình, nếu so với việc đánh người ,thì việc lái xe đâm đổ chiếc xe Benz kia cũng chẳng thể coi là khiêm nhường gì.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Y Đạo Quan Đồ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook