Quyển 3 - Chương 18: Kết cục của Đinh Thục Nghi
Mộ Anh Lạc
13/12/2013
Những thứ này tất nhiên Hàn gia cũng có, chỉ là đem những thứ này xếp thành từng đống cùng một chỗ xem ra cũng làm cho người khác nhìn vào có chút dao động. Ánh mắt Hàn Thành Hạo cũng không dừng lâu ở trên kim tệ (tiền vàng) và yêu tinh lâu, đối với hắn, những thứ này không được coi là quan trọng.
Ánh mắt hắn lại rơi vào trên cái kệ trên cao có ba quyển vũ kỹ và một thanh thần binh! Có lẽ ba quyển vũ kỹ này chính là vũ kỹ mạnh nhất của Quân gia! Căn nguyên của một đại gia tộc chắc chắn là thể hiện trên vũ kỹ của bọn hắn.
Vũ kỹ của Quân gia nhiều biết bao, nhưng lại chỉ cất giữ cẩn thận ba quyển này, không cần phải nói cũng biết tầm quan trọng của ba quyển vũ kỹ này. Tuy thanh thần binh kia vẫn đặt trong vỏ kiếm, nhưng Hàn Thành Hạo lại biết rõ chuôi kiếm này không tầm thường.
Lúc trước khi Hàn gia bọn họ chưa xảy ra xung đột cùng với Quân gia thì đã nghe nói Quân gia đạt được một thanh thần binh, chỉ là bọn hắn chưa kịp lấy ra thì đã bị Hàn gia bọn họ tiêu diệt. Nhiều năm như vậy trôi qua, Hàn gia bọn họ cũng đang suy đoán xem rốt cuộc thanh thần binh kia nằm ở chỗ nào, đa số mọi người đều cho rằng nó nằm bên trong mật thất này.
Hôm nay cuối cùng cũng tìm được! Phải biết rằng toàn bộ đại lục Thiên Huyền, số lượng thần binh cũng không vượt quá con số hai. Có địa vị như Hàn gia bọn hắn cũng không đạt được một thanh thần binh, cũng bởi vì vậy bọn hắn mới quan tâm đến thần binh của Quân gia như thế.
Sức mạnh của thần binh là không thể coi thường! Nếu lúc đối chiến với nhau mà có được thần binh thì uy lực có thể nâng cao lên rất nhiều, đây cũng có nghĩa là thực lực của Hàn gia bọn hắn lại một lần nữa được nâng cao.
Chẳng qua Hàn Thành Hạo vẫn không có bước đến phía trước đầu tiên, bởi vì trước khi đến đó bọn hắn vẫn còn một vấn đề cần giải quyết.
Đinh Thục Nghi nhìn thấy những đống yêu tinh cùng kim tệ xếp thành từng núi nhỏ thì trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc tán thưởng, thật không nghĩ tới trong mật thất này lại có nhiều bảo bối đến như vậy, nàng không khỏi nhìn về Hàn Như Liệt phía trước mà nói: “Liệt ca ca, thật không nghĩ tới cái mật thất ở Tây Vân Sơn, có nhiều bảo bối như thế này mà ta lại có thể mở ra được, ha ha.”
Nghe vậy, ánh mắt Hàn Như Liệt cũng chuyển hướng nhìn về phía Đinh Thục Nghi, lúc này, hắn cũng không biết nên nói cái gì mới phải. Đinh Thục Nghi như vậy mà cái gì cũng không phát hiện ra, không biết nên nói là nàng quá tin tưởng bọn họ hay là phải nói là nàng quá chậm hiểu rồi.
Hàn Thành Hạo cười nói: “Ha ha, Thục Nghi, ngươi làm rất tốt!”
Nghe thấy Hàn Thành Hạo khen ngợi mình, trên mặt Đinh Thục Nghi cũng nở ra một nụ cười: “Gia chủ, thân là một phần tử của Hàn gia, đây là điều ta nên làm mà.”
Lời Đinh Thục Nghi nói lọt vào tai Hàn Thành Hạo nghe sao mà chói tai đến thế, vui vẻ trên mặt hắn chuyển thành cười lạnh: “Một phần tử của Hàn gia? Chỉ bằng ngươi cũng xứng đáng làm một phần tử của Hàn gia sao?” Trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh Hàn Thành Tĩnh ngã trong vũng máu, trong mắt hắn lập tức tràn đầy hàn ý dày đặc.
Đinh Thục Nghi khẽ giật mình, tất nhiên là không kịp thích nghi với việc Hàn Thành Hạo trở mặt, nghi hoặc hỏi: “Gia chủ, ngươi nói cái gì?”
“Ngươi căn bản không xứng trở thành một phần tử của Hàn gia ta, đến hôm nay giá trị lợi dụng của ngươi cũng đã hết, ngươi cũng không cần phải sống trên thế giới này nữa.” Hàn Thành Hạo nhẫn tâm nói.
Trên mặt Đinh Thục Nghi nguyên bản tươi cười đột nhiên thay đổi hẳn, nàng không thể tin được mà hỏi lại một lần nữa: “Lời này của ngươi là có ý gì?” Nàng không khỏi quay đầu lại nhìn Hàn Như Liệt thì cũng lại phát hiện ra trong mắt Hàn Như Liệt cũng tràn ngập hàn ý, chuyện này… rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
“Ngươi có biết vì sao ngươi mở được gian mật thất này ra không? Bởi vì ngươi chính là nghiệt chủng của Quân Chính Hạo cùng Đinh Bội Văn!” Hàn Thành Hạo chậm rãi đem chuyện lúc trước ra kể lại một lượt, không biết đến tột cùng là hắn nói cho chính bản thân mình nghe hay là nói cho Đinh Thục Nghi nghe.
Hôm nay, tất cả ân oán của bọn hắn cùng với Quân gia xem như là đã kết thúc hoàn toàn rồi! Chỉ là thiệt thòi của Hàn Thành Tĩnh thì cho dù như thế nào đi nữa cũng không thể bù đắp lại được nữa rồi…
Hàn Thành Hạo chưa nói câu nào, sắc mặt Đinh Thục Nghi đã dần dần tái nhợt, đợt sau khi hắn đem tất cả mọi việc nói xong, sắc mặt Đinh Thục Nghi đã trở nên trắng bệch.
“Người đem ta nuôi lớn từ nhỏ hóa ra lại là kẻ thù của ta! Người mà ta một lòng muốn gả lại chính là con trai của kẻ thù của ta! Ha ha, thật là châm chọc biết bao. Hàn Như Liệt, có phải ngươi đã sớm biết trước rồi hay không! Ban đầu ngươi cố ý dẫn ta đến đây để giúp các ngươi mở ra mật thất của Quân gia ta, các ngươi suy đoán thật tốt!”
Nghe thấy câu hỏi của Đinh Thục Nghi, Hàn Như Liệt thế nhưng lại nói ra một câu làm cho nàng càng cảm thấy trái tim nàng đã nguội lạnh: “Ngươi cho rằng nếu như không phải ngươi có ích cho gia tộc của ta, ta sẽ để ngươi sống đến ngày hôm nay sao? Cho dù là bất kỳ kẻ nào đi nữa, chỉ cần dám tổn thương Chỉ Ly thì nhất định sẽ phải trả bằng máu một cái giá thật lớn!”
“Ha ha…” Sắc mặt Đinh Thục Nghi trắng bệch, nàng điên cuồng mà cười, nhưng nước mắt lại không thể kìm nén được mà chảy ra từ trong khóe mắt nàng, khuôn mặt kiều diễm lúc này đã nhem nhuốc đến không chịu được, nhưng lại không thể có từ ngữ nào có thể biểu đạt cảm xúc hiện tại của nàng.
Nàng như vậy mà đã làm quỷ hồ đồ đến hai mươi năm, từ đầu tới cuối đều là quân cờ cho Hàn gia lợi dụng! Uổng cho Đinh Thục Nghi nàng vẫn tự coi là mình siêu phàm, cho là mình đủ xuất sắc, lại không nghĩ tới mình vẫn luôn là đồ đần từ đầu đến cuối! Bị người ta lợi dụng nhưng lại không biết, nàng sống nhiều năm như vậy thật sự là vô dụng rồi!
Không biết dưới suối vàng, cha mẹ nhìn thấy nàng như vậy thì họ sẽ nghĩ như thế nào, nàng làm gì còn thể diện nào để đối mặt với bọn họ?
Đinh Thục Nghi tính toán, muốn chạy từ bên trong mật thất ra bên ngoài, lại phát hiện đại môn của mật thất đã đóng lại từ lâu. Đúng vậy, đây là sự việc mà bọn hắn đã dự tính trước, đem nàng dẫn vào bên trong mật thất, làm sao lại có thể cho nàng chạy đi đâu đây? Nghĩ vậy, khuôn mặt Đinh Thục Nghi đã xám như tro, nhưng trong lòng thì lại tràn ngập không cam lòng.
“Đã cho ngươi biết rõ tất cả rồi, cho dù chết cũng có thể biết được vì sao mình chết.” Hàn Thành Hạo chậm rãi nói, tiếp theo, Thiên Lực mạnh mẽ bộc phát ra từ người hắn, một chưởng hướng về phía Đinh Thục Nghi đánh tới.
Một đòn của Hàn Thành Hạo đánh đến Đinh Thục Nghi căn bản không có khả năng tránh thoát, thậm chí ngay lúc lực đạo cường hãn kia đã ở trước mặt thì ngay cả ý nghĩ muốn phản kháng nàng cũng không có, khuôn mặt dữ tợn, Đinh Thục Nghi chỉ có thể điên cuồng quát lên: “Hàn Thành Hạo, Hàn Như Liệt, các ngươi chết không yên thân!”
“Chết không yên thân chính là Quân gia các ngươi!”
Hàn Như Liệt chỉ nhìn một màn này, hắn nguyên bản đã chuẩn bị ra tay rồi, chỉ là trong lòng Hàn Thành Hạo còn xúc động hơn nữa, có lẽ hắn muốn đem giết Đinh Thục Nghi để báo thù cho cô cô rồi. Đã như vậy, hắn sẽ không ngăn cản, ở trong mắt hắn, đơn giản là chỉ cần Đinh Thục Nghi biến mất, như vậy Chỉ Ly sẽ không còn bị nguy hiểm.
“Bùm”
Nắm đấm của Hàn Thành Hạo đánh vào đầu của Đinh Thục Nghi, giết đi linh thức của nàng. Vẻ dữ tợn trên mặt Đinh Thục Nghi cũng ngừng lại, chậm rãi ngã xuống.
Sắc mặt bình thản, Hàn Thành Hạo thu tay của mình về, trong lòng hắn có một tia thoải mái. Quân gia, cuối cùng cũng không còn có một ai sống sót. Quân Chính Hạo, đây đều là báo ứng của ngươi!
Hàn Như Liệt khẽ vươn tay, Thiên Lực trong cơ thể hóa thành từng lưỡi dao gió, đem thân thể của Đinh Thục Nghi cắt ra thành từng vết thương, máu tươi nhuộm đỏ cả quần áo của nàng. Ngay sau đó, thân hình hắn khẽ động, lưỡi dao gió kia đã xuất hiện trên người hắn, mặc cho da bị lưỡi dao gió cắt, đau đớn trong mắt người bình thường khó có thể chịu được nhưng đối với Hàn Như Liệt, ngay cả lông mày hắn cũng chưa từng nhăn.
Bọn hắn không thể để cho người ngoài biết được Đinh Thục Nghi là do bọn hắn giết, bởi vì người biết rõ sự việc trong gia tộc không nhiều, cùng hắn bị thương như vậy là do có công kích mạnh mẽ bên trong làm cho nàng chết.
Trong ba người, tu vi của Đinh Thục Nghi là thấp nhất, tiếp theo chính là hắn. Muốn làm cho người khác tin tưởng, hắn cũng phải bị thương mới được, nếu không hắn cùng Hàn Thành Hạo hai người đều bình an vô sự, chỉ có Đinh Thục Nghi bị như vậy, ai mà tin được?
Hàn Thành Hạo nhìn hành động của Hàn Như Liệt, trong mắt đều là vẻ hài lòng. Hành động hôm nay của con trai mình càng ngày càng làm cho hắn phải công nhận, hắn thật không nhìn lầm… Lần này sau khi trở về, ngược lại hắn muốn xem những người trong nhà kia còn có thể có ý kiến gì?
Qua nhiều năm như vậy, những chuyện bọn họ lén lút làm hắn cũng không phải là không thấy, chỉ là cảm thấy những việc này coi như là một loại rèn luyện cho Hàn Như Liệt lấy kinh nghiệm trưởng thành cho nên hắn vẫn chưa từng nhúng tay, bây giờ Liệt đã làm mọi việc rất tốt, nếu những người kia còn có hành động gì thì hắn sẽ không buông tha bọn họ dễ dàng như vậy…
Thần Quyết cung.
Trong đầu Mộ Chỉ Ly cũng lo lắng không biết Hàn Như Liệt giải quyết việc kia như thế nào rồi. Nếu không chính tai nghe được lời Hàn Như Liệt nói, nàng thật sự khó có thể tin được Hàn gia vì một kế hoạch như vậy mà nuôi dưỡng con gái của kẻ thù hơn hai mươi năm trời, có thể giấu diếm mọi chuyện được nhiều năm như vậy, thật sự là chuyện không phải người bình thường có thể làm được.
Nghĩ tới những việc này, nàng đều âm thầm kinh hãi, lại không muốn thừa nhận cũng không được rằng thủ đoạn của Hàn gia cao minh. Có lẽ hôm nay kế hoạch của Liệt cũng bắt đầu thực hiện rồi, cũng không biết cuối cùng Đinh Thục Nghi có đến hay không.
So với cách đề nghị mà Hàn Thành Hạo nghĩ ra, biện pháp mà Hàn Như Liệt đưa ra tất nhiên là tốt hơn. Nếu như Hàn Như Liệt thật sự cưới Đinh Thục Nghi, cho dù nàng muốn thì cũng không cách nào có thể không để ý, mặc dù đây chỉ là giả vờ nhưng thực sự làm cho trong lòng người ta phải suy nghĩ.
Nghĩ vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly lại lộ ra nụ cười ngọt ngào. Cũng may Liệt vẫn luôn vì nàng suy nghĩ mà không làm như vậy. Hôm nay nàng cũng không đến Luyện Đan Thất, bởi vì nàng có chút tâm sự, cho nên để ngày mai đi vẫn là tốt hơn.
Tạ Vãn Phong có nói với nàng là để lúc nàng rảnh rỗi thì thuận tiện đi qua, chậm lại một ngày cũng không sao cả.
Hôm sau.
Từ sáng sớm Mộ Chỉ Ly đã hướng tới Luyện Đan Sơn mà đi tới, thời gian hôm nay của nàng có chút rảnh rỗi. Không ở Điện chủ tu luyện cùng các sư huynh sư tỷ, mà là một mình tu luyện hàn khí, đợi đến lúc Hỗn Độn thiên lực trong cơ thể nàng tiến hóa rồi mới cùng bọn họ tu luyện.
Lúc Mộ Chỉ Ly đi đến Luyện Đan Sơn, người trông coi Sơn cũng không hỏi gì nàng mà để cho nàng đi vào ngay. Có lẽ Tạ Vãn Phong đã dặn dò trước, trước lúc đến đây nàng cũng có nghĩ đến vấn đề này, nhưng lại không nghĩ Tạ Vãn Phong chu đáo như vậy.
Đi vào đại điện, một gã đệ tử liền đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly: “Mộ sư muội, ngươi chờ một chút, ta đi thông truyền (truyền đạt, thông báo)”. Sau khi Mộ Chỉ Ly và Hạng Tử Thanh so tài luyện đan, danh tính của Mộ Chỉ Ly đã truyền ra khắp Luyện Đan Sơn.
Tin tức chấn động như vậy trong khoảng thời gian ngắn đã bị các đệ tử trong Luyện Đan Sơn biết được, sau đó Thất chủ cũng đã dặn dò bọn họ nếu thấy Mộ Chỉ Ly đến thì lập tức thông truyền cho hắn.
Trong thời gian hai ngày này, mọi người bàn tán sôi nổi, xem Mộ Chỉ Ly có phải hay không muốn đến Luyện Đan Thất của bọn họ luyện đan, nếu không thì sao nàng lại xuất hiện tại chỗ này? Điện chủ Phong Hàn chẳng lẽ lại cố ý mang Mộ Chỉ Ly đến so tài cùng Thất chủ hay sao?
Nhưng mà lại nghe người ta nói đến đan dược đưa ra trong trận so tài với Tử Thanh sư tỷ, kể từ đó, bọn hắn ngoại trừ cái khả năng kia đã không nghĩ được đến những khả năng khác nữa.
Mộ Chỉ Ly cười gật đầu, trên dung nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười vui vẻ dịu dàng: “Làm phiền ngươi rồi.”
Đệ tử kia thấy vậy cũng bị ngẩn ngơ mất một lúc, cho đến lúc bị người bên cạnh vỗ vào mới có phản ứng trở lại, xấu hổ rời đi, trong lòng thầm than, mọi người nói quả nhiên không sai, Mộ sư muội này lớn lên thật là xinh đẹp. Tử Thanh sư tỷ nguyên bản đã được mọi người công nhận là tiểu mỹ nhân, giờ đây đem ra so sánh thì Mộ sư muội tất nhiên mạnh hơn một bậc.
Tử Thanh sư tỷ đã có Dật Ngự sư huynh, bọn họ không có cơ hội rồi, thế nhưng Mộ sư muội thì vẫn còn đang độc thân! Nghĩ vậy, trên mặt nam tử cũng hiện lên một nụ cười, cho dù không có hi vọng, bọn họ cũng có thể thử một lần mà?
Mộ Chỉ Ly đứng nguyên tại chỗ để đợi, lại nhận ra không ít đệ tử xung quanh đó đều đang nhìn nàng, kèm theo những tiếng bàn tán. Trong lòng nàng thầm than sau trận so tài đan dược kết thúc, ở Luyện Đan Sơn cũng đã có không ít người biết mình.
“Mộ Chỉ Ly đến rồi! Có phải từ nay về sau nàng sẽ luyện đan ở Luyện Đan Thất của chúng ta không?”
“Cái này ta cũng không rõ, ta chỉ cảm thấy khả năng này là rất lớn, như vậy thì Luyện Đan Thất của chúng ta lại có thêm một mỹ nhân nữa rồi!”
“Trong đầu ngươi suốt ngày chỉ biết nghĩ đến chuyện đó, thuật luyện đan của nàng giỏi như vậy, ngay cả Thất chủ có điều không hiểu cũng muốn thỉnh giáo nàng. Nếu như sau này nàng cùng luyện đan với chúng ta, như vậy không phải là chúng ta có điều gì không hiểu cũng có thể hỏi nàng sao?”
“Đâu có đơn giản như vậy? Nàng lợi hại như vậy làm sao sẽ để ý tới chúng ta?”
“Ta nghĩ chắc gì đã như vậy, ta thấy nhìn qua nàng có vẻ rất dễ ở cùng đó…”
…..
Từng câu bàn tán đều xoay quanh chủ đề Mộ Chỉ Ly sẽ đến hay không Luyện Đan Thất, bọn họ tất nhiên đều hy vọng Mộ Chỉ Ly sẽ đến đây. Cho dù là bởi vì nguyên nhân gì, ít nhất ở đây không có người bài xích nàng.
Rất nhanh, đệ tử thông truyền kia đã trở về, hướng tới Mộ Chỉ Ly nói: “Thất chủ bảo ngươi tiến vào trong điện, có việc muốn cùng ngươi trò chuyện.”
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Làm phiền ngươi dẫn đường rồi.” Lần trước Tạ Vãn Phong đã nói muốn cùng nàng nói chuyện về vấn đề trên phương diện luyện đan, việc này nàng đã sớm đoán được.
Nghe vậy, nam tử kia chỉ cảm thấy sảng khoái dễ chịu trong lòng! Mình còn có thể cùng đi một đường với nàng, trong điện này còn có không biết bao nhiêu người hâm mộ mình đây.
“Mộ sư muội, sau này ngươi sẽ ở Luyện Đan Thất luyện tập thuật luyện đan chứ?” Nam tử lên tiếng hỏi.
“Nếu giống như lời người bên ngoài vô tình nói, thì chắc là như vậy.” Mục đích ban đầu khi đến Luyện Đan Thất này của nàng chính là để luyện đan ở đây, chẳng qua là bị trận so tài đan dược với Hạng Tử Thanh làm trì hoãn. Sư phụ cũng đã nói, hắn không hi vọng nàng sẽ xao nhãng thuật luyện đan, vì thế nguyên nhân hắn mang nàng đến đây cũng đã rất rõ ràng rồi.
Đáy mắt nam tử hiện rõ vẻ vui mừng: “Vậy sau này chúng ta có thể cùng nhau luyện đan rồi. Đến lúc đó có chỗ nào không hiểu, hy vọng Mộ sư muội có thể chỉ giáo cho ta.” Hắn cũng vô cùng bội phục thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly, chỉ tiếc là trận so tài đan dược ngày ấy hắn vì phải thu dọn lại dược điền mà không được xem, sau khi xong việc trở về nghe mọi người bàn tán thì chỉ biết được vài phần.
Mộ Chỉ Ly có thể thắng được Tử Thanh sư tỷ đã có thể đủ để chứng minh được năng lực của nàng, toàn bộ Luyện Đan Thất ngoại trừ Thất chủ, người tiếp theo chính là nàng!
“Sư huynh khách khí, chúng ta cùng nghiên cứu thảo luận.”
Lúc Tạ Vãn Phong nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, hắn tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, cười khà khà, bộ dáng kia ngược lại vô cùng giống Phong Hàn.
“Bái kiến Thất chủ” Mộ Chỉ Ly thi lễ rồi nói.
“Ở chỗ của ta ngươi không cần khách khí như thế, ngươi ngồi đi.” Tạ Vãn Phong xua tay, nói, nhưng đôi mắt hắn lại sáng ngời đến khác thường. Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly hắn lại càng hâm mộ lão gia hỏa Phong Hàn kia, đã sớm thu nhận được đệ tử tốt như vậy.
Lúc trước khi biết tin Mộ Chỉ Ly tới Thần Quyết cung hắn cũng đã có ý nghĩ muốn thu nàng làm đệ tử, chỉ là Mộ Chỉ Ly đã buông tha Dược Tông mà đến Thần Quyết cung thì nàng chắc hẳn coi trọng tu vi nhiều hơn luyện đan, lại thêm mình cũng đã có hai đồ đệ không tồi, cho nên hắn cũng đã buông tha đi.
Chưa từng nghĩ tới Mộ Chỉ Ly này mới thật sự là hắc mã (người không lường được thực lực so với những người cạnh tranh)! Nếu hắn sớm biết được thì lúc trước cho dù như thế nào hắn cũng sẽ không buông tha cho! Bây giờ đã bỏ lỡ rồi, ngày bình thường hắn vẫn luôn hoan hỉ trước mặt Phong Hàn là hắn có hai đệ tử đắc ý, hôm nay lại biến thành Phong Hàn đắc ý đến hả hê trước mặt hắn, hắn lại chỉ có thể cười khổ.
Chỉ là rất nhanh hắn đã thông suốt một điều nữa, Mộ Chỉ Ly này tới Luyện Đan Thất tu luyện, như vậy mình cũng có thể xem là một nửa sư phụ của nàng đúng không? Nha đầu kia cho dù là thiên phú hay tính cách đều là khó mà gặp được, nhân tài như vậy cho dù chỉ làm nửa sư phụ của nàng cũng không tệ.
Tạ Vãn Phong hắn cũng không phải là người hẹp hòi gì, nếu Mộ Chỉ Ly có thể dưới chỉ dẫn của hắn mà tiến bộ rất tốt, thì hắn cũng cảm thấy rất vui vẻ. Hắn tin rằng tương lai, nha đầu kia thành tựu trên phương diện luyện đan tuyệt đối sẽ không thấp hơn so với hắn.
Chỉ cần nghĩ đến đây đã cảm thấy nàng không phải là yêu nghiệt bình thường. Người bình thường giữa tu luyện và luyện đan chỉ có thể đủ phát triển tốt trên một phương diện, bởi vì cả hai phương diện đều cần phải hao tổn rất nhiều tinh lực và phải thực hành rất nhiều, người bình thường chỉ có thể lựa chọn một lĩnh vực để phát triển. Thế nhưng nghe xong lời Phong Hàn nói, dường như là nha đầu kia trên phương diện tu vi trình độ cũng không thấp, nếu không cái lão cáo già Phong Hàn kia cũng sẽ không thu nàng làm đệ tử rồi.
Phát triển cả hai, biểu hiện của cả hai phương diện lại đều rất nổi bật, loại người này chỉ có thể gọi là yêu nghiệt. Chỉ là hắn thích nhất là loại yêu nghiệt này, ha ha.
Hôm nay, Mộ Chỉ Ly cùng Tạ Vãn Phong trò chuyện rất lâu. Nàng không có giữ làm của riêng, đem phương pháp luyện chế đan dược cực phẩm cùng cách làm thế nào để nâng cao tỷ lệ luyện đan thành công nói hết cho hắn. Tạ Vãn Phong quả nhiên không hổ danh là một đại tông sư, chỉ cần Mộ Chỉ Ly vừa nói là hắn đã có thể ngay lập tức phản ứng kịp.
Sau khi nghe hết những lời Mộ Chỉ Ly nói, ngay cả là Tạ Vãn Phong, trên mặt hắn cũng nhịn không được mà lộ ra thần sắc thán phục sợ hãi. Hắn luyện đan nhiều năm như vậy nhưng lại chưa từng nghĩ ra còn có phương pháp như vậy để nâng cao tổng số lượng và phẩm chất của đan dược. Luyện chế phẩm chất đan dược còn dễ nói, cái này là bí mật bất truyền của Dược Tông, nhưng phương pháp nâng cao tổng số lượng lại là tự mình Mộ Chỉ Ly lĩnh ngộ ra được.
Tuổi của Mộ Chỉ Ly chẳng qua mới chỉ là hai mươi tuổi, lại có thể đi đến được bước này, thật sự là không thể tin nổi! Đem so sánh bên trong những người cùng tuổi với nàng, sợ là nàng hoàn toàn xứng đáng là người đứng thứ nhất. Cho dù là trên phương diện luyện đan, Tư Đồ Diêu có thể so sánh cùng nàng, thế nhưng so với điểm nàng có thể tự sáng chế ra phương pháp tăng tổng số lượng đan dược, Tư Đồ Diêu đã thua.
Sau khi nói chuyện với Tạ Vãn Phong một ngày, Mộ Chỉ Ly nhận được không ít lợi ích. Nàng hiểu rõ Tạ Vãn Phong cũng không giữ làm của riêng, một số điểm về luyện chế đan dược lục phẩm cùng một ít trình tự cần phải chú ý hắn đều nói hết cho nàng, cho nàng một sự chuẩn bị rất tốt để bước vào cánh cửa luyện chế đan dược lục phẩm.
Mộ Chỉ Ly nhân cơ hội này cũng đem một số vấn đề nàng chưa hiểu rõ ra hỏi, mà Tạ Vãn Phong cũng giải thích kỹ càng cho nàng, làm cho nàng hiểu ra, trong lòng cũng thêm một phần chắn chắn đối với luyện chế lục phẩm đan dược. Đây cũng là những kinh nghiệm quý báu, có thể làm cho nàng đỡ phải đi đường vòng rất nhiều, nắm giữ được chính xác phương pháp luyện chế, do đó phải không ngừng luyện tập. Đợi sau hôm nay khi trở về, nàng đã có thể đi thử luyện chế đan dược lục phẩm một lần!
Ánh mắt hắn lại rơi vào trên cái kệ trên cao có ba quyển vũ kỹ và một thanh thần binh! Có lẽ ba quyển vũ kỹ này chính là vũ kỹ mạnh nhất của Quân gia! Căn nguyên của một đại gia tộc chắc chắn là thể hiện trên vũ kỹ của bọn hắn.
Vũ kỹ của Quân gia nhiều biết bao, nhưng lại chỉ cất giữ cẩn thận ba quyển này, không cần phải nói cũng biết tầm quan trọng của ba quyển vũ kỹ này. Tuy thanh thần binh kia vẫn đặt trong vỏ kiếm, nhưng Hàn Thành Hạo lại biết rõ chuôi kiếm này không tầm thường.
Lúc trước khi Hàn gia bọn họ chưa xảy ra xung đột cùng với Quân gia thì đã nghe nói Quân gia đạt được một thanh thần binh, chỉ là bọn hắn chưa kịp lấy ra thì đã bị Hàn gia bọn họ tiêu diệt. Nhiều năm như vậy trôi qua, Hàn gia bọn họ cũng đang suy đoán xem rốt cuộc thanh thần binh kia nằm ở chỗ nào, đa số mọi người đều cho rằng nó nằm bên trong mật thất này.
Hôm nay cuối cùng cũng tìm được! Phải biết rằng toàn bộ đại lục Thiên Huyền, số lượng thần binh cũng không vượt quá con số hai. Có địa vị như Hàn gia bọn hắn cũng không đạt được một thanh thần binh, cũng bởi vì vậy bọn hắn mới quan tâm đến thần binh của Quân gia như thế.
Sức mạnh của thần binh là không thể coi thường! Nếu lúc đối chiến với nhau mà có được thần binh thì uy lực có thể nâng cao lên rất nhiều, đây cũng có nghĩa là thực lực của Hàn gia bọn hắn lại một lần nữa được nâng cao.
Chẳng qua Hàn Thành Hạo vẫn không có bước đến phía trước đầu tiên, bởi vì trước khi đến đó bọn hắn vẫn còn một vấn đề cần giải quyết.
Đinh Thục Nghi nhìn thấy những đống yêu tinh cùng kim tệ xếp thành từng núi nhỏ thì trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc tán thưởng, thật không nghĩ tới trong mật thất này lại có nhiều bảo bối đến như vậy, nàng không khỏi nhìn về Hàn Như Liệt phía trước mà nói: “Liệt ca ca, thật không nghĩ tới cái mật thất ở Tây Vân Sơn, có nhiều bảo bối như thế này mà ta lại có thể mở ra được, ha ha.”
Nghe vậy, ánh mắt Hàn Như Liệt cũng chuyển hướng nhìn về phía Đinh Thục Nghi, lúc này, hắn cũng không biết nên nói cái gì mới phải. Đinh Thục Nghi như vậy mà cái gì cũng không phát hiện ra, không biết nên nói là nàng quá tin tưởng bọn họ hay là phải nói là nàng quá chậm hiểu rồi.
Hàn Thành Hạo cười nói: “Ha ha, Thục Nghi, ngươi làm rất tốt!”
Nghe thấy Hàn Thành Hạo khen ngợi mình, trên mặt Đinh Thục Nghi cũng nở ra một nụ cười: “Gia chủ, thân là một phần tử của Hàn gia, đây là điều ta nên làm mà.”
Lời Đinh Thục Nghi nói lọt vào tai Hàn Thành Hạo nghe sao mà chói tai đến thế, vui vẻ trên mặt hắn chuyển thành cười lạnh: “Một phần tử của Hàn gia? Chỉ bằng ngươi cũng xứng đáng làm một phần tử của Hàn gia sao?” Trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh Hàn Thành Tĩnh ngã trong vũng máu, trong mắt hắn lập tức tràn đầy hàn ý dày đặc.
Đinh Thục Nghi khẽ giật mình, tất nhiên là không kịp thích nghi với việc Hàn Thành Hạo trở mặt, nghi hoặc hỏi: “Gia chủ, ngươi nói cái gì?”
“Ngươi căn bản không xứng trở thành một phần tử của Hàn gia ta, đến hôm nay giá trị lợi dụng của ngươi cũng đã hết, ngươi cũng không cần phải sống trên thế giới này nữa.” Hàn Thành Hạo nhẫn tâm nói.
Trên mặt Đinh Thục Nghi nguyên bản tươi cười đột nhiên thay đổi hẳn, nàng không thể tin được mà hỏi lại một lần nữa: “Lời này của ngươi là có ý gì?” Nàng không khỏi quay đầu lại nhìn Hàn Như Liệt thì cũng lại phát hiện ra trong mắt Hàn Như Liệt cũng tràn ngập hàn ý, chuyện này… rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
“Ngươi có biết vì sao ngươi mở được gian mật thất này ra không? Bởi vì ngươi chính là nghiệt chủng của Quân Chính Hạo cùng Đinh Bội Văn!” Hàn Thành Hạo chậm rãi đem chuyện lúc trước ra kể lại một lượt, không biết đến tột cùng là hắn nói cho chính bản thân mình nghe hay là nói cho Đinh Thục Nghi nghe.
Hôm nay, tất cả ân oán của bọn hắn cùng với Quân gia xem như là đã kết thúc hoàn toàn rồi! Chỉ là thiệt thòi của Hàn Thành Tĩnh thì cho dù như thế nào đi nữa cũng không thể bù đắp lại được nữa rồi…
Hàn Thành Hạo chưa nói câu nào, sắc mặt Đinh Thục Nghi đã dần dần tái nhợt, đợt sau khi hắn đem tất cả mọi việc nói xong, sắc mặt Đinh Thục Nghi đã trở nên trắng bệch.
“Người đem ta nuôi lớn từ nhỏ hóa ra lại là kẻ thù của ta! Người mà ta một lòng muốn gả lại chính là con trai của kẻ thù của ta! Ha ha, thật là châm chọc biết bao. Hàn Như Liệt, có phải ngươi đã sớm biết trước rồi hay không! Ban đầu ngươi cố ý dẫn ta đến đây để giúp các ngươi mở ra mật thất của Quân gia ta, các ngươi suy đoán thật tốt!”
Nghe thấy câu hỏi của Đinh Thục Nghi, Hàn Như Liệt thế nhưng lại nói ra một câu làm cho nàng càng cảm thấy trái tim nàng đã nguội lạnh: “Ngươi cho rằng nếu như không phải ngươi có ích cho gia tộc của ta, ta sẽ để ngươi sống đến ngày hôm nay sao? Cho dù là bất kỳ kẻ nào đi nữa, chỉ cần dám tổn thương Chỉ Ly thì nhất định sẽ phải trả bằng máu một cái giá thật lớn!”
“Ha ha…” Sắc mặt Đinh Thục Nghi trắng bệch, nàng điên cuồng mà cười, nhưng nước mắt lại không thể kìm nén được mà chảy ra từ trong khóe mắt nàng, khuôn mặt kiều diễm lúc này đã nhem nhuốc đến không chịu được, nhưng lại không thể có từ ngữ nào có thể biểu đạt cảm xúc hiện tại của nàng.
Nàng như vậy mà đã làm quỷ hồ đồ đến hai mươi năm, từ đầu tới cuối đều là quân cờ cho Hàn gia lợi dụng! Uổng cho Đinh Thục Nghi nàng vẫn tự coi là mình siêu phàm, cho là mình đủ xuất sắc, lại không nghĩ tới mình vẫn luôn là đồ đần từ đầu đến cuối! Bị người ta lợi dụng nhưng lại không biết, nàng sống nhiều năm như vậy thật sự là vô dụng rồi!
Không biết dưới suối vàng, cha mẹ nhìn thấy nàng như vậy thì họ sẽ nghĩ như thế nào, nàng làm gì còn thể diện nào để đối mặt với bọn họ?
Đinh Thục Nghi tính toán, muốn chạy từ bên trong mật thất ra bên ngoài, lại phát hiện đại môn của mật thất đã đóng lại từ lâu. Đúng vậy, đây là sự việc mà bọn hắn đã dự tính trước, đem nàng dẫn vào bên trong mật thất, làm sao lại có thể cho nàng chạy đi đâu đây? Nghĩ vậy, khuôn mặt Đinh Thục Nghi đã xám như tro, nhưng trong lòng thì lại tràn ngập không cam lòng.
“Đã cho ngươi biết rõ tất cả rồi, cho dù chết cũng có thể biết được vì sao mình chết.” Hàn Thành Hạo chậm rãi nói, tiếp theo, Thiên Lực mạnh mẽ bộc phát ra từ người hắn, một chưởng hướng về phía Đinh Thục Nghi đánh tới.
Một đòn của Hàn Thành Hạo đánh đến Đinh Thục Nghi căn bản không có khả năng tránh thoát, thậm chí ngay lúc lực đạo cường hãn kia đã ở trước mặt thì ngay cả ý nghĩ muốn phản kháng nàng cũng không có, khuôn mặt dữ tợn, Đinh Thục Nghi chỉ có thể điên cuồng quát lên: “Hàn Thành Hạo, Hàn Như Liệt, các ngươi chết không yên thân!”
“Chết không yên thân chính là Quân gia các ngươi!”
Hàn Như Liệt chỉ nhìn một màn này, hắn nguyên bản đã chuẩn bị ra tay rồi, chỉ là trong lòng Hàn Thành Hạo còn xúc động hơn nữa, có lẽ hắn muốn đem giết Đinh Thục Nghi để báo thù cho cô cô rồi. Đã như vậy, hắn sẽ không ngăn cản, ở trong mắt hắn, đơn giản là chỉ cần Đinh Thục Nghi biến mất, như vậy Chỉ Ly sẽ không còn bị nguy hiểm.
“Bùm”
Nắm đấm của Hàn Thành Hạo đánh vào đầu của Đinh Thục Nghi, giết đi linh thức của nàng. Vẻ dữ tợn trên mặt Đinh Thục Nghi cũng ngừng lại, chậm rãi ngã xuống.
Sắc mặt bình thản, Hàn Thành Hạo thu tay của mình về, trong lòng hắn có một tia thoải mái. Quân gia, cuối cùng cũng không còn có một ai sống sót. Quân Chính Hạo, đây đều là báo ứng của ngươi!
Hàn Như Liệt khẽ vươn tay, Thiên Lực trong cơ thể hóa thành từng lưỡi dao gió, đem thân thể của Đinh Thục Nghi cắt ra thành từng vết thương, máu tươi nhuộm đỏ cả quần áo của nàng. Ngay sau đó, thân hình hắn khẽ động, lưỡi dao gió kia đã xuất hiện trên người hắn, mặc cho da bị lưỡi dao gió cắt, đau đớn trong mắt người bình thường khó có thể chịu được nhưng đối với Hàn Như Liệt, ngay cả lông mày hắn cũng chưa từng nhăn.
Bọn hắn không thể để cho người ngoài biết được Đinh Thục Nghi là do bọn hắn giết, bởi vì người biết rõ sự việc trong gia tộc không nhiều, cùng hắn bị thương như vậy là do có công kích mạnh mẽ bên trong làm cho nàng chết.
Trong ba người, tu vi của Đinh Thục Nghi là thấp nhất, tiếp theo chính là hắn. Muốn làm cho người khác tin tưởng, hắn cũng phải bị thương mới được, nếu không hắn cùng Hàn Thành Hạo hai người đều bình an vô sự, chỉ có Đinh Thục Nghi bị như vậy, ai mà tin được?
Hàn Thành Hạo nhìn hành động của Hàn Như Liệt, trong mắt đều là vẻ hài lòng. Hành động hôm nay của con trai mình càng ngày càng làm cho hắn phải công nhận, hắn thật không nhìn lầm… Lần này sau khi trở về, ngược lại hắn muốn xem những người trong nhà kia còn có thể có ý kiến gì?
Qua nhiều năm như vậy, những chuyện bọn họ lén lút làm hắn cũng không phải là không thấy, chỉ là cảm thấy những việc này coi như là một loại rèn luyện cho Hàn Như Liệt lấy kinh nghiệm trưởng thành cho nên hắn vẫn chưa từng nhúng tay, bây giờ Liệt đã làm mọi việc rất tốt, nếu những người kia còn có hành động gì thì hắn sẽ không buông tha bọn họ dễ dàng như vậy…
Thần Quyết cung.
Trong đầu Mộ Chỉ Ly cũng lo lắng không biết Hàn Như Liệt giải quyết việc kia như thế nào rồi. Nếu không chính tai nghe được lời Hàn Như Liệt nói, nàng thật sự khó có thể tin được Hàn gia vì một kế hoạch như vậy mà nuôi dưỡng con gái của kẻ thù hơn hai mươi năm trời, có thể giấu diếm mọi chuyện được nhiều năm như vậy, thật sự là chuyện không phải người bình thường có thể làm được.
Nghĩ tới những việc này, nàng đều âm thầm kinh hãi, lại không muốn thừa nhận cũng không được rằng thủ đoạn của Hàn gia cao minh. Có lẽ hôm nay kế hoạch của Liệt cũng bắt đầu thực hiện rồi, cũng không biết cuối cùng Đinh Thục Nghi có đến hay không.
So với cách đề nghị mà Hàn Thành Hạo nghĩ ra, biện pháp mà Hàn Như Liệt đưa ra tất nhiên là tốt hơn. Nếu như Hàn Như Liệt thật sự cưới Đinh Thục Nghi, cho dù nàng muốn thì cũng không cách nào có thể không để ý, mặc dù đây chỉ là giả vờ nhưng thực sự làm cho trong lòng người ta phải suy nghĩ.
Nghĩ vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly lại lộ ra nụ cười ngọt ngào. Cũng may Liệt vẫn luôn vì nàng suy nghĩ mà không làm như vậy. Hôm nay nàng cũng không đến Luyện Đan Thất, bởi vì nàng có chút tâm sự, cho nên để ngày mai đi vẫn là tốt hơn.
Tạ Vãn Phong có nói với nàng là để lúc nàng rảnh rỗi thì thuận tiện đi qua, chậm lại một ngày cũng không sao cả.
Hôm sau.
Từ sáng sớm Mộ Chỉ Ly đã hướng tới Luyện Đan Sơn mà đi tới, thời gian hôm nay của nàng có chút rảnh rỗi. Không ở Điện chủ tu luyện cùng các sư huynh sư tỷ, mà là một mình tu luyện hàn khí, đợi đến lúc Hỗn Độn thiên lực trong cơ thể nàng tiến hóa rồi mới cùng bọn họ tu luyện.
Lúc Mộ Chỉ Ly đi đến Luyện Đan Sơn, người trông coi Sơn cũng không hỏi gì nàng mà để cho nàng đi vào ngay. Có lẽ Tạ Vãn Phong đã dặn dò trước, trước lúc đến đây nàng cũng có nghĩ đến vấn đề này, nhưng lại không nghĩ Tạ Vãn Phong chu đáo như vậy.
Đi vào đại điện, một gã đệ tử liền đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly: “Mộ sư muội, ngươi chờ một chút, ta đi thông truyền (truyền đạt, thông báo)”. Sau khi Mộ Chỉ Ly và Hạng Tử Thanh so tài luyện đan, danh tính của Mộ Chỉ Ly đã truyền ra khắp Luyện Đan Sơn.
Tin tức chấn động như vậy trong khoảng thời gian ngắn đã bị các đệ tử trong Luyện Đan Sơn biết được, sau đó Thất chủ cũng đã dặn dò bọn họ nếu thấy Mộ Chỉ Ly đến thì lập tức thông truyền cho hắn.
Trong thời gian hai ngày này, mọi người bàn tán sôi nổi, xem Mộ Chỉ Ly có phải hay không muốn đến Luyện Đan Thất của bọn họ luyện đan, nếu không thì sao nàng lại xuất hiện tại chỗ này? Điện chủ Phong Hàn chẳng lẽ lại cố ý mang Mộ Chỉ Ly đến so tài cùng Thất chủ hay sao?
Nhưng mà lại nghe người ta nói đến đan dược đưa ra trong trận so tài với Tử Thanh sư tỷ, kể từ đó, bọn hắn ngoại trừ cái khả năng kia đã không nghĩ được đến những khả năng khác nữa.
Mộ Chỉ Ly cười gật đầu, trên dung nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười vui vẻ dịu dàng: “Làm phiền ngươi rồi.”
Đệ tử kia thấy vậy cũng bị ngẩn ngơ mất một lúc, cho đến lúc bị người bên cạnh vỗ vào mới có phản ứng trở lại, xấu hổ rời đi, trong lòng thầm than, mọi người nói quả nhiên không sai, Mộ sư muội này lớn lên thật là xinh đẹp. Tử Thanh sư tỷ nguyên bản đã được mọi người công nhận là tiểu mỹ nhân, giờ đây đem ra so sánh thì Mộ sư muội tất nhiên mạnh hơn một bậc.
Tử Thanh sư tỷ đã có Dật Ngự sư huynh, bọn họ không có cơ hội rồi, thế nhưng Mộ sư muội thì vẫn còn đang độc thân! Nghĩ vậy, trên mặt nam tử cũng hiện lên một nụ cười, cho dù không có hi vọng, bọn họ cũng có thể thử một lần mà?
Mộ Chỉ Ly đứng nguyên tại chỗ để đợi, lại nhận ra không ít đệ tử xung quanh đó đều đang nhìn nàng, kèm theo những tiếng bàn tán. Trong lòng nàng thầm than sau trận so tài đan dược kết thúc, ở Luyện Đan Sơn cũng đã có không ít người biết mình.
“Mộ Chỉ Ly đến rồi! Có phải từ nay về sau nàng sẽ luyện đan ở Luyện Đan Thất của chúng ta không?”
“Cái này ta cũng không rõ, ta chỉ cảm thấy khả năng này là rất lớn, như vậy thì Luyện Đan Thất của chúng ta lại có thêm một mỹ nhân nữa rồi!”
“Trong đầu ngươi suốt ngày chỉ biết nghĩ đến chuyện đó, thuật luyện đan của nàng giỏi như vậy, ngay cả Thất chủ có điều không hiểu cũng muốn thỉnh giáo nàng. Nếu như sau này nàng cùng luyện đan với chúng ta, như vậy không phải là chúng ta có điều gì không hiểu cũng có thể hỏi nàng sao?”
“Đâu có đơn giản như vậy? Nàng lợi hại như vậy làm sao sẽ để ý tới chúng ta?”
“Ta nghĩ chắc gì đã như vậy, ta thấy nhìn qua nàng có vẻ rất dễ ở cùng đó…”
…..
Từng câu bàn tán đều xoay quanh chủ đề Mộ Chỉ Ly sẽ đến hay không Luyện Đan Thất, bọn họ tất nhiên đều hy vọng Mộ Chỉ Ly sẽ đến đây. Cho dù là bởi vì nguyên nhân gì, ít nhất ở đây không có người bài xích nàng.
Rất nhanh, đệ tử thông truyền kia đã trở về, hướng tới Mộ Chỉ Ly nói: “Thất chủ bảo ngươi tiến vào trong điện, có việc muốn cùng ngươi trò chuyện.”
Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Làm phiền ngươi dẫn đường rồi.” Lần trước Tạ Vãn Phong đã nói muốn cùng nàng nói chuyện về vấn đề trên phương diện luyện đan, việc này nàng đã sớm đoán được.
Nghe vậy, nam tử kia chỉ cảm thấy sảng khoái dễ chịu trong lòng! Mình còn có thể cùng đi một đường với nàng, trong điện này còn có không biết bao nhiêu người hâm mộ mình đây.
“Mộ sư muội, sau này ngươi sẽ ở Luyện Đan Thất luyện tập thuật luyện đan chứ?” Nam tử lên tiếng hỏi.
“Nếu giống như lời người bên ngoài vô tình nói, thì chắc là như vậy.” Mục đích ban đầu khi đến Luyện Đan Thất này của nàng chính là để luyện đan ở đây, chẳng qua là bị trận so tài đan dược với Hạng Tử Thanh làm trì hoãn. Sư phụ cũng đã nói, hắn không hi vọng nàng sẽ xao nhãng thuật luyện đan, vì thế nguyên nhân hắn mang nàng đến đây cũng đã rất rõ ràng rồi.
Đáy mắt nam tử hiện rõ vẻ vui mừng: “Vậy sau này chúng ta có thể cùng nhau luyện đan rồi. Đến lúc đó có chỗ nào không hiểu, hy vọng Mộ sư muội có thể chỉ giáo cho ta.” Hắn cũng vô cùng bội phục thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly, chỉ tiếc là trận so tài đan dược ngày ấy hắn vì phải thu dọn lại dược điền mà không được xem, sau khi xong việc trở về nghe mọi người bàn tán thì chỉ biết được vài phần.
Mộ Chỉ Ly có thể thắng được Tử Thanh sư tỷ đã có thể đủ để chứng minh được năng lực của nàng, toàn bộ Luyện Đan Thất ngoại trừ Thất chủ, người tiếp theo chính là nàng!
“Sư huynh khách khí, chúng ta cùng nghiên cứu thảo luận.”
Lúc Tạ Vãn Phong nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, hắn tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, cười khà khà, bộ dáng kia ngược lại vô cùng giống Phong Hàn.
“Bái kiến Thất chủ” Mộ Chỉ Ly thi lễ rồi nói.
“Ở chỗ của ta ngươi không cần khách khí như thế, ngươi ngồi đi.” Tạ Vãn Phong xua tay, nói, nhưng đôi mắt hắn lại sáng ngời đến khác thường. Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly hắn lại càng hâm mộ lão gia hỏa Phong Hàn kia, đã sớm thu nhận được đệ tử tốt như vậy.
Lúc trước khi biết tin Mộ Chỉ Ly tới Thần Quyết cung hắn cũng đã có ý nghĩ muốn thu nàng làm đệ tử, chỉ là Mộ Chỉ Ly đã buông tha Dược Tông mà đến Thần Quyết cung thì nàng chắc hẳn coi trọng tu vi nhiều hơn luyện đan, lại thêm mình cũng đã có hai đồ đệ không tồi, cho nên hắn cũng đã buông tha đi.
Chưa từng nghĩ tới Mộ Chỉ Ly này mới thật sự là hắc mã (người không lường được thực lực so với những người cạnh tranh)! Nếu hắn sớm biết được thì lúc trước cho dù như thế nào hắn cũng sẽ không buông tha cho! Bây giờ đã bỏ lỡ rồi, ngày bình thường hắn vẫn luôn hoan hỉ trước mặt Phong Hàn là hắn có hai đệ tử đắc ý, hôm nay lại biến thành Phong Hàn đắc ý đến hả hê trước mặt hắn, hắn lại chỉ có thể cười khổ.
Chỉ là rất nhanh hắn đã thông suốt một điều nữa, Mộ Chỉ Ly này tới Luyện Đan Thất tu luyện, như vậy mình cũng có thể xem là một nửa sư phụ của nàng đúng không? Nha đầu kia cho dù là thiên phú hay tính cách đều là khó mà gặp được, nhân tài như vậy cho dù chỉ làm nửa sư phụ của nàng cũng không tệ.
Tạ Vãn Phong hắn cũng không phải là người hẹp hòi gì, nếu Mộ Chỉ Ly có thể dưới chỉ dẫn của hắn mà tiến bộ rất tốt, thì hắn cũng cảm thấy rất vui vẻ. Hắn tin rằng tương lai, nha đầu kia thành tựu trên phương diện luyện đan tuyệt đối sẽ không thấp hơn so với hắn.
Chỉ cần nghĩ đến đây đã cảm thấy nàng không phải là yêu nghiệt bình thường. Người bình thường giữa tu luyện và luyện đan chỉ có thể đủ phát triển tốt trên một phương diện, bởi vì cả hai phương diện đều cần phải hao tổn rất nhiều tinh lực và phải thực hành rất nhiều, người bình thường chỉ có thể lựa chọn một lĩnh vực để phát triển. Thế nhưng nghe xong lời Phong Hàn nói, dường như là nha đầu kia trên phương diện tu vi trình độ cũng không thấp, nếu không cái lão cáo già Phong Hàn kia cũng sẽ không thu nàng làm đệ tử rồi.
Phát triển cả hai, biểu hiện của cả hai phương diện lại đều rất nổi bật, loại người này chỉ có thể gọi là yêu nghiệt. Chỉ là hắn thích nhất là loại yêu nghiệt này, ha ha.
Hôm nay, Mộ Chỉ Ly cùng Tạ Vãn Phong trò chuyện rất lâu. Nàng không có giữ làm của riêng, đem phương pháp luyện chế đan dược cực phẩm cùng cách làm thế nào để nâng cao tỷ lệ luyện đan thành công nói hết cho hắn. Tạ Vãn Phong quả nhiên không hổ danh là một đại tông sư, chỉ cần Mộ Chỉ Ly vừa nói là hắn đã có thể ngay lập tức phản ứng kịp.
Sau khi nghe hết những lời Mộ Chỉ Ly nói, ngay cả là Tạ Vãn Phong, trên mặt hắn cũng nhịn không được mà lộ ra thần sắc thán phục sợ hãi. Hắn luyện đan nhiều năm như vậy nhưng lại chưa từng nghĩ ra còn có phương pháp như vậy để nâng cao tổng số lượng và phẩm chất của đan dược. Luyện chế phẩm chất đan dược còn dễ nói, cái này là bí mật bất truyền của Dược Tông, nhưng phương pháp nâng cao tổng số lượng lại là tự mình Mộ Chỉ Ly lĩnh ngộ ra được.
Tuổi của Mộ Chỉ Ly chẳng qua mới chỉ là hai mươi tuổi, lại có thể đi đến được bước này, thật sự là không thể tin nổi! Đem so sánh bên trong những người cùng tuổi với nàng, sợ là nàng hoàn toàn xứng đáng là người đứng thứ nhất. Cho dù là trên phương diện luyện đan, Tư Đồ Diêu có thể so sánh cùng nàng, thế nhưng so với điểm nàng có thể tự sáng chế ra phương pháp tăng tổng số lượng đan dược, Tư Đồ Diêu đã thua.
Sau khi nói chuyện với Tạ Vãn Phong một ngày, Mộ Chỉ Ly nhận được không ít lợi ích. Nàng hiểu rõ Tạ Vãn Phong cũng không giữ làm của riêng, một số điểm về luyện chế đan dược lục phẩm cùng một ít trình tự cần phải chú ý hắn đều nói hết cho nàng, cho nàng một sự chuẩn bị rất tốt để bước vào cánh cửa luyện chế đan dược lục phẩm.
Mộ Chỉ Ly nhân cơ hội này cũng đem một số vấn đề nàng chưa hiểu rõ ra hỏi, mà Tạ Vãn Phong cũng giải thích kỹ càng cho nàng, làm cho nàng hiểu ra, trong lòng cũng thêm một phần chắn chắn đối với luyện chế lục phẩm đan dược. Đây cũng là những kinh nghiệm quý báu, có thể làm cho nàng đỡ phải đi đường vòng rất nhiều, nắm giữ được chính xác phương pháp luyện chế, do đó phải không ngừng luyện tập. Đợi sau hôm nay khi trở về, nàng đã có thể đi thử luyện chế đan dược lục phẩm một lần!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.