Chương 1789: Cửu tuyền. (2)
Vô Trục
10/06/2015
Hết cách, địa ngục thế giới, thánh đường thế giới xếp hạng khá cao trong chư thiên vạn giới nhưng
không thể đánh đồng với mười đại thế giới. Thiên binh thần tướng là tồn
tại đẳng cấp chân tiên, giết mấy ma vật này không tốn chút sức. Hải Sắt
Vi nên cảm ơn Tùy Qua, nhưng nàng khó chịu vì định làm chuyện này bằng
sức mình.
Chuyện đã thế này, Hải Sắt Vi đành chấp nhận.
Huống chi thế giới nhân loại bây giờ lại yên bình, đây là chuyện tốt.
Không ai biết bình yên này sẽ kéo dài đến bao lâu.
Hải Sắt Vi không hiểu ý định của Tùy Qua.
Tùy Qua đuổi ma vật chư thiên vạn giới ra khỏi thế giới nhân loại, sau đó thông qua rễ Hồng Mông thụ rót 'nước suối' cửu tuyền vào thế giới nhân loại. Tùy Qua cảm thấy thế giới nhân loại nên giống như thế giới khác có được ý chí của riêng mình, hắn không cảm ứng được ý chí đó có thể là vì ý chí thế giới nhân loại đã rất yếu hoặc hoàn toàn ngủ say, cần hắn nghĩ cách đánh thức. Cách đánh thức đó có lẽ nằm trong chín nguồn suối này, dù sao chúng nó là căn cơ nhiều thế giới được tạo dựng, sẽ có tác dụng.
Thế giới nhân loại nhỏ yếu thật nhưng là trung tâm chư thiên vạn giới, Tùy Qua tin tưởng nơi này có một số bí mật hắn mong đợi.
Tùy Qua không nói cho ai biết chuyện này, một mình hắn bài bố, dù hắn không biết mình thành công hay thất bại.
Đan chi giới, Long chi giới và Tùy Qua bình tĩnh mối quan hệ, Long Phiêu Phiêu cảm giác được điều đó.
Long Phiêu Phiêu tìm đến Tùy Qua:
- Thân mến.
Tùy Qua trợn to mắt nói:
- Sao nàng kêu ta như vậy?
- Lúc trước ta kêu ngươi là phu quân thì ngươi bảo cảm giác là lạ.
Long Phiêu Phiêu nói:
- Ta hỏi Khổng Bạch Huyên tỷ tỷ, nàng nói nhân loại các ngươi hay gọi đối phương như vậy.
- A . . . Tùy nàng.
Tùy Qua không thấy gọi như vậy dễ nghe hơn phu quân.
- Thân mến, nàng tìm ta làm gì?
- Có phải ngươi và phụ vương của ta gây gổ không?
- Sao nàng hỏi vậy?
- Gần đây phụ vương không đến bên này.
Long Phiêu Phiêu nói:
- Chắc chắn giữa hai người có mâu thuẫn, ta cảm giác được.
- Không có mâu thuẫn gì.
Tùy Qua nói:
- Chẳng qua phụ thân của nàng là long vương, tất nhiên có nhiều chuyện phải lo.
- Thật sự không có mâu thuẫn?
- Không.
- Thề đi.
- Ta thề.
Tùy Qua nói:
- Phụ vương của nàng chỉ vì lo cho Long chi giới, trước mắt không thể quá thân với ta.
- Tại sao?
- Long chi giới muốn tồn tại, phụ vương của nàng đang cố gắng vì điều này. Phụ vương nàng gánh trách nhiệm nặng nề nên không thể hoàn toàn trở mặt với tiên giới.
Tùy Qua nói:
- Đây là chỗ khó xử của phụ vương, nàng nên thông cảm, ta cũng sẽ thông cảm.
- Tiên giới, lại là tiên giới.
Long Phiêu Phiêu hừ lạnh một tiếng:
- Tiên giới có gì ghê gớm? Phụ vương thật nhát gan.
Tùy Qua nói khách quan:
- Nàng đừng nói vậy. Phụ vương của nàng lo lắng cho toàn Long chi giới, suy nghĩ đó là đúng.
Điều Long Phiêu Phiêu quan tâm nhất là:
- Giữa hai người có khai chiến không?
- Chắc không.
Tùy Qua trả lời:
- Ta sẽ cố gắng tránh điều đó, phụ vương của nàng cũng vậy.
- Thế thì ta yên tâm.
Long Phiêu Phiêu nói:
- Ngoài ra Bá Thiên tìm đến ta, hy vọng gặp mặt ngươi. Chắc . . . Ngươi sẽ không giận đúng không?
- Ta giận làm gì?
Tùy Qua cười nói:
- Bá Thiên và nàng là bằng hữu, ta nhìn ra được hắn thật lòng thích nàng, ta không tức giận. Hắn ở đâu? Để ta đi gặp.
Long Phiêu Phiêu dẫn Bá Thiên đến trước mặt Tùy Qua:
- Hắn đã đến.
Bá Thiên thấy Tùy Qua thì rất lúng túng, gã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Bá Thiên nói với Tùy Qua:
- Tùy tông chủ, không, ta nên gọi ngươi là phò mã gia. Lúc trước có điều xúc phạm, vô cùng xin lỗi.
- Bá Thiên huynh đừng làm vậy.
Tùy Qua nói:
- Ta hiểu được hành động trước đó của ngươi, chuyện này là ta có lỗi với ngươi. Ngươi cũng biết chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng.
- Đúng vậy!
Bá Thiên nói:
- Ta là người thô kệch nhưng hiểu đạo lý đó, hơn nữa phò mã gia thần uy cái thế, đã uy chấn chư thiên, Bá Thiên ta tâm phục khẩu phục.
Bá Thiên là người thô một dây thần kinh, không dễ giải thích cho gã hiểu. Nhưng Bá Thiên là thành viên long tộc, gã kaham phục và tôn sùng cường giả. Lúc trước Bá Thiên vô lễ với Tùy Qua vì cho rằng hắn chỉ là tu sĩ nhân loại, quá yếu, hắn không xứng có được Long Phiêu Phiêu.
Bá Thiên không thể chấp nhận mình thua một kẻ yếu. Nhưng Tùy Qua dùng hành động thực tế chứng minh hắn là cường giả thật sự, uy hiếp cường giả chư thiên vạn giới. Bá Thiên không có cảm giác gì, dù sao trong Long chi giới thua cường giả không nhục mà là vinh diệu. Bởi vì có gan khiêu chiến cường giả, bản thân có can đảm rất lớn. Đặc biệt Tùy Qua la cường giả thật sự uy hiếp chư thiên vạn giới.
Bá Thiên nói như thế hi Tùy Qua không có lý nào so đo thiệt hơn, mỉm cười nói:
- Bá Thiên huynh đừng thổi phồng ta quá, chuyện lúc trước xóa bỏ đi. Hôm nay Bá Thiên huynh đến tìm ta không biết có chuyện gì?
- Có một việc, là xin Tùy tông chủ tha thứ cho.
Bá Thiên nói:
- Thứ hai là ta muốn biết có phải ngươi định đối phó với Tu La giới không?
- Đương nhiên.
Tùy Qua nói:
- Đây là chuyện hiển nhiên.
- Nhưng tại sao không cho chúng ta tham gia?
- Ta đã bao giờ không cho các người tham gia?
Tùy Qua trầm ngâm nói:
- Nói đến thì chuyện này liên quan đến cấp trên Long chi giới. Bá Thiên huynh, lúc trước ta và Long chi giới hợp tác đối phó Vân Trung giới nhưng không biểu thị chúng ta có thể tiếp tục hợp tác đối phó Tu La giới.
Bá Thiên ngẫm nghĩ, đột nhiên nói:
- Thì ra bọn họ sợ hoàn toàn đắc tội Tùy Qua.
Mắt Tùy Qua sáng lên, không ngờ Bá Thiên 'ngu ba năm khôn một giờ', gã nhìn thấu mấu chốt của vấn đề.
Tùy Qua gật đầu, nói:
- Nếu Bá Thiên huynh đã hiểu chắc sẽ thông cảm nỗi khó xử của ta?
- Ta hiểu, nhưng ta không thông cảm quyết định của phụ vương đại nhân.
Bá Thiên nói:
- Tiên giới chèn ép chúng ta đã quá nhiều, bây giờ còn phải cúi đầu với bọn họ, hết sức nhục nhã.
Tùy Qua khẽ thở dài:
- Sống quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
- Long tộc chúng ta kiêu ngạo, không chấp nhận sỉ nhục như vậy.
Bá Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Nếu mỗi lần kiếp nạn đều vượt qua bằng cách nhục nhã như vậy thì ta thà chết trong tai kiếp!
Tùy Qua hỏi ngược lại:
- Giữ mồi lửa Long chi giới chẳng lẽ không phải là trách nhiệm ngươi nên có sao?
Bá Thiên khó hiểu, mở miệng nói:
- Chúng ta là thanh niên Long chi giới, bản tính của chúng ta là chiến đấu.
Long Phiêu Phiêu bật cười nói:
- Bá Thiên, ngươi là kẻ cuồng chiến đấu.
Hiện giờ Long Phiêu Phiêu là thê tử của người, nàng cười quyến rũ làm Bá Thiên nhìn ngây người. Nhưng Bá Thiên giật mình nhớ đến Long Phiêu Phiêu là thê tử của người ta, gã vội nhìn sang hướng khác.
- Công chúa, người cũng là thanh niên, chắc công chúa hiểu hành động của ta?
Long Phiêu Phiêu nói:
- Đương nhiên ta hiểu, ta cũng không muốn nhận thua trước tiên giới.
- Đó là bởi vì các người không thấy bài học đẫm máu.
Chuyện đã thế này, Hải Sắt Vi đành chấp nhận.
Huống chi thế giới nhân loại bây giờ lại yên bình, đây là chuyện tốt.
Không ai biết bình yên này sẽ kéo dài đến bao lâu.
Hải Sắt Vi không hiểu ý định của Tùy Qua.
Tùy Qua đuổi ma vật chư thiên vạn giới ra khỏi thế giới nhân loại, sau đó thông qua rễ Hồng Mông thụ rót 'nước suối' cửu tuyền vào thế giới nhân loại. Tùy Qua cảm thấy thế giới nhân loại nên giống như thế giới khác có được ý chí của riêng mình, hắn không cảm ứng được ý chí đó có thể là vì ý chí thế giới nhân loại đã rất yếu hoặc hoàn toàn ngủ say, cần hắn nghĩ cách đánh thức. Cách đánh thức đó có lẽ nằm trong chín nguồn suối này, dù sao chúng nó là căn cơ nhiều thế giới được tạo dựng, sẽ có tác dụng.
Thế giới nhân loại nhỏ yếu thật nhưng là trung tâm chư thiên vạn giới, Tùy Qua tin tưởng nơi này có một số bí mật hắn mong đợi.
Tùy Qua không nói cho ai biết chuyện này, một mình hắn bài bố, dù hắn không biết mình thành công hay thất bại.
Đan chi giới, Long chi giới và Tùy Qua bình tĩnh mối quan hệ, Long Phiêu Phiêu cảm giác được điều đó.
Long Phiêu Phiêu tìm đến Tùy Qua:
- Thân mến.
Tùy Qua trợn to mắt nói:
- Sao nàng kêu ta như vậy?
- Lúc trước ta kêu ngươi là phu quân thì ngươi bảo cảm giác là lạ.
Long Phiêu Phiêu nói:
- Ta hỏi Khổng Bạch Huyên tỷ tỷ, nàng nói nhân loại các ngươi hay gọi đối phương như vậy.
- A . . . Tùy nàng.
Tùy Qua không thấy gọi như vậy dễ nghe hơn phu quân.
- Thân mến, nàng tìm ta làm gì?
- Có phải ngươi và phụ vương của ta gây gổ không?
- Sao nàng hỏi vậy?
- Gần đây phụ vương không đến bên này.
Long Phiêu Phiêu nói:
- Chắc chắn giữa hai người có mâu thuẫn, ta cảm giác được.
- Không có mâu thuẫn gì.
Tùy Qua nói:
- Chẳng qua phụ thân của nàng là long vương, tất nhiên có nhiều chuyện phải lo.
- Thật sự không có mâu thuẫn?
- Không.
- Thề đi.
- Ta thề.
Tùy Qua nói:
- Phụ vương của nàng chỉ vì lo cho Long chi giới, trước mắt không thể quá thân với ta.
- Tại sao?
- Long chi giới muốn tồn tại, phụ vương của nàng đang cố gắng vì điều này. Phụ vương nàng gánh trách nhiệm nặng nề nên không thể hoàn toàn trở mặt với tiên giới.
Tùy Qua nói:
- Đây là chỗ khó xử của phụ vương, nàng nên thông cảm, ta cũng sẽ thông cảm.
- Tiên giới, lại là tiên giới.
Long Phiêu Phiêu hừ lạnh một tiếng:
- Tiên giới có gì ghê gớm? Phụ vương thật nhát gan.
Tùy Qua nói khách quan:
- Nàng đừng nói vậy. Phụ vương của nàng lo lắng cho toàn Long chi giới, suy nghĩ đó là đúng.
Điều Long Phiêu Phiêu quan tâm nhất là:
- Giữa hai người có khai chiến không?
- Chắc không.
Tùy Qua trả lời:
- Ta sẽ cố gắng tránh điều đó, phụ vương của nàng cũng vậy.
- Thế thì ta yên tâm.
Long Phiêu Phiêu nói:
- Ngoài ra Bá Thiên tìm đến ta, hy vọng gặp mặt ngươi. Chắc . . . Ngươi sẽ không giận đúng không?
- Ta giận làm gì?
Tùy Qua cười nói:
- Bá Thiên và nàng là bằng hữu, ta nhìn ra được hắn thật lòng thích nàng, ta không tức giận. Hắn ở đâu? Để ta đi gặp.
Long Phiêu Phiêu dẫn Bá Thiên đến trước mặt Tùy Qua:
- Hắn đã đến.
Bá Thiên thấy Tùy Qua thì rất lúng túng, gã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Bá Thiên nói với Tùy Qua:
- Tùy tông chủ, không, ta nên gọi ngươi là phò mã gia. Lúc trước có điều xúc phạm, vô cùng xin lỗi.
- Bá Thiên huynh đừng làm vậy.
Tùy Qua nói:
- Ta hiểu được hành động trước đó của ngươi, chuyện này là ta có lỗi với ngươi. Ngươi cũng biết chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng.
- Đúng vậy!
Bá Thiên nói:
- Ta là người thô kệch nhưng hiểu đạo lý đó, hơn nữa phò mã gia thần uy cái thế, đã uy chấn chư thiên, Bá Thiên ta tâm phục khẩu phục.
Bá Thiên là người thô một dây thần kinh, không dễ giải thích cho gã hiểu. Nhưng Bá Thiên là thành viên long tộc, gã kaham phục và tôn sùng cường giả. Lúc trước Bá Thiên vô lễ với Tùy Qua vì cho rằng hắn chỉ là tu sĩ nhân loại, quá yếu, hắn không xứng có được Long Phiêu Phiêu.
Bá Thiên không thể chấp nhận mình thua một kẻ yếu. Nhưng Tùy Qua dùng hành động thực tế chứng minh hắn là cường giả thật sự, uy hiếp cường giả chư thiên vạn giới. Bá Thiên không có cảm giác gì, dù sao trong Long chi giới thua cường giả không nhục mà là vinh diệu. Bởi vì có gan khiêu chiến cường giả, bản thân có can đảm rất lớn. Đặc biệt Tùy Qua la cường giả thật sự uy hiếp chư thiên vạn giới.
Bá Thiên nói như thế hi Tùy Qua không có lý nào so đo thiệt hơn, mỉm cười nói:
- Bá Thiên huynh đừng thổi phồng ta quá, chuyện lúc trước xóa bỏ đi. Hôm nay Bá Thiên huynh đến tìm ta không biết có chuyện gì?
- Có một việc, là xin Tùy tông chủ tha thứ cho.
Bá Thiên nói:
- Thứ hai là ta muốn biết có phải ngươi định đối phó với Tu La giới không?
- Đương nhiên.
Tùy Qua nói:
- Đây là chuyện hiển nhiên.
- Nhưng tại sao không cho chúng ta tham gia?
- Ta đã bao giờ không cho các người tham gia?
Tùy Qua trầm ngâm nói:
- Nói đến thì chuyện này liên quan đến cấp trên Long chi giới. Bá Thiên huynh, lúc trước ta và Long chi giới hợp tác đối phó Vân Trung giới nhưng không biểu thị chúng ta có thể tiếp tục hợp tác đối phó Tu La giới.
Bá Thiên ngẫm nghĩ, đột nhiên nói:
- Thì ra bọn họ sợ hoàn toàn đắc tội Tùy Qua.
Mắt Tùy Qua sáng lên, không ngờ Bá Thiên 'ngu ba năm khôn một giờ', gã nhìn thấu mấu chốt của vấn đề.
Tùy Qua gật đầu, nói:
- Nếu Bá Thiên huynh đã hiểu chắc sẽ thông cảm nỗi khó xử của ta?
- Ta hiểu, nhưng ta không thông cảm quyết định của phụ vương đại nhân.
Bá Thiên nói:
- Tiên giới chèn ép chúng ta đã quá nhiều, bây giờ còn phải cúi đầu với bọn họ, hết sức nhục nhã.
Tùy Qua khẽ thở dài:
- Sống quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
- Long tộc chúng ta kiêu ngạo, không chấp nhận sỉ nhục như vậy.
Bá Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Nếu mỗi lần kiếp nạn đều vượt qua bằng cách nhục nhã như vậy thì ta thà chết trong tai kiếp!
Tùy Qua hỏi ngược lại:
- Giữ mồi lửa Long chi giới chẳng lẽ không phải là trách nhiệm ngươi nên có sao?
Bá Thiên khó hiểu, mở miệng nói:
- Chúng ta là thanh niên Long chi giới, bản tính của chúng ta là chiến đấu.
Long Phiêu Phiêu bật cười nói:
- Bá Thiên, ngươi là kẻ cuồng chiến đấu.
Hiện giờ Long Phiêu Phiêu là thê tử của người, nàng cười quyến rũ làm Bá Thiên nhìn ngây người. Nhưng Bá Thiên giật mình nhớ đến Long Phiêu Phiêu là thê tử của người ta, gã vội nhìn sang hướng khác.
- Công chúa, người cũng là thanh niên, chắc công chúa hiểu hành động của ta?
Long Phiêu Phiêu nói:
- Đương nhiên ta hiểu, ta cũng không muốn nhận thua trước tiên giới.
- Đó là bởi vì các người không thấy bài học đẫm máu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.