Chương 5: "Chúng mày thắng tao bao trà sữa”
Hoàng PhươngAnh
17/04/2021
Sau dòng tin nhắn đầy ngọt ngào “Anh cũng nhớ em rồi bé ơi” của anh làm đám bạn thân của cô ra sức trêu vì những câu nói hết sức ngọt ngào của anh.
“Ều ơi, anh Lương ngọt ngào dã man ý”
“Anh cũng nhớ em rồi bé ơi”
“Minh nó còn chưa bao giờ nói với tao ngọt như thế luôn ý”
“Ai bảo không hả? Tớ lúc nào chả ngọt ngào với cậu”
RẦM!!! Tiến Đạt đứng từ xa nhìn thấy đám bạn của mình đang cười đùa về Bùi Thành Lương nên đập bàn một cái thật mạnh rồi bỏ vào trong bếp
“Nó bị sao đấy?”
“Lên cơn à?”
“Kệ nó đi, mà tụi mày cũng đừng có trêu tao với anh ấy nữa. Chắc là anh ấy đang trả thù tao vụ hôm trước thôi” cô kiếm bừa một cái lí do hết sức vô lí để nói với đám bạn nhiều chuyện của mình.
“Cuối tuần anh ấy về thì đi ăn với nhau đấy nhá” Minh Trí nói rồi đi vào pha nước cho khách
Và những ngày sau đó mọi chuyện diễn ra hết sức bình thường như bao ngày, buổi sáng thì đi học, buổi chiều thi đi học thêm, tối lại ra Tonton house làm việc. Hôm nay là ngày anh về và cũng là ngày cuối cùng học trước khi nghỉ tết. Vì cũng là ngày cuối của năm cũ nên chỉ lên trường để dọn dẹp và ăn tất niên nhẹ theo từng lớp thôi “Ê Phanh, hôm nay anh Lương về à?” Tuyết Băng từ đằng sau lưng bước tới vỗ nhẹ lên vai cô rồi nói
“Ừ, chắc thế”
“È hèm… Gần một tháng không gặp nhau, bạn cảm thấy như thế nào?”
“Thấy nhớ được chưa” cô nói rồi bỏ chạy trước. Rầm!!! “Ui đau quá đi”, vì mải quay lại trêu Tuyết Băng nên cô đâm cái rầm vào một ai đó.
“Em không sao chứ?”
“Ơ, sao anh ở đây? Tưởng chiều anh mới về đến chứ?”. Người mà cô đâm phải chính là Thành Lương, cô vừa nói vừa nắm lấy bàn tay anh đưa ra để đứng dậy.
“Lịch trình hoàn thành sớm hơn dự định nên tối hôm qua đã về đến nhà rồi. Đinh sáng nay không đi học đâu nhưng mà bởi vì hôm nay là buổi cuối trước kỉ nghỉ tết rồi nên là mới lên trường thôi. Vả lại có lên trường mới thấy được sự hậu đậu đến ngốc nghếch này của em chứ”
“Em chào anh” Tuyết Băng đi từ sau đến và chào hỏi
“Chào em, em là ai vậy?”
“Em là Tuyết Băng, bạn thân của Phanh”
“Ừ, anh là Thành Lương bạn của em ấy”
“Em biết chứ. Anh là người khiến cho con nhỏ…”
“Em phải lên lớp rồi, bye bye anh nhé” cô vội bịt mồm của Tuyết Băng lại trước khi nó phun hết mọi chuyện ra trước mặt anh
“Con ếch này, mày định giết tao hả?”
“Chả nhẽ mày không tính cho anh ấy biết chuyện à?”
“Tao chỉ muốn âm thầm ở phía sau thôi, anh ấy đang trên đường phát triển sự nhiệp của mình. Tao không muốn làm ảnh hưởng đến anh ấy”
“Ngu ngốc hết sức” Tuyết Băng cảm thấy vô cùng bực với cô bạn khờ của mình, sau lần hẹn hò với Tiến Đạt thì Phương Anh đã hoàn toàn thay đổi cách suy nghĩ trong chuyện tình, không dám thổ lộ với ai hết cả. Tưởng chừng lần này nó với Thành Lương sẽ đến được với nhau thì nó lại nhất quyết không cho ai nói ra chuyện này hết cả. Lúc này ở lớp của anh mọi người đang bàn về việc đi ăn tất niên vào tối ngày hôm nay.
“Tối nay lớp mình sẽ tổ chức ăn tất niên nhé! Ai có gấu, có bồ gì thì nhớ dẫn theo nhá. Lần cuối ăn tất niên của thời học sinh rồi nên thoải mái đi nhé” Cô Thảo giáo viên chủ nhiệm của lớp anh lên tiếng
“Em có cảm giác cô đang bảo thằng Lương hay sao ý nhỉ?”
“Cô chỉ nói vậy thôi, tối nay cô phải bay vào Phú Quốc để thăm bố mẹ rồi nên không thể tham gia cùng lớp mình được nên các bạn cứ tự vui chơi nhé. Cần tiền thì cứ alo cho cô, cô chuyển khoản cho mà dùng”
“Em tưởng chiều mai cô mới phải đi mà” Hoàng Anh lên tiếng
“Các em muốn vào trong đấy chơi sớm với lại vào sớm để đến 29 bay ra cho chú đi trực nữa”
“Vâng ạ”
“Lương nhớ lời cô dặn chưa?”
“Nếu em ấy chịu đi” anh ngồi ở bàn đầu và nói
“À mà cô có đặt gà đấy, Hoàng Anh và Thành Lương xuống lấy gà cho cả lớp đi”
“Yêu cô quá đi!!!” Cả lớp đồng thanh nói
“Gớm, chúng mày chỉ yêu cô lúc cô chi tiền thôi chứ gì? Nhớ ăn xong thì dọn gọn vào không đoàn thanh niên đi kiểm tra thì chỉ có chết cả cô lẫn trò thôi” cô Thảo nói rồi xách cặp ra khỏi lớp
“Ê kiếm gì chơi đê” Anh Tuấn lên tiếng nói
“Tao với mày đi sang tìm em dâu sang đây chơi đê”
“Người yêu thằng Lương á’
“Ừ, nghe nói là lớp 10A5”
“Đi luôn” thế là hai anh chàng chạy sang lớp 10A5 tìm cô. Sau đó, cô bị lôi sang lớp anh mà không thể phản kháng được.
“Em dâu sang rồi đấy hả?” chị Minh Loan chạy ra đón cô và nói
“Em chào các anh chị” cô lễ phép nói
“Đúng là người yêu thằng Lương có khác, xinh thật đấy”
“Em cứ tự nhiên nhé, bọn chị đang chuẩn bị đồ ăn nên hơi bừa chút. Thằng Lương nó ngồi ở bàn đầu vị trí thứ ba từ ngoài vào ý, em cứ ngồi tạm vào đấy đi nhé”
“Em giúp mọi người được mà”
“Em ngồi đấy đi chứ không tí thằng kia về nó băm mọi người ra mất”
Cô cũng không từ chối nữa và ngồi vào chỗ của anh, trên bàn anh còn đang để quyển vở văn trên bàn. “Chữ anh ấy đẹp thật đấy” cô khẽ mỉm cười khi nhìn thấy chữ viết của anh. Lúc này Thành Lương và Hoàng Anh đi vào cười nói vô cùng vui vẻ, đúng lúc đó cô nhìn lên thấy. Trong long có cảm giác hơi buồn và nhói lên.
“Sao em ở đây?” Thành Lương hơi nhíu mày khi nhìn thấy cô
“Hi em, chúng ta lại gặp nhau rồi” Hoàng Anh khoác tay anh và chào cô
“Em chào anh chị, chắc giờ em phải về lớp rồi. Em xin phép” cô đứng dậy nói rồi chạy khỏi lớp. Trong lòng cảm thấy rất khó chịu khi nhìn thấy anh và chị Hoàng Anh thân thiết như vậy. Anh cũng không có đuổi theo vì chỉ nghĩ là cô đang ngại thôi
“Ai có con bé sang đấy?”
“Là tao với Anh Tuấn”
“Mày không đuổi theo à?” Hoàng Anh lên tiếng
“Không cần đâu, con bé đang ngại thôi”
Sau khi rời khỏi lớp anh cô trở về lớp của mình và ngồi thẫn thờ. “Sao đấy?” Thanh Tú hỏi khi thấy cô ngồi thẫn thờ ở góc lớp
“Hình như anh ấy thích người khác rồi hay sao ý?”
“Hỏi chấm, thả thính mày cho chán xong rồi quay ra bảo thích người khác. Tao đi tìm nó nói chuyện”
“Hâm à, dù gì tao với anh ấy có là gì của nhau đâu chứ”
“Ê cả lớp, chiều nay lớp mình đá với lớp 12A4 nhá. Ai xem được thì đi nhé”
“Ê Phong con trai bọn mày đá hả?”
“Ừ, đá với lớp 12A4. Sao không?”
“Nhất định phải thắng, chúng mày thắng tao bao trà sữa”
“Ều ơi, anh Lương ngọt ngào dã man ý”
“Anh cũng nhớ em rồi bé ơi”
“Minh nó còn chưa bao giờ nói với tao ngọt như thế luôn ý”
“Ai bảo không hả? Tớ lúc nào chả ngọt ngào với cậu”
RẦM!!! Tiến Đạt đứng từ xa nhìn thấy đám bạn của mình đang cười đùa về Bùi Thành Lương nên đập bàn một cái thật mạnh rồi bỏ vào trong bếp
“Nó bị sao đấy?”
“Lên cơn à?”
“Kệ nó đi, mà tụi mày cũng đừng có trêu tao với anh ấy nữa. Chắc là anh ấy đang trả thù tao vụ hôm trước thôi” cô kiếm bừa một cái lí do hết sức vô lí để nói với đám bạn nhiều chuyện của mình.
“Cuối tuần anh ấy về thì đi ăn với nhau đấy nhá” Minh Trí nói rồi đi vào pha nước cho khách
Và những ngày sau đó mọi chuyện diễn ra hết sức bình thường như bao ngày, buổi sáng thì đi học, buổi chiều thi đi học thêm, tối lại ra Tonton house làm việc. Hôm nay là ngày anh về và cũng là ngày cuối cùng học trước khi nghỉ tết. Vì cũng là ngày cuối của năm cũ nên chỉ lên trường để dọn dẹp và ăn tất niên nhẹ theo từng lớp thôi “Ê Phanh, hôm nay anh Lương về à?” Tuyết Băng từ đằng sau lưng bước tới vỗ nhẹ lên vai cô rồi nói
“Ừ, chắc thế”
“È hèm… Gần một tháng không gặp nhau, bạn cảm thấy như thế nào?”
“Thấy nhớ được chưa” cô nói rồi bỏ chạy trước. Rầm!!! “Ui đau quá đi”, vì mải quay lại trêu Tuyết Băng nên cô đâm cái rầm vào một ai đó.
“Em không sao chứ?”
“Ơ, sao anh ở đây? Tưởng chiều anh mới về đến chứ?”. Người mà cô đâm phải chính là Thành Lương, cô vừa nói vừa nắm lấy bàn tay anh đưa ra để đứng dậy.
“Lịch trình hoàn thành sớm hơn dự định nên tối hôm qua đã về đến nhà rồi. Đinh sáng nay không đi học đâu nhưng mà bởi vì hôm nay là buổi cuối trước kỉ nghỉ tết rồi nên là mới lên trường thôi. Vả lại có lên trường mới thấy được sự hậu đậu đến ngốc nghếch này của em chứ”
“Em chào anh” Tuyết Băng đi từ sau đến và chào hỏi
“Chào em, em là ai vậy?”
“Em là Tuyết Băng, bạn thân của Phanh”
“Ừ, anh là Thành Lương bạn của em ấy”
“Em biết chứ. Anh là người khiến cho con nhỏ…”
“Em phải lên lớp rồi, bye bye anh nhé” cô vội bịt mồm của Tuyết Băng lại trước khi nó phun hết mọi chuyện ra trước mặt anh
“Con ếch này, mày định giết tao hả?”
“Chả nhẽ mày không tính cho anh ấy biết chuyện à?”
“Tao chỉ muốn âm thầm ở phía sau thôi, anh ấy đang trên đường phát triển sự nhiệp của mình. Tao không muốn làm ảnh hưởng đến anh ấy”
“Ngu ngốc hết sức” Tuyết Băng cảm thấy vô cùng bực với cô bạn khờ của mình, sau lần hẹn hò với Tiến Đạt thì Phương Anh đã hoàn toàn thay đổi cách suy nghĩ trong chuyện tình, không dám thổ lộ với ai hết cả. Tưởng chừng lần này nó với Thành Lương sẽ đến được với nhau thì nó lại nhất quyết không cho ai nói ra chuyện này hết cả. Lúc này ở lớp của anh mọi người đang bàn về việc đi ăn tất niên vào tối ngày hôm nay.
“Tối nay lớp mình sẽ tổ chức ăn tất niên nhé! Ai có gấu, có bồ gì thì nhớ dẫn theo nhá. Lần cuối ăn tất niên của thời học sinh rồi nên thoải mái đi nhé” Cô Thảo giáo viên chủ nhiệm của lớp anh lên tiếng
“Em có cảm giác cô đang bảo thằng Lương hay sao ý nhỉ?”
“Cô chỉ nói vậy thôi, tối nay cô phải bay vào Phú Quốc để thăm bố mẹ rồi nên không thể tham gia cùng lớp mình được nên các bạn cứ tự vui chơi nhé. Cần tiền thì cứ alo cho cô, cô chuyển khoản cho mà dùng”
“Em tưởng chiều mai cô mới phải đi mà” Hoàng Anh lên tiếng
“Các em muốn vào trong đấy chơi sớm với lại vào sớm để đến 29 bay ra cho chú đi trực nữa”
“Vâng ạ”
“Lương nhớ lời cô dặn chưa?”
“Nếu em ấy chịu đi” anh ngồi ở bàn đầu và nói
“À mà cô có đặt gà đấy, Hoàng Anh và Thành Lương xuống lấy gà cho cả lớp đi”
“Yêu cô quá đi!!!” Cả lớp đồng thanh nói
“Gớm, chúng mày chỉ yêu cô lúc cô chi tiền thôi chứ gì? Nhớ ăn xong thì dọn gọn vào không đoàn thanh niên đi kiểm tra thì chỉ có chết cả cô lẫn trò thôi” cô Thảo nói rồi xách cặp ra khỏi lớp
“Ê kiếm gì chơi đê” Anh Tuấn lên tiếng nói
“Tao với mày đi sang tìm em dâu sang đây chơi đê”
“Người yêu thằng Lương á’
“Ừ, nghe nói là lớp 10A5”
“Đi luôn” thế là hai anh chàng chạy sang lớp 10A5 tìm cô. Sau đó, cô bị lôi sang lớp anh mà không thể phản kháng được.
“Em dâu sang rồi đấy hả?” chị Minh Loan chạy ra đón cô và nói
“Em chào các anh chị” cô lễ phép nói
“Đúng là người yêu thằng Lương có khác, xinh thật đấy”
“Em cứ tự nhiên nhé, bọn chị đang chuẩn bị đồ ăn nên hơi bừa chút. Thằng Lương nó ngồi ở bàn đầu vị trí thứ ba từ ngoài vào ý, em cứ ngồi tạm vào đấy đi nhé”
“Em giúp mọi người được mà”
“Em ngồi đấy đi chứ không tí thằng kia về nó băm mọi người ra mất”
Cô cũng không từ chối nữa và ngồi vào chỗ của anh, trên bàn anh còn đang để quyển vở văn trên bàn. “Chữ anh ấy đẹp thật đấy” cô khẽ mỉm cười khi nhìn thấy chữ viết của anh. Lúc này Thành Lương và Hoàng Anh đi vào cười nói vô cùng vui vẻ, đúng lúc đó cô nhìn lên thấy. Trong long có cảm giác hơi buồn và nhói lên.
“Sao em ở đây?” Thành Lương hơi nhíu mày khi nhìn thấy cô
“Hi em, chúng ta lại gặp nhau rồi” Hoàng Anh khoác tay anh và chào cô
“Em chào anh chị, chắc giờ em phải về lớp rồi. Em xin phép” cô đứng dậy nói rồi chạy khỏi lớp. Trong lòng cảm thấy rất khó chịu khi nhìn thấy anh và chị Hoàng Anh thân thiết như vậy. Anh cũng không có đuổi theo vì chỉ nghĩ là cô đang ngại thôi
“Ai có con bé sang đấy?”
“Là tao với Anh Tuấn”
“Mày không đuổi theo à?” Hoàng Anh lên tiếng
“Không cần đâu, con bé đang ngại thôi”
Sau khi rời khỏi lớp anh cô trở về lớp của mình và ngồi thẫn thờ. “Sao đấy?” Thanh Tú hỏi khi thấy cô ngồi thẫn thờ ở góc lớp
“Hình như anh ấy thích người khác rồi hay sao ý?”
“Hỏi chấm, thả thính mày cho chán xong rồi quay ra bảo thích người khác. Tao đi tìm nó nói chuyện”
“Hâm à, dù gì tao với anh ấy có là gì của nhau đâu chứ”
“Ê cả lớp, chiều nay lớp mình đá với lớp 12A4 nhá. Ai xem được thì đi nhé”
“Ê Phong con trai bọn mày đá hả?”
“Ừ, đá với lớp 12A4. Sao không?”
“Nhất định phải thắng, chúng mày thắng tao bao trà sữa”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.