Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma (Bản Dịch)
Chương 47: Loạn Cục.
Âu Dương Vựng
05/10/2024
Luôn có Ma thần muốn hại ta
— Trích từ Chương 3222: , “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.
Vân Phiến công tử nghe vậy liền bật cười, nhẹ nhàng phe phẩy quạt lông vũ, nói với mọi người:
- Các ngươi thấy chưa? Ta đã bảo tin Sư Ma bị đánh tơi bời kia chắc chắn là giả mà. Nếu là thật thì Ma đầu đó cần gì phải viết thư cho ta, cứ trực tiếp chạy đến giết ta, chiếm luôn Thanh Thành không phải là xong rồi sao? Dù sao thì Sư Ma cũng không phải là đối thủ của hắn, chúng ta cũng chẳng phải là đối thủ của hắn.
Mọi người gật đầu, thấy lời Vân Phiến công tử nói có lý.
Nếu Ma đầu của Thiên Ma tông kia thực sự có thực lực tuyệt đối thì không cần phải làm những trò vặt vãnh này nữa.
Nhận lấy bức thư, Vân Phiến công tử còn chưa xem, liền nói:
- Ta thậm chí có thể đoán được mục đích hắn viết thư đến đây, chắc chắn là muốn mượn thế đe dọa chúng ta. Muốn chúng ta ngoan ngoãn giao Tiểu Thánh Thành ra. Nếu chúng ta thực sự tin vào lời quỷ quái của hắn, cho rằng hắn quá mạnh không thể đánh bại, tự loạn đội hình thì mới trúng kế của hắn.
bọn người Thôi trưởng lão đều khen ngợi.
- Công tử cao kiến, hóa ra còn có mục đích như vậy!
- Quả nhiên, đối với Ma đầu xảo quyệt này, thực sự không thể coi thường.
- Kế hoạch liên hoàn như vậy, nếu đổi lại là người khác, đã trúng chiêu rồi. Chỉ có công tử là sáng suốt như đuốc, nhìn thấu ngay!
Vân Phiến công tử từ từ mở bức thư ra.
Chữ viết trên thư không nhiều, chỉ cần liếc mắt là có thể đọc xong. Nhưng sau khi đọc xong, nụ cười trên khuôn mặt Vân Phiến công tử liền đông cứng lại.
Bởi vì những gì được viết trong thư hoàn toàn không giống với những gì hắn đoán.
Nhìn thấy Vân Phiến công tử đột nhiên không nói gì nữa, mọi người nhất thời tưởng rằng đã xảy ra chuyện lớn.
- Công tử, sao vậy?
Vân Phiến công tử đột nhiên tỉnh táo lại, sau đó từng chữ một, đọc bức thư mà Trương Mạc viết.
- Ta muốn đầu hàng, từ bỏ bóng tối theo ánh sáng. Nếu muốn đàm phán, ngày mai gặp nhau tại Tiểu Thánh Thành!
Trương Mạc cố gắng viết thật ngắn gọn. Không còn cách nào khác, lần trước thuật bổ não của Vân Phiến công tử thực sự đã dọa hắn sợ. Hắn không biết nếu mình viết dài hơn thì có bị Vân Phiến công tử giải thích ra những thứ kỳ quái không.
Vì vậy, những gì Trương Mạc viết ra không thể rõ ràng hơn. Nhưng hắn không biết rằng, hắn càng làm như vậy, Vân Phiến công tử và Thôi trưởng lão càng cảm thấy có vấn đề.
- Đầu hàng? Hừ, lại dùng chiêu này!
- Lần trước chính là chiêu này, đã bị chúng ta nhìn thấu. Bây giờ hắn vẫn không từ bỏ ý định, còn muốn lừa gạt nữa.
- Công tử chớ nên tin thật, thà tin rằng heo mẹ biết bay, cũng không thể tin lời của Ma tu.
Vân Phiến công tử giơ tay ra hiệu cho những người khác không cần nói nữa.
Chính hắn phe phẩy quạt xếp, bắt đầu suy tính trong đầu.
Tại sao lại nói đầu hàng? Không có lý do gì cả, đánh nhau đến mức này rồi, hắn còn có lý do gì để đầu hàng, chẳng lẽ hắn không biết, bây giờ hai bên đã có mối thù sâu như biển, đầu hàng cũng chỉ là chết thôi sao?
Không đúng, lần trước hắn viết thư đã cố hết sức nói rằng mình là người tốt. Lần này lại truyền ra tin tức gì đó về việc Sư Ma bị đánh.
Chẳng lẽ nói …
Vân Phiến công tử nghĩ đến một khả năng. Chẳng lẽ tình hình thực tế là Sư Ma và Ma đầu của Thiên Ma tông bị thương nặng. Bây giờ Ma đạo bên kia thế như nước với lửa, đều muốn cấp thiết giết chết đối phương. Bây giờ cách phá vỡ bế tắc duy nhất là kéo quân chính đạo của họ vào.
Thế chân vạc, ai thành lập liên minh trước, người đó thắng.
Lần trước Ma đầu xảo quyệt của Thiên Ma tông đã bán một ân tình cho họ, bây giờ yêu cầu họ cùng ra tay, tiêu diệt Sư Ma.
Vân Phiến công tử cảm thấy mình đã nghĩ thông suốt, không khỏi bật cười.
- Tốt, tốt, tốt!
Bọn người Thôi trưởng lão không hiểu gì cả, lúc này thấy Vân Phiến công tử vẻ mặt vui mừng, vội hỏi:
- Công tử, ngài hiểu ra điều gì rồi?
Vân Phiến công tử cười nói:
- Cơ hội đã đến rồi. Liên quân chính đạo của chúng ta đã nhiều lần thất bại, chẳng phải là vì đã dồn Ma tu vào chân tường, khiến chúng phải liều mạng phản kháng, liều chết một phen sao? Bây giờ có thể chơi trò lấy chó trị chó rồi.
Thôi trưởng lão bọn người vẫn không hiểu, Vân Phiến công tử cũng không định giải thích chi tiết. Những suy đoán của hắn bây giờ cũng không có bằng chứng xác thực, nhưng hắn rất tự tin.
Nói lớn, Vân Phiến công tử nói:
- Lấy giấy bút ra đây, ta muốn đích thân viết thư hồi âm cho Ma đầu của Thiên Ma tông. Ừm, hắn tên gì nhỉ?
Thôi trưởng lão liên tục nói:
- Đã tra rồi, nghe nói họ Trương, nhưng không ai biết có phải là tên giả không.
Vân Phiến công tử nói:
- Chỉ là xưng hô thôi, không quan trọng. Vậy thì gọi hắn là Trương Ma đầu đi. Ta muốn mời hắn ngày mai đến tửu lâu cao nhất ở Tiểu Thánh Thành để nói chuyện, hắn không phải muốn đầu hàng sao? Ha ha, vậy thì để hắn mang theo mấy Ma tu quan trọng nhất của Thiên Ma tông đến đây. Số lượng không được nhiều, đến rồi, chúng ta sẽ bắt được rùa trong chum, dễ như trở bàn tay. Ta xem hắn có khả năng trở mình thế nào!
Thôi trưởng lão bọn người suy nghĩ kỹ càng một lượt, dường như đúng là như vậy.
— Trích từ Chương 3222: , “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.
Vân Phiến công tử nghe vậy liền bật cười, nhẹ nhàng phe phẩy quạt lông vũ, nói với mọi người:
- Các ngươi thấy chưa? Ta đã bảo tin Sư Ma bị đánh tơi bời kia chắc chắn là giả mà. Nếu là thật thì Ma đầu đó cần gì phải viết thư cho ta, cứ trực tiếp chạy đến giết ta, chiếm luôn Thanh Thành không phải là xong rồi sao? Dù sao thì Sư Ma cũng không phải là đối thủ của hắn, chúng ta cũng chẳng phải là đối thủ của hắn.
Mọi người gật đầu, thấy lời Vân Phiến công tử nói có lý.
Nếu Ma đầu của Thiên Ma tông kia thực sự có thực lực tuyệt đối thì không cần phải làm những trò vặt vãnh này nữa.
Nhận lấy bức thư, Vân Phiến công tử còn chưa xem, liền nói:
- Ta thậm chí có thể đoán được mục đích hắn viết thư đến đây, chắc chắn là muốn mượn thế đe dọa chúng ta. Muốn chúng ta ngoan ngoãn giao Tiểu Thánh Thành ra. Nếu chúng ta thực sự tin vào lời quỷ quái của hắn, cho rằng hắn quá mạnh không thể đánh bại, tự loạn đội hình thì mới trúng kế của hắn.
bọn người Thôi trưởng lão đều khen ngợi.
- Công tử cao kiến, hóa ra còn có mục đích như vậy!
- Quả nhiên, đối với Ma đầu xảo quyệt này, thực sự không thể coi thường.
- Kế hoạch liên hoàn như vậy, nếu đổi lại là người khác, đã trúng chiêu rồi. Chỉ có công tử là sáng suốt như đuốc, nhìn thấu ngay!
Vân Phiến công tử từ từ mở bức thư ra.
Chữ viết trên thư không nhiều, chỉ cần liếc mắt là có thể đọc xong. Nhưng sau khi đọc xong, nụ cười trên khuôn mặt Vân Phiến công tử liền đông cứng lại.
Bởi vì những gì được viết trong thư hoàn toàn không giống với những gì hắn đoán.
Nhìn thấy Vân Phiến công tử đột nhiên không nói gì nữa, mọi người nhất thời tưởng rằng đã xảy ra chuyện lớn.
- Công tử, sao vậy?
Vân Phiến công tử đột nhiên tỉnh táo lại, sau đó từng chữ một, đọc bức thư mà Trương Mạc viết.
- Ta muốn đầu hàng, từ bỏ bóng tối theo ánh sáng. Nếu muốn đàm phán, ngày mai gặp nhau tại Tiểu Thánh Thành!
Trương Mạc cố gắng viết thật ngắn gọn. Không còn cách nào khác, lần trước thuật bổ não của Vân Phiến công tử thực sự đã dọa hắn sợ. Hắn không biết nếu mình viết dài hơn thì có bị Vân Phiến công tử giải thích ra những thứ kỳ quái không.
Vì vậy, những gì Trương Mạc viết ra không thể rõ ràng hơn. Nhưng hắn không biết rằng, hắn càng làm như vậy, Vân Phiến công tử và Thôi trưởng lão càng cảm thấy có vấn đề.
- Đầu hàng? Hừ, lại dùng chiêu này!
- Lần trước chính là chiêu này, đã bị chúng ta nhìn thấu. Bây giờ hắn vẫn không từ bỏ ý định, còn muốn lừa gạt nữa.
- Công tử chớ nên tin thật, thà tin rằng heo mẹ biết bay, cũng không thể tin lời của Ma tu.
Vân Phiến công tử giơ tay ra hiệu cho những người khác không cần nói nữa.
Chính hắn phe phẩy quạt xếp, bắt đầu suy tính trong đầu.
Tại sao lại nói đầu hàng? Không có lý do gì cả, đánh nhau đến mức này rồi, hắn còn có lý do gì để đầu hàng, chẳng lẽ hắn không biết, bây giờ hai bên đã có mối thù sâu như biển, đầu hàng cũng chỉ là chết thôi sao?
Không đúng, lần trước hắn viết thư đã cố hết sức nói rằng mình là người tốt. Lần này lại truyền ra tin tức gì đó về việc Sư Ma bị đánh.
Chẳng lẽ nói …
Vân Phiến công tử nghĩ đến một khả năng. Chẳng lẽ tình hình thực tế là Sư Ma và Ma đầu của Thiên Ma tông bị thương nặng. Bây giờ Ma đạo bên kia thế như nước với lửa, đều muốn cấp thiết giết chết đối phương. Bây giờ cách phá vỡ bế tắc duy nhất là kéo quân chính đạo của họ vào.
Thế chân vạc, ai thành lập liên minh trước, người đó thắng.
Lần trước Ma đầu xảo quyệt của Thiên Ma tông đã bán một ân tình cho họ, bây giờ yêu cầu họ cùng ra tay, tiêu diệt Sư Ma.
Vân Phiến công tử cảm thấy mình đã nghĩ thông suốt, không khỏi bật cười.
- Tốt, tốt, tốt!
Bọn người Thôi trưởng lão không hiểu gì cả, lúc này thấy Vân Phiến công tử vẻ mặt vui mừng, vội hỏi:
- Công tử, ngài hiểu ra điều gì rồi?
Vân Phiến công tử cười nói:
- Cơ hội đã đến rồi. Liên quân chính đạo của chúng ta đã nhiều lần thất bại, chẳng phải là vì đã dồn Ma tu vào chân tường, khiến chúng phải liều mạng phản kháng, liều chết một phen sao? Bây giờ có thể chơi trò lấy chó trị chó rồi.
Thôi trưởng lão bọn người vẫn không hiểu, Vân Phiến công tử cũng không định giải thích chi tiết. Những suy đoán của hắn bây giờ cũng không có bằng chứng xác thực, nhưng hắn rất tự tin.
Nói lớn, Vân Phiến công tử nói:
- Lấy giấy bút ra đây, ta muốn đích thân viết thư hồi âm cho Ma đầu của Thiên Ma tông. Ừm, hắn tên gì nhỉ?
Thôi trưởng lão liên tục nói:
- Đã tra rồi, nghe nói họ Trương, nhưng không ai biết có phải là tên giả không.
Vân Phiến công tử nói:
- Chỉ là xưng hô thôi, không quan trọng. Vậy thì gọi hắn là Trương Ma đầu đi. Ta muốn mời hắn ngày mai đến tửu lâu cao nhất ở Tiểu Thánh Thành để nói chuyện, hắn không phải muốn đầu hàng sao? Ha ha, vậy thì để hắn mang theo mấy Ma tu quan trọng nhất của Thiên Ma tông đến đây. Số lượng không được nhiều, đến rồi, chúng ta sẽ bắt được rùa trong chum, dễ như trở bàn tay. Ta xem hắn có khả năng trở mình thế nào!
Thôi trưởng lão bọn người suy nghĩ kỹ càng một lượt, dường như đúng là như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.