Chương 706
Lạc Xoong
14/12/2021
Chương 706:
Cô gái này có thể bẻ gãy xương người sao?
Khi Hạ Mộc Ngôn đang lãnh đạm quay người rời khỏi đám đông thì Tiểu Bát lặng lẽ nhìn Hạ Mộc Ngôn, Hạ Mộc Ngôn cũng tỉnh bơ liếc lại. Người khác có thể không hiểu, nhưng xem ra hai người bọn họ thì ăn ý với nhau.
Cô đâu có giỏi giang như Tiểu Bát nói?
Nhưng đúng là trong năm cuối cùng ở London, Phong Lăng đến Anh ở bên cạnh Hạ Mộc Ngôn một năm.
Trong lúc này có một lần Hạ Mộc Ngôn làm thêm giờ buổi tối ở công ty, khi ra về thì bị mấy tên nước ngoài cướp giật, tuy không bị sây sát gì lắm nhưng cũng từ ngày đó, cô có ý định học vài chiêu thức phòng thân.
Vì vậy Phong Lăng lấy thời gian tập thể dục hàng ngày của Hạ Mộc Ngôn để dạy cô vài chiêu tự vệ đơn giản. Sau đó Phong Lăng nhận ra Hạ Mộc Ngôn thật sự rất thích học, khả năng rất khá, nên Phong Lăng thiết kế một Chương trình tập luyện tự vệ đặc biệt thích hợp với người chưa từng trải qua huấn luyện như Hạ Mộc Ngôn.
Đúng là cô không cần phải dùng quá nhiều sức, chỉ cần nhớ rõ mấy vị trí yếu hiểm nhất trên cơ thể, ghi nhớ mấy yếu điểm và khớp nối trong bộ xương con người, kết hợp với mấy chiêu tự vệ căn bản mà Phong Lăng đã dạy thôi.
Tập luyện một thời gian dài như vậy, bây giờ thi thoảng Hạ Mộc Ngôn ra tay thì thật sự có thể đạt đến trình độ tự vệ được.
Tuy Hạ Mộc Ngôn học rất tốt, nhưng dù sao thì cũng như Phong Lăng đã nói trước đây. Cô chưa từng rèn luyện thể lực nghiêm ngặt, nên khi dùng sức vẫn lộ yếu điểm. Bình thường cô vẫn dùng đến trí thông minh để thắng, chút bản lĩnh cùng với chút mưu mẹo ít nhiều gì cũng có thể tạm thời dọa người một chút. Chỉ cần đối phương e ngại thì thủ đoạn này của cô mới phát huy hiệu quả.
Nhưng nếu đối phương thật sự dùng lực, cô chắc chắn không thể nào vượt qua được hai gã đàn ông cường tráng như vậy. Dù sao họ đều có cả chiều cao lẫn sức khỏe, cô lại không phải mình đồng da sắt, làm sao đánh bại bọn họ được.
Nhưng Tiểu Bát cũng rất nhanh trí hiểu ý phối hợp, chỉ đôi ba câu đã hù dọa được người ta.
Chắc cũng vì Hạ Mộc Ngôn mới từ Anh về, những người này chỉ biết tiếng tăm của cô lừng lẫy trong năm vừa rồi, chỉ biết danh tiếng của cô bây giờ vang dội và còn lọt vào bảng xếp hạng của Forbes, nên mới đầu còn chưa hiểu rõ cô mà thôi.
Hạ Mộc Ngôn dẫn hai người vào phòng làm việc, hỏi han cặn kẽ mọi chuyện từ đầu đến cuối, rồi gọi điện trực tiếp cho người phụ trách bên phía chính quyền, cũng hiểu ra được phần nào câu chuyện.
Đúng là ban đầu người phụ trách đã nhận chút lợi ích của Hằng Thành nhưng lại bị cấp trên phát hiện ra. Đến ngày đấu thầu thì lại có cả lãnh đạo cấp cao tham dự nên bọn họ không dám quá lộ liễu, nên mới gom hồ sơ của các công ty lớn lại. Cuối cùng lãnh đạo cấp cao quyết định giao cho công ty MN phụ trách dự án này. Khi người của Hằng Thành đến chất vấn, họ lấy lý do là Tập đoàn MN đưa ra lợi nhuận hấp dẫn hơn. Mặc dù không công khai nhưng mục đích của họ rất đơn giản, đó là mượn đủ mọi cớ để đẩy Tập đoàn MN lên làm bia đỡ đạn.
Sau khi Hạ Mộc Ngôn làm rõ nguyên nhân gốc rễ và hậu quả, cũng biết mình đương nhiên không thể đắc tội với người của chính quyền, vì vậy cô cũng không thể nói toạc nguyên nhân này ra, chỉ có thể dùng các mánh lới vòng vèo để giải quyết vấn đề với bên Hằng Thành.
Hai gã nọ đang chuẩn bị gọi Tổng Giám đốc của mình đi sang thì cuối cùng cảnh sát cũng lững thững đi đến.
Đúng là người của công ty Hằng Thành có chút quan hệ với cảnh sát nên bọn họ thật sự chỉ đi ngang qua. Họ vào không lập biên bản, không xử lý vấn đề mà dẫn người đi luôn. Vừa ra ngoài thì họ cũng thả người. Chuyện cứ như vậy mà tạm xong.
Biết được sau khi cảnh sát đưa người ra ngoài thì thả đi luôn, toàn bộ nhân viên của Tập đoàn MN đều phẫn nộ nhưng không có ai dám nói qua nói lại. Dù sao cảnh sát ở khu Thành Tây cũng thật sự hay qua lại với công ty Hằng Thành. Sống trên đời là phải như vậy, trừ phi mình có chỗ dựa cao hơn vững hơn.
Vấn đề xem như đã được giải quyết, nhưng mâu thuẫn giữa công ty Hằng Thành và Tập đoàn MN vẫn bế tắc. Hạ Mộc Ngôn phải nghĩ cách để tháo gỡ khúc mắc này.
Tuy hiện nay giữa các công ty địa ốc cũng có chuyện va chạm qua lại, nhưng loại xung đột như thế này rất dễ dàng phát triển như quả bóng tuyết, càng lăn càng to.
*** Trong phòng làm việc, Hạ Điềm ưỡn cái bụng to đẩy cửa đi vào, nhìn Hạ Mộc Ngôn đã ngồi sau bàn làm việc.
“Lẽ ra vừa rồi không được để bọn họ dễ dàng đi như vậy. Chẳng phải họ nói muốn moi con từ trong bụng mình ra sao? Mạnh miệng như thế, mình cũng muốn được xem bọn họ có gan đến moi thật không.” Hạ Điềm đùng đùng bước vào, rõ ràng còn chưa hết bực.
Hạ Mộc Ngôn liếc cô rồi lại nhìn xuống bụng của cô: “Mấy tháng rồi?”
Hạ Điềm im lặng một khắc rồi mới nói: “Tám tháng.”
“Sắp sinh thật rồi sao?”
“Thật ra ai là người tiết lộ thông tin cho cậu? Chuyện mang bầu mình vẫn giấu, ai to gan lớn mật dám tiết lộ cho cậu chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.