Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu
Chương 356: Cô ấy là bạn gái của tôi
Moon
16/03/2021
Lâm Khiết Vy ở trong lòng người đàn ông vẫn uốn éo như cũ, không thành thật một chút nào.
Khiến cho trong lòng Mạc Lâm Kiêu cũng loạn cả lên, vừa tức giận vừa bất đắc dĩ, lại có chút đau lòng. Chỉ có thể dùng tay hơi dùng lực ôm chặt cô thêm một chút, để mặc cô làm loạn ở trong lòng anh.
Toàn bộ những người ở dưới khán đài đều giật mình.
Đây là Mạc Lâm Kiêu!
Là nhân vật cao không thể với tới trong thành phố.
Anh vậy mà lại bước lên sân khấu ôm lấy Lâm Khiết Vy. Cậu Mạc nhiệt tình giúp người như vậy từ khi nào thế?
Kim Ngọc tức muốn chết, chỉ muộn vài giây nữa thôi, Lâm Khiết Vy sẽ cởi hết quần áo lõa thể, như vậy cô liền sẽ mất hết mặt mũi. Nhưng tại sao vào thời khắc mấu chốt Mạc Lâm Kiêu lại xông lên.
"Trần Kiệt, gọi Nam Cung Hào lập tức qua đây."
Trần Kiệt nhanh chóng gọi điện cho Nam Cung Hào, để anh ta nhanh chóng từ bên ngoài bước vào.
Tay chân Hạ Dịch Sâm run rẩy, khống chế mưa to gió lớn trong lòng, nói: "Cậu Mạc, xin anh hãy giao cô ấy cho tôi."
Mạc Lâm Kiêu nhướng mày, từ trong mũi phát ra tiếng hừ lạnh: "Dựa vào đâu mà phải giao cho anh? Anh là ai?"
"Cô ấy là người mà tôi quan tâm, cậu Mạc là người bận việc lớn, vẫn là không nên làm phiền cậu"
Mạc Lâm Kiêu tà ác cười một tiếng, lạnh lùng nói: "Người phụ nữ của Mạc Lâm Kiêu tôi, làm sao lại trở thành người mà tên nhóc anh quan tâm rồi?"
Âm!
Câu nói này như sấm sét đánh vào lòng mọi người, khiến họ trong nháy mắt kinh hãi đến ngoài khét trong chín.
Cả người Hạ Dịch Sâm run một cái, ánh mắt bỗng trở nên cay xè, nghiến răng nghiến lợi: "Cậu Mạc không cần phải đùa giỡn như vậy"
"Anh cũng xứng để tôi phải đùa giỡn? Nghe cho rõ ràng. Lâm Khiết Vy là bạn gái của tôi. Tên nhóc anh đừng có dây dưa không rõ, nếu không đừng trách tôi không khách khí"
Biểu tình ngang ngược cùng hung ác của Mạc Lâm Kiêu đâm vào khiến lòng Hạ Dịch Sâm phát lạnh. Vô số áp lực cùng tầng tầng uy hiếp đè ép lên người anh ta, đè ép đến mức khiến chân Hạ Dịch Sâm như mềm nhũn ra, bỗng nhiên loạng choạng một cái.
Mạc Lâm Kiêu không đùa!
Những gì anh nói là sự thật!
Nhìn từ góc độ của một người đàn ông, có thể thấy rằng Mạc Lâm Kiêu có ham muốn chiếm hữu cực kỳ mạnh mẽ đối với Lâm Khiết Vy!
Hạ Dịch Sâm như mất hết sức lực: "Làm sao có thể như vậy... làm sao có thể.."
Anh bất luận thế nào cũng chưa bao giờ nghĩ rằng Mạc Lâm
Kiêu sẽ là tình địch của anh. Ai có thể cạnh tranh với Mạc Lâm Kiêu chứ!
Không ai có thể:
Nam Cung Hào tiến vào, chạy nhanh lên sân khẩu, Mạc Lâm Kiêu thầm thở phào nhẹ nhõm.
Mạc Lâm Kiêu nhìn mọi người ở dưới khán đài, âm u nói: "Hôm nay ai đã hãm hại bạn gái tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho kẻ đó!"
Mọi người dưới khán đài sợ tới mức không dám hít thở, Kim Ngọc sắc mặt tái nhợt, gần như không thể đứng vững. Trời ơi, nhất định là cô ta gặp ảo giác, bạn trai của Lâm
Khiết Vy làm sao lại là Mạc Lâm Kiêu,
Nỗi sợ hãi giống như thủy triều ùn ùn kéo đến nhấn chìm cô ta.
Nam Cung Hào đơn giản kiểm tra cho Lâm Khiết Vy một chút nói: "Ai đó đã hạ cho cô ấy một chất gây ảo giác, cô Lâm đang rơi vào trong ảo giác"
"Có nghiêm trọng không?" Mạc Lâm Kiêu lo lắng hỏi. "Không sao, chỉ là việc nhỏ, tiêm một mũi liền có thể tỉnh lại."
Nam Cung Hào nói rồi liền lấy từ trong hòm thuốc ra một lọ chất lỏng, lại thêm những loại thuốc khác, lấy kim tiêm ra: "Anh nắm chặt lấy cánh tay cô ấy"
Lâm Khiết Vy sống chết không hợp tác, làm loạn trong lòng Mạc Lâm Kiêu, Mạc Lâm Kiêu kéo cánh tay cô ra, nhẹ giọng dỗ dành: "Đừng sợ, đừng sợ. Không đau chút nào. Đâm một lát liền được rồi. Nghe lời nào"
Gần một nghìn người dưới khán đài nghe thấy lời của cậu Mạc, tất cả đều như bị sét đánh ngang tai.
Người âm hiểm hung ác như cậu Mạc mà lại ăn nói dịu dàng tỉ mỉ như vậy!
Tai của họ đều muốn mang thai rồi.
Nam Cung hào tiêm cho Lâm Khiết Vy một mũi, Lâm Khiết Vy đau đến phát run, Mạc Lâm Kiêu lập tức đen mặt lại, bất mãn nhìn Nam Cung Hào một cái.
Sau khi tiêm được nửa phút, Lâm Khiết Vy liền tỉnh lại, cô chớp mắt, nhìn xung quanh, lập tức kinh ngạc đến choáng váng.
Làm sao cô lại bị Mạc Lâm Kiêu ôm vào lòng, hơn nữa ở trên sân khẩu trước mặt của tất cả mọi người! Lúc này hàng nghìn ánh mắt ở dưới sân khấu đều đang nhìn CÔ.
"Mẹ nó! Mạc Lâm Kiêu, anh điên rồi, anh đột nhiên chạy lên sân khấu làm cái gì? Không đúng, anh mau buông tôi ra, sắp gấp chết rồi, ôm cái gì mà ôm"
Lâm Khiết Vy dùng lực đẩy Mạc Lâm Kiêu, nhưng lại bị cố chấp ôm lấy chặt hơn, cô vừa vội vừa tức, mặt đỏ bừng lên, nghiến răng thấp giọng nói: "Mạc Lâm Kiêu, anh không nghe thấy sao? Mau buông tôi ra."
"Vừa rồi em bị trúng chất gây ảo giác." Mạc Lâm Kiểu như thể bên cạnh không có ai khác nói, đem một nghìn người ở đây xem thành không khí.
"Chất gây ảo giác?” Lâm Khiết Vy hít vào một hơi, suy nghĩ một chút rồi lo lắng hỏi: “Tôi vừa nãy không làm gì bất thường đúng không?
Mạc Lâm Kiêu sắc mặt tối sầm lại: "Em ôm một người đàn ông khốn kiếp"
Lâm Khiết Vy:...
"Còn cởi quần áo của chính mình"
Lâm Khiết Vy che mặt, rầu rĩ nói: "Tôi không còn mặt mũi nào nữa rồi."
Mạc Lâm Kiêu bình tĩnh nói: "Vì vậy, tôi vừa nãy đã công khai mối quan hệ của chúng ta."
"Cái gì!" Lâm Khiết Vy bị dọa đến tròng mắt như sắp rơi ra ngoài.
"Thế nào, việc tôi là bạn trai của em khiến em phải mất mặt sao?"
"Bạn trai?"
Anh nói với người khác bọn họ là mối quan hệ bạn trai và bạn gái?
Mạc Lâm Kiêu cúi đầu, dịu giọng nói: "Nếu em đồng ý, tôi có thể sửa lời, em là vợ của tôi. Hửm?"
Hửm cái gì mà hẻm, cô mới không bị lừa đâu.
Trần Kiệt không nhịn được nói: "Cậu Mạc, hoạt động kỷ niệm thành lập trường của người ta vẫn đang diễn ra, cậu xem cậu có phải là..."
Đừng có thể hiện tình cảm trước mặt những bác sĩ ưu tú trong giới của trường đại học y chứ?
Mạc Lâm Kiêu tự mình giúp Lâm Khiết Vy chỉnh lại váy, bất mãn nói: "Hôm nay em không nên mặc chiếc váy này. Không tham gia lễ kỷ niệm nữa, chúng ta đi trước."
Lâm Khiết Vũ nhanh chóng lắc đầu, "Không được, không được, tôi vừa mới tới, làm sao có thể rời đi ngay? Khó khăn lắm mới có cơ hội tham gia một lần. Nếu muốn đi, thì anh đi trước di."
Khuôn mặt của Mạc Lâm Kiêu chìm xuống. Người phụ nữ này thật là không biết tỉnh ngộ, lại biết mặc kệ anh.
"Em có nhớ có ai đã cố tình tiếp cận em, hạ chất gây ảo giác cho em không?"
"Không nhớ được nữa."
Lâm Khiết Vy đỏ mặt, đẩy Mạc Lâm Kiêu ra, nhanh chóng chạy khỏi sân khấu đi tìm Hứa Tịnh.
Mạc Lâm Kiêu lúc này mới bất đắc đĩ đi theo hiệu trưởng đến phòng khách.
Hạ Dịch Sâm cứ đứng ngây ra ở góc sân khấu, giống như một bức tượng.
Người trong hội trường dần náo nhiệt lên, bọn họ lần lượt bước ra ngoài, nhỏ giọng nghị luận.
Trong nhất thời, tất cả chỉ xoay quanh chủ đề "Một đàn em vô cùng trâu bò ở trường chúng ta đã thu phục được cậu Mạc vốn không gần nữ sắc.
Hứa Tịnh nắm lấy cánh tay của Lâm Khiết Vy kiêu ngạo nói: "Cậu Mạc vẫn là rất dốc lực. Hừm, sau này mọi người đều sẽ phải nịnh nọt tớ, haha, tớ là bạn thân của bạn gái cậu Mạc."
Lâm Khiết Vy thầm thở dài. Những lời hôm nay của Mạc Lâm Kiêu đã đẩy cô ấy lên đầu ngọn gió, cô đứng ở vị trí được người ngưỡng mộ, nhưng lại không ngăn được mà lo được lo mất.
Một khi lời nói dối bị phơi bày, cô sẽ trở thành trò cười của cả thành phố.
Kim Ngọc bị dọa đến đầu đầy mồ hôi lạnh, nằm chặt lấy tay Lâm Thúy Lan run rẩy: "Làm sao đây, cậu Mạc sẽ không giết tôi chứ? Tôi không ngờ đến Lâm Khiết Vy sẽ bám được vào cậu Mac."
Sắc mặt của Lâm Thúy Lan cũng rất xấu, vừa đố kị vừa bực tức, an ủi nói: "Đừng lo lắng, bọn họ sẽ không điều tra được đến cô đâu. Hơn nữa."
Hơn nữa phía sau, cô ta vẫn còn biện pháp để chỉnh Lâm
Khiết Vy, một khi Lâm Khiết Vy sống dở chết dở, không ra người cũng chẳng ra ma, liệu Mạc Lâm Kiêu có còn muốn cô không?
"Hơn nữa cái gì?"
Lâm Thúy Lan cười nói: "Hơn nữa, cậu Mạc chưa chắc có thể thích Lâm Khiết Vy được mấy ngày" Kim Ngọc nghĩ một chút, cũng đúng, một người siêu cấp
giàu có như cậu Mạc làm sao có thể mãi chung tình với một người phụ nữ. Lâm Khiết Vy sớm muộn cũng sẽ bị bỏ rơi. "Kim Ngọc, bình tĩnh lại đã, hoạt động kỷ niệm của trường vừa mới bắt đầu, đi thôi, đi xem những tiết mục đặc sắc phía sau."
Lâm Thúy Lan cười đến vô cùng âm hiểm.
Khiến cho trong lòng Mạc Lâm Kiêu cũng loạn cả lên, vừa tức giận vừa bất đắc dĩ, lại có chút đau lòng. Chỉ có thể dùng tay hơi dùng lực ôm chặt cô thêm một chút, để mặc cô làm loạn ở trong lòng anh.
Toàn bộ những người ở dưới khán đài đều giật mình.
Đây là Mạc Lâm Kiêu!
Là nhân vật cao không thể với tới trong thành phố.
Anh vậy mà lại bước lên sân khấu ôm lấy Lâm Khiết Vy. Cậu Mạc nhiệt tình giúp người như vậy từ khi nào thế?
Kim Ngọc tức muốn chết, chỉ muộn vài giây nữa thôi, Lâm Khiết Vy sẽ cởi hết quần áo lõa thể, như vậy cô liền sẽ mất hết mặt mũi. Nhưng tại sao vào thời khắc mấu chốt Mạc Lâm Kiêu lại xông lên.
"Trần Kiệt, gọi Nam Cung Hào lập tức qua đây."
Trần Kiệt nhanh chóng gọi điện cho Nam Cung Hào, để anh ta nhanh chóng từ bên ngoài bước vào.
Tay chân Hạ Dịch Sâm run rẩy, khống chế mưa to gió lớn trong lòng, nói: "Cậu Mạc, xin anh hãy giao cô ấy cho tôi."
Mạc Lâm Kiêu nhướng mày, từ trong mũi phát ra tiếng hừ lạnh: "Dựa vào đâu mà phải giao cho anh? Anh là ai?"
"Cô ấy là người mà tôi quan tâm, cậu Mạc là người bận việc lớn, vẫn là không nên làm phiền cậu"
Mạc Lâm Kiêu tà ác cười một tiếng, lạnh lùng nói: "Người phụ nữ của Mạc Lâm Kiêu tôi, làm sao lại trở thành người mà tên nhóc anh quan tâm rồi?"
Âm!
Câu nói này như sấm sét đánh vào lòng mọi người, khiến họ trong nháy mắt kinh hãi đến ngoài khét trong chín.
Cả người Hạ Dịch Sâm run một cái, ánh mắt bỗng trở nên cay xè, nghiến răng nghiến lợi: "Cậu Mạc không cần phải đùa giỡn như vậy"
"Anh cũng xứng để tôi phải đùa giỡn? Nghe cho rõ ràng. Lâm Khiết Vy là bạn gái của tôi. Tên nhóc anh đừng có dây dưa không rõ, nếu không đừng trách tôi không khách khí"
Biểu tình ngang ngược cùng hung ác của Mạc Lâm Kiêu đâm vào khiến lòng Hạ Dịch Sâm phát lạnh. Vô số áp lực cùng tầng tầng uy hiếp đè ép lên người anh ta, đè ép đến mức khiến chân Hạ Dịch Sâm như mềm nhũn ra, bỗng nhiên loạng choạng một cái.
Mạc Lâm Kiêu không đùa!
Những gì anh nói là sự thật!
Nhìn từ góc độ của một người đàn ông, có thể thấy rằng Mạc Lâm Kiêu có ham muốn chiếm hữu cực kỳ mạnh mẽ đối với Lâm Khiết Vy!
Hạ Dịch Sâm như mất hết sức lực: "Làm sao có thể như vậy... làm sao có thể.."
Anh bất luận thế nào cũng chưa bao giờ nghĩ rằng Mạc Lâm
Kiêu sẽ là tình địch của anh. Ai có thể cạnh tranh với Mạc Lâm Kiêu chứ!
Không ai có thể:
Nam Cung Hào tiến vào, chạy nhanh lên sân khẩu, Mạc Lâm Kiêu thầm thở phào nhẹ nhõm.
Mạc Lâm Kiêu nhìn mọi người ở dưới khán đài, âm u nói: "Hôm nay ai đã hãm hại bạn gái tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho kẻ đó!"
Mọi người dưới khán đài sợ tới mức không dám hít thở, Kim Ngọc sắc mặt tái nhợt, gần như không thể đứng vững. Trời ơi, nhất định là cô ta gặp ảo giác, bạn trai của Lâm
Khiết Vy làm sao lại là Mạc Lâm Kiêu,
Nỗi sợ hãi giống như thủy triều ùn ùn kéo đến nhấn chìm cô ta.
Nam Cung Hào đơn giản kiểm tra cho Lâm Khiết Vy một chút nói: "Ai đó đã hạ cho cô ấy một chất gây ảo giác, cô Lâm đang rơi vào trong ảo giác"
"Có nghiêm trọng không?" Mạc Lâm Kiêu lo lắng hỏi. "Không sao, chỉ là việc nhỏ, tiêm một mũi liền có thể tỉnh lại."
Nam Cung Hào nói rồi liền lấy từ trong hòm thuốc ra một lọ chất lỏng, lại thêm những loại thuốc khác, lấy kim tiêm ra: "Anh nắm chặt lấy cánh tay cô ấy"
Lâm Khiết Vy sống chết không hợp tác, làm loạn trong lòng Mạc Lâm Kiêu, Mạc Lâm Kiêu kéo cánh tay cô ra, nhẹ giọng dỗ dành: "Đừng sợ, đừng sợ. Không đau chút nào. Đâm một lát liền được rồi. Nghe lời nào"
Gần một nghìn người dưới khán đài nghe thấy lời của cậu Mạc, tất cả đều như bị sét đánh ngang tai.
Người âm hiểm hung ác như cậu Mạc mà lại ăn nói dịu dàng tỉ mỉ như vậy!
Tai của họ đều muốn mang thai rồi.
Nam Cung hào tiêm cho Lâm Khiết Vy một mũi, Lâm Khiết Vy đau đến phát run, Mạc Lâm Kiêu lập tức đen mặt lại, bất mãn nhìn Nam Cung Hào một cái.
Sau khi tiêm được nửa phút, Lâm Khiết Vy liền tỉnh lại, cô chớp mắt, nhìn xung quanh, lập tức kinh ngạc đến choáng váng.
Làm sao cô lại bị Mạc Lâm Kiêu ôm vào lòng, hơn nữa ở trên sân khẩu trước mặt của tất cả mọi người! Lúc này hàng nghìn ánh mắt ở dưới sân khấu đều đang nhìn CÔ.
"Mẹ nó! Mạc Lâm Kiêu, anh điên rồi, anh đột nhiên chạy lên sân khấu làm cái gì? Không đúng, anh mau buông tôi ra, sắp gấp chết rồi, ôm cái gì mà ôm"
Lâm Khiết Vy dùng lực đẩy Mạc Lâm Kiêu, nhưng lại bị cố chấp ôm lấy chặt hơn, cô vừa vội vừa tức, mặt đỏ bừng lên, nghiến răng thấp giọng nói: "Mạc Lâm Kiêu, anh không nghe thấy sao? Mau buông tôi ra."
"Vừa rồi em bị trúng chất gây ảo giác." Mạc Lâm Kiểu như thể bên cạnh không có ai khác nói, đem một nghìn người ở đây xem thành không khí.
"Chất gây ảo giác?” Lâm Khiết Vy hít vào một hơi, suy nghĩ một chút rồi lo lắng hỏi: “Tôi vừa nãy không làm gì bất thường đúng không?
Mạc Lâm Kiêu sắc mặt tối sầm lại: "Em ôm một người đàn ông khốn kiếp"
Lâm Khiết Vy:...
"Còn cởi quần áo của chính mình"
Lâm Khiết Vy che mặt, rầu rĩ nói: "Tôi không còn mặt mũi nào nữa rồi."
Mạc Lâm Kiêu bình tĩnh nói: "Vì vậy, tôi vừa nãy đã công khai mối quan hệ của chúng ta."
"Cái gì!" Lâm Khiết Vy bị dọa đến tròng mắt như sắp rơi ra ngoài.
"Thế nào, việc tôi là bạn trai của em khiến em phải mất mặt sao?"
"Bạn trai?"
Anh nói với người khác bọn họ là mối quan hệ bạn trai và bạn gái?
Mạc Lâm Kiêu cúi đầu, dịu giọng nói: "Nếu em đồng ý, tôi có thể sửa lời, em là vợ của tôi. Hửm?"
Hửm cái gì mà hẻm, cô mới không bị lừa đâu.
Trần Kiệt không nhịn được nói: "Cậu Mạc, hoạt động kỷ niệm thành lập trường của người ta vẫn đang diễn ra, cậu xem cậu có phải là..."
Đừng có thể hiện tình cảm trước mặt những bác sĩ ưu tú trong giới của trường đại học y chứ?
Mạc Lâm Kiêu tự mình giúp Lâm Khiết Vy chỉnh lại váy, bất mãn nói: "Hôm nay em không nên mặc chiếc váy này. Không tham gia lễ kỷ niệm nữa, chúng ta đi trước."
Lâm Khiết Vũ nhanh chóng lắc đầu, "Không được, không được, tôi vừa mới tới, làm sao có thể rời đi ngay? Khó khăn lắm mới có cơ hội tham gia một lần. Nếu muốn đi, thì anh đi trước di."
Khuôn mặt của Mạc Lâm Kiêu chìm xuống. Người phụ nữ này thật là không biết tỉnh ngộ, lại biết mặc kệ anh.
"Em có nhớ có ai đã cố tình tiếp cận em, hạ chất gây ảo giác cho em không?"
"Không nhớ được nữa."
Lâm Khiết Vy đỏ mặt, đẩy Mạc Lâm Kiêu ra, nhanh chóng chạy khỏi sân khấu đi tìm Hứa Tịnh.
Mạc Lâm Kiêu lúc này mới bất đắc đĩ đi theo hiệu trưởng đến phòng khách.
Hạ Dịch Sâm cứ đứng ngây ra ở góc sân khấu, giống như một bức tượng.
Người trong hội trường dần náo nhiệt lên, bọn họ lần lượt bước ra ngoài, nhỏ giọng nghị luận.
Trong nhất thời, tất cả chỉ xoay quanh chủ đề "Một đàn em vô cùng trâu bò ở trường chúng ta đã thu phục được cậu Mạc vốn không gần nữ sắc.
Hứa Tịnh nắm lấy cánh tay của Lâm Khiết Vy kiêu ngạo nói: "Cậu Mạc vẫn là rất dốc lực. Hừm, sau này mọi người đều sẽ phải nịnh nọt tớ, haha, tớ là bạn thân của bạn gái cậu Mạc."
Lâm Khiết Vy thầm thở dài. Những lời hôm nay của Mạc Lâm Kiêu đã đẩy cô ấy lên đầu ngọn gió, cô đứng ở vị trí được người ngưỡng mộ, nhưng lại không ngăn được mà lo được lo mất.
Một khi lời nói dối bị phơi bày, cô sẽ trở thành trò cười của cả thành phố.
Kim Ngọc bị dọa đến đầu đầy mồ hôi lạnh, nằm chặt lấy tay Lâm Thúy Lan run rẩy: "Làm sao đây, cậu Mạc sẽ không giết tôi chứ? Tôi không ngờ đến Lâm Khiết Vy sẽ bám được vào cậu Mac."
Sắc mặt của Lâm Thúy Lan cũng rất xấu, vừa đố kị vừa bực tức, an ủi nói: "Đừng lo lắng, bọn họ sẽ không điều tra được đến cô đâu. Hơn nữa."
Hơn nữa phía sau, cô ta vẫn còn biện pháp để chỉnh Lâm
Khiết Vy, một khi Lâm Khiết Vy sống dở chết dở, không ra người cũng chẳng ra ma, liệu Mạc Lâm Kiêu có còn muốn cô không?
"Hơn nữa cái gì?"
Lâm Thúy Lan cười nói: "Hơn nữa, cậu Mạc chưa chắc có thể thích Lâm Khiết Vy được mấy ngày" Kim Ngọc nghĩ một chút, cũng đúng, một người siêu cấp
giàu có như cậu Mạc làm sao có thể mãi chung tình với một người phụ nữ. Lâm Khiết Vy sớm muộn cũng sẽ bị bỏ rơi. "Kim Ngọc, bình tĩnh lại đã, hoạt động kỷ niệm của trường vừa mới bắt đầu, đi thôi, đi xem những tiết mục đặc sắc phía sau."
Lâm Thúy Lan cười đến vô cùng âm hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.