Chương 14
Một Ngày Ba Bữa
18/12/2023
Kết quả hai chiến thần nhà Tuấn Gió lại chung đội với nhau, cơ mà lần này Yoon Jeongha hết ngơ rồi nhé, trong đầu hiện lên bảy bảy bốn chín các công thức của bộ môn chơi ăn gian. Thử thách đầu tiên là cả đội sẽ xuống suối nước nóng đứng xếp thành hàng rồi chuyền nước từ ca này qua ca khác nhưng không được nhìn ra đằng sau và phải dội từ trên đỉnh đầu xuống, thầy Hà đầu tàu và Yoon Jeongha cuối tàu cả nhóm cùng bàn lối chơi xong thì bắt đầu đếm giờ khi còi hiệu vang lên mọi người bắt đầu thử thách, thầy Hà liền múc nước cẩn thận đổ ra đằng sau còn Hạ Tuấn Lâm khi tiền bối phía trước đổ nước thì cố gắng giữ cái gáo thật chắc để nước không bị đổ ra ngoài, trong khi đồng đội đang hết sức chơi bằng cả thực lực thì Yoon Jeongha ở đằng sau một mình một cõi, âm thầm chơi dơ.
Cô không vội ăn gian ngay mà thành thật hứng nước hai lần rồi mới chơi dơ, cô hai không nhận nước từ chị gái phía trước mà trực tiếp múc nước trong hồ lên rồi đổ vào thùng xanh ở phía sau đôi khi cô hai cũng sẽ hứng nước từ chị gái phía trước nhưng mà cũng chỉ hứng thôi chứ có được cái gì hay không thì Yoon Jeongha đách thèm quan tâm bởi đằng nào cũng múc từ hồ lên cần gì phải chơi thủ công như vậy buồn cười hơn nữa là chị ta còn cùng thầy Hà ngươi xướng ta tùy cổ vũ mọi người cố lên rồi còn than mệt, kiệt sức các kiểu.
Trong khi nhóm của Ngô Hân hết gần mười phút mới đầy đước cái thùng nước thì nhóm thầy Hà mới sau bốn phút đầu ván đã đầy mẹ thùng rồi, đạo diễn nghi ngờ không thôi nhưng khi hỏi ra người đứng cuối hàng là Yoon Jeongha liền bỏ qua, nghi ngờ chi nữa người ta là hoa hậu chân chất thật thà sao mà chơi ăn gian được. Nhưng sau khi phát sóng người xem liền phát hiện ra Yoon Jeongha không chỉ chơi múc nước từ hồ lên mà cái vạch được dán lên để đánh dấu cũng bị cô bóc ra rồi dán xuống thấp hơn, này có lẽ là bà hoàng chơi dơ mất rồi.
Lúc này khi chuẩn bị vào ván, Hạ Tuấn Lâm liền kiếm cái ghế tầng trèo hẳn lên tường với danh nghĩa diệt trừ ăn gian chăm chăm quan sát Yoon Jeongha chơi, nhưng trăm tính vạn tính lại không tính tới Yoon Jeongha chơi rất giỏi thế nào thì thế Mã Gia Kỳ vẫn thua trong tiếc nuối 15-13. Hạ Tuấn Lâm nghệt hết cả ra, vậy là thua rồi hả, là chấm hết rồi đúng không?
KHÔNGGGGG! Âu hoàng không chấp nhận cái kết cục này, âu hoàng đến rồi đây, Hạ thỏ hùng hổ leo xuống với lấy cái vợt cầu lông từ tay Mã Gia Kỳ, nói:
- Chơi lại với em một ván nữa! Chính nghĩa sẽ thắng cho chị coi!!!
Cả bọn cười phá lên riêng Yoon Jeongha ở bên kia chiến tuyến có chút cạn lời, chắc có lẽ thằng nhỏ vẫn còn dư vị bị lừa hôm ấy rồi. Chuyện là ở tập cuối tổ sản xuất có thêm một nhiệm vụ nữa là làm gián điệp cho đội còn lại và nhiệm vụ này lại rơi ngay trên đầu Yoon Jeongha, hờ nghề tủ rồi nghề tủ rồi, cô hai cũng chả thèm thiết tha gì em Hạ là đồng đội cũ của mình ra tay rất là tuyệt tình. Cụ thể khi em Hạ trong người chỉ còn đúng hai thỏi vàng và điều này bị Yoon Jeongha biết được nên đã lừa mất hai thỏi cuối cùng của em nó, khi gặp Hạ Tuấn Lâm ở khuôn viên phủ Yoon Jeongha hỏi:
- Em đã tiêu hết bao nhiêu vàng rồi?
Hạ Tuấn Lâm moi từ trong túi ra hai thỏi vàng thành thật đáp: Em còn đúng hai thỏi này thôi nè.
- Hay thế này đi, chị với mày đi tới tiệm cầm đồ, chị vừa mới tìm được cái này mà theo thông tin được cung cấp thì hồ lô rất có thể là món bảo vật cuối cùng, chị với mày đến đó kiểm tra thử xem nếu là thật thì đưa cho mày giữ. Ok không???
Mà Hạ thỏ lại tin chị vô cùng gật đầu cái rụp rồi lon ton theo người ta đến tiệm cầm đồ hơn nữa còn lấy nốt hai thỏi vàng cuối cùng của mình giúp người ta check thật giả, khi thông báo nhóm Ngô Hân thắng Hạ Tuấn Lâm bất ngờ không thôi, không phải cái hồ lô của cậu là món cuối cùng sao? Nhìn em trai ngơ ngác tội vô cùng lương tâm Yoon Jeongha lúc này mới trỗi dậy cô tiến tới nắm vai em trai rồi nói:
- Chị xin lỗi! tuây bu chỉ...
Một tiếng xin lỗi này như hàng ngàn mũi dao đâm vào tim Hạ Tuấn Lâm, cậu bàng hoàng quay đầu qua nhìn cô gái ấy, chán chả buồn nói, giữa những tiếng cười của mọi người tim của Hạ thỏ có chút nứt nẻ gió lùa vào tim lạnh buốt, ôi tim đau quá man.
Ván cầu này cậu nhất định sẽ thắng cho mà coi nhưng mà khoan hình như cậu đánh cầu không giỏi. Á đù, rồi thắng kiểu gì bây giờ? Tầm này đổi người còn kịp không?
Đương nhiên là không rồi em, Yoon Jeongha phát cầu rồi kia kìa, với trình chơi cầu này của Hạ Tuấn Lâm nghiễm nhiên cậu ăn ngay quả thua 10-1 với một quả Yoon Jeongha cố thả ra cho cậu vớt lại danh dự, Hạ này là Hạ đời buồn. Mấy củ khoai trong nhà không những không an ủi mà còn hùa theo cười cậu muốn thối mũi buồn không tả được đúng lúc này bên kia chiến tuyến lại vọng sang một câu comment rất chân thành:
- LÂM! CHỊ THÀNH THẬT XIN LỖI MÀY NHIỀUUUUUU
Nghe được mấy người kia không những không bớt cười ngược lại còn cười to hơn Hạ Tuấn Lâm rất muốn khóc nhưng mà khóc hỏng có được. Buổi giao lưu thể thao hôm đó kết thúc bằng chuỗi những tràng cười muốn ná thở của mấy chiến sĩ nhà gió.
Tết năm nay Đinh Trình Hâm về nhà lớn nhưng mà mới về được mùng một mùng hai đã thấy hắn xách mông qua nhà Mã ca đón tết rồi, cha mẹ Mã Gia Kỳ vui mừng tiếp đón Đinh Trình Hâm thậm chí còn để hắn ngủ chung phòng với con trai bảo bối của mình, hai người chỉ nghĩ hắn cùng đứa nhỏ nhà mình là đồng đội chắc cũng ngủ chung không ít nên không có dọn phòng khách cho Đinh Trình Hâm. Thành thật mà nói Đinh Trình Hâm được ngủ chung với Mã Gia Kỳ mà khoái muốn chết vậy đó, từ giờ đến hết tết còn tận sáu ngày nữa ngày qua ngày dính vào một chỗ với người mình thầm thương Đinh đại khoái sắp thăng thiên luôn rồi, tối đi ngủ sẽ được hít mùi hương của cậu ấy sáng vừa mở mắt đã thấy cậu ấy nằm ở bên cạnh nhân sinh đến đây là mãn nguyện rồi, thậm chí Đinh Trình Hâm còn đang nghĩ sau này sẽ đến đâu để kết hôn nữa cơ, cao thủ cũng phải gọi Đinh Trình Hâm bằng cụ.
Còn việc hắn mới vừa mới qua mùng hai đã ghé sang nhà Mã Gia Kỳ là bởi vì hắn không muốn ở nhà nữa, có được không? Thề luôn, Đinh Trình Hâm ghét nhất là đụng đến chuyện cưới hỏi nhất là khi hắn bây giờ mới vừa bước sang tuổi mười tám còn chưa sinh nhật nữa đã kịp thành niên đâu mà cưới với chả xin, đính hôn cũng không được Đinh Trình Hâm chốt gu là Mã Gia Kỳ rồi mấy người mà bố mẹ làm mối cho hắn xấu muốn chết cho nên hắn cố gắng ở hết mùng một rồi chuồn luôn, mất công ở nhà lại nghe bài ca muôn thuở: tìm bạn đời đi con! Của mẹ Đinh. Mỗi khi hắn nghỉ phép về nhà sẽ kiểu:
- A Trình, con xem chị con cũng đã kết hôn mấy năm rồi đến cháu cũng có rồi bao giờ thì đến lượt con?
Cha Đinh nghe vậy cũng thêm nếm vài câu: Đúng vậy a, thậm chí Văn Hà cũng đang mang đứa thứ hai rồi, nếu mà mi thấy sớm thì làm trước một cái lễ đính hôn trước rồi đến thời gian thích hợp thì kết hôn. Nhà họ Đinh trông chờ vào một mình mi thôi! Chị của mi không muốn nhận quyền thừa kế nó đang tính đến việc gọi mi về học tiếp quản gia tộc rồi cùng vợ con nó đi ngao du đó.
Đinh Trình Hâm bĩu mỗi thầm phỉ nhổ trong lòng, nếu hắn nói người hắn thích là alpha liệu hai người có chấp nhận không? Chắc gì đã chịu, bọn họ chỉ muốn hắn từ bỏ cái đam mê ca sĩ sớm ngày tìm được một omega ưng ý rồi kết hôn sinh cho họ vài đứa cháu tiếp quản gia tộc đưa Đinh gia ngày càng phát triển cơ mà chỉ là phát triển thôi chứ không phải đạp lên mấy nhà khác để làm người dẫn đầu kinh tế nước C đâu, Thật! Thề.
Từ trước vốn đã vậy, giới thượng lưu cực kỳ coi thường giới giải trí bởi bọn họ cho rằng mấy người nổi tiếng đó chỉ cần có một khuôn mặt đẹp một chút tài năng liền tưởng mình có tất cả, rồi sau đó thì sao vẫn là bọn họ vung tiền bao tài nguyên cho mấy nghệ sĩ đó và những nghệ sĩ được bọn họ vung tiền vẫn dựa vào thân thế của bọn họ để vênh váo chèn ép lẫn nhau đó thôi, cơ mà đó chỉ là trước kia thôi hiện giờ vẫn có một số các cô cậu giới thượng lưu tiến vào vòng giải trí chịu khổ Đinh Trình Hâm là một ví dụ rất rõ ràng, hắn ở ngoài ngần ấy năm cũng là để chịu khổ nhiều lúc ba mẹ Đinh nhìn không được nữa muốn cậu quý tử nhà mình về nhà nhưng Đinh Trình Hâm không muốn, hắn có ước mơ của riêng hắn lại càng không thể từ bỏ ước mơ này được trước đã khó từ bỏ sau đó lại gặp Mã Gia Kỳ thì Đinh đại chính thức theo đuổi ước mơ đến cùng cũng như chạy theo người đẹp đến cùng. Hiện tại trong phòng Mã Gia Kỳ hai người đang nằm trên giường tránh cái lạnh đầu xuân cùng mấy anh em trong nhóm call video, thấy hai anh lớn đang ở chung với nhau đám nhỏ liền la lên, biết vậy cũng chạy đến nhà Mã ca chơi có phải vui hơn không? Cơ mà bây giờ mỗi người một ngả hết tết mới có thể gặp lại nhau, chán nhỉ. Líu em thì về Tây thành đón tết với gia đình, Tống Á Hiên và Nghiêm Hạo Tường thì một người về nước M một người về xứ Wales, trước khi lên máy bay đến xứ Wales Tống Á Hiên còn ôm cứng omega của mình tham luyến hương hoa tuyết cầu trên thân người yêu cái ôm này như ôm hết cho mấy ngày tết xa nhau vậy Nghiêm Hạo Tường còn phải dỗ ngọt bạn lớn nhà mình mới có thể tách nhau ra mà lên máy bay, tác giả không hiểu, ai yêu vào rồi cũng dính lấy người yêu như keo con chó giống Tống Á Hiên à?
Còn Hạ Tuấn Lâm và Trương Chân Nguyên thì về Đông thành với người nhà nay ngồi call video mới thấy được việc chịu khó đi xa có lợi đến mức nào, ngoại trừ hơi ê đuýt một tý ra thì cũng không có gì to tát lắm và Tống Á hiên cũng đang nung nấu ý định book vé máy bay để lao thẳng qua nước M với bạn bé nhà mình rồi nhưng lúc này điện thoại hiên tin nhắn tới, thấy icon gấu nhỏ hiện lên Tống cá lập tức vào xem đập vô mắt alpha là một dòng thông báo:
''Á Hiên, đừng đặt vé nữa! Ngày mai tớ đến nhà Jones đó!''
Lúc này tim alpha như bùng nổ tựa như pháo hoa đêm giao thừa cũng không bằng cú nổ hạnh phúc từ trái tim cậu, bà mẹ nó, người yêu tôi sắp đến đón tết với tôi rồi, cậu nhanh chóng trả lời tin nhắn của bạn bé nhà mình:
''Được, được, được, khi nào cậu đến nơi nhớ gọi cho tớ, tớ đi đón cậu!"
''Ố kê liền!"
Tết này coi như ấm êm hạnh phúc rồi, người yêu sắp nhào vào lòng cậu rồi, aaaa hạnh phúc quá đi thôi. Cậu vùng dậy lao nhanh ra ngoài lên đến lầu hai chạy đến phòng cha mẹ tung cước đạp cửa cái rầm mừng rỡ chạy vào thông báo:
- Ba! mẹ!
Hai ông bà đồng thời quay qua nhìn cậu con trai: Có rắm mau thả!
- Ngày mai con sẽ dẫn con dâu về đây ra mắt hai người!
Hai ông bà ngẩn ra một lúc sau đó đồng thời chạy ra cửa mỗi người một bên hỏi cậu quý tử dồn dập:
- Là thằng bé Hạo Tường đúng không?
- Bao giờ thì mày dắt thằng bé về nhà?
- Thằng bé có đi chung với anh chị sui không?
- Mẹ có phải chuẩn bị sính lễ ngay không?
v.v...
Tống Á Hiên có chút cạn lời, đang nghĩ nếu mai mang người về đây có phải bị ông bà bô nhà mình dọa cho chạy luôn không? Cậu vỗ trán bất lực nói:
- Ba, mẹ nữa, con cùng cậu ấy chưa công khai cha mẹ của cậu ấy mới chỉ biết con là đồng đội của cậu ấy thôi, trong mắt bọn họ mối quan hệ của tụi con vẫn dừng lại ở mức bạn bè.
Ba mẹ Tống nghe mối quan hệ của con trai vẫn chỉ như vậy liền nhếch môi cười khinh bỉ một cái, nguyên lai cũng chỉ có vậy vẫn là bạn bè chứ có thay đổi server gì đâu, vẫn ở rank đồng mà cứ làm như mình đang ở thách đấu vậy đó, ba Tống xỉa xói con trai cưng:
- Thì ra là bạn, vẫn là bạn thôi hả?
Lòng tiểu Tống đắng không tả được, biết vậy không báo cho hai người biết nữa, mắc gì đi chọc ngoáy nỗi đau của con trai hai người như vậy? Qủa đúng là người cha mẫu mực, vô cùng yêu thương con a.
Cô không vội ăn gian ngay mà thành thật hứng nước hai lần rồi mới chơi dơ, cô hai không nhận nước từ chị gái phía trước mà trực tiếp múc nước trong hồ lên rồi đổ vào thùng xanh ở phía sau đôi khi cô hai cũng sẽ hứng nước từ chị gái phía trước nhưng mà cũng chỉ hứng thôi chứ có được cái gì hay không thì Yoon Jeongha đách thèm quan tâm bởi đằng nào cũng múc từ hồ lên cần gì phải chơi thủ công như vậy buồn cười hơn nữa là chị ta còn cùng thầy Hà ngươi xướng ta tùy cổ vũ mọi người cố lên rồi còn than mệt, kiệt sức các kiểu.
Trong khi nhóm của Ngô Hân hết gần mười phút mới đầy đước cái thùng nước thì nhóm thầy Hà mới sau bốn phút đầu ván đã đầy mẹ thùng rồi, đạo diễn nghi ngờ không thôi nhưng khi hỏi ra người đứng cuối hàng là Yoon Jeongha liền bỏ qua, nghi ngờ chi nữa người ta là hoa hậu chân chất thật thà sao mà chơi ăn gian được. Nhưng sau khi phát sóng người xem liền phát hiện ra Yoon Jeongha không chỉ chơi múc nước từ hồ lên mà cái vạch được dán lên để đánh dấu cũng bị cô bóc ra rồi dán xuống thấp hơn, này có lẽ là bà hoàng chơi dơ mất rồi.
Lúc này khi chuẩn bị vào ván, Hạ Tuấn Lâm liền kiếm cái ghế tầng trèo hẳn lên tường với danh nghĩa diệt trừ ăn gian chăm chăm quan sát Yoon Jeongha chơi, nhưng trăm tính vạn tính lại không tính tới Yoon Jeongha chơi rất giỏi thế nào thì thế Mã Gia Kỳ vẫn thua trong tiếc nuối 15-13. Hạ Tuấn Lâm nghệt hết cả ra, vậy là thua rồi hả, là chấm hết rồi đúng không?
KHÔNGGGGG! Âu hoàng không chấp nhận cái kết cục này, âu hoàng đến rồi đây, Hạ thỏ hùng hổ leo xuống với lấy cái vợt cầu lông từ tay Mã Gia Kỳ, nói:
- Chơi lại với em một ván nữa! Chính nghĩa sẽ thắng cho chị coi!!!
Cả bọn cười phá lên riêng Yoon Jeongha ở bên kia chiến tuyến có chút cạn lời, chắc có lẽ thằng nhỏ vẫn còn dư vị bị lừa hôm ấy rồi. Chuyện là ở tập cuối tổ sản xuất có thêm một nhiệm vụ nữa là làm gián điệp cho đội còn lại và nhiệm vụ này lại rơi ngay trên đầu Yoon Jeongha, hờ nghề tủ rồi nghề tủ rồi, cô hai cũng chả thèm thiết tha gì em Hạ là đồng đội cũ của mình ra tay rất là tuyệt tình. Cụ thể khi em Hạ trong người chỉ còn đúng hai thỏi vàng và điều này bị Yoon Jeongha biết được nên đã lừa mất hai thỏi cuối cùng của em nó, khi gặp Hạ Tuấn Lâm ở khuôn viên phủ Yoon Jeongha hỏi:
- Em đã tiêu hết bao nhiêu vàng rồi?
Hạ Tuấn Lâm moi từ trong túi ra hai thỏi vàng thành thật đáp: Em còn đúng hai thỏi này thôi nè.
- Hay thế này đi, chị với mày đi tới tiệm cầm đồ, chị vừa mới tìm được cái này mà theo thông tin được cung cấp thì hồ lô rất có thể là món bảo vật cuối cùng, chị với mày đến đó kiểm tra thử xem nếu là thật thì đưa cho mày giữ. Ok không???
Mà Hạ thỏ lại tin chị vô cùng gật đầu cái rụp rồi lon ton theo người ta đến tiệm cầm đồ hơn nữa còn lấy nốt hai thỏi vàng cuối cùng của mình giúp người ta check thật giả, khi thông báo nhóm Ngô Hân thắng Hạ Tuấn Lâm bất ngờ không thôi, không phải cái hồ lô của cậu là món cuối cùng sao? Nhìn em trai ngơ ngác tội vô cùng lương tâm Yoon Jeongha lúc này mới trỗi dậy cô tiến tới nắm vai em trai rồi nói:
- Chị xin lỗi! tuây bu chỉ...
Một tiếng xin lỗi này như hàng ngàn mũi dao đâm vào tim Hạ Tuấn Lâm, cậu bàng hoàng quay đầu qua nhìn cô gái ấy, chán chả buồn nói, giữa những tiếng cười của mọi người tim của Hạ thỏ có chút nứt nẻ gió lùa vào tim lạnh buốt, ôi tim đau quá man.
Ván cầu này cậu nhất định sẽ thắng cho mà coi nhưng mà khoan hình như cậu đánh cầu không giỏi. Á đù, rồi thắng kiểu gì bây giờ? Tầm này đổi người còn kịp không?
Đương nhiên là không rồi em, Yoon Jeongha phát cầu rồi kia kìa, với trình chơi cầu này của Hạ Tuấn Lâm nghiễm nhiên cậu ăn ngay quả thua 10-1 với một quả Yoon Jeongha cố thả ra cho cậu vớt lại danh dự, Hạ này là Hạ đời buồn. Mấy củ khoai trong nhà không những không an ủi mà còn hùa theo cười cậu muốn thối mũi buồn không tả được đúng lúc này bên kia chiến tuyến lại vọng sang một câu comment rất chân thành:
- LÂM! CHỊ THÀNH THẬT XIN LỖI MÀY NHIỀUUUUUU
Nghe được mấy người kia không những không bớt cười ngược lại còn cười to hơn Hạ Tuấn Lâm rất muốn khóc nhưng mà khóc hỏng có được. Buổi giao lưu thể thao hôm đó kết thúc bằng chuỗi những tràng cười muốn ná thở của mấy chiến sĩ nhà gió.
Tết năm nay Đinh Trình Hâm về nhà lớn nhưng mà mới về được mùng một mùng hai đã thấy hắn xách mông qua nhà Mã ca đón tết rồi, cha mẹ Mã Gia Kỳ vui mừng tiếp đón Đinh Trình Hâm thậm chí còn để hắn ngủ chung phòng với con trai bảo bối của mình, hai người chỉ nghĩ hắn cùng đứa nhỏ nhà mình là đồng đội chắc cũng ngủ chung không ít nên không có dọn phòng khách cho Đinh Trình Hâm. Thành thật mà nói Đinh Trình Hâm được ngủ chung với Mã Gia Kỳ mà khoái muốn chết vậy đó, từ giờ đến hết tết còn tận sáu ngày nữa ngày qua ngày dính vào một chỗ với người mình thầm thương Đinh đại khoái sắp thăng thiên luôn rồi, tối đi ngủ sẽ được hít mùi hương của cậu ấy sáng vừa mở mắt đã thấy cậu ấy nằm ở bên cạnh nhân sinh đến đây là mãn nguyện rồi, thậm chí Đinh Trình Hâm còn đang nghĩ sau này sẽ đến đâu để kết hôn nữa cơ, cao thủ cũng phải gọi Đinh Trình Hâm bằng cụ.
Còn việc hắn mới vừa mới qua mùng hai đã ghé sang nhà Mã Gia Kỳ là bởi vì hắn không muốn ở nhà nữa, có được không? Thề luôn, Đinh Trình Hâm ghét nhất là đụng đến chuyện cưới hỏi nhất là khi hắn bây giờ mới vừa bước sang tuổi mười tám còn chưa sinh nhật nữa đã kịp thành niên đâu mà cưới với chả xin, đính hôn cũng không được Đinh Trình Hâm chốt gu là Mã Gia Kỳ rồi mấy người mà bố mẹ làm mối cho hắn xấu muốn chết cho nên hắn cố gắng ở hết mùng một rồi chuồn luôn, mất công ở nhà lại nghe bài ca muôn thuở: tìm bạn đời đi con! Của mẹ Đinh. Mỗi khi hắn nghỉ phép về nhà sẽ kiểu:
- A Trình, con xem chị con cũng đã kết hôn mấy năm rồi đến cháu cũng có rồi bao giờ thì đến lượt con?
Cha Đinh nghe vậy cũng thêm nếm vài câu: Đúng vậy a, thậm chí Văn Hà cũng đang mang đứa thứ hai rồi, nếu mà mi thấy sớm thì làm trước một cái lễ đính hôn trước rồi đến thời gian thích hợp thì kết hôn. Nhà họ Đinh trông chờ vào một mình mi thôi! Chị của mi không muốn nhận quyền thừa kế nó đang tính đến việc gọi mi về học tiếp quản gia tộc rồi cùng vợ con nó đi ngao du đó.
Đinh Trình Hâm bĩu mỗi thầm phỉ nhổ trong lòng, nếu hắn nói người hắn thích là alpha liệu hai người có chấp nhận không? Chắc gì đã chịu, bọn họ chỉ muốn hắn từ bỏ cái đam mê ca sĩ sớm ngày tìm được một omega ưng ý rồi kết hôn sinh cho họ vài đứa cháu tiếp quản gia tộc đưa Đinh gia ngày càng phát triển cơ mà chỉ là phát triển thôi chứ không phải đạp lên mấy nhà khác để làm người dẫn đầu kinh tế nước C đâu, Thật! Thề.
Từ trước vốn đã vậy, giới thượng lưu cực kỳ coi thường giới giải trí bởi bọn họ cho rằng mấy người nổi tiếng đó chỉ cần có một khuôn mặt đẹp một chút tài năng liền tưởng mình có tất cả, rồi sau đó thì sao vẫn là bọn họ vung tiền bao tài nguyên cho mấy nghệ sĩ đó và những nghệ sĩ được bọn họ vung tiền vẫn dựa vào thân thế của bọn họ để vênh váo chèn ép lẫn nhau đó thôi, cơ mà đó chỉ là trước kia thôi hiện giờ vẫn có một số các cô cậu giới thượng lưu tiến vào vòng giải trí chịu khổ Đinh Trình Hâm là một ví dụ rất rõ ràng, hắn ở ngoài ngần ấy năm cũng là để chịu khổ nhiều lúc ba mẹ Đinh nhìn không được nữa muốn cậu quý tử nhà mình về nhà nhưng Đinh Trình Hâm không muốn, hắn có ước mơ của riêng hắn lại càng không thể từ bỏ ước mơ này được trước đã khó từ bỏ sau đó lại gặp Mã Gia Kỳ thì Đinh đại chính thức theo đuổi ước mơ đến cùng cũng như chạy theo người đẹp đến cùng. Hiện tại trong phòng Mã Gia Kỳ hai người đang nằm trên giường tránh cái lạnh đầu xuân cùng mấy anh em trong nhóm call video, thấy hai anh lớn đang ở chung với nhau đám nhỏ liền la lên, biết vậy cũng chạy đến nhà Mã ca chơi có phải vui hơn không? Cơ mà bây giờ mỗi người một ngả hết tết mới có thể gặp lại nhau, chán nhỉ. Líu em thì về Tây thành đón tết với gia đình, Tống Á Hiên và Nghiêm Hạo Tường thì một người về nước M một người về xứ Wales, trước khi lên máy bay đến xứ Wales Tống Á Hiên còn ôm cứng omega của mình tham luyến hương hoa tuyết cầu trên thân người yêu cái ôm này như ôm hết cho mấy ngày tết xa nhau vậy Nghiêm Hạo Tường còn phải dỗ ngọt bạn lớn nhà mình mới có thể tách nhau ra mà lên máy bay, tác giả không hiểu, ai yêu vào rồi cũng dính lấy người yêu như keo con chó giống Tống Á Hiên à?
Còn Hạ Tuấn Lâm và Trương Chân Nguyên thì về Đông thành với người nhà nay ngồi call video mới thấy được việc chịu khó đi xa có lợi đến mức nào, ngoại trừ hơi ê đuýt một tý ra thì cũng không có gì to tát lắm và Tống Á hiên cũng đang nung nấu ý định book vé máy bay để lao thẳng qua nước M với bạn bé nhà mình rồi nhưng lúc này điện thoại hiên tin nhắn tới, thấy icon gấu nhỏ hiện lên Tống cá lập tức vào xem đập vô mắt alpha là một dòng thông báo:
''Á Hiên, đừng đặt vé nữa! Ngày mai tớ đến nhà Jones đó!''
Lúc này tim alpha như bùng nổ tựa như pháo hoa đêm giao thừa cũng không bằng cú nổ hạnh phúc từ trái tim cậu, bà mẹ nó, người yêu tôi sắp đến đón tết với tôi rồi, cậu nhanh chóng trả lời tin nhắn của bạn bé nhà mình:
''Được, được, được, khi nào cậu đến nơi nhớ gọi cho tớ, tớ đi đón cậu!"
''Ố kê liền!"
Tết này coi như ấm êm hạnh phúc rồi, người yêu sắp nhào vào lòng cậu rồi, aaaa hạnh phúc quá đi thôi. Cậu vùng dậy lao nhanh ra ngoài lên đến lầu hai chạy đến phòng cha mẹ tung cước đạp cửa cái rầm mừng rỡ chạy vào thông báo:
- Ba! mẹ!
Hai ông bà đồng thời quay qua nhìn cậu con trai: Có rắm mau thả!
- Ngày mai con sẽ dẫn con dâu về đây ra mắt hai người!
Hai ông bà ngẩn ra một lúc sau đó đồng thời chạy ra cửa mỗi người một bên hỏi cậu quý tử dồn dập:
- Là thằng bé Hạo Tường đúng không?
- Bao giờ thì mày dắt thằng bé về nhà?
- Thằng bé có đi chung với anh chị sui không?
- Mẹ có phải chuẩn bị sính lễ ngay không?
v.v...
Tống Á Hiên có chút cạn lời, đang nghĩ nếu mai mang người về đây có phải bị ông bà bô nhà mình dọa cho chạy luôn không? Cậu vỗ trán bất lực nói:
- Ba, mẹ nữa, con cùng cậu ấy chưa công khai cha mẹ của cậu ấy mới chỉ biết con là đồng đội của cậu ấy thôi, trong mắt bọn họ mối quan hệ của tụi con vẫn dừng lại ở mức bạn bè.
Ba mẹ Tống nghe mối quan hệ của con trai vẫn chỉ như vậy liền nhếch môi cười khinh bỉ một cái, nguyên lai cũng chỉ có vậy vẫn là bạn bè chứ có thay đổi server gì đâu, vẫn ở rank đồng mà cứ làm như mình đang ở thách đấu vậy đó, ba Tống xỉa xói con trai cưng:
- Thì ra là bạn, vẫn là bạn thôi hả?
Lòng tiểu Tống đắng không tả được, biết vậy không báo cho hai người biết nữa, mắc gì đi chọc ngoáy nỗi đau của con trai hai người như vậy? Qủa đúng là người cha mẫu mực, vô cùng yêu thương con a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.