Yêu Vợ Như Mạng: Ông Xã Thần Bí Hư Hỏng
Chương 162: Cô Sẽ Liều Mạng!
Giang Lưu Vân
16/05/2021
Diệp Tinh Bắc đã chỉnh đốn lại tâm lý, sau đó coi Cố Quân Trục là trai bao của cô, cô chính là kim chủ của Cố Quân Trục.
Kim chủ ngủ cùng trai bao, không phảixấu!
Cô nghĩ thì cực kỳ hùng hồn, nhưng da mặt lại không đạt được đến trình độ mạnh mẽ như tâm lý, bị Cố Quân Trụcnhìn kỹ xem xét, da mặt cô lại dần dần đỏ lên.
Cố Quân Trục cười... Nha, có nhớ rồi!
Có lẽ là thẹn thùng, ngại ngùng nên giả vờ quên.
Có đứa bé ở đây, Cố Quân Trụchiểu rất rõ, chỉ ý tứ nhìn Diệp Tinh Bắcnói: "Bà xã, tối qua em cực khổ rồi, buổi sáng ăn nhiều một chút, bồi bổ cho thật tốt."
Đứa bé ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn Cố Quân Trục, lại nhìn Diệp Tinh Bắc, hiếu kỳ hỏi Diệp Tinh Bắc: "Mẹ, tối hôm qua mẹ làm gì? Tại sao lại cực khổ?"
"..." Diệp Tinh Bắchung hăng nhéo một cái lên eoCố Quân Trục.
Thắt lưng của Cố Quân Trụcbị Diệp Tinh Bắcnắm chặt, nhưng biểu hiện trên mặt lại không thay đổi, cúi đầu vò đầu đứa bé, cười híp mắt nói: "Tối hôm qua mẹ muốn choTiểu Thụmột em gái, mẹ muốn cho Tiểu Thụmột em gái nhỏ xinh đẹp đáng yêu nhất!"
"Thật ạ?" Đứa bé vui vẻ nhìn Diệp Tinh Bắc, nhấp nháymắt: "Mẹ, mẹ thật tốt!"
Diệp Tinh Bắc: "..."
Cô muốn khóc!
Ai tới kéo cái miệng chạy đầy xe lửa thích lừa gạt trẻ con không chớpmắtCố Ngũ Gianày ra ngoài đi?
*
Vết thương trên đầu đứa bé không ổn lắm, ăn sáng xong, "Hai vợ chồng" đưa đứa bé đi học.
Nhìn dáng vẻ hài lòng của đứa bé giống như là muốn giang cánh bay lên, tức giận lúc sáng của Diệp Tinh Bắcbiến mất sạch sẽ.
Bỗng nhiên cảm thấy, nếu không thì cứ như vậy đi.
Muốn con ngựa làm việc cho cô, thì cô đều cũng phải cho nó ăn chút cỏ chứ.
Nếu như cô muốn sống cùngCố Quân Trục hết đời, làm Cố Quân Trục cả đời không động vào cô, hiển nhiên sẽ không thành hiện thực.
Chuyện như vậy, mặc dù nói phụ nữ chịu thiệt, nhưng chỉ cần điều chỉnh tốt tâm lý, cũng chưa chắc phụ nữ chịu thiệt.
Hạng Băng Tư chính là ví dụ sống sờ sờ.
Cô chỉ cần coiCố Quân Trụclà trai bao mà cô bao nuôi, vậy thì người chịu thiệt chính là Cố Quân Trục.
Tối hôm qua, Cố Quân Trụcđã hầu hạ cô rất thoải mái.
Sau khi xong việc, Cố Quân Trục còn hầu hạ cô tắm rửa sạch sẽ, kim bài và trai baocũng chỉ đến như thế.
Vì Tiểu Thụ, sau này cô sẽ liều mạng!
Sau khi tách khỏiCố Quân Trục, cô đi tới Tinh Cung.
Diệp Tinh Ly thấy cô đến, cảm động đến rơi nước mắt, nói một đống lời hay, sau đó vui mừng lui lại.
Diệp Tinh Bắctiễn anh xong, chấp nhận số phận ngồi vào vị trí của mình, xử lý công việc bị đọng lại.
Diệp Tinh Ly không thích làm việc, anh chỉ thích chơi đùa.
Diệp Tinh Bắc lại rất thích làm việc.
Bởi vì công việc sẽ thể hiện được giá trị của cô, làm cho cô cảm thấy, vận mệnh của mình nắm giữ trong tay mình.
Cô dựa vào bàn làm việc, nhanh chóng bước vào trạng thái làm việc.
Hơn một giờ sau, điện thoại nội bộ vang lên.
Ấn nút nhận cuộc gọi, giọng nói vui vẻ củathư ký Tân Chiêu cô vang lên trong phòng: "Tổng giám, bên quầy tiếp tân gọi điện thoại tới, nói có người tự xưng là bạn của Nhan tiểu thư muốn gặp ngài, tôi đã nói cô ấy chưa hẹn trước với ngài, xin hỏi tổng giám, để cô ấy vào hay làbảo cô ấy hẹn lúc khác?"
Cô ta tự xưng là bạn bè của Nhan tiểu thư?
Một cái tên lập tức hiện lên trong đầuDiệp Tinh Bắc.
Diệp Tinh Bắc kích động từ sau bàn làm việc đứng lên, "Để cô ấy và o...À, không cần, tôi xuống tiếp cô ấy!"
Kim chủ ngủ cùng trai bao, không phảixấu!
Cô nghĩ thì cực kỳ hùng hồn, nhưng da mặt lại không đạt được đến trình độ mạnh mẽ như tâm lý, bị Cố Quân Trụcnhìn kỹ xem xét, da mặt cô lại dần dần đỏ lên.
Cố Quân Trục cười... Nha, có nhớ rồi!
Có lẽ là thẹn thùng, ngại ngùng nên giả vờ quên.
Có đứa bé ở đây, Cố Quân Trụchiểu rất rõ, chỉ ý tứ nhìn Diệp Tinh Bắcnói: "Bà xã, tối qua em cực khổ rồi, buổi sáng ăn nhiều một chút, bồi bổ cho thật tốt."
Đứa bé ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn Cố Quân Trục, lại nhìn Diệp Tinh Bắc, hiếu kỳ hỏi Diệp Tinh Bắc: "Mẹ, tối hôm qua mẹ làm gì? Tại sao lại cực khổ?"
"..." Diệp Tinh Bắchung hăng nhéo một cái lên eoCố Quân Trục.
Thắt lưng của Cố Quân Trụcbị Diệp Tinh Bắcnắm chặt, nhưng biểu hiện trên mặt lại không thay đổi, cúi đầu vò đầu đứa bé, cười híp mắt nói: "Tối hôm qua mẹ muốn choTiểu Thụmột em gái, mẹ muốn cho Tiểu Thụmột em gái nhỏ xinh đẹp đáng yêu nhất!"
"Thật ạ?" Đứa bé vui vẻ nhìn Diệp Tinh Bắc, nhấp nháymắt: "Mẹ, mẹ thật tốt!"
Diệp Tinh Bắc: "..."
Cô muốn khóc!
Ai tới kéo cái miệng chạy đầy xe lửa thích lừa gạt trẻ con không chớpmắtCố Ngũ Gianày ra ngoài đi?
*
Vết thương trên đầu đứa bé không ổn lắm, ăn sáng xong, "Hai vợ chồng" đưa đứa bé đi học.
Nhìn dáng vẻ hài lòng của đứa bé giống như là muốn giang cánh bay lên, tức giận lúc sáng của Diệp Tinh Bắcbiến mất sạch sẽ.
Bỗng nhiên cảm thấy, nếu không thì cứ như vậy đi.
Muốn con ngựa làm việc cho cô, thì cô đều cũng phải cho nó ăn chút cỏ chứ.
Nếu như cô muốn sống cùngCố Quân Trục hết đời, làm Cố Quân Trục cả đời không động vào cô, hiển nhiên sẽ không thành hiện thực.
Chuyện như vậy, mặc dù nói phụ nữ chịu thiệt, nhưng chỉ cần điều chỉnh tốt tâm lý, cũng chưa chắc phụ nữ chịu thiệt.
Hạng Băng Tư chính là ví dụ sống sờ sờ.
Cô chỉ cần coiCố Quân Trụclà trai bao mà cô bao nuôi, vậy thì người chịu thiệt chính là Cố Quân Trục.
Tối hôm qua, Cố Quân Trụcđã hầu hạ cô rất thoải mái.
Sau khi xong việc, Cố Quân Trục còn hầu hạ cô tắm rửa sạch sẽ, kim bài và trai baocũng chỉ đến như thế.
Vì Tiểu Thụ, sau này cô sẽ liều mạng!
Sau khi tách khỏiCố Quân Trục, cô đi tới Tinh Cung.
Diệp Tinh Ly thấy cô đến, cảm động đến rơi nước mắt, nói một đống lời hay, sau đó vui mừng lui lại.
Diệp Tinh Bắctiễn anh xong, chấp nhận số phận ngồi vào vị trí của mình, xử lý công việc bị đọng lại.
Diệp Tinh Ly không thích làm việc, anh chỉ thích chơi đùa.
Diệp Tinh Bắc lại rất thích làm việc.
Bởi vì công việc sẽ thể hiện được giá trị của cô, làm cho cô cảm thấy, vận mệnh của mình nắm giữ trong tay mình.
Cô dựa vào bàn làm việc, nhanh chóng bước vào trạng thái làm việc.
Hơn một giờ sau, điện thoại nội bộ vang lên.
Ấn nút nhận cuộc gọi, giọng nói vui vẻ củathư ký Tân Chiêu cô vang lên trong phòng: "Tổng giám, bên quầy tiếp tân gọi điện thoại tới, nói có người tự xưng là bạn của Nhan tiểu thư muốn gặp ngài, tôi đã nói cô ấy chưa hẹn trước với ngài, xin hỏi tổng giám, để cô ấy vào hay làbảo cô ấy hẹn lúc khác?"
Cô ta tự xưng là bạn bè của Nhan tiểu thư?
Một cái tên lập tức hiện lên trong đầuDiệp Tinh Bắc.
Diệp Tinh Bắc kích động từ sau bàn làm việc đứng lên, "Để cô ấy và o...À, không cần, tôi xuống tiếp cô ấy!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.