10 Năm Đơn Phương

Chương 19: Tớ yêu cậu!

Ghannn

28/03/2024

Sáng hôm sau, tôi hào hứng đến trường, tâm trạng tràn ngập niềm vui sướng vì bữa sinh nhật tuyệt vời hôm qua.

Bước vào lớp, tôi đặt cặp xuống ghế rồi ngồi xuống, Huy nó ngồi cứ quay sang tôi rồi quay sang hướng khác như đang muốn nói điều gì đó: "Ơi, cậu...mai cậu có thời gian không?"

"Mai á?, có chứ, thứ bảy mà."

"Cậu có muốn đi lễ hội kia với tớ không?, nghe nói có cả pháo hoa ấy, tớ nghĩ cậu sẽ thích."

"Được" tôi cười thích thú đáp

"Thật á!, thế mai 5h gặp nhé."

"Được"

Tôi ấp úng muốn hỏi cậu ấy một điều nhưng vì ngại nên chưa từng hỏi, nhưng tôi không muốn cứ giữ mãi suy nghĩ này trong lòng được, tôi nhẹ nhàng cất giọng: "Huy ơi, cậu muốn khi nào cưới?"

"Hả.." Huy kinh ngạc nhìn tôi, có phải tôi hỏi hơi sớm không?

"..Thôi thôi coi như tớ chưa nói gì đi."

"Khi nào cậu đồng ý thì cưới luôn." Giọng Huy trầm ấm đáp, nhìn cậu ấy cứ như đang nói thật chứ không hề giống nói giỡn.

Tôi ngạc nhiên, trơ mắt nhìn Huy. Tim tôi đập rất nhanh, người ta thường nói khi tim mình đập nhanh vì một người thì mình đã thật sự rung động vì họ.

Huy xoa đầu tôi, gương mặt dịu dàng ấy cứ như chỉ dành cho mỗi tôi.

Kết thúc tiết học, Tiếng chuông vang lên, cả lớp la hét vì sự vui sướng khi kết thúc hai tiết toán. Minh, Linh và Huy bu lại một chỗ thì thầm to nhỏ, tôi vừa bước đến thì liền giải tán. Chuyện gì thế?, chắng lẽ là đang giấu tôi làm việc xấu gì à?

Không được rồi, họ quá đáng thế! Sao lại giấu tôi. Tôi vừa về chỗ họ lại liền ngồi sát lại thì thào. Ghét quá nên tôi rời khỏi lớp đi chơi.

Huy cười nói: "Tớ hẹn gặp cậu ấy thành công rồi, giờ phải làm sao?"

"Mai bọn tớ sẽ cùng đi để giúp cậu, mai cậu phải tỏ tình sao cho ngọt ngào lên" Linh chống cầm suy nghĩ.



"Tao có cách này nè, mấy đứa con gái thích lắm nè, giờ mày đè Thư vào tường rồi tỏ tình đảm bảo đổ luôn." Minh nó suốt ngày xem phim Trung, Hàn nên mấy cái này rành lắm.

"Bớt xàm, Thư làm gì thích cái đó." Linh đẩy vai Minh, nhăn mặt

"Thôi thôi bỏ đi, tớ sẽ tự nghĩ ra." Huy lắc đầu, đứng dậy nói.

"Chắc chứ?"

"Um." Huy rất quyết tâm.

Tối hôm sau, tôi dành rất nhiều thời gian ra để trang điểm cho xinh đẹp, còn dành ra mấy tiếng để chọn đồ. Tôi đang rất lo lắng.

[chỉ là đi chơi thôi mà..cần sợ vậy không..] những suy nghĩ trong đầu cứ hiện lên, tôi rất hồi hộp luôn.

Đến nơi, trời cũng bắt đầu tối dần, không khí náo nhiệt nơi đây khiến tôi trở nên thích thú, cơn lo lắng cũng vơi đi bớt. Huy tiến đến chỗ tôi xoa nhẹ tóc cất giọng trầm ấm: "Xin chào em bé của tớ"

Huy khoác lên mình chiếc áo trắng còn phía dưới là một chiếc quần kaki đen, trông cậu ấy đẹp đến hoàn hảo.

"Chào cậu" Tôi đáp

"Cậu muốn ăn gì không?, tớ mua cho cậu nhé?"

"Ò, tớ muốn ăn kem."

"Thế anh dẫn cục cưng đi anh kem nhé." Huy cười nói, hình như cậu ấy đang bắt chước lại câu nói lúc trước của tôi.

Cục cưng ơi, em dẫn anh đi ăn kem nà, ăn kem nà.

"Dạa." Tôi ngoan ngoãn đáp

Huy véo má tôi, bật cười: "Bé ngoan lắm"

"Ngoan mới được Huy thương mà."



"Không cần ngoan, chỉ cần đó là cậu là tớ thương rồi."

Trời ơi, đây không phải nơi thả thính đâu, cậu ấy mà nói nữa chắc tôi tỏ tình luôn quá!

"Thôi thôi đi đi."

"Dạ."

Huy dẫn tôi tới quầy kem rồi chọn kem cho tôi, tôi cười tủm tỉm cầm lấy que kem trên tay, cắn một cái muốn buốt răng luôn, nhưng ngon lắm. Huy nhìn tôi chăm chú như muốn nói gì đó, cậu ta nói rất lắp bắp: "Tớ..Thư ơi..tớ"

"Hả..?"

Huy dùng hết can đảm chuẩn bị nói thì bị thằng Minh chạy nhanh tới ôm chặt: "Ơi mày bên kia có kem ăn đúng ngon luôn á. Muốn ăn không tao mời"

Huy dùng mắt liếc nhìn thằng Minh chằm chằm cứ như Minh vừa làm điều gì đó rất ngu ngốc. Huy kéo nhanh tay của Minh đi tới một góc, cất giọng: "Đm, tao sắp tỏ tình được rồi mày giỡn hả?"

"Ủa vậy hả..không biết" Minh sốc ngang khi biết mình vừa phá hủy một màn tỏ tình.

"Thôi mày cút giùm tao đi."

"Oke, oke, xin lỗi người anh em."

Huy bước đến chỗ tôi, nắm chặt tay rồi ngồi xuống băng ghế đang trống, giọng Huy khàn khàn nói: "Thư ơi, cảm ơn vì đã xuất hiện trong thế giới của tớ, cảm ơn vì đã mang đến cho tớ niềm vui, hạnh phúc."

"...." Tôi im lặng lắng nghe từng câu nói của cậu ấy.

"Cậu biết không, lúc đầu đúng thật nhìn tớ cũng chẳng quá quan tâm đến mọi người xung quanh, nhưng từ khi gặp cậu tớ đã thay đổi, tớ thân thiện với mọi người hơn, cũng học cách quan tâm đến người khác hơn, nhưng đương nhiên cậu vẫn luôn là ngoại lệ duy nhất, tớ đối xử với cậu tốt hơn những người khác, cười nhiều hơn khi ở bên cậu. Cậu biết tại sao không?"

"Tại sao thế..?"

"Vì tớ thích cậu, rất thích cậu" Trong màn đêm u tối, những ánh sáng của pháo hoa hiện lên một cách lộng lẫy, rực rỡ, và đẹp đến ngỡ ngàng. Tôi đang vui đến mức không thể tưởng tượng nổi. 10 năm đơn phương của tôi thật sự đã dập tắt bởi câu nói tỏ tình ngày hôm ấy.

"Tớ cũng thích cậu!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện 10 Năm Đơn Phương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook