100 Cách Câu Dẫn Chú Yêu

Chương 32:

Hanh Hanh A

31/03/2024

Trước khi gặp Đặng Cảnh Trạch, Trần Chỉ Chỉ cũng không quá quan tâm đến chuyện thành tích học tập của mình. Mặc dù ông nội luôn dặn dò cô phải học hành chăm chỉ, nhưng cô biết cho dù mình không học hành chăm chỉ thì vẫn có thể đỗ được vào một trường đại học tốt.

Cô không thể không thừa nhận là mình may mắn bởi vì được sinh ra trong một gia đình như thế này, có lẽ cũng chính vì sự bao bọc của gia đình mà mười mấy năm qua cô mới ngơ ngơ ngác ngác mà sống như thế.

Trước khi nhận được kết quả lần này, cô vẫn không hiểu tại sao Đặng Cảnh Trạch và ông nội cô lại quan tâm đến chuyện học hành của cô như vậy. Nhưng bây giờ thì cô đã hiểu rồi, khi bản thân cô cố gắng nỗ lực, sau đó đạt được kết quả như mong đợi thì vô cùng thỏa mãn và vui vẻ.

Ban đầu cô còn cần Đặng Cảnh Trạch giám sát và bắt ép học hành, nhưng bây giờ Trần Chỉ Chỉ đã biết tự giác học tập. Đặng Cảnh Trạch thấy thế thì cũng vô cùng vui mừng, nhưng cũng cảm thấy hơi bất đắc dĩ. Hiện giờ nếu như không có tiết học thì Trần Chỉ Chỉ sẽ tới thư viện để tự học, hai người hoàn toàn không có thời gian ở chung.

Có đôi lúc Đặng Cảnh Trạch sẽ lạm dụng chức quyền mà gọi cô tới văn phòng để làm tình một lúc, nhưng điều này cũng chỉ giống như uống rượu độc giải khát, không có nhiều tác dụng.

Kỳ thi giữa kỳ sắp đến, Trần Chỉ Chỉ càng dốc lòng học hành hơn, thậm chí có khi cô còn phớt lờ điện thoại của Đặng Cảnh Trạch, điều này khiến anh tức điên lên.

Nhưng mà cứ tan học là Trần Chỉ Chỉ lại chạy mất, Đặng Cảnh Trạch không sao bắt được cô. Cuối cùng, không còn cách nào khác, Đặng Cảnh Trạch chỉ có thể thử vận may tới thư viện để bắt người.

Thư viện của trường học rất lớn, có không ít học sinh tới đây tự học trong lúc không có tiết. Đặng Cảnh Trạch muốn tìm được Trần Chỉ Chỉ thì chỉ có một cách, đó là đi tìm từng hàng một.

Trần Chỉ Chỉ hôm nay tới đây là để tìm tài liệu ôn tập mới nhất, lúc cô đang tập trung tìm kiếm thì lại bỗng nhiên cảm giác được có một bàn tay to lớn thò vào trong váy ngắn của mình, sau đó có một người đè lên lưng cô, cả người cô trực tiếp đè lên giá sách.

“A! Ưm...” Trần Chỉ Chỉ hoảng sợ, cô đang định hét lên thì đã bị người đó nhanh tay bịt chặt miệng lại, sau đó vành tai nhạy cảm bị người ta ngậm lấy.

Vành tai của Trần Chỉ Chỉ vô cùng mẫn cảm, mỗi lần Đặng Cảnh Trạch liếm vành tai của cô để có thể cảm nhận được thân thể cô run lên. Lần này cũng không ngoại lệ, thân thể Trần Chỉ Chỉ gần như mềm nhũn trong nháy mắt.

“Đừng…” Miệng cô bị bịt lại không nói được, chỉ có thể thốt ra vài âm tiết ngắn ngủi, nhưng cô vẫn không từ bỏ giãy giụa, đây là trong thư viện trường học, sao có thể xảy ra chuyện này?

Bàn tay lúc trước đã thò vào trong váy ngắn của cô đang xuyên qua lớp quần lót xoa nắn âm đế nhạy cảm. Cô sợ hãi vô cùng, nhưng cơ thể vẫn rất thành thật, chẳng bao lâu sau dâm thủy đã chảy ướt quần lót.

Lúc này, Trần Chỉ Chỉ thực sự căm ghét thân thể nhạy cảm này của mình, sao có thể bị một người đàn ông xa lạ xoa nắn âm đế đến mức chảy nước như thế này chứ?



Người đàn ông sau lưng cô cọ sát vào mông cô, bắt đầu đưa đẩy giống như tê thế giao hợp, hai tay to lớn khống chế cô, không cho cô chạy trốn. Cô bị kẹp giữa người đàn ông và giá sách, không cách nào nhúc nhích được.

Trần Chỉ Chỉ muốn quay đầu lại, nhưng vừa mới động đậy thì đã bị người đàn ông phát hiện ra. Bàn tay to lớn của người đàn ông đè đầu cô lại, xoa nhẹ mái tóc của cô, nhẹ nhàng ấn chặt, không cho cô cơ hội quay đầu.

"Đừng... làm ơn..." Trần Chỉ Chỉ biết lúc này có giãy dụa cũng vô ích, cô chỉ có thể cầu xin sự tha thứ, hi vọng người đàn ông này còn sót một chút lý trí, có thể buông tha cho cô.

Người đàn ông phía sau ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí càng dùng sức đẩy Trần Chỉ Chỉ hơn, ép chặt người cô. Hai bầu ngực của Trần Chỉ Chỉ bị chèn ép, không cần nhìn cũng biết chắc chắn đã thay đổi hình dạng rồi.

Trần Chỉ Chỉ bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng, cô có thể cảm giác được người đàn ông phía sau đã cởi thắt lưng, vén váy của cô lên. Dương vật khổng lồ của hắn chĩa vào mông cô, chỉ còn cách một lớp quần lót mỏng, nóng rực đến dọa người.

Quần lót của cô đã nhớp nháp lạnh lạnh từ lâu, bây giờ dương vật nóng hổi của người đàn ông lại áp vào, nhiệt độ chênh lệch vô cùng rõ ràng. Cả hai người đều không nói gì, chỉ có thể nghe thấy âm thanh khe khẽ do vải vóc ma sát.

"Trần Chỉ Chỉ, bị cưỡng hiếp trong thư viện có thoải mái không?”

Ngay khi Trần Chỉ Chỉ định cá chết lưới rách mà kêu cứu thì người sau lưng cô lại đột nhiên lên tiếng. Âm thanh phát ra từ cổ họng của người đó nghe hơi khô, nhưng giọng điệu vẫn êm tai như thường ngày.

“Thầy... Thầy Đặng?” Trần Chỉ Chỉ không dám tin, lúc này cô mới vô thức cúi đầu nhìn bàn tay đang đặt lên bụng dưới của mình, phát hiện đúng là tay của Đặng Cảnh Trạch.

“Là anh, nâng mông lên, anh muốn chơi tiểu huyệt của em.”

Đặng Cảnh Trạch vỗ nhẹ lên mông Trần Chỉ Chỉ một cái, ra hiệu cô phối hợp với mình.

Đặng Cảnh Trạch banh mông Trần Chỉ Chỉ ra, yêu thích không buông mà nhào nặn mông cô một chút. Vừa rồi nếu như anh trực tiếp đâm vào thì chỉ sợ cô sẽ đau, thế nên anh mới nhẫn nhịn đến tận bây giờ.

“Thầy Đặng... Chúng ta tới nơi khác rồi làm được không...”

Trần Chỉ Chỉ vẫn còn hơi sợ hãi. Mặc dù cô biết người sau lưng mình là Đặng Cảnh Trạch, nhưng nơi này dù sao cũng là thư viện, nơi công cộng không biết khi nào sẽ có người đi tới. Cô thậm chí còn nghe được âm thanh người đi qua đi lại giữa những hàng sách.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện 100 Cách Câu Dẫn Chú Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook