100 Cách Câu Dẫn Chú Yêu

Chương 35:

Hanh Hanh A

31/03/2024

Dù thế nào đi nữa thì Đặng Cảnh Trạch cũng là giáo viên chủ nhiệm của một lớp, bây giờ lại nghênh ngang ôm người rời khỏi thư viện như thế này, cũng làm dấy lên nhiều dư luận trong trường.

Không lâu sau, anh bị hiệu trưởng Đặng gọi tới văn phòng hiểu trưởng hỏi han.

Lần cuối cùng Đặng Cảnh Trạch đến phòng hiệu trưởng là khi anh vừa mới nhậm chức, tính ra đã mấy tháng không đến nơi này rồi. Anh đi thẳng tới phòng hiệu trưởng, gõ cửa một cái, hiệu trưởng Đặng nhanh chóng lên tiếng, bảo anh đi vào.

Hiệu trưởng Đặng thực sự không biết rõ về cháu trai của mình, ông ấy chỉ biết rằng Đặng Cảnh Trạch lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ. Đến khi về nước, ông ấy cảm thấy Đặng Cảnh Trạch là một nhân tài, thế nên mới đồng ý để anh làm giáo viên chủ nhiệm.

Hiệu trưởng Đặng nhìn Đặng Cảnh Trạch đi vào, ra hiệu cho anh ngồi xuống. Thấy dáng vẻ của anh vẫn bình thản nhẹ nhàng như mây gió, ông ấy không khỏi nhíu mày: “Cháu có biết dạo này trường học đang bàn tán gì về cháu không hả?”

Đặng Cảnh Trạch ngồi thẳng trên sô pha, dáng vẻ đoan đoan chính chính, nghe hiệu trưởng Đặng hỏi vậy thì trả lời: “Cháu biết.”

Gần đây trong trường có tin đồn rằng anh cư xử không đúng mực, anh và bạn gái ôm ôm ấp ấp nhau ở trong thư viện, may là không ai nhìn thấy mặt của nữ chính là Trần Chỉ Chỉ. Anh cảm thấy rất buồn cười, những người này chắc là không biết, anh không chỉ ôm ôm ấp ấp, mà anh còn chơi cô ở trong thư viện nữa.

“Đây không phải nước ngoài, cháu phải chế hành vi của mình, biết không?” Hiệu trưởng Đặng không cấm đoán chuyện Đặng Cảnh Trạch yêu đương, dù sao một người gần ba mươi tuổi yêu đương cũng là chuyện bình thường. Ông ấy nghĩ Đặng Cảnh Trạch ở nước ngoài lâu năm nên chưa quen với cách sống trong nước, hơn nữa anh còn là thầy giáo mà lại ôm ấp ở trong trường thì đúng là hơi ảnh hưởng đến tinh thần và kỷ luật của nhà trường, cho nên vẫn cần giáo dục anh một vài câu.

Đặng Cảnh Trạch gật đầu biểu thị đã hiểu, thật ra anh cũng chẳng hề quan tâm tới những lời xì xào bàn tán của người khác. Chỉ cần chuyện này không liên lụy đến Trần Chỉ Chỉ là anh an tâm rồi.

"Đúng rồi, dạo này cô cháu gái nhà họ Trần thế nào rồi?” Hiệu trưởng Đặng lúc này cũng không quên hỏi han về Trần Chỉ Chỉ, chứng tỏ ông ấy thực sự rất quan tâm đến cô.



Đặng Cảnh Trạch nghe được hiệu trưởng Đặng hỏi như vậy thì hơi sửng sốt một chút, thế nào rồi? Cái gì thế nào rồi? Muốn hỏi về học tập hay là cuộc sống? Nếu hỏi về cuộc sống thì chẳng lẽ anh trả lời là dạo này anh đụ cô nhiều lắm? Nghĩ đến cảnh cô gái thở hổn hển khóc lóc dưới thân mình, Đặng Cảnh Trạch lập tức cảm thấy toàn thân nóng bừng. Bây giờ anh chỉ muốn lập tức được chơi cô.

Anh trả lời qua loa vài câu, sau đó nhanh chóng rời đi.

Bây giờ là thời gian tan học, học sinh đều đi ra ngoài trường học, những người biết anh đều lễ phép chào một câu “thầy Đặng”. Anh cũng gật đầu lại với bọn họ một cái, sau đó tăng tốc, không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở đây.

Đi thẳng tới phòng học, Đặng Cảnh Trạch thấy Trần Chỉ Chỉ còn đang ngồi ở chỗ của mình, chậm rãi thu dọn đồ đạc. Nghe thấy có tiếng mở cửa, cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy người tới là Đặng Cảnh Trạch thì đang định hỏi sao anh lại tới đây. Nhưng cô còn chưa dứt lời thì Đặng Cảnh Trạch đã đè cô lên trên bàn, cúi đầu hôn cô.

Trần Chỉ Chỉ thở hổn hển, đầu lưỡi của cô bị anh quấn lấy, mãi không chịu buông. Đến tận khi Trần Chỉ Chỉ cảm thấy mình sắp ngất đi vì khó thở thì Đặng Cảnh Trạch mới buông đôi môi cô ra, đồng thời cúi đầu vén áo của cô lên, ngậm lấy núm vú của cô vào miệng.

Núm vú vốn mềm mại xinh đẹp của Trần Chỉ Chỉ ngay lập tức bị anh mút cương cứng lên, quầng vú dính đầy nước bọt của anh.

Đặng Cảnh Trạch vừa liếm láp bầu ngực của cô, vừa lột sạch quần áo của Trần Chỉ Chỉ. Anh đè cô lên bàn học, tách hai chân cô ra.

Trần Chỉ Chỉ nằm ra bàn, hai chân gập lại thành hình chữ M, tiểu huyệt lộ ra trước mặt Đặng Cảnh Trạch. Anh lập tức tách mép tiểu huyệt của cô ra, cúi đầu liếm nó.

Từ sau khi hai người thực sự làm tình thì Đặng Cảnh Trạch rất ít khi liếm tiểu huyệt của cô. Mỗi lần cô đều ẩm ướt rất nhanh, chưa làm gì mà tiểu huyệt đã chảy dầm dề, thế nên Đặng Cảnh Trạch không có cơ hội liếm huyệt cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện 100 Cách Câu Dẫn Chú Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook