100 Ngày, Sau Quyết Định Ly Hôn
Chương 57: Cưỡng ép (H)
Dnguyen
24/07/2022
Gia Huy ném Gia Hân xuống giường xong, bản thân anh cũng nhanh chóng đè
lên người cô, rồi tiếp tục hôn xuống cổ cô. Gia Hân vẫn chưa hết bàng
hoàng lại bị anh đè xuống hôn khắp cổ, xương quay xanh rồi đến ngực.
Gia Hân bị Gia Huy tập kích bất ngờ không kịp phản ứng. Hơn nữa hành động của anh hết sức hung bạo, điên cuồng. Lúc này cô cảm thấy hơi sợ nước bắt đầu chảy và kêu lớn tiếng:
- Gia Huy, anh làm gì vậy, mau buông tôi ra.
Gia Huy chẳng thèm quan tâm tới lời Gia Hân nói mà vẫn tiếp tục hôn khắp người cô. Gia Hân vừa tức giận vừa hoảng sợ. Bởi vì cô biết nếu cô không ngăn anh lại, chuyện xảy ra tiếp theo sẽ là chuyện gì. Gia Hân vừa giãy giụa, tay cô cào loạn trên lưng anh, mong tay cô dài lên chỉ một lúc sau trên lưng anh đã xuất hiện rất nhiều vết xước, có vết còn rươm rướm máu. Thế nhưng vẫn chẳng hề hứng gì với Gia Huy, anh vẫn tiếp tục hôn cô.
Gia Hân thấy anh vẫn không có giấu hiệu dừng lại, cô không còn cách nào khác đành dùng chiêu cuối. Cô giơ chân lên định sẽ thúc mạnh vào chỗ đó của anh. Nhưng dường như anh đã đoán trước được hành động đó của cô. Gia Huy nhanh hơn Gia Hân một bước, trước khi để cô giơ chân lên đá vào thì anh đã kẹp chặt chân cô, khiến cô không thể nhúc nhích. Gia Hân càng tức giận, đôi mát cô ướt đãm nước mắt, lúc này đã đỏ hoe, cô hét lên:
- Anh buông tôi ra, buông ra, không cho phép anh đụng vào người tôi. Anh định làm gì vậy hả?
Cuối cùng Gia Huy cũng dừng lại, anh ngước mặt lên nhìn thằng vào mặt Gia Hân. Thấy cô khóc đến mắt đỏ hoe, anh có hơi đau lòng, thế nhưng đang trong cơn tức giận cùng dục vọng đã lên tới nơi, chút đau lòng đó của anh cũng mau chóng biến mất. Nhìn thấy gương mặt đáng thương đầy nước mắt của cô nhưng lại cô cùng quật cường, không chịu khuất phục. Đã thế cô còn không cho anh động vào người sao, lại nghĩ đến lời cô nói muốn ly hôn. Gia Huy không sao kiềm chế được, anh cười khẩy rồi nói:
- Nói xem tôi làm gì em?
Gia Hân nhìn khuôn mặt chứa đày dục vọng của anh lúc này, cô bất giác run sợ. Nhìn Gia Huy thật đáng sợ, nhưng cô vẫn không khuất phục, miệng cứng rắn nói:
- Anh không được phép đụng vào tôi, khi chưa được tôi cho phép.
Nghe Gia Hân nói thế, anh bất giác cười lớn, tay nâng cằm cô lên, anh nói:
- Tôi cứ thích đụng đấy, em làm gì tôi.
Gia Hân tức giận, mặt nóng bừng bừng quát lại:
- Anh dám.
- Tôi không chỉ dám đụng vào em, mà tôi còn dám làm em không xuống được giường nữa kìa.
Vừa dứt lời Gia Huy hôn xuống ngực cô qua lớp áo. Gia Hân bất ngờ với câu trả lời của anh, hơn hết là cực kì tức giận cùng uất ức. Cô lại tiếp tục giãy giụa, đấm đá vào người anh cùng hép lớn:
- Gia Huy đồ vô sỉ.
- Anh mau buông tôi ra.
Gia Huy vẫn chẳng mảy may tới mấy lời chửi bới đó của Gia Hân. Một lúc sau, cô vì hét lên quá nhiều, cổ khàn cả đi, giọng cũng dần lạc hẳn. Cùng với đó vì bị anh kích thích mà cơ thể cô cũng bắt đầu nổi phản ứng. Tiếng chửi bới của Gia Hân nhỏ dần. Lúc này đồ trên người cô cũng bị anh lột sạch sẽ vứt xuống sàn. Gia Huy cũng tiện thể cởi sạch đồ trên người mình. Cả hai cùng trần như nhộng đang áp sáp vào nhau. Không khí trong phòng càng trở nên ái muội, nhiệt độ cũng dần tăng.
Thấy Gia Hân đã không còn giãy giụa mạnh mẽ như lúc đầu, tiếng chửi bới cũng nhỏ dần. Gia Huy ngước đầu lên nhìn Gia Hân cười khẩy rồi nói:
- Không chửi anh nữa sao, vợ yêu.
Gia Hân ngước mắt nhìn thẳng vào mắt anh, mắt cô lúc này đỏ rực bởi vì khóc cũng là vì tức giận, cô cứ nhìn anh như thế mà không trả lời, miệng cũng ngừng chửi anh, mà thay vào đó là lời nói nhẹ nhàng:
- Gia Huy tha cho tôi đi, tôi không muốn.
Miệng anh vẫn cười nhưng lời nói lại đa phần lạnh lẽo:
- Em nói xem súng đã nên nòng rồi, sao có thể không hạ thủ đây.
Nói xong nhắm chuẩn xác môi anh phủ xuống môi mềm của cô, anh hôn cô đắm đuối. Gia Hân lại tiếp tục giãy giụa, nhưng với sức lực nhỏ bé của cô thì sao có thể đấu lại anh. Gia Huy hôn cô một lúc lâu, đến lúc hô hấp của hai người bắt đầu khó khăn anh mới buông môi cô ra. Cả hai cùng thở hồng hộc. Thế nhưng anh hồi phục rất nhanh, chóng lúc cô còn thở chưa đều thì anh đã đặt vật đó của anh ngay trước của cô mà đâm một phát dứt khoát.
Gia Hân vẫn còn quay cuồng trong nụ hôn hồi nãy, chưa kịp định thần trở lại liền bị một cơn đau từ hạ thể ập đến, cô hét chói tai, chửi một câu:
- Gia Huy, tôi hận anh.
Gia Huy vừa đâm vào cũng có chút đau nên không di chuyển mà vẫn giữ nguyên như thế. Nhưng khi nghe Gia Hân nói hận mình, anh như có chút bừng tỉnh, nhìn xuống cô gái nước mắt giàn giụa dưới thân, vừa đẹp vừa đáng thương. Gia Huy đau lòng cúi xuống lấy tay lau đi giọt nước mắt trên gò má Gia Hân, nhưng cô lại gạt tay anh ra, đôi mát hừng hực đỏ nhìn vào anh với vẻ oán hận, uất ức. Nhưng dục vọng đã lên tới não, hơn nữa như thế này rồi còn có thể dừng lại sao.
Gia Hân thấy Gia Huy dừng lại một lúc, tưởng rằng anh sẽ dừng lại. Nhưng không ngờ anh chẳng thèm qua tâm mà tiếp tục làm cô, tên cầm thú, anh thật khiến cô thất vọng. Gia Hân hoàn toàn tuyệt vọng, cô không giãy giụa phản kháng nữa. Mặc kệ anh làm gì thì làm, cô thật không muốn khuất phục anh, không muốn khóc nữa, thế nhưng tuyệt nhiên nước mắt lại cứ chảy. Anh bị cô xiết chặt đến căng cứng khó chịu, anh liền bắt đầu di chuyển trong người cô, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Gia Huy thấy người dưới thân không kháng cự nữa thì hài lòng làm càng hăng say, càng dữ dằn hơn. Gia Huy vừa đưa đảy vào người cô vừa cúi xuống hôn lấy môi cô, còn một tay lại vuốt ve bầu ngực nóng bỏng của cô. Gia Hân buông xuôi không giãy giụa nhưng bản thân cơ thể lại có phản ứng dữ dội với việc Gia Huy làm. Cô bắt đầu rên lên những tiếng nhỏ đứt quãng. Gia Huy nghe tiếng rên của cô lại càng phấn khích làm nhanh hơn. Làm một lúc lâu anh gầm lên một tiếng rồi phóng thích tất cả vào trong cô.
Vừa ra xong anh cũng gục xuống đè lên người cô, cô cũng vì thế mà cả người run rẩy. Một lúc sau bình ổn lại anh rút ra khỏi người cô, cúi xuống hôn vào môi cô. Gia Hân vẫn còn mơ màng chưa biết chuyện gì, liền bị anh hôn mãnh liệt, cô cũng có dục vọng của bản thân thế nên cũng bị cuốn theo nụ hôn đó của anh. Anh hôn cô đến hơi thở dồn dập, vật đó lại bắt đầu cứng lên, thế là không biết anh làm cô đến bao nhiêu lần, phóng thích vào người cô biết bao nhiêu mầm móng của của anh. Chỉ biết Gia Hân vì quá mệt mà ngất đi, còn Gia Huy kết thúc lúc nào thì chỉ có anh biết.
Làm xong anh nhẹ nhàng yêu thương ôm cô vào lòng ngủ tiếp, nhìn đôi mắt sưng lên vì khóc của cô mà đau lòng. Anh hôn xuống đôi mắt sưng đỏ của cô rồi cũng chìm vào giấc ngủ. Nhìn cô gái mềm mại trong lòng anh nghĩ thầm: "Muốn ly hôn, muốn rời bỏ anh sao, Gia Huy này sẽ không cho em có cơ hội đó, đời này em chỉ có thể ở bên cạnh anh".
Nhìn hai người không mảnh vải che thân cùng nhau quấn quýt trên giường chìm vào giấc ngủ, thật yên bình. Thế nhưng biết đâu một cơn bão sắp sửa ập tới. Liệu Gia Hân có nguyện ý tha thứ cho anh lần nữa, hay sẽ dứt khoát rời đi.
Gia Hân bị Gia Huy tập kích bất ngờ không kịp phản ứng. Hơn nữa hành động của anh hết sức hung bạo, điên cuồng. Lúc này cô cảm thấy hơi sợ nước bắt đầu chảy và kêu lớn tiếng:
- Gia Huy, anh làm gì vậy, mau buông tôi ra.
Gia Huy chẳng thèm quan tâm tới lời Gia Hân nói mà vẫn tiếp tục hôn khắp người cô. Gia Hân vừa tức giận vừa hoảng sợ. Bởi vì cô biết nếu cô không ngăn anh lại, chuyện xảy ra tiếp theo sẽ là chuyện gì. Gia Hân vừa giãy giụa, tay cô cào loạn trên lưng anh, mong tay cô dài lên chỉ một lúc sau trên lưng anh đã xuất hiện rất nhiều vết xước, có vết còn rươm rướm máu. Thế nhưng vẫn chẳng hề hứng gì với Gia Huy, anh vẫn tiếp tục hôn cô.
Gia Hân thấy anh vẫn không có giấu hiệu dừng lại, cô không còn cách nào khác đành dùng chiêu cuối. Cô giơ chân lên định sẽ thúc mạnh vào chỗ đó của anh. Nhưng dường như anh đã đoán trước được hành động đó của cô. Gia Huy nhanh hơn Gia Hân một bước, trước khi để cô giơ chân lên đá vào thì anh đã kẹp chặt chân cô, khiến cô không thể nhúc nhích. Gia Hân càng tức giận, đôi mát cô ướt đãm nước mắt, lúc này đã đỏ hoe, cô hét lên:
- Anh buông tôi ra, buông ra, không cho phép anh đụng vào người tôi. Anh định làm gì vậy hả?
Cuối cùng Gia Huy cũng dừng lại, anh ngước mặt lên nhìn thằng vào mặt Gia Hân. Thấy cô khóc đến mắt đỏ hoe, anh có hơi đau lòng, thế nhưng đang trong cơn tức giận cùng dục vọng đã lên tới nơi, chút đau lòng đó của anh cũng mau chóng biến mất. Nhìn thấy gương mặt đáng thương đầy nước mắt của cô nhưng lại cô cùng quật cường, không chịu khuất phục. Đã thế cô còn không cho anh động vào người sao, lại nghĩ đến lời cô nói muốn ly hôn. Gia Huy không sao kiềm chế được, anh cười khẩy rồi nói:
- Nói xem tôi làm gì em?
Gia Hân nhìn khuôn mặt chứa đày dục vọng của anh lúc này, cô bất giác run sợ. Nhìn Gia Huy thật đáng sợ, nhưng cô vẫn không khuất phục, miệng cứng rắn nói:
- Anh không được phép đụng vào tôi, khi chưa được tôi cho phép.
Nghe Gia Hân nói thế, anh bất giác cười lớn, tay nâng cằm cô lên, anh nói:
- Tôi cứ thích đụng đấy, em làm gì tôi.
Gia Hân tức giận, mặt nóng bừng bừng quát lại:
- Anh dám.
- Tôi không chỉ dám đụng vào em, mà tôi còn dám làm em không xuống được giường nữa kìa.
Vừa dứt lời Gia Huy hôn xuống ngực cô qua lớp áo. Gia Hân bất ngờ với câu trả lời của anh, hơn hết là cực kì tức giận cùng uất ức. Cô lại tiếp tục giãy giụa, đấm đá vào người anh cùng hép lớn:
- Gia Huy đồ vô sỉ.
- Anh mau buông tôi ra.
Gia Huy vẫn chẳng mảy may tới mấy lời chửi bới đó của Gia Hân. Một lúc sau, cô vì hét lên quá nhiều, cổ khàn cả đi, giọng cũng dần lạc hẳn. Cùng với đó vì bị anh kích thích mà cơ thể cô cũng bắt đầu nổi phản ứng. Tiếng chửi bới của Gia Hân nhỏ dần. Lúc này đồ trên người cô cũng bị anh lột sạch sẽ vứt xuống sàn. Gia Huy cũng tiện thể cởi sạch đồ trên người mình. Cả hai cùng trần như nhộng đang áp sáp vào nhau. Không khí trong phòng càng trở nên ái muội, nhiệt độ cũng dần tăng.
Thấy Gia Hân đã không còn giãy giụa mạnh mẽ như lúc đầu, tiếng chửi bới cũng nhỏ dần. Gia Huy ngước đầu lên nhìn Gia Hân cười khẩy rồi nói:
- Không chửi anh nữa sao, vợ yêu.
Gia Hân ngước mắt nhìn thẳng vào mắt anh, mắt cô lúc này đỏ rực bởi vì khóc cũng là vì tức giận, cô cứ nhìn anh như thế mà không trả lời, miệng cũng ngừng chửi anh, mà thay vào đó là lời nói nhẹ nhàng:
- Gia Huy tha cho tôi đi, tôi không muốn.
Miệng anh vẫn cười nhưng lời nói lại đa phần lạnh lẽo:
- Em nói xem súng đã nên nòng rồi, sao có thể không hạ thủ đây.
Nói xong nhắm chuẩn xác môi anh phủ xuống môi mềm của cô, anh hôn cô đắm đuối. Gia Hân lại tiếp tục giãy giụa, nhưng với sức lực nhỏ bé của cô thì sao có thể đấu lại anh. Gia Huy hôn cô một lúc lâu, đến lúc hô hấp của hai người bắt đầu khó khăn anh mới buông môi cô ra. Cả hai cùng thở hồng hộc. Thế nhưng anh hồi phục rất nhanh, chóng lúc cô còn thở chưa đều thì anh đã đặt vật đó của anh ngay trước của cô mà đâm một phát dứt khoát.
Gia Hân vẫn còn quay cuồng trong nụ hôn hồi nãy, chưa kịp định thần trở lại liền bị một cơn đau từ hạ thể ập đến, cô hét chói tai, chửi một câu:
- Gia Huy, tôi hận anh.
Gia Huy vừa đâm vào cũng có chút đau nên không di chuyển mà vẫn giữ nguyên như thế. Nhưng khi nghe Gia Hân nói hận mình, anh như có chút bừng tỉnh, nhìn xuống cô gái nước mắt giàn giụa dưới thân, vừa đẹp vừa đáng thương. Gia Huy đau lòng cúi xuống lấy tay lau đi giọt nước mắt trên gò má Gia Hân, nhưng cô lại gạt tay anh ra, đôi mát hừng hực đỏ nhìn vào anh với vẻ oán hận, uất ức. Nhưng dục vọng đã lên tới não, hơn nữa như thế này rồi còn có thể dừng lại sao.
Gia Hân thấy Gia Huy dừng lại một lúc, tưởng rằng anh sẽ dừng lại. Nhưng không ngờ anh chẳng thèm qua tâm mà tiếp tục làm cô, tên cầm thú, anh thật khiến cô thất vọng. Gia Hân hoàn toàn tuyệt vọng, cô không giãy giụa phản kháng nữa. Mặc kệ anh làm gì thì làm, cô thật không muốn khuất phục anh, không muốn khóc nữa, thế nhưng tuyệt nhiên nước mắt lại cứ chảy. Anh bị cô xiết chặt đến căng cứng khó chịu, anh liền bắt đầu di chuyển trong người cô, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Gia Huy thấy người dưới thân không kháng cự nữa thì hài lòng làm càng hăng say, càng dữ dằn hơn. Gia Huy vừa đưa đảy vào người cô vừa cúi xuống hôn lấy môi cô, còn một tay lại vuốt ve bầu ngực nóng bỏng của cô. Gia Hân buông xuôi không giãy giụa nhưng bản thân cơ thể lại có phản ứng dữ dội với việc Gia Huy làm. Cô bắt đầu rên lên những tiếng nhỏ đứt quãng. Gia Huy nghe tiếng rên của cô lại càng phấn khích làm nhanh hơn. Làm một lúc lâu anh gầm lên một tiếng rồi phóng thích tất cả vào trong cô.
Vừa ra xong anh cũng gục xuống đè lên người cô, cô cũng vì thế mà cả người run rẩy. Một lúc sau bình ổn lại anh rút ra khỏi người cô, cúi xuống hôn vào môi cô. Gia Hân vẫn còn mơ màng chưa biết chuyện gì, liền bị anh hôn mãnh liệt, cô cũng có dục vọng của bản thân thế nên cũng bị cuốn theo nụ hôn đó của anh. Anh hôn cô đến hơi thở dồn dập, vật đó lại bắt đầu cứng lên, thế là không biết anh làm cô đến bao nhiêu lần, phóng thích vào người cô biết bao nhiêu mầm móng của của anh. Chỉ biết Gia Hân vì quá mệt mà ngất đi, còn Gia Huy kết thúc lúc nào thì chỉ có anh biết.
Làm xong anh nhẹ nhàng yêu thương ôm cô vào lòng ngủ tiếp, nhìn đôi mắt sưng lên vì khóc của cô mà đau lòng. Anh hôn xuống đôi mắt sưng đỏ của cô rồi cũng chìm vào giấc ngủ. Nhìn cô gái mềm mại trong lòng anh nghĩ thầm: "Muốn ly hôn, muốn rời bỏ anh sao, Gia Huy này sẽ không cho em có cơ hội đó, đời này em chỉ có thể ở bên cạnh anh".
Nhìn hai người không mảnh vải che thân cùng nhau quấn quýt trên giường chìm vào giấc ngủ, thật yên bình. Thế nhưng biết đâu một cơn bão sắp sửa ập tới. Liệu Gia Hân có nguyện ý tha thứ cho anh lần nữa, hay sẽ dứt khoát rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.