1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác
Chương 10: Thế giới I "hình ảnh không bắt được (9)"
phương nhi
10/02/2022
Sau khi chúc ngủ ngon Nam Phương Vực. Tân Mai nhắm mắt bảo dưỡng tinh thần.
Ánh sáng đèn nhạt nhoà phản chiếu lên hai bóng người đang nằm trong phòng, dù chỉ là chiếc bóng điêu khắc mờ ảo ngủ quan cùng vóc dáng hoàn mỹ in trên tường kia cũng lệnh người mê đến tim nhộn nhạo, Tân Mai đang nằm xoay lưng ngây ngốc nhìn vào bóng hình nam nữ ôm nhau như bức tranh mạn diệu hoạ ra.
Vì mạt thế hỗn loạn có một số vùng đã bị mất điện, căn cứ tiết kiệm điện nên ban đêm họ không dùng nhiều điện năng trong phòng.
Đêm nay bầu không khí nằm chung giường với Nam Phương Vực có chút gượng gạo.
Mọi khi trai đơn gái chiết Tân Mai không thấy phiền lòng như bây giờ, việc xảy ra trên xe ngày hôm nay đang cảnh tỉnh chính cô sắp đi quá giới hạn. Vui thích thân thể cùng người đàn ông này làm cô đánh mất lý trí ban đầu, bên cạnh hắn vượt ngoài tầm kiểm soát có vẻ cứ thuận theo tự nhiên cô sẽ hư hỏng mất.
Nam Phương Vực mặt chôn vào cổ Tân Mai ngửi mùi hương ngọt ngào thuộc về cô. Ngón tay lành lạnh luồn vào áo ngủ cảm nhận nhiệt độ thân thể của thiếu nữ xúc cảm ấm áp nhẵn mịn, hắn xoa nắn thỏ trắng mềm mại trước ngực nữ hài, xoa chưa đủ, thật muốn ăn, kẻ nào đó được một tấc lại tiến thêm một thước, kéo áo cô ra tham lam bắt đầu càn quấy.
Tân Mai đang giả chết nằm ngủ, bị sàm sỡ "..."
Làm sao đây? Lão nương có cảm giác đang bị quấy rối tình dục.
Trước đây không lẽ khi cô say giấc, hắn nửa đêm trỗi thú tính có đối cô làm bậy mà cô không hay biết?
Lòng cô bồn chồn rối rắm, thật ra nếu bắt buộc phải thất thân là cái nhan khống Tân Mai đối với Nam Phương Vực rất có thưởng thức, nhưng mẹ nó cô không phải là đến trao thân gửi phận tương tương nhưỡng nhưỡng mà là làm nhiệm vụ để thăng cấp aaa.
Cô rất có tu dưỡng và tinh thần trách nhiệm.
Nhan sắc của bản thân PK tình yêu dục vọng.
Nhan sắc thắng!
Tân Mai đẩy cái tay hạnh kiểm xấu của ai đó ra, lườm một cái tự cho là lạnh lùng mắt: "Anh đủ rồi! em mệt lắm, nếu anh còn lộn xộn lăn xuống đất nằm đi."
Nam Phương Vực trầm mặc rất tự giác ôm cô vào lòng nằm bất động, xác định hắn ngoan thực sự cô mới nhắm mắt chìm vào mộng đẹp.
...
Ngày lại đến đêm cuộc sống cô được Nam Phương Vực nuôi dưỡng như chim hoàng yến vô tư, không nhuốm máu tanh hỗn tạp, tranh đấu sống chết khốc liệt bên ngoài chẳng ảnh hưởng chút nào. Hắn cưng chiều cô đến mức cô xém quên đây là mạt thế.
Há miệng có thức ăn, mệt rồi lại ngủ, quả thật nên cảm ơn Lão Cẩu tìm cho cô một thế giới có thể thả bay lười thành mèo như thế này.
Đêm nay nguyệt hắc phong cao, Nam Phương Vực họp mặt quan trọng trong căn cứ, cô muốn đi theo hắn nhưng bị cự tuyệt, cô suốt ngày ngốc trong phòng buồn đến sắp mốc meo, người nào đó thoả mãn dục vọng chiếm hữu cô, quả nhiên nếu không bắt buộc hắn tuyệt không muốn ai nhìn thấy cô.
Lăn lăn trên giường Tân Mai không có gì để chơi chơi chỉ có thể ngủ sớm dưỡng nhan. Cảm giác bị vật trọng lực đè nặng làm cô muốn mở mắt ra nhìn xem, nhưng mi mắt díp lại mở không ra, có chút suyễn ngạt cứ như bóng đè.
Căn phòng tĩnh lặng chỉ có tiếng hít thở của hai người, đèn vừa tắt tối om om, người đàn ông ôm cô rất chặt chẽ, động tác tham lam càn rỡ, Tân Mai cố nhìn vẫn có điểm mơ hồ.
Bóng đêm cũng không che được tầm mắt nóng rực của hắn đối cô, có vẻ đêm tối không giảm chút nào thị giác của thú hoang ngược lại càng tô rõ dã tính cắn nuốt của nó, giờ phút này ánh mắt như kẻ săn mồi ngắm nhìn vuốt ve từng tấc da thịt thơm ngọt của thiếu nữ, hắn khẽ hôn lên chóp mũi cô, hơi thở nữ tính dễ chịu làm hắn có chút miệng đắng lưỡi khô, yết hầu nhấp nhô lên xuống, nam nhân nhịp thở có chút loạn, há miệng ngậm mút môi nhỏ của cô, gặm cắn không biết bao lâu như muốn nuốt chửng cô vào bụng.
Cô không biết bản thân mình có bao nhiêu mị lực, hắn biết từ lâu trước đó hắn là người điềm tĩnh đạm bạc chưa bao giờ khát cầu thứ gì nhưng hôn cô một lần đó, không hẳn lần đó có lẽ lần gặp đầu tiên hắn liền mơ ước cô, Tân Mai như đoá hoa anh túc đoạt mệnh, rõ ràng nguy hiểm nhưng làm người cai nghiện càng đau khổ.
Bây giờ hắn lại được chạm vào thứ hắn muốn, cảm thấy khoan khoái. Đôi môi kiều nộn của cô như chất nicotine có thể làm tê dại bao nỗi phiền muộn, khổ đau không thể hóa giải trong lòng hắn. Đặc biệt là lúc nửa đêm, hắn luôn hồi tưởng tư vị của cô, hắn biết cô ghét hắn, hắn cũng muốn buông tay nhưng cô đã là tâm ma của hắn. Mấy ngày qua hắn nghĩ trút được những áp lực dồn nén và mâu thuẫn giằng co trong lòng nhưng hắn sai, hằng đêm chỉ làm dục vọng càng ngày sinh trưởng không xoá nhoà, có lẽ hắn là người nam nhân không chí hướng tiến thủ quá luỵ tình, đời này hắn nghĩ thông suốt lại là thà chết bên cạnh cô cũng không thể nhìn cô bên người nam nhân khác, là vậy đó hắn rất ích kỷ.
Nếu cô không yêu hắn nhưng ít nhất hận hắn vẫn tốt hơn có phải không?
Lão Cẩu mất tích mấy ngày không thấy, đột nhiên xuất hiện đờ mờ gào lên: "Mai Mai tỉnh mau tỉnh mau!!!!!!!!!" Hơi dừng lấy hơi lại rống "Bới người ta đông cung sống a. Làm xao đây! Sắp bị cưỡng gian ngao ngao! Xé đồ rồi a a a."
Tân Mai ồn ồn có chút tỉnh, mày ninh chặt, cố gắng đáp lại giao du thần thức: "Lão Cẩu chết bầm, hình như ta bị trúng dược, thật buồn ngủ." cảm giác tay chân vô lực, đầu rất đau, đại não muốn ngủ, nhưng khoan từ từ 'cưỡng gian'???
Mợ nó! đứa nào dám cưỡng gian lão nương?
"Cô không biết ai sao? Còn tự hỏi nữa là trinh tiết đừng mơ nhặt về..." Lão Cẩu bế quan mấy ngày mắt giựt giựt vừa online xem cô tiến trình nhiệm vụ liền muốn tắc lưỡi, quá kích động rồi.
Tân Mai sức mạnh tinh thần phóng thích, tỉnh táo bảo vệ 'trinh tiết' đối tượng cưỡng gian cô chắc chắn không phải người mà là cầm thú. Đờ cờ mờ nờ hắn cắn nuốt môi cô thật đau muốn chết.
Mây dần tan ra, ánh trăng ngoài cửa sổ chui vào ít tia sáng, cô mập mờ nhìn ra người đàn ông đang đè trên người cô thế mà không phải Nam Phương Vực.
Cô đột nhiên thấy cả người lạnh lẽo, y phục từ khi nào đã bị cởi sạch.
Làn da trắng tuyết phấn nộn đến vắt ra nước, hấp dẫn ánh trăng mông lung ngoài ô cửa rọi lên thân thể đường cong mỹ diễm trần trụi của thiếu nữ. Huyết nhục sôi trào hắn lại cắn một ngụm lên cổ cô.
Bà liều mạng với mi.
"A" Cô đau đến ứa nước mắt vùng vẫy tung chân đá hắn, Tề Mộ chụp lấy cổ chân của cô nắm chặt, Cô nghiến răng ken két hét lên:
"Tề Mộ cái đồ khốn, cặn bã, buông,ta,ra."
Hắn nghe giọng cô càng như tiêm thuốc kích thích hưng phấn đùa bỡn: "Không thể"
"Nam Phương Vực cứu mạng! Cha, gia gia, chị gái, người đi đường cứu mạng" Tân Mai tức giận kinh thét uy lực vô cùng lớn nhưng cô phát hiện có một bức màn mỏng như linh pháp cách âm.
"Lưu manh yêu đạo dâm tặc đê tiện hạ lưu bỉ ỏi vô liêm sĩ, mi dám chạm vào bà, bà chết cho mi xem."
Đệch. Lão nương cũng có ngày bị người lăng nhục lấy chết thủ tiết.
Tân Mai vung cước tay bình bịch đánh loạn vào người hắn, cô chửi bao nhiêu câu hắn chỉ lọt vào tai ba chữ 'Nam Phương Vực' hahả đột nhiên hắn cười lạnh, ánh mắt thâm trầm hàn khí đến cực điểm, có lẽ vì nhiễm sắc dục giọng hắn khàn khàn trầm thấp khác thường: "Tốt, tôi chạm vào em cứ việc. Dù sao em còn thở một ngày, tôi sẽ không buông tha em." hắn như không biết đau mặc cô đánh, sức lực như mèo cào của cô sao là đối thủ Tề Mộ.
Tân Mai há miệng định mắng tàn bạo một lần, lại nghe con giun Lão Cẩu tới một câu: "Mai Mai đừng động khẩu, Tề Mộ ban đầu đến động sát ý ăn không được đành giết cô, nhưng khi hắn nhìn thiếu nữ êm đẹp ngủ say như nàng công chúa xinh đẹp, hắn lại không biết động thủ như thế nào, à không hắn đã xuống tay nhưng theo cách nói khác...khụ"
Lão Cẩu chặt luôn ý nghĩ cầu cứu Lão của cô "Cô phải tự nghĩ cách bảo toàn. Ta hiện tại không có thực thể nơi đó, chỉ giao lưu tinh thần cùng cô được thôi. Cố lên liệt nữ!"
Tân Mai tự vấn không lẽ tại cô bình thường quá cứng ngắc thẳng thắng trong tình cảm gây tổn thương sâu sắc cho đối phương khiến hắn thiếu niên non nớt liền tam quan vặn vẹo, Cô banh mặt uyển chuyển lời nói khuyên hắn: "Tề Mộ có gì cùng nhau từ từ nói, hạ hoả đừng manh động nga, trong rừng ngàn vạn hoa thơm cây tốt hà cớ mua dây buột mình, treo cổ trên cây khô không thể trổ hoa, trần thế muôn đời vẫn câu duyên phận không thể cưỡng cầu, thứ gì là của anh dù chạy xa tận chân trời cũng là của anh, không là của anh chỉ cầu bất đắc khổ, đến khi gặp được chính mình nhân duyên sẽ hối hận.
Thiếu niên đừng tự đày đoạ dày dò không ra hình dáng lỗi lạc như vậy, anh còn trẻ tuổi nhận định rất dễ lầm lẫn, tình yêu chẳng qua bồng bột từ ái dục thì không xem là tình cảm đâu. Anh có thể tìm những cô gái xinh đẹp ngoài kia nguyện ý làm bạn tình..."
Khoé miệng Tề Mộ gợi lên, triệt để thể hiện chấp mê bất ngộ đối cô vẫn không dừng lại động tác, hắn à một tiếng nói: "Yêu hay dục tình nào chả là tình...còn nữa tôi chỉ thích treo cổ đến chết trên cây của em, đời này nhận định là em thì sẽ không đổi người. Bạn giường cũng chỉ có thể là em." hắn ngữ khí như chém đinh chặt sắt.
Tân Mai lệ rơi đầy mặt, đồ u mê phí nước bọt cô rất hận a.
Tề Mộ ngắm nhìn cô gái biểu tình linh động, hắn khẽ cười tham lam vuốt ve gặm mút, để lại nước miếng cùng dâu tây dày đặc từ cổ đến xương quai xanh của cô không tha một tất thịt nào.
Thật là nhân mô cẩu dạng! Ông trời trên cao, nhiệm vụ này chui lọt ra tên biến thái lỗ hỏng, quá đáng sợ! Bảo bảo không làm nữa.
Chân hắn tách đùi cô ra, một cánh tay hữu lực giam giữ hai tay cô lên đỉnh đâu, ép sát cơ thể hai người cọ đến cực gần, hắn kéo yếm khoá màu ren trắng của thiếu nữ một cách thô bạo. Tay Tề Mộ dừng trên nhũ hoa, chỉ là nhẹ nhàng nắm chặt, Tân Mai liền nhịn không được kiều suyễn một tiếng.
Tề Mộ gậy th*t dưới háng trong nháy mắt liền trướng, trướng phát đau, muốn nâng chân cô gái này lên, dùng sức cắm vào. Thú tính của hắn, cũng vì một tiếng kiều suyễn của cô gái, hoàn toàn bạo phát. Hắn cúi xuống ngậm liếm nhũ hoa thơm ngon của cô. Tân Mai ưỡn ngực như phối hợp cùng hắn, không khí nóng đến cực điểm, Tề Mộ nhịn không nổi liền kéo khoá cởi nửa quần thả ra đại nhục bổng.
Tân Mai trong đầu có một đạo hình ảnh sáng chợt loé qua, nhưng quá nhanh không bắt lấy được.
Nữ hài run rẩy cắn môi đến trắng bệch, không dám lại hé răng ra tiếng, cô thật sắp bùng nổ rồi. Từ nhẫn không gian lấy ra dao sức mạnh bạo lều đạp đỗ chém hắn chém hắn.
Những tưởng màn tiếp theo là cảnh nóng rực cấm chiếu cường hào đoạt thủ, Lão Cẩu lại không nghĩ đến sự việc phát sinh tiếp theo quá bạo lực a không nỡ nhìn.
Dù là thỏ con vô hại bị ép đến đường cùng vẫn sẽ biết cắn người, Tân Mai đâm bất ngờ, nam nhân ham ăn lơ lỏng liền không tránh kịp.
"Phụt" một tiếng dao găm nhọn bén đã ghim sâu vào bã vai Tề Mộ. Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu, động dục muốn cướp sắc cô đáng lẻ Tân Mai nên tiếp thêm dao tiễn hắn đi đầu thai, nhưng cô tay run a giết người là lần đầu tiên làm, vì sợ hắn chưa đủ đau, Tân Mai liền đạp mệnh căn hắn, nắm gạch phòng thân trong không gian đập phát thật mạnh vào đầu hắn, mỹ nhân kế cùng bạo hành máu me nhanh chóng diễn ra trong 5s.
Tân Mai thấy may mắn vì nguyệt thần không bỏ rơi cô, nếu không tối u u như vậy có lẽ sẽ đập không trúng chỗ.
"Tân Mai nếu thật trượt tay hẳn nam nhân kia sẽ tiêm máu trâu tiếp tục cường bạo, mặc kệ vết thương máu đổ tanh? Chậc chậc... ghê rợn quá đi ngao~" Lão Cẩu rõ ràng luôn ngữ điệu an ủi, Tân Mai lại nghe ra một tia kích động hưng phấn từ lúc Lão xuất hiện chứ không phải lo lắng cho cô nhỉ?
Tân Mai vội mặc áo vào, khoé môi giật giật:" Tôi là sợ lỡ tay đánh trúng chỗ hiểm hắn chết thẳng cẵng." Tân Mai không muốn trên vai gánh mạng người. Dù sao cô là sinh viên trường y sao có thể bu lu ba la mà không biết huyệt đạo của con người. Nhưng khi nãy thực sự bị thuốc làm vô lực, đến não cũng teo theo.
Lão Cẩu tấm tắc không thôi, quả là con mắt chọn người của bổn thần không sai, sức mạnh hồng hoang trong người Tân Mai là tiềm ẩn.
Thầm nghĩ nghĩ tư thái đánh chém của Tân Mai khi nãy ây u vẫn quá bạo lực, rõ ràng là một cái 'bình hoa Tân Mai' không nghĩ còn có màn sát thủ này, đáy mắt Lão Cẩu chợt cong loé lên ý vị.
"Lão Cẩu suốt thời gian qua ông bốc hơi đến mức tôi không thể liên lạc được với ông." Tân Mai tươm tất bản thân xong liền thắp đèn, nghi hoặc hỏi: "Đại thần tiên mà lại sợ một vua tang thi Bạch Diệc Phi sao?"
Ánh sáng đèn nhạt nhoà phản chiếu lên hai bóng người đang nằm trong phòng, dù chỉ là chiếc bóng điêu khắc mờ ảo ngủ quan cùng vóc dáng hoàn mỹ in trên tường kia cũng lệnh người mê đến tim nhộn nhạo, Tân Mai đang nằm xoay lưng ngây ngốc nhìn vào bóng hình nam nữ ôm nhau như bức tranh mạn diệu hoạ ra.
Vì mạt thế hỗn loạn có một số vùng đã bị mất điện, căn cứ tiết kiệm điện nên ban đêm họ không dùng nhiều điện năng trong phòng.
Đêm nay bầu không khí nằm chung giường với Nam Phương Vực có chút gượng gạo.
Mọi khi trai đơn gái chiết Tân Mai không thấy phiền lòng như bây giờ, việc xảy ra trên xe ngày hôm nay đang cảnh tỉnh chính cô sắp đi quá giới hạn. Vui thích thân thể cùng người đàn ông này làm cô đánh mất lý trí ban đầu, bên cạnh hắn vượt ngoài tầm kiểm soát có vẻ cứ thuận theo tự nhiên cô sẽ hư hỏng mất.
Nam Phương Vực mặt chôn vào cổ Tân Mai ngửi mùi hương ngọt ngào thuộc về cô. Ngón tay lành lạnh luồn vào áo ngủ cảm nhận nhiệt độ thân thể của thiếu nữ xúc cảm ấm áp nhẵn mịn, hắn xoa nắn thỏ trắng mềm mại trước ngực nữ hài, xoa chưa đủ, thật muốn ăn, kẻ nào đó được một tấc lại tiến thêm một thước, kéo áo cô ra tham lam bắt đầu càn quấy.
Tân Mai đang giả chết nằm ngủ, bị sàm sỡ "..."
Làm sao đây? Lão nương có cảm giác đang bị quấy rối tình dục.
Trước đây không lẽ khi cô say giấc, hắn nửa đêm trỗi thú tính có đối cô làm bậy mà cô không hay biết?
Lòng cô bồn chồn rối rắm, thật ra nếu bắt buộc phải thất thân là cái nhan khống Tân Mai đối với Nam Phương Vực rất có thưởng thức, nhưng mẹ nó cô không phải là đến trao thân gửi phận tương tương nhưỡng nhưỡng mà là làm nhiệm vụ để thăng cấp aaa.
Cô rất có tu dưỡng và tinh thần trách nhiệm.
Nhan sắc của bản thân PK tình yêu dục vọng.
Nhan sắc thắng!
Tân Mai đẩy cái tay hạnh kiểm xấu của ai đó ra, lườm một cái tự cho là lạnh lùng mắt: "Anh đủ rồi! em mệt lắm, nếu anh còn lộn xộn lăn xuống đất nằm đi."
Nam Phương Vực trầm mặc rất tự giác ôm cô vào lòng nằm bất động, xác định hắn ngoan thực sự cô mới nhắm mắt chìm vào mộng đẹp.
...
Ngày lại đến đêm cuộc sống cô được Nam Phương Vực nuôi dưỡng như chim hoàng yến vô tư, không nhuốm máu tanh hỗn tạp, tranh đấu sống chết khốc liệt bên ngoài chẳng ảnh hưởng chút nào. Hắn cưng chiều cô đến mức cô xém quên đây là mạt thế.
Há miệng có thức ăn, mệt rồi lại ngủ, quả thật nên cảm ơn Lão Cẩu tìm cho cô một thế giới có thể thả bay lười thành mèo như thế này.
Đêm nay nguyệt hắc phong cao, Nam Phương Vực họp mặt quan trọng trong căn cứ, cô muốn đi theo hắn nhưng bị cự tuyệt, cô suốt ngày ngốc trong phòng buồn đến sắp mốc meo, người nào đó thoả mãn dục vọng chiếm hữu cô, quả nhiên nếu không bắt buộc hắn tuyệt không muốn ai nhìn thấy cô.
Lăn lăn trên giường Tân Mai không có gì để chơi chơi chỉ có thể ngủ sớm dưỡng nhan. Cảm giác bị vật trọng lực đè nặng làm cô muốn mở mắt ra nhìn xem, nhưng mi mắt díp lại mở không ra, có chút suyễn ngạt cứ như bóng đè.
Căn phòng tĩnh lặng chỉ có tiếng hít thở của hai người, đèn vừa tắt tối om om, người đàn ông ôm cô rất chặt chẽ, động tác tham lam càn rỡ, Tân Mai cố nhìn vẫn có điểm mơ hồ.
Bóng đêm cũng không che được tầm mắt nóng rực của hắn đối cô, có vẻ đêm tối không giảm chút nào thị giác của thú hoang ngược lại càng tô rõ dã tính cắn nuốt của nó, giờ phút này ánh mắt như kẻ săn mồi ngắm nhìn vuốt ve từng tấc da thịt thơm ngọt của thiếu nữ, hắn khẽ hôn lên chóp mũi cô, hơi thở nữ tính dễ chịu làm hắn có chút miệng đắng lưỡi khô, yết hầu nhấp nhô lên xuống, nam nhân nhịp thở có chút loạn, há miệng ngậm mút môi nhỏ của cô, gặm cắn không biết bao lâu như muốn nuốt chửng cô vào bụng.
Cô không biết bản thân mình có bao nhiêu mị lực, hắn biết từ lâu trước đó hắn là người điềm tĩnh đạm bạc chưa bao giờ khát cầu thứ gì nhưng hôn cô một lần đó, không hẳn lần đó có lẽ lần gặp đầu tiên hắn liền mơ ước cô, Tân Mai như đoá hoa anh túc đoạt mệnh, rõ ràng nguy hiểm nhưng làm người cai nghiện càng đau khổ.
Bây giờ hắn lại được chạm vào thứ hắn muốn, cảm thấy khoan khoái. Đôi môi kiều nộn của cô như chất nicotine có thể làm tê dại bao nỗi phiền muộn, khổ đau không thể hóa giải trong lòng hắn. Đặc biệt là lúc nửa đêm, hắn luôn hồi tưởng tư vị của cô, hắn biết cô ghét hắn, hắn cũng muốn buông tay nhưng cô đã là tâm ma của hắn. Mấy ngày qua hắn nghĩ trút được những áp lực dồn nén và mâu thuẫn giằng co trong lòng nhưng hắn sai, hằng đêm chỉ làm dục vọng càng ngày sinh trưởng không xoá nhoà, có lẽ hắn là người nam nhân không chí hướng tiến thủ quá luỵ tình, đời này hắn nghĩ thông suốt lại là thà chết bên cạnh cô cũng không thể nhìn cô bên người nam nhân khác, là vậy đó hắn rất ích kỷ.
Nếu cô không yêu hắn nhưng ít nhất hận hắn vẫn tốt hơn có phải không?
Lão Cẩu mất tích mấy ngày không thấy, đột nhiên xuất hiện đờ mờ gào lên: "Mai Mai tỉnh mau tỉnh mau!!!!!!!!!" Hơi dừng lấy hơi lại rống "Bới người ta đông cung sống a. Làm xao đây! Sắp bị cưỡng gian ngao ngao! Xé đồ rồi a a a."
Tân Mai ồn ồn có chút tỉnh, mày ninh chặt, cố gắng đáp lại giao du thần thức: "Lão Cẩu chết bầm, hình như ta bị trúng dược, thật buồn ngủ." cảm giác tay chân vô lực, đầu rất đau, đại não muốn ngủ, nhưng khoan từ từ 'cưỡng gian'???
Mợ nó! đứa nào dám cưỡng gian lão nương?
"Cô không biết ai sao? Còn tự hỏi nữa là trinh tiết đừng mơ nhặt về..." Lão Cẩu bế quan mấy ngày mắt giựt giựt vừa online xem cô tiến trình nhiệm vụ liền muốn tắc lưỡi, quá kích động rồi.
Tân Mai sức mạnh tinh thần phóng thích, tỉnh táo bảo vệ 'trinh tiết' đối tượng cưỡng gian cô chắc chắn không phải người mà là cầm thú. Đờ cờ mờ nờ hắn cắn nuốt môi cô thật đau muốn chết.
Mây dần tan ra, ánh trăng ngoài cửa sổ chui vào ít tia sáng, cô mập mờ nhìn ra người đàn ông đang đè trên người cô thế mà không phải Nam Phương Vực.
Cô đột nhiên thấy cả người lạnh lẽo, y phục từ khi nào đã bị cởi sạch.
Làn da trắng tuyết phấn nộn đến vắt ra nước, hấp dẫn ánh trăng mông lung ngoài ô cửa rọi lên thân thể đường cong mỹ diễm trần trụi của thiếu nữ. Huyết nhục sôi trào hắn lại cắn một ngụm lên cổ cô.
Bà liều mạng với mi.
"A" Cô đau đến ứa nước mắt vùng vẫy tung chân đá hắn, Tề Mộ chụp lấy cổ chân của cô nắm chặt, Cô nghiến răng ken két hét lên:
"Tề Mộ cái đồ khốn, cặn bã, buông,ta,ra."
Hắn nghe giọng cô càng như tiêm thuốc kích thích hưng phấn đùa bỡn: "Không thể"
"Nam Phương Vực cứu mạng! Cha, gia gia, chị gái, người đi đường cứu mạng" Tân Mai tức giận kinh thét uy lực vô cùng lớn nhưng cô phát hiện có một bức màn mỏng như linh pháp cách âm.
"Lưu manh yêu đạo dâm tặc đê tiện hạ lưu bỉ ỏi vô liêm sĩ, mi dám chạm vào bà, bà chết cho mi xem."
Đệch. Lão nương cũng có ngày bị người lăng nhục lấy chết thủ tiết.
Tân Mai vung cước tay bình bịch đánh loạn vào người hắn, cô chửi bao nhiêu câu hắn chỉ lọt vào tai ba chữ 'Nam Phương Vực' hahả đột nhiên hắn cười lạnh, ánh mắt thâm trầm hàn khí đến cực điểm, có lẽ vì nhiễm sắc dục giọng hắn khàn khàn trầm thấp khác thường: "Tốt, tôi chạm vào em cứ việc. Dù sao em còn thở một ngày, tôi sẽ không buông tha em." hắn như không biết đau mặc cô đánh, sức lực như mèo cào của cô sao là đối thủ Tề Mộ.
Tân Mai há miệng định mắng tàn bạo một lần, lại nghe con giun Lão Cẩu tới một câu: "Mai Mai đừng động khẩu, Tề Mộ ban đầu đến động sát ý ăn không được đành giết cô, nhưng khi hắn nhìn thiếu nữ êm đẹp ngủ say như nàng công chúa xinh đẹp, hắn lại không biết động thủ như thế nào, à không hắn đã xuống tay nhưng theo cách nói khác...khụ"
Lão Cẩu chặt luôn ý nghĩ cầu cứu Lão của cô "Cô phải tự nghĩ cách bảo toàn. Ta hiện tại không có thực thể nơi đó, chỉ giao lưu tinh thần cùng cô được thôi. Cố lên liệt nữ!"
Tân Mai tự vấn không lẽ tại cô bình thường quá cứng ngắc thẳng thắng trong tình cảm gây tổn thương sâu sắc cho đối phương khiến hắn thiếu niên non nớt liền tam quan vặn vẹo, Cô banh mặt uyển chuyển lời nói khuyên hắn: "Tề Mộ có gì cùng nhau từ từ nói, hạ hoả đừng manh động nga, trong rừng ngàn vạn hoa thơm cây tốt hà cớ mua dây buột mình, treo cổ trên cây khô không thể trổ hoa, trần thế muôn đời vẫn câu duyên phận không thể cưỡng cầu, thứ gì là của anh dù chạy xa tận chân trời cũng là của anh, không là của anh chỉ cầu bất đắc khổ, đến khi gặp được chính mình nhân duyên sẽ hối hận.
Thiếu niên đừng tự đày đoạ dày dò không ra hình dáng lỗi lạc như vậy, anh còn trẻ tuổi nhận định rất dễ lầm lẫn, tình yêu chẳng qua bồng bột từ ái dục thì không xem là tình cảm đâu. Anh có thể tìm những cô gái xinh đẹp ngoài kia nguyện ý làm bạn tình..."
Khoé miệng Tề Mộ gợi lên, triệt để thể hiện chấp mê bất ngộ đối cô vẫn không dừng lại động tác, hắn à một tiếng nói: "Yêu hay dục tình nào chả là tình...còn nữa tôi chỉ thích treo cổ đến chết trên cây của em, đời này nhận định là em thì sẽ không đổi người. Bạn giường cũng chỉ có thể là em." hắn ngữ khí như chém đinh chặt sắt.
Tân Mai lệ rơi đầy mặt, đồ u mê phí nước bọt cô rất hận a.
Tề Mộ ngắm nhìn cô gái biểu tình linh động, hắn khẽ cười tham lam vuốt ve gặm mút, để lại nước miếng cùng dâu tây dày đặc từ cổ đến xương quai xanh của cô không tha một tất thịt nào.
Thật là nhân mô cẩu dạng! Ông trời trên cao, nhiệm vụ này chui lọt ra tên biến thái lỗ hỏng, quá đáng sợ! Bảo bảo không làm nữa.
Chân hắn tách đùi cô ra, một cánh tay hữu lực giam giữ hai tay cô lên đỉnh đâu, ép sát cơ thể hai người cọ đến cực gần, hắn kéo yếm khoá màu ren trắng của thiếu nữ một cách thô bạo. Tay Tề Mộ dừng trên nhũ hoa, chỉ là nhẹ nhàng nắm chặt, Tân Mai liền nhịn không được kiều suyễn một tiếng.
Tề Mộ gậy th*t dưới háng trong nháy mắt liền trướng, trướng phát đau, muốn nâng chân cô gái này lên, dùng sức cắm vào. Thú tính của hắn, cũng vì một tiếng kiều suyễn của cô gái, hoàn toàn bạo phát. Hắn cúi xuống ngậm liếm nhũ hoa thơm ngon của cô. Tân Mai ưỡn ngực như phối hợp cùng hắn, không khí nóng đến cực điểm, Tề Mộ nhịn không nổi liền kéo khoá cởi nửa quần thả ra đại nhục bổng.
Tân Mai trong đầu có một đạo hình ảnh sáng chợt loé qua, nhưng quá nhanh không bắt lấy được.
Nữ hài run rẩy cắn môi đến trắng bệch, không dám lại hé răng ra tiếng, cô thật sắp bùng nổ rồi. Từ nhẫn không gian lấy ra dao sức mạnh bạo lều đạp đỗ chém hắn chém hắn.
Những tưởng màn tiếp theo là cảnh nóng rực cấm chiếu cường hào đoạt thủ, Lão Cẩu lại không nghĩ đến sự việc phát sinh tiếp theo quá bạo lực a không nỡ nhìn.
Dù là thỏ con vô hại bị ép đến đường cùng vẫn sẽ biết cắn người, Tân Mai đâm bất ngờ, nam nhân ham ăn lơ lỏng liền không tránh kịp.
"Phụt" một tiếng dao găm nhọn bén đã ghim sâu vào bã vai Tề Mộ. Chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu, động dục muốn cướp sắc cô đáng lẻ Tân Mai nên tiếp thêm dao tiễn hắn đi đầu thai, nhưng cô tay run a giết người là lần đầu tiên làm, vì sợ hắn chưa đủ đau, Tân Mai liền đạp mệnh căn hắn, nắm gạch phòng thân trong không gian đập phát thật mạnh vào đầu hắn, mỹ nhân kế cùng bạo hành máu me nhanh chóng diễn ra trong 5s.
Tân Mai thấy may mắn vì nguyệt thần không bỏ rơi cô, nếu không tối u u như vậy có lẽ sẽ đập không trúng chỗ.
"Tân Mai nếu thật trượt tay hẳn nam nhân kia sẽ tiêm máu trâu tiếp tục cường bạo, mặc kệ vết thương máu đổ tanh? Chậc chậc... ghê rợn quá đi ngao~" Lão Cẩu rõ ràng luôn ngữ điệu an ủi, Tân Mai lại nghe ra một tia kích động hưng phấn từ lúc Lão xuất hiện chứ không phải lo lắng cho cô nhỉ?
Tân Mai vội mặc áo vào, khoé môi giật giật:" Tôi là sợ lỡ tay đánh trúng chỗ hiểm hắn chết thẳng cẵng." Tân Mai không muốn trên vai gánh mạng người. Dù sao cô là sinh viên trường y sao có thể bu lu ba la mà không biết huyệt đạo của con người. Nhưng khi nãy thực sự bị thuốc làm vô lực, đến não cũng teo theo.
Lão Cẩu tấm tắc không thôi, quả là con mắt chọn người của bổn thần không sai, sức mạnh hồng hoang trong người Tân Mai là tiềm ẩn.
Thầm nghĩ nghĩ tư thái đánh chém của Tân Mai khi nãy ây u vẫn quá bạo lực, rõ ràng là một cái 'bình hoa Tân Mai' không nghĩ còn có màn sát thủ này, đáy mắt Lão Cẩu chợt cong loé lên ý vị.
"Lão Cẩu suốt thời gian qua ông bốc hơi đến mức tôi không thể liên lạc được với ông." Tân Mai tươm tất bản thân xong liền thắp đèn, nghi hoặc hỏi: "Đại thần tiên mà lại sợ một vua tang thi Bạch Diệc Phi sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.