1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác
Chương 3: Thế giới I "Mỹ thiếu niên(2)"
phương nhi
10/02/2022
Nam Phương Vực mơ màng tỉnh dậy khi ngửi được mùi khói khét của thức ăn trên người cô gái đối diện.
Xung quanh hắn như phủ vầng sáng vàng nhạt tự tạo một màng kết giới mỏng, Tân Mai nhìn hắn đến không chớp mắt có vẻ như thức tỉnh dị năng cũng rất hay ho.
Đừng nhìn vầng sáng mỏng kia mà đánh giá thấp nó. Nguyên chủ chết thảm là nhờ sự đóng góp không nhỏ của kết giới đó.
Lão Cẩu bổn cô nương cũng muốn thức tỉnh dị năng.
Không thức tỉnh dị năng cô không làm nữa.
Một cô nương xinh đẹp như hoa ở mạt thế này mà không có kĩ năng đặc biệt phòng vệ bản thân sẽ chết rất nhanh.
Lúc đó nhiệm vụ sống sót coi như thất bại nga.
Lão Cẩu thực sự sợ với sự mèo nheo ăn vạ của cô "Ta gửi cô bí pháp hấp thụ linh khí, còn dị năng thì xem thiên phú trong người cô đi." Lão biết cô bé này đã không có hy vọng thức tỉnh dị năng chỉ gửi phương pháp luyện khí xoa dịu tạm mà thôi.
Lúc cô đọc bí pháp được gửi vào đầu. Đôi môi anh đào vừa nhai nuốt chén cháo hơi khét ăn ăn từng muỗng, vừa dẫu lên tỏ rõ sự bất mãn với Lão Cẩu.
Nam Phương Vực ôm vai ngồi dậy chăm chú nhìn vẻ mặt cô gái. Hắn nghĩ cháo cô nấu chắc chắn rất khó ăn. Vì thế bước xuống giường đoạt lấy bát cháo trên tay cô: "Đừng ăn nữa, tôi nấu cho em"
Ôi đệt! cô định nấu cháo đút cho hắn sao lại ăn thử thành ăn thật mất rồi. "Này không cần, anh đang là bệnh nhân đấy!"
Có lý nào người bệnh lại chăm sóc cho người khoẻ, làm vậy khiến cô rất mất mặt đó.
"Anh không sao." Hoá ra Doanh Doanh cũng có quan tâm tới hắn, khoé mắt không nhịn được giương lên ý cười.
Vài sợi tóc đen che đi đôi mắt khiến cô không nhìn rõ biểu cảm của hắn.
Lấy thức ăn trong tủ lạnh hắn vun tay như một đầu bếp thực thụ rửa nấu với tốc độ nhanh chóng, một bàn đồ ăn thơm ngon đẹp mắt được bày trước mắt cô.
"Ăn đi"
Cô bị miếng sườn chua ngọt hấp dẫn, nuốt một chút: "Vậy em không khách sáo, Anh trai cùng ăn đi"
Nam Phương Vực ngồi kế bên cô, hắn nhìn động tác em gái hắn ăn vẫn trang nhã quý tộc như thường ngày nhưng lại có loại cảm giác rất khác. Ánh mắt hắn chợt loé, gấp một đũa cải xanh cho cô, thấy cô vẫn ăn ngon lành, khoé môi hắn khẽ nhếch. Rồi lại tiếp tục dùng bữa.
Cô thấy sức khoẻ hắn hồi phục thật kinh người, lúc ăn xong mang Nam Phương Vực đi bôi thuốc nhìn miệng vết thương đang khép vẩy của hắn, cô có cảm giác hắn là yêu quái. Tuy tò mò nhưng biểu tình mặt ngoài vẫn bình thường: "Anh ơi, ở bên ngoài bây giờ loạn như vậy, cha mẹ lại ở nước S không liên lạc được, phải làm sao đây?"
Nam Phương Vực xoay người xoa xoa đầu cô như an ủi một đứa trẻ: "Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em." thanh âm trầm nhẹ quyến rũ vạn phần khiến người nghe muốn mang thai.
Tim cô lộp bộp một tiếng, mỹ nam ca ca, nếu anh còn câu dẫn tôi nữa. Tôi sẽ đẩy ngã anh mất.
Lúc ai về phòng nấy cô ngủ một giấc ngon lành. Trong mơ rất cực khổ bị Lão Cẩu nhồi vào não một đóng bí pháp tự tu luyện, thời gian cấp bách cô cũng chỉ có thể hết sức học tập rèn luyện. Ba ngày liền đều cố học.
...
Thuộc hạ Vũ Lăng đứng đầu trong hắc bảng của Nam Phương gia tìm đến cửa mang theo vài anh em cao thủ vào sinh ra tử. Nghe nói rất nhiều anh em muốn đến đây, nhưng dọc đường xảy ra chuyện lành ít dữ nhiều, hiện đang phân tán kẻ sống người chết. Trong số mười người họ có Vũ Lăng cùng Tiêu Ức, Mạnh Tích Tử thức tỉnh dị năng Mộc, Thổ, Kim.
Sáng hôm thứ tư Nam Phương Vực bàn bạc sẽ lên đường thu thập vật tư, để thuộc hạ ở nhà bảo vệ cô.
Dẫn theo số ít anh em đi ra ngoài, tuy trong nhà tạm thời kính cổng an toàn nhưng không phải cách hay vật tư nấu ăn của họ sắp hết.
Cô không đồng ý muốn đi cùng hắn bởi cô biết mạt thế rất dễ lạc nhau. Hắn đi rồi nhỡ ở nhà một mình cô xảy ra chuyện gì thì sao. Hiện tại xác sống cấp 1 nhiều dễ đối phó nhưng nhỡ cấp 3 vào đây thì dù nhà cô có hệ thống phóng điện xung quanh cùng vài cao thủ Cô cũng thoát không được. Tân Mai không phải nguyên chủ không ngu ngốc tìm đường chết, cô quyết định phải ôm đùi Nam Phương Vực để bảo vệ mạng nhỏ của mình.
Bọn họ là hắc bang súng óng đạn dược không hề thiếu. Nhưng dọc đường đi đến siêu thị lại không có ai có dị năng không gian muốn chứa đồ bảo quản tốt phải làm sao đây? Phải biết mạt thế cần nhất có hệ không gian và dị năng giả hệ thuỷ nếu không sẽ sống không thoải mái.
Bọn họ ba xe việt dã phóng đi ra ngoài gặp xác sống không ít nhưng đều dễ dàng xử lý. Cô rất sợ cảnh kinh dị nên không muốn nhìn thêm dù một cái. Do cô đòi hắn cho đi theo nên lịch trình thay đổi. Nam Phương Vực quyết định dẫn mọi người đến tổng bang hội nơi chứa hầm vũ khí, con đường đến đó sẽ đi ngang siêu thị nên họ sẽ dễ thu thập vật tư.
Hôm nay bỗng nhiên lão cẩu nhắc tới túi không gian chạm phải nỗi đau của cô.
Cô theo hắn vào siêu thị diện cớ mót mà bắt hắn canh ngoài WC nữ.
Tân Mai trong lòng mặc cả với Lão Cẩu "Ông nói thế giới đầu tiên tương đối dễ để cho tôi thực hành rồi tăng cấp dần, hệ thống nhà người ta mà tôi đọc, toàn bug cho kí chủ. Túi không gian trữ vật, đan dược trị thương, bảo bối bảo mệnh. Sức mạnh siêu cấp, lúc nguy thì làm quân sư đưa ra ý kiến giúp kí chủ vượt khó đi lên đỉnh cao nhân sinh."
Lão Cẩu vừa nhai côm cốp bánh khoai tây chiên vừa nói: "Mai Mai không soi gương sao?"
"Bây giờ cô là siêu cấp mỹ nhân mỗi ngày dung mạo cô càng thêm sắc sảo quyến rũ, cô nhìn đám đàn ông bên ngoài đi họ đang điên đảo thần hồn vì cô đấy! họ sẵn sàng chết để bảo vệ cô, sung sướng và hạnh phúc lắm đúng không?"
Cô âm thầm nghiến răng nghiến lợi, thật muốn bóp chết Lão Cẩu: "Tôi vừa không có quà tân thủ vừa yếu gà như pháo hôi chỉ cần không cẩn thận liền Game Over. Rốt cuộc tôi xuyên chẳng tí hưởng thụ thành tựu nào cả. Ông đừng có chọc điên tôi."
"Hay tôi làm một hệ thống cho cô." Lão Cẩu thấy lão đủ tốt với cô rồi. Ở đời đâu thể lưỡng toàn túi da đẹp đi thông đồng vài đại nhân vật liền tốt, bình hoa dù vô năng chút cũng hề hấn gì đâu.
lão vô tư nói: "Bon chen với mấy truyện xuyên bựa làm gì? Đây là thế giới thực đấy cô nương, không phải trí tưởng tượng nhân tạo hay trò chơi mà cô xem đâu."
Tân Mai sống sờ sờ bị dụ bán tới nơi khỉ kho mạt thế lừa người này, Tang thi xú dung rùng rợn là cố kỵ của người có đam mê ngắm mỹ nam mỹ nữ như cô nga, Sẽ khiến nhan khống như cô phát điên: "Tôi muốn quà tân thủ là túi trữ vật sống với đan dược bảo mệnh. Ông có biến thành hệ thống của tôi cũng không cần, chứ đừng nói mang mấy em thư kí hệ thống não tàn giống ông."
Não tàn? Bổn thần tiên sống 3201 năm là IQ siêu đỉnh phi nhân loại, mà cô nhóc này lá gan so như thế lớn.
Lão Cẩu hừ lạnh, tiếng nhai khoai tây 'côm cốp cốp' càng lớn giống như đang nhai không phải bánh mà là nhai cô vậy. "Cô muốn túi không gian đến vậy thì tự lăn xác đi đoạt, tôi não tàn lắm không giúp ích được gì cho cô đâu."
Một trận khắc khẩu, một người một thú à nhầm một người một tiên sắp khai hoả.
Mắt thấy tình hình bất lợi, Tân Mai biết co biết duỗi cảm thấy vừa nãy miệng nhanh hơn não hơi lỡ lời, bèn dỗ Lão Cẩu, mềm mại nói: "Tôi bị ông mang đến nơi đất lạ quê người tâm sinh không chịu được kích thích, không phải Lão Cẩu ông là một đại nhân vật như thần điều ước giúp thiên đạo cân bằng ư?"
"Cầu thần sẽ có ai như cô sao?" công kích người khác như vậy, tâm hồn lão rất mong manh dễ vỡ đấy biết không hả?
Cô nhẹ giọng lên án. "Nên ông bảo tôi đi cướp là sao? Đây là hành vi của thần tiên a?"
Lão Cẩu nhột nhột hắng giọng: "Ai bảo cô đi cướp đâu. Cô chỉ cần đoạt lấy là được"
Tân Mai: "..." Có gì khác nhau à?
Lão Cẩu chỉ điểm dứt khoát tiếp một câu: "Cứu thoát chàng trai nhỏ dưới lầu đối diện đi cô gái. Nhớ kỹ không được mang theo anh trai cô, phải tự cô đi."
Cô nhướng người nhòm ra cửa sổ thuỷ tinh lầu đối diện phản chiếu hình ảnh không quá rõ ràng, chàng trai tầm 17-18 tuổi đang bị một đám zombie bao vây rượt đuổi có vẻ sắp không chống đỡ được nữa.
"Hệ thống phát nhiệm vụ phụ tuyến à?" đầu cô chợt hiện ra 101 kịch bản hệ thống văn mà cô đọc.
Lão Cẩu mệt tim muốn ngất "Nguyên Tân Mai, Cô bớt đọc truyện đi có được không?" Muốn bốc khói rồi, lão mệt mỏi quá. "Tôi mà là hệ thống thì chết máy với cô mất.
Cô chỉ còn 4 phút để cứu hắn, hãy ước tính thời gian liệu mà làm đi nếu không hắn chết cô sẽ không còn cơ hội có được thứ đồ cô muốn"
"Fuck! Sao ông không nói sớm một chút."
Mẹ!!! Đây là nói...không kịp nghĩ nữa.
Cô thấy Lão Cẩu lôi đâu ra cái đồng hồ đếm ngược hiện ảo ảnh trước mặt chỉ mình cô thấy.
Cô còn 3 phút 50s.
Nếu như giờ cô từ lầu 5 chạy thục mạng qua lầu 5 tầng nhà đối diện rồi còn dùng sức chiến đấu cọng búng của cô trong hơn 3 phút phải cứu hắn sẽ không đủ thời gian. Lại không được để anh trai cô giúp.
Khó quá! Liều thôi! Cùng lắm đổi vị diện.
Cô chạy như điên ra khỏi WC, thang máy hỏng rồi chỉ có thể đi thang bộ lên tầng 7.
Nam Phương Vực đang đánh nhau với mấy xác sống gần đó, thấy cô chạy từ WC đi hướng khác không thèm nhìn hắn. Hắn khó hiểu đuổi theo cô.
Tân Mai lúc chạy ngang quầy nội thất túm theo cái màn cửa, chỗ bình cứu hoả cô lôi ra hai đoạn dây thừng dài vội đan lại với đoạn sắt chân ghế cô đập cong nó, tiếp tục không kịp thở chạy lên tầng 8 buộc chặt lên lan can.
Nhảy.
Vẫn chưa đủ cao.
1 phút 3 giây hết cách rồi
Cô choàng cái màn phủ kín người tư thế đẹp nhất từ lan can nhảy xuống, đạp mạnh vào tường nhà. Nhanh phi thường chuẩn ném cái ghế bị cong cột cùng đoạn dài dây thừng sang toà nhà đối diện điểm hành lang chung cư. Chân ghế bá một chút lang can.
Cô kéo.
Cả cơ thể nương theo lực dây thừng cô bay xuống tầng năm lầu chung cư kia. Lực đáp vỡ cả kính thuỷ tinh.
Xác định đối tượng cậu thiếu niên kia. Cô hất cái màn về hướng đầu đám zombie đang muốn vồ tới. Ôm lấy eo cậu ta lướt qua cửa thuỷ tinh.
Nắm lấy dây thừng nhảy xuống.
Ôi thôi xong đời rồi.
"Răng rắc!"
Tiếng dây thừng đứt cùng tiếng cơ thể xé gió rơi xuống vù vù khiến cô muốn mếu máo khóc ngay tức khắc, trong phim thì quay rõ chậm, ngoài đời chứng minh khi bạn nhảy lầu cái chết thường đến rất nhanh.
Lúc cô cách mặt đường chừng 1m, thiếu niên kia ôm chặt cô xoay người một cái. Cô nghe tiếng gãy xương vang lên rất rõ ràng.
Cô cúi đầu nhìn xuống cái đệm thịt người. Một thiếu niên tràn đầy hơi thở thanh xuân đôi mắt nhìn cô đến ngẩn ngơ rõ ràng bộ dạng hắn máu me bê bết rất chật vật, nhưng dung mạo này mang ra thế giới của cô có thể ví như tượng đài nhan sắc thế giới, cực phẩm nam thần anh tuấn soái khí.
Khoan. Không phải lúc trầm mê nhan sắc.
Chật vật bộ dáng
Máu me bê bết.
Đáng sợ quá!
Cô nhảy dựng ra khỏi hắn. Nhiệm vụ của cô thất bại rồi a. Cao như vậy mà...anh anh..a
Hắn đột nhiên chụp lấy tay cô
Tân Mai cúi người xem xét hắn.
Làm sao đây? Xác chết vùng dậy?
"Cô đỡ... tôi" giọng nói thiếu niên khô khốc khàn khàn vang lên.
Bây giờ cô mới phát hiện họ rất may mắn. Cái đệm thịt thiếu niên kia rất trâu bò.
Lúc sắp ngã hắn đã sử dụng dị năng hệ mộc nên bên dưới cả đám cỏ cây mềm mại bao lấy, nhưng lực rơi xuống khá mạnh cô còn đè lên hắn. Xem ra xương cốt bị tổn thương không nhẹ.
Xung quanh hắn như phủ vầng sáng vàng nhạt tự tạo một màng kết giới mỏng, Tân Mai nhìn hắn đến không chớp mắt có vẻ như thức tỉnh dị năng cũng rất hay ho.
Đừng nhìn vầng sáng mỏng kia mà đánh giá thấp nó. Nguyên chủ chết thảm là nhờ sự đóng góp không nhỏ của kết giới đó.
Lão Cẩu bổn cô nương cũng muốn thức tỉnh dị năng.
Không thức tỉnh dị năng cô không làm nữa.
Một cô nương xinh đẹp như hoa ở mạt thế này mà không có kĩ năng đặc biệt phòng vệ bản thân sẽ chết rất nhanh.
Lúc đó nhiệm vụ sống sót coi như thất bại nga.
Lão Cẩu thực sự sợ với sự mèo nheo ăn vạ của cô "Ta gửi cô bí pháp hấp thụ linh khí, còn dị năng thì xem thiên phú trong người cô đi." Lão biết cô bé này đã không có hy vọng thức tỉnh dị năng chỉ gửi phương pháp luyện khí xoa dịu tạm mà thôi.
Lúc cô đọc bí pháp được gửi vào đầu. Đôi môi anh đào vừa nhai nuốt chén cháo hơi khét ăn ăn từng muỗng, vừa dẫu lên tỏ rõ sự bất mãn với Lão Cẩu.
Nam Phương Vực ôm vai ngồi dậy chăm chú nhìn vẻ mặt cô gái. Hắn nghĩ cháo cô nấu chắc chắn rất khó ăn. Vì thế bước xuống giường đoạt lấy bát cháo trên tay cô: "Đừng ăn nữa, tôi nấu cho em"
Ôi đệt! cô định nấu cháo đút cho hắn sao lại ăn thử thành ăn thật mất rồi. "Này không cần, anh đang là bệnh nhân đấy!"
Có lý nào người bệnh lại chăm sóc cho người khoẻ, làm vậy khiến cô rất mất mặt đó.
"Anh không sao." Hoá ra Doanh Doanh cũng có quan tâm tới hắn, khoé mắt không nhịn được giương lên ý cười.
Vài sợi tóc đen che đi đôi mắt khiến cô không nhìn rõ biểu cảm của hắn.
Lấy thức ăn trong tủ lạnh hắn vun tay như một đầu bếp thực thụ rửa nấu với tốc độ nhanh chóng, một bàn đồ ăn thơm ngon đẹp mắt được bày trước mắt cô.
"Ăn đi"
Cô bị miếng sườn chua ngọt hấp dẫn, nuốt một chút: "Vậy em không khách sáo, Anh trai cùng ăn đi"
Nam Phương Vực ngồi kế bên cô, hắn nhìn động tác em gái hắn ăn vẫn trang nhã quý tộc như thường ngày nhưng lại có loại cảm giác rất khác. Ánh mắt hắn chợt loé, gấp một đũa cải xanh cho cô, thấy cô vẫn ăn ngon lành, khoé môi hắn khẽ nhếch. Rồi lại tiếp tục dùng bữa.
Cô thấy sức khoẻ hắn hồi phục thật kinh người, lúc ăn xong mang Nam Phương Vực đi bôi thuốc nhìn miệng vết thương đang khép vẩy của hắn, cô có cảm giác hắn là yêu quái. Tuy tò mò nhưng biểu tình mặt ngoài vẫn bình thường: "Anh ơi, ở bên ngoài bây giờ loạn như vậy, cha mẹ lại ở nước S không liên lạc được, phải làm sao đây?"
Nam Phương Vực xoay người xoa xoa đầu cô như an ủi một đứa trẻ: "Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em." thanh âm trầm nhẹ quyến rũ vạn phần khiến người nghe muốn mang thai.
Tim cô lộp bộp một tiếng, mỹ nam ca ca, nếu anh còn câu dẫn tôi nữa. Tôi sẽ đẩy ngã anh mất.
Lúc ai về phòng nấy cô ngủ một giấc ngon lành. Trong mơ rất cực khổ bị Lão Cẩu nhồi vào não một đóng bí pháp tự tu luyện, thời gian cấp bách cô cũng chỉ có thể hết sức học tập rèn luyện. Ba ngày liền đều cố học.
...
Thuộc hạ Vũ Lăng đứng đầu trong hắc bảng của Nam Phương gia tìm đến cửa mang theo vài anh em cao thủ vào sinh ra tử. Nghe nói rất nhiều anh em muốn đến đây, nhưng dọc đường xảy ra chuyện lành ít dữ nhiều, hiện đang phân tán kẻ sống người chết. Trong số mười người họ có Vũ Lăng cùng Tiêu Ức, Mạnh Tích Tử thức tỉnh dị năng Mộc, Thổ, Kim.
Sáng hôm thứ tư Nam Phương Vực bàn bạc sẽ lên đường thu thập vật tư, để thuộc hạ ở nhà bảo vệ cô.
Dẫn theo số ít anh em đi ra ngoài, tuy trong nhà tạm thời kính cổng an toàn nhưng không phải cách hay vật tư nấu ăn của họ sắp hết.
Cô không đồng ý muốn đi cùng hắn bởi cô biết mạt thế rất dễ lạc nhau. Hắn đi rồi nhỡ ở nhà một mình cô xảy ra chuyện gì thì sao. Hiện tại xác sống cấp 1 nhiều dễ đối phó nhưng nhỡ cấp 3 vào đây thì dù nhà cô có hệ thống phóng điện xung quanh cùng vài cao thủ Cô cũng thoát không được. Tân Mai không phải nguyên chủ không ngu ngốc tìm đường chết, cô quyết định phải ôm đùi Nam Phương Vực để bảo vệ mạng nhỏ của mình.
Bọn họ là hắc bang súng óng đạn dược không hề thiếu. Nhưng dọc đường đi đến siêu thị lại không có ai có dị năng không gian muốn chứa đồ bảo quản tốt phải làm sao đây? Phải biết mạt thế cần nhất có hệ không gian và dị năng giả hệ thuỷ nếu không sẽ sống không thoải mái.
Bọn họ ba xe việt dã phóng đi ra ngoài gặp xác sống không ít nhưng đều dễ dàng xử lý. Cô rất sợ cảnh kinh dị nên không muốn nhìn thêm dù một cái. Do cô đòi hắn cho đi theo nên lịch trình thay đổi. Nam Phương Vực quyết định dẫn mọi người đến tổng bang hội nơi chứa hầm vũ khí, con đường đến đó sẽ đi ngang siêu thị nên họ sẽ dễ thu thập vật tư.
Hôm nay bỗng nhiên lão cẩu nhắc tới túi không gian chạm phải nỗi đau của cô.
Cô theo hắn vào siêu thị diện cớ mót mà bắt hắn canh ngoài WC nữ.
Tân Mai trong lòng mặc cả với Lão Cẩu "Ông nói thế giới đầu tiên tương đối dễ để cho tôi thực hành rồi tăng cấp dần, hệ thống nhà người ta mà tôi đọc, toàn bug cho kí chủ. Túi không gian trữ vật, đan dược trị thương, bảo bối bảo mệnh. Sức mạnh siêu cấp, lúc nguy thì làm quân sư đưa ra ý kiến giúp kí chủ vượt khó đi lên đỉnh cao nhân sinh."
Lão Cẩu vừa nhai côm cốp bánh khoai tây chiên vừa nói: "Mai Mai không soi gương sao?"
"Bây giờ cô là siêu cấp mỹ nhân mỗi ngày dung mạo cô càng thêm sắc sảo quyến rũ, cô nhìn đám đàn ông bên ngoài đi họ đang điên đảo thần hồn vì cô đấy! họ sẵn sàng chết để bảo vệ cô, sung sướng và hạnh phúc lắm đúng không?"
Cô âm thầm nghiến răng nghiến lợi, thật muốn bóp chết Lão Cẩu: "Tôi vừa không có quà tân thủ vừa yếu gà như pháo hôi chỉ cần không cẩn thận liền Game Over. Rốt cuộc tôi xuyên chẳng tí hưởng thụ thành tựu nào cả. Ông đừng có chọc điên tôi."
"Hay tôi làm một hệ thống cho cô." Lão Cẩu thấy lão đủ tốt với cô rồi. Ở đời đâu thể lưỡng toàn túi da đẹp đi thông đồng vài đại nhân vật liền tốt, bình hoa dù vô năng chút cũng hề hấn gì đâu.
lão vô tư nói: "Bon chen với mấy truyện xuyên bựa làm gì? Đây là thế giới thực đấy cô nương, không phải trí tưởng tượng nhân tạo hay trò chơi mà cô xem đâu."
Tân Mai sống sờ sờ bị dụ bán tới nơi khỉ kho mạt thế lừa người này, Tang thi xú dung rùng rợn là cố kỵ của người có đam mê ngắm mỹ nam mỹ nữ như cô nga, Sẽ khiến nhan khống như cô phát điên: "Tôi muốn quà tân thủ là túi trữ vật sống với đan dược bảo mệnh. Ông có biến thành hệ thống của tôi cũng không cần, chứ đừng nói mang mấy em thư kí hệ thống não tàn giống ông."
Não tàn? Bổn thần tiên sống 3201 năm là IQ siêu đỉnh phi nhân loại, mà cô nhóc này lá gan so như thế lớn.
Lão Cẩu hừ lạnh, tiếng nhai khoai tây 'côm cốp cốp' càng lớn giống như đang nhai không phải bánh mà là nhai cô vậy. "Cô muốn túi không gian đến vậy thì tự lăn xác đi đoạt, tôi não tàn lắm không giúp ích được gì cho cô đâu."
Một trận khắc khẩu, một người một thú à nhầm một người một tiên sắp khai hoả.
Mắt thấy tình hình bất lợi, Tân Mai biết co biết duỗi cảm thấy vừa nãy miệng nhanh hơn não hơi lỡ lời, bèn dỗ Lão Cẩu, mềm mại nói: "Tôi bị ông mang đến nơi đất lạ quê người tâm sinh không chịu được kích thích, không phải Lão Cẩu ông là một đại nhân vật như thần điều ước giúp thiên đạo cân bằng ư?"
"Cầu thần sẽ có ai như cô sao?" công kích người khác như vậy, tâm hồn lão rất mong manh dễ vỡ đấy biết không hả?
Cô nhẹ giọng lên án. "Nên ông bảo tôi đi cướp là sao? Đây là hành vi của thần tiên a?"
Lão Cẩu nhột nhột hắng giọng: "Ai bảo cô đi cướp đâu. Cô chỉ cần đoạt lấy là được"
Tân Mai: "..." Có gì khác nhau à?
Lão Cẩu chỉ điểm dứt khoát tiếp một câu: "Cứu thoát chàng trai nhỏ dưới lầu đối diện đi cô gái. Nhớ kỹ không được mang theo anh trai cô, phải tự cô đi."
Cô nhướng người nhòm ra cửa sổ thuỷ tinh lầu đối diện phản chiếu hình ảnh không quá rõ ràng, chàng trai tầm 17-18 tuổi đang bị một đám zombie bao vây rượt đuổi có vẻ sắp không chống đỡ được nữa.
"Hệ thống phát nhiệm vụ phụ tuyến à?" đầu cô chợt hiện ra 101 kịch bản hệ thống văn mà cô đọc.
Lão Cẩu mệt tim muốn ngất "Nguyên Tân Mai, Cô bớt đọc truyện đi có được không?" Muốn bốc khói rồi, lão mệt mỏi quá. "Tôi mà là hệ thống thì chết máy với cô mất.
Cô chỉ còn 4 phút để cứu hắn, hãy ước tính thời gian liệu mà làm đi nếu không hắn chết cô sẽ không còn cơ hội có được thứ đồ cô muốn"
"Fuck! Sao ông không nói sớm một chút."
Mẹ!!! Đây là nói...không kịp nghĩ nữa.
Cô thấy Lão Cẩu lôi đâu ra cái đồng hồ đếm ngược hiện ảo ảnh trước mặt chỉ mình cô thấy.
Cô còn 3 phút 50s.
Nếu như giờ cô từ lầu 5 chạy thục mạng qua lầu 5 tầng nhà đối diện rồi còn dùng sức chiến đấu cọng búng của cô trong hơn 3 phút phải cứu hắn sẽ không đủ thời gian. Lại không được để anh trai cô giúp.
Khó quá! Liều thôi! Cùng lắm đổi vị diện.
Cô chạy như điên ra khỏi WC, thang máy hỏng rồi chỉ có thể đi thang bộ lên tầng 7.
Nam Phương Vực đang đánh nhau với mấy xác sống gần đó, thấy cô chạy từ WC đi hướng khác không thèm nhìn hắn. Hắn khó hiểu đuổi theo cô.
Tân Mai lúc chạy ngang quầy nội thất túm theo cái màn cửa, chỗ bình cứu hoả cô lôi ra hai đoạn dây thừng dài vội đan lại với đoạn sắt chân ghế cô đập cong nó, tiếp tục không kịp thở chạy lên tầng 8 buộc chặt lên lan can.
Nhảy.
Vẫn chưa đủ cao.
1 phút 3 giây hết cách rồi
Cô choàng cái màn phủ kín người tư thế đẹp nhất từ lan can nhảy xuống, đạp mạnh vào tường nhà. Nhanh phi thường chuẩn ném cái ghế bị cong cột cùng đoạn dài dây thừng sang toà nhà đối diện điểm hành lang chung cư. Chân ghế bá một chút lang can.
Cô kéo.
Cả cơ thể nương theo lực dây thừng cô bay xuống tầng năm lầu chung cư kia. Lực đáp vỡ cả kính thuỷ tinh.
Xác định đối tượng cậu thiếu niên kia. Cô hất cái màn về hướng đầu đám zombie đang muốn vồ tới. Ôm lấy eo cậu ta lướt qua cửa thuỷ tinh.
Nắm lấy dây thừng nhảy xuống.
Ôi thôi xong đời rồi.
"Răng rắc!"
Tiếng dây thừng đứt cùng tiếng cơ thể xé gió rơi xuống vù vù khiến cô muốn mếu máo khóc ngay tức khắc, trong phim thì quay rõ chậm, ngoài đời chứng minh khi bạn nhảy lầu cái chết thường đến rất nhanh.
Lúc cô cách mặt đường chừng 1m, thiếu niên kia ôm chặt cô xoay người một cái. Cô nghe tiếng gãy xương vang lên rất rõ ràng.
Cô cúi đầu nhìn xuống cái đệm thịt người. Một thiếu niên tràn đầy hơi thở thanh xuân đôi mắt nhìn cô đến ngẩn ngơ rõ ràng bộ dạng hắn máu me bê bết rất chật vật, nhưng dung mạo này mang ra thế giới của cô có thể ví như tượng đài nhan sắc thế giới, cực phẩm nam thần anh tuấn soái khí.
Khoan. Không phải lúc trầm mê nhan sắc.
Chật vật bộ dáng
Máu me bê bết.
Đáng sợ quá!
Cô nhảy dựng ra khỏi hắn. Nhiệm vụ của cô thất bại rồi a. Cao như vậy mà...anh anh..a
Hắn đột nhiên chụp lấy tay cô
Tân Mai cúi người xem xét hắn.
Làm sao đây? Xác chết vùng dậy?
"Cô đỡ... tôi" giọng nói thiếu niên khô khốc khàn khàn vang lên.
Bây giờ cô mới phát hiện họ rất may mắn. Cái đệm thịt thiếu niên kia rất trâu bò.
Lúc sắp ngã hắn đã sử dụng dị năng hệ mộc nên bên dưới cả đám cỏ cây mềm mại bao lấy, nhưng lực rơi xuống khá mạnh cô còn đè lên hắn. Xem ra xương cốt bị tổn thương không nhẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.