Chương 16: Tình hình của bức tranh trên mặt
Dịch Lạp Quán
29/07/2016
Tả Qua vừa đi khỏi, bạn học trong ngoài phòng học liền hi hi ha ha cười.
Bọn họ cười, vẫn cười, cười không ngừng mặc cho gương mặt của tôi ngày
càng đỏ như muốn nhỏ máu.
"Đều tránh ra!"Đột nhiên, một giọng nói không nhanh không chậm vang lên từ ngoài vòng vây.
Tôi trợn tròn mắt, trong đầu lóe lên một tia sáng. Giọng nói này, sẽ không phải là. . . . . .  ̄ v  ̄∥
"Thỏ con chết tiệt!"Lý Hiến Trạch vừa xuyên qua đám đông, vừa xấu tính quát "Bảo cô chiều nay đến lớp tìm tôi, cô chết đi đâu vậy hả ? !"
Tôi cúi đầu: "Ách. . . . . . Thật xin lỗi, ngày đó tôi bị bệnh. . . . . ."Tôi chỉ mới nói được một nửa, lập tức bị tiếng thét cuồng nhiệt của những nữ sinh xung quanh bao phủ -
"Oa a a! Hiến Trạch ca. . . . . ."
Lý Hiến Trạch nhìn đám người, vươn ngón trỏ dựng thẳng trên môi: "Xuỵt -"
. . . . . . Không một tiếng động. . . . .
Chỉ trong nháy mắt tất cả đều tiến vào một thế giới không tiếng động.
Lúc này Lý Hiến Trạch mới từng bước một đến gần tôi: "Lại làm sao vậy? Cúi đầu làm gì? Đừng cả ngày trưng ra cái bộ dạng ủy khuất như là người trong cả thiên hạ đang khi dễ cô, OK? !"Sau đó anh ta vươn tay trái ném một phong thư màu xanh da trời lên bàn tôi, "Trong vòng một tuần, phải thuộc hết nội dung bên trong! Một chữ cũng không được sai!"
"Đó. . . . . . Đó là cái gì?"
"Thư tình!"Nói xong, Lý Hiến Trạch xoay người bỏ đi.
Tình tình tình. . . . . . Thư tình? ! Tôi mở to hai mắt nhìn, miệng há to tới mức có thể nhét một quả trứng khủng long vào. My God! Có ... lầm không a?
Bạn học vây quanh xem chuyện vui cũng thổn thức một mảnh, vừa nói vừa nhìn chằm chằm phong thư màu xanh da trời kia.
Tôi run run cầm phong thư trên bàn học lên, vừa mới chuẩn bị bước xuông bục giảng, Lý Hiến Trạch đột nhiên quay lại: "Ngẩng đầu lên."
"Cái gì. . . . . . Cái gì?"Tôi ngập ngừng, đầu đã thấp giờ còn thấp hơn . >O< vì sao mỗi lần chuyện chuẩn bị êm xuôi thì lại bị người này tóm gáy a!
"Dài dòng, ngẩng đầu lên là được rồi!"Lý Hiến Trạch một lần nữa đi đến trước mặt tôi, bá đạo nâng cằm của tôi lên.
Vì thế, từng đóa hoa xinh đẹp đủ mọi màu sắc trên mặt tôi, tất cả đều ánh vào mắt hắn.
Lý Hiến Trạch mở to hai mắt nhìn, thật giống như mấy người kia nhìn tôi, sau một lúc lâu lại tỏ ra phiền muộn hỏi: "Ai làm ?"
Tôi ngượng ngùng nhắm mắt, không còn dũng khí để nhìn ánh mắt của Lý Hiến Trạch : "Là. . . . . . Bức tranh của tôi . . . . . ."
Vừa nói xong, đám người vất vả im lặng nãy giờ lại bộc phát ra một trận cười to, tiếng cười này khiến tôi hận không thể chết luôn.
"Con thỏ này, đầu óc cô bị xe lửa đè nát rồi ! Cô cho rằng mặt của mình là bức tranh giấy a!"Lý Hiến Trạch vừa bực mình vừa buồn cười, bày ra bộ dạng không có cách nào, "Còn không mau đi rửa đi!"
"Thầy giáo nói. . . . . . Không, không tới giờ tan học. . . . . . Không cho phép rửa. . . . . ."
Lại là một trận tiếng cười còn lớn hơn sóng đánh, bao phủ tiếng nói run run của tôi.
Lý Hiến Trạch cau mày trừng mắt nhìn tôi ba giây, sau đó nghiêng người quay mắt về phía đám người "Chiều hôm nay tôi sẽ dành ra một tiếng đồng hồ. Trước lúc tan học, trên mặt ai vẽ hoa nhiều nhất, sẽ có cơ hội hẹn hò với tôi một tiếng."
Nói xong, anh ta gác hai tay sau đầu bước ra khỏi phòng học, để lại một đám học sinh sắp bạo phát. -_-#
"Này, này này này này - không phải thật chứ. Trời ạ! Giấc mộng thần thánh của tôi sẽ được thực hiện . . . . . ."
"Các người nhất định sẽ bị tôi nốc ao, nga ha ha ha ha. Bởi vì tôi là - Vua mặt to -, nhất định sẽ có bức tranh nhiều hoa hơn bất kỳ ai ở đây."
"Phải không? Nếu so với tôi thì sao? Tôi có cây bút ngòi nhỏ nhất thế giới, có thể vẽ bông hoa còn nhỏ hơn con kiến!"
"Tôi có gương mặt trắng nõn bóng loáng còn sáng hơn sao, bức tranh hoa sẽ đẹp diễm lệ còn hơn thần tiên!"
"Mấy đứa điên kia! Bên kia mát mẻ bên kia đợi đi! Luận mặt to, đến đây, nơi này có thước, mặt các người làm sao to hơn mặt ta được chứ! Luận ngòi bút nhỏ, ta có một cây bút có thể vẽ lên từng mi li mét một! Luận làn da, làn da của tôi còn tôt hơn da của công chúa Bạch Tuyết gấp ngàn lần!"
Ríu ra ríu rít. . . . . . Kỉ kỉ oa oa. . . . . .
Tôi thật vất vả mới phục hồi tinh thần lại được ( bị Lý Hiến Trạch dọa), nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, lại lâm vào trạng thái khiếp sợ.
Đột nhiên, một ngón tay của nữ sinh nào đó đang sờ vào phong thư trong tay tôi, thét chói tai: "Tiểu Trạch Trạch tự tay viết thư tình nha!"
Oanh -
Tôi chỉ nhìn thấy một đống bụi màu đen, các nữ sinh trong ngoài phòng học liên tục lao về phía tôi, cô chấp cướp phong thư của tôi.
"Mau. . . . . . Trả lại cho tôi!"Tôi yếu ớt kêu, nhưng cái thân đáng thương của tôi rất nhanh liền bị các nữ sinh vây trong vòng vây.
Mấy chục cánh tay tranh rồi cướp, phong thư nhỏ rốt cục không chịu nổi, "Roẹt" một tiếng, bị xé thành từng mảnh! ︽⊙_⊙︽
Xong. . . . . . Xong đời rồi ! Nếu Lý Hiến Trạch biết được. . . . . .
Mắt của tôi càng ngày càng đen, cảm giác đáng sợ nào đó lấy tốc độ tia chớp bao vây tôi.
Reng reng reng-
Lúc này, chuông vào lớp vang lên, nhưng các nữ sinh điên khùng kia vẫn không chịu tản ra, tiếp tục tranh đoạt bức thư đã bị xé thành mảnh nhỏ!
Tiếng chuông bén nhọn tiếp tục kêu, cùng với "Ngưu đầu mã diện" tràn đầy khí thế rống lên một tiếng: "Học sinh lớp khác, toàn bộ cút về lớp của mình cho tôi! Ở lại 1 phút nữa, tôi sẽ cho các người nếm thử - đạn mũ - siêu cấp lợi hại!"( chú thích của tác giả: "Đạn mũ" Là một loại trừng phạt đặc biệt dành cho học sinh làm trái với quy định. Dùng dây thun, sợi da trâu hoặc da dê chế tác thành. Đội mũ trừng phạt trên đầu, sau đó kéo sợi đây trên mũ cho dài ra, buông ra thì cái mũ đã tuột xuống cằm học sinh. ) + _ + ???
"Ngưu đầu mã diện"Không hổ là giáo viên có uy nghiêm nhất, các nữ sinh đang điên cuồng cướt đoạt phong thư lập tức dừng tay, tất cả đều cúi đầu ảo não ra khỏi phòng học.
Nhưng -
Kế tiếp tiết thứ ba mới là thời kì khôi hài chân chính.
Trong lớp mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh, trong lúc diễn ra tiết thứ ba đều chuyên chú vẽ thật nhiều hoa lên mặt mình, khiến cho"Ngưu đầu mã diện" trên bục giảng tức muốn phun máu. Trở thành người tàng hình.
"Ngưu đầu mã diện"đập rầm rầm lên bục giảng: "Rốt cuộc đang làm cái gì? Các người những học sinh này! Cho dù trên mặt vẽ nhiều hoa có thể cùng bạn học Lý Hiến Trạch hẹn hò, nhưng vẫn không tới phiên nam sinh các người a!"( Lão sư năm bắt tin tức thực nhanh a )
"Chúng ta -"Các nam sinh trăm miệng một lời đáp, "Là đang thay thế cho bạn gái của mình. . . . . ."
"Ngưu đầu mã diện"Miệng sùi bọt mép, té xỉu ngay tại chỗ.
"Đều tránh ra!"Đột nhiên, một giọng nói không nhanh không chậm vang lên từ ngoài vòng vây.
Tôi trợn tròn mắt, trong đầu lóe lên một tia sáng. Giọng nói này, sẽ không phải là. . . . . .  ̄ v  ̄∥
"Thỏ con chết tiệt!"Lý Hiến Trạch vừa xuyên qua đám đông, vừa xấu tính quát "Bảo cô chiều nay đến lớp tìm tôi, cô chết đi đâu vậy hả ? !"
Tôi cúi đầu: "Ách. . . . . . Thật xin lỗi, ngày đó tôi bị bệnh. . . . . ."Tôi chỉ mới nói được một nửa, lập tức bị tiếng thét cuồng nhiệt của những nữ sinh xung quanh bao phủ -
"Oa a a! Hiến Trạch ca. . . . . ."
Lý Hiến Trạch nhìn đám người, vươn ngón trỏ dựng thẳng trên môi: "Xuỵt -"
. . . . . . Không một tiếng động. . . . .
Chỉ trong nháy mắt tất cả đều tiến vào một thế giới không tiếng động.
Lúc này Lý Hiến Trạch mới từng bước một đến gần tôi: "Lại làm sao vậy? Cúi đầu làm gì? Đừng cả ngày trưng ra cái bộ dạng ủy khuất như là người trong cả thiên hạ đang khi dễ cô, OK? !"Sau đó anh ta vươn tay trái ném một phong thư màu xanh da trời lên bàn tôi, "Trong vòng một tuần, phải thuộc hết nội dung bên trong! Một chữ cũng không được sai!"
"Đó. . . . . . Đó là cái gì?"
"Thư tình!"Nói xong, Lý Hiến Trạch xoay người bỏ đi.
Tình tình tình. . . . . . Thư tình? ! Tôi mở to hai mắt nhìn, miệng há to tới mức có thể nhét một quả trứng khủng long vào. My God! Có ... lầm không a?
Bạn học vây quanh xem chuyện vui cũng thổn thức một mảnh, vừa nói vừa nhìn chằm chằm phong thư màu xanh da trời kia.
Tôi run run cầm phong thư trên bàn học lên, vừa mới chuẩn bị bước xuông bục giảng, Lý Hiến Trạch đột nhiên quay lại: "Ngẩng đầu lên."
"Cái gì. . . . . . Cái gì?"Tôi ngập ngừng, đầu đã thấp giờ còn thấp hơn . >O< vì sao mỗi lần chuyện chuẩn bị êm xuôi thì lại bị người này tóm gáy a!
"Dài dòng, ngẩng đầu lên là được rồi!"Lý Hiến Trạch một lần nữa đi đến trước mặt tôi, bá đạo nâng cằm của tôi lên.
Vì thế, từng đóa hoa xinh đẹp đủ mọi màu sắc trên mặt tôi, tất cả đều ánh vào mắt hắn.
Lý Hiến Trạch mở to hai mắt nhìn, thật giống như mấy người kia nhìn tôi, sau một lúc lâu lại tỏ ra phiền muộn hỏi: "Ai làm ?"
Tôi ngượng ngùng nhắm mắt, không còn dũng khí để nhìn ánh mắt của Lý Hiến Trạch : "Là. . . . . . Bức tranh của tôi . . . . . ."
Vừa nói xong, đám người vất vả im lặng nãy giờ lại bộc phát ra một trận cười to, tiếng cười này khiến tôi hận không thể chết luôn.
"Con thỏ này, đầu óc cô bị xe lửa đè nát rồi ! Cô cho rằng mặt của mình là bức tranh giấy a!"Lý Hiến Trạch vừa bực mình vừa buồn cười, bày ra bộ dạng không có cách nào, "Còn không mau đi rửa đi!"
"Thầy giáo nói. . . . . . Không, không tới giờ tan học. . . . . . Không cho phép rửa. . . . . ."
Lại là một trận tiếng cười còn lớn hơn sóng đánh, bao phủ tiếng nói run run của tôi.
Lý Hiến Trạch cau mày trừng mắt nhìn tôi ba giây, sau đó nghiêng người quay mắt về phía đám người "Chiều hôm nay tôi sẽ dành ra một tiếng đồng hồ. Trước lúc tan học, trên mặt ai vẽ hoa nhiều nhất, sẽ có cơ hội hẹn hò với tôi một tiếng."
Nói xong, anh ta gác hai tay sau đầu bước ra khỏi phòng học, để lại một đám học sinh sắp bạo phát. -_-#
"Này, này này này này - không phải thật chứ. Trời ạ! Giấc mộng thần thánh của tôi sẽ được thực hiện . . . . . ."
"Các người nhất định sẽ bị tôi nốc ao, nga ha ha ha ha. Bởi vì tôi là - Vua mặt to -, nhất định sẽ có bức tranh nhiều hoa hơn bất kỳ ai ở đây."
"Phải không? Nếu so với tôi thì sao? Tôi có cây bút ngòi nhỏ nhất thế giới, có thể vẽ bông hoa còn nhỏ hơn con kiến!"
"Tôi có gương mặt trắng nõn bóng loáng còn sáng hơn sao, bức tranh hoa sẽ đẹp diễm lệ còn hơn thần tiên!"
"Mấy đứa điên kia! Bên kia mát mẻ bên kia đợi đi! Luận mặt to, đến đây, nơi này có thước, mặt các người làm sao to hơn mặt ta được chứ! Luận ngòi bút nhỏ, ta có một cây bút có thể vẽ lên từng mi li mét một! Luận làn da, làn da của tôi còn tôt hơn da của công chúa Bạch Tuyết gấp ngàn lần!"
Ríu ra ríu rít. . . . . . Kỉ kỉ oa oa. . . . . .
Tôi thật vất vả mới phục hồi tinh thần lại được ( bị Lý Hiến Trạch dọa), nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, lại lâm vào trạng thái khiếp sợ.
Đột nhiên, một ngón tay của nữ sinh nào đó đang sờ vào phong thư trong tay tôi, thét chói tai: "Tiểu Trạch Trạch tự tay viết thư tình nha!"
Oanh -
Tôi chỉ nhìn thấy một đống bụi màu đen, các nữ sinh trong ngoài phòng học liên tục lao về phía tôi, cô chấp cướp phong thư của tôi.
"Mau. . . . . . Trả lại cho tôi!"Tôi yếu ớt kêu, nhưng cái thân đáng thương của tôi rất nhanh liền bị các nữ sinh vây trong vòng vây.
Mấy chục cánh tay tranh rồi cướp, phong thư nhỏ rốt cục không chịu nổi, "Roẹt" một tiếng, bị xé thành từng mảnh! ︽⊙_⊙︽
Xong. . . . . . Xong đời rồi ! Nếu Lý Hiến Trạch biết được. . . . . .
Mắt của tôi càng ngày càng đen, cảm giác đáng sợ nào đó lấy tốc độ tia chớp bao vây tôi.
Reng reng reng-
Lúc này, chuông vào lớp vang lên, nhưng các nữ sinh điên khùng kia vẫn không chịu tản ra, tiếp tục tranh đoạt bức thư đã bị xé thành mảnh nhỏ!
Tiếng chuông bén nhọn tiếp tục kêu, cùng với "Ngưu đầu mã diện" tràn đầy khí thế rống lên một tiếng: "Học sinh lớp khác, toàn bộ cút về lớp của mình cho tôi! Ở lại 1 phút nữa, tôi sẽ cho các người nếm thử - đạn mũ - siêu cấp lợi hại!"( chú thích của tác giả: "Đạn mũ" Là một loại trừng phạt đặc biệt dành cho học sinh làm trái với quy định. Dùng dây thun, sợi da trâu hoặc da dê chế tác thành. Đội mũ trừng phạt trên đầu, sau đó kéo sợi đây trên mũ cho dài ra, buông ra thì cái mũ đã tuột xuống cằm học sinh. ) + _ + ???
"Ngưu đầu mã diện"Không hổ là giáo viên có uy nghiêm nhất, các nữ sinh đang điên cuồng cướt đoạt phong thư lập tức dừng tay, tất cả đều cúi đầu ảo não ra khỏi phòng học.
Nhưng -
Kế tiếp tiết thứ ba mới là thời kì khôi hài chân chính.
Trong lớp mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh, trong lúc diễn ra tiết thứ ba đều chuyên chú vẽ thật nhiều hoa lên mặt mình, khiến cho"Ngưu đầu mã diện" trên bục giảng tức muốn phun máu. Trở thành người tàng hình.
"Ngưu đầu mã diện"đập rầm rầm lên bục giảng: "Rốt cuộc đang làm cái gì? Các người những học sinh này! Cho dù trên mặt vẽ nhiều hoa có thể cùng bạn học Lý Hiến Trạch hẹn hò, nhưng vẫn không tới phiên nam sinh các người a!"( Lão sư năm bắt tin tức thực nhanh a )
"Chúng ta -"Các nam sinh trăm miệng một lời đáp, "Là đang thay thế cho bạn gái của mình. . . . . ."
"Ngưu đầu mã diện"Miệng sùi bọt mép, té xỉu ngay tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.