1095 Ngày Gặp Lại

Chương 1:

Kira

25/09/2021

"Này Ứng Văn cậu biết có biết năm nay Andy sẽ về không!!? Là Andy đấy!" Văn Hào háo hức kể cho tôi, nhưng tôi chẳng hiểu cậu ấy đang nói về ai nữa.

"Dy Dy là gì cơ?"

"Là A N D Y, anh ấy là người mẫu đại diện cho bộ tạp chí E đấy. Tớ nghe đồn năm nay anh ấy sẽ từ Úc về và học tại trường chúng ta đó. Một người nổi tiếng như vậy học ở trường này quả là một vinh dự rồi."

Người...nổi tiếng cơ à... tôi chẳng biết anh ta là ai nữa.

Tôi tên Đào Ứng Văn, sinh viên năm nhất học khoa mỹ thuật và thiết kế. Thích nghe nhạc và vẽ tranh.

Tại sao tôi lại chọn khoa này ư? Hừm, chỉ đơn giản là thích thôi. Mười bảy năm đi học, tôi chỉ giết thời gian bằng việc học nên lúc nào điểm cũng cao nhất trong lớp, chẳng sở thích làm gì đặc biệt, chẳng qua là tôi có một chút năng khiếu hội họa nên tôi theo nó. Chẳng có ý nghĩa gì sâu xa cả.

À, còn cậu ta hả? Tên là Văn Hào, một người ở cùng ký túc xá với tôi mới làm quen khi vừa mới nhập học.

"Này Ứng Văn à tớ kể cho cậu nghe nhé! Andy ấy anh ấy lớn hơn bọn mình một tuổi, khi nãy có người thấy anh ấy ở phòng học vụ, ảnh nhuộm tóc màu nâu sáng đã vậy còn rất cao nữa, bla bla bla." tôi cứ bị bắt nghe những câu chuyện về người mà tôi còn chẳng biết là ai, nhưng nếu từ chối câu chuyện, Văn Hào kiểu gì cũng xụ mặt xuống mà xem, nên tôi đành kiếm cớ là đi ra ngoài mua nước rồi chuồng thôi. Cậu ấy rất hứng thú với những người nổi tiếng nhỉ, lúc mới làm quen với cậu ấy, cậu đã kể cho tôi đủ thứ chuyện về thần tượng, bây giờ cũng vậy.

Thật ra ngày đầu nhập học tôi chẳng có ý định kết bạn với ai, vì tôi ghét sự ồn ào và những lúc bị kéo vào những câu chuyện trên trời dưới đất nếu như nói ra sự thật thì sẽ bị tẩy chay hoặc bị cô lập. Không phải do tôi sợ mà là tôi ghét nỗi phiền phức mà nó mang lại. Nhưng Văn Hào khi vừa mới đến nhận ký túc xá thì tôi và cậu ấy ở cùng phòng với nhau, vì quá đỗi nhiệt tình nên tôi không nỡ từ chối làm quen với cậu ấy. Sự chân thành ngốc ngếch trái ngược hoàn toàn với tôi.

Tôi bước vào cửa hàng tiện lời bên cành ký túc xá, với vài chai nước suối và đi dạo bên lề. Chợt đôi chân tôi dừng lại, sự chú ý của tôi hướng vào phía con hẻm đối diện, tôi nghe thấy giọng của người phụ nữ.



"Hể bé cưng của chị dạo này sao ngoan ngoãn thế, để chị hôn cưng nhé!" giọng nói giống như giọng của người phụ nữ hay đi ve vãn đàn ông tôi thường hay thấy trên phim vậy, nó ngọt ngào và quyến rũ như mật ngọt chết người vậy.

Người phụ nữ ấy đang vuốt ve ôm hôn một cậu con trai ở trong con hẻm nhỏ, trời tối nên tôi chẳng thấy rõ. Bỏ mịa! Cậu ta thấy tôi rồi, chuồng đi là thượng sách.

"Chị à! Em không có hứng thú đâu ạ, em xin phép." cậu trai lạ mặt đẩy người ấy ra và đi.

Chết thật chứ, do mình thấy lạ nên đứng nhìn người ta làm chuyện gì gì đó, giờ bị phát hiện, chạy về ký túc xá là tốt nhất.

"Oi cậu gì đó ơi, cậu làm rớt chai nước này!" h...hả b...ị giữ lại rồi. Tay hắn kéo lấy nón áo hoodie của tôi, tay khỏe quá tôi kéo không ra. Hắn dí sát miệng vào gần lỗ tai tôi và nói.

"Nhìn trộm là không tốt đâu nhé." hơi thở khiến tôi dựng tóc gáy liền vùng vẫy thoát ra.

"T...tôi không có nhìn trộm, ch...chỉ là đi ngang qua và tình cờ nhìn qua thôi!" anh ta có mang chiếc nón lưỡi trai và cao hơn tôi khoảng nữa cái đầu, mặt trông cười gian quá đi mất, liệu mình có bị đánh không toàn thây ngay tại chỗ này không nhỉ hay là bị bắt cóc rồi thả xuống vách đá không???

"Hể vậy là có thấy rồi nhỉ, cậu hứa với tôi rằng cậu sẽ giữ bí mật chuyện này đi, nếu không thì..."

"Không thì ... sao hả?" tôi cứng rắn trả lời nhưng thật ra rất run đây.

"Thì tôi làm gì cậu, tôi cũng không biết đâu đấy hihi." cậu ta dí sát mặt lại tôi khiến tôi lùi lại về phía sau. Anh ta cũng quay lưng đi chỗ khác nên tôi nhân cơ hội chạy đi.



Một tên kỳ quặt, đúng là một tên kỳ quặc, tôi chạy về ký túc xá sau khi bị hắn đe dọa như vậy, haiz mặc kệ vậy với lại mình chẳng kể ai làm gì và tên đấy chắc không gặp lại nữa đâu.

*Ở một diễn biến khác

"Này Andy! Cậu đi đâu vậy hả làm tôi kiếm từ nãy đến giờ. Đừng có đi lung tung như vậy chứ."

"Hí hí tớ xin lỗi nhé Tiểu Đồng! Giờ mình đi làm vài ly thôi nào!"

Ồ ra là ở trường này cơ à. Khư khư khư khư

"Lẩm nhẩm gì vậy hả tên điên này, đi mau thôi."

"Này Tiểu Đồng à, mình sẽ học ở đây, vào ngày mai nhỉ?"

"À ừm, cậu cùng khoa với tôi luôn nhỉ? Khoa kỹ thuật."

"Ngày mai nhập học tôi chỉ mong là cậu đừng mang rắc rối cho tôi là phước tổ ba đời rồi đấy."

"Hic cậu thật là quá đáng . Mà tớ nghĩ ngày mai sẽ là một ngày đi học đầu thú vị cho mà xem!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện 1095 Ngày Gặp Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook