1/2 Bạn Trai, Mua 1 Thê Nô Tặng 1 Trung Khuyển
Chương 33: Cậu giận rồi!
Tước Gia Tước
24/06/2023
Miên Miểu sau khi kết thúc mối quan hệ bạn giường với Ban Đêm thì lịch trình làm việc của cậu trở về như trước. Không cần phải lo sợ đột nhiên phát tình, cũng không cần mới làm được 1 nửa lại bị bỏ dở.
Từ sau khi hết bệnh, may mắn liền ồ ạt tìm đến cậu. Điều đầu tiên khiến Miên Miểu vui mừng là công ty chuyển phát nhanh không đuổi việc cậu!
Phải, sau khi hết bệnh Miên Miểu bắt buộc phải đi đăng ký lại thông tin cá nhân, đổi giới tính trên chứng minh từ Beta sang Omega. Vừa đổi chưa tới 24 giờ, hệ thống rà quét của công ty đã phát hiện, may mà giám đốc không có ý định đuổi việc cậu.
"Giới tính bình đẳng, Omega cũng có thể làm việc này! Cậu nhớ đem theo mấy bình xịt hơi cay phòng thân là được."
Miên Miểu cảm động quá trời quá đất, còn tưởng cậu phải bái bai bộ đồng phục mèo con hường phấn rồi ấy chứ.
Điều may mắn thứ hai là Miên Miểu vừa gặp một vị khách hàng lớn!
Khách hàng nói rằng rất thích phong cách thiết kế của cậu, là fan trung thành của thiết kế do cậu vẽ, chẳng những thế còn khen ngợi các bản vẽ tâm đắc của cậu! Ai mà chẳng thích được khen, Miên Miểu dù bị khen tận trời cũng thật ngượng ngùng nhưng vẫn cười híp cả mắt.
Sau đó khánh hàng lớn liền đặt đơn của cậu, hy vọng cậu có thể thiết kế một khu vườn theo phong cách lãng mạn, thật bling bling (lấp lánh tỏa sáng phô trương) cái loại này.
Miên Miểu thấy tiền rất nhiều nên nhận đơn, quyết tâm phải cho fan cứng một khu vườn như mơ ước!
Chỉ đáng tiếc các thiết kế cậu gửi khách hàng đều không thích lắm. Cậu đều nhận được phản hồi rằng "bản thiết kế không có linh hồn, không thể hiện tình yêu".
Dùng hoa hồng thì bị nói là đại trà không sáng tạo.
Dùng màu vàng ánh kim lại bị nói là quá lóa mắt.
Miên Miểu bị đả kích không nhẹ, buồn mất 10 phút, rất nhanh nó lại khơi dậy ý chí chiến đấu của cậu, cậu muốn thiết kế ra một nơi lãng mạn nhất!
Fan cứng đợi đấy, hãy chờ thành quả của tôi đi!
Miên Miểu ý chí chiến đấu sục sôi nhưng cậu chưa từng yêu, nên không biết phải làm thế nào để lãng mạn.
"Aaaaaaa!"
Miên Miểu ôm đầu gào thét, chết mất thôi chết mất thôi, bí ý tưởng rồi, chết mất thôi!
Bí ý tưởng đối với 1 người làm nghệ thuật như cậu quả là ác mộng level max, cả tâm trí đều chìm trong đại dương của sự hoang mang và mờ mịt.
"Cậu bị sao vậy?" Ban Đêm hỏi.
Miên Miểu bừng tỉnh, nhận ra bây giờ cậu đang cùng Ban Đêm ăn cơm, địa điểm... ở nhà của cậu.
Từ lần đó được đặt chân vào nhà Miên Miểu thì Ban Đêm như bị chạm vào chốt mở kỳ quái nào đấy. Mỗi tối nhất quyết phải ăn cơm cùng họ.
Anh "khóc lóc thảm thiết" như trời sụp đất nứt mà lên án cậu.
"Miên Miểu! Tại cậu nấu ăn quá ngon nên bây giờ tôi chẳng thể ăn được những thứ khác! Cậu phải chịu trách nhiệm với tôi!"
Miên Miểu cạn lời, đầy mặt không tin hỏi: "... Vậy bữa sáng và trưa anh ăn gì?"
Ban Đêm không chớp mắt liền nói phét: "Tôi nhịn đói."
"Ồ, anh giỏi ghê cơ, thôi nhìn luôn cơm tối cho đủ bộ."
"Cậu quá ác độc."
"Tôi độc chết anh!"
Hai người trừng qua trừng lại, bốn mắt nhìn nhau, cuối cùng Miên Miểu bại trận bởi vẻ mặt u buồn của anh.
Phí Lẫm Nhiên lại dùng mỹ nam kế!
Quá lóa mắt, cậu không chịu nổi!
Thế là Miên Miểu bị hạ gục trong một nốt nhạc, nhận mệnh mà làm cơm cho anh, trong nhà cũng chuẩn bị thêm một cái ghế cho ai kia.
Miên Miểu cảm thấy như vầy là không được rồi, cậu phải tập nhận mặt người khác, không thể cứ bị nắm thóp mãi như vậy được.
Nghĩ liền làm, Miên Miểu lôi Tiệp Vân ra nhìn chằm chằm hồi lâu, lại kéo chị chủ quá ra ngắm cả buổi nhưng đều vô dụng.
Cậu cũng có hảo cảm với họ nhưng dù cố gắng cỡ nào đều không thành công, Phí Lẫm Nhiên là ngoại lệ.
"Cậu lại thất thần, đang nghĩ về Beta nào sao?"
Ban Đêm chua lè nói, khỏi đoán cũng biết là đang ghen với ai. Miên Miểu chỉ mới "chia tay" anh mà đã nhìn ngắm người khác!
Không được, anh phải tút lại nhan sắc mới được.
"Đâu có, anh đừng nói bậy." Miên Miểu điên cuồng lắc đầu.
Cậu nhìn lại bàn cơm, ngoài Ban Đêm còn chờ cậu ăn thì không có ai khác. Ông ngoại ăn xong từ lâu, ôm hai nhóc đi ngủ rồi, cậu cứ thất thần đã gần nửa tiếng.
Miên Miểu: "..."
Cậu thở dài rầu rĩ chia sẻ: "Tôi không am hiểu phong cách lãng mạn cho lắm..."
"Mà khách hàng lại chuyển trước một nửa số tiền rồi..."
Cậu kể lại đầu đuôi cho Ban Đêm nghe, anh suy tư một lúc rồi đưa ra kiến nghị sáng suốt.
"Hay cậu thử tìm ai đó yêu đương đi."
Miên Miểu: "Hả?"
"Như tôi chẳng hạn, dù sao bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện bình thường thôi."
Ban Đêm dụ dỗ nói rằng: "Hai ta có thể thử xem?"
Miên Miểu mờ mịt nghiêng đầu: "Cũng đúng ha?"
Thấy Miên Miểu dao động, Ban Đêm càng thêm đưa ra nhiều chỗ tốt.
"Chúng ta hiểu nhau, còn khá ăn ý, thử xem một lần cũng không bị thiệt thòi gì, nếu thấy không hợp thì dừng lại là được."
Còn lâu mới không hợp, chúng ta là trời sinh một đôi! Ban Đêm âm thầm nghĩ.
Miên Miểu nghe lọt lỗ tai, cảm thấy có lý phết, nhưng nó có chỗ nào đó sai sai...
"Khoan, anh không phải đang mập mờ với Phù Ngư hay sao?"
Ban Đêm lập tức phủ nhận: "Tôi không có, tôi không phải, cậu đừng hiểu lầm!"
"Có phải Phù Ngư lại nói gì với cậu không?"
Miên Miểu thành thật nhớ lại: "Đại loại nói tôi đừng dây dưa với anh. Tôi đã đồng ý rồi."
Ban Đêm cố tỏ ra bình tĩnh, chắc nịch hô: "Chúng ta là bạn thì không có 'dây dưa', nên cậu cứ yên tâm."
"À."
Ban Đêm: "Vậy thử yêu đương với tôi đi, cậu thấy đề nghị này thế nào?"
Miên Miểu chần chừ nói: "Anh cho tôi thời gian suy nghĩ cái đã."
Ban Đêm tỏ ra hào phóng gật đầu: "Tôi chờ cậu, khi nào quyết định thì nói với tôi."
Chết thật, cuộc đối thoại này cũng sai sai nốt!
Miên Miểu lòng đầy rối rắm tiễn Ban Đêm ra về, cậu trằn trọc suy nghĩ 1 đêm để tìm ra cái "sai sai" kia nhưng không thành công.
Thỏa thỏa một con mèo ngốc bị tên miêu nô vô lại miệng lưỡi thì ngọt xớt dụ dỗ hết lần này đến lần khác.
Mèo ngốc Miên Miểu ù ù cạc cạc nhảy vào ngàn tầng kịch bản của ai kia.
Nghĩ mãi cũng nhức đầu, thôi thì đồng ý cho lẹ, dù sao thì...khụ, gương mặt kia cậu cũng rất đẹp, khụ khụ khụ... Ý cậu là vì tìm kiếm linh cảm, hai người có thể thử một lần.
Miên Miểu đã đồng ý, khổ nỗi cậu nói ra quyết định này cho Ban Ngày nghe, nên bị anh thẳng thừng từ chối.
Ban Ngày lạnh nhạt nhìn cậu tỏ vẻ: "Tôi theo chủ nghĩa độc thân, không yêu đương!"
Miên Miểu: "???"
Mẹ nó, vậy anh đề nghị thử yêu tôi làm cái quái gì?
Chơi vui hả? Tôi là trò đùa của anh à?!
Miên Miểu giận run người, còn Ban Ngày thái độ vẫn thờ ơ, càng nhìn càng giận!
Từ sau khi hết bệnh, may mắn liền ồ ạt tìm đến cậu. Điều đầu tiên khiến Miên Miểu vui mừng là công ty chuyển phát nhanh không đuổi việc cậu!
Phải, sau khi hết bệnh Miên Miểu bắt buộc phải đi đăng ký lại thông tin cá nhân, đổi giới tính trên chứng minh từ Beta sang Omega. Vừa đổi chưa tới 24 giờ, hệ thống rà quét của công ty đã phát hiện, may mà giám đốc không có ý định đuổi việc cậu.
"Giới tính bình đẳng, Omega cũng có thể làm việc này! Cậu nhớ đem theo mấy bình xịt hơi cay phòng thân là được."
Miên Miểu cảm động quá trời quá đất, còn tưởng cậu phải bái bai bộ đồng phục mèo con hường phấn rồi ấy chứ.
Điều may mắn thứ hai là Miên Miểu vừa gặp một vị khách hàng lớn!
Khách hàng nói rằng rất thích phong cách thiết kế của cậu, là fan trung thành của thiết kế do cậu vẽ, chẳng những thế còn khen ngợi các bản vẽ tâm đắc của cậu! Ai mà chẳng thích được khen, Miên Miểu dù bị khen tận trời cũng thật ngượng ngùng nhưng vẫn cười híp cả mắt.
Sau đó khánh hàng lớn liền đặt đơn của cậu, hy vọng cậu có thể thiết kế một khu vườn theo phong cách lãng mạn, thật bling bling (lấp lánh tỏa sáng phô trương) cái loại này.
Miên Miểu thấy tiền rất nhiều nên nhận đơn, quyết tâm phải cho fan cứng một khu vườn như mơ ước!
Chỉ đáng tiếc các thiết kế cậu gửi khách hàng đều không thích lắm. Cậu đều nhận được phản hồi rằng "bản thiết kế không có linh hồn, không thể hiện tình yêu".
Dùng hoa hồng thì bị nói là đại trà không sáng tạo.
Dùng màu vàng ánh kim lại bị nói là quá lóa mắt.
Miên Miểu bị đả kích không nhẹ, buồn mất 10 phút, rất nhanh nó lại khơi dậy ý chí chiến đấu của cậu, cậu muốn thiết kế ra một nơi lãng mạn nhất!
Fan cứng đợi đấy, hãy chờ thành quả của tôi đi!
Miên Miểu ý chí chiến đấu sục sôi nhưng cậu chưa từng yêu, nên không biết phải làm thế nào để lãng mạn.
"Aaaaaaa!"
Miên Miểu ôm đầu gào thét, chết mất thôi chết mất thôi, bí ý tưởng rồi, chết mất thôi!
Bí ý tưởng đối với 1 người làm nghệ thuật như cậu quả là ác mộng level max, cả tâm trí đều chìm trong đại dương của sự hoang mang và mờ mịt.
"Cậu bị sao vậy?" Ban Đêm hỏi.
Miên Miểu bừng tỉnh, nhận ra bây giờ cậu đang cùng Ban Đêm ăn cơm, địa điểm... ở nhà của cậu.
Từ lần đó được đặt chân vào nhà Miên Miểu thì Ban Đêm như bị chạm vào chốt mở kỳ quái nào đấy. Mỗi tối nhất quyết phải ăn cơm cùng họ.
Anh "khóc lóc thảm thiết" như trời sụp đất nứt mà lên án cậu.
"Miên Miểu! Tại cậu nấu ăn quá ngon nên bây giờ tôi chẳng thể ăn được những thứ khác! Cậu phải chịu trách nhiệm với tôi!"
Miên Miểu cạn lời, đầy mặt không tin hỏi: "... Vậy bữa sáng và trưa anh ăn gì?"
Ban Đêm không chớp mắt liền nói phét: "Tôi nhịn đói."
"Ồ, anh giỏi ghê cơ, thôi nhìn luôn cơm tối cho đủ bộ."
"Cậu quá ác độc."
"Tôi độc chết anh!"
Hai người trừng qua trừng lại, bốn mắt nhìn nhau, cuối cùng Miên Miểu bại trận bởi vẻ mặt u buồn của anh.
Phí Lẫm Nhiên lại dùng mỹ nam kế!
Quá lóa mắt, cậu không chịu nổi!
Thế là Miên Miểu bị hạ gục trong một nốt nhạc, nhận mệnh mà làm cơm cho anh, trong nhà cũng chuẩn bị thêm một cái ghế cho ai kia.
Miên Miểu cảm thấy như vầy là không được rồi, cậu phải tập nhận mặt người khác, không thể cứ bị nắm thóp mãi như vậy được.
Nghĩ liền làm, Miên Miểu lôi Tiệp Vân ra nhìn chằm chằm hồi lâu, lại kéo chị chủ quá ra ngắm cả buổi nhưng đều vô dụng.
Cậu cũng có hảo cảm với họ nhưng dù cố gắng cỡ nào đều không thành công, Phí Lẫm Nhiên là ngoại lệ.
"Cậu lại thất thần, đang nghĩ về Beta nào sao?"
Ban Đêm chua lè nói, khỏi đoán cũng biết là đang ghen với ai. Miên Miểu chỉ mới "chia tay" anh mà đã nhìn ngắm người khác!
Không được, anh phải tút lại nhan sắc mới được.
"Đâu có, anh đừng nói bậy." Miên Miểu điên cuồng lắc đầu.
Cậu nhìn lại bàn cơm, ngoài Ban Đêm còn chờ cậu ăn thì không có ai khác. Ông ngoại ăn xong từ lâu, ôm hai nhóc đi ngủ rồi, cậu cứ thất thần đã gần nửa tiếng.
Miên Miểu: "..."
Cậu thở dài rầu rĩ chia sẻ: "Tôi không am hiểu phong cách lãng mạn cho lắm..."
"Mà khách hàng lại chuyển trước một nửa số tiền rồi..."
Cậu kể lại đầu đuôi cho Ban Đêm nghe, anh suy tư một lúc rồi đưa ra kiến nghị sáng suốt.
"Hay cậu thử tìm ai đó yêu đương đi."
Miên Miểu: "Hả?"
"Như tôi chẳng hạn, dù sao bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện bình thường thôi."
Ban Đêm dụ dỗ nói rằng: "Hai ta có thể thử xem?"
Miên Miểu mờ mịt nghiêng đầu: "Cũng đúng ha?"
Thấy Miên Miểu dao động, Ban Đêm càng thêm đưa ra nhiều chỗ tốt.
"Chúng ta hiểu nhau, còn khá ăn ý, thử xem một lần cũng không bị thiệt thòi gì, nếu thấy không hợp thì dừng lại là được."
Còn lâu mới không hợp, chúng ta là trời sinh một đôi! Ban Đêm âm thầm nghĩ.
Miên Miểu nghe lọt lỗ tai, cảm thấy có lý phết, nhưng nó có chỗ nào đó sai sai...
"Khoan, anh không phải đang mập mờ với Phù Ngư hay sao?"
Ban Đêm lập tức phủ nhận: "Tôi không có, tôi không phải, cậu đừng hiểu lầm!"
"Có phải Phù Ngư lại nói gì với cậu không?"
Miên Miểu thành thật nhớ lại: "Đại loại nói tôi đừng dây dưa với anh. Tôi đã đồng ý rồi."
Ban Đêm cố tỏ ra bình tĩnh, chắc nịch hô: "Chúng ta là bạn thì không có 'dây dưa', nên cậu cứ yên tâm."
"À."
Ban Đêm: "Vậy thử yêu đương với tôi đi, cậu thấy đề nghị này thế nào?"
Miên Miểu chần chừ nói: "Anh cho tôi thời gian suy nghĩ cái đã."
Ban Đêm tỏ ra hào phóng gật đầu: "Tôi chờ cậu, khi nào quyết định thì nói với tôi."
Chết thật, cuộc đối thoại này cũng sai sai nốt!
Miên Miểu lòng đầy rối rắm tiễn Ban Đêm ra về, cậu trằn trọc suy nghĩ 1 đêm để tìm ra cái "sai sai" kia nhưng không thành công.
Thỏa thỏa một con mèo ngốc bị tên miêu nô vô lại miệng lưỡi thì ngọt xớt dụ dỗ hết lần này đến lần khác.
Mèo ngốc Miên Miểu ù ù cạc cạc nhảy vào ngàn tầng kịch bản của ai kia.
Nghĩ mãi cũng nhức đầu, thôi thì đồng ý cho lẹ, dù sao thì...khụ, gương mặt kia cậu cũng rất đẹp, khụ khụ khụ... Ý cậu là vì tìm kiếm linh cảm, hai người có thể thử một lần.
Miên Miểu đã đồng ý, khổ nỗi cậu nói ra quyết định này cho Ban Ngày nghe, nên bị anh thẳng thừng từ chối.
Ban Ngày lạnh nhạt nhìn cậu tỏ vẻ: "Tôi theo chủ nghĩa độc thân, không yêu đương!"
Miên Miểu: "???"
Mẹ nó, vậy anh đề nghị thử yêu tôi làm cái quái gì?
Chơi vui hả? Tôi là trò đùa của anh à?!
Miên Miểu giận run người, còn Ban Ngày thái độ vẫn thờ ơ, càng nhìn càng giận!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.