Chương 8
Lam_Aqua
16/04/2017
'Két'
Cánh cửa gỗ thê lương được dựng lên tạm bợ, chủ yếu là không để ai chú ý thấy được cảnh hắc ám bên trong phòng.
Xin tóm tắt lại nguyên nhân xảy ra 'chiến tranh' tại phòng riêng của Thất mỹ nữ a.
Dạ Thiên Yết như thường lệ phục kích sẵn ở phòng, chờ đợi 'con mồi' đến rồi chỉ việc 'kiếm chuyện' để cãi nhau cho vui nhà vui cửa a. Không hiểu sao hôm nay cô lại đặc biệt muốn gây chuyện đến vậy. Theo suy đoán thì cơ hội xảy ra cuộc chạm mặt giữa cô và Bảo Bình chỉ có 10%, thường thì Bảo Bình là người đến sau cùng mà không có lý do. Vào đây thì thấy Tiểu Cát đang dọn dẹp lại đống hồ sơ bừa bộn trên bàn, việc này cũng trong dự tính nên Thiên Yết chả mấy ngạc nhiên. Bỗng nhiên cảm nhận con mồi đến gần, không suy nghĩ nhiều mà đá bay cánh cửa rồi thản nhiên nhếch mép và cười lớn. Cánh cửa hưởng trọn cú đá của 'ai đó' mà bật lại về phía Thiên Yết, thân thủ nhanh nhẹn tránh né dễ dàng, nhanh chóng đoán được người kia là ai, cô dừng cười mà dùng chất xám bắt đầu vạch tìm lí do chối tội a.
Chất xám được đại tỷ Thiên Yết tận dụng vào lúc này nga~
Sau 5 phút giúp Bảo Bình bình tĩnh, Tiểu An và Nhân Mã mới an tâm mà thở phào mà ngồi vào ghế thành viên, Bảo Bình cũng từ từ mà ngồi xuống. Chuyện gì sau đó thì đã biết rồi đấy~
Sau 15 phút trôi qua, Bảo Bình và Thiên Yết vẫn bất phân thắng bại trong trò đấu mắt.
- Nè, cậu là Tiểu Cát đúng không?
Diệp Nhân Mã bây giờ chẳng buồn quan tâm tình hình chiến sự nữa rồi, cô xoay sang Tiểu Cát đang run lẫy bẫy do hắc khí phát ra từ hai người kia mà nói.
Tiểu Cát giật mình, nhìn Nhân Mã có chút kì lạ. Mắt hổ phách dịu dàng bỗng dưng chuyển chế độ, hình thành tia laze quét từ trên xuống dưới cơ thể của cô, 5s để xác minh lai lịch người đối diện để không xảy ra nhầm lẫn, sau đó nét mặt lạnh tanh bay đi mất thay vào đó là nét mặt hớn hở vô cùng, ôm chầm lấy Nhân Mã.
- Ngũ tỷ, đệ thật nhớ tỷ! Xa nhau ba tháng mà tiểu đệ cứ nghĩ đã qua chín mươi ngày, hằng đêm ngóng trông tin tức của tỷ tỷ yêu dấu. Thật buồn khi chẳng thể ghé thăm tỷ tỷ lần nào, mỗi lần nghĩ về chuyện đó thì tim đệ như ứa máu, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, nhìn dòng thời gian không có tỷ bên cạnh trôi qua một cách vô nghĩa. Tiểu đệ thực sự thực sự rất đau lòng!
Chẳng biết tên Tiểu Cát này lôi từ đâu ra cái mớ văn chương sến súa mà thao thao bất tuyệt, bỗng dưng Diệp Nhân Mã cảm thấy thiện cảm về cậu nãy giờ sắp bị ngôn từ đè bẹp mất a~
Ai da~ Tiểu Cát bây giờ dụi dụi vào người Nhân Mã, mắt hổ phách nhắm tịt lại chốc chốc mở ra như đòi hỏi yêu chiều, mặt khẽ đưa sát lại gần má hồng của Nhân Mã, chiếc lưỡi tinh nghịch liếm quanh gò má nóng bừng của cô. Nhìn cảnh này, Lâm Sư Tử mà có mặt tại đây thì An Tiểu Cát chắc chắn 'xác định' số phận mình!
Nhưng Lâm Sư Tử hiện giờ đang ở công ty nên kịch hay chẳng thể xảy ra, vở kịch diễn ra theo một chiều hướng khác a.
Dạ Thiên Yết và Đỗ Bảo Bình sau màn đấu mắt bất phân thắng bại thì quyết định đình chiến, quay sang đối phó với An Tiểu Cát đang nũng nịu với Diệp Nhân Mã.
Đó là ý kiến của đại tỷ Dạ Thiên Yết sau khi hết lí do biện hộ cho bản thân dù đã dùng rất nhiều tuyệt chiêu cũng như quá mệt mỏi sau 15 phút đấu mắt. Quan trọng hơn nữa, Dạ Thiên Yết bây giờ muốn tiễn tên ẻo lả An Tiểu Cát xuống hoàng tuyền thật sớm vì tội dám làm phản cô. Bây giờ mới thấy đại tỷ Thiên Yết luôn báo thù ngay và luôn cho nóng nếu như ta không muốn nói là chị ấy thù dai.
Dự có điềm chẳng lành vì cảm nhận được hai cổ sát khí đã vây kín căn phòng, mắt hổ run run quay về phía hai vị đại tỷ bấy giờ đang im lìm liếc cậu, hắc tuyến ba vạch nổi lên trên mặt. Nhìn giề? An Tiểu Cát cậu đã làm gì mà họ lại nhìn như thế?!
- Hai vị đại tỷ, có chuyện gì sao?
Tiểu Cát sợ sệt nép sau người Nhân Mã, khẽ đưa mắt liếc nhìn Thiên Yết và Bảo Bình mà lắp bắp cất giọng.
- Tạm đình chiến với Bảo Bình. Tôi xử cậu đây, Tiểu Đệ Đáng Yêu!
Chị Yết nhấn mạnh từ 'Tiểu Đệ Đáng Yêu' khiến Tiểu Cát sởn da gà lại thêm thập phần lo sợ.
Đồng tử màu lục khẽ lướt qua khuôn mặt của Tiểu Cát, Dạ Thiên Yết khẽ nhếch môi.
- Phim sắp bắt đầu rồi.
Đỗ Bảo Bình bình thản như việc cơm bữa, nhẹ nhàng bước đến kéo ghế ngồi cạnh Nhân Mã trong khi Tiểu Cát sợ hãi khi thấy cô tiến đến gần.
- An Tiểu Cát, cậu có hai lựa chọn. Một, tự nguyện hiến thân làm bao cát để cho tôi và Bảo Bình trút giận. Hai, cậu bỏ chạy và rồi tôi cũng sẽ bắt được, cậu vẫn phải làm bao cát trong khi sức lực không còn. Lí do xử lý cậu ắt hẳn cũng biết. Thế nào?
- Tôi xin kiếu.
Bảo Bình giơ tay tỏ ý từ chối.
Tuy vậy, Thiên Yết hầu như chưa có ý định bỏ qua cho vị tiểu đệ này a.
- Vậy thì để tôi. Sao nào, Cát Cát?
...
Dzọt lẹ chứ sao!
Thời gian là vàng bạc, trong 30 phút hai con người đã lãng phí thời gian quý báu vào trò đuổi bắt vô vị, trong 30 phút hai con người khác nhàn hạ uống trà mà thưởng thức pha hành động gây cấn như phim 3D ngoài đời thực - thực ra chỉ có Bảo Bình nhàn hạ, Nhân Mã thì không biết phải phát biểu như thế nào a. (Au : Bốn người lãng phí 30 phút quý giá của ta để diễn cái quái gì thế hả?! *quăng kịch bản*)
Ngày hôm nay nếu may mắn, bạn sẽ nghe được tiếng thét đầy thảm thiết và mấy câu nói không ra hơi của tiểu mỹ nam Cát Cát aka An Tiểu Cát, đại loại như:
- ĐẠI TỶ, TIỂU CÁT LÀ BẢO BỐI, KHÔNG PHẢI BAO CÁT!
Và sau tiếng hét là những cảnh hành động gây cấn lôi cuốn hơn phim điện ảnh Mỹ kèm theo hiệu ứng âm thanh cực kì chân thực sinh động!
Sau 45 phút trôi qua, cuối cùng cũng hết giờ giải lao.
45 phút trôi qua, phòng riêng của Thất Mỹ Nữ đã chuyển thành địa điểm cho chiến tranh thế giới thứ ba diễn ra.
45 phút, Dạ Thiên Yết thành công túm cổ An Tiểu Cát sau phút thứ 44.
Hết 45 phút, Bảo Bình vứt bịch bỏng ngô qua một bên, kéo Nhân Mã chạy như bay về phía lớp học.
Qua 45 phút vừa rồi, Diệp Nhân Mã đặc biệt cảm thấy thích thú, cô mong muốn gặp mặt thêm những thành viên khác của Thất Mỹ Nữ, cũng có cảm giác rằng mọi người sẽ giúp đỡ cô rất nhiều trong việc tìm lại kí ức.
Và đâu đó trong tiềm thức, niềm vui từ những người bạn đang tràn đầy trong cô.
END CHƯƠNG 8
An Tiểu Cát
"Ngu xuẩn."
Tuổi : 22.
Nghề nghiệp :
- Sinh viên.
- Nhân viên phục vụ quán Cafe Rio.
Cánh cửa gỗ thê lương được dựng lên tạm bợ, chủ yếu là không để ai chú ý thấy được cảnh hắc ám bên trong phòng.
Xin tóm tắt lại nguyên nhân xảy ra 'chiến tranh' tại phòng riêng của Thất mỹ nữ a.
Dạ Thiên Yết như thường lệ phục kích sẵn ở phòng, chờ đợi 'con mồi' đến rồi chỉ việc 'kiếm chuyện' để cãi nhau cho vui nhà vui cửa a. Không hiểu sao hôm nay cô lại đặc biệt muốn gây chuyện đến vậy. Theo suy đoán thì cơ hội xảy ra cuộc chạm mặt giữa cô và Bảo Bình chỉ có 10%, thường thì Bảo Bình là người đến sau cùng mà không có lý do. Vào đây thì thấy Tiểu Cát đang dọn dẹp lại đống hồ sơ bừa bộn trên bàn, việc này cũng trong dự tính nên Thiên Yết chả mấy ngạc nhiên. Bỗng nhiên cảm nhận con mồi đến gần, không suy nghĩ nhiều mà đá bay cánh cửa rồi thản nhiên nhếch mép và cười lớn. Cánh cửa hưởng trọn cú đá của 'ai đó' mà bật lại về phía Thiên Yết, thân thủ nhanh nhẹn tránh né dễ dàng, nhanh chóng đoán được người kia là ai, cô dừng cười mà dùng chất xám bắt đầu vạch tìm lí do chối tội a.
Chất xám được đại tỷ Thiên Yết tận dụng vào lúc này nga~
Sau 5 phút giúp Bảo Bình bình tĩnh, Tiểu An và Nhân Mã mới an tâm mà thở phào mà ngồi vào ghế thành viên, Bảo Bình cũng từ từ mà ngồi xuống. Chuyện gì sau đó thì đã biết rồi đấy~
Sau 15 phút trôi qua, Bảo Bình và Thiên Yết vẫn bất phân thắng bại trong trò đấu mắt.
- Nè, cậu là Tiểu Cát đúng không?
Diệp Nhân Mã bây giờ chẳng buồn quan tâm tình hình chiến sự nữa rồi, cô xoay sang Tiểu Cát đang run lẫy bẫy do hắc khí phát ra từ hai người kia mà nói.
Tiểu Cát giật mình, nhìn Nhân Mã có chút kì lạ. Mắt hổ phách dịu dàng bỗng dưng chuyển chế độ, hình thành tia laze quét từ trên xuống dưới cơ thể của cô, 5s để xác minh lai lịch người đối diện để không xảy ra nhầm lẫn, sau đó nét mặt lạnh tanh bay đi mất thay vào đó là nét mặt hớn hở vô cùng, ôm chầm lấy Nhân Mã.
- Ngũ tỷ, đệ thật nhớ tỷ! Xa nhau ba tháng mà tiểu đệ cứ nghĩ đã qua chín mươi ngày, hằng đêm ngóng trông tin tức của tỷ tỷ yêu dấu. Thật buồn khi chẳng thể ghé thăm tỷ tỷ lần nào, mỗi lần nghĩ về chuyện đó thì tim đệ như ứa máu, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, nhìn dòng thời gian không có tỷ bên cạnh trôi qua một cách vô nghĩa. Tiểu đệ thực sự thực sự rất đau lòng!
Chẳng biết tên Tiểu Cát này lôi từ đâu ra cái mớ văn chương sến súa mà thao thao bất tuyệt, bỗng dưng Diệp Nhân Mã cảm thấy thiện cảm về cậu nãy giờ sắp bị ngôn từ đè bẹp mất a~
Ai da~ Tiểu Cát bây giờ dụi dụi vào người Nhân Mã, mắt hổ phách nhắm tịt lại chốc chốc mở ra như đòi hỏi yêu chiều, mặt khẽ đưa sát lại gần má hồng của Nhân Mã, chiếc lưỡi tinh nghịch liếm quanh gò má nóng bừng của cô. Nhìn cảnh này, Lâm Sư Tử mà có mặt tại đây thì An Tiểu Cát chắc chắn 'xác định' số phận mình!
Nhưng Lâm Sư Tử hiện giờ đang ở công ty nên kịch hay chẳng thể xảy ra, vở kịch diễn ra theo một chiều hướng khác a.
Dạ Thiên Yết và Đỗ Bảo Bình sau màn đấu mắt bất phân thắng bại thì quyết định đình chiến, quay sang đối phó với An Tiểu Cát đang nũng nịu với Diệp Nhân Mã.
Đó là ý kiến của đại tỷ Dạ Thiên Yết sau khi hết lí do biện hộ cho bản thân dù đã dùng rất nhiều tuyệt chiêu cũng như quá mệt mỏi sau 15 phút đấu mắt. Quan trọng hơn nữa, Dạ Thiên Yết bây giờ muốn tiễn tên ẻo lả An Tiểu Cát xuống hoàng tuyền thật sớm vì tội dám làm phản cô. Bây giờ mới thấy đại tỷ Thiên Yết luôn báo thù ngay và luôn cho nóng nếu như ta không muốn nói là chị ấy thù dai.
Dự có điềm chẳng lành vì cảm nhận được hai cổ sát khí đã vây kín căn phòng, mắt hổ run run quay về phía hai vị đại tỷ bấy giờ đang im lìm liếc cậu, hắc tuyến ba vạch nổi lên trên mặt. Nhìn giề? An Tiểu Cát cậu đã làm gì mà họ lại nhìn như thế?!
- Hai vị đại tỷ, có chuyện gì sao?
Tiểu Cát sợ sệt nép sau người Nhân Mã, khẽ đưa mắt liếc nhìn Thiên Yết và Bảo Bình mà lắp bắp cất giọng.
- Tạm đình chiến với Bảo Bình. Tôi xử cậu đây, Tiểu Đệ Đáng Yêu!
Chị Yết nhấn mạnh từ 'Tiểu Đệ Đáng Yêu' khiến Tiểu Cát sởn da gà lại thêm thập phần lo sợ.
Đồng tử màu lục khẽ lướt qua khuôn mặt của Tiểu Cát, Dạ Thiên Yết khẽ nhếch môi.
- Phim sắp bắt đầu rồi.
Đỗ Bảo Bình bình thản như việc cơm bữa, nhẹ nhàng bước đến kéo ghế ngồi cạnh Nhân Mã trong khi Tiểu Cát sợ hãi khi thấy cô tiến đến gần.
- An Tiểu Cát, cậu có hai lựa chọn. Một, tự nguyện hiến thân làm bao cát để cho tôi và Bảo Bình trút giận. Hai, cậu bỏ chạy và rồi tôi cũng sẽ bắt được, cậu vẫn phải làm bao cát trong khi sức lực không còn. Lí do xử lý cậu ắt hẳn cũng biết. Thế nào?
- Tôi xin kiếu.
Bảo Bình giơ tay tỏ ý từ chối.
Tuy vậy, Thiên Yết hầu như chưa có ý định bỏ qua cho vị tiểu đệ này a.
- Vậy thì để tôi. Sao nào, Cát Cát?
...
Dzọt lẹ chứ sao!
Thời gian là vàng bạc, trong 30 phút hai con người đã lãng phí thời gian quý báu vào trò đuổi bắt vô vị, trong 30 phút hai con người khác nhàn hạ uống trà mà thưởng thức pha hành động gây cấn như phim 3D ngoài đời thực - thực ra chỉ có Bảo Bình nhàn hạ, Nhân Mã thì không biết phải phát biểu như thế nào a. (Au : Bốn người lãng phí 30 phút quý giá của ta để diễn cái quái gì thế hả?! *quăng kịch bản*)
Ngày hôm nay nếu may mắn, bạn sẽ nghe được tiếng thét đầy thảm thiết và mấy câu nói không ra hơi của tiểu mỹ nam Cát Cát aka An Tiểu Cát, đại loại như:
- ĐẠI TỶ, TIỂU CÁT LÀ BẢO BỐI, KHÔNG PHẢI BAO CÁT!
Và sau tiếng hét là những cảnh hành động gây cấn lôi cuốn hơn phim điện ảnh Mỹ kèm theo hiệu ứng âm thanh cực kì chân thực sinh động!
Sau 45 phút trôi qua, cuối cùng cũng hết giờ giải lao.
45 phút trôi qua, phòng riêng của Thất Mỹ Nữ đã chuyển thành địa điểm cho chiến tranh thế giới thứ ba diễn ra.
45 phút, Dạ Thiên Yết thành công túm cổ An Tiểu Cát sau phút thứ 44.
Hết 45 phút, Bảo Bình vứt bịch bỏng ngô qua một bên, kéo Nhân Mã chạy như bay về phía lớp học.
Qua 45 phút vừa rồi, Diệp Nhân Mã đặc biệt cảm thấy thích thú, cô mong muốn gặp mặt thêm những thành viên khác của Thất Mỹ Nữ, cũng có cảm giác rằng mọi người sẽ giúp đỡ cô rất nhiều trong việc tìm lại kí ức.
Và đâu đó trong tiềm thức, niềm vui từ những người bạn đang tràn đầy trong cô.
END CHƯƠNG 8
An Tiểu Cát
"Ngu xuẩn."
Tuổi : 22.
Nghề nghiệp :
- Sinh viên.
- Nhân viên phục vụ quán Cafe Rio.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.