Chương 29: Lộ tẩy
RuanYuYe
10/11/2017
“Đừng sợ.” - Cái giọng dịu dàng của Xử Nữ trôi dạt sang buồng vệ sinh bên cạnh làm Cự Giải buồn nôn chết mất, nỗi sợ của cô cũng theo đó giảm đi phân nửa.
Suy nghĩ tỉnh táo hơn, Cự Giải lúc này chợt nhận ra mình và Thiên Yết đang ở trong tình cảnh ngại ngùng như thế nào...
“Cút ra!” - Cự Giải rít lên. Cô trừng mắt nhìn Thiên Yết. Hai người đứng đối diện nhau, một tay cậu ta vòng qua người cô, còn cánh tay còn lại chống lên cánh cửa, khiến cô đột nhiên trở nên nhỏ bé, nằm lọt thỏm trong lòng cậu ta. Tư thế này thật là quá mờ ám, hoàn toàn không phù hợp với tình hình chiến tranh giữa hai người.
Cự Giải âm thầm rủa: “Tổ sư bố thằng cao kều..“. Và cô nhanh chóng đẩy Thiên Yết ra, nới rộng khoảng cách giữa hai người. Nhưng cô không ngờ, lúc đẩy tên kia đi, cả người cô cũng theo quán tính, nghiêng về phía sau và..
“Cẩn thận.” - Thiên Yết phản ứng rất nhanh. Chưa gì bàn tay cậu ta đỡ lấy đầu Cự Giải - cô cứ nghĩ rằng mình sẽ bị đập đầu vào cửa. Khoảng cách lại một lần nữa bị thu lại, còn gần hơn trước, ngại ngùng đễn nỗi chẳng thể nhìn thẳng vào đối phương. Thiên Yết biết trong lòng Cự Giải khó chịu với mình nên chẳng dám làm gì quá trớn, liền tự động đứng lui ra. Nhưng vì không gian quá hẹp dù có nới rộng ra thì cũng chẳng được bao nhiêu.
“Đừng lục đục nhiều..”
“Đm..” - Cự Giải lầm bầm chửi. Cái giọng bình thản lúc này của Thiên Yết là thứ cô ghét cay ghét đắng, rõ ràng hai người còn đang chiến tranh!! Còn đang chiến tranh!!!
*
“Cộp.. cộp.......”
Tiếng bước chân bên ngoài thu hút sự chú ý của cả bốn người. Cự Giải loáng thoáng nghe thấy tiếng “suỵt suỵt..” nho nhỏ của Bạch Dương ở sát vách. Lại có biến rồi. Tiếng động bên ngoài rất loạn, ngoài tiếng chân còn cả những tạp âm kì lạ. Tiếng động mỗi lúc càng rõ ràng, dường như là tiến về phía bên này, mà thứ tạp âm kì lạ kia - hóa ra là ai đó đang trò chuyện, giọng nói có phần hơi dị dị khác người.
“Ê.. mày vào nhà vệ sinh tìm đi...” - Một giọng nữ vang lên, oang oang lên như gần sát bên tai làm cả bốn người trong nhà vệ sinh giật thót,
Bạch Dương áp sát tai vào cánh cửa, không nhịn được run lên một cái, bàn tay càng ra sức nắm chặt lấy mép áo.
“Bật đèn lên. Bên trong tối thế kia nhìn thế đ nào được..” - Đối phương trả lời, là một giọng trầm trầm - “Mà chắc cũng chẳng cần kiểm tra đâu. Có bị dọa đến mấy thì bốn con người đó còn lâu mới chịu chui vào cái chỗ của nợ này.”
“Nghe có vẻ hợp lý..” - Bên kia hùa theo, cũng không có thêm bước chân nào nữa vang lên, có vẻ không định bỏ đi.
Dây thần kinh của bốn đứa căng như dây đàn, không hiểu sẽ có cái gì nữa thì đột nhiên có tiếng đồ đạc bị vứt xuống và kèm theo là một giọng nữ quen thuộc, quen đến không thể quen hơn..
“Đm. Nóng chết tao rồi.”
“Mày tưởng có mình mày chết à.?! Tao cũng sắp ngộp chết mịe rồi đây này. Tổ sư, biết bao nhiêu bộ, mày chọn đúng bộ đ có lấy một cái lỗ để thở. Ngu như lợn!!!” - Lần nữa, một giọng nam đáp trả, âm thanh thoáng hơn, rõ ràng chứ không phải thứ tiếng khác khác người lúc đầu.
Mà kì lạ ở nỗi là sao không chỉ một mà cả hai giọng này đều quen quen?!
Bạch Dương cứ thấy nó sai sai. Cô ngẩng đầu lên, liền bắt gặp vẻ mặt đầy nghi ngờ của Xử Nữ. Cô thấy rõ ràng hơn nhiều, hóa ra, không phải chỉ mình cô thấy chuyện này kì lạ. Biết đâu, ở ngay bên cạnh, Cự Giải và người kia cũng đang thấy khó hiểu như này.
..
Hai người bên ngoài nói qua nói lại không biết là bao lâu. Càng nghe càng thấy quen thuộc. Cũng chẳng có giọng nói thứ ba chen vào nên cuối cùng, kẻ tình nghi cho vụ ma quỷ lần này đã thu gọn lại chỉ còn hai người – hai kẻ đang mất tích, Sư Tử và Song Ngư.
“Để tao thò đầu ra ngoài xem xem hai con khốn nạn kia có thật là chúng nó không.,. Mày giữ chặt lấy tao, đừng để tao bị ngã sấp mặt lờ xuống dưới này đấy.” - Bạch Dương nói thầm vào tai Xử Nữ vô cùng tự nhiên mà không hề hay là khi cô làm vậy lại khiến cho mặt Xử Nữ đỏ sẫm thêm một tầng nữa - “Ok??” - Bạch Dương ra dấu tay, ánh mắt tròn tròn nhìn cậu đầy nghi hoặc.
Hai người bây giờ đang chen chúc đứng trên nắp bồn cầu để phòng trừ trường hợp đám giả ma kia thò đầu xuống phía dưới nhìn chân. Cái nắp vừa nhỏ vừa bé, lại mong manh, sợ là chẳng chịu nổi sức nặng của hai người. May là Xử Nữ nhanh trí, không ngại bẩn nên ngồi lên cái phần vuông vuông phía sau nên Bạch Dương mới đứng được thoải mái.
“...” - Bạch Dương cố rướn người về phía trước, thò đầu cao và nhìn qua chỗ hổng giữa cái cửa và trần nhà. Một tay cô giữa vào thanh cửa, tay còn lại khua khoắng về phía sau chờ đợi..
Đấu tranh mãi, Xử Nữ mới dám giữ lấy bàn tay đang chìa về phía mình. Hai tay nắm chặt vào nhau, cậu có thể cảm nhận rõ ràng người kia đang thấy an tâm hơn, cả người bớt run run. Nhưng trái lại, cậu đã hoàn toàn rơi vào mất bình tĩnh, tiếng trái tim cậu đang đập như một con điên trong lồng ngực mà chỉ mình cậu nghe rõ.
Giọng nữ khoái trá cười khanh khách – “Phát hiện ra cái phòng đạo cụ kia sướng thật, bên trong toàn mấy cái hay hay. Khóa trước đúng là thông minh hết chỗ nói.. Mà cũng đ hiểu sao bốn con người kia dễ lừa vãi nồi, mỗi thế mà sợ như bị móc thận, mặt đứa nào cũng trắng ởn.. Mày thấy mấy đứa nó lúc bị mình đuổi không? Hahhaahaaaa!!~”
Truyền đến là một tràng cười dài dài không dứt, chắc chắn là hai đứa này đang cùng nghĩ đến một thứ nên mới đồng cảm như thế này.
Ba giây... Bạch Dương chỉ mất đúng ba giây để nheo mắt nhìn hai cái đứa khốn nạn kia.
Đm.. hóa ra là toàn người quen thật.
Mặt mũi Bạch Dương sầm sì, cô cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm. Cô thề với chính cái tên ba mẹ mình đặt ra này, nếu cô không tự tay đánh cho hai đứa đơn mạt kia một trận thì cô sẽ tự viết ngược tên mình vào bài kiểm tra Toán Văn Anh cuối kì này..
***
Ở một nơi khác, đội Nhà vốn đang yên vị trong cái phòng khách ấm áp, ăn bát mỳ Hảo Hảo xì xụp rất sảng khoái, giờ đã đứng trước cổng trường. Cả bọn loay hoay mãi mà chẳng biết vào trường kiểu gì. Lúc đi hùng hổ lắm, xắn tay xắn chân lao đi như bay, nhưng rồi thấy ba cái camera cứ quay qua quay lại trên cổng mà nản. Bọn nó đã nhất trí, đến là để giúp chứ không phải để phá, tuyệt đối sẽ không vi phạm nội quy ngà trường nữa, trong đó có cả không trèo tường, đu cổng,.. Tuyệt đối sẽ không dùng bất kì cách phi pháp nào để vào khuôn viên nhà trường.
“Đm.. Thanh sắt gãy lần trước bị giám thị thay mới hết rồi, ông ý còn cho trùng tu, bảo dưỡng lại một lô một lốc chỗ hàng rào bị hoen gỉ. Giờ thì ăn cứt mà vào à !!” - trong lòng Nhân Mã sốt ruột không chịu được, lời nói ra liền có chút tùy tiện và không kiềm chế được. Các huynh đệ tỷ muội của cô còn đang ở bên trong còn chưa rõ sống chết, không biết đã có ai bị bắt chưa?! Càng nghĩ, cô càng lo lắng thêm.
Câu nói của Nhân Mã khiến cho cả lũ liền lo lắng. Muộn như này rồi thì bọn nó biết vào trường như thế nào bây giờ. Bảo vệ chắc không nhờ được gì rồi, ban sáng tụi nó còn vừa làm một trận lúc đi học muộn, chiều thì dọn dẹp nhưng miệng cứ oang oang, bị nhắc mấy lần có chừa đâu. Giờ mà nhờ ổng, có khi lại bị gọi thêm giám thị đến nữa thì thôi rồi.
“Ê các anh em, hãy nghe tôi nói!!!” - Ma Kết lên tiếng. Ý kiến điên rồ của cậu đã mở cho bọn nó một con đường mới, một tương lai oai hùng.
Bọn nó bây giờ vừa có lòng nhiệt thành, vừa có năng lượng đặc biệt, còn có cái ngang ngược của tuổi trẻ, chỉ của riêng tuổi trẻ. Đã thế, có gì đánh thắng được bọn nó.
***
Thực sự thì Bạch Dương chịu hết nổi rồi!!! Cô thực sự chịu hết nổi rồi!!!
“Bình tĩnh đi. Chút nữa tụi nó nói chán thì sẽ đi mà.” - Xử Nữ giữ chặt lấy tay Bạch Dương kéo cô ở lại, cô đã nhảy xuống sàn rồi, có vẻ như cơn tức này không thể nuốt trôi nổi.
“Sao phải để tụi nó đi. Sai là chúng nó cơ mà, não mày bị úng nước rồi à?” - Bạch Dương thức tỉnh Xử Nữ, kéo cậu với thực tại - “Mày buông ra. Tao cho mày hai sự lựa chọn, một là theo tao, cầm cái chổi lau nhà này và tẹo nữa giữ chặt thằng kia để con kia tao xử. Thứ hai là mày cứ ở đây, kệ m* tao!”
Vừa dứt câu, Bạch Dương cầm lấy cái xô nước đỏ dưới chân, bên trong chẳng có tí nước nào. Sau đó, cô núp người phía sau cánh cửa, nhẹ nhàng mở chốt cửa để không phát ra tiếng động. Rất nhẹ nhàng, cửa đã mở. Cô không hề nói gì với Xử Nữ nữa, kệ cậu ta, rồi cô gõ vào tấm ván ngăn cách để báo hiệu cho Cự Giải thay cho một cái tin nhắn. Điện thoại Bạch Dương ban nãy dung nhiều 3G để livestream quá nên hết tiền rồi.
...
“Hai đứa kiaaaaa!!!!!”
Bạch Dương hét ầm lên. Cô đứng sừng sững trước ngưỡng cửa, tay cầm chặt cái xô đỏ như thể đang cầm thứ vũ khí thần thoại. Không khí trong lành thổi đến trong từng cơn gió mát lạnh. Cảm giác mát mẻ vờn quanh chỗ gáy nóng ơi là nóng làm cô dễ chịu nhưng trong lòng lại ngược lại, cảm giác muốn giết người càng ngày càng dâng cao.
“Con bà mày nhé..!!” - Bạch Dương nghiến răng ken két. Hahaa.. nực cười thật. Cô còn suýt khóc và lên cơn đau tim khi nghĩ đến việc bạn thân bị bắt mất. Giờ thì hay rồi. Con bạn cô còn đang sống tốt lắm, làm biết bao nhiêu trò điên rồ dọa ma các kiểu để rồi thì đứng đây bàn luận, cười rôm rả như con thần kinh - “SƯ TỬ!!!!!” - Gần như là tiếng gầm luôn rồi.
Bạch Dương lao đến, nhanh như cắt. Sư Tử sợ hãi, mặt xám ngoét, cầm chiếc mặt nạ quẳng về phía con người đang lao đến và phóng đi như bay. Hai người cứ cắm mặt, đuổi nhau chạy dọc đến gần tận cuối dãy hành lang. Cho đến khi Bạch Dương túm được được một phần nhỏ chỗ đuôi tóc của Sư Tử, kéo giật lại. Và kết quả là theo quán tính, lại cộng thêm sức lực cả hai đều rất lớn nên cả hai liền xòe ra đất, đau đớn ôm đầu gối và khuỷu tay của mình. Cú ngã lực không hề nhỏ, chắc chắn là có thể bầm tím đến hơn một tuần liền.
“Mẹ mày!!” - Bạch Dương túm lấy cổ chân của Sư Tử khi con nhỏ định bỏ đi. Đầu gối nó bị va một bên xuống sàn đá cứng nên vừa bị kéo chân lại, động đến đầu gối đang đau, Sư Tử liền dễ dàng bị Bạch Dương thu phục.
“Hahaaa. Giờ thì quả báo nha con gái!” - Bạch Dương lật ngửa người Sư Tử ra, ngồi lên ngang người nó - giữa bụng - khiến con nhỏ lại rên rỉ đau đớn, cả người mất hết sạch sức lực, không làm được gì nữa. Đến thở thôi Sư Tử cũng cảm thấy vô cùng chật vật và khổ sở.
“Thaaa... thaa... cho tao.. Lần sau tao.. tao không thế nữa.. Hự.!” - Bạch Dương vừa nhún một cái, làm Sư Tử thở hắt ra. Bình thường hai người vẫn chơi trò này, nhưng chỉ thỉnh thoảng mới dùng hết cân nặng của mình.. Mà sau Tết, đứa nào cũng tăng đến chục cân chứ đùa . Vậy thì còn gì là bụng của người nữa. Cứ thế này có khi thành ruột người cũng bị làm thành lòng heo cũng nên.
“Đừng hòng.” - Bạch Dương nhún nhẩy thêm cái nữa, rối vuốt ngược chỗ tóc lòa xòa trước mặt, quay lại nhìn người từ phía sau đang chạy đến - “Mọi thứ là nó làm. Unnie.. định xử như thế nào nữa?”
“Nhún thêm chút nữa. Để nó không thở được nữa thì đi.” - Cử Giải nhìn bộ dạng đang cực kì chật vật thấy vẫn chưa đủ lắm - “Mày nhún mạnh vào.. Không không, thế nhẹ quá. Mày đừng nương tay với con này. Để unnie đẩy thêm lực cho mày, mày dùng hết lực nhún nữa là ổn... Nào nào... ngồi vững vào....”
Nói là làm. Bạch Dương và Cự Giải sau một hồi liền dày vò, Sư Tử liền không còn mang bộ dạng của con người.
“Đm hai người!! Ác vcl!” - Sư Tử thở, cô chỉ biết nằm nguyên trên đất và thở, thở... và lại thở. Hai người kia ngược lại rất thản nhiên, cầm máy điện thoại chụp ảnh cô liên tục làm bằng chứng - “Unnie! Trả. Con Nhân Mã vừa gọi, bị em hù cho cái.. Có thể tụi nó đang đến đây rồi.”
“Vãi.. Sao mày không nói sớm.” - Cự Giải sốt sắng kiểm tra điện thoại nhưng sau một cuộc gọi đến mà Sư Tử bảo là nhận hộ, Nhân Mã không có gọi thêm hay nhắn tin thêm lần nào nữa - “Tụi bây còn kế hoạch gì không? Bây giờ chuẩn bị rồi dọa bọn kia đi, coi như trả thù hồi chiều tụi nó giở trò với thùng rác.” - Cự Giải nhìn Sư Tử.
“Không có kế hoạch gì cả. Nhưng thích làm thì cứ làm thôi..” - Sư Tử cố đứng dậy nhưng người cô đau nhức không chịu được - “Này, đỡ dậy cái.. đau lưng quá.” - Sư Tử khua khoắng một tay trong không trung, thở một hơi dài thượt rất mệt mỏi.
“Cái này không thể trách bọn tao được. Là tại mày bày trò trước.” - Bạch Dương vừa đỡ vừa dìu Sư Tử đi mà trong lòng cảm thấy thấp thỏm không yên. Hình như cô và Cự Giải hơi hơi quá tay rồi thì phải..
Nhưng mà đi được đến chỗ nhà vệ sinh, suy nghĩ Bạch Dương liền thay đổi trong chớp mắt, chút tội lỗi vừa rồi chưa kịp lớn đã mất tăm. Hình như, với Sư Tử, hai người ra tay vẫn chưa là gì..
Haizz.. Song Ngư cũng thật là đáng thương~ Cậu bị Xử Nữ và Thiên Yết - hai thằng vừa cao vừa khỏe, mỗi thằng cầm một tay một chân cùng bên và xách lên như cái ba lô. Chưa hết, hai thằng còn kéo căng cả người Song Ngư giữa khoảng không, căng hết cỡ, mặc cho Song Ngư giãy dụa một cách vô vọng.. And.. hai thằng ban đầu chỉ định làm vậy thôi, rồi vật Song Ngư một trận. Nhưng chẳng may, cái cột nhà rơi vào tầm mắt chúng nó. Vậy nên, cách trả thù thay đổi, Song Ngư bị kéo căng ra, rồi hai thằng xách người cậu, tông thẳng vào cái cột đó. Ác đ chịu đc. :V
“Đi.. chúng ta đi thôi..”
Sau một khoảng hồi sức, Song Ngư đứng dậy. Cả bọn sau một hồi thảo luận đã có chút ý tưởng nên định đi xuống phòng đạo cụ ở dưới tầng mà Sư Tử bảo để lấy thêm chút đồ nghề.
Song Ngư phăm phăm đi đằng trước. Cậu đâu biết là cái dáng đi chấm phẩy của cậu, ba bước thì dừng lại tận hai nhịp làm cho bọn đằng sau buồn cười đến rũ rượi. Cự Giải không chịu được còn quay lại.
“Đm, tao cười sắp nội thương rồi. Cất điện thoại đi ngay!!” - Cự Giải nén cười đến nỗi nước mắt chảy ra như khóc. Lúc đó, Bạch Dương và Sư Tử, Xử Nữ và người kia mới ngoan ngoãn cất máy đi. Đứa nào đứa nấy đều lưu lại cho mình một đoạn 20s của Song Ngư-chấm- phẩy trong máy. Xong cả lũ ngẩng đầu lên, lại đập vào mắt là hình ảnh Song Ngư tập tễnh.. chúng nó lại cười!!
Cười mãi mà ngừng không được.
**
Kế hoạch rất đơn giản, chỉ có mỗi một trò duy nhất. Đó là ẩn hết cả sáu đứa kia vào một trong năm nơi kinh khủng nhất của trường - nhà vệ sinh nữ cuối tầng một nhà B.
Trong trường có năm nhà, lấy tên từ A đến E. A là khu nhà công vụ của các giáo viên và B, C là khu lớp học, gồm một bên của khối 10, 11, một bên là của lớp 12 và một số phòng trống để học tăng cường, số ít khác, nằm trên tầng ba riêng biệt là các phòng học năng khiếu như nhạc, họa hoặc thư viện, tin,.. Ba nhà này xếp thành một khối hình chữ U, thẳng với cổng trường, có các hành lang nối liền với nhau. Nhà D là nhà thể chất và sân bóng, nằm sau nhà B, phía bên trái tính từ cổng trường. Cuối cùng, nhà E, cũng chính là canteen - nơi mà cứ tưởng Sư Ngư mất tích, nằm phía sau nhà C, tính từ cổng trường chính là bên tay phải.
Nói đến nhà vệ sinh kia.. thực chất không phải là nơi bị ma ám quỷ ám gì. Chỉ là hệ thống tiêu thoát của riêng nhà vệ sinh này có chút trục trặc, một tuần thì có tận năm ngày tắc cống. Dù chỉ là đi qua cái cầu thang cách đó 4-5 mét thì cũng đủ ngửi thấy cái vị “nước hoa” nồng nặc. Bị nhiều năm nhưng nhà trường vẫn chưa sửa chữa được, lâu dần có lời đồn là vì có ma ám trong cái ống thoát nước mới thường xuyên xảy ra nông nỗi như vậy.
“Bọn mày định có mang khẩu trang không mà đòi vào đó, chọn chỗ khác không được à?” - Xử Nữ khó chịu, cậu ghét nhất là mấy chỗ bốc mùi, bẩn bẩn lại tăm tối. Cũng chẳng phải là bệnh sạch sẽ gì nhưng là người bình thường thì có ai điên đi đâm đầu và đi vào chỗ như vậy không cơ chứ!!
“Xì.. mày im mồm đi, nói mãi.” - Sư Tử nói xong tiếp tục lụi hụi tìm đồ. Kế hoạch mọi người đã thống nhất hết rồi, không dễ gì lại thay đổi được.
Sư Tử và Xử Nữ, Thiên Yết đã đến phòng đạo cụ. Nó nằm lọt thỏm dưới cầu thang khu A ở tầng một, là căn phòng rất lớn và hơi bụi bặm. Bình thường ít ai để ý đến căn phòng lúc nào cũng khóa như này. Một nhóm khác, gồm Bạch Dương và Cự Giải, Song Ngư đã chia ra để đi lấy thêm mấy cuộn giấy vệ sinh và màu vẽ trên phòng Họa. Cũng do Sư Tử lúc đầu dùng tham quá nên chỗ sơn đỏ ở phòng đạo cụ đã bị cô dùng hết rồi.
“Eee.. Tao thấy mặt nạ trống độc rồi, chỉ có năm cái thôi.” - Thiên Yết khiêng ra một thùng xốp góc phòng.
“Tao đã bảo mà. Có năm các anh chị diễn vở bắt-hiếp-giết nên mua tận mấy cái mặt nạ này, sau cất hết ở đây.” - Sư Tử tiến lại, ôm hết tất cả đống mặt nạ đấy lên, cầm theo vài ba bộ quần áo và tóc giả, sau đó ra lệnh cho hai thằng - “Xử Nữ, cầm chỗ thùng đựng đầu giả và chân tay giả theo. Và mày, thì cầm chỗ dây thừng kia, mang theo mấy cái móc câu để còn treo đầu lên trần, mang cả cái lưới to to kia nữa.. Thế đủ rồi. Đi!”
“Sao mày biết có vở bắt-hiếp-giết?? Mày có anh chị học ở đây à??” - Xử Nữ hơi tò mò. Sao cái gì điên điên là bọn Cự Giải đều biết hết thế này, ban nãy cũng thấy Bạch Dương và Cự Giải kể về Bát kì gì gì đó của trường.
“Nô nô nô..” - Sư Tử thấy buồn cười, bọn con trai ngu thế không biết - “Trường có đăng lên youtube mà bố.. Hội học sinh đăng đầy đủ của các năm luôn, thích thì lên mà xem.”
..
Tất cả hẹn gặp nhau ở cửa nhà vệ sinh đó, cái mùi đúng là ghê y như lời đồn. Đã lâu rồi tụi nó không đi qua đây. Kể từ lúc học 11, đều là đi hàng lang phía bên kia đi lên cho gần. Cái mùi này.. con mẹ nó, khó ngửi hết chỗ nói!!
“Nhanh tay lên, vừa nãy tao đi thì thấy tụi kia đang trèo tường vào ở chỗ khu C rồi, bọn nó rơi từ trên cái cây phượng vĩ to to ở góc sân xuống.” - Bạch Dương vừa nói vừa bịt chặt mũi lại, ủn hết đồ mình cầm sang tay Xử Nữ rất thản nhiên - “Tụi tao thấy khi còn ở trên tầng ba bên đó tìm màu, không biết bọn nó đi đến đâu rồi.”
“Nhanh vậy. Thế thì bọn con trai ở lại với tao,.. À không, thế lại không ổn lắm..” - Kế hoạch lần này là của Sư Tử nên nó không thể rời đi khi công tác chuẩn bị ở đây vẫn chưa xong. Tính để Cự Giải với Bạch Dương đi dọa ma tụi kia nhưng hai đứa con gái có chút không ổn. - “Hay Giải ở lại, để con Dương đi với Song Ngư. Ít ra thì Song Ngư cũng có kinh nghiệm, còn con kia nó đủ độ điên để chơi với Mã..”
Vậy là xong, Bạch Dương và Song Ngư sau đó mỗi đứa mặc một cái váy trắng và tóc giả lên người. Biến thành một đôi ma lớn bé trông cứ hài hàị.
“Đi thôi, bro.” - Bạch Dương chơi chơi cái mái tóc giả rồi tự phá lên cười. Vừa nghĩ xem tẹo nữa gặp Nhân Mã sẽ làm trò gì thì trong lòng cô đã có sáu, bảy phần hưng phấn không chịu được.
***
Từ một góc trên sân trường, đội Nhà đã nhập cảnh thành công, đang giác nhìn tứ phía, nhưng hồi lâu, chỉ có từng cơn gió lạnh thổi đến nơi đây. Không còn gì nữa. Bảo Bình đi đầu tiên, dẫn mọi người đi băng băng qua sân cỏ. Lúc bước trên cỏ, tiếng những nhành cỏ bị dẫm xuống, nghe rì rào bám theo từng bước chân một, khiến cả bọn có cảm giác như thể có ai đó đang đi theo sát bọn nó không rời. Ánh trăng trên bầu trời bị mây đen bao phủ, chỉ còn chút ánh đèn điện từ sân trước hắt sang đây, đến con đường dưới chân cũng không nhìn rõ.
Gần hai giờ sáng. Nghĩ đến lời đồn trên mạng rằng đến ba giờ sáng là lúc ma quỳ hoành hành kinh nhất, bọn nó có hơi sợ sợ. Lúc đi đã thống nhất với nhau là trước ba giờ phải về nhà đi ngủ cho bằng được.
“Bọn mày nghĩ tìm ở đâu thì ổn nhất?” - Bảo Bình lên tiếng thăm dò, cậu chỉ sợ phán đoán của bản thân sai rồi khiến tình hình càng thêm nghiêm trọng. Vấn đề thời gian lúc này vô cùng cấp bách.
Năm đứa còn lại có chút nghiền ngẫm. “Hay đến nhà ăn đi. Cái status của con Dương có nhắc đến việc Sư-Ngư bị mất tích ở chỗ nhà ăn..” - Lời của Nhân Mã nhanh chóng được cả bọn thông qua. Sau đó, cả bọn còn định trước là sẽ leo lên tầng ba nhà C, rồi qua nhà A, cuối cùng là đến phòng B-302 - cái phòng mà bọn kia đã vào. Xong xuôi, nếu không có chút đầu mối thì chia thành ba nhóm đi tìm.
Ở trước nhà ăn. Quang cảnh không khác gì lúc sáng bọn nó vẫn thường đến, chỉ là không khí tăm tối và âm u hơn một chút. Cũng không có bóng ma trắng hay bàn tay yêu quái như tấm hình đầu tiên Bạch Dương đăng lên facebook trong tối nay. Mọi thứ vẫn bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn.
“Đi thôi. Thời gian có hạn.” - Thiên Bình kéo Kim Ngưu và Ma Kết đi trước. Cửa canteen đã khóa, bọn nó muốn vào nhìn một cái cũng không thể thì cũng nên biết điều bỏ đi trước cho nhanh - “Come on!!! Lên tầng ba đấy, 2 giờ kém 3 rồi.”
Chần chừ mãi. Nhân Mã cuối cùng cũng bỏ tay khỏi cái cửa kính. Nhưng trong lòng cô vẫn bứt rứt không yên, có gì đó cứ thôi thúc cô phải ở lại thêm chút nữa, chỉ một chút thôi. Cứ chốc chốc, cô lại ngoái đầu nhìn, nhưng vẫn chẳng có gì xuất hiện, mãi đến khi rẽ vào hành lang, cái cửa canteen giờ không còn thấy nữa thì lòng cô mới vơi đi phần nào sự canh cánh, bứt rứt.
Qua mỗi đoạn hành lang, từng lớp học khóa chặt cửa, yên bình và tĩnh lặng. Ngang qua từng cửa lớp một, bọn nó đều nhòm vào ngắm nghía. Nhưng vô dụng, vẫn không có chút dấu vết gì cả.
“Đi tiếp thôi. Đừng nản.” - Vẫn chỉ quanh quẩn có Nhân Mã và Thiên Bình cổ vũ tinh thần cả đội. Bọn con trai ai cũng im lìm không nói, đặc biệt là Bảo Bình. Cậu cứ phăng phăng dẫn đầu, im lặng, rõ ràng là trong lòng đang có không ít tính toán riêng.
Khi đứng trước cửa B-302, sáu đứa dừng lại trước cửa chưa vội đi vào.
“Để tao vào thăm dò.” - Nhân Mã mặc kệ tất cả, xông xáo đi vào vô cùng hiên ngang. Nhưng thật kì lạ, lúc này cửa phòng bị khóa chặt, không thể mở ra được.
“Ê!!!” - Kim Ngưu lên tiếng, cô chỉ về cửa lớp của bọn nó. Phòng B-303 có hai cửa, giống với những lớp khác, nhưng kì lạ là phòng này có cả hai cánh cửa đều đang mở toang hoang - “Lần này, để tao đi.” - Hơi sợ thật nhưng lần đầu tiên làm những chuyện điên khùng như vậy phần nào làm cho cô hưng phấn và muốn khám phá nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
“Không có ai cả...” - Kim Ngưu ra hiệu cho mọi người đi vào trong. Song Tử là người thứ hai bước vào, đứng ngay sau lưng cô như muốn bảo vệ, không biết kà do vô tình hay có dụng ý nữa. Tiếp đó, Nhân Mã, Thiên Bình, Ma Kết, Bảo Bình cũng vào theo.
Bên trong tối om. Đèn không bật được, chắc là bác bảo vệ sợ chập điện nên đã ngắt cầu trì mất rồi. Chỉ có chút ánh đèn cam cam hiu hắt từ ngoài hành lang chiếu qua cửa sổ. Bọn nó lấy đèn pin ra soi, kiểm tra từng ngóc ngách một, nhưng không ngoài dự đoán, chẳng có gì cả, đến hộp phấn để trên bàn giáo viên cũng không thấy bị di chuyển vị trí.
“Nhìn này.” - Song Tử lôi ra từ trong hai dãy bàn cuối ra một đống vải trắng, tóc giả,.. Ngoài ra, lúc này mới để ý, trên nóc tủ lớp còn có các hình nộp bằng gối, dán bằng băng dính rất chặt vào những cán chổi. Từng cái chổi lại được dính vào một gậy rất dài, màu sơn xanh xanh đặc hơi bong tróc, nhìn na ná cái thanh ngang chỗ nhà thể chất chuyên để tập nhảy xà. Rõ ràng đoàn ma quỷ ban nãy trên video chính là mấy cái chổi này rồi..
“Ầmmm!!!!” - Khi còn mải suy nghĩ thì cả hai cánh cửa lớp của bọn nó đóng sầm một cái lại. Ánh sáng cam cam ít ỏi vì thế lại mất đi nhiều hơn, khiến mọi vật như tối sầm lại.
Chết tiệt.
“Hahaahahaaaa!” - Một trận cười man rợ từ bên ngoài. Ở sau hai cánh cửa chính là hai con ma trắng, mái tóc đen rũ rưỡi, một con còn gài một bông hoa trắng lên tóc. Nhìn vô cùng tâm thần.
“Thả bọn tao ra!!” - người bên trong ra sức đập cửa. Nhưng cánh cửa đã bị chốt từ bên ngoài, hai con ma ra tay nhanh hơn tụi nó một bước mất.
“Bọn mày đẩy cửa cho tao. Bọn nó chỉ dùng đũa để chốt cửa thôi!!” - Dù chỗ khóa cửa rơi vào khoảng mù của người bình thường đứng đằng sau cửa nhưng kì dị là Nhân Mã vẫn nhìn thấy. Con nhỏ chết tiệt này. Một phần chắc là do con nhỏ luyện game nhiều quá đây mà..
Bạch Dương còn đang sung sướng cười đằng sau tấm mặt nạ. Đây không phải lần đầu tiên cô bị con nhỏ mặt Ngựa này dội cho gáo nước lạnh như vậy. Một trong hai cánh cửa bị bọn con trai dùng sức tông vào. Bọn nó hình như muốn diễn cái cảnh quen thuộc trong mấy phim hình sự, hành động.
“Chạy thôi.” - Tình hình có vẻ không được khả quan lắm, Song Ngư liền kéo tay Bạch Dương bỏ chạy. Mà nguy hiểm ở chỗ, bọn nó không thể chạy ngay đến chỗ nhà vệ sinh kia được, tụi Sư Tử vẫn chưa chuẩn bị xong. Vậy nên, trước khi có tín hiệu của nhóm kia, hai đứa phải chạy vòng quanh trường, muốn chạy thế nào cũng được, miễn sao không được bị bắt.
Bạch Dương và Song Ngư vừa kịp chạy đến nửa hành lang của tầng ba nhà A, bọn nó nhìn thấy đội của Bảo Bình, nhóm cậu ta đang chạy về phía bên này nhanh như vũ bão.
“Đệt..!” - Bạch Dương lúc này mới tá hoả. Cô phăng phăng lao xuống cầu thang gần nhất, hai bậc một lần, tay còn xắn cả vạt váy lên tận đùi để khỏi dẫm vào. Bộ dạng chật vật đ tả đc.
“Đứng lại!! Bọn bay đầu thú sẽ được khoan hồng!” - Tiếng Ma Kết rống lên ở trên đầu. Giọng cậu ta to, vang, ở trong không gian yên tĩnh lúc này đúng là không khác gì tiếng sấm nổ bên tai.
“Đéo nhé!” - Bạch Dương cũng rống trả lại. Chẳng bao giờ cô ngu ngốc đi đầu thú cả, bất kể việc gì, kể cả vi phạm nội quy luôn, toàn là do bị giám thị sờ đến gáy nên mới phải chịu phạt. Cái gì mà tự làm thêm chịu, cái gì mà phải thật thà nhận lỗi.. Cô thèm vào!
Chạy thêm một chặp nữa, may mà nhờ Song Ngư nhanh trí, ẩn Bạch Dương bay vào một nhà vệ sinh cho giáo viên ở tầng hai khu A, nhờ vậy, cô không phải chạy nữa. Còn Song Ngư lại lấy thân mình để làm mồi nhử. Bọn kia đuổi rất sát, cậu khó mà chạy được, chưa kể ban nãy còn bị Yết-Xử tra tấn, vết thương vẫn còn dội lại từng cơn đau nhức khi cậu cử động.
Chết rồi, khi vừa tách nhau ra, Song Ngư liền bị bọn kia chặn cả hai đầu, đường lui đã bị mất sạch.
“Đồng bọn mi đâu?”
Đứng núp sau cánh cửa nhà vệ sinh, Bạch Dương có thể nghe rõ tiếng Bảo Bình hỏi. Cô không dám thở mạnh, cũng chẳng dám di chuyển, chỉ hơi he hé mắt xem xét tình hình qua khe cửa nhỏ xíu.
“Hahaaahaaaaaa!!” - Song Ngư tuôn một tràng cười, rồi đột nhiên, cậu xắn váy trắng lên thật cao, trèo ra ngoài ban công, và... NHẢY!!
Cả lũ trợn ngược mắt ra nhìn, ai cũng bịt miệng lại một cách ngỡ ngàng. Đm, sao cậu ta máu quá vậy?! Nguy hiểm như vậy mà thà chết cũng không bị bắt. Bất chấp tất cả nhảy ra ngoài kia ôm lấy cột cờ rồi leo xuống.
“Tổ quốc đã cứu tao đấy!! Bọn ngu!!!” - Song Ngư hăng máu, chỉ thẳng tay lên trên tầng hai mà chửi, cậu còn ngoáy mông, giơ cả hai ngón giữa về tụi kia. Kiêu ngạo vl. Xong đến khi bọn kia điên máu chạy xuống cậu cong đít lên chạy một vòng quanh canteen. 2
Bạch Dương bây giờ đuối sức lắm rồi. Cô sợ làm bị lộ nên đành rón rén bò về “trụ sở” - nhà vệ sinh. Về đến nơi, cũng chính là lúc Sư Tử và bọn kia hoàn thành công tác chuẩn bị. Đăng bởi: admin
Suy nghĩ tỉnh táo hơn, Cự Giải lúc này chợt nhận ra mình và Thiên Yết đang ở trong tình cảnh ngại ngùng như thế nào...
“Cút ra!” - Cự Giải rít lên. Cô trừng mắt nhìn Thiên Yết. Hai người đứng đối diện nhau, một tay cậu ta vòng qua người cô, còn cánh tay còn lại chống lên cánh cửa, khiến cô đột nhiên trở nên nhỏ bé, nằm lọt thỏm trong lòng cậu ta. Tư thế này thật là quá mờ ám, hoàn toàn không phù hợp với tình hình chiến tranh giữa hai người.
Cự Giải âm thầm rủa: “Tổ sư bố thằng cao kều..“. Và cô nhanh chóng đẩy Thiên Yết ra, nới rộng khoảng cách giữa hai người. Nhưng cô không ngờ, lúc đẩy tên kia đi, cả người cô cũng theo quán tính, nghiêng về phía sau và..
“Cẩn thận.” - Thiên Yết phản ứng rất nhanh. Chưa gì bàn tay cậu ta đỡ lấy đầu Cự Giải - cô cứ nghĩ rằng mình sẽ bị đập đầu vào cửa. Khoảng cách lại một lần nữa bị thu lại, còn gần hơn trước, ngại ngùng đễn nỗi chẳng thể nhìn thẳng vào đối phương. Thiên Yết biết trong lòng Cự Giải khó chịu với mình nên chẳng dám làm gì quá trớn, liền tự động đứng lui ra. Nhưng vì không gian quá hẹp dù có nới rộng ra thì cũng chẳng được bao nhiêu.
“Đừng lục đục nhiều..”
“Đm..” - Cự Giải lầm bầm chửi. Cái giọng bình thản lúc này của Thiên Yết là thứ cô ghét cay ghét đắng, rõ ràng hai người còn đang chiến tranh!! Còn đang chiến tranh!!!
*
“Cộp.. cộp.......”
Tiếng bước chân bên ngoài thu hút sự chú ý của cả bốn người. Cự Giải loáng thoáng nghe thấy tiếng “suỵt suỵt..” nho nhỏ của Bạch Dương ở sát vách. Lại có biến rồi. Tiếng động bên ngoài rất loạn, ngoài tiếng chân còn cả những tạp âm kì lạ. Tiếng động mỗi lúc càng rõ ràng, dường như là tiến về phía bên này, mà thứ tạp âm kì lạ kia - hóa ra là ai đó đang trò chuyện, giọng nói có phần hơi dị dị khác người.
“Ê.. mày vào nhà vệ sinh tìm đi...” - Một giọng nữ vang lên, oang oang lên như gần sát bên tai làm cả bốn người trong nhà vệ sinh giật thót,
Bạch Dương áp sát tai vào cánh cửa, không nhịn được run lên một cái, bàn tay càng ra sức nắm chặt lấy mép áo.
“Bật đèn lên. Bên trong tối thế kia nhìn thế đ nào được..” - Đối phương trả lời, là một giọng trầm trầm - “Mà chắc cũng chẳng cần kiểm tra đâu. Có bị dọa đến mấy thì bốn con người đó còn lâu mới chịu chui vào cái chỗ của nợ này.”
“Nghe có vẻ hợp lý..” - Bên kia hùa theo, cũng không có thêm bước chân nào nữa vang lên, có vẻ không định bỏ đi.
Dây thần kinh của bốn đứa căng như dây đàn, không hiểu sẽ có cái gì nữa thì đột nhiên có tiếng đồ đạc bị vứt xuống và kèm theo là một giọng nữ quen thuộc, quen đến không thể quen hơn..
“Đm. Nóng chết tao rồi.”
“Mày tưởng có mình mày chết à.?! Tao cũng sắp ngộp chết mịe rồi đây này. Tổ sư, biết bao nhiêu bộ, mày chọn đúng bộ đ có lấy một cái lỗ để thở. Ngu như lợn!!!” - Lần nữa, một giọng nam đáp trả, âm thanh thoáng hơn, rõ ràng chứ không phải thứ tiếng khác khác người lúc đầu.
Mà kì lạ ở nỗi là sao không chỉ một mà cả hai giọng này đều quen quen?!
Bạch Dương cứ thấy nó sai sai. Cô ngẩng đầu lên, liền bắt gặp vẻ mặt đầy nghi ngờ của Xử Nữ. Cô thấy rõ ràng hơn nhiều, hóa ra, không phải chỉ mình cô thấy chuyện này kì lạ. Biết đâu, ở ngay bên cạnh, Cự Giải và người kia cũng đang thấy khó hiểu như này.
..
Hai người bên ngoài nói qua nói lại không biết là bao lâu. Càng nghe càng thấy quen thuộc. Cũng chẳng có giọng nói thứ ba chen vào nên cuối cùng, kẻ tình nghi cho vụ ma quỷ lần này đã thu gọn lại chỉ còn hai người – hai kẻ đang mất tích, Sư Tử và Song Ngư.
“Để tao thò đầu ra ngoài xem xem hai con khốn nạn kia có thật là chúng nó không.,. Mày giữ chặt lấy tao, đừng để tao bị ngã sấp mặt lờ xuống dưới này đấy.” - Bạch Dương nói thầm vào tai Xử Nữ vô cùng tự nhiên mà không hề hay là khi cô làm vậy lại khiến cho mặt Xử Nữ đỏ sẫm thêm một tầng nữa - “Ok??” - Bạch Dương ra dấu tay, ánh mắt tròn tròn nhìn cậu đầy nghi hoặc.
Hai người bây giờ đang chen chúc đứng trên nắp bồn cầu để phòng trừ trường hợp đám giả ma kia thò đầu xuống phía dưới nhìn chân. Cái nắp vừa nhỏ vừa bé, lại mong manh, sợ là chẳng chịu nổi sức nặng của hai người. May là Xử Nữ nhanh trí, không ngại bẩn nên ngồi lên cái phần vuông vuông phía sau nên Bạch Dương mới đứng được thoải mái.
“...” - Bạch Dương cố rướn người về phía trước, thò đầu cao và nhìn qua chỗ hổng giữa cái cửa và trần nhà. Một tay cô giữa vào thanh cửa, tay còn lại khua khoắng về phía sau chờ đợi..
Đấu tranh mãi, Xử Nữ mới dám giữ lấy bàn tay đang chìa về phía mình. Hai tay nắm chặt vào nhau, cậu có thể cảm nhận rõ ràng người kia đang thấy an tâm hơn, cả người bớt run run. Nhưng trái lại, cậu đã hoàn toàn rơi vào mất bình tĩnh, tiếng trái tim cậu đang đập như một con điên trong lồng ngực mà chỉ mình cậu nghe rõ.
Giọng nữ khoái trá cười khanh khách – “Phát hiện ra cái phòng đạo cụ kia sướng thật, bên trong toàn mấy cái hay hay. Khóa trước đúng là thông minh hết chỗ nói.. Mà cũng đ hiểu sao bốn con người kia dễ lừa vãi nồi, mỗi thế mà sợ như bị móc thận, mặt đứa nào cũng trắng ởn.. Mày thấy mấy đứa nó lúc bị mình đuổi không? Hahhaahaaaa!!~”
Truyền đến là một tràng cười dài dài không dứt, chắc chắn là hai đứa này đang cùng nghĩ đến một thứ nên mới đồng cảm như thế này.
Ba giây... Bạch Dương chỉ mất đúng ba giây để nheo mắt nhìn hai cái đứa khốn nạn kia.
Đm.. hóa ra là toàn người quen thật.
Mặt mũi Bạch Dương sầm sì, cô cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm. Cô thề với chính cái tên ba mẹ mình đặt ra này, nếu cô không tự tay đánh cho hai đứa đơn mạt kia một trận thì cô sẽ tự viết ngược tên mình vào bài kiểm tra Toán Văn Anh cuối kì này..
***
Ở một nơi khác, đội Nhà vốn đang yên vị trong cái phòng khách ấm áp, ăn bát mỳ Hảo Hảo xì xụp rất sảng khoái, giờ đã đứng trước cổng trường. Cả bọn loay hoay mãi mà chẳng biết vào trường kiểu gì. Lúc đi hùng hổ lắm, xắn tay xắn chân lao đi như bay, nhưng rồi thấy ba cái camera cứ quay qua quay lại trên cổng mà nản. Bọn nó đã nhất trí, đến là để giúp chứ không phải để phá, tuyệt đối sẽ không vi phạm nội quy ngà trường nữa, trong đó có cả không trèo tường, đu cổng,.. Tuyệt đối sẽ không dùng bất kì cách phi pháp nào để vào khuôn viên nhà trường.
“Đm.. Thanh sắt gãy lần trước bị giám thị thay mới hết rồi, ông ý còn cho trùng tu, bảo dưỡng lại một lô một lốc chỗ hàng rào bị hoen gỉ. Giờ thì ăn cứt mà vào à !!” - trong lòng Nhân Mã sốt ruột không chịu được, lời nói ra liền có chút tùy tiện và không kiềm chế được. Các huynh đệ tỷ muội của cô còn đang ở bên trong còn chưa rõ sống chết, không biết đã có ai bị bắt chưa?! Càng nghĩ, cô càng lo lắng thêm.
Câu nói của Nhân Mã khiến cho cả lũ liền lo lắng. Muộn như này rồi thì bọn nó biết vào trường như thế nào bây giờ. Bảo vệ chắc không nhờ được gì rồi, ban sáng tụi nó còn vừa làm một trận lúc đi học muộn, chiều thì dọn dẹp nhưng miệng cứ oang oang, bị nhắc mấy lần có chừa đâu. Giờ mà nhờ ổng, có khi lại bị gọi thêm giám thị đến nữa thì thôi rồi.
“Ê các anh em, hãy nghe tôi nói!!!” - Ma Kết lên tiếng. Ý kiến điên rồ của cậu đã mở cho bọn nó một con đường mới, một tương lai oai hùng.
Bọn nó bây giờ vừa có lòng nhiệt thành, vừa có năng lượng đặc biệt, còn có cái ngang ngược của tuổi trẻ, chỉ của riêng tuổi trẻ. Đã thế, có gì đánh thắng được bọn nó.
***
Thực sự thì Bạch Dương chịu hết nổi rồi!!! Cô thực sự chịu hết nổi rồi!!!
“Bình tĩnh đi. Chút nữa tụi nó nói chán thì sẽ đi mà.” - Xử Nữ giữ chặt lấy tay Bạch Dương kéo cô ở lại, cô đã nhảy xuống sàn rồi, có vẻ như cơn tức này không thể nuốt trôi nổi.
“Sao phải để tụi nó đi. Sai là chúng nó cơ mà, não mày bị úng nước rồi à?” - Bạch Dương thức tỉnh Xử Nữ, kéo cậu với thực tại - “Mày buông ra. Tao cho mày hai sự lựa chọn, một là theo tao, cầm cái chổi lau nhà này và tẹo nữa giữ chặt thằng kia để con kia tao xử. Thứ hai là mày cứ ở đây, kệ m* tao!”
Vừa dứt câu, Bạch Dương cầm lấy cái xô nước đỏ dưới chân, bên trong chẳng có tí nước nào. Sau đó, cô núp người phía sau cánh cửa, nhẹ nhàng mở chốt cửa để không phát ra tiếng động. Rất nhẹ nhàng, cửa đã mở. Cô không hề nói gì với Xử Nữ nữa, kệ cậu ta, rồi cô gõ vào tấm ván ngăn cách để báo hiệu cho Cự Giải thay cho một cái tin nhắn. Điện thoại Bạch Dương ban nãy dung nhiều 3G để livestream quá nên hết tiền rồi.
...
“Hai đứa kiaaaaa!!!!!”
Bạch Dương hét ầm lên. Cô đứng sừng sững trước ngưỡng cửa, tay cầm chặt cái xô đỏ như thể đang cầm thứ vũ khí thần thoại. Không khí trong lành thổi đến trong từng cơn gió mát lạnh. Cảm giác mát mẻ vờn quanh chỗ gáy nóng ơi là nóng làm cô dễ chịu nhưng trong lòng lại ngược lại, cảm giác muốn giết người càng ngày càng dâng cao.
“Con bà mày nhé..!!” - Bạch Dương nghiến răng ken két. Hahaa.. nực cười thật. Cô còn suýt khóc và lên cơn đau tim khi nghĩ đến việc bạn thân bị bắt mất. Giờ thì hay rồi. Con bạn cô còn đang sống tốt lắm, làm biết bao nhiêu trò điên rồ dọa ma các kiểu để rồi thì đứng đây bàn luận, cười rôm rả như con thần kinh - “SƯ TỬ!!!!!” - Gần như là tiếng gầm luôn rồi.
Bạch Dương lao đến, nhanh như cắt. Sư Tử sợ hãi, mặt xám ngoét, cầm chiếc mặt nạ quẳng về phía con người đang lao đến và phóng đi như bay. Hai người cứ cắm mặt, đuổi nhau chạy dọc đến gần tận cuối dãy hành lang. Cho đến khi Bạch Dương túm được được một phần nhỏ chỗ đuôi tóc của Sư Tử, kéo giật lại. Và kết quả là theo quán tính, lại cộng thêm sức lực cả hai đều rất lớn nên cả hai liền xòe ra đất, đau đớn ôm đầu gối và khuỷu tay của mình. Cú ngã lực không hề nhỏ, chắc chắn là có thể bầm tím đến hơn một tuần liền.
“Mẹ mày!!” - Bạch Dương túm lấy cổ chân của Sư Tử khi con nhỏ định bỏ đi. Đầu gối nó bị va một bên xuống sàn đá cứng nên vừa bị kéo chân lại, động đến đầu gối đang đau, Sư Tử liền dễ dàng bị Bạch Dương thu phục.
“Hahaaa. Giờ thì quả báo nha con gái!” - Bạch Dương lật ngửa người Sư Tử ra, ngồi lên ngang người nó - giữa bụng - khiến con nhỏ lại rên rỉ đau đớn, cả người mất hết sạch sức lực, không làm được gì nữa. Đến thở thôi Sư Tử cũng cảm thấy vô cùng chật vật và khổ sở.
“Thaaa... thaa... cho tao.. Lần sau tao.. tao không thế nữa.. Hự.!” - Bạch Dương vừa nhún một cái, làm Sư Tử thở hắt ra. Bình thường hai người vẫn chơi trò này, nhưng chỉ thỉnh thoảng mới dùng hết cân nặng của mình.. Mà sau Tết, đứa nào cũng tăng đến chục cân chứ đùa . Vậy thì còn gì là bụng của người nữa. Cứ thế này có khi thành ruột người cũng bị làm thành lòng heo cũng nên.
“Đừng hòng.” - Bạch Dương nhún nhẩy thêm cái nữa, rối vuốt ngược chỗ tóc lòa xòa trước mặt, quay lại nhìn người từ phía sau đang chạy đến - “Mọi thứ là nó làm. Unnie.. định xử như thế nào nữa?”
“Nhún thêm chút nữa. Để nó không thở được nữa thì đi.” - Cử Giải nhìn bộ dạng đang cực kì chật vật thấy vẫn chưa đủ lắm - “Mày nhún mạnh vào.. Không không, thế nhẹ quá. Mày đừng nương tay với con này. Để unnie đẩy thêm lực cho mày, mày dùng hết lực nhún nữa là ổn... Nào nào... ngồi vững vào....”
Nói là làm. Bạch Dương và Cự Giải sau một hồi liền dày vò, Sư Tử liền không còn mang bộ dạng của con người.
“Đm hai người!! Ác vcl!” - Sư Tử thở, cô chỉ biết nằm nguyên trên đất và thở, thở... và lại thở. Hai người kia ngược lại rất thản nhiên, cầm máy điện thoại chụp ảnh cô liên tục làm bằng chứng - “Unnie! Trả. Con Nhân Mã vừa gọi, bị em hù cho cái.. Có thể tụi nó đang đến đây rồi.”
“Vãi.. Sao mày không nói sớm.” - Cự Giải sốt sắng kiểm tra điện thoại nhưng sau một cuộc gọi đến mà Sư Tử bảo là nhận hộ, Nhân Mã không có gọi thêm hay nhắn tin thêm lần nào nữa - “Tụi bây còn kế hoạch gì không? Bây giờ chuẩn bị rồi dọa bọn kia đi, coi như trả thù hồi chiều tụi nó giở trò với thùng rác.” - Cự Giải nhìn Sư Tử.
“Không có kế hoạch gì cả. Nhưng thích làm thì cứ làm thôi..” - Sư Tử cố đứng dậy nhưng người cô đau nhức không chịu được - “Này, đỡ dậy cái.. đau lưng quá.” - Sư Tử khua khoắng một tay trong không trung, thở một hơi dài thượt rất mệt mỏi.
“Cái này không thể trách bọn tao được. Là tại mày bày trò trước.” - Bạch Dương vừa đỡ vừa dìu Sư Tử đi mà trong lòng cảm thấy thấp thỏm không yên. Hình như cô và Cự Giải hơi hơi quá tay rồi thì phải..
Nhưng mà đi được đến chỗ nhà vệ sinh, suy nghĩ Bạch Dương liền thay đổi trong chớp mắt, chút tội lỗi vừa rồi chưa kịp lớn đã mất tăm. Hình như, với Sư Tử, hai người ra tay vẫn chưa là gì..
Haizz.. Song Ngư cũng thật là đáng thương~ Cậu bị Xử Nữ và Thiên Yết - hai thằng vừa cao vừa khỏe, mỗi thằng cầm một tay một chân cùng bên và xách lên như cái ba lô. Chưa hết, hai thằng còn kéo căng cả người Song Ngư giữa khoảng không, căng hết cỡ, mặc cho Song Ngư giãy dụa một cách vô vọng.. And.. hai thằng ban đầu chỉ định làm vậy thôi, rồi vật Song Ngư một trận. Nhưng chẳng may, cái cột nhà rơi vào tầm mắt chúng nó. Vậy nên, cách trả thù thay đổi, Song Ngư bị kéo căng ra, rồi hai thằng xách người cậu, tông thẳng vào cái cột đó. Ác đ chịu đc. :V
“Đi.. chúng ta đi thôi..”
Sau một khoảng hồi sức, Song Ngư đứng dậy. Cả bọn sau một hồi thảo luận đã có chút ý tưởng nên định đi xuống phòng đạo cụ ở dưới tầng mà Sư Tử bảo để lấy thêm chút đồ nghề.
Song Ngư phăm phăm đi đằng trước. Cậu đâu biết là cái dáng đi chấm phẩy của cậu, ba bước thì dừng lại tận hai nhịp làm cho bọn đằng sau buồn cười đến rũ rượi. Cự Giải không chịu được còn quay lại.
“Đm, tao cười sắp nội thương rồi. Cất điện thoại đi ngay!!” - Cự Giải nén cười đến nỗi nước mắt chảy ra như khóc. Lúc đó, Bạch Dương và Sư Tử, Xử Nữ và người kia mới ngoan ngoãn cất máy đi. Đứa nào đứa nấy đều lưu lại cho mình một đoạn 20s của Song Ngư-chấm- phẩy trong máy. Xong cả lũ ngẩng đầu lên, lại đập vào mắt là hình ảnh Song Ngư tập tễnh.. chúng nó lại cười!!
Cười mãi mà ngừng không được.
**
Kế hoạch rất đơn giản, chỉ có mỗi một trò duy nhất. Đó là ẩn hết cả sáu đứa kia vào một trong năm nơi kinh khủng nhất của trường - nhà vệ sinh nữ cuối tầng một nhà B.
Trong trường có năm nhà, lấy tên từ A đến E. A là khu nhà công vụ của các giáo viên và B, C là khu lớp học, gồm một bên của khối 10, 11, một bên là của lớp 12 và một số phòng trống để học tăng cường, số ít khác, nằm trên tầng ba riêng biệt là các phòng học năng khiếu như nhạc, họa hoặc thư viện, tin,.. Ba nhà này xếp thành một khối hình chữ U, thẳng với cổng trường, có các hành lang nối liền với nhau. Nhà D là nhà thể chất và sân bóng, nằm sau nhà B, phía bên trái tính từ cổng trường. Cuối cùng, nhà E, cũng chính là canteen - nơi mà cứ tưởng Sư Ngư mất tích, nằm phía sau nhà C, tính từ cổng trường chính là bên tay phải.
Nói đến nhà vệ sinh kia.. thực chất không phải là nơi bị ma ám quỷ ám gì. Chỉ là hệ thống tiêu thoát của riêng nhà vệ sinh này có chút trục trặc, một tuần thì có tận năm ngày tắc cống. Dù chỉ là đi qua cái cầu thang cách đó 4-5 mét thì cũng đủ ngửi thấy cái vị “nước hoa” nồng nặc. Bị nhiều năm nhưng nhà trường vẫn chưa sửa chữa được, lâu dần có lời đồn là vì có ma ám trong cái ống thoát nước mới thường xuyên xảy ra nông nỗi như vậy.
“Bọn mày định có mang khẩu trang không mà đòi vào đó, chọn chỗ khác không được à?” - Xử Nữ khó chịu, cậu ghét nhất là mấy chỗ bốc mùi, bẩn bẩn lại tăm tối. Cũng chẳng phải là bệnh sạch sẽ gì nhưng là người bình thường thì có ai điên đi đâm đầu và đi vào chỗ như vậy không cơ chứ!!
“Xì.. mày im mồm đi, nói mãi.” - Sư Tử nói xong tiếp tục lụi hụi tìm đồ. Kế hoạch mọi người đã thống nhất hết rồi, không dễ gì lại thay đổi được.
Sư Tử và Xử Nữ, Thiên Yết đã đến phòng đạo cụ. Nó nằm lọt thỏm dưới cầu thang khu A ở tầng một, là căn phòng rất lớn và hơi bụi bặm. Bình thường ít ai để ý đến căn phòng lúc nào cũng khóa như này. Một nhóm khác, gồm Bạch Dương và Cự Giải, Song Ngư đã chia ra để đi lấy thêm mấy cuộn giấy vệ sinh và màu vẽ trên phòng Họa. Cũng do Sư Tử lúc đầu dùng tham quá nên chỗ sơn đỏ ở phòng đạo cụ đã bị cô dùng hết rồi.
“Eee.. Tao thấy mặt nạ trống độc rồi, chỉ có năm cái thôi.” - Thiên Yết khiêng ra một thùng xốp góc phòng.
“Tao đã bảo mà. Có năm các anh chị diễn vở bắt-hiếp-giết nên mua tận mấy cái mặt nạ này, sau cất hết ở đây.” - Sư Tử tiến lại, ôm hết tất cả đống mặt nạ đấy lên, cầm theo vài ba bộ quần áo và tóc giả, sau đó ra lệnh cho hai thằng - “Xử Nữ, cầm chỗ thùng đựng đầu giả và chân tay giả theo. Và mày, thì cầm chỗ dây thừng kia, mang theo mấy cái móc câu để còn treo đầu lên trần, mang cả cái lưới to to kia nữa.. Thế đủ rồi. Đi!”
“Sao mày biết có vở bắt-hiếp-giết?? Mày có anh chị học ở đây à??” - Xử Nữ hơi tò mò. Sao cái gì điên điên là bọn Cự Giải đều biết hết thế này, ban nãy cũng thấy Bạch Dương và Cự Giải kể về Bát kì gì gì đó của trường.
“Nô nô nô..” - Sư Tử thấy buồn cười, bọn con trai ngu thế không biết - “Trường có đăng lên youtube mà bố.. Hội học sinh đăng đầy đủ của các năm luôn, thích thì lên mà xem.”
..
Tất cả hẹn gặp nhau ở cửa nhà vệ sinh đó, cái mùi đúng là ghê y như lời đồn. Đã lâu rồi tụi nó không đi qua đây. Kể từ lúc học 11, đều là đi hàng lang phía bên kia đi lên cho gần. Cái mùi này.. con mẹ nó, khó ngửi hết chỗ nói!!
“Nhanh tay lên, vừa nãy tao đi thì thấy tụi kia đang trèo tường vào ở chỗ khu C rồi, bọn nó rơi từ trên cái cây phượng vĩ to to ở góc sân xuống.” - Bạch Dương vừa nói vừa bịt chặt mũi lại, ủn hết đồ mình cầm sang tay Xử Nữ rất thản nhiên - “Tụi tao thấy khi còn ở trên tầng ba bên đó tìm màu, không biết bọn nó đi đến đâu rồi.”
“Nhanh vậy. Thế thì bọn con trai ở lại với tao,.. À không, thế lại không ổn lắm..” - Kế hoạch lần này là của Sư Tử nên nó không thể rời đi khi công tác chuẩn bị ở đây vẫn chưa xong. Tính để Cự Giải với Bạch Dương đi dọa ma tụi kia nhưng hai đứa con gái có chút không ổn. - “Hay Giải ở lại, để con Dương đi với Song Ngư. Ít ra thì Song Ngư cũng có kinh nghiệm, còn con kia nó đủ độ điên để chơi với Mã..”
Vậy là xong, Bạch Dương và Song Ngư sau đó mỗi đứa mặc một cái váy trắng và tóc giả lên người. Biến thành một đôi ma lớn bé trông cứ hài hàị.
“Đi thôi, bro.” - Bạch Dương chơi chơi cái mái tóc giả rồi tự phá lên cười. Vừa nghĩ xem tẹo nữa gặp Nhân Mã sẽ làm trò gì thì trong lòng cô đã có sáu, bảy phần hưng phấn không chịu được.
***
Từ một góc trên sân trường, đội Nhà đã nhập cảnh thành công, đang giác nhìn tứ phía, nhưng hồi lâu, chỉ có từng cơn gió lạnh thổi đến nơi đây. Không còn gì nữa. Bảo Bình đi đầu tiên, dẫn mọi người đi băng băng qua sân cỏ. Lúc bước trên cỏ, tiếng những nhành cỏ bị dẫm xuống, nghe rì rào bám theo từng bước chân một, khiến cả bọn có cảm giác như thể có ai đó đang đi theo sát bọn nó không rời. Ánh trăng trên bầu trời bị mây đen bao phủ, chỉ còn chút ánh đèn điện từ sân trước hắt sang đây, đến con đường dưới chân cũng không nhìn rõ.
Gần hai giờ sáng. Nghĩ đến lời đồn trên mạng rằng đến ba giờ sáng là lúc ma quỳ hoành hành kinh nhất, bọn nó có hơi sợ sợ. Lúc đi đã thống nhất với nhau là trước ba giờ phải về nhà đi ngủ cho bằng được.
“Bọn mày nghĩ tìm ở đâu thì ổn nhất?” - Bảo Bình lên tiếng thăm dò, cậu chỉ sợ phán đoán của bản thân sai rồi khiến tình hình càng thêm nghiêm trọng. Vấn đề thời gian lúc này vô cùng cấp bách.
Năm đứa còn lại có chút nghiền ngẫm. “Hay đến nhà ăn đi. Cái status của con Dương có nhắc đến việc Sư-Ngư bị mất tích ở chỗ nhà ăn..” - Lời của Nhân Mã nhanh chóng được cả bọn thông qua. Sau đó, cả bọn còn định trước là sẽ leo lên tầng ba nhà C, rồi qua nhà A, cuối cùng là đến phòng B-302 - cái phòng mà bọn kia đã vào. Xong xuôi, nếu không có chút đầu mối thì chia thành ba nhóm đi tìm.
Ở trước nhà ăn. Quang cảnh không khác gì lúc sáng bọn nó vẫn thường đến, chỉ là không khí tăm tối và âm u hơn một chút. Cũng không có bóng ma trắng hay bàn tay yêu quái như tấm hình đầu tiên Bạch Dương đăng lên facebook trong tối nay. Mọi thứ vẫn bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn.
“Đi thôi. Thời gian có hạn.” - Thiên Bình kéo Kim Ngưu và Ma Kết đi trước. Cửa canteen đã khóa, bọn nó muốn vào nhìn một cái cũng không thể thì cũng nên biết điều bỏ đi trước cho nhanh - “Come on!!! Lên tầng ba đấy, 2 giờ kém 3 rồi.”
Chần chừ mãi. Nhân Mã cuối cùng cũng bỏ tay khỏi cái cửa kính. Nhưng trong lòng cô vẫn bứt rứt không yên, có gì đó cứ thôi thúc cô phải ở lại thêm chút nữa, chỉ một chút thôi. Cứ chốc chốc, cô lại ngoái đầu nhìn, nhưng vẫn chẳng có gì xuất hiện, mãi đến khi rẽ vào hành lang, cái cửa canteen giờ không còn thấy nữa thì lòng cô mới vơi đi phần nào sự canh cánh, bứt rứt.
Qua mỗi đoạn hành lang, từng lớp học khóa chặt cửa, yên bình và tĩnh lặng. Ngang qua từng cửa lớp một, bọn nó đều nhòm vào ngắm nghía. Nhưng vô dụng, vẫn không có chút dấu vết gì cả.
“Đi tiếp thôi. Đừng nản.” - Vẫn chỉ quanh quẩn có Nhân Mã và Thiên Bình cổ vũ tinh thần cả đội. Bọn con trai ai cũng im lìm không nói, đặc biệt là Bảo Bình. Cậu cứ phăng phăng dẫn đầu, im lặng, rõ ràng là trong lòng đang có không ít tính toán riêng.
Khi đứng trước cửa B-302, sáu đứa dừng lại trước cửa chưa vội đi vào.
“Để tao vào thăm dò.” - Nhân Mã mặc kệ tất cả, xông xáo đi vào vô cùng hiên ngang. Nhưng thật kì lạ, lúc này cửa phòng bị khóa chặt, không thể mở ra được.
“Ê!!!” - Kim Ngưu lên tiếng, cô chỉ về cửa lớp của bọn nó. Phòng B-303 có hai cửa, giống với những lớp khác, nhưng kì lạ là phòng này có cả hai cánh cửa đều đang mở toang hoang - “Lần này, để tao đi.” - Hơi sợ thật nhưng lần đầu tiên làm những chuyện điên khùng như vậy phần nào làm cho cô hưng phấn và muốn khám phá nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
“Không có ai cả...” - Kim Ngưu ra hiệu cho mọi người đi vào trong. Song Tử là người thứ hai bước vào, đứng ngay sau lưng cô như muốn bảo vệ, không biết kà do vô tình hay có dụng ý nữa. Tiếp đó, Nhân Mã, Thiên Bình, Ma Kết, Bảo Bình cũng vào theo.
Bên trong tối om. Đèn không bật được, chắc là bác bảo vệ sợ chập điện nên đã ngắt cầu trì mất rồi. Chỉ có chút ánh đèn cam cam hiu hắt từ ngoài hành lang chiếu qua cửa sổ. Bọn nó lấy đèn pin ra soi, kiểm tra từng ngóc ngách một, nhưng không ngoài dự đoán, chẳng có gì cả, đến hộp phấn để trên bàn giáo viên cũng không thấy bị di chuyển vị trí.
“Nhìn này.” - Song Tử lôi ra từ trong hai dãy bàn cuối ra một đống vải trắng, tóc giả,.. Ngoài ra, lúc này mới để ý, trên nóc tủ lớp còn có các hình nộp bằng gối, dán bằng băng dính rất chặt vào những cán chổi. Từng cái chổi lại được dính vào một gậy rất dài, màu sơn xanh xanh đặc hơi bong tróc, nhìn na ná cái thanh ngang chỗ nhà thể chất chuyên để tập nhảy xà. Rõ ràng đoàn ma quỷ ban nãy trên video chính là mấy cái chổi này rồi..
“Ầmmm!!!!” - Khi còn mải suy nghĩ thì cả hai cánh cửa lớp của bọn nó đóng sầm một cái lại. Ánh sáng cam cam ít ỏi vì thế lại mất đi nhiều hơn, khiến mọi vật như tối sầm lại.
Chết tiệt.
“Hahaahahaaaa!” - Một trận cười man rợ từ bên ngoài. Ở sau hai cánh cửa chính là hai con ma trắng, mái tóc đen rũ rưỡi, một con còn gài một bông hoa trắng lên tóc. Nhìn vô cùng tâm thần.
“Thả bọn tao ra!!” - người bên trong ra sức đập cửa. Nhưng cánh cửa đã bị chốt từ bên ngoài, hai con ma ra tay nhanh hơn tụi nó một bước mất.
“Bọn mày đẩy cửa cho tao. Bọn nó chỉ dùng đũa để chốt cửa thôi!!” - Dù chỗ khóa cửa rơi vào khoảng mù của người bình thường đứng đằng sau cửa nhưng kì dị là Nhân Mã vẫn nhìn thấy. Con nhỏ chết tiệt này. Một phần chắc là do con nhỏ luyện game nhiều quá đây mà..
Bạch Dương còn đang sung sướng cười đằng sau tấm mặt nạ. Đây không phải lần đầu tiên cô bị con nhỏ mặt Ngựa này dội cho gáo nước lạnh như vậy. Một trong hai cánh cửa bị bọn con trai dùng sức tông vào. Bọn nó hình như muốn diễn cái cảnh quen thuộc trong mấy phim hình sự, hành động.
“Chạy thôi.” - Tình hình có vẻ không được khả quan lắm, Song Ngư liền kéo tay Bạch Dương bỏ chạy. Mà nguy hiểm ở chỗ, bọn nó không thể chạy ngay đến chỗ nhà vệ sinh kia được, tụi Sư Tử vẫn chưa chuẩn bị xong. Vậy nên, trước khi có tín hiệu của nhóm kia, hai đứa phải chạy vòng quanh trường, muốn chạy thế nào cũng được, miễn sao không được bị bắt.
Bạch Dương và Song Ngư vừa kịp chạy đến nửa hành lang của tầng ba nhà A, bọn nó nhìn thấy đội của Bảo Bình, nhóm cậu ta đang chạy về phía bên này nhanh như vũ bão.
“Đệt..!” - Bạch Dương lúc này mới tá hoả. Cô phăng phăng lao xuống cầu thang gần nhất, hai bậc một lần, tay còn xắn cả vạt váy lên tận đùi để khỏi dẫm vào. Bộ dạng chật vật đ tả đc.
“Đứng lại!! Bọn bay đầu thú sẽ được khoan hồng!” - Tiếng Ma Kết rống lên ở trên đầu. Giọng cậu ta to, vang, ở trong không gian yên tĩnh lúc này đúng là không khác gì tiếng sấm nổ bên tai.
“Đéo nhé!” - Bạch Dương cũng rống trả lại. Chẳng bao giờ cô ngu ngốc đi đầu thú cả, bất kể việc gì, kể cả vi phạm nội quy luôn, toàn là do bị giám thị sờ đến gáy nên mới phải chịu phạt. Cái gì mà tự làm thêm chịu, cái gì mà phải thật thà nhận lỗi.. Cô thèm vào!
Chạy thêm một chặp nữa, may mà nhờ Song Ngư nhanh trí, ẩn Bạch Dương bay vào một nhà vệ sinh cho giáo viên ở tầng hai khu A, nhờ vậy, cô không phải chạy nữa. Còn Song Ngư lại lấy thân mình để làm mồi nhử. Bọn kia đuổi rất sát, cậu khó mà chạy được, chưa kể ban nãy còn bị Yết-Xử tra tấn, vết thương vẫn còn dội lại từng cơn đau nhức khi cậu cử động.
Chết rồi, khi vừa tách nhau ra, Song Ngư liền bị bọn kia chặn cả hai đầu, đường lui đã bị mất sạch.
“Đồng bọn mi đâu?”
Đứng núp sau cánh cửa nhà vệ sinh, Bạch Dương có thể nghe rõ tiếng Bảo Bình hỏi. Cô không dám thở mạnh, cũng chẳng dám di chuyển, chỉ hơi he hé mắt xem xét tình hình qua khe cửa nhỏ xíu.
“Hahaaahaaaaaa!!” - Song Ngư tuôn một tràng cười, rồi đột nhiên, cậu xắn váy trắng lên thật cao, trèo ra ngoài ban công, và... NHẢY!!
Cả lũ trợn ngược mắt ra nhìn, ai cũng bịt miệng lại một cách ngỡ ngàng. Đm, sao cậu ta máu quá vậy?! Nguy hiểm như vậy mà thà chết cũng không bị bắt. Bất chấp tất cả nhảy ra ngoài kia ôm lấy cột cờ rồi leo xuống.
“Tổ quốc đã cứu tao đấy!! Bọn ngu!!!” - Song Ngư hăng máu, chỉ thẳng tay lên trên tầng hai mà chửi, cậu còn ngoáy mông, giơ cả hai ngón giữa về tụi kia. Kiêu ngạo vl. Xong đến khi bọn kia điên máu chạy xuống cậu cong đít lên chạy một vòng quanh canteen. 2
Bạch Dương bây giờ đuối sức lắm rồi. Cô sợ làm bị lộ nên đành rón rén bò về “trụ sở” - nhà vệ sinh. Về đến nơi, cũng chính là lúc Sư Tử và bọn kia hoàn thành công tác chuẩn bị. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.