( 12 Chòm Sao ) Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Tôi.
Chương 38: Đóng Kịch ( 3 ).
Bạch Thiên Tuệ.
14/06/2021
Tối, tại phòng Lâm Nhuỵ and Điệp Tâm~
*--* *--* *--* *--*
Lâm Nhuỵ đang ngồi chườm đá lên vết tát của Cự Giải khi sáng. Gương mặt giận dữ, muốn đi trả thù Cự Giải ngay lúc đó cho đỡ tức, nhưng Điệp Tâm đã kịp thời ngăn lại.
- Điệp Tâm! Cô bỏ tay tôi ra!! Tôi phải đi cho con nhỏ họ Thiên đó một trận!!!!! – Hàn Lâm Nhuỵ dãy dụa.
Điệp Tâm nói:
- Bây giờ chưa phải là thời điểm thích hợp để trả thù. Vả lại, Cự Giải bây giờ cũng đã không còn sợ cô nữa. Cô mà đụng vào nó có khi còn bị nó đánh cho bầm dập.
Lâm Nhuỵ thôi không dãy dụa nữa. Nhưng gương mặt thì vẫn chưa bớt khó chịu đi là bao:
- Nhưng cứ nhẫn nhịn như vậy thì được gì chứ? Chả lẽ cô định bỏ qua cho nó sao?
Điệp Tâm khẽ chớp mi, cô ta đáp:
- Ai nói là tôi sẽ bỏ qua chứ? Tôi sẽ tìm cách làm bẽ mặt chúng nó, nhưng không phải là lúc này.
------------------------------------------- Tại phòng Bảo – Ngư.
Liễu Song Ngư hồi sáng uống thuốc của Bảo Bình nên bị tiêu chảy, lại chóng mặt. Ngư Nhi nghĩ:
“ Nếu biết vậy thì mình đã sớm không đụng vào thuốc của anh ta rồi. “
Bảo Bình từ phòng tắm bước ra. Thấy Song Ngư đang ngồi ôm bụng, anh ta nói:
- Là do cô tự nguyện uống thuốc của tôi đó, không phải tôi ép đâu nha~
Song Ngư nhăn mặt:
- Biết rồi. Có ai nói gì đâu!
Doãn Bảo Bình im lặng. Anh bước xuống bếp pha một cốc trà nóng, đặt trước mặt Ngư:
- Uống cái này sẽ giảm đau bụng đó.
Ngư Nhi bĩu môi:
- Sao tự nhiên quan tâm tôi vậy? Có ý đồ gì à?
Bảo Ca liếc mắt:
- Không uống thì đưa đây!
- A A A, t..tôi uống mà! – Song Ngư cầm ly trà bưng lên miệng, nhấp một miếng.
Bảo Bình ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi:
- Cô viết kịch bản xong chưa?
- Hở? Kịch bản gì cơ? – Ngư Nhi nhìn Bảo Bình, mặt ngơ ngác.
Doãn Bảo Bình đáp:
- Thì chẳng phải lúc sáng ở trên lớp cô bảo là muốn soạn kịch bản “Công chúa ngủ trong rừng” mà.
Song Ngư giờ mới sực nhớ ra, cô gãi đầu:
- Chết, tôi quên mất!
- Cô đãng trí thật đấy! – Bảo Bình mắng yêu Song Ngư. Sau đó đứng dậy bỏ đi.
- Ê, này! Cậu giúp tôi viết có được không? – Tiểu Ngư hỏi.
- Không được, giờ tôi bận đi chơi rồi! – Bảo Bình khoác áo ấm lên người.
Song Ngư giả mặt nai con dễ thương, mắt sáng long lanh:
- Đi mà~ Chỉ lần này thôi~ Nha nha nha?~
Bảo Bình bị sự đáng yêu đó của Song Ngư níu chân lại. Anh thở dài, rồi đáp:
- Được rồi. Tôi giúp cô, nhưng chỉ lần này thôi đấy!
- Hihi. Hay quá, cám ơn cậu! – Ngư Nhi nở một nụ cười thiên thần khiến cho tim của Bảo Bình đập loạn xạ.
( Au: Chương này viết hơi nhiều về couple Bảo – Ngư nhỉ mn? )
-------------------------------------- Tại phòng Giải – Yết.
^-^ ^-^ ^-^ ^-^ ^-^.
Thiên Cự Giải đang ngồi học bài. Hồi sáng lúc cô tát Lâm Nhuỵ, có bị nhiều người hiểu lầm, nhưng Giải mặc kệ. Ai bảo con nhỏ Lâm Nhuỵ đó dám động vào Sư Tử chứ.
Học bài xong, cô mới chợt nhận ra mình chưa ăn tối.
Liếc nhìn Thiên Yết đang đọc sách, cô hỏi:
- Thiên Yết, cậu ăn tối chưa?
Yết đáp:
- Chưa.
Cự Giải đã quen với cách nói năng trống rỗng này của Thiên Yết. Cô nói:
- Vậy để tớ đi mua đồ ăn cho hai đứa mình ha!
Chưa kịp đợi Yết Ca đáp lại, Giải Nhi đã chạy ra khỏi ký túc xá.
Thiên Yết bấy giờ mới rời mắt khỏi quyển sách, nhìn về phía cánh cửa phòng ký túc xá, ánh mắt xa xam, bí ẩn. ( Au: Ông này thật khó hiểu! Haizzzzzz ).
------------------------------------------------- *********
-*-*-*-*-*-*-* Tại phòng Dương – Ngưu *-*-*-*-*-*-*-*-
Kim Ngưu và Bạch Dương đang cùng nấu ăn, sẵn cùng nhau tám chuyện =)))
- Nè Bạch Dương, cậu đóng vai đức vua sao?
- Ừm, đúng rồi đấy. – Dương Ca đáp.
Kim Ngưu xắt cà rốt, những tiếng xành xạch đều đều cứ vang lên. Cô lại hỏi:
- Thế ai đóng vai hoàng tử vậy?
Bạch Dương khẽ cười:
- Là thằng Thiên Yết bạn tôi. Có điều, trông nó cứ như tảng băng di động vậy, không biết nó đóng vai hoàng tử kiểu gì nữa.
- Hihi, vậy hả? Cự Giải bạn tôi thì đóng vai công chúa nè.
Bạch Dương hỏi:
- Ủa nhưng mà…trong truyện có đoạn công chúa và hoàng tử kiss nhau đó! Vậy chẳng lẽ thằng Thiên Yết và Cự Giải bạn cậu phải…
- PHẢI HÔN SAO??? – Dương and Ngưu đồng thanh.
*--* *--* *--* *--*
Lâm Nhuỵ đang ngồi chườm đá lên vết tát của Cự Giải khi sáng. Gương mặt giận dữ, muốn đi trả thù Cự Giải ngay lúc đó cho đỡ tức, nhưng Điệp Tâm đã kịp thời ngăn lại.
- Điệp Tâm! Cô bỏ tay tôi ra!! Tôi phải đi cho con nhỏ họ Thiên đó một trận!!!!! – Hàn Lâm Nhuỵ dãy dụa.
Điệp Tâm nói:
- Bây giờ chưa phải là thời điểm thích hợp để trả thù. Vả lại, Cự Giải bây giờ cũng đã không còn sợ cô nữa. Cô mà đụng vào nó có khi còn bị nó đánh cho bầm dập.
Lâm Nhuỵ thôi không dãy dụa nữa. Nhưng gương mặt thì vẫn chưa bớt khó chịu đi là bao:
- Nhưng cứ nhẫn nhịn như vậy thì được gì chứ? Chả lẽ cô định bỏ qua cho nó sao?
Điệp Tâm khẽ chớp mi, cô ta đáp:
- Ai nói là tôi sẽ bỏ qua chứ? Tôi sẽ tìm cách làm bẽ mặt chúng nó, nhưng không phải là lúc này.
------------------------------------------- Tại phòng Bảo – Ngư.
Liễu Song Ngư hồi sáng uống thuốc của Bảo Bình nên bị tiêu chảy, lại chóng mặt. Ngư Nhi nghĩ:
“ Nếu biết vậy thì mình đã sớm không đụng vào thuốc của anh ta rồi. “
Bảo Bình từ phòng tắm bước ra. Thấy Song Ngư đang ngồi ôm bụng, anh ta nói:
- Là do cô tự nguyện uống thuốc của tôi đó, không phải tôi ép đâu nha~
Song Ngư nhăn mặt:
- Biết rồi. Có ai nói gì đâu!
Doãn Bảo Bình im lặng. Anh bước xuống bếp pha một cốc trà nóng, đặt trước mặt Ngư:
- Uống cái này sẽ giảm đau bụng đó.
Ngư Nhi bĩu môi:
- Sao tự nhiên quan tâm tôi vậy? Có ý đồ gì à?
Bảo Ca liếc mắt:
- Không uống thì đưa đây!
- A A A, t..tôi uống mà! – Song Ngư cầm ly trà bưng lên miệng, nhấp một miếng.
Bảo Bình ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi:
- Cô viết kịch bản xong chưa?
- Hở? Kịch bản gì cơ? – Ngư Nhi nhìn Bảo Bình, mặt ngơ ngác.
Doãn Bảo Bình đáp:
- Thì chẳng phải lúc sáng ở trên lớp cô bảo là muốn soạn kịch bản “Công chúa ngủ trong rừng” mà.
Song Ngư giờ mới sực nhớ ra, cô gãi đầu:
- Chết, tôi quên mất!
- Cô đãng trí thật đấy! – Bảo Bình mắng yêu Song Ngư. Sau đó đứng dậy bỏ đi.
- Ê, này! Cậu giúp tôi viết có được không? – Tiểu Ngư hỏi.
- Không được, giờ tôi bận đi chơi rồi! – Bảo Bình khoác áo ấm lên người.
Song Ngư giả mặt nai con dễ thương, mắt sáng long lanh:
- Đi mà~ Chỉ lần này thôi~ Nha nha nha?~
Bảo Bình bị sự đáng yêu đó của Song Ngư níu chân lại. Anh thở dài, rồi đáp:
- Được rồi. Tôi giúp cô, nhưng chỉ lần này thôi đấy!
- Hihi. Hay quá, cám ơn cậu! – Ngư Nhi nở một nụ cười thiên thần khiến cho tim của Bảo Bình đập loạn xạ.
( Au: Chương này viết hơi nhiều về couple Bảo – Ngư nhỉ mn? )
-------------------------------------- Tại phòng Giải – Yết.
^-^ ^-^ ^-^ ^-^ ^-^.
Thiên Cự Giải đang ngồi học bài. Hồi sáng lúc cô tát Lâm Nhuỵ, có bị nhiều người hiểu lầm, nhưng Giải mặc kệ. Ai bảo con nhỏ Lâm Nhuỵ đó dám động vào Sư Tử chứ.
Học bài xong, cô mới chợt nhận ra mình chưa ăn tối.
Liếc nhìn Thiên Yết đang đọc sách, cô hỏi:
- Thiên Yết, cậu ăn tối chưa?
Yết đáp:
- Chưa.
Cự Giải đã quen với cách nói năng trống rỗng này của Thiên Yết. Cô nói:
- Vậy để tớ đi mua đồ ăn cho hai đứa mình ha!
Chưa kịp đợi Yết Ca đáp lại, Giải Nhi đã chạy ra khỏi ký túc xá.
Thiên Yết bấy giờ mới rời mắt khỏi quyển sách, nhìn về phía cánh cửa phòng ký túc xá, ánh mắt xa xam, bí ẩn. ( Au: Ông này thật khó hiểu! Haizzzzzz ).
------------------------------------------------- *********
-*-*-*-*-*-*-* Tại phòng Dương – Ngưu *-*-*-*-*-*-*-*-
Kim Ngưu và Bạch Dương đang cùng nấu ăn, sẵn cùng nhau tám chuyện =)))
- Nè Bạch Dương, cậu đóng vai đức vua sao?
- Ừm, đúng rồi đấy. – Dương Ca đáp.
Kim Ngưu xắt cà rốt, những tiếng xành xạch đều đều cứ vang lên. Cô lại hỏi:
- Thế ai đóng vai hoàng tử vậy?
Bạch Dương khẽ cười:
- Là thằng Thiên Yết bạn tôi. Có điều, trông nó cứ như tảng băng di động vậy, không biết nó đóng vai hoàng tử kiểu gì nữa.
- Hihi, vậy hả? Cự Giải bạn tôi thì đóng vai công chúa nè.
Bạch Dương hỏi:
- Ủa nhưng mà…trong truyện có đoạn công chúa và hoàng tử kiss nhau đó! Vậy chẳng lẽ thằng Thiên Yết và Cự Giải bạn cậu phải…
- PHẢI HÔN SAO??? – Dương and Ngưu đồng thanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.