( 12 Chòm Sao ) Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Tôi.
Chương 47: Trừ Khử.
Bạch Thiên Tuệ.
06/10/2021
Sau khi đưa Nhân Mã vào lớp, Sư Tử liền nói:
- Mày ngồi yên ở đấy, tuyệt đối không được nói chuyện với tên Thượng Song Tử kia. Tao đi vệ sinh một lát rồi sẽ quay lại.
- Ừm, mày đi đi. - Nhân Mã cố gắng nhoẻn miệng cười với Sư Tử.
Sau khi Sư rời đi, Mã Nhi liền mệt mỏi úp mặt xuống bàn. Vết thương ở hai tay hai chân vẫn còn rất nhức nhưng cô vẫn chẳng để tâm lắm. Trong bất giác, vài giọt nước mắt trên khoé mi bắt đầu buông xuống, cô cố gắng không gây ra tiếng động để người khác không biết cô đang khóc.
Có thể nói Nhân Mã xưa nay là một cô gái lạc quan mạnh mẽ, chưa từng suy nghĩ tiêu cực hay phải rơi nước mắt bao giờ. Nhưng giờ đây, tất cả trước mặt cô đều là những mảnh vụn của sự nhục nhã, tất cả con mắt của mọi người đều đang dồn vào cô với ý nghĩ đầy coi thường. Vốn dĩ cứ nghĩ chỉ là một trò chơi bình thường với Thượng Song Tử, nhưng bây giờ có lẽ, cô đã sai rồi...
- Nhân Mã, chào buổi sáng! - Cự Giải hớn hở chạy lại, dường như Giải vẫn chưa biết đến chuyện của Nhân Mã.
- Cậu sao thế? Không khoẻ à? Ngước mặt lên nhìn tớ này. - Cự Giải bắt đầu cảm thấy lo lắng khi Nhân Mã không trả lời. Nhưng một giây sau đó Mã Nhi liền ngước mặt lên mỉm cười:
- Ừm, Cự Giải hả? Tớ không sao...
- Thật không? Nhìn cậu ủ rũ quá.... - Cự Giải hỏi lại.
- Tớ không sao thật mà. - Nhân Mã thật sự không muốn làm cho Cự Giải lo lắng, nên có lẽ nói dối vẫn là cách tốt nhất.
- Ừm, vậy cậu nghỉ ngơi đi, tớ về chỗ đây! - Giải Nhi cười tươi rói, rồi quay người đi về chỗ. Tuy ngoài mặt thì trông thế thôi chứ Cự Giải đã sớm nhìn thấy khoé mắt Nhân Mã rất đỏ, có lẽ là vừa khóc xong. Nhưng vì Mã Nhi không muốn nói ra nên Giải cũng không hỏi gì thêm.
---------
Sư Tử sau khi đi vệ sinh xong, chuẩn bị mở cửa bước ra thì chợt nghe thấy có tiếng nói chuyện bên ngoài khiến cô phải sững người lại.
Là giọng của Hàn Lâm Nhuỵ!
Sư Tử cố gắng giữ yên lặng hết sức có thể, đôi mắt nhìn ra ngoài qua khe hở của cửa phòng vệ sinh. Cô nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhuỵ đang đứng dựa dưng vào tường, đứng bên cạnh cô ta là một người mà Sư Tử cảm thấy rất quen thuộc. Không ai khác chính là Điệp Tâm - hội phó hội học sinh của trường. Bạch Sư Tử từng nghe nói quan hệ giữa Xử Nữ và Điệp Tâm không được tốt cho lắm, không ngờ bây giờ lại được tận mắt nhìn thấy Điệp tâm gần như thế này.
Nhưng tại sao...cô ta lại đứng với Lâm Nhuỵ?
Hàn Lâm Nhuỵ đưa tay uốn uốn lọn tóc trước ngực, hỏi Tô Điệp Tâm đang đứng bên cạnh:
- Hội phó, nghe nói hôm nay phòng hội học sinh có việc mà, cô không cần đi sao?
Tô Điệp Tâm đưa đẩy cặp đồng tử đi khắp nơi, khẽ đáp, giọng nói trầm thấp nhưng lại rất rõ ràng:
- Tôi xử lý xong xuôi trước rồi nên được nghỉ sớm. Cô có chuyện gì muốn nói sao? Nếu không sao lại hẹn tôi ra tận đây?
Lâm Nhuỵ khẽ mỉm cười, trên đôi môi đầy son ấy toát ra những âm thanh mạo muội:
- À, chuyện liên quan đến Lâm Xử Nữ đó, muốn nghe không?
Sư Tử tim đập thình thịch, cố gắng quan sát. Gì chứ dám nhắc đến Xử Nữ của cô thì cô phải nghe cho tới cùng.
- Chuyện gì? - Điệp Tâm bỗng tập trung hơn vào chủ đề, quay mặt lại phía Lâm Nhuỵ.
Hàn Lâm Nhuỵ lại tiếp tục dùng ngón tay xoay xoay các lọn tóc, đôi mắt ánh lên chút gì đó nguy hiểm:
- Tôi tình cờ đi ngang qua phòng thư viện, nghe thấy Lưu Ma Kết kể về Lâm Xử Nữ với một người bạn. Đại khái là...anh ta có vẻ rất thích Lâm Xử Nữ. Cả buổi nói chuyện mà câu nào cũng nhắc đến cô ta.
Nghe tới đây, hai bàn tay của Tô Điệp Tâm siết chặt lại:
- Đáng ghét!!
Hàn Lâm Nhuỵ như đã thu phục được con mồi, sắc thái trên khuôn mặt hiện lên sự châm chọc:
- Hội phó à~ Tôi nhớ cô của mọi ngày rất bình tĩnh mà nhỉ? Sao cứ nhắc đến Lưu Ma Kết là cô lại trở nên bốc đồng ngu ngốc thế?~ Lẽ nào...Cô thích Hội Trưởng sao?~~
Điệp Tâm như bị nói trúng tim đen, bối rối quay mặt đi nơi khác:
- Đúng vậy...Thì sao chứ?
Gương mặt Lâm Nhuỵ lúc bấy giờ liền trở nên đắc ý, cô ta hỏi:
- Thế...đã có cách gì chưa? Trừ khử Lâm Xử Nữ~?
Tô Điệp Tâm khẽ mím môi, đôi mắt đỏ nhạt khẽ nhắm lại, đáp:
- Có rồi, sẽ sớm thôi, Lâm Xử Nữ kia sẽ chẳng còn cơ hội lại gần Lưu Ma Kết của tôi nữa.
- Ha~ Tôi rất mong đợi kế hoạch sắp tới của hội phó đấy~
Hàn Lâm Nhuỵ nở một nụ cười thoả mãn, rồi cùng Điệp Tâm rời khỏi nhà vệ sinh. Lúc bấy giờ Sư Tử mới dám mở cửa ló mặt, nhìn xung quanh một lần nữa rồi vội chạy đi tìm Xử Nữ.
- Mày ngồi yên ở đấy, tuyệt đối không được nói chuyện với tên Thượng Song Tử kia. Tao đi vệ sinh một lát rồi sẽ quay lại.
- Ừm, mày đi đi. - Nhân Mã cố gắng nhoẻn miệng cười với Sư Tử.
Sau khi Sư rời đi, Mã Nhi liền mệt mỏi úp mặt xuống bàn. Vết thương ở hai tay hai chân vẫn còn rất nhức nhưng cô vẫn chẳng để tâm lắm. Trong bất giác, vài giọt nước mắt trên khoé mi bắt đầu buông xuống, cô cố gắng không gây ra tiếng động để người khác không biết cô đang khóc.
Có thể nói Nhân Mã xưa nay là một cô gái lạc quan mạnh mẽ, chưa từng suy nghĩ tiêu cực hay phải rơi nước mắt bao giờ. Nhưng giờ đây, tất cả trước mặt cô đều là những mảnh vụn của sự nhục nhã, tất cả con mắt của mọi người đều đang dồn vào cô với ý nghĩ đầy coi thường. Vốn dĩ cứ nghĩ chỉ là một trò chơi bình thường với Thượng Song Tử, nhưng bây giờ có lẽ, cô đã sai rồi...
- Nhân Mã, chào buổi sáng! - Cự Giải hớn hở chạy lại, dường như Giải vẫn chưa biết đến chuyện của Nhân Mã.
- Cậu sao thế? Không khoẻ à? Ngước mặt lên nhìn tớ này. - Cự Giải bắt đầu cảm thấy lo lắng khi Nhân Mã không trả lời. Nhưng một giây sau đó Mã Nhi liền ngước mặt lên mỉm cười:
- Ừm, Cự Giải hả? Tớ không sao...
- Thật không? Nhìn cậu ủ rũ quá.... - Cự Giải hỏi lại.
- Tớ không sao thật mà. - Nhân Mã thật sự không muốn làm cho Cự Giải lo lắng, nên có lẽ nói dối vẫn là cách tốt nhất.
- Ừm, vậy cậu nghỉ ngơi đi, tớ về chỗ đây! - Giải Nhi cười tươi rói, rồi quay người đi về chỗ. Tuy ngoài mặt thì trông thế thôi chứ Cự Giải đã sớm nhìn thấy khoé mắt Nhân Mã rất đỏ, có lẽ là vừa khóc xong. Nhưng vì Mã Nhi không muốn nói ra nên Giải cũng không hỏi gì thêm.
---------
Sư Tử sau khi đi vệ sinh xong, chuẩn bị mở cửa bước ra thì chợt nghe thấy có tiếng nói chuyện bên ngoài khiến cô phải sững người lại.
Là giọng của Hàn Lâm Nhuỵ!
Sư Tử cố gắng giữ yên lặng hết sức có thể, đôi mắt nhìn ra ngoài qua khe hở của cửa phòng vệ sinh. Cô nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhuỵ đang đứng dựa dưng vào tường, đứng bên cạnh cô ta là một người mà Sư Tử cảm thấy rất quen thuộc. Không ai khác chính là Điệp Tâm - hội phó hội học sinh của trường. Bạch Sư Tử từng nghe nói quan hệ giữa Xử Nữ và Điệp Tâm không được tốt cho lắm, không ngờ bây giờ lại được tận mắt nhìn thấy Điệp tâm gần như thế này.
Nhưng tại sao...cô ta lại đứng với Lâm Nhuỵ?
Hàn Lâm Nhuỵ đưa tay uốn uốn lọn tóc trước ngực, hỏi Tô Điệp Tâm đang đứng bên cạnh:
- Hội phó, nghe nói hôm nay phòng hội học sinh có việc mà, cô không cần đi sao?
Tô Điệp Tâm đưa đẩy cặp đồng tử đi khắp nơi, khẽ đáp, giọng nói trầm thấp nhưng lại rất rõ ràng:
- Tôi xử lý xong xuôi trước rồi nên được nghỉ sớm. Cô có chuyện gì muốn nói sao? Nếu không sao lại hẹn tôi ra tận đây?
Lâm Nhuỵ khẽ mỉm cười, trên đôi môi đầy son ấy toát ra những âm thanh mạo muội:
- À, chuyện liên quan đến Lâm Xử Nữ đó, muốn nghe không?
Sư Tử tim đập thình thịch, cố gắng quan sát. Gì chứ dám nhắc đến Xử Nữ của cô thì cô phải nghe cho tới cùng.
- Chuyện gì? - Điệp Tâm bỗng tập trung hơn vào chủ đề, quay mặt lại phía Lâm Nhuỵ.
Hàn Lâm Nhuỵ lại tiếp tục dùng ngón tay xoay xoay các lọn tóc, đôi mắt ánh lên chút gì đó nguy hiểm:
- Tôi tình cờ đi ngang qua phòng thư viện, nghe thấy Lưu Ma Kết kể về Lâm Xử Nữ với một người bạn. Đại khái là...anh ta có vẻ rất thích Lâm Xử Nữ. Cả buổi nói chuyện mà câu nào cũng nhắc đến cô ta.
Nghe tới đây, hai bàn tay của Tô Điệp Tâm siết chặt lại:
- Đáng ghét!!
Hàn Lâm Nhuỵ như đã thu phục được con mồi, sắc thái trên khuôn mặt hiện lên sự châm chọc:
- Hội phó à~ Tôi nhớ cô của mọi ngày rất bình tĩnh mà nhỉ? Sao cứ nhắc đến Lưu Ma Kết là cô lại trở nên bốc đồng ngu ngốc thế?~ Lẽ nào...Cô thích Hội Trưởng sao?~~
Điệp Tâm như bị nói trúng tim đen, bối rối quay mặt đi nơi khác:
- Đúng vậy...Thì sao chứ?
Gương mặt Lâm Nhuỵ lúc bấy giờ liền trở nên đắc ý, cô ta hỏi:
- Thế...đã có cách gì chưa? Trừ khử Lâm Xử Nữ~?
Tô Điệp Tâm khẽ mím môi, đôi mắt đỏ nhạt khẽ nhắm lại, đáp:
- Có rồi, sẽ sớm thôi, Lâm Xử Nữ kia sẽ chẳng còn cơ hội lại gần Lưu Ma Kết của tôi nữa.
- Ha~ Tôi rất mong đợi kế hoạch sắp tới của hội phó đấy~
Hàn Lâm Nhuỵ nở một nụ cười thoả mãn, rồi cùng Điệp Tâm rời khỏi nhà vệ sinh. Lúc bấy giờ Sư Tử mới dám mở cửa ló mặt, nhìn xung quanh một lần nữa rồi vội chạy đi tìm Xử Nữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.