12 Chòm Sao Và Lớp Học Tình Yêu
Chương 11
tienlibra1510
15/07/2019
-Thiên Yết nam ơi.- Cự Giải nữ gọi
-Gì?- Thiên Yết nam lạnh lùng hỏi.
-Cậu có ô không, cho mình mượn?
-Có nhưng không cho mượn. Mượn Thiên Yết nữ ấy.
-Thiên Yết này!- Cự Giải lấy hết dũng khí để chuẩn bị nói tiếp.
-Gì?- Thiên Yết nam trả lời, giọng lạnh ngắt.
-Tớ... tớ... tớ thích cậu!- Cự Giải đỏ mặt, ấp úng mãi mới nói thành câu.
-Ờ- Thiên Yết nam trả lời, mặt vẫn không cảm xúc.
Không gian chìm trong im lặng.
-Sao cậu không nói gì nữa?- Thiên Yết hỏi.
-Có gì nữa đâu mà nói.- Cự Giải vẫn đỏ mặt.
-Sao?
-Tớ không hiểu.
-Sao lại xấu hổ?
-Thế cậu thử tỏ tình với người mình thích đi, xem có xấu hổ không.- Cự Giải tự nhiên thấy tức giận.
-Tớ thích cậu.-Thiên Yết nói, giọng tỉnh bơ, khuôn mặt không hề thay đổi.
-Sao cơ?- Cự Giải như không tin vào tai mình. Nếu đúng như vậy thì Thiên Yết nữ đã đúng, cô ấy không hề trêu cậu.
-Để tớ đưa cậu về.
-Cậu bảo không cho tớ mượn ô mà?
-Tớ đưa cậu về, tớ cầm ô.
-Ơ... này, cậu làm sao vậy? Sao lại bắt tớ đi?
-Không đi thì thôi, ở đây cho đến khi trời tạnh mưa.
-Thôi thôi, được rồi, đừng giận tớ nữa!
-Tớ giận cậu hồi nào?
-Vừa nãy đấy còn gì.
-Ngốc ạ, đấy không phải là giận.
-Gì?- Thiên Yết nam lạnh lùng hỏi.
-Cậu có ô không, cho mình mượn?
-Có nhưng không cho mượn. Mượn Thiên Yết nữ ấy.
-Thiên Yết này!- Cự Giải lấy hết dũng khí để chuẩn bị nói tiếp.
-Gì?- Thiên Yết nam trả lời, giọng lạnh ngắt.
-Tớ... tớ... tớ thích cậu!- Cự Giải đỏ mặt, ấp úng mãi mới nói thành câu.
-Ờ- Thiên Yết nam trả lời, mặt vẫn không cảm xúc.
Không gian chìm trong im lặng.
-Sao cậu không nói gì nữa?- Thiên Yết hỏi.
-Có gì nữa đâu mà nói.- Cự Giải vẫn đỏ mặt.
-Sao?
-Tớ không hiểu.
-Sao lại xấu hổ?
-Thế cậu thử tỏ tình với người mình thích đi, xem có xấu hổ không.- Cự Giải tự nhiên thấy tức giận.
-Tớ thích cậu.-Thiên Yết nói, giọng tỉnh bơ, khuôn mặt không hề thay đổi.
-Sao cơ?- Cự Giải như không tin vào tai mình. Nếu đúng như vậy thì Thiên Yết nữ đã đúng, cô ấy không hề trêu cậu.
-Để tớ đưa cậu về.
-Cậu bảo không cho tớ mượn ô mà?
-Tớ đưa cậu về, tớ cầm ô.
-Ơ... này, cậu làm sao vậy? Sao lại bắt tớ đi?
-Không đi thì thôi, ở đây cho đến khi trời tạnh mưa.
-Thôi thôi, được rồi, đừng giận tớ nữa!
-Tớ giận cậu hồi nào?
-Vừa nãy đấy còn gì.
-Ngốc ạ, đấy không phải là giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.